Top 10 bài thơ hay nhất viết về Bắc Ninh – Nơi thi ca gặp gỡ đất tình người
Nội dung bài viết
1. Bắc Ninh – Quê hương trong tôi
Làng quê yên ả dịu dàng
Bắc Ninh phong cảnh mênh mang hữu tình
Mái nhà đơn sơ an bình
Sóng hồ lăn tăn, liễu xanh nghiêng bờ
Cành trĩu quả ngọt đợi chờ
Diều bay lượn gió, mộng mơ tuổi hồng
Chim hót vang vọng bên sông
Hòa cùng tiếng trẻ nô đùa trăng trong
Đêm ngắm chị Hằng mênh mông
Chiều đưa cánh võng như mong cõi thần
Hương lúa thơm ngát xa gần
Con đường nhỏ xíu, hai hàng hoa xinh.
Tác giả: Hoàng Hiện


2. Duyên Quan Họ
Hẹn em trở lại Hội Lim
Nghe câu quan họ, ta tìm thấy nhau
Áo nâu, yếm thắm dịu màu
Khăn mỏ quạ nhẹ nghiêng đầu duyên ơi
Vành nón nghiêng, em mỉm cười
Lòng tôi xao xuyến, chơi vơi nỗi niềm
Trầu têm cánh phượng dịu êm
Chưa ăn đã thấy môi mềm men say
Áo ai lỡ rớt bên cầu
Ánh nhìn em thả qua màu sông trôi
Gặp nhau tựa cõi Đào Nguyên
Se duyên tình thắm, vẹn nguyên một đời
Trúc xinh đứng giữa sân chơi
Em xinh tỏa sáng một trời Hội Lim
Vượt ngàn dặm bước đi tìm
Xin cha mẹ thuận lòng cho nên duyên
“Giã bạn” câu hát còn nguyên
Đành lòng hẹn lại… mùa duyên năm sau.
Tác giả: Phạm Thượng Hiền


3. Làng Quan Họ
Sông Cầu biếc một dải xanh
Ngang qua làng Quan họ mộng lành bình yên
Cánh buồm neo nhớ triền miên
Câu ca lộng gió, gửi miền xa xôi
Mẹ giặt yếm sáng bờ đôi
Trăng đêm trong trẻo gọi mời tiếng ca
Nước lơ thơ, cò lặng lẽ qua
Âm thầm in bóng mẹ già, con thơ
Tháng Giêng hội hát đến giờ
Áo nâu hương trầm, nón thờ quai thao
Nếp xống thâm buông nhẹ vào
Dáng ai e ấp sau rào trúc xanh
Vỗ trồng cơm giữa hội làng
Mắt cau sắc sảo đưa ngang một miền
Cửa đình nghiêng bóng bán nguyệt
Thuyền chở duyên, chị cả ngồi yên
Anh hai cầm lái vững tay
Quan họ hòa giọng, trăng gầy rơi theo
Qua cầu, áo gửi trao nhau
Về đòi mẹ chiếc áo đâu – gió rồi…
Chiến tranh chạm đến quê tôi
Bom rơi quán đổ, gốc đa ngả màu
Cầu chín nhịp gãy nhịp đau
Vẫn vọng tiếng hát ngọt ngào đêm đêm
Pháo lên núi, súng vươn thềm
Vườn xoan vẫn nở, loan tìm phượng yêu
Em tiễn anh bước qua chiều
Gửi cả dòng sông mát diệu đi theo
Mẹ gánh nước, tóc phai màu
Hát yêu con giữa trời sao rụng đầy
Bom rơi – mẹ chẳng đổi thay
Tóc bạc mà dạ vẫn lay vì đời…
Thuyền thúng ơi, nếu xuôi về
Xin ghé Bắc Ninh lắng nghe giọng hò
Trên đầu bom đạn đổ lo
Vẫn ngân tiếng hát, vẫn cho tình người.
Tác giả: Nguyễn Phan Hách


4. Đất Thiêng Kinh Bắc
Kinh Bắc – Bắc Ninh bao đời
Quan họ ngân vọng, sáng ngời quê hương
Nghìn năm một dải vấn vương
Lời ca bồng bềnh chở thương nhớ đầy
Như Nguyệt dòng nước êm say
Lưu danh chiến tích dựng xây non ngàn
Đền Đô ẩn bóng huy hoàng
Thờ trong bát đế rỡ ràng vương triều
Chúa Kho linh nghiệm bao điều
Lệ Chi Viên gợi nỗi đau oan tình
Lăng Kinh Vương, mạch sử xinh
Cháu con nòi giống Rồng – Tinh nước nhà
Chùa Dâu, chùa Dận đậm đà
Hội Lim rộn rã vang xa đất trời
Bắc Ninh văn hiến sáng ngời
Đầu xuân hò hẹn em ơi, ta về.
Tác giả: Lê Việt Hùng


5. Bắc Ninh – Quê Cha Đất Tổ
Ai về xứ Kinh quê tôi
Xin mời dừng gót, cùng tôi hát mời trầu
Sông Cầu lơ đãng nhịp sâu
Bạn qua bên ấy, ta sầu... ngân nga...
Lời quan họ thắm thiết tha
Người ơi người ở, cùng ta đừng rời!
Luy Lâu dấu cũ rạng ngời
Ông cha khai mở, xây đời từ đây
Kinh Bắc nghìn thu đắm say
Gối đầu văn hiến, dựng xây cơ đồ
Hôm nay Bắc Ninh rạng rỡ
Đổi thay từng phố, sáng tỏ từng đường
Nhà cao, đèn điện muôn phương
Him Lam, công viên... mở đường vươn xa
Chiều nghiêng chùa Dạm thiêng hoà
Vọng xưa thành cổ, lòng ta bồi hồi
Cô Mễ, Đền Kho xuân mời
Lễ đầu năm mới rạng ngời lòng dân
Chùa Dâu, Bút Tháp thanh tân
Luy Lâu thành cổ vẫn còn dấu xưa
Đông Hồ tranh đẹp như mơ
Đồng Ngư múa rối, say thơ quê mình
Từ Sơn rộn rã ân tình
Đình Bảng, chùa Dận lặng thinh dáng rồng
Phù Khê, Đồng Kỵ vang lòng
Thăm làng nghề cũ, lại mong quay về
Gia Bình mạch đất tràn trề
Bờ Nam sông Đuống, quê cha yên bình
Lệ Chi Viên gió lặng thinh
Ngậm ngùi Nguyễn Trãi trung trinh một thời
Đại Bái nghề đúc sáng ngời
Xuân Lai, Yên Việt rạng ngời tên quê
Bình Than lặng ngắm chiều mê
Hoàng hôn phản chiếu, bốn bề long lanh
Tiên Du lặng lẽ thanh thanh
Hội Lim liền chị nhẹ vành nón nghiêng
Chùa Phật Tích vọng bình yên
Thị trấn thấp thoáng, tim hiền rung lên
Lương Tài xuân thắm chồi lên
Trấn Thứa, Phú Hòa dịu êm tiếng cười
Quảng Bố đình cổ chơi vơi
Làng Sen, họ Vũ – rạng ngời quê hương
Quế Võ, bến nước con đường
Nga Hoàng, Phù Lãng muôn phương rộn ràng
Chùa Dạm, Hàm Long bảng vàng
Hội Chen mùng sáu khấn cầu bình yên
Yên Phong vang vọng linh thiêng
Bia đề Nam Quốc Sơn Hà ngàn năm
Làng Diềm xanh ngát trăng rằm
Giếng Ngọc, Đền Cùng, sâu thẳm tâm linh
Vọng Nguyệt hội lớn rập rình
Trống chiêng nhịp bước, rộn ràng quê hương
Đình, chùa, giếng nước bên đường
Làng xưa cổ kính – nét thương đất này
Ẩm thực dâng vị ngất ngây
Bánh Phu Thê ngọt, mặn đầy giả cầy
Cỗ chay Đào Xá mời ngay
Gà Hồ dậy tiếng, từ ngày xa xưa
Nem Bùi gói cả bốn mùa
Rượu làng Vân ủ men chua men nồng
Cháo Thái, bánh Tổ thơm lừng
Tương làng đặc sản, bánh Khúc tình quê
Bánh đa Kế giòn mê ly
Bún Khắc Niệm trắng níu ghì bước chân
Cháo cá Tích Nghi âm thầm
Làng Chờ bánh tẻ kết thân bạn bè
Rượu quan họ quyện đam mê
Chén mời chị, chén trao anh tình nồng
Đi đâu, lữ khách chạnh lòng
Kinh Bắc một cõi – mênh mông nghĩa tình
Xa xôi vạn dặm hành trình
Bắc Ninh – quê mẹ – vẫn tình trong tim
Xin người nhắn gió gửi tin
Con về với Mẹ, nghĩa tình vẹn nguyên!
Tác giả: Bách Tùng Vũ


6. Mời bạn ghé thăm quê hương Bắc Ninh
Người hỡi, ghé lại Bắc Ninh
Quan họ ngọt ngào đượm tình đón đưa
Niềm vui rạng rỡ như mưa
Trà thơm, câu hát sớm trưa đậm đà
Em mời têm miếng trầu hoa
Cho duyên thêm thắm, môi ta đỏ hồng
Bóng đa, mái đình, giếng trong
Hiền hoà nhân hậu, quê hương mặn mà
Tứ thân yểu điệu mượt mà
Quai thao nón thúng mượt mà dáng xưa
Mắt huyền má thắm như mơ
Lúng liếng ánh nhìn, say bờ quê em
Lữ khách qua chốn hội chen
Lạc trong giọng hát ngọt mềm nhân duyên
Hội Lim rực rỡ lời nguyền
Câu ca kết nối trái tim đôi đường
Giao duyên vang giữa sân đình
Liền anh liền chị đậm tình thiết tha
Trao quà ngượng ngập mượt mà
Chiếc yếm e ấp như là ước mơ
Hội tan người vẫn mong chờ
Tìm em nơi ấy lời thơ còn đầy
Trầu cau kết nghĩa đắm say
Phụng loan sánh bước, sum vầy trọn duyên.
- Biên soạn từ nguồn sưu tầm -


7. Về lại miền quan họ
Cùng em về đất Bắc Ninh
Hội Đền Đô rộn ràng linh thiêng
Hội Lim, Đình Bảng mộng nghiêng
Áo em bay nhẹ, anh liền ngẩn ngơ
Phật Tích uy nghi sớm trưa
Chùa Dâu cổ kính, hồn xưa sáng ngời
Sông Đuống lững lờ mộng khơi
Bút Tháp gió thoảng, dáng trời in nghiêng
Đông Hồ nét vẽ lung linh
Phù Lãng gốm thắm nghĩa tình bàn tay
Xuân Lai tre trúc đan dày
Làng xưa vững bếp, ngày ngày rộn vang
Phù Khê gỗ khắc dịu dàng
Chạm khắc dáng Việt, tình làng đượm sâu
Lợn, gà gợi nhớ sắc màu
Ấm gốm, chậu sành… giữ lâu nghĩa tình
Nem bùi Ninh Xá đẹp xinh
Làng Chờ bánh tẻ thơm quanh mọi miền
Gà Hồ rực rỡ sắc duyên
Thôn Đoài mời gọi bình yên bên làng
Quan họ dập dìu ngân vang
Nụ hôn vụng dại ngập tràn bao dung.
- Thiên Ân (biên tập lại) -


8. Khúc hát thuyền quan họ
Tháng Giêng trẩy hội vui
“Ai xuôi về hội Lim?”
Để mắt ai đi tìm
Bóng hình xưa thương nhớ
Lời quan họ thiết tha
“Bèo dạt mây trôi” đó
“Bạn tình ơi” xa quá
“Còn duyên” hay nhạt mờ?
Người “Gọi đò” bâng khuâng
Ngồi “Tựa mạn thuyền” lặng
Giữ “Áo xếp” thầm lặng
Giữa “Gió mát giăng thanh”
Tiếng hát khẽ ngân vang
“Ba mươi sáu thứ chim”
Đêm “Nhớ bạn” lặng im
“Người Nam, kẻ Bắc” nhớ
“Dệt gấm” trời bát ngát
Tiếng ca rót lòng ai
“Lúng liếng ơi” đắm say
“Vẫn chờ và vẫn đợi”
“Trăng già” kia bao tuổi?
Ta “Kể chuyện bốn mùa”
“Vào chùa” cùng “Mảnh tre”
“Cây trúc xinh” như thở
“Câu quan họ người ơi”
Đậm “Cái hời cái ả”
Lòng ta rộn ràng quá
“Tình dài – đêm ngắn thôi”
Ai “Chín nhớ mười thương”
Mà “Sáu lo năm liệu”?
Say một chén tình yêu
Ở Vân – gái Bắc Ninh
Người ngoan – duyên thật thà
“Mời trầu” chan câu hát
Như “Qua cầu gió bay”
Tình trao lời khẽ ngỏ
Sóng đêm nhẹ vỗ bờ
“Thuyền mở mái chèo lướt”
Dáng em còn tha thướt
Lòng “Luống những bâng khuâng”.
- Phỏng theo thơ Việt Tú -


9. Hành trình về Kinh Bắc
Ai ngờ có buổi quay về
Giữa chiều Kinh Bắc tràn trề men say
Say người, say rượu, say câu hát
Say cả lòng ta với đất này.
Ta đã trở lại, Kinh Bắc ơi!
Chiều đông gió lạnh thổi rã rời
Biên cương vọng tiếng quân Nam tới
Giặc Tống kinh hồn, xác phơi phơi.
Ta đã về đây với núi sông
Đông Đô xưa rạng rỡ non hồng
Dấu tích tiền nhân còn lừng lẫy
Lối cũ rêu phong bước vẫn nồng.
Ai hát quan họ giữa chiều rơi
Xua tan lữ thứ nỗi đơn côi
Áo the, nón thúng bay trong gió
Lưu lại trong tim biết mấy lời.
Về lại Kinh Bắc, nhớ Hoàng Cầm
“Bên kia sông Đuống” còn người không?
Đất trời có rét, ta không lạnh
Ngâm khúc thơ xưa, ấm cõi lòng.
- Phỏng theo thơ Hồ Thanh -


10. Mời bạn trở về với Kinh Bắc
Hãy về Kinh Bắc cùng ta
Đình làng vang vọng quan họ ngân nga
Chị hai má đào duyên dáng
Tứ thân, mớ bẩy dệt nên câu tình.
Sông Cầu trải dài mượt mà
Hai bờ nhộn nhịp tàu thuyền qua lại
Mẹ thầy quẩy nhẹ trên vai
Mồ hôi thấm mát mơn man tre xanh.
Ai ơi, hãy lắng tai nghe
Khúc hát Kinh Bắc ru về tình quê
Chim hót say trong cành xòe
Sen hồng đầm lặng, ong bầy vỗ về.
Nhìn kìa, lúa đã lên đòng
Con gái thôn quê khoe vòng eo thon
Những cô gái tươi hồn nhiên
Hái dâu cuối làng, nắng phiền nhẹ nhàng.
Đông Hồ giấy điệp hoa văn
Vẽ hồn dân tộc hòa quyện thơ ca
Ghé thăm Văn Miếu, Đền Đô
Nơi thờ minh quân, đức độ sáng ngời.
Thăm chùa Tổ một lần thôi
Khởi nguồn Phật giáo lòng tôi thầm hiểu
Bút Tháp, chùa Dâu, vọng niềm tin
Tượng Phật nghìn mắt niệm câu linh thiêng.
Hội Lim rộn rã gọi mời
Đầu xuân đền Chúa khắp nơi cầu an
Quê hương Kinh Bắc khang trang
Nghìn năm giữ vững đất vàng oai hùng.
- Tác giả: Lê Việt Hùng -


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn chi tiết các bước kiểm tra iPhone trước khi quyết định mua

Khám Phá Top 17 Quán Ăn Tuyệt Vời tại Phố Xuân Diệu, Hà Nội

Khám phá 4 cửa hàng bikini đẹp và chất lượng nhất tại Huế

Hình nền Liên Minh Huyền Thoại (LOL) tuyệt đẹp

Hướng dẫn cách chuyển nhạc từ máy tính sang iPhone đơn giản và nhanh chóng
