Top 10 bài thơ tuyệt vời về rằm tháng Giêng
Nội dung bài viết
1. Cặm Cụi
Mình đi, rồi cứ tưởng mình về
Mình ghé ngang, tưởng khách quê
Hỏi han mãi, lòng vẫn bối rối
Mình xin trả lại giá thơ
Có ai chờ đón xuân sang?
Mình đi về trong áo bông
Tết hẹn trăm năm vẫn đợi
Quay vòng kỷ niệm, nỗi mong
Mình ơi, đâu lỗi chi
Giữa loạn ly kết đoạn sầu
Bảy mươi năm mình gặp gỡ
Vui miền nhân nghĩa, mộng sâu
Mình in hình phai mờ nét
Thợ rửa phim vẫn nhởn nhơ
Vẫn trẻ, vẫn xinh rạng ngời
Ân tình đôi ta như “Cu - đơ”...
Chiều xế, cơm rượu bên mình
Khao khát đời luôn mới tinh
Nhà thơ cặm cụi phá giá
Nguyên tiêu trăng sáng chân tình.
Tác giả: Trần Tung

2. Trăng Nguyên Tiêu
Nguyên Tiêu trăng sáng rực rỡ lung linh.
Lầu tình ai thức thâu đêm ngâm thơ.
Trăng sáng dịu dàng mênh mang êm đềm.
Ngâm vịnh cảnh đêm tăng thêm nồng nàn.
Hiên treo chiếc đèn lồng lung linh.
Dấu hiệu cho đêm không gian tĩnh mịch.
Đêm về vắng lặng, bốn bề yên tĩnh.
Trăng khuya thanh khiết, tình về nồng say.
Nguyên Tiêu trăng sáng huyền diệu ngất ngây.
Tình xuân vắng lặng đêm nay buốt giá.
Trời đất Nguyên Tiêu mênh mang mông lung.
Yêu anh mà vẫn ngại ngùng, vì sao?
Phải rồi, em sợ chị đau lòng.
Thôi anh, em sợ làm nhạt lòng ai.
Tình mình thật bi thương và cay đắng.
Tay ba tam giác ai cũng ưu phiền.
Nguyên Tiêu trăng sáng nhiệm màu nhiệm mầu.
Tình giành giựt mang đau thương dày vò.
Thôi thì nếu còn thương nhau thật lòng.
Anh về bên vợ, em ôm sầu riêng.
Em đã xác định rõ ràng rồi đó.
Người đến sau, đừng níu kéo làm gì.
Chen vào chỉ nhận lấy sầu bi.
Anh ơi, anh hãy về đi, chị cười.
Dù sao em chỉ là người đến sau,
Thua thiệt, thôi cười mà chia tay.
Từ nay, mãi mãi, tình này chia ly.
Tác giả: Lê Bá Mân

3. Sự tích rằm Nguyên Tiêu
Thương nàng cung nữ đêm Nguyên Tiêu,
Sống trong cung cấm ưu tư sớm chiều.
Một ngày vội giã từ thân ái,
Song thân băn khoăn biết giờ ra sao?
Cửa kinh thành rộng, tường cao vút,
Mùa đông tuyết phủ, lòng nao nao.
Thôi thế là xong, liều thân bước,
Giếng ngọc hắt hiu xóa hết đơn côi.
Thương thay kiếp người, kiếp nhỏ bé,
Đông Phương Sóc đến kịp thời cứu nguy.
Hứa tìm cách giúp gia đình đoàn tụ,
Cận kề bên song thân bao yêu thương.
Đông Phương Sóc không ngại ngần gì,
Mở hàng xem bói giữa lòng Trường An.
Dân đua chen, người nối hàng dài,
Cầu mong năm mới ngập tràn vận may.
Kinh ngạc thay, quẻ bói đều phán:
Rằm tháng Giêng phải chạy mau kẻo lửa.
Hỏa thiêu trụi sạch thành Trường An,
Thần nữ áo đỏ hạ trần thế.
Hán Vũ Đế nghe tin hoang mang,
Vội gọi Phương Sóc bàn kế giúp dân.
Phương Sóc thông minh dựng bánh trôi,
Dâng lễ Thần Hỏa, cầu xin bình yên.
Đèn lồng đỏ rực khắp phố phường,
Lệnh ban khắp nơi, lễ nghi trang nghiêm.
Thượng Đế tin tưởng đám lửa đỏ,
Chỉ là đèn cháy, không hại thành.
Hán Vũ Đế vui mừng khôn xiết,
Kinh thành nhộn nhịp, người người chen chân.
Cha mẹ, em út đều ngóng trông,
Xem đèn lồng ghi tên nhận diện.
Đêm Nguyên Tiêu đây, đoàn viên rồi,
Vòng tay quấn quýt chẳng rời xa.
Cảm ơn Đông Phương Sóc cao cả,
Niềm vui sum họp, ngọt ngào ngời bút.
Trăng vàng theo chuyến mây trôi nhẹ,
Trần gian thỏa ước nguyện cùng ai.
Chuyện thơ dài kể cũng vừa đủ,
Đêm Nguyên Tiêu góp thêm niềm vui.
Tác giả: Thanh Hà

4. Thơ lục bát đêm Nguyên Tiêu
Tháng Giêng non trăng ánh mờ,
Nguyên Tiêu đêm hội lời thơ mượt mà.
Vần lục bát ngọt dịu hiền hòa,
Mang xuân về khắp mọi miền quê.
Thả hồn theo vần lục bát mềm mại,
Cho mai vàng quyện đào thắm tươi.
Đọc vần thơ nhớ câu xưa rồi:
Rằm Giêng đêm hội, rượu bầu say người.
Vần lục bát còn mãi ngàn đời,
Truyện Kiều của cụ Nguyễn Du say lòng.
Người Việt ta giữ gìn thơ trong,
Nhân hậu ngời sáng tinh thần quê hương!
Tác giả: Chu Long

5. Muốn cột lời thơ
Nguyên Tiêu trăng sáng sân nhà,
Soi đáy mắt, khiến ta nhớ người.
Nhớ người, nhớ cả câu thơ rơi,
Lời thương lời nhớ, khơi tâm tình say.
Lời thương giữ mãi môi xinh,
Lời yêu thầm gửi trong tim tin.
Tháng ngày trôi, thời gian chìm,
Tiếng yêu nguyên vẹn nằm trong tim.
Thơ xưa gọi tình say mê,
Thơ nay lặng lẽ hay như quên?
Nguyên Tiêu đã ghé bên thềm,
Người ơi, em nhớ, thơ ngỏ lời.
Mái đầu điểm sương trắng rơi,
Tóc em vẫn muốn cột lời thơ xưa.
Tác giả: Đinh Thị Hiển

6. Tháng Giêng
Ảnh chính chủ
Nắng như giọt mật rót trên hoa
Đổ bóng nghiêng nhẹ trước cửa nhà
Lá lộc vừng đâm chồi xanh biếc
Bông lan tím thắm nở xòe xa
Nguyên Tiêu sắp đến, thương em nhỉ?
Tết qua nhanh, nhớ bác già yêu
Vũ trụ tuần hoàn theo tiết độ
Bốn mùa lưu luyến tháng Giêng yêu.
Tác giả: Trần Bá

7. Ngày Về
Gà gáy vang vang tưởng trời sáng
Ngẩng nhìn qua song cửa ánh trăng mờ
Sương lạnh giăng đầy trên con đường
Nhớ cố quốc lòng lữ khách buốt thương.
Tết Nguyên Tiêu cùng trăng hoài cổ
Đơn côi lạnh lẽo trĩu nặng niềm
Bước chân đi xa chẳng hay bao lâu?
Ngày trở về sao thấy cách xa.
Quê hương ơi, em còn đợi chăng?
Ngày anh về để ta cùng mơ
Thời gian trôi qua dần hững hờ
Cánh chim xa xứ mong ngày trở lại.
Cuộc đời tha phương nhiều ngang trái
Kiếp ly hương mòn mỏi tháng ngày
Mỗi mùa trăng về lòng xót xa
Ao ước mong mùa trăng hội ngộ.
Anh bên em đón trăng rực rỡ
Ấm áp tràn đầy Tết Nguyên Tiêu
Tay trong tay ngập tràn hạnh phúc
Trở về quê hương dấu yêu thương.
Tác giả: Nga Lê

8. Đêm Nguyên Tiêu
Đêm ngà ngọc nhẹ nhàng buông tơ lụa
Phố non tơ mơ màng dưới trăng ngà
Cây vờn gió rì rào ngân khúc hát
Tiếng đàn ai trầm bổng một khúc ca.
Cánh đào rơi phủ màn nhung êm ái
Tết Nguyên Tiêu trăng mới vẫn trong lành
Hoa bưởi thẹn thùng giấu mình sau lá
Bóng nguyệt xinh tuyệt sắc, mời say đắm.
Mây chan chứa, trăng vời nàng thơ đến
Quân tử vui múa bút tả ánh vàng
Đất rạng rỡ, căng tràn từng nhịp thở
Nguyên Tiêu về, lộc biếc trải mùa sang.
Tác giả: Nguyễn Lan Hương

9. Nhớ đêm thơ Nguyên Tiêu trên tháp Nhạn
Tôi về tháp Nhạn trong đêm thơ
Hồn non nước khiến lòng ngẩn ngơ
Mùa xuân nở trên nét môi cười
Vầng trăng loang bạc giữa trời mênh mông.
Em xinh tươi má thắm môi hồng
Thơ em ru sóng dạt bềnh bồng tim tôi
Gọi xuân về nảy lộc đâm chồi
Hoa xuân thắm đượm trên làn môi ngọt ngào.
Gió đưa khúc tình rì rào nhẹ nhàng
Đêm trăng tháp cổ bay vào giấc mơ
Tôi về nhớ mãi đêm thơ ấy
Nhớ vầng trăng rọi đôi bờ sông Ba.
Nhớ thành phố trẻ Tuy Hòa thân thương
Ngàn năm miền nhớ chẳng phai trong tim.
Tác giả: Phan Thu Hà

10. Chờ Trăng
Nguyên Tiêu chờ trăng lên,
Mùa này trăng chậm sáng,
Bâng khuâng phiêu lãng,
Sương mù nhẹ bay bay.
Gì đây trong giọt sương,
Đậu êm trên cành lá?
Có điều xôn xao lạ,
Mong manh trong lòng ta.
Nghe gì trong mưa rơi,
Lúc mau lúc lại thưa?
Long đong mái ngói cũ,
Tiếng còi tàu đêm khuya.
Nhớ gì đêm xuân về,
Những năm dài sơ tán,
Bâng khuâng nhớ bạn cũ,
Trăng rừng treo mờ trôi.
Bình yên trở về phố,
Nguyên Tiêu tràn phố cổ,
Đón trăng trên cao vời,
Mùi hoàng lan xôn xao.
Nhớ lúc còn thơ dại,
Mùa trăng đêm nằm mơ,
Nguyên Tiêu ánh sáng tràn,
Chị Hằng Nga đòi thơ.
Bây giờ ngoảnh lại xem,
Tám mươi mùa trăng treo,
Xuân đi xuân lại đến,
Trong màu mắt trong veo.
Tác giả: Nguyễn Thành Lợi

Có thể bạn quan tâm

Tại sao lưỡi mèo lại có gai? Khám phá những tác dụng thú vị của lưỡi mèo trong bài viết này!

Top 10+ trung tâm tư vấn du học Singapore tại Hà Nội uy tín, chất lượng hàng đầu

Hướng dẫn chọn size giày chính xác, phù hợp với từng dáng chân

Hướng dẫn cập nhật iOS 11.3 cho iPhone và iPad

Cải xanh cuốn tôm thịt – món ăn thanh mát, giúp giải nhiệt và giải ngấy cho cả gia đình trong những ngày hè oi ả
