16 Bài văn mẫu đặc sắc tả bác nông dân chăm chỉ làm việc (Dành cho học sinh lớp 5)
Nội dung bài viết
Bài văn mẫu số 4: Tả bác nông dân cần mẫn trên cánh đồng
Mỗi khi nghĩ về những người nông dân, hình ảnh bác Sáu - người hàng xóm của bà ngoại em - lại hiện lên thật rõ nét. Bác sống bằng nghề đi cày thuê, đôi tay chai sạn nhưng vô cùng khéo léo với chiếc cày. Em có dịp làm quen với bác trong dịp Trung thu về thăm bà ngoại.
Trên đường về, em đi ngang qua cánh đồng lúa mênh mông. Đang mong chóng được gặp bà thì xe bỗng hỏng, em phải đi bộ qua con đường dài. Chính nơi đây, em đã gặp bác Sáu đang làm việc. Bác khoảng 50 tuổi, thân hình vạm vỡ, nước da sạm nắng. Bác mặc chiếc quần xắn cao, đôi tay thoăn thoắt điều khiển đôi trâu. Một tay bác nắm chắc dây cương và chuôi cày, tay kia cầm chiếc roi mây khẽ vụt. Tiếng bác hô "Ví thá!" vang lên đều đặn. Hai con trâu bước chậm rãi, lưỡi cày lật lên từng lớp đất phì nhiêu. Những đường cày thẳng tắp như được kẻ bằng thước.
Khi cày được nửa ruộng, bác nghỉ ngơi dưới gốc cây phi lao. Đôi mắt bác lim dim nhìn về phía xa xăm. Hai con trâu được tháo ách đang thong thả gặm cỏ. Nhìn bác nằm nghỉ, lòng em dâng lên niềm cảm phục vô hạn. Biết bao người nông dân như bác đã một nắng hai sương để làm ra hạt gạo nuôi sống chúng ta.
Hình ảnh bác nông dân lam lũ mà đẹp đẽ ấy mãi in sâu trong tâm trí em.

Bài văn mẫu số 5: Hình ảnh bác nông dân chân chất giữa cánh đồng
Trong ký ức tuổi thơ em, bác Tùng hiện lên như hình ảnh tiêu biểu của người nông dân Việt Nam cần cù, mộc mạc. Lần đầu gặp bác là dịp em theo bố về thăm quê ngoại, khi bác đang say sưa với công việc đồng áng.
Con đường về quê uốn lượn qua cánh đồng bát ngát, điểm xuyết bởi dãy núi xa mờ trong sương sớm. Tiếng bố em cất lên thân tình: "Bác Hải ơi, trưa nắng rồi mà vẫn miệt mài thế?". Bác Tài dừng trâu, nở nụ cười phúc hậu đáp lời. Ở tuổi tứ tuần, bác có vóc dáng cao lớn, khỏe mạnh với làn da rám nắng in hằn dấu vết thời gian. Đôi mắt sáng tinh anh nổi bật trên khuôn mặt chữ điền. Chiếc áo đen bạc màu dính đầy mồ hôi cùng chiếc quần xắn cao để lộ đôi chân rắn chắc với những bắp thịt cuồn cuộn.
Bác điều khiển cái cày với sự thuần thục đáng kinh ngạc. Một tay nắm chắc chuôi cày, tay kia khẽ vung chiếc roi mây. Lưỡi cày lật lên từng lớp đất phì nhiêu, tạo thành những đường thẳng tắp như chỉ kẻ. Thỉnh thoảng, tiếng bác vang lên đầy uy lực: "Ngọ! Ngọ!" khiến đôi trâu chậm rãi bước tiếp. Dưới ánh nắng trưa, những vòng nước xoáy tròn quanh lưỡi cày tạo nên bức tranh lao động đầy nhịp điệu.
Giờ nghỉ trưa, bác ngồi dưới bóng cây cổ thụ, thong thả hút điếu thuốc rê. Đôi trâu nhẩn nha gặm cỏ, chiếc đuôi phe phẩy xua ruồi muỗi. Dù mồ hôi nhễ nhại, bác vẫn kiên trì hoàn thành công việc. Nhìn những luống cày thẳng tắp dưới nắng, em chợt hiểu sâu sắc câu tục ngữ: "Một hạt thóc vàng, chín giọt mồ hôi".
Khi xe rời xa, bóng bác Hải khuất dần sau lũy tre làng. Hình ảnh ấy gợi trong em lòng biết ơn vô hạn với những người nông dân - những nghệ sĩ thầm lặng của đồng quê, ngày ngày miệt mài tạo nên hạt ngọc trời nuôi sống triệu người.

Bài văn mẫu số 6: Chân dung bác nông dân giữa mùa vụ
Cánh đồng lúa chín vàng như tấm thảm lụa trải dài báo hiệu mùa thu hoạch đã đến. Những người nông dân cần mẫn bắt đầu ngày mới từ lúc tinh mơ, mang theo niềm vui được đón nhận thành quả sau bao tháng ngày vất vả.
Trong ánh bình minh, những bóng áo nâu lặng lẽ tỏa ra khắp cánh đồng. Để chống chọi với cái nắng như đổ lửa, các bác khoác lên mình những chiếc áo dày, đội nón lá trắng, khuôn mặt được che kín chỉ để lộ đôi mắt tinh anh. Những bàn tay gầy guộc nhưng dẻo dai thoăn thoắt cầm liềm cắt lúa, từng động tác uyển chuyển như điệu múa đồng quê. Tiếng liềm xoèn xoẹt hòa cùng tiếng tuốt lúa rộn ràng tạo nên bản nhạc mùa gặt.
Giữa trưa nắng gắt, những giọt mồ hôi lăn dài trên gương mặt rám nắng. Các bác tạm nghỉ dưới bóng cây, nhấp ngụm nước mát lành, thưởng thức chiếc bánh mì đơn sơ mà người nhà mang tới. Tiếng hát ngọt ngào của các cô thôn nữ như xua tan mệt nhọc. Rồi mọi người lại tiếp tục công việc, quyết tâm hoàn thành trước khi mặt trời lặn.
Khi những hạt lúa vàng óng cuối cùng được đưa về nhà, nụ cười rạng rỡ hiện lên trên gương mặt các bác. Một vụ mùa bội thu nữa lại về, minh chứng cho sự cần cù và tình yêu tha thiết với đồng đất quê hương.

Bài văn mẫu số 7: Bác nông dân và cặp trâu cày giữa đồng chiều
Kỳ nghỉ hè về quê, tôi có dịp được chứng kiến hình ảnh bác Tám - người nông dân chân chất với công việc đồng áng thường nhật.
Sau cơn mưa đêm, cánh đồng ngập nước trắng xóa. Từ tờ mờ sáng, bác Tám đã dắt trâu ra đồng. Dáng người bác vạm vỡ trong bộ áo bà ba đã bạc màu, chiếc nón lá cũ kỹ che đi mái tóc điểm bạc. Khuôn mặt phúc hậu in hằn dấu vết thời gian, miệng ngậm điếu thuốc rê, bác bước những bước chắc nịch dẫn trâu xuống đồng.
Bác khéo léo điều khiển cặp trâu bằng những tiếng "Ví, thá" quen thuộc. Lưỡi cày lặng lẽ rẽ nước, lật lên từng lớp đất phì nhiêu. Đôi trâu gắng sức kéo cày, mắt đỏ quạch vì mệt nhưng vẫn kiên trì bước từng bước nặng nhọc. Thỉnh thoảng, bác phải quất nhẹ roi để chúng tiếp tục công việc.
Giữa trưa nắng, khi thửa ruộng cuối cùng được cày xong, bác tháo ách cho trâu với cái nhìn trìu mến. Những luống cày mới tinh nằm ngay ngắn như đang chờ đợi sẽ được gieo những mầm xanh mới. Tôi chợt hiểu rằng, nhờ có những người như bác Tám, chúng ta mới có những bát cơm thơm dẻo mỗi ngày.

Bài văn mẫu số 8: Bác nông dân và chiếc máy cày giữa mùa vụ
Mùa hè đến mang theo cái nắng vàng rực rỡ trải dài khắp làng quê. Đó cũng là lúc bác Dũng - người hàng xóm của em - bắt đầu công việc chuẩn bị cho một vụ mùa mới sau khi thu hoạch xong.
Từ sáng sớm, bác đã tỉ mỉ kiểm tra chiếc máy cày. Đôi tay chai sạn nhưng khéo léo tra dầu, kiểm tra từng bộ phận. Trong bộ đồ bảo hộ, chiếc mũ rộng vành che khuất gương mặt rám nắng, bác đưa máy ra đồng với vẻ tự tin của người làm chủ công nghệ.
Dưới ánh nắng chói chang, thửa ruộng vừa gặt hiện lên như bức tranh phong cảnh với những gốc rạ vàng xen lẫn vụn rơm. Bác Dũng điều khiển máy cày với sự chính xác của nghệ nhân, từng đường cày thẳng tắp nối tiếp nhau. Bác giải thích rằng việc cày xới kỹ lưỡng sẽ giúp đất nghỉ ngơi, hấp thụ dưỡng chất để chuẩn bị cho vụ mùa tiếp theo.
Giữa trưa nắng, bác tạm dừng để lau những giọt mồ hôi lấm tấm. Nhìn lại thửa ruộng vừa được cày xới tơi xốp, nụ cười mãn nguyện hiện lên trên gương mặt đầy nếp nhăn. Tiếng máy nổ vang hòa cùng tiếng chim hót tạo thành bản nhạc đồng quê rộn rã. Bác biết rằng trên mảnh đất này, những mầm xanh mới sẽ lại vươn lên, tiếp tục chu kỳ bất tận của đất mẹ.
Khi mặt trời lên cao, bác lái máy về nhà nhưng không quên ngoái lại nhìn thành quả lao động của mình. Hình ảnh ấy khiến em càng thêm trân trọng những giọt mồ hôi của người nông dân đã gửi gắm vào từng hạt gạo trắng ngần.

Bài văn mẫu số 9: Bức tranh mùa gặt quê hương
"Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần"
Hạt gạo - hạt ngọc trời - là kết tinh từ mồ hôi và tâm huyết của người nông dân. Theo chân bà ra đồng chiều hôm ấy, em mới thấu hiểu hết nỗi vất vả để làm nên những hạt gạo trắng ngần.
Khi bình minh chưa kịp hé, khi sương đêm còn đọng trên ngọn cỏ, những người nông dân đã rộn ràng ra đồng. Tiếng cười nói râm ran khắp xóm làng, họ chia sẻ cùng nhau chuyện mùa màng, chuyện con cái. Rồi mỗi người một việc: người thoăn thoắt cầm liềm gặt lúa, người khéo léo bó từng bó lúa vàng ươm, người vận hành máy tuốt lúa. Ánh mắt họ lấp lánh niềm vui trước thành quả sau bao ngày dãi nắng dầm sương.
Cánh đồng như tấm thảm vàng trải dài dưới nắng mai. Mồ hôi lăn dài trên những gương mặt rám nắng, nhưng nụ cười vẫn không tắt. Họ làm việc không quản ngày đêm, bởi trong mỗi hạt gạo trắng ngần kia là cả tấm lòng của những con người chân chất.
Nhìn những bàn tay gầy guộc mà dẻo dai ấy, em càng thêm trân quý giá trị của hạt gạo - không chỉ là thức ăn nuôi sống con người, mà còn là tinh túy của đất trời, là tâm huyết của những người nông dân thầm lặng. Họ mãi là những người hùng thực sự của đồng quê Việt Nam.

Bài văn mẫu số 10: Chân dung bác nông dân với máy cày
Quê em là vùng đất thuần nông, nơi người dân gắn bó máu thịt với ruộng đồng. Một buổi sáng theo cha ra đồng, em được chứng kiến hình ảnh bác Hai - người nông dân chân chất đang miệt mài với công việc đồng áng.
Bác Hai có dáng người gầy gò nhưng rắn rỏi, nước da rám nắng in hằn dấu vết thời gian. Trong bộ quần áo lao động sờn cũ, đôi ủng cao ngăn đỉa, bác đẩy chiếc máy cày với sự thuần thục của người cả đời gắn bó với ruộng đồng. Lưỡi cày lật lên từng lớp đất phì nhiêu, lẫn trong đó là những gốc rạ còn sót lại của mùa vụ trước.
Giữa trưa nắng gắt, mồ hôi lăn dài trên gương mặt khắc khổ. Chiếc mũ cối nhỏ bé không đủ che hết cái nắng như đổ lửa. Nhưng trong đôi mắt bác vẫn ánh lên niềm say mê với công việc. Đây không chỉ là nghề mưu sinh mà còn là tình yêu, là lẽ sống của người nông dân chân chất.
Khi nghỉ giải lao dưới gốc đa già, bác uống ngụm nước mát rồi lại nhanh chóng trở lại công việc. Những đường cày thẳng tắp dần hiện ra dưới bàn tay khéo léo của bác. Nhìn bác làm việc, em càng thêm trân trọng những người nông dân - những nghệ sĩ thầm lặng của đồng quê.
Em ước mơ sau này sẽ góp phần phát triển quê hương, để những người nông dân như bác Hai có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Bài văn mẫu số 11: Bác nông dân và mùa vụ mới
Giữa cái nắng tháng 6 như thiêu như đốt, trên đường đi học về, em chứng kiến hình ảnh xúc động về một bác nông dân đang cần mẫn cày ruộng.
Dưới cái nắng chói chang của buổi trưa đứng bóng, bác vẫn kiên trì hoàn thành nốt những đường cày cuối cùng. Trên người bác chỉ là bộ quần áo mỏng nâu sẫm loang lổ vệt mồ hôi, chiếc nón lá cũ kỹ che đi phần nào khuôn mặt rám nắng. Đôi chân trần lội sâu trong lớp bùn nhão, từng bước đi nặng nhọc nhưng kiên định.
Con trâu đồng hành cùng bác giờ đã thấm mệt, thi thoảng bác phải khẽ vụt roi để nó tiếp tục bước đi. Đôi tay gầy guộc nhưng vững vàng điều khiển lưỡi cày tạo nên những đường thẳng tắp. Mồ hôi ướt đẫm lưng áo, nhưng ánh mắt bác vẫn kiên trì hướng về phía trước.
Hình ảnh ấy khiến em thấm thía hơn bao giờ hết giá trị của hạt gạo - mồ hôi và công sức của người nông dân được kết tinh trong từng hạt ngọc trời.

Bài văn mẫu số 12: Người nông dân và con trâu giữa trưa hè
Trong xã hội, mỗi nghề có những vất vả riêng, nhưng có lẽ không gì nhọc nhằn bằng công việc đồng áng. Hình ảnh bác nông dân cày ruộng giữa trưa hè đã để lại trong em ấn tượng khó phai.
Bác nông dân gầy gò với làn da sạm đen vì nắng gió, vẫn phải dùng sức trâu thay vì máy móc. Con trâu to khỏe nhưng cũng đã thấm mệt dưới cái nắng tháng 6 chói chang. Chiếc mũ cối cũ kỹ, manh áo rách vai không đủ che chở bác trước cái nắng như đổ lửa.
Từng bước chân nặng nhọc in sâu vào lớp bùn nhão. Những đường cày thẳng tắp là kết quả của sự kiên nhẫn và sức chịu đựng phi thường. Thi thoảng, bác dừng lại nghỉ ngơi đôi chút rồi lại tiếp tục công việc.
Em mong rằng những giọt mồ hôi hôm nay của bác sẽ được đền đáp bằng một mùa vàng bội thu, để công sức của người nông dân không bao giờ trở nên vô ích.

Bài văn mẫu số 13: Thành thị khám phá nông thôn - Hình ảnh bác nông dân cày ruộng
Là đứa trẻ thành phố, em chưa từng biết đến công việc đồng áng cho đến kỳ nghỉ hè năm lớp 4 khi về thăm quê. Lần đầu tiên trong đời, em được chứng kiến hình ảnh một bác nông dân đang cần mẫn cày ruộng - một cảnh tượng hoàn toàn mới lạ.
Khác với hình ảnh trong sách vẽ về người nông dân cày ruộng bằng trâu bò, bác nông dân trước mắt em sử dụng chiếc máy cày hiện đại. Tuy nhiên, dù có máy móc hỗ trợ, công việc vẫn đòi hỏi sức lực và sự khéo léo của con người. Bác đội chiếc nón lá đã sờn, mặc bộ quần áo lao động dính đầy bùn đất. Chiếc khăn mặt vắt trên vai ướt đẫm mồ hôi, chai nước đeo bên hông là người bạn đồng hành trong những giờ lao động vất vả.
Bác điều khiển chiếc máy cày với sự thuần thục đáng kinh ngạc. Từng đường cày thẳng tắp, đều đặn, lật lên những lớp đất tơi xốp. Đôi khi máy bị trơn trượt, bác phải dồn hết sức lực để đẩy và điều chỉnh. Những giọt mồ hôi lăn dài trên gương mặt rám nắng, nhưng bác vẫn kiên trì hoàn thành công việc.
Nhìn bác làm việc, em hiểu rằng dù có máy móc hiện đại, người nông dân vẫn là linh hồn của ruộng đồng. Em mong rằng những vất vả hôm nay của bác sẽ được đền đáp bằng một mùa vàng bội thu.

11. Tác phẩm văn học: Chân dung người nông dân Việt Nam - Bài mẫu 14
"Trưa hè nắng đổ cánh đồng
Giọt mồ hôi thánh thót tựa suối tuôn dòng"
Người nông dân Việt Nam không chỉ là người sáng tạo ra hạt gạo, củ khoai mà còn là hiện thân của những đức tính cần cù, chịu khó. Một buổi trưa hè oi ả, tôi được chứng kiến hình ảnh đẹp đẽ ấy.
Chiều hè tháng sáu, trong chuyến về thăm quê, cánh đồng sau vụ gặt hiện lên với những gốc rạ còn sót lại. Mùi đất mới hòa quyện với hương lúa chín thoang thoảng khiến lòng tôi bồi hồi khó tả.
Bên vệ đường, bác nông dân đang miệt mài đưa những đường cày. Bộ quần áo nâu giản dị như chính cuộc đời bác. Khuôn mặt đẫm mồ hôi nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời niềm vui lao động. Dáng người vạm vỡ của bác khiến tôi liên tưởng đến hình ảnh người dũng sĩ thực thụ. Đôi bàn tay chai sạn nhưng rất khéo léo điều khiển cái cày, tạo nên những luống đất thẳng tắp.
Tiếng "Họ! họ!" vang lên đều đặn, chú trâu to lớn bỗng trở nên ngoan ngoãn lạ thường. Những giọt mồ hôi rơi xuống thấm vào lòng đất mẹ, nhưng nụ cười trên môi bác vẫn tươi rói - đó chính là niềm vui của những người lao động chân chính, những người đã "một nắng hai sương" để làm ra hạt gạo nuôi đời.
Hình ảnh ấy mãi khắc sâu trong tâm trí tôi như lời nhắc nhở về công ơn của những người nông dân chân lấm tay bùn, những người đã âm thầm cống hiến cho đời.

12. Tác phẩm văn học: Nhịp sống đồng quê - Bài mẫu 15
Cánh đồng lúa chín vàng trải dài bất tận đang vào độ thu hoạch. Những người nông dân cần mẫn ngày ngày ra đồng, mang về những hạt thóc vàng óng ả sau bao tháng ngày dãi nắng dầm sương.
Từ lúc tinh mơ, khi sương mai còn đọng trên ngọn cỏ, các bác nông dân đã lặng lẽ ra đồng. Trong bộ trang phục lao động giản dị, khuôn mặt che kín chỉ để lộ đôi mắt sáng, mỗi người về thửa ruộng của mình với dáng vẻ quen thuộc. Những động tác gặt lúa được thực hiện thuần thục như một điệu múa: tay trái nâng bông lúa trĩu hạt, tay phải thoăn thoắt đưa lưỡi liềm tạo thành những âm thanh xoèn xoẹt vui tai. Từng bước chân nhịp nhàng di chuyển, để lại sau lưng những đống lúa được xếp gọn gàng, ngay ngắn.
Khi mặt trời lên cao, nhịp làm việc càng trở nên hối hả. Tiếng tuốt lúa rộn ràng hòa cùng nhịp thở đều đặn. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, thấm ướt lưng áo, nhưng nụ cười vẫn hiện hữu trên khuôn mặt rám nắng của các bác khi ngắm nhìn thành quả lao động. Giờ giải lao ngắn ngủi với bánh mì và nước chè xanh trở thành khoảnh khắc quý giá. Đâu đó vang lên câu hát ngọt ngào của các cô thôn nữ, xua tan mệt nhọc. Rồi mọi người lại tiếp tục công việc dưới cái nắng chói chang, bất chấp những tia nắng như đổ lửa.
Khi hoàng hôn buông xuống, những hạt lúa vàng óng đã được đưa về nhà. Niềm vui hiện rõ trên từng khuôn mặt khi chứng kiến vụ mùa bội thu. Hình ảnh ấy khiến ta càng thêm trân quý giá trị của mỗi hạt gạo, mỗi bát cơm dẻo thơm - thành quả của bao mồ hôi và nhọc nhằn.

13. Tác phẩm văn học: Bức tranh lao động nông thôn - Bài mẫu 16
Trời vừa rạng sáng, bác Tư đã dắt trâu ra đồng. Bác muốn hoàn thành nốt thửa ruộng cuối cùng để kịp gieo mạ cho vụ mùa mới.
Bác Tư ở độ tuổi tứ tuần, dáng người thấp nhưng rắn chắc. Những bắp thịt cuồn cuộn dưới làn da nâu bóng vì dãi nắng dầm sương. Khuôn mặt vuông vức với đôi mắt sáng ẩn dưới hàng lông mày rậm toát lên vẻ cương nghị. Sau khi mắc ách cho trâu, bác bắt đầu công việc quen thuộc. Từng đường cày thẳng tắp hiện lên dưới lưỡi cày sắc bén, lật lên những lớp đất màu mỡ ánh lên dưới nắng mai.
Con trâu to khỏe bước đi những bước vững chãi dưới sự điều khiển thành thạo của bác. Thỉnh thoảng, tiếng "Vắt, vắt..." của bác vang lên cùng nhịp roi nhẹ thúc giục. Giữa trưa nắng gắt, bác dừng lại nghỉ ngơi dưới gốc cây cổ thụ, nhả làn khói thuốc lào trong tư thế thư thái. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán được lau đi bằng chiếc khăn bông giản dị.
Hình ảnh bác Tư cùng những người nông dân khác miệt mài trên cánh đồng khiến ta thấm thía hơn giá trị của hạt gạo - thành quả từ bao mồ hôi và nhọc nhằn. Họ chính là những anh hùng thầm lặng của đồng ruộng.

14. Tác phẩm văn học: Nhịp sống đồng quê - Bài mẫu 1
Quê em với những cánh đồng lúa bát ngát đã nuôi dưỡng bao thế hệ người dân bằng nghề trồng lúa nước truyền thống. Mỗi sáng chủ nhật, em thường theo mẹ ra đồng ngắm nhìn các bác nông dân làm việc.
Sau vụ gặt, các bác bắt tay vào công việc làm đất, cày ruộng. Từ tờ mờ sáng, trong bộ quần áo giản dị đã bạc màu theo năm tháng, các bác đã ra đồng. Những bác nam dùng cuốc xới đất tơi xốp hoặc dắt trâu cày thành từng luống thẳng tắp. Các bác nữ thì khéo léo gieo từng mầm lúa theo hàng lối ngay ngắn. Dù trời nắng chang chang, mồ hôi nhễ nhại, nhưng không ai than vãn, chỉ thấy tiếng cười nói râm ran cùng những lời động viên nhau.
Nhìn các bác làm việc chăm chỉ, em càng thêm trân trọng giá trị của mỗi hạt gạo dẻo thơm. Hình ảnh những người nông dân cần cù ấy mãi là bài học quý về đức tính lao động mà em sẽ noi theo.

15. Tác phẩm văn học: Bức tranh đồng quê - Bài mẫu 2
Quê em là vùng nông thôn yên bình với những cánh đồng lúa mênh mông. Trong ký ức tuổi thơ em, hình ảnh đẹp nhất chính là bác nông dân đang cày ruộng giữa trưa hè oi ả.
Giữa cái nắng chói chang, bác nông dân vẫn miệt mài với công việc. Dáng người bác khỏe khoắn trong bộ đồ nâu dính đầy bùn đất. Đôi chân rắn chắc, bàn tay chai sạn vững vàng điều khiển chiếc cày. Khuôn mặt bác ánh lên nét cần cù dù mồ hôi lấm tấm trên trán cao. Bác cùng chú trâu đen bóng tạo thành một cặp đôi nhịp nhàng, từng đường cày thẳng tắp hiện lên trên thửa ruộng.
Tiếng "vắt, vắt" của bác hòa cùng bước chân trâu đều đặn. Thỉnh thoảng, bác cất lên câu hát khiến không khí lao động trở nên vui tươi. Nhìn cảnh ấy, em chợt nhớ bài ca dao xưa:
Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày...
Hình ảnh bác nông dân cần mẫn ấy đã dạy em bài học về sự chăm chỉ và giá trị của hạt gạo - kết tinh từ bao giọt mồ hôi.

16. Tác phẩm văn học: Người cày ruộng tài hoa - Bài mẫu 3
Sáng chủ nhật, em theo mẹ ra cánh đồng Lạc Thổ, nơi bác Huấn - người thợ cày lành nghề đang miệt mài với công việc. Những thửa ruộng vừa gặt xong đang được cày vỡ để chuẩn bị cho vụ đông.
Bác Huấn gần 50 tuổi, dáng người vạm vỡ với bắp tay cuồn cuộn và làn da nâu bóng vì dãi nắng dầm sương. Trong bộ quần nâu xắn cao và chiếc áo lính phai màu, bác điều khiển con trâu mộng to khỏe một cách điêu luyện. Tiếng "tắc, rì... họ" của bác vang lên nhịp nhàng cùng bước chân trâu.
Những đường cày thẳng tắp hiện lên dưới bàn tay nghệ nhân của bác. Mỗi động tác từ nhấp cày đến điều khiển trâu đều thuần thục như một nghệ sĩ. Giữa trưa nắng, bác dừng lại nghỉ ngơi, hút điếu thuốc lào với vẻ sảng khoái đặc biệt, rồi lại tiếp tục công việc với năng lượng tràn đầy.
Cảnh tượng bác Huấn cùng con trâu cần mẫn làm việc dưới nắng tháng mười, với đàn sáo nhảy nhót tìm mồi phía sau, tạo nên bức tranh đồng quê sống động. Mẹ kể bác từng là thanh niên xung phong, nay trở thành người thợ cày được cả làng quý mến. Hình ảnh ấy khiến em thêm trân trọng những người nông dân chân chất - những nghệ sĩ thực thụ của đồng ruộng.

Có thể bạn quan tâm

Khám phá bộ sưu tập những mẫu PowerPoint và Slide đẹp mắt, sáng tạo

Những phím tắt không thể bỏ qua trong Powerpoint

6 Địa chỉ nha khoa uy tín hàng đầu về răng giả tháo lắp tại Hà Nội

Nghệ thuật áp dụng hiệu ứng trong PowerPoint

Khám phá cách sử dụng nồi áp suất đúng chuẩn cho từng loại món ăn
