20 Áng Thơ Phật Giáo Tinh Tuyển - Góc Nhìn Tâm Linh
Nội dung bài viết
1. Đừng Nên - Thi Sĩ Ngạo Thiên
ĐỪNG NÊN
Đừng nên chê bai điều chưa đẹp
Đừng ganh ghét người tài hơn ta
Đừng khoe khoang tài năng quá mức
Đừng tranh cãi với kẻ say sưa
Đừng buông lời ngông cuồng thô tục
Đừng mắng chửi để hả cơn giận
Đừng oán trách số phận trớ trêu
Đừng nuôi hận thù đời thêm khổ
Đừng lùi bước trước khó khăn ập đến
Đừng nản lòng tự chôn vùi thân
Đừng để lòng si mê chi phối
Đừng vì lợi mà mất tình thân
Đừng gần gũi kẻ bất nhân độc ác
Đừng vụ lợi mà lạc lối quỷ ma
Đừng hãm hại người ta vô cớ
Đừng giận dữ đánh mất nụ cười

2. Trên Đỉnh Yên Tử - Chu Minh Khôi
TRÊN ĐỈNH YÊN TỬ
Bao đời người thắp hương vào mây trắng
Nắng chùa Đồng vĩnh cửu cõi phiêu bồng
Đời mỏi mệt bước chân qua tạm bợ
Nơi đâu là bến đậu của tâm hồn?
Ta lững lờ trôi về phía rừng mai
Chùa Vân Tiêu ẩn hiện trong sương khói
Cúi mặt xuống thấy trần gian rộng mở
Ngước nhìn lên thăm thẳm một vòm trời
Đá lặng im giữ hồn thời gian lại
Tháp Huệ Quang trầm mặc giữa phù vân
Hương trầm thoảng bay ngược chiều gió núi
Tiếng mõ thiền vang vọng khắp không gian
Từ am nhỏ, ánh đạo vàng tỏa rạng
Nơi non thiêng vang mãi tiếng Phật Hoàng
Lửa tam muội thiêu tan niềm u uẩn
Hoa Yên này - tĩnh lặng một bàn tay

3. Lời Khuyên Cho Con - Nguyễn Đình Huân
LỜI KHUYÊN CHO CON
Khi vấp ngã, con hãy tự đứng dậy
Đời nhiều chông gai - đừng ngại bước qua
Ngẩng cao đầu hướng về phía tương lai
Đừng trông chờ vào bàn tay nâng đỡ
Hãy tự làm dù chưa thành công tỏ
Đừng than thở khi chưa trọn ước mơ
Cơ hội luôn chờ phía trước đón chờ
Nếu kiên trì sẽ làm nên điều lớn
Có khi phải một mình đi ngược gió
Giữa dòng đời xuôi chảy mãi không ngừng
Qua đắng cay rồi nụ cười sẽ nở
Nhớ giúp người khi hoạn nạn khó khăn
Sống bao dung để thêm bạn bớt thù
Đừng bi quan khi vấp ngã bất ngờ
Thời gian sẽ là liều thuốc chữa lành
Nhớ ơn nghĩa thuở hàn vi thuở trước
Yêu vạn vật từ con người đến cỏ
Sống nghĩa tình để gió cuốn đi xa
Buông sân si, tìm niềm vui giản dị
Hạnh phúc chính là những gì ta có

4. Miền Vô Ngã - Nguyễn Nguyệt Anh
MIỀN VÔ NGÃ
Nick facebook: Moon Anh
Ta thảnh thơi giữa miền sỏi đá
Hương sen thơm ngát tỏa không gian
Tiếng mõ thiền vang trong chánh niệm
Từ bi đẹp tựa ánh trăng vàng
Luân hồi nghiệt ngã nào thi vị
Cõi sắc không công lý vẹn toàn
Ta với người qua cầu sinh tử
Duyên tình vay trả kiếp nhân gian
Kẻ tham lam rơi vào vực thẳm
Lòng dối gian tựa sói lang hoang
Gieo đau thương cho người lương thiện
Lệ đắng cay tràn ngập cõi phàm
Ta say ngắm đóa hoa đá nở
Hiểu rằng bến hư vinh phù du
Người quân tử đứng ngay thẳng
Nghiệp duyên thanh tịnh tựa bài thơ

5. Phật - Thi Sĩ Phan Thúc Định
PHẬT!
Ngước nhìn dung nhan Đức Phật
Thượng sầu hạ hỉ bao la
Phải chăng nhân gian nhiều hệ lụy
Người từ bỏ cả ngai vàng?
Dưới cội Bồ Đề giác ngộ
Mở lối từ bi độ sinh
Chân lý ngời ngời tỏa sáng
Thế gian tỉnh thức tu hành
Dù con còn nhiều mê muội
Vẫn thấy Phật chẳng xa xôi
Trong tâm, trên đồng bãi rộng
Trong tình người đẹp tuyệt vôi
Khi buông được mất hơn thua
Khi tha thứ lỗi lầm xưa
Khi cho đi không toan tính
Ánh đạo vàng đã hiển lộ
Phật là tình yêu quê cha đất mẹ
Là hiến dâng tuổi trẻ cho non sông
Là xót xa trước nỗi đau đồng loại
Là sẻ chia cơm áo giữa đời thường
Có Phật rồi, xuân mãi ngập tràn
Hiếu Trung vẹn nghĩa vẹn tình
Như nước nguồn tuôn chảy mãi
Hạnh phúc ngập tràn bình minh

6. Hành Hương Chùa Hương - Nguyễn Thành Lợi
HÀNH HƯƠNG CHÙA HƯƠNG
Sớm mai sương khói mờ
Đoàn người hướng chùa xưa
Xe từ kho băng băng
Lướt qua bờ ruộng mương
Lòng ai vui khấp khởi
Đón mùa lễ hội mới
Cả đoàn cùng hân hoan
Trẩy hội chùa Hương Tích
Bến xe người tấp nập
Niềm vui lan tỏa khắp
Qua đền Trình dâng sớ
Phật mỉm cười độ lượng
Thuyền nan nhẹ trôi xuôi
Về động Hương xa xôi
Tiếng cười vang khúc khích
Lòng người như trẻ lại
Bến Đục thuyền mờ ảo
Lòng người nôn nao quá
Trăm thuyền nan nhẹ lướt
Sóng vỗ nhịp chèo đưa
Nam mô A Di Đà
Cửa Phật mở rộng ra
Tâm linh ngời ánh đạo
Hương trầm ngát không gian
Thuyền trôi trong sương khói
Vách đá rêu xanh ngời
Hương cỏ đồng ngào ngạt
Hoa gạo đỏ lung linh
Tiếng dế rừng thánh thót
Như khúc nhạc thiên nhiên
Núi Gà, Núi Mâm Xôi
Dẫn lối về Hương Tích
Thiên Trù nắng ấm áp
Người như kiến nối nhau
Dâng lễ vật thành kính
Hương trầm quyện khói bay
Nam mô A Di Đà
Chắp tay trước cửa Phật
Buông bỏ mọi ưu phiền
Lòng thanh tịnh an nhiên
Động Hương mờ trong mưa
Cổng trời rộng mở ra
Thả hồn vào cõi Phật
Vơi đi bao nỗi buồn
Dưới gốc bồ đề già
Cầu xin hạt giống lành
Vàng bạc rơi như mưa
Sữa mẹ tuôn dịu ngọt
Đò về qua Tuyết Sơn
Tiếng chim rừng vang gọi
Hương trầm ấm tâm hồn
Lạy Bà Chúa Ba độ trì
Chia nhau củ mài ngọt
Rau sắng đắng tình quê
Giã từ Hương Sơn nhé
Lòng lưu luyến khôn nguôi
Nam mô A Di Đà
Dù đời bao đổi thay
Giữ lòng người chân chính
Như đá vững trước gió

7. Buông - Thi Sĩ Thanh Trang
BUÔNG
Lá khẽ rơi theo gió nhẹ trôi
Dòng sông luân hồi một lối chảy
Thu vàng lá khiến lòng thổn thức
Buông phiền muộn để đón Xuân về
Ngồi bên hiên dưới ánh trăng thanh
Soi thế gian bằng tâm trong sáng
Trái tim rộng mở ôm điều quý
Gạt bụi trần những dối gian đi
Đón tình người như ngọc như vàng
Buông oán hận bên đường phố cũ
Tâm hồn thảnh thơi không vướng bận
Hướng về ánh sáng của yêu thương
Đời bể dâu bao nẻo ngược xuôi
Đạo nhân từ dạy lòng ngay thẳng
Buông phiền não để tâm thanh tịnh
Buông chữ đời, giữ chữ tâm trong

8. Khó Dễ Trong Đời - Thiền Sư Thích Tánh Tuệ
KHÓ DỄ TRONG ĐỜI
Dễ buông lời không suy nghĩ
Khó cân nhắc trước khi nói
Dễ làm tổn thương người khác
Khó hàn gắn vết thương lòng
Dễ biết đời là vô thường
Khó buông bỏ những vướng mắc
Dễ bao dung với chính mình
Khó tha thứ lỗi lầm người
Dễ quên ơn nghĩa xưa
Khó ghi lòng tạc dạ ân tình
Dễ phạm phải sai lầm
Khó học hỏi người tài giỏi
Dễ trao niềm tin vội vã
Khó giữ mình ngay thẳng luôn
Dễ nói lời hay ý đẹp
Khó sống đúng như lời răn
Dễ tính toán thiệt hơn
Khó nhường nhịn lẫn nhau
Dễ sống vội vàng hối hả
Khó dừng lại tỉnh thức
Dễ hứa suông ba hoa
Khó giữ trọn lời thề
Dễ gieo rắc thị phi
Khó tự xét lại mình
Dễ đạt được vinh quang
Khó giữ lòng khiêm tốn
Dễ xin địa chỉ mọi người
Khó tìm chỗ trong tim
Dễ nói nhiều lời thừa
Khó giữ im lặng đúng lúc
Dễ lạc vào bóng tối
Khó tìm về ánh sáng
Dễ vấp ngã cuộc đời
Khó đứng lên vượt qua
Dễ biết trời đất rộng
Khó tìm về tự tâm
Dễ đắm chìm thế sự
Khó tỉnh thức quay về
Dễ buồn khi mất mát
Khó trân quý phúc lành
Dễ lo cho bản thân
Khó yêu thương nhân loại
Dễ để ngày tháng trôi
Khó tỉnh thức mỗi giờ
Dễ sinh rồi dễ tử
Khó đối diện tử sinh
Dễ làm thơ vần điệu
Khó sống trọn ước mơ
Thôi thì tìm bồ đoàn
Dễ ngồi xuống tọa thiền
Khó hàng phục tâm ý
Quyết một lần buông bỏ

9. Thanh Thản - Thi Sĩ Cát Tường
THANH THẢN
Kiếp người ngắn ngủi mấy thu
Đừng ôm lo lắng sầu tư làm gì
Phiền não khổ đau buông đi
Tâm hồn thanh thản nhẹ nhàng thảnh thơi
Dù sang hay khó nghèo thôi
Dù xinh dù xấu ở đời khác nhau
Đừng chấp giàu nghèo làm chi
Tâm an mới thực là điều quý hơn
Giàu sang dễ khiến mê lòng
Nghèo mà đạm bạc thong dong tự tại
Làm người hãy sống thảnh thơi
Tâm cao ý nhẹ như trời mây bay
Cuộc đời sóng gió đổi thay
Tâm không vướng bận gió lay được nào
Hơn thua thắng bại thế nào
Danh lợi thị phi chuyện trào thế gian
Lòng người nên chứa yêu thương
Đừng cậy thế mạnh lấn đường kẻ yếu
Tầm nhìn rộng mở cao siêu
Từ bi trí tuệ dắt dìu nhân sinh
Sống cho trọn đạo trọn tình
Đừng gây oán trái bất bình với ai
Mình còn lầm lỗi đó đây
Phước mỏng nghiệp dày đức chưa đủ đầy
Đời người chóng qua như mây
Vô thường không báo trước ngày ra đi
Vinh nhục thăng trầm chi li
Lòng thanh ý nhẹ sầu bi buông lơi
Ta người đâu khác chi đâu
Thông cảm tất cả nguyện cầu an nhiên
Tránh ác làm thiện cho bền
Tâm trong sạch sẽ không phiền không tham
Sân si đừng để dính làm
Biết đủ đơn sơ không tham muốn nhiều
Tiền tình danh lợi đủ điều
Tham lam sao thỏa được nhiều cho vừa
Đừng mê đắm chốn say sưa
Đừng so bì thiệt hơn thua làm gì
Dục lạc chìm đắm mà chi
Ta còn chẳng có, có gì của ta?
Duyên hợp thì có sinh ra
Duyên tan thì mất, đâu là ta đây?
Chấp chi mang khổ đọa đày
Nhẹ nhàng buông xả không say không sầu
Giữ lòng thanh tịnh trước sau
Thảnh thơi giải thoát khỏi mau luân hồi

10. Phước Thiện - Thi Sĩ Ngạo Thiên
PHƯỚC THIỆN
Đời người thoáng chốc trôi mau
Sống sao ý nghĩa, dạt dào niềm vui
Vật chất áo cơm đày đọa
Vòng xoáy luẩn quẩn khổ đau triền miên
Tham lam keo kiệt đảo điên
Làm sao tới được cõi thiên đường nào?
Danh lợi đam mê cuốn vào
Chỉ thêm nghiệp chướng chất cao ngập đầu
Mai này nhắm mắt lìa đời
Địa ngục mở cửa, hồn rơi vào trong
Giật mình tỉnh ngộ xót xa
Nhận ra muộn màng, gông cùm xiềng xích
Làm lành phước báo theo sau
Kiếp sau tái sinh sang giàu an vui
Hồng ân Tam Bảo vô biên
Pháp quang rọi chiếu bình yên thân tâm
Nhân lành quả ngọt trĩu cành
Làm thiện tích đức, trời xanh mỉm cười

11. Cảm Xúc Ngày Học Thiền - Thi Sĩ Lan Thanh
CẢM XÚC NGÀY HỌC THIỀN
Thầy từ phương xa xa lắm
Đến chùa truyền giảng đạo vàng
Giọng ấm như tình mẹ hiền
Chan chứa yêu thương vô vàn
Chùa bên đường mà tĩnh lặng
Thiền - thật lạ lùng thay
Không gian yên bình đến lạ
Chim ríu rít chuyền cây
Gió cũng thiền trong màu xanh
Hòa tiếng chuông ngân nga
Bàn tay thầy tỏa nắng ấm
Từng giọt - giọt ngọt ngào
Thiền - tỉnh thức nơi tâm
Thiền - thấu hiểu nỗi đau
Thiền - ngủ mà vẫn thức
Thiền xoa dịu muộn sầu
Sáng qua rồi lại chiều
Hoàng hôn buông màn trời
Con muốn học thêm nữa
Thưa Thầy kính yêu ơi!

12. Tiếng Chuông Chùa - Thi Sĩ Phạm Quang Thu
TIẾNG CHUÔNG CHÙA
Đinh đoong, binh boong, đinh đoong!
Chuông chùa vọng ấm hơn đời thường
Rằm tháng bảy chiều buông xuống
Mưa ngâu thấm nỗi nhớ thương
Ô Thước mờ ảo bắc cầu
Ngưu Lang, Chức Nữ đợi chờ
Lòng người đục trong bối rối
Mưa tháng bảy gột sạch bờ
Đinh đoong, chuông cứ rơi rơi
Từ phố thị đến đồng quê
Tiếng chuông thấm vào tim anh
Tiếng chuông đưa em về chùa
Để lòng thánh thiện thơ ngây
Giữa đời từ thiện an lành
Để em cùng bước bên anh
Quỳ lạy Phật thành thánh ca
Tình yêu chung của muôn nhà
Quyện vào tim một tình ta
Anh ngước nhìn lên cao vút
Dải ngân hà giữa bao la
Binh boong chuông mãi ngân nga
Cầu an phúc cho mọi nhà
Rằm tháng bảy đất Việt
Theo hương khói độ sinh linh
Rằm tháng Bảy âm dương hòa
Non sông biển cả yêu thương

13. Cầu An - Thi Sĩ Trịnh Thanh Hằng
CẦU AN
Con kính lạy Đức Phật từ bi
Trên cao Người có thấu nỗi trần gian
Những kiếp người cơ hàn đói rách
Những phận đời gian khổ đắng cay
Đời là bể khổ nổi trôi
Là vực thẳm muôn phần đau thương
Rừng vàng biển bạc quê hương
Bị tàn phá tan hoang điêu tàn
Đời còn bao chuyện đau lòng
Tham sân si mê chẳng giữ tâm vàng
Đời còn trẻ nhỏ lang thang
Không nơi nương tựa giữa dòng đời trôi
Đời còn nghịch cảnh ngang trái
Bất hiếu vô ơn đạo lý suy tàn
Cửa Phật từ bi có hay
Thịt nồi da xáo lòng người băng giá
Còn bao điều trái ngang
Thế gian lắm kẻ vong ân bội nghĩa
Cúi lạy Đức Quán Thế Âm
Mở lòng từ bi khai sáng nhân tâm
Cho chúng sinh nở nụ cười
Tình thương rộng mở đất trời nở hoa
Ngày qua tháng lại trôi qua
Nhân gian tươi sáng tựa cõi Niết Bàn
Cho đời vắng tiếng oán than
Chúng sinh an lạc vui mừng đón xuân
Trần gian rạng rỡ khắp nơi nơi
Cực Lạc Tây Phương sáng ngời niềm vui

14. Hãy Nhẹ Nhàng - Thi Sĩ Tường Vân
HÃY NHẸ NHÀNG
Khi gặp người nóng tính
Hãy nhìn bằng ánh mắt dịu êm
Đừng vội tránh né
Cũng đừng vội lên tiếng
Khi gặp kẻ giả tạo
Hãy lặng lẽ rời đi
Không cần tranh cãi
Đừng mê hoặc ngọt ngào
Khi gặp người hay giận
Hãy mỉm cười thật tươi
Giao tiếp khéo léo
Để họ được vui vẻ
Khi gặp điều trái ý
Hãy bình tâm tìm hiểu
Nguyên nhân sâu xa
Đừng vội trách móc ai
Khi gặp nỗi cay đắng
Hãy giữ tâm không sân
Dù đời phụ bạc
Mọi thứ đều có lý
Khi gặp nỗi đau khổ
Hãy nhẹ bước vượt qua
Đừng dừng chân sợ hãi
Lấy khổ đau làm bài học
Khi gặp bất hạnh
Hãy thanh thản đón nhận
Không cần chạy trốn
Chuyện nhỏ giữa cõi đời

15. Vô Ngã - Thi Sĩ Bùi Thế Uyên
VÔ NGÃ
Hoàng hôn buông bóng ngang trời
Chiều tàn liễu rủ lá rơi về đâu
Vô thường gột rửa sầu đau
Đời như bức hoạ muôn màu nhiệm mầu
Sân hận - cõi mộng dài lâu
Nợ duyên để lại đọa sầu luân hồi
Trần gian khổ ải bao đời
Vô ngã vô thường mới ngộ chân như
Sắc không, không sắc đôi bờ
Bụi trần phủi sạch hững hờ trần gian
Nắng vàng phai nhạt nhân duyên
Tơ tình trả lại cõi thiên thu nào
Niệm Phật vô ngã đêm ngày
Sân si oán hận phút giây tan dần
Một lòng tu đạo tịnh tâm
Phật trong mỗi bước nhẹ nhàng thảnh thơi...

16. Về Chùa Sám Hối Cầu An - Thi Sĩ Chu Long
VỀ CHÙA SÁM HỐI CẦU AN
Bước chân vào cửa Phật đài
Lạy Quan Âm độ trì an lành
Cầu cho thế giới thanh bình
Gia đình hạnh phúc ấm tình yêu thương
Mai kia khi đã sang sông
Muốn siêu thoát khỏi vòng tội khiên
Sống đời trên kính dưới hiền
Không gian dối, biết mến yêu đồng loại
Lương tâm đừng để hoen ố
Đức hạnh luôn giữ tròn đầy
Tham sân si dục vứt ngay
Tu nhân tích đức phúc dày phước sâu
Của để dành cho cháu con
Chính là nếp sống đẹp tròn ngày qua
Mong người suy nghĩ sâu xa
Sống sao đúng đạo mới là chính nhân
Về chùa sám hối cầu an
Nghe kinh Phật dạy lòng tràn niềm tin!

17. Về Hương Sơn - Thi Sĩ Nguyễn Lan Hương
VỀ HƯƠNG SƠN
Con trở về kính lạy Phật đài
Suối Yến trong veo gột sạch lòng ai
Hương Sơn cảnh Bụt trời thanh tịnh
Nam Mô ngân vọng nhẹ lòng người
Bến đền Trình dừng chân bái tổ
Nén hương thơm rũ sạch bụi trần
Núi Đổi Chèo, Voi Phục uy nghi
Mâm Xôi thành kính dâng Yến Vĩ
Thiên Trù linh địa nơi tiên cảnh
Động Hinh Bồng lạc bước bồng lai
Theo tiếng mõ thiền vào Hương Tích
Long Tuyền mờ ảo sắc không thôi
Vượt ngàn bậc đá cheo leo
Bỗng thấu hiểu cõi từ bi
Dấu thơm lưu lại lòng Phật tử
Danh lợi phù du chốn thị thành
Con về đất Phật suối Yến trôi
Non nước hữu tình đẹp tuyệt vời
Cầu ngài phù hộ muôn chúng sinh
Giữ yên bình khắp nơi nơi

18. Sống Vội - Thiền Sư Thích Tánh Tuệ
SỐNG VỘI
Vội đến rồi vội đi mau
Vội sum họp lại vội đau chia lìa
Vội ăn nói thở hơi thừa
Vội hưởng thụ để vội lùa tuổi xanh
Vội sinh tử kiếp phù sinh
Vội cười vội khóc vội tình phai phôi
Vội thương ghét nhạt nhoà rồi
Vội tìm nhau để vội rời xa nhau
Bao đời vẫn mãi vội sao
Đuổi theo hạnh phúc tận đâu chân trời
Ngoài hiên hoa nở lặng lẽ
Vội ngày tháng năm cuốn trôi vô thường
Ngàn năm cứ thế vội vàng
Khuôn mặt xưa nào còn vương trong hồn
Đáy nước mò trăng vẫn mải
Vội tỉnh vội mê vội gật đầu trôi
Vội quên vội nhớ bời bời
Bên này bên nọ xa vời dặm khơi
Ai trên Giác lộ dừng chân
Bước ra hỏa trạch dứt phiền não xưa

19. Từ Bỏ - Thi Sĩ Tường Vân
TỪ BỎ
Buông bỏ thói vội vàng hấp tấp
Lời nói hành động phải chín chắn
Suy xét kỹ càng đừng hối tiếc
Muộn màng ăn năn đã trễ tràng
Buông bỏ thói đam mê cuồng nhiệt
Say tình say rượu say danh vọng
Say ăn say ngủ say tiền tài
Say quá khổ đau đời tăm tối
Buông bỏ thói dối gian giả tạo
Sống chân thành ngay thẳng thẳng ngay
Dù ai xảo trá mình đừng vậy
Nhân quả không sai rõ ràng thay
Buông bỏ thói giận hờn trách móc
Chiến tranh lời nói thật nguy nan
Thuận hòa chân chính là phương thuốc
Giữ tâm an lạc giữa nhân gian
Buông bỏ thói than van phàn nàn
Việc đời nhỏ nhặt chớ kêu than
Làm phiền người khác thêm mệt mỏi
Chấp nhận buông xả mọi bình an
Buông bỏ thói kiêu ngạo tự cao
Đời như sóng vỗ lúc dâng trào
Vô thường đổi thay đâu bền vững
Khiêm tốn hòa đồng sống với nhau
Buông bỏ thói tự ti mặc cảm
Buồn phiền sầu muộn thêm đau thương
Tự tin làm lại điều chân thiện
Đừng mãi ôm mang nỗi đoạn trường

20. Đời Là Cõi Tạm - Thiền Sư Thích Nhuận Thường
ĐỜI LÀ CÕI TẠM
Vì đời chỉ là cõi tạm
Nên sống chân thật với nhau
Kiếp người như bóng mây trôi
Hãy buông oán thù dừng lại
Vì không gì trường tồn
Nên bỏ qua giận hờn
Lòng vị tha mở rộng
Sầu muộn sẽ tan biến
Vì không gì vĩnh viễn
Đừng buộc ràng thêm chi
Có ngày rồi có đêm
Mê rồi sẽ tỉnh thức
Vì giấc mộng dễ vỡ
Trân quý phút hiện tại
Thế sự luôn đổi thay
Ngồi yên lòng tĩnh lặng
Vì lòng người sâu thẳm
Đừng cạn nghĩa ân tình
Nghiệp trần nặng đeo mang
Hãy buông niềm vọng tưởng
Vì danh lợi phù du
Quán chiếu lẽ vô thường
Ai còn mãi tha phương
Nhớ về nguồn cội cũ
Vì ai còn phiền não
Nhớ lấy lời xưa khuyên
Ai đi giữa mưa ngàn
Thấm thía đời gian khó
Vì yêu trong bão giông
Hiểu tình đầy long đong
'Sắc tức thị Không' thôi
Vô cầu và vô niệm

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn Cắt xén video chuyên nghiệp với Adobe Premiere Pro

Top 3 studio chụp ảnh thẻ đẹp và chất lượng tại Bình Thuận

Cá hay thịt, đâu là sự lựa chọn tốt nhất cho chế độ ăn của bạn?

Top 11 phần mềm diệt virus hiệu quả cho máy tính

Làm gì khi mèo bỏ ăn và nằm mệt mỏi?
