Top 10 bài thơ xuất sắc nhất của nhà thơ Đồng Ánh Liễu
Nội dung bài viết
1. NGHĨ LÀ - YÊU ĐỜI ĐỜI
Liệu có bao giờ trở lại tháng Ba xưa?
Nơi xóm nhỏ từng gặp gỡ mùa ấy
Em tiếc nuối vì yêu người quá sâu!
Cho hết lòng, nhận về lời dối gian
Giấc mơ đẹp vội tan biến nhanh
Khi biết được bao điều chẳng thật lòng..!
Em hối tiếc đã yêu người duy nhất
Bao người thương đều lạnh lùng từ chối
Gặp anh rồi lòng em lại ngỡ như
Mình sinh ra dành cho nhau muôn đời
Chẳng ngờ anh người dày dặn kinh nghiệm
Vẻ nghiêm trang che giấu hết đa tình
Em ngây thơ tưởng đời thật lung linh
Khi gặp được người mình yêu tha thiết
Em hối tiếc những mộng tình thêu dệt
Vắt kiệt mình để kể chuyện yêu đương
Mỗi câu thơ đong đầy thương nhớ thương
Gửi trọn về anh - người từng dối gian!
Khi nhận ra mình quá ngây dại
Con tim vẫn ghi khắc tên anh sâu
Dẫu cay đắng vẫn cười trong thương đau
Cười cho tình từng vẽ đẹp mộng mơ
Bao đêm dài nghe tim mình rơi lệ
Liệu cả đời có quên anh được không?
Hận hay yêu cũng giữ trong lòng
Một bóng hình - ngỡ là - YÊU ĐỜI ĐỜI!
Đồng Ánh Liễu


2. CON ĐƯỜNG XƯA
Từng nói yêu nhau đến bạc đầu
Nào ngờ tình tan vỡ đoạn trường
Lời hẹn xưa kia giờ xa mịt mùng
Con đường cũ phủ rêu xanh lặng lẽ
Thầm lặng ta trở về ngõ vắng
Người giờ lạc bước cuối trời mây
Ngàn năm tưởng rằng tình sẽ phai
Vạn kiếp niềm tin vẫn đầy ắp!


3. NGƯỜI XA LẠ
Đã dốc hết chân thành đổi lấy chút thật lòng
Thế mà vẫn ngờ vực lòng người rối bời
Những nông nổi ai thấu giếng sâu kia
Cay đắng miệng trầu…khó tránh gian truân.
Gặp gỡ đời nhau bởi duyên định sẵn
Tâm tình sẻ chia thành tri âm tri kỷ
Mong thấu hiểu nhau trong từng suy nghĩ
Đừng đo đếm những gì vơi đầy nữa.
Thân thương đậm đà cứ để yên đó
Ngược đường chia ly, đời hai lối ngăn
Thương chi cho thêm hờn rồi trách móc
Mây trời rộng lớn, làm sao trói buộc?
Gió se ngoài thềm lá vàng rơi rụng
Mùa đông bâng khuâng sợ ngày qua mau
Chiều heo may như kẻ lang thang
Sợ đông vội tàn, mùa lại rời xa…
Năm tháng trôi qua nhẹ nhàng vô định
Còn thương tiếc hay người đã lạ rồi?
Đừng yêu nhiều để rồi vỡ mộng
Sẽ chẳng đau lòng khi chỉ là người dưng!
Đồng Ánh Liễu


4. CẠN DUYÊN (Phần 2)
Rồi một ngày lạnh lùng chúng ta qua nhau
Nhớ thương nhạt nhòa theo năm tháng cũ
Tình yêu sâu đậm một thuở ấp ủ
Giờ hóa bọt nước, mơ hồ hư vô.
Ánh mắt không còn làm người ngẩn ngơ
Hai trái tim từng yêu bỗng lỗi nhịp
Người thôi mong cùng ta bước tiếp
Quãng đời sau không còn ấm nồng.
Tình đã cạn rồi, chỉ còn đớn đau
Níu giữ làm chi khi người đổi thay
Đành lặng im xem tình trôi nổi
Theo sóng ba đào cuốn về khơi xa.
Ấm áp ngày nào giờ phôi pha
Nhớ nhung từng dành cho người khác
Hạnh phúc xưa chợt lạc bước
Tình của ta giờ còn lại tro tàn.
Ta đâu dám trách, dám giận vô cớ
Khi duyên cạn, mọi thứ trở nên thờ ơ
Người có xem ta là người xa lạ?
Lạc bước qua đời, rồi quên dấu yêu.
Vẫn mong người tìm được bình yên
Tình hợp tan, trách gì duyên phận!
Đồng Ánh Liễu


5. CHÂN TÌNH
Ta trân quý, yêu thương vô cùng
Ân tình này giữ mãi riêng mình
Dù cuối cùng cũng như sóng vỡ
Đã cố gắng, nào đâu níu được.
Hồi ức ấy có đặc biệt?
Trong lòng người, chút xíu còn không?
Có khi nào vì ta mà nhớ
Và khao khát vòng tay ấm?
Ta vắt hết chân thành sâu thẳm
Yêu thật lòng không toan tính gì
Gạn nồng nàn, trao đi ấm áp
Không hối tiếc vì thương nhiều đến thế.
Dẫu đôi khi lòng ta chới với
Thương duyên ngắn ngủi sớm tàn phai
Vẫn trân trọng những ký ức
Gói ghém nâng niu từng phút giây.
Tháng năm trôi giữa cuộc đời hư thực
Có thể mãi không còn gặp lại
Trái tim này bóng hình đậm sâu
Nguyện cầu người bình an, hạnh phúc!
Đồng Ánh Liễu


6. BUÔNG
Kiếp người này chỉ sống một lần thôi
Đừng quá nghiêm khắc với chính mình
Đớn đau, oán than hãy buông bỏ
Mệt mỏi, phiền muộn rồi sẽ qua
Trên đời ai cũng mong an vui
Hạnh phúc đến bên chẳng lận đận
Nhưng làm sao tránh khỏi khổ đau
Gian nan, thử thách cuộc đời ai?
Ai ơi, đừng trách móc đời!
Mệt thì hãy ngơi, nghỉ thật sâu
Muốn khóc to thì cứ khóc nhé
Rồi lau nước mắt, cười tươi thôi
Mây đen u ám trên bầu trời
Điều tốt đẹp lại về trong đời


7. EM VẪN THẾ…
Em vẫn thế, nhẹ nhàng mỉm cười chẳng rơi lệ
Mùa thu đến đi, lá úa theo năm tháng
Không còn dại khờ giam mình trong cô quạnh
Gió nhẹ hát vang trên đồi xanh thương nhớ.
Em vẫn thế, lòng chẳng còn đau tiếc
Người quay lưng để lại phút ấm nồng xưa
Sao phải khóc để mờ nhòa mắt biếc?
Nắng hanh vàng phủ phàng nỗi buồn khép lại.
Em vẫn thế, bận rộn quên dần nỗi nhớ
Công việc ngày đêm làm tim em bận rộn
Dù đôi khi giật mình tự hỏi lòng mình:
Em đã xa người qua mấy mùa lá rơi?
Em vẫn thế, bình yên trong ánh nắng mới
Ánh mắt người rồi cũng nhạt nhòa trong quên lãng.
Em vẫn thế, kiên cường giữa bao giông tố
Cười và khóc chỉ dành cho người xứng đáng
Qua cay đắng em đã trưởng thành hơn nhiều
Biết giữ bình yên cho chính trái tim mình!
Đồng Ánh Liễu


8. CẠN THÁNG MƯỜI HAI
Chiều đông buốt giá se lòng người
Phố vắng lặng lẽ đoạn cong xa
Mưa phùn lặng lẽ cuốn tóc rối
Ai còn đó tháo gỡ niềm thương?
Phải chăng thời gian đang vơi cạn?
Tháng mười hai cũng dần khép lại
Năm cũ qua đi trong giá rét
Ai hay xuân về đã cận kề?
Cuối năm vơi đầy có mấy lần?
Thời gian nhẹ trôi, lúc thảnh thơi
Khi vội vã bước qua ngày tháng
Lắm lúc đời ta lẫn lộn mơ?
Ngồi bâng khuâng nghĩ về cuộc sống
Như dòng sông chảy dịu dàng hiền
Ngược hay xuôi đều là thử thách
Dẫu phong ba, nước vẫn êm đềm.
Tiễn tháng mười hai, xuân sẽ đến
Mong năm mới trọn vẹn bình an
May mắn, niềm vui ngập tràn đến
An yên, hạnh phúc khắp nhân gian.
Nụ cười rạng rỡ khắp muôn nơi
Ưu phiền lặng lẽ theo mưa rơi
Mỗi năm trôi qua không vương vấn
Gửi lại đời ta một kiếp người!
Đồng Ánh Liễu


9. ANH YÊU EM, NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ
Anh yêu em – người đàn bà xưa cũ
Dẫu tuổi trẻ không còn như thuở ban đầu
Không còn nét thắm tươi trong ánh mắt
Hay nụ cười rạng rỡ như ngày nào.
***
Yêu ở những điều bình dị nhỏ nhoi
Vẻ dịu dàng thấm đẫm dấu thời gian
Yêu nụ cười bình thản giữa gian nan
Và dáng hình kiên cường qua sóng gió.
***
Anh yêu em bằng ánh nhìn lặng lẽ
Qua bao tháng năm đầy những vất vả
Chịu đựng từng thương tổn, cạn nước mắt
Nhưng vẫn kiên cường trong cuộc sống này.
***
Anh yêu em nụ cười chân thật ấy
Vẻ an yên sâu lắng trong tâm hồn
Không oán than dù đời nhiều trắc trở
Chỉ bình thản đón nhận thăng trầm ngày qua.
***
Anh yêu em qua tháng năm rộng dài
Đã gác lại hết những đau nhọc nhằn
Gói ghém cẩn thận gửi về miền ký ức
Nhẹ nhàng nhìn đời như mây trôi gió thoảng.
Nguồn : Đồng Ánh Liễu


10. BƯỚC QUA ĐỜI NHAU
Giả sử mai này giữa phố đông vội vã
Chúng ta vô tình chạm ánh mắt bối rối
Người nhẹ nhàng bước đi chẳng đọng lại
Thản nhiên quên hết chuyện xưa chẳng bận lòng.
Chuyện cũ đã lùi sâu vào ký ức
Để mọi nỗi đau được yên bình chữa lành
Không còn nhói nơi tim từng thương tổn
Vết thương khép lại, nhẹ nhàng an yên.
Ta quay lưng lạnh lùng đừng ngỡ ngàng
Đừng trách tim này sao đã băng giá
Từng một thời yêu thương tha thiết sâu
Giờ gặp lại chỉ còn lòng thờ ơ.
Giá như người hiểu những ngày cô quạnh
Lạc lõng trong từng phút giây xa cách
Đau khổ, hờn giận, tiếc nuối day dứt
Khóc nghẹn ngào khi buộc lòng rời xa.
Những đêm dài nuốt lệ cay đắng
Đếm tháng năm từng nỗi đau sâu đậm
Tệ cho chính mình những phút yếu lòng
Nhưng rồi khổ đau cũng dần trôi qua.
Ta không rõ vì sao mình mạnh mẽ
Cố gắng hết sức quên người ngày ấy
Quên đi những nồng ấm, những yêu thương
Để trái tim nhẹ nhàng bước tiếp đời.
Ngày tháng trôi qua chẳng còn vương vấn
Ánh mắt xưa và những kỷ niệm cũ
Dù không quên nhưng chẳng còn trú ngụ
Nơi tim đã từng hết lòng yêu người.
Giờ đây ta đón nhận mỗi ngày mới
Bằng nụ cười an nhiên và rạng rỡ
Trái tim ta như hoa vô ưu nở
Biết yêu bản thân cùng thế giới quanh.
Đừng buồn khi ta lặng lẽ bước qua!
3/2/23
Đồng Ánh Liễu


Có thể bạn quan tâm

Khám Phá 4 Nhà Xe Uy Tín Dành Cho Hành Trình Thanh Hóa - Đà Nẵng

Top 10 Kiểu tóc mùa thu đẹp mê ly mà các nàng không thể bỏ lỡ

Top 10 địa chỉ phun xăm thẩm mỹ uy tín và chất lượng nhất tại Huế

Nước xả vải Siusop 3x giúp tiêu diệt vi khuẩn, loại bỏ mùi hôi ẩm mốc hiệu quả

Top 7 Địa chỉ đào tạo nghề nối mi uy tín và chất lượng hàng đầu tại Đà Lạt
