Khám Phá Top 5 Bài Văn Phân Tích Hai Khổ Thơ Cuối Bài Thơ 'Ánh Trăng' Của Nguyễn Duy (Ngữ Văn 9) Ấn Tượng Nhất
Nội dung bài viết
1. Bài Tham Khảo Số 4
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” – đó là câu tục ngữ gắn liền với truyền thống tôn vinh lòng biết ơn, một giá trị văn hóa quý báu của dân tộc Việt Nam. Và trong dòng chảy của văn học, chủ đề này đã được thể hiện sâu sắc trong nhiều tác phẩm. Đặc biệt, khi nhắc đến những tác phẩm văn học hiện đại, chúng ta không thể không nhắc đến bài thơ 'Ánh trăng' của Nguyễn Duy. Qua những vần thơ ngắn gọn mà sâu sắc, tác giả đã gửi gắm những suy nghĩ, chiêm nghiệm về một lẽ sống ân nghĩa, thủy chung, về sự hiếu nghĩa mà con người cần gìn giữ suốt đời.
Thông qua hình ảnh vầng trăng, Nguyễn Duy đã truyền tải một thông điệp nhân văn đầy sâu sắc: 'Hãy tạm gác lại những bộn bề cuộc sống, để nhìn lại chính mình!' – lời nhắc nhở về việc trở về với cội nguồn, về việc sống lại với những giá trị đạo đức thiêng liêng của dân tộc, qua hình tượng người lính tự nhận thức về lỗi lầm và hướng đến sự thiện lương.
Lời thơ của Nguyễn Duy tựa như một câu chuyện kể, nhẹ nhàng, nhưng đầy tâm sự. Nó đưa người đọc trở lại với tuổi thơ gắn bó với thiên nhiên, với những buổi chiều mát mẻ bên vầng trăng sáng. Đến khi trở thành người lính, vầng trăng ấy đã trở thành tri kỷ, chứng nhân của những ngày tháng gian khổ, những giờ phút đợi chờ nơi chiến trường. Trăng là người bạn đồng hành, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, từng bước đi cùng người chiến sĩ qua bao thăng trầm của cuộc đời. Thế nhưng, khi cuộc sống thay đổi, vầng trăng ấy dần trở thành một ký ức mờ nhạt. Đời sống đô thị tấp nập, ánh sáng điện thay thế ánh sáng trăng, và những tình cảm xưa cũ cũng phai nhạt dần.
Nhưng Nguyễn Duy không chỉ dừng lại ở đó, ông còn mang đến cho người đọc một hình ảnh sống động về sự trở lại của trăng, dù ở một không gian ngập tràn ánh sáng nhân tạo. Bất chợt, khi đèn điện tắt, vầng trăng vẫn hiện lên, sáng đẹp và thủy chung, giống như tình nghĩa của những mối quan hệ đã bị lãng quên, nhưng chỉ cần một chút thôi, nó lại thức dậy, tươi mới và đầy sức sống.
Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng, là bể
như là sông, là rừng
Chỉ một câu thơ 'ngửa mặt lên nhìn mặt', tác giả đã khéo léo vẽ nên một hình ảnh sống động về mối quan hệ tình bạn giữa con người và thiên nhiên, giữa người lính và vầng trăng. Mặt trăng ấy không nói gì, không trách cứ, nhưng sự im lặng của nó lại khiến người lính cảm thấy một nỗi ân hận khôn nguôi. Những kỷ niệm về một thời gian khó, về những tháng năm đồng hành cùng thiên nhiên trong chiến tranh bỗng ùa về, thức tỉnh tâm hồn người chiến sĩ. Những hình ảnh quen thuộc của đồng, bể, sông, rừng không chỉ là biểu tượng của quá khứ, mà còn là minh chứng cho tình nghĩa thủy chung mà vầng trăng đại diện.
Nguyễn Duy khéo léo dẫn dắt người đọc từ những xúc cảm riêng tư đến những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, về cách sống trong thời kỳ hòa bình. Thông qua 'Ánh trăng', ông gửi gắm một thông điệp đầy ý nghĩa: dù cuộc sống có thay đổi, dù người ta có vô tình quên đi những giá trị xưa cũ, thì những giá trị ấy vẫn luôn tồn tại, như vầng trăng vẫn luôn sáng tròn vành vạnh, không bao giờ phai mờ.
Ánh trăng không chỉ là một hình ảnh thiên nhiên đơn thuần, mà còn là biểu tượng cho tình nghĩa thủy chung, nhân hậu. Đó là một vẻ đẹp trong sáng, không bao giờ thay đổi, dù ai đó có vô tình lãng quên. Và khi người ta nhận ra, ánh trăng ấy vẫn im lặng, đầy bao dung và nhân ái, sẵn sàng đánh thức những ký ức đẹp đẽ đã ngủ quên trong tâm hồn con người.
Với 'Ánh trăng', Nguyễn Duy không chỉ kể lại một câu chuyện về tình bạn, mà còn gửi đến người đọc một thông điệp sâu sắc về sự sống, về những giá trị cần trân trọng trong cuộc đời.

2. Bài tham khảo số 5
Nguyễn Tuân từng chia sẻ rằng: “Thơ là mở ra một không gian, nơi mà trước đó dường như mọi thứ vẫn còn bị khép kín”. Mỗi bài thơ, mỗi tác phẩm đều mang đến những khám phá mới mẻ về tư tưởng, cảm xúc và nghệ thuật, đánh thức những tâm hồn yêu nghệ thuật. Đặc biệt, khi ta nhắc đến hình ảnh vầng trăng, ta không thể không nghĩ đến những thi sĩ đã dùng ánh trăng để diễn tả nỗi niềm cô đơn, sự suy tư, hoặc mối quan hệ thiêng liêng giữa con người và thiên nhiên. Nguyễn Duy cũng không ngoại lệ, bài thơ 'Ánh trăng' của ông mang đến cho người đọc những cảm xúc bất ngờ, sự chiêm nghiệm sâu sắc về tình nghĩa, sự thấu hiểu và tri ân.
Đến hai khổ thơ cuối, vầng trăng không còn là thứ gì xa lạ mà là bạn tri kỷ, là người bạn đồng hành trong những giờ phút thảnh thơi của người lính. Khi con người 'ngửa mặt lên nhìn mặt' vầng trăng, họ không chỉ nhìn thấy vầng trăng mà còn nhận ra những giá trị mà họ đã quên lãng. Sự xúc động ấy bỗng trào dâng trong lòng, như là sự thức tỉnh, sự nhận thức về quá khứ, về những kỷ niệm trong sáng của thời thơ ấu. Đó là tình cảm thủy chung, là tình nghĩa một thời khó quên.
Khổ thơ cuối khép lại bài thơ với sự đối lập giữa 'tròn vành vạnh' của vầng trăng và sự vô tình của con người. Trăng, dù có là một hình ảnh thuần túy của thiên nhiên, nhưng lại mang trong mình một ý nghĩa sâu sắc về tình nghĩa và sự thủy chung. Sự im lặng của ánh trăng là sự nhắc nhở về những giá trị không bao giờ phai mờ, về sự vô tình và sự thức tỉnh của con người. Chính sự 'giật mình' ấy là lúc con người nhìn lại bản thân, tự nhận ra sự thiếu sót và cảm thấy ân hận về những thay đổi trong tâm hồn mình.
Ánh trăng không chỉ là một hình ảnh thiên nhiên bình dị mà còn là một tấm gương, soi rọi vào trái tim mỗi người. Trong ánh sáng của trăng, con người nhìn thấy sự thuần khiết, sự đẹp đẽ của tình nghĩa, của sự ghi nhớ những giá trị xưa cũ. Trăng chính là biểu tượng của một thời gian đã qua, của những ký ức không thể phai mờ, luôn nhắc nhở ta về đạo lý làm người, về lòng biết ơn và sự trân trọng với quá khứ.
Vầng trăng của Nguyễn Duy không chỉ đơn thuần là một bài thơ về thiên nhiên, mà là một bài học sâu sắc về cách sống, về sự tri ân và tình yêu đối với những giá trị đã được tạo dựng từ bao đời nay. Đó là lời nhắc nhở về sự trân trọng và ghi nhớ, về một cuộc sống nhân nghĩa, đầy tình cảm và trách nhiệm.

3. Bài tham khảo số 1
Bài thơ 'Ánh trăng' của Nguyễn Duy mang dáng dấp một câu chuyện nhẹ nhàng, tâm tình kể lại theo trình tự thời gian. Từ quá khứ đến hiện tại, người đọc như được chứng kiến sự thay đổi trong tâm hồn tác giả, từ một thời gian khó, gian lao, gắn bó với thiên nhiên, với vầng trăng, cho đến hiện tại, khi cuộc sống bận rộn, hiện đại đã làm con người quên đi những kỷ niệm, những tình cảm xưa. Vầng trăng, dù vẫn tròn đầy và đẹp đẽ, nhưng giờ đây lại như người dưng qua đường.
Ánh trăng trong bài thơ không chỉ là hình ảnh thiên nhiên bình dị mà còn là hình tượng của những giá trị nhân văn, của tình nghĩa thuỷ chung. Nguyễn Duy đã khéo léo khắc họa sự đối lập giữa quá khứ và hiện tại, giữa ký ức đẹp đẽ của tuổi thơ và những đổi thay của cuộc sống hiện đại. Ánh trăng là biểu tượng của sự thủy chung, của tình cảm không bao giờ thay đổi dù con người có thay đổi, có quên lãng.
Cảnh vật trong bài thơ, đặc biệt là hình ảnh 'ngửa mặt lên nhìn mặt' của nhà thơ với vầng trăng, tạo nên một khoảnh khắc đầy xúc động, đầy suy tư. Sự 'rưng rưng' trong lòng nhà thơ khi nhìn thấy vầng trăng không chỉ là sự xúc động trước thiên nhiên mà còn là sự thức tỉnh về những lầm lỗi trong quá khứ, sự nhận thức về sự thay đổi trong lòng mình. Trăng là người bạn tri kỷ, là người nhắc nhở ta không quên đi quá khứ, không đánh mất những giá trị đã làm nên bản sắc con người.
Khổ thơ cuối cùng với hình ảnh vầng trăng 'tròn vành vạnh' và sự im lặng của ánh trăng, không lời trách móc, chỉ có sự nhắc nhở nhẹ nhàng, đã làm nhà thơ 'giật mình', nhận ra lương tri của mình. Cái 'giật mình' ấy là sự thức tỉnh, sự nhận thức về những gì mình đã lãng quên, về những giá trị mà mình đã bỏ quên trong cuộc sống hiện đại. Nguyễn Duy đã dùng ánh trăng như một tấm gương phản chiếu để con người nhìn lại chính mình, để nhớ về tình cảm xưa, về sự gắn bó với thiên nhiên, với đất nước, với những người đồng chí, đồng đội.
Bài thơ 'Ánh trăng' của Nguyễn Duy không chỉ là một tác phẩm văn học bình dị mà còn chứa đựng những thông điệp sâu sắc về lòng biết ơn, về sự thủy chung, về đạo lý 'uống nước nhớ nguồn' của dân tộc Việt Nam. Dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta không nên quên đi quá khứ, không nên để mình trở thành kẻ vô tình với những giá trị đã làm nên con người mình. Bài thơ khép lại với một lời nhắc nhở về lẽ sống, về tình nghĩa, về những điều giản dị nhưng vô cùng quý giá trong cuộc sống.

4. Bài tham khảo số 2
Bài thơ "Ánh trăng" của nhà thơ Nguyễn Duy không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về vầng trăng mà còn là một nỗi ám ảnh, một nỗi day dứt triền miên về quá khứ và lương tâm. Đúng như tên gọi, "Ánh trăng" không chỉ là một hình ảnh cụ thể, mà là một tia sáng le lói, soi rọi vào góc khuất trong tâm hồn con người, thức tỉnh những kỷ niệm sâu sắc, thân thuộc đã lãng quên.
Khổ thơ thứ năm thể hiện hình ảnh vầng trăng cùng cảm xúc của nhà thơ, còn khổ thơ thứ sáu mở ra những suy ngẫm, triết lý nhân sinh sâu sắc qua biểu tượng trăng:
Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng
Từ "mặt" trong câu thơ mang nhiều nghĩa: mặt trăng và mặt người, tạo nên sự đối diện giữa hai thực thể, giữa quá khứ và hiện tại. Tư thế "ngửa mặt lên nhìn mặt" như một sự đối diện thẳng thắn, thành kính với vầng trăng – biểu tượng của những giá trị cũ, của kỷ niệm. Cảm giác “rưng rưng” là sự bồi hồi của những ký ức, của tình bạn đã từng lãng quên, của sự thức tỉnh trong lương tâm con người sau thời gian chìm đắm trong lãng quên.
Khung cảnh thơ mộc mạc nhưng đầy xúc cảm: “rưng rưng” thể hiện cảm giác bối rối, tiếc nuối, áy náy, như một lời tự thú của người lính với chính mình. Những hình ảnh gắn bó như đồng, bể, sông, rừng đều là những hình ảnh gần gũi, đậm tính thiên nhiên, phản ánh sự gắn bó sâu sắc của con người với đất đai, với quá khứ. Cảm xúc trong thơ dồn dập, mạnh mẽ, nhưng lại rất chân thành, mộc mạc, như chính ánh trăng ấy, hiền hòa và bất diệt.
Nhà thơ đối diện với vầng trăng như đối diện với chính mình, với quá khứ đã bị quên lãng. Vầng trăng không trách móc, mà im lặng, chỉ bằng ánh sáng mờ nhạt nhưng đủ để thức tỉnh một tâm hồn đã ngủ quên. Đó là giây phút ân hận, thức tỉnh, là bài học quý giá về sự ghi nhớ, về sự thủy chung với những giá trị xưa cũ.
Đoạn thơ này không chỉ đơn giản là về sự đối diện với vầng trăng, mà là sự đối diện với lương tâm, với quá khứ, với những gì đã bị lãng quên. Cái “rưng rưng” ấy không phải là sự yếu đuối, mà là sự trưởng thành, sự tự nhận thức về lỗi lầm và sự ăn năn sâu sắc. Chính từ đó, nhà thơ đã truyền tải một thông điệp đầy triết lý về cuộc sống, về nhân sinh qua hình ảnh vầng trăng, về việc sống sao cho xứng đáng với quá khứ, với thiên nhiên, với những người đã khuất.
Vầng trăng không chỉ là ánh sáng của thiên nhiên, mà là biểu tượng của quá khứ, của những giá trị bất biến, là lời nhắc nhở ân tình, thủy chung. Cái im lặng của trăng – không lời trách móc, không phán xét, chỉ có sự bao dung và tình nghĩa. Cái "giật mình" của lương tâm trước ánh sáng ấy là sự thức tỉnh, là một lời tự nhắc nhở sâu sắc về đạo lý làm người. Và cuối cùng, Nguyễn Duy đã khéo léo gửi đến người đọc một thông điệp lớn lao: dù cuộc sống có thay đổi thế nào, chúng ta đừng bao giờ quên đi những giá trị của quá khứ, của tình nghĩa, của sự thủy chung bất diệt.
Ánh trăng trong bài thơ không chỉ là hình ảnh của thiên nhiên mà còn là bài học về nhân cách, về đạo lý sống, về sự tôn trọng những giá trị đã qua, để từ đó xây dựng một tương lai xứng đáng với những gì chúng ta đã nhận được.

5. Bài tham khảo số 3
Bài thơ "Ánh trăng" của Nguyễn Duy là một tác phẩm độc đáo, khi trăng không chỉ là biểu tượng của sự thơ mộng mà còn là phương tiện để nhà thơ thể hiện những nỗi niềm sâu kín. Trăng, đối với Nguyễn Duy, không chỉ là ánh sáng thiên nhiên, mà là biểu tượng cho sự thủy chung, cho quá khứ đầy kỷ niệm không thể phai mờ. Nhưng cũng giống như cuộc sống, ánh trăng đó đôi khi bị lãng quên trong sự thay đổi của hoàn cảnh.
Vầng trăng đã từng là người bạn tri kỷ của tuổi thơ, của người lính, luôn hiện hữu trong những năm tháng gian khổ. Tuy nhiên, sự thay đổi sau chiến thắng, sự chuyển từ chiến tranh sang hòa bình, từ đồng ruộng về thành phố, ánh sáng của trăng dần bị thay thế bởi ánh đèn điện, và dường như con người đã lãng quên đi tình nghĩa xưa. Cho đến một khoảnh khắc bất ngờ, trăng lại xuất hiện, làm thức tỉnh người lính, khiến cho anh phải đối mặt với chính mình:
Ngửa mặt lên nhìn mặt
Có cái gì rưng rưng
Như là đồng là bể
Như là sông là rừng.
Cảm giác “rưng rưng” là biểu hiện rõ nét của sự xúc động, của nước mắt đang chực trào ra, nhưng không phải vì đau buồn mà là vì niềm vui trào dâng khi những kỷ niệm xưa bỗng ùa về. Những hình ảnh quê hương, những người bạn tri kỷ, thiên nhiên hòa quyện vào trong tâm hồn con người. Đoạn thơ này thể hiện sự hồi tưởng về một thời gian gian khó, gắn bó với thiên nhiên, với trăng. Nhà thơ Nguyễn Duy đã khéo léo sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh và điệp ngữ để làm nổi bật cảm xúc của mình, khiến người đọc cảm nhận được sự chân thành trong từng lời thơ.
Khổ thơ cuối của bài thơ chứa đựng một triết lý sâu sắc về sự thủy chung, về nghĩa tình:
Trăng cứ tròn vành vạnh
Kể chi người vô tình
Ánh trăng im phăng phắc
Đủ cho ta giật mình.
Vầng trăng vẫn luôn tròn đầy, không thay đổi theo thời gian, bất chấp sự vô tình của con người. Ánh trăng không lên tiếng trách móc, mà chỉ im lặng, bao dung, độ lượng, để rồi làm cho con người phải giật mình, phải tự nhận thức về bản thân. Đó là cái giật mình để tỉnh thức, để quay lại với chính mình, với những giá trị xưa cũ. Nguyễn Duy đã khéo léo kết hợp giữa yếu tố thiên nhiên và con người để truyền tải thông điệp về sự tự hoàn thiện, về sự thủy chung trong mọi mối quan hệ. Điều này không chỉ dành riêng cho người lính mà còn là lời nhắc nhở với tất cả chúng ta về việc không quên đi quá khứ, về việc giữ gìn những giá trị nhân văn trong cuộc sống.
Giọng thơ của Nguyễn Duy thật sự đã đi sâu vào lòng người đọc, như một lời tâm sự nhẹ nhàng, chân thành. Bài thơ không chỉ là lời tự thú của nhà thơ mà còn là lời nhắc nhở về lẽ sống, về tình nghĩa với đồng đội, với đất nước, và với chính bản thân mình.

Có thể bạn quan tâm

9 Địa chỉ kem ngon nhất Đà Nẵng - Thiên đường hương vị cho tín đồ hảo ngọt

Bí quyết xây dựng niềm tin trong mối quan hệ tình cảm

Cách vượt qua cảm xúc say nắng với đồng nghiệp đã có gia đình

11 Miếng lót thấm sữa ưu việt nhất cho hành trình làm mẹ - An toàn, tiện lợi, chăm sóc trọn vẹn

Cách để Thấu hiểu ý nghĩa sâu sắc của mối quan hệ
