7 Bài văn phát biểu cảm nghĩ sâu sắc nhất về truyện "Mẹ hiền dạy con" của Mạnh Tử
Nội dung bài viết
1. Bài văn phát biểu cảm nghĩ truyện "Mẹ hiền dạy con" số 4
Truyện ngắn "Mẹ hiền dạy con" được trích từ "Liệt Nữ truyện" của Trung Hoa, là câu chuyện cảm động kể về tình yêu thương và phương pháp giáo dục tinh tế của mẹ Mạnh Tử. Bà không chỉ nghiêm khắc mà còn khéo léo trong cách dạy dỗ, luôn tạo cho con môi trường sống tích cực để hình thành nhân cách và ý chí học tập.
Nội dung truyện xoay quanh năm tình huống từ thời thơ ấu của Mạnh Tử. Tình huống 1: Khi sống gần nghĩa địa, thấy con bắt chước việc tang lễ, bà quyết định chuyển nhà. Tình huống 2: Gần chợ, thấy con học theo cảnh buôn bán hỗn loạn, bà lại chuyển đi. Tình huống 3: Đến gần trường học, thấy con học tập chăm chỉ, bà yên tâm để ở lại. Tình huống 4: Trót nói đùa việc giết lợn, bà lập tức sửa sai bằng hành động để giữ chữ tín. Tình huống 5: Khi con bỏ học giữa chừng, bà cắt tấm vải đang dệt như một lời cảnh tỉnh sâu sắc.
Năm tình huống trên khắc họa rõ ba bài học lớn: Vai trò to lớn của môi trường sống, giá trị của chữ tín và ảnh hưởng sâu sắc từ lời nói, hành động người lớn đến trẻ thơ. Mẹ Mạnh Tử không chỉ là người mẹ yêu thương mà còn là nhà giáo dục vĩ đại, bà hiểu rằng muốn con nên người thì cần môi trường sống tốt, đạo đức vững vàng và tinh thần hiếu học.
Câu chuyện về bà mẹ ấy vừa nhân văn, vừa đầy trí tuệ. Từ hành động cắt vải đến việc giữ lời hứa, mỗi chi tiết đều thể hiện sự nghiêm khắc xuất phát từ tình thương bao la. Chính sự giáo dục đó đã giúp Mạnh Tử trở thành bậc đại hiền, để lại tiếng thơm muôn đời.
Truyện không chỉ là bài học về cách dạy con trong gia đình, mà còn là lời nhắn nhủ với cả xã hội về trách nhiệm giáo dục trẻ em. Một môi trường tốt, lòng yêu thương đúng cách và sự nghiêm khắc cần thiết là những yếu tố làm nên một con người có đạo đức và trí tuệ.


2. Cảm nghĩ sâu sắc về truyện "Mẹ hiền dạy con" – Bài viết số 5
... Lúc ở nhà, mẹ là người thầy đầu tiên
Đến trường, cô giáo dịu dàng như mẹ hiền...
Những lời ca mộc mạc ấy vang lên mỗi ngày, như một khúc hát dịu dàng tôn vinh hai người phụ nữ thân thương: mẹ và cô giáo. Mẹ – người đã sinh thành, nuôi dưỡng và dìu dắt ta từ thuở ấu thơ đến khi khôn lớn. Cô giáo – tuy không sinh ra ta, nhưng là người đã dạy dỗ, soi đường chỉ lối. Mẹ và cô, hai hình ảnh gần gũi ấy hoà quyện trong tâm hồn tuổi trẻ, trong thơ ca, bài hát, và trong kho tàng văn học dân gian truyền thống. Một trong những câu chuyện nổi bật ca ngợi hình ảnh người mẹ mẫu mực chính là "Mẹ hiền dạy con", trích từ tác phẩm Liệt nữ truyện của Trung Quốc, được dịch và lưu truyền trong cuốn Cổ học tinh hoa.
Câu chuyện kể về mẹ của Mạnh Tử – nhà hiền triết nổi danh thời Chiến quốc. Mạnh Tử, tên thật là Mạnh Kha, người đất Sơn Đông, sống vào khoảng thế kỷ IV trước Công nguyên. Ngay từ nhỏ, ông đã bộc lộ trí thông minh, đức tính hiếu học và lòng khát khao tri thức mãnh liệt. Thành công của ông, phần lớn là nhờ sự dạy dỗ nghiêm khắc, tinh tế của mẹ.
Chuyện kể rằng, để tìm môi trường tốt cho con, bà đã ba lần chuyển nhà. Khi gần nghĩa địa, thấy con bắt chước cảnh tang ma, bà quyết dời đi. Gần chợ, con bắt chước trò mua bán ồn ào, bà lại chuyển. Đến khi ở gần trường học, con chăm học, lễ phép, bà mới an lòng. Ba lần thay đổi nơi ở là ba lần bà mẹ chọn môi trường giáo dục lành mạnh cho con – một phương pháp giáo dục đầy nhân văn và khoa học, được ông cha ta đúc kết qua câu tục ngữ: "Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng".
Khi trót đùa rằng hàng xóm giết lợn để cho con ăn, bà đã tự kiểm điểm: "Nếu ta dối con, chẳng phải dạy con dối trá hay sao?". Bà liền đi mua thịt về, giữ lời hứa với con. Một hành động nhỏ nhưng thể hiện tư tưởng giáo dục sâu sắc: dạy con giữ chữ tín, sống thật thà, không gian dối, dù là chuyện nhỏ nhất.
Hành động cuối cùng đầy ấn tượng: khi thấy con bỏ học, bà cắt đứt tấm vải đang dệt. Hành động ấy như một lời cảnh tỉnh: bỏ học giữa chừng cũng như đang dệt vải mà chém đứt – công sức thành uổng phí. Không cần quát mắng, không lời nặng nhẹ, chỉ bằng hình ảnh cụ thể, bà khiến con thấm thía bài học về sự kiên trì và chuyên cần trong học tập.
Truyện "Mẹ hiền dạy con" là một bài học quý giá về vai trò của môi trường, lòng trung thực, sự kiên trì và phương pháp giáo dục bằng gương mẫu, hành động. Bà mẹ của Mạnh Tử không chỉ là mẹ, mà còn là một người thầy mẫu mực – dạy con bằng tình yêu thương, trí tuệ và sự kiên định. Và Mạnh Tử – người học trò hiếu thảo, thông minh – chính là kết quả rực rỡ của sự giáo dục ấy. Áng văn hơn hai nghìn năm tuổi nhưng vẫn sáng ngời giá trị, nhắc nhở chúng ta hôm nay về sức mạnh kỳ diệu của tình mẫu tử và giáo dục gia đình.


3. Cảm nhận sâu sắc về truyện ngắn "Mẹ hiền dạy con" - Bài văn số 6
Người xưa có câu: "Dạy con từ thuở còn thơ", thể hiện tầm quan trọng của việc giáo dục con cái ngay từ những năm tháng đầu đời. Truyện "Mẹ hiền dạy con" với những tình huống giản dị giữa mẹ con thầy Mạnh Tử là minh chứng sâu sắc cho chân lý ấy. Nhờ sự nuôi dạy cẩn trọng, khéo léo của người mẹ, Mạnh Tử đã trở thành bậc hiền triết, để lại tiếng thơm muôn đời.
Sự kiện đầu tiên là ba lần chuyển nhà để tìm môi trường sống phù hợp cho con. Gần nghĩa địa, con bắt chước cảnh tang tóc; gần chợ, con lại học thói buôn bán hỗn loạn. Chỉ đến khi sống gần trường học, thấy bạn bè siêng năng học tập, Mạnh Tử mới chuyên tâm đèn sách. Những lần chuyển nhà gian khổ ấy là minh chứng rõ rệt cho tấm lòng yêu thương vô bờ của người mẹ, cho sự thấu hiểu tâm lý trẻ và niềm tin vào vai trò của môi trường giáo dục.
Tiếp theo, khi vô tình đùa rằng thịt lợn hàng xóm giết để cho con ăn, người mẹ lập tức ân hận và hành động ngay bằng cách mua thịt về thật. Bà không muốn gieo vào tâm hồn thơ dại của con mình thói quen nói dối. Chính sự thành thực, tinh tế trong cách hành xử đã gieo mầm đức hạnh nơi đứa trẻ, nuôi dưỡng tính trung thực – điều không thể thiếu với một người quân tử.
Sự kiện cuối cùng là lúc Mạnh Tử bỏ học về nhà, bà mẹ không trách mắng, không phạt roi, chỉ lặng lẽ cắt đứt tấm vải đang dệt. Hành động ấy mạnh mẽ hơn bất kỳ lời la rầy nào. Hình ảnh tấm vải đứt làm cậu bé hiểu rằng bỏ học cũng giống như cắt ngang tương lai. Một cách giáo dục thông minh và đầy cảm xúc, khiến bài học khắc sâu trong tim con trẻ.
"Mẹ hiền dạy con" là bản trường ca ngắn gọn về lòng mẹ, về nghệ thuật giáo dục từ ngàn xưa. Truyện khiến ta thêm yêu quý những người mẹ kiên định và thấu đáo, cũng là lời nhắc nhở về vai trò then chốt của gia đình trong việc hình thành nhân cách con người. Quả thật, ánh sáng hiền tài Mạnh Tử có được không thể thiếu bàn tay âm thầm mà mạnh mẽ của người mẹ tuyệt vời.


4. Cảm nhận sâu sắc về truyện ngắn "Mẹ hiền dạy con" - Bài văn số 7
Không ai yêu thương, chăm sóc và hy sinh vì con cái bằng cha mẹ – những người sẵn sàng lam lũ cả đời chỉ mong con nên người. Giữa muôn vàn câu chuyện tôn vinh tình mẫu tử, truyện ngắn "Mẹ hiền dạy con" nổi bật như một biểu tượng rực rỡ về tình thương và sự giáo dưỡng đầy trí tuệ của người mẹ hiền dành cho thầy Mạnh Tử.
Từ buổi đầu thai nghén đến ngày con khôn lớn, mẹ là người luôn kề cận, hy sinh thầm lặng. Không chỉ nuôi con bằng cơm áo, mẹ còn rèn rũa nhân cách, uốn nắn tâm hồn, vun đắp tri thức cho con bước vững trên đường đời. Nhận thức rõ vai trò của môi trường sống đối với sự hình thành nhân cách trẻ thơ, mẹ của Mạnh Tử đã ba lần chuyển nhà chỉ để tìm được nơi thích hợp nhất cho con.
Trẻ em như tờ giấy trắng, dễ bị ảnh hưởng bởi những điều chúng thấy và nghe. Khi sống gần nghĩa địa, Mạnh Tử bắt chước cảnh tang tóc; gần chợ thì lại học theo sự ồn ào, hỗn loạn của buôn bán. Chỉ khi dọn đến cạnh trường học, cậu bé mới chăm ngoan, lễ phép, thích nghi với lối sống học tập và đạo đức. Người mẹ đã chọn cho con môi trường giáo dục đúng đắn, thể hiện tầm nhìn sâu sắc và sự hi sinh lặng lẽ đầy yêu thương.
Không dừng lại ở đó, bà còn là một tấm gương sáng trong từng hành động. Khi lỡ lời nói đùa rằng giết lợn để cho con ăn, bà đã ngay lập tức sửa sai bằng cách làm đúng như lời, để con hiểu rằng lời nói của người lớn phải có trách nhiệm. Trẻ nhỏ chưa thể phân biệt đúng sai, chúng học theo từ hành vi và lời nói của người lớn. Sự thành thật, gương mẫu của người mẹ chính là bài học quý báu nhất trong việc hình thành nhân cách trẻ thơ.
Hơn cả sự gương mẫu là sự kiên quyết. Khi thấy con bỏ học đi chơi, bà đã không quát mắng mà dùng hình ảnh trực quan – cắt đứt tấm vải đang dệt – để minh họa cho hành động bỏ dở việc học. Một hành động vừa quyết liệt vừa đầy tình cảm ấy đã khiến Mạnh Tử thức tỉnh, cảm nhận được giá trị của sự chuyên cần và trách nhiệm trong học tập. Dạy con không chỉ bằng lời nói, mà cần hành động và sự kiên định.
Truyện không chỉ là câu chuyện gia đình, mà còn là một thông điệp sâu sắc gửi đến toàn xã hội: muốn trẻ nên người, cha mẹ phải chọn môi trường sống lành mạnh, yêu thương và nghiêm khắc, làm gương về nhân cách và lối sống. Trong thời đại hiện nay, khi nhiều gia đình nuông chiều con cái quá mức, hậu quả là những đứa trẻ dễ dàng trượt dài trong sai lầm, thì bài học từ người mẹ hiền của Mạnh Tử lại càng trở nên thấm thía.
"Mẹ hiền dạy con" là tấm gương ngời sáng cho mọi thế hệ cha mẹ. Đó là biểu tượng của một tình yêu thương trí tuệ, đầy hy sinh nhưng cũng rất mực nghiêm khắc. Trẻ em hôm nay là tương lai của thế giới ngày mai. Giáo dục con cái không chỉ là trách nhiệm của gia đình mà còn là sứ mệnh của cả xã hội. Truyện mang đến một triết lý giáo dục sâu sắc: để thế hệ tương lai trở thành những con người tử tế, nhân hậu và có ích, người lớn hôm nay cần thấu hiểu, định hướng và đồng hành cùng con trẻ bằng tất cả trái tim và trí tuệ.


5. Bài cảm nghĩ về truyện ngắn "Mẹ hiền dạy con" số 1
Không có người mẹ hiền, sẽ chẳng có những bậc vĩ nhân làm rạng danh đời. Mỗi đứa trẻ chào đời đều được nâng niu bởi vòng tay mẹ, và hạnh phúc lớn nhất là được sống trong tình yêu thương sâu sắc của mẹ hiền.
Mẹ hiền là người đã sinh thành và dạy dỗ, là hình mẫu yêu thương và đạo lý. Tục ngữ có câu: “Con là khúc ruột của mẹ”, thể hiện sự gắn bó thiêng liêng. Mẹ không chỉ nuôi con khôn lớn mà còn hun đúc cho con nhân cách và khát vọng sống. Trong lịch sử, mẹ của Mạnh Tử chính là hình ảnh mẫu mực cho tình mẫu tử và phương pháp giáo dục tuyệt vời.
Bà đã ba lần dời nhà chỉ để tìm môi trường sống tốt nhất cho con. Lần đầu gần nghĩa trang, con trai bắt chước nghi thức tang lễ; bà lập tức nhận ra sự ảnh hưởng tiêu cực và quyết định rời đi. Lần hai sống gần chợ, con lại học theo cảnh buôn bán xô bồ, mẹ tiếp tục chuyển nhà. Lần thứ ba, bà đưa con đến gần trường học, nơi con bắt đầu noi theo những điều hay, học hành chăm chỉ. Khi ấy, bà mới an tâm và thốt lên: “Đây mới là nơi con ta nên sống.” Câu chuyện ấy cho thấy tầm nhìn xa và tấm lòng bao dung của người mẹ, luôn theo sát từng bước trưởng thành của con.
Không chỉ quan tâm môi trường sống, bà còn đặc biệt chú trọng đến việc rèn luyện đạo đức. Khi trót nói đùa với con về việc “giết lợn để cho con ăn”, bà đã tự trách mình và lập tức sửa sai, thực hiện điều đã nói, vì sợ con học thói dối trá. Đó là một tấm gương sáng về sự trung thực trong giáo dục con trẻ.
Và trong lần Mạnh Tử bỏ học về chơi, bà đã không dùng lời mắng mỏ, cũng không đánh phạt, mà lặng lẽ cầm dao cắt ngang tấm vải đang dệt, để dạy con một bài học thấm thía về sự chuyên cần và trách nhiệm. “Con bỏ học cũng như mẹ cắt đứt tấm vải đang dệt vậy” – lời dạy nghiêm khắc nhưng đầy yêu thương ấy đã trở thành bước ngoặt trong nhận thức của Mạnh Tử, giúp ông chuyên tâm học tập và sau này trở thành bậc hiền triết vĩ đại.
Truyện “Mẹ hiền dạy con” tuy dung dị nhưng thấm đẫm triết lý sống. Từng chi tiết – ba lần chuyển nhà, một lần sửa lời nói, một lần dạy con qua hành động – đều là những bài học quý báu. Mạnh mẫu không chỉ yêu con, mà còn thấu hiểu và có phương pháp giáo dục hiệu quả. Đọc truyện, ta không chỉ ngưỡng mộ người mẹ hiền, mà còn thấy lòng biết ơn và yêu quý cha mẹ mình thêm sâu sắc.


6. Bài cảm nghĩ về truyện "Mẹ hiền dạy con" số 2
Môi trường sống đóng vai trò then chốt trong việc hình thành và phát triển nhân cách con người. Câu chuyện “Mẹ hiền dạy con” là minh chứng sống động cho tầm quan trọng ấy, khi người mẹ đã không ngừng tìm kiếm một không gian lý tưởng để con mình có thể trưởng thành về cả đạo đức lẫn trí tuệ.
Truyện được trích từ “Liệt nữ truyện” Trung Hoa, kể về tình thương vô hạn và sự nghiêm khắc đầy trí tuệ của người mẹ dành cho con trai – sau này là bậc đại hiền Mạnh Tử. Bà không ngần ngại chuyển nhà nhiều lần chỉ để tạo dựng môi trường giáo dục tốt đẹp nhất cho con, nơi con có thể học làm người tử tế, trung thực và có chí khí.
Lần đầu sống gần nghĩa trang, bà thấy con bắt chước hành vi buồn đau của người đưa tang, liền lập tức chuyển nhà. Lần thứ hai, ở gần chợ, con lại bắt chước sự xô bồ, toan tính trong buôn bán, khiến bà hiểu rằng nơi ấy cũng không thích hợp. Chỉ đến khi gần trường học, chứng kiến con học theo lễ nghi, hiếu học, bà mới an tâm mà nói: “Đây mới là nơi con ta nên sống.”
Một lần, vì lỡ lời với con rằng người ta giết lợn để cho con ăn, bà đã giữ đúng lời nói, mua thịt về nấu, dạy con sự trung thực và trách nhiệm trong từng lời hứa. Khi con bỏ học về chơi, bà không mắng mà dứt khoát cắt phăng tấm vải đang dệt, để gửi gắm một thông điệp sâu xa: việc học cũng như dệt vải, nếu bỏ dở thì mọi công sức sẽ trở nên vô nghĩa. Chính nhờ sự giáo dưỡng tinh tế ấy, con bà dần trưởng thành, chăm chỉ học hành và trở thành một danh nhân được muôn đời ca ngợi.
Truyện mang đến bài học quý giá: môi trường giáo dục định hình nhân cách con người. Câu tục ngữ “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” như một lời nhắn gửi sâu xa về tầm ảnh hưởng của môi trường sống. Người mẹ trong truyện không chỉ giữ trọn chữ tín mà còn rèn luyện con bằng cả trái tim và lý trí, thể hiện sự khéo léo, kiên định trong cách dạy con nên người.
Chúng ta khâm phục và xúc động trước hình ảnh một người mẹ mẫu mực – vừa hiền hậu, vừa nghiêm khắc, luôn lấy chữ tín làm kim chỉ nam trong cuộc sống. Chính phương pháp giáo dục ấy đã hun đúc nên một Mạnh Tử lỗi lạc, chứng minh rằng tình thương nếu không đi kèm phương pháp đúng đắn thì khó có thể tạo nên một nhân cách vững vàng.
Qua câu chuyện, em hiểu rằng làm mẹ không chỉ là yêu thương con mà còn phải biết tạo cho con môi trường và nền tảng đạo đức vững chắc. Nếu một ngày nào đó em trở thành mẹ, em mong mình sẽ học được phần nào sự tinh tế và tấm lòng cao cả của người mẹ trong truyện “Mẹ hiền dạy con”.


7. Cảm nghĩ về truyện "Mẹ hiền dạy con" – Bài số 3
Trên thế gian có biết bao ngôn ngữ khác nhau, nhưng với mỗi con người, từ thiêng liêng nhất vẫn là “Mẹ”. Mẹ không chỉ là người mang đến cho ta sự sống, mà còn là người đầu tiên uốn nắn tâm hồn ta bằng tình thương vô bờ và sự giáo dưỡng sâu sắc. Truyện “Mẹ hiền dạy con” là minh chứng sống động cho điều đó, kể về người mẹ vĩ đại của Mạnh Tử – một bậc hiền triết lớn của Trung Hoa.
Được trích từ “Liệt nữ truyện” qua tác phẩm “Cổ học tinh hoa”, câu chuyện ngắn gọn nhưng chứa đựng những bài học đạo lý sâu xa, lặng thầm khắc ghi qua năm tháng. Mỗi chi tiết trong truyện là một viên ngọc quý, phản ánh trí tuệ và tấm lòng của người mẹ mẫu mực.
Câu chuyện bắt đầu bằng việc Mạnh Tử sống gần nghĩa địa và bắt chước các nghi lễ tang tóc. Người mẹ nhận ra môi trường không thích hợp liền chuyển nhà đến gần chợ – nơi náo nhiệt, đầy sinh khí. Nhưng rồi, trước cảnh buôn bán ồn ào và những hành vi giả tạo, mẹ lại thấy đây chưa phải môi trường tốt nhất, nên dời đến gần trường học. Ở đó, Mạnh Tử được tiếp xúc với lễ nghĩa, nề nếp, khiến bà yên lòng: đây là nơi thích hợp để con trưởng thành.
Chưa dừng lại, câu chuyện càng sâu sắc hơn khi mẹ Mạnh Tử vô tình nói đùa rằng thịt lợn hàng xóm mổ là “để cho con ăn”. Để không biến mình thành người dối trá trước con, bà đã mua thịt về nấu. Một lời nói – một hành động, dạy con giá trị trung thực bằng chính thực tiễn cuộc sống. Đó là bài học vẹn tròn về chữ tín – nền tảng đạo đức của con người.
Cao trào câu chuyện đến khi Mạnh Tử bỏ học về nhà. Không trách mắng, không la rầy, người mẹ dùng hành động: cắt phăng tấm vải đang dệt. Hành động như một lời răn sâu sắc: bỏ học như cắt đứt cả tương lai, phí hoài công sức. Cách dạy con bằng hình ảnh cụ thể ấy khiến người đọc không khỏi xúc động và khâm phục.
Mỗi sự kiện trong truyện là một minh chứng cho sự khéo léo, thấu hiểu tâm lý trẻ thơ và tầm nhìn xa của người mẹ. Nhờ những quyết định dứt khoát, tinh tế và đầy yêu thương ấy mà Mạnh Tử mới có thể nên người, trở thành biểu tượng đạo đức và trí tuệ phương Đông.
Người mẹ trong truyện không đơn thuần là người phụ nữ dịu dàng, bà còn là người dẫn đường, là tấm gương sáng về giáo dục bằng tình yêu thương kết hợp sự nghiêm khắc đầy lý trí. Đọc xong câu chuyện, em cảm thấy vô cùng cảm phục và ngưỡng mộ – không chỉ vì Mạnh Tử thành tài, mà vì mẹ ông là một người thầy lớn không ai có thể thay thế.
“Mẹ hiền dạy con” không chỉ là một câu chuyện cổ, mà còn là kim chỉ nam cho mọi thời đại – nơi mà giáo dục bắt nguồn từ tình yêu thương và sự hi sinh thầm lặng của mẹ.


Có thể bạn quan tâm

Google FLoC là gì? Hướng dẫn chi tiết cách chặn FLoC trên Google Chrome

Hướng dẫn điều chỉnh cỡ chữ trên trình duyệt Safari dành cho Mac OS

Hướng dẫn sao chép toàn bộ đường dẫn từ các Tab đang mở trên Google Chrome

Hướng dẫn nấu mì cay Omega tại nhà với hương vị đậm đà không kém các quán ăn nổi tiếng.

Đậu đen chứa bao nhiêu calo và liệu uống nước đậu đen có thể hỗ trợ quá trình giảm cân? Hãy cùng khám phá câu trả lời ngay dưới đây.
