20 Tác phẩm thơ đặc sắc của nhà giáo - thi sĩ Nguyễn Thị Hồng Hà
Nội dung bài viết
1. ANH NỢ EM - Những điều chưa trọn vẹn trong tình yêu
ANH NỢ EM
Anh nợ em lời hứa dở dang
Nợ vòng tay ấm giữa đêm đông lạnh
Nợ nụ hôn chưa kịp trao
Nợ những ngày thương nhau vất vả
Anh nợ em sự dịu dàng
Nợ những tháng ngày hạnh phúc
Nợ bao nhọc nhằn đời thường
Nợ cả bờ vai che chở
Anh nợ em những đợi chờ
Nợ ngọn lửa thanh xuân rực cháy
Nợ vòng tay vững chãi
Nợ bữa cơm gia đình ấm áp
Anh nợ em cả thời gian qua
Nợ cha mẹ già nơi quê nhà
Nợ từng đêm dạy con học
Nợ những sớm mai đưa con tới lớp
Nợ tiếng gọi chồng thân thương
Anh còn thiếu em điều gì nữa?
Ha Nguyen

2. VIẾT - KHÔNG VIẾT: Dòng suy tưởng của trái tim thi sĩ
VIẾT - KHÔNG VIẾT
Hãy viết đi em
Gửi vào trang giấy những chiêm nghiệm
Về cuộc đời hối hả được - mất
Về ngọt ngào và cay đắng từng qua
Về tuổi thơ với những bước chân đầu đời...
Em sẽ viết gì?
Về tình yêu say đắm
Về cơn mê cuộc sống
Về ý nghĩa tồn sinh
Về những bon chen mệt nhoài
Những hơn thua trần thế...
Về nỗi lòng người mẹ nhớ con
Về sự chờ mong hóa đá
Về tháng ngày lam lũ
Về ánh mắt trẻ thơ nơi xóm nghèo
Đói cơm nhưng giàu ước mơ
Đêm đêm miệt mài trang sách
Gom nhặt hy vọng ngày mai...
Hãy viết về tương lai
Về khát khao và niềm tin rực rỡ
Dù đời còn lắm chông gai
Vẫn biết gạn đục khơi trong
Vẫn giữ trọn ước mơ...
Viết để lòng thêm lạc quan
Vượt lên tủi hờn trần thế
Tìm niềm vui giữa bộn bề...
Nhưng thôi đừng viết nữa em
Đừng mang nỗi buồn rao bán
Hãy mở lòng cùng tri kỷ
Đừng cô đơn trong chính mình
Đừng chất chứa hờn thế sự
Mặc đời xoay vần dâu bể...
Đừng giận hờn
Đừng quá nhạy cảm
Hãy giản đơn mọi điều
Đừng dằn vặt yêu ghét
Quên đi bão tố cuộc đời
Vạn sự tại duyên...
Trong cơn mơ chập chờn
Viết hay không viết???
Ha Nguyen

3. ƯỚC HẸN VỚI HỘI LIM: Khúc tình quê da diết
ƯỚC HẸN VỚI HỘI LIM
"Người ơi đừng về đêm nay
Quan họ tình say"
Lời ca ngọt ngào ngày hội
Lưu luyến bước chân người
Nhớ lời hẹn năm xưa
Đêm xuân bến nước
Giọng hát ngọt ngào
Mạn thuyền khua nước
Câu trao duyên còn đó
Sao người vội đi?
Đừng để lỡ thì xuân
Đừng để lệ rơi thầm
Đồi Lim mưa bụi bay
Hạt buồn gõ song cửa
Tìm ánh mắt đong đưa
Người xưa nơi đâu?
Lòng bồi hồi nhớ nhung
Sao người không về hội?
Đợi tin nơi non ngàn
Đừng làm tim thêm đau
Ai bảo chờ là hạnh phúc
Mà ruột gan héo hon
Trời thương mưa tạnh
Người về dưới trăng vàng...
Hội Lim ước hẹn đôi ta!
Ha Nguyen

4. SAO EM KHÔNG VỀ? - Nỗi nhớ không tên của người chị
SAO EM KHÔNG VỀ?
Chị giận rồi em biết không?
Hẹn xuân về sao em vắng bóng
Xuân qua rồi em phương trời xa
Lời hứa chỉ còn là câu nói
Chị giận thầm trong lòng thôi
Em mải theo cánh buồm phiêu bạt
Vườn xuân nào cũng rộ hoa
Mà em quên lối về nhà
Em lang thang cuối chân trời
Quên lời hứa năm nào
Khi mỏi gối chùng chân
Nhớ về nơi chị đợi
Chị giận rồi không cần em thương
Nhà vắng em liệu có bình thường?
Chị một mình với niềm riêng
Nén bao nỗi nhớ không tên
Chị giận khi lòng khát khao
Bước em về sao xa vời
Ký ức ướt đẫm sương đêm
Phai nhạt theo tháng năm
Chị giận vì biết ngày mai
Bước chân em còn lạc lối
Mong em về cùng xuân sang
Để ta hát khúc hoan ca
Về đi em đừng xa mãi
Nơi nào cũng không phải nhà
Khi tình cảm hóa đong đếm
Cuộc đời vốn dĩ thế thôi
Về đi em, chị hết giận rồi...
Ha Nguyen

5. HOÀI NIỆM THÁNG BA: Khúc tưởng nhớ mùa hoa gạo
HOÀI NIỆM THÁNG BA
Tháng ba về - hoa gạo đỏ trời
Tháng ba đi - người đã xa rồi
Nhớ tháng bảy mưa Ngâu năm ấy
Chị ngồi đợi cửa ướt mưa rơi
Ngưu Lang - Chức Nữ xa xưa
Mỗi năm còn một lần gặp gỡ
Còn chị - tháng ba nén nỗi sầu
Nhặt cánh hoa gạo khâu nỗi nhớ
Lần về ký ức xa xăm
Phơi từng sợi nắng thuở nào
Giọt buồn thánh thót rơi
Một mối tơ vò tim đau
Tháng ba ơi!
Muốn qua sông chẳng có đò
Muốn về bên mẹ nghe lời yêu thương
Muốn nhặt hoa gạo sân đình
Muốn nghiêng vành nón ngày xưa...
Muốn nghe tim lại rộn ràng
Muốn đứng dầm mưa như thuở nào
Đợi chờ kẻ đón người đưa
Tháng ba chị vẫn một mình
Nụ cười xưa đâu còn nữa
Hoàng hôn phủ bóng cô đơn
Tháng ba xưa tiếng cười vang
Tháng ba nay môi mệt mỏi
Chị ra đồng trồng lúa khoai
Giật mình nghe tiếng ai xa...
Tháng ba nâng chén rượu nồng
Thơ Ha Nguyen

6. VIẾT CHO NGƯỜI XA NHAU: Tâm thư Valentine
VIẾT CHO NGƯỜI XA NHAU
Người ta bảo Valentine
Là ngày của yêu thương vĩnh cửu
Của những ước mơ hạnh phúc
Những đôi trao nhau viên kẹo ngọt
Để bù đắp bao đắng cay đời thường
Nhưng em ơi
Anh không về kịp bên em
Trong ngày lễ tình nhân
Anh chẳng trách đời nghiệt ngã
Khiến đôi ta mỗi người một ngả
Chúng mình không cần kẹo ngọt cân bằng
Mà bằng mồ hôi mặn chát
Cùng nhau gánh vác đời thường
Để có ngày ngọt ngào hơn thế
Yêu nhau giữa dâu bể đổi thay
Không socola ngày lễ
Vẫn một lòng thủy chung
Cuộc sống sẽ về đâu
Nếu thiếu sắc màu cảm xúc
Nhưng thiếu đi sự thấu hiểu
Liệu tình yêu có trọn vẹn?
Anh biết em cô đơn
Khát khao vòng tay ấm
Ước muốn giản dị mà anh
Không thể mang về cho em...
Ha Nguyen

7. KIẾP TÌNH NHÂN: Mối duyên trần thế
KIẾP TÌNH NHÂN
Em tự móc mắt mình để mù lòa yêu anh
Tự moi tim mình phơi trần gan ruột
Tự đánh cược cả đời mình vào tình ái
Em tự biến mình thành kẻ si tình
Xây lâu đài ảo mộng
Trên mối tình vụng dại
Em ngây thơ tin lời thề vĩnh cửu
Chìm trong men say ái ân
Quên đi nỗi đau trần thế
Kiếp nhân tình đa đoan
Em tự tắt lý trí không toan tính
Như con thiêu thân lao vào ngọn lửa
Tự nguyện hiến dâng - trách ai đây?
Em ôm mộng ngày anh đón về
Nên quên cả nỗi ê chề
Đắm chìm trong giấc mơ vô tận
Của kiếp tình nhân đa truân
Trong cơn say tình ái
Em để trái tim thay não suy nghĩ
Mà tim muôn đời vẫn u mê
Em nào hay
Anh là kẻ bán lẻ tình yêu
Nhân danh ái tình mà lừa dối
Giờ em lạc lõng giữa đời
Vịn vào lời bao biện
Rằng tại vì yêu anh...
Ha Nguyen

8. BÌNH YÊN: Triết lý sống giữa dòng đời
BÌNH YÊN
Nếu đời chỉ toàn màu hồng
Đường bằng phẳng không gập ghềnh
Trời chỉ nắng không mưa
Liệu ta có trân quý hạnh phúc?
Nếu nước không đục trong
Phù sa bồi đắp từ đâu?
Ai cũng muốn tình sâu
Nhưng lòng nông như trầu vội
Nếu đời đầy lừa dối
Ăn xổi ở thì
Diễn quá tinh vi
Vịn vào đâu để tin yêu?
Đời biết ai khôn dại
Ai tranh phần hơn
Ai chịu thiệt thòi?
Ai gánh cả nhân gian?
Thôi thì đa mang
Dù chẳng phải việc mình
Nhưng lòng không thể thờ ơ
Kiếp này gánh cả nắng mưa
Gánh chua cay cuối vụ
Gánh yêu thương vụng về
Gánh ngã rẽ đời người
Gánh giấc mơ mệt nhoài
Đời không chỉ thơ ca
Mà đủ vị ngọt bùi
Chính những cung bậc ấy
Dạy ta biết yêu thương
Biết trân quý bình yên
Biết nhớ quên đúng lúc
Biết bao dung tha thứ
Biết nắm giữ và buông
Tìm hạnh phúc trong buồn
Giấu giọt lệ ghen hờn
Biết kiên nhẫn chờ mong
Ngày bình yên trở về...
Ha Nguyen

9. RƠI: Những mất mát vô hình
RƠI
Tôi đánh rơi mùa xuân
Giữa ngày hạ chói chang
Đánh rơi mùa thay lá
Khi thu chưa sang ngang
Đánh rơi phút vội vàng
Trong ngày quên - nhớ
Giọt lệ nhòe trang giấy
Tỉnh giấc giữa mộng mị
Tôi đánh rơi thời gian
Loay hoay tìm câu trả
Thổi bùng cơn khát khao
Khi đông về lạnh giá
Nhặt chiếc lá úa vàng
Tưởng thu còn ở lại
Tin hoa cải nở vàng
Sẽ mãi với tháng năm
Tôi đánh rơi muộn màng
Trong lời hứa vội vã
Đánh rơi lời dối gian
Nơi đầu môi chót lưỡi
Đánh rơi nụ cười xưa
Khi niềm tin vụn vỡ
Đánh rơi lời ngọt ngào
Sau sự thật phũ phàng
Đánh rơi một con người
Cùng tình yêu xa khuất
Rơi trái tim tê cóng
Rơi mối tình đau thương
Rơi hết cả yêu thương
Tôi còn gì ở lại?
Ha Nguyên

10. NHẶT: Gom nhặt yêu thương
NHẶT
Tôi nhặt lại tuổi thơ
Trong tiếng cười trẻ nhỏ
Nhặt lời ru à ơi
Nuôi lớn tâm hồn
Nhặt chút nắng đông tàn
Thành ngọn lửa ấm
Nhặt lời hứa năm nào
Gieo mầm tin yêu
Nhặt ánh mắt dịu hiền
Xây tòa lâu đài
Nhặt ngày tháng bão giông
Thành bài học quý
Nhặt nắng cuối chân trời
Sưởi ấm đông giá
Nhặt khúc ca xuân đầu
Em ngân nga hát
Nhặt rung động nhỏ nhoi
Từ điều bình dị
Nhặt bình yên giản đơn
Giữa đời bộn bề
Nhặt nỗi nhớ khôn nguôi
Nhặt niềm khắc khoải
Điều còn mãi muôn đời
Là tình yêu thương!
Ha Nguyen

11. CHẠM: Những khoảnh khắc giao cảm
CHẠM
Chạm nhẹ vào đôi mắt
Chạm nhẹ vào bờ môi
Anh chạm vào tim em
Một chiều giông bão
Anh chạm vào dối gian
Khi lạc lối mê say
Anh chạm vào lời thề
Trao người con gái khác
Anh chạm vào khoảnh khắc
Khi trái tim yếu lòng
Chạm vào nỗi cô đơn
Để tâm hồn lạc bước
Anh chạm vào phản bội
Sau phút yếu mềm
Nhưng không chạm tới đáy tim
Nơi yêu thương đồng điệu
Bao giờ anh mới hiểu?
Những lần chạm trong đời
Sau phút giây lả lơi
Đâu là tình chân thật?
Và anh đã đánh mất
Cơ hội chạm tim em...
Ha Nguyen

12. HẠNH PHÚC: Những điều giản dị
HẠNH PHÚC
Hạnh phúc là gì?
Ta mãi loay hoay tìm câu trả lời
Cho đến khi người đi xa
Ta mới hiểu
Hạnh phúc thật giản đơn
Là nụ cười trẻ thơ
Là vần thơ ai gửi
Chiều thu nhạt nắng
Người về...
Là ngày đông lạnh giá
Mẹ ấp con vào lòng
Giọt mồ hôi thấm đẫm
Trên con đường mưu sinh
Là mỗi sớm mai thức dậy
Người thân vẫn bên nhau
Bình an
Là phút thả hồn về
Miền ký ức tuổi thơ
Ngày xưa êm đềm
Là bữa cơm sum vầy
Là cả khi giận hờn
Vẫn bên nhau
Hạnh phúc được dệt nên
Từ những điều bé nhỏ
Trong vòng tay gia đình
Em tìm đâu xa...
Ha Nguyen

13. NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG: Tâm tư người đợi
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Anh ơi!
Có nỗi nhớ mang tên mùa đông
Len lỏi vào tim em ngày vắng nắng
Căn phòng trống lạnh lẽo
Sao anh chưa về?
Hai mươi bốn giờ dài vô tận
Anh phiêu bạt chân trời xa
Không anh
Xuân ngừng bước
Chẳng sang mùa
Hình như anh quên lời hẹn ước
Quên ngày mưa em lặng lẽ
Quên bữa cơm chiều vắng
Em tự mình gắp cho mình
Có những điều không gọi thành tên
Có nỗi lòng cần anh sẻ chia
Em là phụ nữ
Không thể luôn mạnh mẽ
Một mình đối mặt giá băng
Có nỗi nhớ tên là: Nhớ anh!
Ha Nguyen

14. NHỮNG MÙA ĐI QUA: Hành trình tháng năm
NHỮNG MÙA ĐI QUA
Ai đã đi qua bao mùa hoa
Qua nắng hạ
Qua mưa ngâu
Qua giông tố
Ai đã đi qua mùa ngọt ngào
Mùa đắng cay
Mùa xót xa
Ai đã đi qua mùa vắng nhau
Không buồn vui
Không lệ rơi
Không hẹn thề
Mùa lãng quên...
Ai từng trải mùa không tên
Lòng lặng nghe đêm thì thầm
Cô đơn tận cùng
đổi thay...
Ai đã đi qua những mùa ấy
Để khi xuân sang
Biết mở lòng đón
mùa an yên!
Ha Nguyen

15. LỖI HẸN CÙNG THÁNG 2: Nỗi niềm cuối đông
LỖI HẸN CÙNG THÁNG 2
Thôi anh xin lỗi hẹn tháng hai
Lỗi hẹn em cuối mùa hoa cải
Lỗi hẹn tuổi thơ ngày xưa
Lỗi hẹn chính mình trong mộng mị
Thôi anh xin lỗi hẹn tháng hai
Lỗi hẹn cơn mưa trưa năm cũ
Lỗi hẹn lời thề:
"Anh về khi xuân sang
Em áo mới rộn ràng
Cùng nhau đi trẩy hội"
Thôi anh xin lỗi hẹn tháng hai
Lỗi hẹn nhành mai sương sớm
Lỗi hẹn trái tim cùng lời hứa
Lỗi hẹn tình yêu thành lời suông
Anh lỗi hẹn không dắt em đi
Khắp bản Mường câu hát yêu thương
Anh lỗi hẹn điệu Thường rang
Không cùng em hòa chung nhịp
Anh lỗi hẹn nắng vàng tháng hai
Mải miết đường đời tấp nập
Lỗi hẹn chén rượu cay
Bạn uống mình say
Để tháng hai hao gầy...
Bao giờ anh thôi lỗi hẹn?
Ha Nguyen

16. TẠ TỪ CHO ANH: Lời giã biệt muộn màng
TẠ TỪ CHO ANH
Ta gặp nhau khi tóc đã phai màu
Không phải tuổi hai mươi ngây ngô
Để hồn phiêu lãng đêm mưa
Tình yêu nào có tội bao giờ
"Anh yêu em đến ngàn thu"
Lời thề xưa giờ
Khuất sau ký ức
Nhức nhối đêm thâu...
Thôi đừng trách nhau
Chúng ta sẽ về đâu?
Nơi vũ trụ mênh mông
Tình yêu chẳng đủ
Vượt qua nhân tình thế thái
Thôi đừng dằn vặt mãi
Những gì đã mất xem như chưa từng
Dù quá khứ không còn xanh
Trái tim em nghĩ về anh
Vẫn nguyên màu ấy
Chỉ là lòng khao khát...
Khi tóc đã ngả màu
Không cuộc tình nào chia ly không đau
Không người yêu nào không mong gặp lại
Nhưng anh ơi!
Chúng ta không còn là
Mãi mãi ngày xưa
Nếu lỡ gặp nhau trong mưa
Hay chiều tà nắng xế
Xin anh đừng ngoảnh lại
Em ru cho
Quá khứ
Ngủ yên rồi...
Ha Nguyen

17. Áng thơ: ANH VỀ ĐÂY EM...!
ANH VỀ ĐÂY EM...
Về đi anh!
Nửa đời gió bụi phiêu du.
Về bên em,
cùng quây quần bên mâm cơm tối ấm áp,
em sẽ thôi bồn chồn mong ngóng
từng cuộc điện thoại,
từng dòng tin nhắn để vơi đi nỗi nhớ.
Về đi anh!
Đói no cùng chia,
em nào đòi hỏi chi đâu?
Chỉ mong khi anh ốm đau có em chăm sóc.
Em cũng không còn giật mình tỉnh giấc,
nửa đêm nghe tiếng gọi hư ảo trong gió.
Về đi anh!
Tóc xanh nay đã phai màu thời gian.
Bao năm dài cách biệt,
đã đến lúc ta sum vầy.
Về thôi anh.
"Lang thang mãi chỉ thêm mỏi gối chân chồn"
Ai đó đã từng ngân lên câu hát
Em chẳng muốn ngày ngày lặng nghe.
Về thôi anh!
Mỗi sớm mai thức giấc
Có anh bên cạnh,
Hạnh phúc ngập tràn.
Về thôi anh!

18. Khúc tình tự: CON TRỞ VỀ BÊN MẸ
CON TRỞ VỀ BÊN MẸ
Con tìm về lòng mẹ chiều nay
Để thả hồn vào bàn tay gầy guộc
Nghe mẹ kể thuở nào con bé bỏng
Ngày ấy con ngây dại lắm mẹ ơi
Nhìn chuồn chuồn đôi cánh mỏng bay chơi
Ngỡ chở cả trời mơ đi muôn nẻo
Con hồn nhiên gọi "chuồn chuồn ơi đợi với..."
Rồi con lớn
Đi qua bao mưa nắng dãi dầu
Giấc mơ xưa vỡ tan nơi cuối dốc
Bước vào đời nếm trải đắng cay ngọt bùi
Giọt lệ mặn thấm bờ môi chát đắng
Nhìn cánh chuồn chao nghiêng trong nắng
Thương phận người
Lại thảng thốt gọi "chuồn chuồn ơi"
Chuồn chuồn vội vã bay đi
"Làm sao chở hết nỗi niềm nhân thế
Phải tự mình bước tiếp con ơi
Lớn rồi sao còn mơ mộng mãi..."
Con trở về tìm lại tuổi thơ
Ước một lần ngây ngô như thuở trước
Ước lòng mình mãi bình yên không vướng bận
Nhìn chuồn chuồn run rẩy chẳng biết sầu
Tiếng cười trong trẻo, lời gọi ngọt ngào "chuồn chuồn ơi!"
Mẹ nhìn con, lệ mẹ rơi rơi!
Hà Nguyên.

19. Hành trình nội tâm: TÌM LẠI CÕI LÒNG
HÀNH TRÌNH TỰ TÌM
Tôi lần về ký ức giữa đồng xuân
Khi bàng non hé lộc - xuân thì chớm nở
Thuở trẻ con mải mê bắt ốc bờ mương
Hương rạ thơm nồng ấp ủ tuổi thơ
Tôi tìm mình trong điệu ru à ơi
Giọng mẹ ngân trưa hè oi ả
Nhịp võng đưa qua bao nhọc nhằn cơ cực
Vai gầy mẹ thức trắng đêm trường
Tôi gặp lại mình trên lối mòn xưa
Cha đưa tới trường - mẹ gánh mưa nắng
Lũ trẻ chúng tôi vừa đi vừa nức nở
Cha dịu dàng: "Học mới nên người con ơi..."
Tôi nhận lại mình thời tuổi trẻ say
Khát vọng cháy bỏng xây lâu đài mộng ước
Viên gạch đầu đời - niềm tin vững chắc
Giấc mơ xanh chưa vấp phải đời thường
Tôi soi lại mình dưới ánh đèn khuya
Trang vở học trò ngời hào quang ký ức
Những trưa hè dầm mình trong mưa rào
Chưa từng nghĩ đời nhiều chông gai...
Tôi nghiệm ra mình trong đêm tĩnh lặng
Chiêm nghiệm về dòng đời...
Hà Nguyên.

20. Tâm tình: EM - NGƯỜI PHỤ NỮ BÌNH DỊ
EM - NGƯỜI PHỤ NỮ BÌNH DỊ
Em không phải người đàn bà trong mộng của anh
Nơi anh muốn chôn vùi nỗi nhớ
Trong hơi ấm nồng nàn của những cuộc tình
Kiếp đa đoan...
Em chẳng phải tình yêu duy nhất đời anh
Nơi anh muốn giấu sợi tình si vào vạt áo
Ngây ngất hương nồng - say đắm vòng tay
Cùng anh gánh vác nhọc nhằn
Em không là bóng hình anh từng mơ ước
Để khắc ghi vào ký ức yêu đương
Trong hoàng hôn tắt dần
E ấp nụ hôn lẫn nước mắt
Chia sẻ...
Em chẳng phải nàng thơ trong thi ca
Để anh ngân nga khúc tình say đắm
Dẫu muộn màng...
Em cũng không giàu sang
Đem lại cho anh vinh quang hào nhoáng
Em chỉ là người phụ nữ biết tự trọng
Biết hy vọng, lạc quan
Biết yêu anh không so đo quá khứ
Biết bao dung khi anh lỡ lầm
Yêu lúc anh cười - ôm cả nỗi đau anh mang...
Em - người đàn bà
Chỉ biết giặt áo, nấu cơm
Chỉ biết
đợi anh về dưới mái hiên nắng hạ
Biết lặng im khi cần...
Em - người phụ nữ bình thường
Không có nụ cười rạng rỡ
Không oán than đời cay đắng
Không mánh khóe
Khiến anh say đắm
Năn nỉ xin được chìm vào đáy mắt.
Em chỉ muốn nắm tay anh vượt bão giông
Em chỉ có
một trái tim chân thành
Yêu anh trọn vẹn....
Hà Nguyên.
