Top 10 bài thơ về Yên Tử ấn tượng và sâu sắc nhất
Nội dung bài viết
1. Lễ hội mùa xuân
Ai về Yên Tử hôm nay
Chúc xuân, mở hội, vui xuân quê hương
Xuân đã về, mừng đón gió mới
Ngày hội rộn ràng, lòng tôi phơi phới
Ngọn núi Yên Tử bao la rộng lớn
Con trai, con gái xinh đẹp, tài giỏi
Cùng nhau tụ họp, tiếng gọi như mời
Khúc hát vang lên, trao tình thiết tha
Yên Tử, đất trời huyền bí sáng ngời
Núi rừng mờ sương, khí linh thiêng tỏa ra
Yên Tử như giấc mơ xa xôi
Giữa núi rừng mây trôi lững lờ
Cùng nhau về hội, đắm chìm trong hương sắc
Về đây, hạnh phúc dâng trào.
Phương Ban


2. Hồi chuông Yên Tử vang vọng
Đá thiêng đứng vững giữa trời cao
Vần xoay chuyển, lòng người sáng ngời chữ tâm
Cây tùng xanh, tuổi đời bảy trăm năm
Rêu phong, mây trắng mờ sương lặng thầm
Ánh ngân vang, rền rĩ vọng trong gió
Một hồi chuông ngân, vọng khắp chốn thiền
Tâm tĩnh lặng, đỉnh thiêng sừng sững
Khói hương Hoa Yên lượn lờ mờ ảo
Mắt xưa giữ vững bến bờ
Ngàn năm qua, lòng nhân không thể phai mờ
Nguyện dâng nén hương thơm trong gió
Hồi chuông Yên Tử vang vọng, ngân xa cả non sông.
(Nguyễn Lãm Thắng)


3. Yên Tử - Đất Phật linh thiêng
Tại miền Đông Bắc Quảng Ninh
Có ngôi chùa cổ, ánh sáng soi linh hồn
Chùa Đồng khoác áo mây mờ
Chiếc áo hồng rực rỡ trong sương mù.
Mái chùa cong vút tựa mây trôi
Thả hồn giữa đất Việt, tĩnh lặng khắp nơi
Hương trầm ngát tỏa theo gió
Tiếng niệm Phật vọng vọng nơi ngọn núi cao.
Bách tùng, trúc tiên ngời sáng
Cùng nhau đón khách đến thăm Yên Tử
Thăm thiền viện Trúc Lâm thanh tịnh
Giải Oan, thành tâm, trọn vẹn đạo hạnh.
Hoa Yên, nơi Ngài Nhân Tông ngự
Kỳ Sinh đứng ngắm biển trời bao la
Linh thiêng thanh tịnh, ngàn đời
Vui mừng đón chào muôn người về đây.
Ánh Thiều quang soi chiếu khắp nơi
Quan Âm Bồ Tát ngự trên mây
Tĩnh mịch vọng về tiếng chuông ngân
Yên Tử thoát tục, vững vàng nơi chốn thiêng
Vì dân, vì nước, nguyện cầu thịnh vượng
Đạo Phật vang dội, trời Nam sáng ngời.
(Nguyễn Đức Pha)


4. Mây bay Yên Tử - Huyền bí và linh thiêng
Vạn năm đá vững chãi, hình thành Yên Tử
Thiền viện cổ kính giữa mây trời xanh ngắt
Vân Am huyền bí, biếc xanh ngời tuệ giác
Tại đây, bóng hình ngự trị giang sơn phúc lạc
Bỏ ngai vàng, từ giã đời thường
Như hạt gạo nở thành cơm, thanh tịnh giữa bão tố
Tiếng chuông vọng dưới chân ngọn núi
Mái chùa tĩnh mịch, quân vương trở thành thiền nhân
Kiên cường, nhân sinh tụ hợp chân tâm
Ở nơi Phật ngự, ngoại thân, nội giới sáng ngời
Trăm ngàn năm không phai mờ, đi cùng nhân thiên
Trập trùng Yên Tử huyền bí, như làn sóng vô tận
Lúc vô sắc, tướng mờ, duyên sâu sắc luận bàn
Bởi luân hồi, nhân gian vô lượng vô biên
Cùng nắng mưa, hưng thịnh theo thời thế
Yên Tử rộng lớn, cao vời, đỉnh trời mây trắng
Lòng người thanh tịnh, tĩnh tâm vững vàng.
Le Nam Do


5. Chùa Đồng - Yên Tử - Đỉnh núi linh thiêng
Chùa Đồng Yên Tử chạm vào mây trời
Con thành tâm chắp tay, dâng lễ Phật đài
Linh thiêng Ngài ngự, lòng người hoan hỉ
Nguyện cầu may mắn qua tiếng chuông ngân năm lần.
Pháp danh Diệu Hồng, duyên lành trải bao ngày
Hữu duyên nghìn dặm, con về đến đây
Thủa trước còn nghèo, chưa tới được Cáp
Phật tử hành hương, lòng đức sâu dày.
Qua chùa Hoa, tay dắt tay nhau
Muôn người cùng niệm Phật, lòng vui không ngừng
Tháng Ba, trời nắng vàng như tấm lụa
Rừng Trúc che bóng, bảo vệ cả đêm ngày.
Hội xuân Yên Tử, ngắm nhìn trời mây
Cảnh vật tĩnh lặng, đầy ắp phúc duyên
Niệm Nam Mô A Di Đà Phật
Cầu chư Bồ Tát chứng lễ hôm nay.
Tuổi già, vẫn khắc khoải lòng say
Nguyện cầu mãi đến cảnh Phật đài
Cho tâm an lạc, hồn thanh thản
Núi cao muôn trượng, lòng ngất ngây.
Phạm Thanh Ngoan


6. Linh thiêng Yên Tử - Nơi đất Phật tĩnh lặng
Mây lướt gió, ánh vàng rơi nhẹ nhàng
BẢO THÁP kiên cường đứng vững giữa trời cao
PHƯỢNG múa, vờn ánh nắng lung linh
RỒNG bay lặng lẽ, cuốn theo mưa giăng khắp.
Từ xa, YÊN TỬ mờ ảo như duyên kiếp
Hoa Hiên khắc sâu, rõ ràng kiếp đời
Đến lễ cầu an, lòng sáng tỏ
Về với ĐẤT PHẬT, trí tuệ mở ra bừng bừng.
Chử Văn Hòa


7. Hội xuân Yên Tử - Mùa lễ hội thắm sắc
Về Yên Tử, mùa xuân mở hội
Bạch Vân Sơn sừng sững, mây trời vời vợi
Suối nguồn vỗ về Ba Vàng, trôi chảy mãi
Trúc Lâm, ngôi chùa giữa mây núi non cao.
Con đường dẫn lối Yên Tử khuất xa
Người về hành hương, sắc xuân tràn đầy
Khách phương xa, mọi người đều chung bước
Cùng nhau khai hội, hân hoan bước đi.
Chùa Đồng, đỉnh núi cao mây vây phủ
Hoa Hiên lặng lẽ, gió vi vu thổi
Cáp treo đưa ta lên đỉnh trời mây mờ
Đại ngàn xanh biếc, tuyệt vời như cõi mộng.
Trần Nhân Tông, vương triều bỏ lại sau lưng
Về đây lập Trúc Lâm, tu tâm dưỡng tính
Không màng danh lợi, tâm Phật vẹn nguyên
Ngàn năm, trời đất vẫn khắc ghi công ơn.
Tháng Ba về, hoa mai vàng khoe sắc
Anh đào nở rộ, xuân về thắm tươi
Hội hoa Yên Tử, đất trời sắc ngời
Tâm linh nơi đây tỏa sáng, rực rỡ xuân.
Em nắm tay anh, bước qua cổng chùa
Tâm hồn thảnh thơi, nhẹ nhàng lướt qua
Mỗi năm, xuân về, đất trời như mới
Cùng nhau về Yên Tử, chung vui ngập tràn.
(Đông Phương)


8. Phù vân Yên Tử - Vùng đất thiêng
Chùa Đồng mờ ảo giữa mây
Đỉnh Yên Tử cao vời, nơi linh thiêng
Con về hành hương cửa thiền
Chắp tay cầu nguyện, dâng trọn tấm lòng.
Rừng sâu mịt mù sương khói
Đường núi cheo leo, vách đá nguy nga
Trời cao mây trắng vờn xa
Gió ngược vi vu, đá vấp ngã trơn trượt.
Phật Hoàng xưa từ bỏ ngai vàng
Bỏ vương triều phú quý, tìm non tu hành
Trúc Lâm từ đó khai sinh
Ngài dạy giác ngộ, trái tim bình yên.
Sớm mai chuyên tâm nghiên cứu kinh điển
Vì lòng từ bi, cứu vớt chúng sinh
Giải thoát khỏi nỗi đau khổ
Rạng ngời trí tuệ, ngày đêm không ngừng.
Ngài từ bỏ mọi sân si, thù hận
Đem lòng bao dung, nhân từ tha thứ
Bốn phương trời đều là một nhà
Ánh sáng trí tuệ lan tỏa, yêu thương ngập tràn.
Phật Hoàng dẫn dắt con đường sáng
Chúng sinh tỉnh thức, nhẫn nhục sẻ chia
Yên Tử, rừng núi mênh mông
Gió lộng ngập tràn, ngập tràn chân linh.
Tác giả: Phạm Thanh Dương


9. Đất Phật và Yên Tử - Thiên đường tĩnh lặng
Đỉnh núi mây phủ, mờ xa tít
Điệp trùng mây trắng, lững lờ bay
Bậc đá phủ rêu, Rồng uốn mình
Khe sâu, vực thẳm như nơi Hổ ngồi.
Dấu xưa ngàn năm, bia mộ cổ
Thời gian ngừng lại, nét buồn pha lê
Đại thụ cao vút, tùng rợp bóng
Thác Vàng âm vang, tiếng nước cuộn trào.
Mái chùa xưa rêu phong, u tịch
Tiếng chuông ngân vọng, thâm trầm cầu nguyện
Lối đi cũ, bóng ai mờ ảo
Giải oan, suối văng vẳng khúc nhạc trầm.
Chiều buông lặng, núi xa dần khuất
Tiều phu khuất bóng, bụi tre ngà nhẹ bay
Chút xúc cảm nhẹ nhàng trong lòng khách lạ
Dừng chân ghi lại, những vần thơ tình.
Phạm Hải


10. Thả hồn - Về cõi thiêng
Đỉnh Phù Vân mênh mang, gió căng tròn
Mây vờn qua ngọn cỏ, nhảy nhót vui đùa
Hạt ngọc trời lơ lửng trong ánh sáng
Ta thả hồn phiêu du, bay bổng giữa trời.
Núi oằn mình, rung lên theo từng cơn gió
Cây rừng ngả mình trong giấc ngủ sâu
Đá thấm mồ hôi, nhỏ giọt nghẹn ngào
Vang vọng tiếng khóc buồn của đất trời.
Phù Vân nơi non cao, tay chạm trời
Gió vờn, nghẹn ngào, từng hơi thở
Bậc thang đá lạnh lùng, mỏi mòn dưới chân
Hình bóng người thiếu phụ lạc lối
Yên Tử mờ ảo, hư ảo như cõi mộng
Lãng đãng trong làn sương, giấc mơ dài.
Đỉnh Phù Vân mây mù trôi bồng bềnh
Bạch Vân Sơn, suối giải oan thầm thì
Chùa Vân Yên ẩn mình trong sương khói
Phù Vân, nơi cõi thiêng, hồn ta lạc lối.
Thả hồn vào không gian lung linh
Phù Vân như nằm ngủ dưới làn mây
Đỉnh non mây vần vũ quanh quẩn
Yên Tử đứng lặng lẽ, thu mình trong nỗi buồn.
Thuỳ Dương


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn Làm Chong Chóng

Bí quyết chế biến xúc xích đông lạnh

Bí Quyết Bóc Vỏ Cà Chua Đơn Giản

Khám phá cách làm thịt chua Phú Thọ thơm ngon, đậm đà hương vị truyền thống, để bạn có thể thực hiện ngay tại nhà.

Cách chế biến gà tây đông lạnh một cách hoàn hảo
