9 Bài văn mẫu tả chú bộ đội lớp 5 ấn tượng nhất
Nội dung bài viết
Bài văn số 4: Hình ảnh người chiến sĩ quân đội đáng kính
Đang lúc cả nhà quây quần bên mâm cơm tối, tiếng gọi cửa bất ngờ vang lên. Em vội chạy ra mở cửa và không khỏi reo vui khi nhận ra anh Minh - người anh trai thân thiết đã hai năm xa nhà nhập ngũ, nay được đặc cách về phép sau thành tích huấn luyện xuất sắc.
Trước mắt em hiện lên hình ảnh người lính oai phong trong bộ quân phục xanh rêu chỉnh tề. Từng chi tiết đều toát lên vẻ nghiêm trang: hàng cúc áo sáng bóng, phù hiệu binh nhất đỏ thắm điểm hai ngôi sao lấp lánh, chiếc mũ cối in huy hiệu quân đội kiêu hãnh. Dáng vẻ anh giờ đây khác hẳn ngày thường - thân hình vạm vỡ, nước da rám nắng thao trường, đôi bàn tay chai sần vì rèn luyện.
Những ngày phép ngắn ngủi trôi qua trong niềm hân hoan. Sáng nào anh cũng dậy từ tinh mơ, gấp chăn màn gọn gàng theo nếp quân ngũ rồi dẫn em đi thăm hỏi bà con. Điều cảm động nhất là cách anh quan tâm mọi người: giúp cụ già xách đồ, tặng chúng em những món quà lưu niệm từ vùng đóng quân - nào vỏ đạn đồng, vỏ ốc biển, đến những viên đá cuội đủ màu sắc.
Buổi tối là khoảng thời gian đáng nhớ nhất khi cả nhà quây quần nghe anh kể chuyện đời lính. Những câu chuyện về đồng đội, về cuộc sống nơi biên giới khiến em thêm trân trọng sự hy sinh thầm lặng của các anh. Không chỉ là người lính canh giữ biên cương, anh còn là người con hiếu thảo, người anh chu đáo - sửa chạn bát, lau xe đạp, thậm chí khâu vá quần áo giúp em.
Ngày tiễn anh trở về đơn vị, lòng em dâng lên niềm tự hào khôn tả. Nhìn bóng anh khuất dần ở bến xe, em thấm thía lời cô giáo dạy: "Các em được học tập trong hòa bình là nhờ có các chú bộ đội đang ngày đêm bảo vệ Tổ quốc". Anh Minh chính là niềm tự hào của gia đình em - người lính Cụ Hồ thực thụ.

Bài văn số 5: Chân dung người lính - Hành trình trưởng thành
Chiều hè êm ả, em thả bước dọc con ngõ quen khi bất ngờ bắt gặp bóng hình người chiến sĩ. Trong ánh hoàng hôn mờ ảo, giọng nói quen thuộc vang lên: "Loan! Em đấy hả?" - đó chính là anh Phong, người anh trai thân yêu đã xa nhà nhập ngũ tròn một năm.
Anh hiện lên trong bộ quân phục xanh cỏ úa oai nghiêm, đôi quân hàm đỏ thắm điểm hai ngôi sao lấp lánh. Thời gian quân ngũ đã tôi luyện anh trở nên rắn rỏi khác thường - làn da trắng ngày nào giờ mang màu đồng hun, dáng vẻ mạnh mẽ như ngư dân vùng biển. Mái tóc cắt ngắn làm nổi bật gương mặt cương nghị, đôi mắt sáng ngời ý chí.
Mười lăm ngày phép trôi qua trong nhịp sống hối hả. Anh không ngơi tay giúp đỡ gia đình: từ dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc vườn tược đến hướng dẫn em học bài. Mỗi tối, anh lại dành thời gian kể cho em nghe về đời lính - những bài học về kỷ luật, tinh thần đồng đội và lòng yêu nước.
Ngày tiễn anh trở về đơn vị, anh ân cần dặn dò: "Em cố gắng học giỏi, nghe lời bố mẹ nhé. Lần sau về, anh sẽ mang theo cả biển xa..." Câu nói ấy cùng hình ảnh người lính trẻ dũng cảm gác lại giấc mơ đại học để hoàn thành nghĩa vụ thiêng liêng mãi khắc sâu trong tâm trí em.

Bài văn số 6: Ký ức về người bộ đội
Một chiều Chủ nhật êm đềm, trên chuyến xe về quê thăm ngoại, tôi có dịp gặp gỡ một người lính đặc biệt. Chú khoác trên mình bộ quân phục xanh rêu chỉnh tề, cầu vai lấp lánh bốn ngôi sao bạc - dấu hiệu của một sĩ quan trẻ tuổi. Khuôn mặt chú toát lên vẻ cương nghị với đôi mắt sáng ngời niềm tin, làn da rám nắng in hằn dấu vết của những ngày rèn luyện.
Điều khiến tôi nhớ mãi là cách chú ân cần nhường ghế cho cụ già, chu đáo giúp người mẹ trẻ bế con. Hành động ấy, tuy giản dị nhưng chứa đựng cả tinh thần 'Bộ đội Cụ Hồ' - luôn sẵn lòng vì nhân dân. Trong suốt hành trình, nụ cười ấm áp và thái độ lịch thiệp của chú khiến mọi người đều cảm mến.

Bài văn số 7: Người anh - Người lính
Bữa cơm chiều thứ bảy bỗng trở nên ấm cúng lạ thường khi anh Hà - người anh cả đã nửa năm xa nhà nhập ngũ bất ngờ trở về. Vòng tay anh ôm chặt lấy tôi, hơi ấm từ bộ quân phục còn vương mùi nắng gió khiến tôi xúc động nghẹn ngào.
Thời gian quân ngũ đã tôi luyện anh từ chàng trai mảnh khảnh thành người lính vạm vỡ. Mái tóc cắt ngắn, làn da rám nắng và đôi tay chai sần kể những câu chuyện không lời về sự trưởng thành. Những ngày phép ngắn ngủi, anh không ngơi tay chăm lo từ góc vườn đến góc học tập của em.
Trước khi trở về đơn vị, anh ân cần dặn dò: 'Em hãy học thật giỏi, sống thật tốt'. Lời nhắn gửi ấy cùng hình ảnh người lính trẻ hoãn lại giấc mơ đại học để làm tròn nghĩa vụ sẽ mãi là động lực cho tôi phấn đấu.

Bài văn số 8: Ký ức hào hùng qua lời kể cựu chiến binh
Ngày 22/12 đã đem đến cho tôi một trải nghiệm vô giá - được gặp gỡ những người lính năm xưa. Dù thời gian đã phủ lên mái tóc các bác màu bạc trắng, nhưng tinh thần 'Bộ đội Cụ Hồ' vẫn rạng ngời trong từng cử chỉ, ánh mắt.
Những bộ quân phục xanh lục được các bác nâng niu như báu vật. Màu xanh ấy không đơn thuần là màu áo lính, mà là màu của niềm tin, hi vọng ngày trở về. Chiếc ba lô, đôi giày vải và cây gậy Trường Sơn đã trở thành những nhân chứng lịch sử, kể câu chuyện về hành trình 'xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước'.
Điều làm tôi xúc động nhất là tinh thần lạc quan bất diệt. Những khuôn mặt rám nắng, đôi tay chai sần vẫn không giấu nổi nụ cười rạng rỡ khi các bác kể về những phút giây nghỉ ngơi hiếm hoi giữa chiến trường - khi chia nhau điếu thuốc lào, đọc thư nhà, hay cùng hát vang bài ca chiến thắng.

Bài văn số 9: Người lính đảo xa - Trái tim hướng về Tổ quốc
Mỗi lần anh Việt từ Trường Sa trở về là cả nhà em như bừng lên sức sống mới. Sau bao năm xa cách, cuối cùng anh cũng được về phép - năm ngày ngắn ngủi mà cả gia đình mong chờ tựa như năm mùa trăng.
Hình ảnh người lính hải quân hiện lên thật oai phong trong bộ quân phục trắng tinh khôi, điểm xuyến những đường chỉ xanh biển. Nước da rám nắng, đôi tay chai sần và dáng vẻ rắn rỏi kể câu chuyện về những ngày canh giữ biển trời. Nhưng đôi mắt anh vẫn vẹn nguyên tình cảm ấm áp - đôi mắt của người con xa nhà nhớ quê.
Chiếc ba lô anh mang về chứa đựng cả tấm lòng người lính đảo: nào cá mực khô, nào con búp bê xinh xắn anh dành dụm mua tặng em. Những món quà giản dị mà thấm đẫm tình cảm, như chính tấm lòng người lính nơi đầu sóng ngọn gió.
Năm ngày phép trôi qua trong niềm hạnh phúc ngắn ngủi. Khi tiễn anh trở lại đơn vị, cả nhà không giấu nổi xúc động. Lời hứa 'Học giỏi, chăm ngoan' của em với anh không chỉ là lời hứa suông, mà sẽ là động lực để em phấn đấu, như cách anh đang ngày đêm bảo vệ chủ quyền biển đảo quê hương.

Bài văn số 1: Hình ảnh người lính - Người hàng xóm đáng kính
Chú Đạt - người hàng xóm đặc biệt của gia đình tôi - là hiện thân sống động của hình ảnh 'Bộ đội Cụ Hồ'. Dáng người chú vạm vỡ trong bộ quân phục xanh lá mạ, bốn ngôi sao trên quân hàm đại úy lấp lánh như những vì sao dẫn đường.
Điều khiến tôi ngưỡng mộ nhất là sự đa tài của chú: từ cày ruộng như một nông dân thực thụ, đến làm diều sáo cho trẻ con, rồi kể chuyện đời lính say sưa. Mỗi việc chú làm đều toát lên tinh thần 'Người lính biết làm tất cả' - khi cần thì cầm súng, lúc bình thì cầm cày.
Câu nói 'Bộ đội không có tiền mà chỉ có tình' của chú đã khắc sâu vào tâm trí tôi. Giờ đây, ước mơ trở thành sĩ quan quân đội như chú đã trở thành ngọn lửa thôi thúc tôi phấn đấu mỗi ngày.

Bài văn số 2: Kỷ niệm về người chiến sĩ
Những câu hát thiếu nhi về chú bộ đội bỗng hiện hữu thật sống động khi em gặp chú Tuấn - người lính trẻ về phép ở quê ngoại. Dáng người chú vững chãi như cây cổ thụ giữa đời thường, bộ quân phục xanh tô thêm nét oai phong, đôi mắt sáng ngời niềm tin và nụ cười ấm áp lạ thường.
Chỉ hai ngày ngắn ngủi nhưng chú đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng mọi người. Đôi bàn tay chú thoăn thoắt làm vườn, nhanh nhẹn sửa chữa đồ đạc giúp bà con. Mỗi câu chuyện chú kể về đời lính đều chân thực và sinh động, như mở ra trước mắt em cả một thế giới mới - thế giới của kỷ luật, tình đồng đội và lòng yêu nước.
Hình ảnh cuối cùng em nhìn thấy - chú đứng thẳng người chào kiểu quân đội trước khi lên xe trở về đơn vị - đã trở thành biểu tượng đẹp đẽ về người lính Cụ Hồ trong tim em.

Bài văn số 3: Ký ức về người chiến sĩ
Chú Quân - người lính xe tăng với trái tim nồng ấm tình quân nhân - luôn mang đến niềm vui rộn rã mỗi lần về phép. Dáng người chú vạm vỡ trong bộ quân phục xanh rêu, nước da rám nắng và nụ cười rạng rỡ kể về những chuyến hành quân cùng đồng đội trên chiếc xe tăng thân yêu.
Dù thời gian nghỉ phép ngắn ngủi, chú luôn dành trọn tình cảm cho gia đình và quê hương. Những món quà quê chất đầy ba lô, câu hát 'Năm anh em trên một chiếc xe tăng' vang lên đầy nhiệt huyết, cùng lời dặn dò ân cần 'Học ngoan nhá!' đã khắc sâu trong em hình ảnh người lính thiết giáp - mạnh mẽ nơi chiến trường mà ấm áp trong đời thường.

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn tách nền ảnh trực tuyến đơn giản

7 loại vitamin tổng hợp dành cho bà bầu xuất xứ Mỹ chất lượng nhất hiện nay

Hướng dẫn chuyển đổi file XML sang Excel một cách nhanh chóng và dễ dàng

9 giá trị vàng của nghề nhân viên bán hàng - Hành trình rèn bản lĩnh

Hướng dẫn thiết kế tờ rơi đơn giản bằng Word
