Top 10 bài văn hay nhất phân tích khổ thơ mở đầu trong bài thơ 'Mùa xuân nho nhỏ' của Thanh Hải (Ngữ văn lớp 9)
Nội dung bài viết
1. Bài viết mẫu số 4
Thơ Thanh Hải càng đọc càng khiến người ta đắm say. Đặc biệt với “Mùa xuân nho nhỏ”, người đọc như cảm nhận được hương vị nồng nàn của mùa xuân thấm đẫm trong từng vần thơ, lan tỏa giữa đất trời và trong trái tim mỗi người.
Mùa xuân là hoa mai e ấp
Mùa xuân là tiếng chim ca vang
Mùa xuân là ánh mắt dịu dàng
Là nụ cười nở trên môi ấm áp...
Mùa xuân – khoảng thời gian rực rỡ và sống động nhất trong năm – từ lâu đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các thi nhân. Trong “Mùa xuân nho nhỏ”, Thanh Hải mang đến một bức tranh thiên nhiên giản dị, mộc mạc nhưng đậm chất thơ và đầy chất sống. Đó là sắc tím biếc của bông hoa nhỏ giữa dòng sông xanh biếc, là tiếng hót vang trời của chim chiền chiện, là hình ảnh long lanh của những “giọt” mùa xuân mà tác giả đưa tay hứng lấy như nâng niu từng khoảnh khắc quý giá của đất trời.
Chính từ vẻ đẹp tinh tế ấy, người đọc cảm nhận được tình yêu thiết tha của nhà thơ dành cho cuộc sống, cho quê hương xứ Huế mộng mơ. Thanh Hải không tô vẽ cảnh xuân lộng lẫy, mà lựa chọn vẻ đẹp thầm lặng, dịu dàng nhưng sâu sắc – như chính tâm hồn ông. Từ sắc tím mơ màng của bông hoa, đến âm thanh thanh thoát của tiếng chim, tất cả hiện lên thật nên thơ, nhẹ nhàng mà thấm đượm tình yêu và niềm hy vọng.
Khung cảnh tĩnh lặng bất chợt trở nên sống động bởi tiếng chim chiền chiện ngân vang như những giọt nhạc rơi trên nền trời mùa xuân. Hình ảnh “Tôi đưa tay tôi hứng” là biểu tượng của một tâm hồn đang rộng mở, sẵn sàng đón nhận những tinh hoa, những điều tốt đẹp mà mùa xuân mang lại. Phép chuyển đổi cảm giác – nghe thành nhìn – càng làm nổi bật trạng thái say mê, rung cảm trước vẻ đẹp của đất trời.
Biết rằng Thanh Hải đã viết bài thơ này trong những ngày cuối đời, trên giường bệnh, nhưng mỗi câu chữ của ông vẫn ánh lên niềm yêu đời, yêu người. Bông hoa tím biếc, dòng sông xanh ngắt, tiếng chim ngân vang... tất cả đã làm nên một “mùa xuân nho nhỏ” lặng lẽ mà lay động lòng người. Đó là món quà thiêng liêng mà nhà thơ dâng tặng cho cuộc đời – một mùa xuân ngập tràn hy vọng, trong trẻo và vĩnh cửu trong trái tim người đọc.

2. Bài viết tham khảo số 5
Thơ ca là biểu tượng của cái đẹp muôn đời – cái đẹp của thiên nhiên, của con người. Mùa xuân, thời khắc giao hoà tinh khôi nhất trong năm, đã trở thành cảm hứng thi ca vĩnh cửu. Ta xao xuyến trước nét xuân dịu dàng trong thơ Trần Nhân Tông:
“Song song đôi bướm trắng
Phơi phới phấn hoa bay”
Say đắm với nét xuân tươi sáng của Nguyễn Du:
“Cỏ non xanh tận chân trời,
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa”
Rạo rực với hội xuân làng quê trong thơ Hồ Xuân Hương:
“Bốn mảnh quần hồng bay phấp phới,
Hai hàng chân ngọc duỗi song song”
Và rồi, Thanh Hải đưa ta về một mùa xuân nho nhỏ, nhẹ nhàng mà sâu lắng:
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.”
Với lối viết đầy hình tượng, bài thơ khắc hoạ vẻ đẹp thuần khiết của thiên nhiên xứ Huế – hoa tím trên dòng sông Hương, tiếng chim chiền chiện vang vọng như gói trọn cả mùa xuân trong từng thanh âm. Mỗi câu thơ là một mảng màu, một âm sắc ngân nga chạm đến cảm xúc người đọc. Thanh Hải như đưa tay nâng niu từng giọt xuân, đón lấy những tinh khôi của đất trời bằng tất cả tình yêu và rung cảm của một tâm hồn thi sĩ.
Chữ “mọc” gợi lên hình ảnh sức sống bất ngờ và mạnh mẽ, hoa tím giản dị mà kiêu sa giữa nền xanh mát lành của sông. Từ cảm thán “Ơi!” đến âm thanh “vang trời” tạo nên một không gian đầy xúc cảm. Giọt long lanh trong thơ là giọt nắng, giọt sương, giọt tiếng chim – hay chính là giọt cảm xúc chảy tràn từ lòng nhà thơ. Hành động “đưa tay hứng” thể hiện một tâm thế mở lòng, trân quý những điều nhỏ bé mà thiêng liêng. Thi ca của Thanh Hải giản dị mà sâu lắng, mở ra một cõi xuân chan hòa thiên nhiên, thanh tịnh và đẹp đến mê lòng.
Và cuối cùng, mùa xuân không chỉ là mùa của trời đất, mà còn là biểu tượng cho tuổi trẻ, cho ước vọng và tình yêu quê hương đất nước. Qua giọng thơ khi tha thiết, lúc ngân vang, với nghệ thuật điệp ngữ, ẩn dụ và đối xứng tài tình, Thanh Hải đã dâng cho đời một “mùa xuân nho nhỏ” – nhẹ nhàng, dịu dàng nhưng đầy sức sống và giá trị nhân văn sâu sắc.

3. Bài viết tham khảo số 6
Thanh Hải – nhà thơ của mảnh đất cố đô, của những vần thơ trong trẻo và chan chứa tình yêu quê hương. Ông đã sống và sáng tác giữa hai cuộc kháng chiến, và “Mùa xuân nho nhỏ” là dấu ấn cuối cùng, cũng là ánh sáng thiêng liêng mà ông để lại. Trong đó, khổ thơ mở đầu chính là cánh cửa đưa người đọc bước vào một mùa xuân thanh khiết và đầy xúc cảm:
"Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ôi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng"
Ra đời trong thời khắc cuối đời của nhà thơ, bài thơ không mang màu u buồn, mà trái lại, tràn đầy sinh khí và khát vọng dâng hiến. Với tâm hồn yêu đời và đôi mắt tinh tế, Thanh Hải đã khắc họa nên một bức tranh xuân dịu dàng, sâu lắng nhưng vẫn rực rỡ và sống động. Hoa tím giữa dòng sông xanh gợi nên hình ảnh Huế – trầm mặc mà nên thơ. Cái “mọc” ấy như một luồng sinh khí bất ngờ, như một tiếng reo vui trong lòng người nghệ sĩ khi bắt gặp vẻ đẹp của đất trời. Đó là bông hoa mang sắc tím đặc trưng, như tấm áo dài dịu dàng của người con gái Huế, như tâm hồn của nhà thơ vậy.
Và rồi, tiếng chim chiền chiện vang lên – không chỉ là âm thanh báo xuân, mà là tiếng lòng hân hoan của người dân đất Việt trước thiên nhiên tươi mới. Câu thơ cảm thán “Ôi!” vang lên đầy xúc động, khiến lòng người như được đánh thức bởi vẻ đẹp thuần khiết của mùa xuân. Nhà thơ không chỉ nghe – mà còn cảm, còn “hứng” lấy từng giọt mùa xuân đang rơi từ trời xuống, từng giọt âm thanh, từng giọt sương, từng giọt xúc cảm. Nghệ thuật chuyển đổi cảm giác làm câu thơ thêm lung linh, làm hình ảnh thiên nhiên trở nên hữu hình và rung động.
Xứ Huế đi vào thơ Thanh Hải không chỉ bằng cảnh vật mà bằng cả chiều sâu tâm hồn. Đó là một Huế của thơ Hàn Mặc Tử ngày nào với:
"Trong làn nắng ửng khói mơ tan..."
Và giờ, cũng là Huế ấy, nhưng rạng ngời trong sắc xuân mới, đầy khát vọng và niềm tin. Khổ thơ đầu của “Mùa xuân nho nhỏ” vì thế không chỉ là cảnh sắc thiên nhiên, mà còn là biểu hiện của tình yêu đất nước, là tâm nguyện sâu sắc mà Thanh Hải gửi gắm cho đời.

4. Bài viết tham khảo số 7
“Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải là một bản tình ca về mùa xuân đầy thi vị và sâu lắng. Đặc biệt, khổ thơ mở đầu mang lại cho người đọc cảm giác như đang đắm mình giữa bức tranh thiên nhiên tinh khôi, nơi mùa xuân hòa quyện vào từng mạch sống, từng hơi thở của con người. Mùa xuân – mùa đẹp nhất trong năm, đã trở thành cảm hứng muôn thuở trong thi ca dân tộc.
"Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời"
Khung cảnh thiên nhiên hiện lên nhẹ nhàng mà sâu sắc. Dòng sông với sắc xanh hiền hoà uốn quanh vùng đất miền Trung, gợi nhớ về dải đất xứ Huế mộng mơ. Trên nền xanh ấy, bông hoa tím biếc nổi bật như một điểm nhấn thơ mộng – không phải hoa đào đỏ rực, không phải mai vàng rực rỡ, mà là tím – sắc màu của Huế, của trầm lặng và thủy chung. Thanh Hải tinh tế dùng đảo ngữ với động từ “mọc” đầu câu để nhấn mạnh sự xuất hiện bất ngờ, đầy sức sống của sắc xuân trên nền thiên nhiên dịu dàng.
Không chỉ có hình ảnh, âm thanh cũng tràn ngập trong khổ thơ. Tiếng hót vang trời của con chim chiền chiện tạo nên nét sinh động cho khung cảnh vốn đang tĩnh lặng, khiến bức tranh xuân như được thổi vào luồng sinh khí mới. “Ơi”, “hót chi” – những từ ngữ giản dị mà đầy xúc cảm, mang đậm chất Huế ngọt ngào và đằm thắm. Tiếng chim ấy không chỉ gọi xuân mà còn đánh thức tâm hồn thi nhân, gợi lên cảm xúc ngây ngất trước sự kỳ diệu của thiên nhiên.
"Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng"
Chỉ với hai câu thơ, Thanh Hải mở ra một tầng cảm xúc mới. Những giọt “long lanh” ấy có thể là giọt sương, giọt nắng hay chính là giọt âm thanh rơi xuống từ tiếng chim, tượng trưng cho những tinh túy của mùa xuân mà nhà thơ nâng niu, trân trọng. Hành động “đưa tay hứng” đầy thơ mộng cho thấy tấm lòng biết ơn và khát khao hòa mình vào thiên nhiên. Đó là nghệ thuật chuyển đổi cảm giác – nghe mà như thấy, thấy mà như chạm được, một nét đặc trưng của hồn thơ Thanh Hải.
Đọc khổ thơ đầu của “Mùa xuân nho nhỏ”, ta không chỉ thấy được vẻ đẹp của cảnh sắc thiên nhiên, mà còn cảm nhận được hơi thở xuân lan tỏa trong tâm hồn thi sĩ. Bài thơ là món quà nhỏ mà Thanh Hải – vào những giây phút cuối đời – đã dành tặng cho cuộc sống, cho quê hương, với tất cả tình yêu và sự gắn bó chân thành.

5. Bài viết tham khảo số 8
Mùa xuân – mùa khởi đầu, mùa của sự sống bừng nở – từ bao đời nay vẫn luôn là nguồn thi hứng bất tận trong thơ ca. Trong vườn thơ ấy, Xuân Diệu mang đến một góc nhìn mãnh liệt, nồng cháy qua ánh nhìn của một kẻ say mê tuổi trẻ. Còn Thanh Hải, với tâm hồn đằm thắm và dịu dàng, lại chọn một lối biểu đạt đầy chất thơ và ngọt ngào qua “Mùa xuân nho nhỏ”.
Bài thơ được viết trong những ngày cuối đời của nhà thơ, khi ông đang trên giường bệnh. Dẫu cái chết cận kề, Thanh Hải vẫn không ngừng ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên, đất trời và niềm hạnh phúc nhỏ nhoi nhưng thiêng liêng của cuộc sống. Ngay khổ đầu, ông đã vẽ nên một bức tranh xuân trong trẻo và sinh động:
"Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời"
Khung cảnh mở ra là dòng sông êm đềm với sắc xanh hiền hòa, giữa đó bất chợt xuất hiện một bông hoa tím – sắc tím mộng mơ gợi nhớ đến Huế thân thương. Cách sử dụng đảo ngữ “mọc giữa dòng sông xanh” mang đến sự bất ngờ, tạo điểm nhấn cho bức tranh thiên nhiên đang chuyển mình trong xuân mới. Hoa tím như một điểm nhấn, một ánh sáng dịu dàng giữa làn nước trong vắt.
Không chỉ là hình ảnh, âm thanh cũng làm nên hồn xuân. Tiếng chim chiền chiện vang vọng cả bầu trời khiến không gian như trở nên sống động hơn bao giờ hết. Thán từ “ơi”, câu hỏi “hót chi” mang đậm màu sắc ngôn ngữ xứ Huế, tạo cảm giác gần gũi, trìu mến và chan chứa tình cảm. Cả thiên nhiên như được đánh thức bởi tiếng chim ấy.
"Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng"
Những giọt “long lanh” kia có thể là giọt sương ban mai, giọt âm thanh của tiếng chim, hay chính là giọt xúc cảm đang thấm vào tâm hồn thi nhân. Với cử chỉ “đưa tay hứng”, Thanh Hải thể hiện sự trân trọng, nâng niu từng khoảnh khắc của sự sống, của thiên nhiên. Đây là nghệ thuật chuyển đổi cảm giác đầy tinh tế – cảm nhận bằng cả thị giác, thính giác và xúc giác.
“Mùa xuân nho nhỏ” không ồn ào, không phô trương, nhưng thấm đẫm tình yêu cuộc đời, yêu thiên nhiên và thể hiện khát vọng sống, cống hiến của một con người trong những giây phút cuối cùng. Nó là lời nguyện thầm lặng, là khúc ca nhẹ nhàng mà sâu lắng, là sự hòa quyện giữa cái đẹp của thiên nhiên và vẻ đẹp tâm hồn.

6. Bài viết tham khảo số 9
Thanh Hải đã dệt nên một bức tranh xuân lung linh, đầy sức sống và cảm hứng bằng những nét chấm phá tưởng chừng đơn giản mà gợi mở vô hạn: dòng sông xanh biếc, bông hoa tím nhẹ nhàng và tiếng chim chiền chiện vang xa. Đó không chỉ là cảnh vật mà còn là xúc cảm thăng hoa của một tâm hồn yêu đời sâu sắc.
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc”
Sự đảo ngữ trong câu thơ không phải ngẫu nhiên mà là chủ đích nghệ thuật. Động từ “mọc” đứng đầu câu khơi gợi sức sống mạnh mẽ, một sự trỗi dậy đầy thanh xuân. Hình ảnh bông hoa tím – sắc màu gắn liền với Huế – như nở ra từ chính lòng sông, vừa tinh khôi vừa mang nỗi niềm hoài niệm dịu dàng.
So với Hàn Mặc Tử, Nguyễn Du với những lựa chọn màu sắc tươi tắn, Thanh Hải chọn cho mình sắc tím sâu lắng. Trên nền xanh thẳm của sông, sắc tím không chói sáng nhưng gợi cảm, gợi nhớ và đầy mộng mị. Đó là sắc tím của tâm hồn, của thủy chung và của quê hương dịu hiền.
Không gian được mở rộng bằng âm thanh rộn ràng của tiếng chim chiền chiện – âm thanh làm nên giai điệu của mùa xuân:
“Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng”
Tiếng gọi “ơi”, câu hỏi “hót chi” thấm đượm giọng Huế ngọt ngào, mộc mạc. Câu thơ như một lời trò chuyện thân mật giữa người và thiên nhiên. Âm thanh chim hót như kết tinh thành giọt – “giọt long lanh” – để nhà thơ có thể đưa tay mà hứng lấy, nâng niu. Đó có thể là giọt âm thanh, giọt mưa, hay là giọt cảm xúc lấp lánh tình yêu cuộc sống.
Thanh Hải đã khéo léo vận dụng nghệ thuật chuyển đổi cảm giác: từ thính giác sang thị giác rồi sang xúc giác. Một âm thanh có thể nhìn thấy, có thể cảm nhận bằng da thịt. Sự tinh tế ấy khiến khổ thơ không chỉ đẹp về hình ảnh mà còn giàu tính thẩm mỹ và cảm xúc. Từ đó, bức tranh xuân không còn là khung cảnh mà trở thành tiếng lòng, là sự thăng hoa của một trái tim tha thiết với đất trời, với quê hương, với mùa xuân và với cuộc sống này.

7. Bài viết tham khảo số 10
“Mùa xuân nho nhỏ” là thi phẩm tiêu biểu của Thanh Hải, được sáng tác trong những ngày cuối cùng của cuộc đời ông. Bài thơ là lời ca dâng trọn cho đất nước, cho thiên nhiên tươi đẹp, cho mùa xuân đang rạo rực sinh sôi. Khổ thơ mở đầu là một khúc nhạc xuân thấm đẫm cảm xúc yêu đời và khát vọng sống mãnh liệt:
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng”
Không gian thiên nhiên hiện lên đầy chất thơ: dòng sông xanh ngắt, hoa tím biếc, tiếng chim ngân vang. Hình ảnh bông hoa mọc lên giữa dòng sông như một biểu tượng của sức sống mãnh liệt, bất chấp mọi giới hạn, làm bật lên vẻ đẹp lặng lẽ mà kiêu hãnh của mùa xuân Huế mộng mơ.
Tiếng chim chiền chiện hót vang trời – âm thanh rộn rã như vút cao lên giữa bầu trời xanh thẳm. Nhà thơ dùng từ ngữ đậm chất Huế như “ơi”, “chi”, không chỉ tăng thêm chất trữ tình mà còn gợi nên sự thân thương, gần gũi. Âm thanh ấy như hóa thành “từng giọt long lanh” – những giọt sương, giọt mưa, hay chính là giọt âm thanh ngưng tụ ánh sáng của trời xuân, khiến người thi sĩ không kìm được xúc cảm mà đưa tay hứng lấy, trân trọng và gìn giữ từng khoảnh khắc sống.
Thơ Thanh Hải nhẹ nhàng mà sâu sắc, không quá dữ dội như Xuân Diệu, cũng chẳng bí ẩn như Nguyễn Bính hay trữ tình như Hàn Mặc Tử, nhưng vẫn đủ làm say lòng người bởi nét dịu dàng và chân thành. Ông vẽ mùa xuân bằng cảm xúc thuần khiết và tài hoa, bằng trái tim yêu quê hương tha thiết. Từ khổ thơ đầu, một mùa xuân Huế hiện lên – vừa trong trẻo, vừa chan chứa niềm vui sống, niềm tin vào cuộc đời.

8. Bài viết tham khảo số 1
Mùa xuân – biểu tượng vĩnh cửu của tuổi trẻ, của tình yêu và sức sống mãnh liệt – luôn khiến lòng người rộn ràng trước vẻ đẹp giao hòa của đất trời. Với Thanh Hải, mùa xuân không chỉ là khúc hát thiên nhiên mà còn gợi mở về mùa xuân của đất nước, về khát vọng hòa mình cống hiến cho tương lai dân tộc. Những cảm xúc ấy được lắng đọng tinh tế qua khổ thơ mở đầu thi phẩm “Mùa xuân nho nhỏ”:
"Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng"
Viết trong những ngày cuối đời, Thanh Hải không trầm uất hay bi lụy mà ngược lại, chất chứa niềm tin yêu sâu sắc với đất nước và cuộc sống. Ông khắc họa một bức tranh xuân đầy màu sắc, âm thanh và cảm xúc. Giữa nền xanh thẳm của dòng sông, bông hoa tím biếc trỗi dậy, nổi bật như một linh hồn Huế dịu dàng, mơ mộng. Biện pháp đảo ngữ với động từ “mọc” đứng đầu tạo điểm nhấn cho sự sống trỗi dậy, đầy kiêu hãnh và dâng trào giữa lòng thiên nhiên bao la.
Không dừng lại ở hình ảnh, bài thơ còn mở rộng bằng âm thanh rộn rã của chú chim chiền chiện. Từ cảm thán “ơi” vang lên đầy trìu mến, tiếng chim ngân vang giữa trời xuân như gọi thức lòng người, gợi lên cảm giác xao xuyến, ngỡ ngàng. Nhà thơ gọi chim, gọi mùa, gọi chính nỗi niềm hân hoan của mình.
Tiếng chim hóa thành “từng giọt long lanh rơi”, đọng lại trong tâm hồn nhà thơ như giọt sương, giọt mưa hay chính là giọt âm thanh lấp lánh ánh sáng xuân. Hành động “tôi đưa tay tôi hứng” vừa bình dị vừa xúc động, là biểu hiện sinh động của lòng yêu đời, yêu mùa xuân, yêu từng vẻ đẹp nhỏ bé của tạo hóa.
Hình ảnh thơ bừng sáng nhờ nghệ thuật chuyển đổi cảm giác tài tình – từ thính giác sang thị giác, rồi sang xúc giác – khiến người đọc như hòa cùng nhà thơ cảm nhận mùa xuân bằng tất cả các giác quan. Mỗi câu thơ là một lát cắt sống động của tâm hồn thi sĩ, mỗi âm thanh, hình ảnh là một khúc nhạc xuân vang lên đầy hứng khởi.
Chỉ bằng vài đường nét chấm phá, Thanh Hải đã dựng nên một khung cảnh thiên nhiên sống động, vừa giản dị vừa trữ tình. Bức tranh ấy có sông, có trời, có hoa, có tiếng chim, có nhạc, có lòng người đang yêu tha thiết cuộc đời. Dù đang nằm trên giường bệnh, ông vẫn truyền cho đời một mùa xuân bất tận bằng ngòi bút dịu dàng và tinh tế. Đọc thơ ông, người ta cảm nhận được tình yêu quê hương nồng nàn và tấm lòng người chiến sĩ sẵn sàng hiến dâng tất cả vì độc lập, tự do. Đó là lời tri ân sâu sắc của người nghệ sĩ lớn gửi lại cho đất nước giữa mùa xuân vĩnh hằng.

9. Bài tham khảo thứ hai
Thơ Thanh Hải giản dị, chân thành và đôn hậu, đã để lại dấu ấn sâu sắc trong nền thơ kháng chiến miền Nam, như lời nhận xét trân trọng của Trần Hữu Tả. Là người chiến sĩ thơ ca trải qua hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, cuộc đời ông gắn bó mật thiết với mảnh đất Thừa Thiên - Huế thân thương, ngay cả trong những ngày gian khó nhất. Tác phẩm của ông chủ yếu ca ngợi quê hương, đất nước và tinh thần cách mạng, thể hiện lòng cống hiến trọn vẹn cho Tổ quốc và nhân dân. Đặc biệt, trong những ngày tháng cuối đời, khi nằm trên giường bệnh, Thanh Hải vẫn sáng tác nên những vần thơ ngời sáng về mùa xuân thiên nhiên và cuộc sống, bộc lộ tình yêu sâu sắc dành cho dân tộc và đất nước. Qua bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ", ta cảm nhận một mùa xuân rực rỡ, trong trẻo và ngập tràn vẻ đẹp xứ Huế dưới góc nhìn của người sắp chia xa thế gian.
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng”
Thanh Hải yêu mùa xuân, nhưng tình yêu ấy không rực rỡ, nồng nhiệt như Xuân Diệu trong "Vội vàng", không xanh mát, trong trẻo như Nguyễn Bính trong "Mùa xuân xanh", cũng không mơ màng, lãng mạn như Hàn Mặc Tử trong "Mùa xuân chín". Đến cuối cuộc đời, cái nhìn về mùa xuân của ông trầm lắng hơn, sâu sắc hơn. Khổ thơ đầu mở ra một bức tranh mùa xuân giản dị mà sống động với sự hòa quyện tinh tế của màu sắc và âm thanh, tạo nên ấn tượng sâu đậm với người đọc.
Câu thơ mở đầu "Mọc giữa dòng sông xanh" gây chú ý bởi nghệ thuật đảo ngữ độc đáo, đặt động từ "mọc" lên đầu câu, nhấn mạnh sức sống trỗi dậy mạnh mẽ của bông hoa súng vươn lên giữa dòng nước êm đềm. Hình ảnh này tượng trưng cho sức sống của mùa xuân, như nàng tiên thanh khiết gột rửa năm cũ để chào đón mùa mới. Không gian rộng lớn, khoáng đạt của "dòng sông xanh" không chỉ là mặt nước mà còn phản chiếu bầu trời và thiên nhiên xung quanh, tạo cảm giác bình yên, tươi mới và đầy sức sống.
Hình ảnh "Một bông hoa tím biếc" mang nét thân thuộc của loài hoa súng, hoa trang hay lục bình, những loài hoa đặc trưng của làng quê Việt, biểu tượng của sự kiên cường, bền bỉ giữa sóng nước. Màu tím đặc trưng gợi nhớ về xứ Huế mộng mơ với tà áo tím dịu dàng của thiếu nữ, hòa quyện cùng nền xanh làm nên một bức tranh mùa xuân dịu dàng, mặn mà và đằm thắm.
Bức tranh ấy còn sống động hơn nhờ tiếng chim chiền chiện trong trẻo vang vọng khắp không gian, xua tan tĩnh lặng, mang đến không khí rộn rã, vui tươi. Tiếng chim không chỉ là âm thanh mà còn là biểu tượng của bầu trời rộng lớn, mở rộng không gian xuân theo chiều cao. Lời gọi “Ơi con chim chiền chiện” chan chứa cảm xúc thân thương, thể hiện niềm vui, sự ngỡ ngàng và rung động trước tiếng hót vang trời, như tiếng lòng của người dân xứ Huế đón chào mùa xuân. Đó là niềm vui sống mãnh liệt, vượt lên cả những giây phút cuối đời đầy thử thách.
Cuối cùng, nhà thơ còn cảm nhận mùa xuân bằng cả xúc giác qua hình ảnh "Từng giọt long lanh rơi / Tôi đưa tay tôi hứng", khiến bức tranh xuân trở nên trọn vẹn và sinh động. Những giọt long lanh ấy có thể là sương sớm, mưa phùn, ánh nắng hay những âm thanh kết tụ trong màu sắc rực rỡ của mùa xuân. Cử chỉ đưa tay đón nhận ấy thể hiện sự trân trọng, yêu thương và nâng niu từng khoảnh khắc đẹp đẽ của thiên nhiên, đất trời và cuộc đời. Đó là tâm hồn rộng mở của một nghệ sĩ lớn, luôn chan chứa tình yêu quê hương, đất nước đến phút cuối cùng.
Qua khổ thơ đầu trong "Mùa xuân nho nhỏ", Thanh Hải đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên mùa xuân đầy sức sống và đậm nét Huế mộng mơ, đồng thời gửi gắm tình cảm chân thành, sâu sắc với quê hương, đất nước và cuộc sống, thắp lên ngọn lửa yêu thương và niềm tin vào tương lai tươi sáng.

10. Mẫu bài tham khảo số 3
Khi nhắc đến đề tài mùa xuân, người yêu văn thơ Việt Nam không thể quên "Mùa xuân nho nhỏ" của nhà thơ Thanh Hải – tác phẩm như một nhịp cầu nối dài cảm xúc qua nhiều thế hệ. Sáng tác trong những ngày cuối đời, bài thơ vẫn tỏa sáng bằng tình yêu thiên nhiên đất trời cháy bỏng, được thể hiện rõ nét ngay trong những câu thơ đầu tiên.
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời”
Bốn câu thơ vẽ nên bức tranh mùa xuân hòa quyện giữa sắc màu và âm thanh sống động. Từ "mọc" được đặt đầu câu với lối đảo ngữ tinh tế tạo cảm giác khỏe khoắn, mạnh mẽ, thể hiện sức sống trỗi dậy mãnh liệt. Giữa không gian mênh mông của dòng sông, chỉ một bông hoa tím biếc thôi cũng đủ để thổi bừng sức xuân lung linh sắc màu.
Điểm nhấn của bức tranh chính là sự hòa hợp hài hòa của gam màu dịu dàng, tươi tắn: màu xanh lam của nước sông Hương hòa quyện với sắc tím biếc của hoa – màu sắc đặc trưng, đậm đà của cố đô Huế.
Bất chợt vang lên tiếng chim chiền chiện lảnh lót, với những tiếng gọi trìu mến “ơi”, “chi” đậm đà âm hưởng Huế, chứa chan nhiều cảm xúc như lời trách yêu, gọi mời. Mùa xuân trong thơ Thanh Hải không rực rỡ muôn sắc hoa, nhưng bằng âm thanh và màu sắc dịu dàng, tràn đầy nhựa sống khiến cho không gian trở nên sinh động và ngập tràn niềm vui.
Tình cảm dâng trào, say đắm trước khung cảnh mùa xuân tươi đẹp của đất trời, lòng người rung động, ngây ngất, rộn ràng không nguôi.
“Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng"
Hình ảnh "giọt long lanh" trong thơ là sự hòa quyện của sương sớm, mưa phùn, nắng xuân hay âm thanh ngọt ngào, những giọt lưu ly trong veo đầy sức sống. Tiếng chim chiền chiện vang lên không tan biến mà ngưng đọng thành từng giọt âm thanh lung linh, lấp lánh. Thủ pháp ẩn dụ chuyển đổi cảm giác từ thính giác sang thị giác rồi xúc giác thể hiện lòng trân trọng sâu sắc của thi nhân với vẻ đẹp của cuộc sống, thiên nhiên và sự đồng cảm với đời.
Mùa xuân đẹp đến nỗi đánh thức trái tim người gần đất xa trời, thổi bùng sức sống, niềm tin yêu cuộc sống và khát vọng cống hiến đến tận hơi thở cuối cùng. Màu tím trong thơ Thanh Hải không u buồn mà trở nên rực rỡ, tiếng chim không ồn ã mà trong trẻo, tròn đầy. Dù sắp chia xa cuộc đời, nhà thơ vẫn lặng lẽ dâng tặng mùa xuân cho đời – một mùa xuân nhỏ bé nhưng chan chứa tình yêu và sức sống.

Có thể bạn quan tâm

Khám phá ngay danh sách 10 món ăn từ cá thu vừa ngon miệng lại dễ làm

Khám phá phím tắt Rename (đổi tên) trên Windows

Top 8 loại trái cây đắt giá nhất trên thế giới

Top 6 dịch vụ trang trí tiệc cưới đẹp và uy tín hàng đầu tại tỉnh Cà Mau

Hướng dẫn làm gân bò cháy tỏi thơm ngon đậm đà cho bữa cơm thêm hấp dẫn
