Top 10 bài thơ hay nhất về vùng đất Sơn La
Nội dung bài viết
1. Mời em về Mộc Châu
Mộc Châu xanh đồi chè bát ngát
Thoảng hương thơm ngào ngạt đất trời
Trắng xóa thác đổ rì rào hát
Dải Yếm nhẹ buông giữa chơi vơi
Pha Luông đó, dấu xưa còn mãi
Khúc Tây Tiến vang vọng ngàn năm
Chiều bảng lảng sương như cổ tích
Tượng đài khắc ghi bản hùng âm
Mộc Châu ơi – mời em về nhé
Thảo nguyên mướt, sữa ngọt mát lành
Thông hát rì rào trong gió biếc
Người cười vang bước chân rộn ràng
Mộc Châu ơi – ngày hội rộn rã
Mận chín căng đón bước em sang
Cao nguyên phủ cải hoa vàng nở
Về với em – về Mộc Châu xanh
Tác giả: Trang Hà


2. Xuân về trên Mộc Châu
Xuân ghé về gieo lộc xanh tươi
Nắng đùa trên núi, gió chơi với ngàn
Đồi chè rì rào tiếng hát
Hương thơm len lỏi khắp không gian
Mây vờn núi, lòng người mê mẩn
Ân tình đong đầy ở chốn này
Mộc Châu – miền mộng mơ thắm sắc
Rừng hoa rực rỡ, trời xuân say
Xuân chan hòa khắp chốn muôn nơi
Mộc Châu chào đón bao niềm vui
Gió xuân nhè nhẹ qua đồi núi
Nụ cười nở rộ giữa đất trời.
Tác giả: Axeng


3. Vẻ đẹp cao nguyên Mộc Châu
Thảo nguyên xanh đón gió lồng lộng
Mộc Châu hiền hòa một khúc ca
Đồi chè mướt mắt, tình tha thiết
Thảm cỏ trải dài, gió mượt mà
Núi rừng hòa sắc trong yên ả
Không gian ngào ngạt hương miền xa
Chốn bồng lai chẳng cần mơ ước
Tâm hồn say, lạc giữa ngân nga.
Hoanghoon


4. Thiếu nữ Sơn La
Em – thiếu nữ đất Sơn La
Môi hồng da ngọc mặn mà sắc xuân
Hoa ban trắng nở tưng bừng
Bóng em in giữa dòng sông lững lờ
Lễ Tằng cẩu rộn trong mơ
Mắc khén thơm nhẹ gợi chờ bếp xinh
Khéo tay, đảm việc gia đình
Em như hương núi, thanh thanh dịu dàng.
Sưu tầm


5. Hoàng hôn Sơn La
Chiều buông nhẹ trên Sơn La
Hương lau thơm ngát phố xa mịt mờ
Pha Luông nghiêng bóng đợi chờ
In sâu đáy mắt, thẫn thờ lòng anh
Then ngân giữa suối mong manh
Em cười nhẹ gió chòng chành nhớ thương
Ban chiều tím sắc ven đường
Gợi bao vương vấn vấn vương mối tình
Chiều buông giăng nhẹ bóng hình
Hồn anh vướng lại giữa rừng sương bay
Ánh cười em gái nơi này
Như làn mây mỏng lạc bay tâm hồn
Một khoảnh khắc, một hoàng hôn
Mà tim lạc lối, chẳng còn lối lui
Đường về xuôi – hóa mịt mù
Bởi nhớ Sơn La, bởi yêu em rồi
Xin trao lại mảnh trời thôi
Chiều nơi đây hóa mây trôi huyền thoại
Gửi tình vương mãi không phai
Suốt đời mang theo – bóng ai bên đồi.
Lê Gia Hoài.


6. Hẹn gặp lại Sơn La
Thoảng nghe Thung Nhuối, Thung Khe
Xe len lỏi núi, mây che lối mòn
Mộc Châu vẫy gọi thiết tha
Trà thơm quyến luyến, sữa ngà dịu êm
Pi noọng rạng rỡ dịu hiền
Khăn piêu phơi gió, suối xanh mời chào
Chẳng ngại đường núi non cao
Rượu cần nghiêng ngả, tiếng cười vang xa
Quỳnh Nhai sương khói mờ sa
Khèn vang trên núi, pí ngân ven mường
Cơm lam, thịt sấy thơm nồng
Măng rừng đậm vị, chứa chan ân tình
Gặp nhau để nhớ, để xinh
Để vui thêm bạn, thêm tình bản mường
Hẹn về một sớm tinh khôi
Để cùng sẻ chia, để đời thêm vui.
Nguyễn Thị Khánh Hà


7. Món quà cho em
Em về Châu Mộc thân yêu
Bản Áng thông rủ, mặt hồ nghiêng soi
Thác Yếm như gấm buông lơi
Tóc anh điểm bạc, lòng vẫn còn xanh
Thiên nhiên kỳ vĩ tạo thành
Hay bởi lòng người hiền lành nên thơ?
Một bên thác đổ mộng mơ
Một bên trời rộng đợi chờ bước em
Trở về với cỏ dịu êm
Thảo nguyên gió lộng gọi tên quê nhà
Xanh ngát bát ngát bao la
Chè thơm sữa ngọt – món quà tặng em.
Tác giả: Vũ Xuân


8. Trở lại với Sơn La
Ta trở về miền đất của Sơn La
Một hành trình ngập tràn bao thú vị
Mộc Châu đẹp như tranh trong từng tỉ mỉ
Giữa núi rừng, mây kể chuyện ngàn năm.
Đèo Thung Khe mù sương phủ âm thầm
Rừng Bản Áng thả hồn theo khúc nhạc
Cầu kính lung linh vang vang dòng thác
Dải Yếm mềm như gấm lụa đất trời.
Người Mộc Châu dù gian khó không rời
Hoa vẫn nở giữa đất khô sỏi đá
Muôn sắc màu làm lòng ta ngây ngả
Gặp một lần mà như đã từng quen!
Tác giả: Tocngan


9. Tình ca nơi miền Tây Bắc
Gửi tặng: Mỹ Hạnh và đồng bào Tây Bắc
Ngược dòng Đà, anh tìm về Tây Bắc
Gió đại ngàn trải khắp đất Sơn La
Sốp Cộp biên cương, một chiều thiết tha
Đỉnh Pha Luông mây vờn trong ráng bạc.
Sông Mã đó, lòng anh như se thắt
Sương bảng lảng quanh Bản Mòng rộn ràng
Xoè Thái nghiêng giữa Dải Yếm mơ màng
Làn điệu cũ ngân lên từng hồi nhớ.
Mai Sơn đợi trong chiều thu rực rỡ
Gió thì thầm bên rừng lau trắng tinh
Khèn ngân lên lời hát giữa yên bình
Nước Chiềng Khoi mát lành như câu hẹn.
Mộc Châu đó, ngàn mây bay tha thiết
Trà xanh thơm, sữa ngọt lối em chờ
Chợ tình đêm, thung lũng ánh sao mơ
Lời giao duyên theo gió vờn nỗi nhớ.
Bắc Yên qua, men nồng em rót lỡ
Say rượu cần, say ánh mắt môi cười
Giao bôi rồi mà chẳng thể rời
Tình chớm bén như mùa xuân vẫy gọi.
Mường La nhé, bước chân anh bối rối
Nậm Khắt xanh rộn rã tiếng ban reo
Ngọc Chiến chờ trong nắng nhẹ buổi chiều
Quỳnh Nhai ơi, sao lòng hoài da diết
Bóng em nghiêng soi nước suối trong veo
Tóc Thái buông dài, duyên dáng nhẹ reo
Gội đầu đó, hóa thành câu thơ mới.
Thuận Châu đó, đèo Pha Đin gọi mời
Đi bên em như bước vào cổ tích
Lòng ngập tràn bao điều yêu da diết
Khúc tình ca nở rộ giữa đại ngàn.
Yên Châu ơi! thơ lại muốn ngân vang
Thổ cẩm nhuộm bàn tay em dệt mộng
Vũ hội đêm, ấm tình xuân gặp gỡ
Cau trầu kia trao gửi tiếng hẹn hò.
Sơn La hỡi! hẹn gặp lại mùa hoa
Anh sẽ nói thêm bao điều tha thiết
Tây Bắc ơi! trọn đời anh vẫn biết
Đã mang ơn miền gió núi ngàn lau.
20/08/2017
Nguồn: Lê Gia Hoài, Tình ca trên bục giảng, NXB Hội nhà văn, 2018


10. Sơn La – Gió đại ngàn vẫy gọi
Tây Bắc ơi, Sơn La đẹp như thơ
Làng bản khuất dưới làn sương bảng lảng
Chè xanh ngút mắt tình yêu lặng lẽ
Sơn nữ cất lời giữa ruộng bậc thang.
Hoa nở ngút ngàn nơi thảo nguyên vàng
Bức tranh đồng nội lung linh chiều rực rỡ
Mây núi nối nhau như miền cổ tích
Ngựa lướt qua, vẽ giấc mộng non ngàn.
Chàng trai bản say tiếng hát nhẹ nhàng
Khèn ngân vang dìu bước chân say đắm
Chợ tình rộn rã tình quê đằm thắm
Lễ hội Mộc Châu bừng sáng trời xanh.
Điệu xòe duyên dáng đón xuân lành
Hát Then, đàn Tính đưa hồn vào cổ tích
Đường về Tây Bắc – dù xa muôn nghìn dặm
Vẫn dẫn lối về bằng nỗi nhớ rưng rưng.
Cổng Trời mờ sương, Mai Châu bừng nắng hồng
Cánh đồng rực rỡ như chốn bồng lai hiện thực
Mây trời hòa cùng suối reo thầm thì
Tình người thấm đẫm như hơi sương đất mẹ.
Ai bước giữa buổi chiều rơi lặng lẽ
Tiếng ca, điệu múa có xoa dịu tâm hồn
Ai về tắm dòng suối mát trong
Cùng sơn nữ ngân nga lời yêu dấu.
Đường Tây Bắc, Sơn La chờ đợi mãi
Sông Đà, Sông Mã dịu dàng như câu hát
Dòng suối chảy, lòng người cũng khắc khoải
Bóng quê nhà thấp thoáng giữa mây cao.
Một tấm lòng son gửi lại chốn nào
Cho non nước không còn mang u sầu nữa
Xuân rồi sẽ lại về bên thềm cửa
Tôi cùng em rộn rã đến Chợ Tình.
Tác giả: Xuân Mai


Có thể bạn quan tâm

Top 5 quán cà phê đẹp quên lối về tại Seoul

Chén dĩa sứ hay nhựa melamine: Đâu là lựa chọn tối ưu cho gia đình bạn?

Có nên sử dụng túi thơm trong phòng ngủ?

Cửa hàng Tripi tại Cụm dân cư Trung Tâm, Xã Tân Phú Trung đã chính thức khai trương vào ngày 18/06/2020, mang đến một không gian mua sắm mới mẻ cho cộng đồng địa phương.

Hướng dẫn làm củ kiệu muối chua ngọt độc đáo, không cần giấm mà vẫn giữ được vị ngon khó cưỡng
