Top 10 bài văn về giấc mơ gặp Thánh Gióng đầy ấn tượng (Ngữ văn 6 - SGK Cánh diều)
Nội dung bài viết
1. Bài văn kể về giấc mơ gặp Thánh Gióng của em - mẫu số 4
Sáng nay, trong tiết học Ngữ văn, chúng em được tìm hiểu về truyền thuyết Thánh Gióng, người anh hùng dũng mãnh đã đánh bại giặc Ân xâm lược. Cô giáo Hương với giọng kể đầy cảm xúc đã đưa chúng em vào một thế giới huyền bí và kỳ diệu.
Hình ảnh Thánh Gióng oai phong đã khắc sâu trong tâm trí em, khiến em không thể quên. Vào tối hôm đó, khi đọc lại câu chuyện, em ước ao một ngày nào đó mình cũng có thể trở thành một tráng sĩ dũng mãnh như Thánh Gióng. Và giấc mơ ấy đã theo em vào giấc ngủ…
Em mơ thấy mình đi giữa một vùng quê thanh bình, với những bông hoa thơm ngát và cỏ dại mọc xanh tươi. Các làng mạc được bao bọc bởi hàng tre ngà, gió xuân nhẹ nhàng thổi qua. Dọc đường, những ao chuôm sáng lấp lánh phản chiếu bầu trời xanh biếc. Tất cả những cảnh vật này làm em nhớ đến chiến công lẫy lừng của Thánh Gióng. Tiếng trống, chiêng vang lên, báo hiệu một lễ hội tưng bừng, nơi mọi người kéo về đền thờ Thánh Gióng.
Ngước mắt lên trời, em bất ngờ nhìn thấy một đám mây ngũ sắc hình người cưỡi ngựa. Đám mây từ từ hạ xuống và em không thể tin vào mắt mình khi Thánh Gióng xuất hiện, đầu đội mũ sắt, mặc áo giáp, cưỡi ngựa sắt trên nền cỏ xanh. Thánh Gióng chào em:
- Chào con! Ta là Thánh Gióng. Ta đã nhận được lời nguyện cầu của con. Con có điều gì muốn hỏi ta không?
Em ngạc nhiên đến mức không thể thốt nên lời, rồi vội vàng hỏi:
- Thưa ngài! Chúng con chỉ mong một ngày nào đó được trở thành tráng sĩ như ngài. Xin ngài chỉ dạy chúng con làm thế nào để đạt được điều đó.
Thánh Gióng cười vang, tiếng cười ấy như lan tỏa khắp không gian:
- Ta hiểu! Mỗi đứa trẻ đều có những ước mơ lớn lao. Ngày xưa, ta cũng từng như vậy. Chính tình yêu nước đã giúp ta có sức mạnh phi thường. Bây giờ, trong thời đại khoa học phát triển, con người không cần phải khổng lồ về thể xác nhưng phải mạnh mẽ về trí tuệ và ý chí. Hãy rèn luyện trí tuệ, nghị lực và sức khỏe để làm những việc hữu ích cho đất nước. Đó là bí quyết để thành công!
Với những lời dạy quý báu của Thánh Gióng, em tỉnh giấc và nhận ra rằng chỉ có học tập, rèn luyện và kiên trì phấn đấu thì ước mơ mới trở thành hiện thực.

2. Bài văn về giấc mơ gặp Thánh Gióng của em - mẫu số 5
Tối qua, sau khi hoàn thành bài tập cho ngày mai, em ngồi đọc lại văn bản Thánh Gióng mà cô giáo dặn. Mặc dù đã mệt mỏi, nhưng những hình ảnh trong bài vẫn cứ vương vấn trong đầu em. Khi đi ngủ, em chẳng hay mình đã thiếp đi lúc nào.
Bỗng dưng, một tiếng nói vang lên đầy lạ lẫm:
- Chào con, bạn nhỏ!
Em mở mắt, thấy một chàng trai trẻ, thân hình vạm vỡ, mặc bộ giáp sắt sáng lóa, đang mỉm cười nhìn em. Chưa kịp hỏi gì, chàng trai đã tự giới thiệu:
- Ta là Thánh Gióng, người đã chiến thắng giặc Ân. Ta đến đây để tìm hiểu cuộc sống của dân chúng.
Em ngạc nhiên hỏi:
- Ngài có phải là Thánh Gióng thời Hùng Vương thứ sáu không?
Chàng trai cười đáp:
- Chính ta đây!
Chưa kịp suy nghĩ xong, Thánh Gióng nói tiếp:
- Ta vừa từ triều đình các vua Hùng đến. Nghe nói dân chúng giờ sống yên ổn, hòa thuận, nên ta ghé thăm. Con có muốn trở thành một tráng sĩ, mạnh mẽ như ta không?
- Dạ, con rất muốn ạ!
- Để trở thành như vậy, con phải có sức mạnh phi thường, lòng dũng cảm và một ý chí vững vàng!
Em gật đầu, Thánh Gióng tiếp lời:
- Chính vì ta căm giận giặc Ân, những kẻ xâm lược, ta mới có thể đứng lên chiến đấu. Đó là sức mạnh của lòng yêu nước. Để đạt được điều đó, con phải luyện tập, phải rèn giũa bản thân thật vững mạnh, cả về thể xác lẫn tinh thần.
Em nhìn Thánh Gióng, muốn hỏi thêm nhưng lại bị đánh thức bởi tiếng gọi quen thuộc:
- Dậy đi, chuẩn bị đi học!
Em giật mình tỉnh dậy. Thì ra chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ thật kỳ diệu. Trên đường đi học, hình ảnh Thánh Gióng và những lời khuyên của ngài vẫn văng vẳng bên tai. Em hiểu rằng chỉ có tình yêu nước mãnh liệt mới giúp chúng ta đạt được những điều phi thường.

3. Bài văn về giấc mơ gặp Thánh Gióng của em - mẫu số 6
Những câu chuyện truyền thuyết luôn là nguồn cảm hứng vô tận đối với em, đặc biệt là truyền thuyết về Thánh Gióng – người anh hùng huyền thoại sở hữu trí tuệ và sức mạnh phi thường. Em luôn ước ao một lần được gặp người anh hùng làng Phù Đổng, và thật kỳ lạ, một hôm em đã có một giấc mơ kỳ diệu về ngài.
Trong giấc mơ, em lạc bước vào một vùng đất xa lạ, nơi mà em chưa từng đặt chân. Hỏi người dân, em mới biết đây chính là làng Gióng. Con đường xung quanh em được bao phủ bởi những bụi tre xanh ngát, mọc thành từng khóm thẳng tắp, giữa không gian yên bình của ao hồ và những đàn bò thong dong gặm cỏ. Em đi đến đền thờ Thánh Gióng, nơi mà em thắp lên nén nhang tưởng niệm người anh hùng mà em ngưỡng mộ. Đang cầu nguyện, một vệt sáng xanh biếc bỗng xuất hiện từ bầu trời và tiến về phía em.
- Trời ơi, Thánh Gióng, Thánh Gióng kìa! – Em không thể kìm nén niềm vui, gọi lớn lên trong giấc mơ của mình.
Trước mắt em là một người hùng khổng lồ, mặc áo giáp sắt lấp lánh, đầu đội mũ sắt, cưỡi con ngựa sắt oai phong. Hình ảnh Thánh Gióng khiến em vừa sửng sốt vừa ngạc nhiên. Thấy em có phần bối rối, Thánh Gióng cười hiền và xoa đầu em rồi cất tiếng chào:
- Ta là Thánh Gióng, người làng Phù Đổng. Ta từng cùng nhân dân chiến đấu đánh đuổi giặc ngoại xâm, cứu nước. Mỗi khi dân làng thờ phụng ta, ta luôn ở đây để dõi theo cuộc sống và sự phát triển của đất nước. Hôm nay, ta nghe được lời cầu nguyện của con. Ta sẽ giúp con bằng những lời khuyên chân thành. Con có muốn nghe không?
Em lắng nghe, cảm thấy lòng vui mừng khôn tả. Thật không ngờ, ước mơ của em đã trở thành hiện thực. Em nhanh chóng đáp lời:
- Dạ thưa ngài, con mong muốn có phép lạ như ngài, chỉ cần vươn vai một cái, con sẽ trở thành một tráng sĩ to lớn, oai hùng, giống như ngài. Các bạn con cũng mong điều này, liệu ngài có thể giúp con không ạ?
Thánh Gióng bật cười, tiếng cười vang lên giữa không gian rộng lớn:
- Các con có những ước mơ thật đẹp đẽ. Ta ngày xưa cũng từng ao ước diệt giặc và yên dân. Con có biết nguồn sức mạnh thần kỳ mà ta có được là gì không?
Em tò mò lắc đầu:
- Sức mạnh ấy đến từ lòng đoàn kết và tinh thần dân tộc. Mọi người trong làng đã góp gạo nuôi ta, chia sẻ với ta mọi khó khăn. Chính lòng yêu nước và khát vọng chiến thắng đã giúp ta trở thành tráng sĩ. Đó là sức mạnh thần kỳ mà con cần hiểu. Ngày nay, đất nước đã yên bình, con có nhiều cơ hội để học hỏi và phát triển. Để trở thành dũng sĩ, con phải học tập chăm chỉ, rèn luyện trí tuệ và bản lĩnh, đồng thời phát triển sức khỏe và đạo đức. Điều quan trọng là luôn cố gắng hoàn thiện bản thân, trở thành người có ích cho xã hội và đất nước. Đó chính là sức mạnh thật sự, con ạ.
Em cảm ơn Thánh Gióng rối rít và hứa sẽ thực hiện những lời dạy của ngài. Sau đó, người từ biệt em, bay lên trời theo vệt sáng. Hình ảnh Thánh Gióng cưỡi ngựa sắt bay vào không trung để lại trong em một ấn tượng sâu sắc. Đây là một giấc mơ đẹp, đầy ý nghĩa đối với em.
Giấc mơ ấy đã truyền cho em nghị lực, động lực để cố gắng hơn trong học tập và rèn luyện. Em hiểu rằng sức mạnh thần kỳ không phải là điều gì huyền bí, mà là sự kiên trì, nỗ lực không ngừng nghỉ và tình yêu thương đối với đất nước.

4. Bài văn kể về giấc mơ được gặp Thánh Gióng của em - mẫu 7
Hôm qua, lớp em đã có một chuyến tham quan đầy ý nghĩa tại đền Gióng, xã Phù Đổng, huyện Gia Lâm, Hà Nội. Đây là một trải nghiệm tuyệt vời giúp chúng em hiểu hơn về lịch sử và truyền thống dân tộc.
Cô giáo chia chúng em thành từng nhóm nhỏ để khám phá các điểm tham quan. Em cùng các bạn trong nhóm đến thăm tượng Thánh Gióng. Đột nhiên, một luồng ánh sáng mạnh mẽ chiếu sáng, và một tráng sĩ cao lớn, khoác bộ áo giáp sắt xuất hiện trước mắt chúng em. Ban đầu, cả nhóm hơi hoang mang, nhưng tráng sĩ cười và nói:
- Đừng sợ, ta là Phù Đổng Thiên Vương.
Hoa, bạn trong nhóm em, mạnh dạn hỏi:
- Ngài là Thánh Gióng trong truyền thuyết phải không ạ?
- Đúng vậy, hôm nay ta về thăm quê hương, nhân dịp có chuyến du ngoạn.
Cả nhóm chúng em vui mừng và đồng thanh nói:
- Thì ra là vậy ạ!
Thánh Gióng mỉm cười và tiếp tục hỏi:
- Các cháu chắc hẳn đã nghe nhiều câu chuyện về ta rồi phải không?
Chúng em hào hứng trả lời:
- Đúng vậy, ngài là một vị anh hùng dũng mãnh, đã giúp dân tộc đánh bại giặc ngoại xâm.
Thánh Gióng gật đầu:
- Truyền thuyết chỉ kể một phần câu chuyện thôi, thực tế còn khó khăn hơn rất nhiều. Ta sẽ kể cho các cháu nghe toàn bộ câu chuyện về cuộc chiến gian khổ đó.
Chúng em chăm chú nghe từng lời của Thánh Gióng, quên cả thời gian trôi qua. Cuộc chiến đấu thật ác liệt.
- Hôm nay, các cháu được sống trong hòa bình, đừng quên công lao của những người đã hy sinh vì đất nước nhé.
Cả nhóm đồng thanh hứa:
- Chúng em xin hứa ạ!
Thánh Gióng mỉm cười rồi nói:
- Thôi, muộn rồi. Ta phải trở về...
Bất chợt, âm thanh của chiếc chuông báo thức vang lên, em giật mình tỉnh dậy. Xung quanh em không còn ai, hóa ra đó chỉ là một giấc mơ thú vị của em.

5. Bài văn kể về giấc mơ được gặp Thánh Gióng của em - mẫu 8
Vào buổi tối hôm qua, em đang chăm chú chuẩn bị bài cho ngày mai. Cô giáo dạy Ngữ văn dặn chúng em phải đọc kỹ bài văn Thánh Gióng, phân tích nội dung và trả lời các câu hỏi liên quan. Khi em đi ngủ, những suy nghĩ về bài học vẫn vẩn vơ trong đầu. Em không biết mình đã ngủ từ lúc nào.
Bất chợt, một giọng nói vang lên:
- Chào em, bạn nhỏ!
Em mở mắt và thấy một chàng trai cao lớn, mặc bộ quần áo bằng sắt, đang mỉm cười nhìn em. Trước khi em kịp hỏi, chàng đã tự giới thiệu:
- Ta là Thánh Gióng, người đã đánh đuổi giặc Ân. Ta đến đây để xem dân tình sống thế nào. Em có muốn trở thành một tráng sĩ, cao hơn trượng, oai phong lẫm liệt như ta không?
Em ngạc nhiên và hỏi:
- Thánh Gióng ạ? Có phải là Thánh Gióng thời Hùng Vương thứ sáu không?
Chàng trai tươi cười:
- Đúng vậy, em còn nhớ tên ta sao? Thật tuyệt!
Em vẫn chưa thể hiểu được, sao Thánh Gióng, người sống từ thời vua Hùng, lại có thể xuất hiện trước mắt em. Nhưng chàng trai đã giải thích:
- Ta vừa từ chỗ các vua Hùng tới đây. Nghe nói dân làng đang sống hòa thuận, ta ghé qua thăm xem sao.
Chàng lại hỏi:
- Em có muốn trở thành tráng sĩ như ta không? Chỉ cần vươn vai một cái là em sẽ trở nên mạnh mẽ, oai hùng như vậy.
Em bối rối, cảm giác như mình đang trò chuyện với một vị thần. Em nói:
- Thưa ngài, em rất muốn. Nhưng sao em tập thể dục và ăn uống đầy đủ mà vẫn không thể trở nên mạnh mẽ như ngài?
Thánh Gióng mỉm cười, trả lời:
- Đó là sức mạnh phi thường mà chỉ những người như ta mới có thể đạt được. Em cũng có thể trở nên mạnh mẽ, nhưng phải có lòng kiên trì và sự quyết tâm.
Em ngạc nhiên và hỏi tiếp:
- Ngài có thể kể cho em nghe làm sao ngài có được sức mạnh đó được không?
Thánh Gióng trả lời với giọng trầm:
- Ta đã sinh ra trong một gia đình nghèo, nhưng lòng căm thù giặc Ân đã khiến ta vươn lên, chiến đấu để bảo vệ quê hương.
Em hỏi thêm:
- Nhưng có phải ngài từng là một đứa trẻ không biết nói cho đến khi giặc đến thì ngài mới phát ra tiếng nói đầu tiên?
Thánh Gióng gật đầu:
- Đúng vậy, ta không biết nói cho đến khi giặc Ân xâm lược, ta căm phẫn và đứng lên chiến đấu. Lúc đó, sức mạnh của ta mới bùng phát.
Em đang định hỏi thêm, thì bỗng nghe tiếng gọi lớn:
- Dậy thôi, chuẩn bị đi học nào!
Em giật mình tỉnh dậy. Hóa ra tất cả chỉ là một giấc mơ thú vị. Trên đường đi học, em vẫn nghĩ về Thánh Gióng và những lời nói của ngài. Thật kỳ diệu, ngài đã dạy cho em một bài học sâu sắc về lòng yêu nước và sức mạnh phi thường của tinh thần đoàn kết dân tộc.

6. Bài văn kể về giấc mơ được gặp Thánh Gióng của em - mẫu 9
Trẻ em ở đất nước chúng ta đều mơ ước được trở thành những tráng sĩ dũng mãnh như Thánh Gióng. Câu chuyện về vị Phù Đổng Thiên Vương ấy luôn làm em cảm thấy hứng thú và thỉnh thoảng em lại kể cho em trai nghe. Cu cậu nghe đi nghe lại câu chuyện này không biết bao nhiêu lần mà vẫn không thấy chán, luôn hỏi: “Chị ơi, tại sao Thánh Gióng vươn vai một cái là trở thành tráng sĩ, mà sáng nào em cũng vươn vai mấy lần mà vẫn bé tẹo thế này?”. Em chỉ cười và bảo: “Bao giờ gặp Thánh Gióng, chị sẽ hỏi cho cu cậu nhé”. Không ngờ, em đã có một cuộc gặp gỡ kỳ diệu với ngài trong giấc mơ, và được nghe những lời khuyên quý giá mà em sẽ không bao giờ quên.
Trong giấc mơ, em thấy mình đang đứng ở một ngôi làng nhỏ, xung quanh mọi thứ thật yên tĩnh. Ngôi nhà bên cạnh em trở nên im ắng lạ thường. Khi định gõ cửa, em bất ngờ thấy tay mình xuyên qua cánh cửa. Lúc này, em quyết định bước vào. Và em nhìn thấy một bà mẹ đang ngồi cạnh cái nôi, nơi có một đứa trẻ. Ban đầu, em không nhận ra ai, nhưng sau đó em hiểu đó chính là Thánh Gióng khi còn nhỏ. Mẹ ngài thở dài than thở: “Trời ơi, sao tôi khổ vậy? Đứa con trai duy nhất của tôi đã ba tuổi rồi mà vẫn chưa biết nói!”
Ngay khi ấy, cậu bé đứng dậy, yêu cầu mẹ gọi sứ giả đến. Cậu xin sứ giả mang đến roi sắt, ngựa sắt, giáp sắt để cậu lên đường đánh giặc. Người dân trong làng, hàng xóm, bà con đều chung tay giúp đỡ cậu, mang cơm, quần áo tiễn cậu ra tận cổng làng.
Em quan sát sự phi thường của Thánh Gióng khi ngài ra trận, dùng hết sức lực của mình để cứu quốc. Dường như, trong con người ngài, máu yêu nước đã trỗi dậy mạnh mẽ từ khi còn là một cậu bé ba tuổi.
Khi Thánh Gióng đánh tan giặc, ngài cởi áo giáp và chuẩn bị bay về trời. Lúc này, em chạy đến gần và nhìn vào ánh mắt ngài. Thấy em có vẻ muốn hỏi điều gì, Thánh Gióng lên tiếng:
- Cháu có câu hỏi gì muốn hỏi ta không?
- Dạ có ạ! – Em trả lời – Ngài làm thế nào mà lại có sức mạnh phi thường như vậy?
Thánh Gióng cười hiền và giải thích:
- Đó là nhờ rất nhiều yếu tố. Thứ nhất, ta không chỉ là con của dân tộc Văn Lang vĩ đại, mà còn là con của thần thánh. Ta đã lớn lên trên đất nước Việt Nam, biết ơn những bậc sinh thành và những người làng xóm tốt bụng luôn sẻ chia và giúp đỡ nhau.
Thứ hai, hãy luôn đứng về phe chính nghĩa, và cháu sẽ luôn chiến thắng. Nếu đứng về phía xấu, cháu sẽ bị ảnh hưởng bởi thói xấu và sự độc ác.
Thứ ba, hãy chăm chỉ tập luyện, giữ gìn sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần, và luôn giữ cho tâm hồn mình trong sáng.
Cuối cùng, cháu thử nghĩ xem, ai đã cho ta cái ăn, cái mặc? Đó là nhân dân. Nhưng nếu chỉ có một mình, ta sẽ không bao giờ đạt được như hôm nay. Chính sự đoàn kết mới tạo ra sức mạnh phi thường và là chìa khóa của mọi thành công.
Hãy nhớ những lời ta nói. Khi kết hợp tất cả bốn điều này, cháu sẽ có sức mạnh vô song, không ai có thể địch nổi. Hãy ghi nhớ nhé!
Em chưa kịp nói lời cảm ơn thì tiếng chuông đồng hồ báo thức vang lên: “Reeng… Reeng…”. Em tỉnh dậy và cảm thấy những lời khuyên của Phù Đổng Thiên Vương thật sự hữu ích. Từ hôm nay, em sẽ áp dụng những điều ngài dạy vào cuộc sống của mình.

7. Bài văn kể về giấc mơ được gặp Thánh Gióng của em - mẫu 10
Trong một chuyến dã ngoại của trường, chúng em đã được thăm đền Gióng tại xã Phù Đổng, huyện Gia Lâm, Hà Nội – nơi tôn vinh vị anh hùng huyền thoại Thánh Gióng. Em luôn ước ao được gặp ngài, chỉ cần một lần trong đời.
Chuyến đi hôm ấy thật sự thú vị, vì ngoài việc tham quan, chúng em còn được nghe những câu chuyện đầy kỳ bí về đền Gióng. Người ta kể rằng, ngôi đền này được xây dựng trên nền nhà cũ của Thánh Gióng. Tất cả chúng em đều rất háo hức, tìm kiếm dấu vết nào còn sót lại của ngài. Khuôn viên của ngôi đền thật yên bình và đẹp đẽ, khiến em không thể không dạo bước vào một góc vườn nhỏ. Đang ngắm nhìn những bông hoa tươi sắc, bỗng em nhận ra có một vật phát sáng trong bụi cây. Em tò mò bước lại gần, gạt những cành hoa và cỏ dại ra, và tìm thấy một chiếc vòng tay với viên ngọc xanh phát sáng tuyệt đẹp. Em cầm chiếc vòng lên, nhưng ngay khi ánh sáng từ viên ngọc biến mất, nó chỉ còn lại một viên đá bình thường. Em tự nghĩ có lẽ mình đã nhìn nhầm, và chiếc vòng chẳng có gì đặc biệt. Tuy nhiên, vì nó khá lạ mắt, em đã quyết định mang về nhà như một kỷ niệm của chuyến đi.
Sau chuyến dã ngoại, em cất chiếc vòng vào một góc tủ sách. Một ngày nọ, khi đang soạn bài văn về Thánh Gióng, câu chuyện về ngài khiến em cảm thấy vô cùng xúc động. Bỗng nhiên, em lại tự hỏi: “Không biết Thánh Gióng trông như thế nào nhỉ? Chắc chắn ngài sẽ oai phong lắm. Ước gì mình có thể gặp ngài trực tiếp một lần.” Chỉ vừa dứt lời, viên ngọc em nhặt được lại bắt đầu phát sáng, và một tráng sĩ oai phong, cao lớn, trong bộ giáp sắt bỗng xuất hiện. Em không khỏi ngỡ ngàng, và ngay lập tức, ngài đứng trước mặt em, cười hiền hậu và nói:
- Cháu đừng sợ, ta chính là Phù Đổng Thiên Vương đây. Vì nghe thấy lời cầu xin của cháu, ta đã đến.
Sau khi nghe ngài giới thiệu, em cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nhưng lại tò mò hỏi:
- Sao ngài lại xuất hiện từ viên ngọc này ạ?
Thánh Gióng mỉm cười và giải thích:
- Đây là viên ngọc ta đeo từ khi mới sinh ra. Ngọc Hoàng đã tặng cho ta khi ta xuống trần gian. Trong trận đánh giặc Ân, ta vô tình đánh rơi viên ngọc ở góc vườn nhà, và giờ đây, ta lại tìm thấy nó nhờ cháu. Cháu đã nhặt được nó như thế nào?
Em kể lại cho ngài nghe câu chuyện về việc tìm thấy chiếc vòng. Thánh Gióng cảm kích và nói:
- Cháu có ước mơ gì không? Nếu có, ta sẽ giúp cháu thực hiện ước mơ đó. Hoặc... cháu có muốn cao lớn và có sức mạnh phi thường như ta không?
Em suy nghĩ một lúc rồi quyết định:
- Dạ thưa ngài, cháu không ước mình cao lớn hay có sức mạnh như ngài. Cháu chỉ mong tất cả mọi người đều có cuộc sống hạnh phúc, gia đình luôn an vui thôi ạ!
Thánh Gióng cười thật to và nói:
- Ta không ngờ cháu lại có suy nghĩ thấu đáo như vậy. Những điều cháu ước không khó để thực hiện đâu. Cháu đang tự thực hiện ước mơ của mình rồi đấy. Hãy chăm học, sau này cháu sẽ góp phần xây dựng một đất nước hạnh phúc, ấm no. Và khi gia đình cháu có tiếng cười trong trẻo, thì họ sẽ mãi hạnh phúc.
Chỉ vừa dứt lời, ngài liền biến mất, và trong ánh sáng nhạt, em vẫn nghe thấy tiếng nói của ngài văng vẳng: “Ta phải trở về trời đây, tạm biệt cháu.”
Đúng lúc đó, tiếng chuông đồng hồ báo thức vang lên, khiến em giật mình tỉnh dậy. Xung quanh em không có ai, và chiếc vòng cũng không còn đâu. Em nhận ra tất cả chỉ là một giấc mơ. Có lẽ do chuyến đi dã ngoại làm em suy nghĩ nhiều quá. Nhưng những lời ngài nói trong giấc mơ vẫn văng vẳng trong tâm trí em. Em tự hứa sẽ cố gắng làm được những điều mình đã ước trong giấc mơ.

8. Bài văn kể về giấc mơ được gặp Thánh Gióng của em - mẫu 1
Môn học tôi yêu thích nhất là Văn học, bởi vì qua đó, tôi được khám phá những câu chuyện cổ tích, truyền thuyết kỳ thú và những truyện cười hài hước. Trong những truyền thuyết ấy, tôi luôn nhớ về một kỷ niệm đặc biệt.
Lần ấy, tôi đang đọc những câu chuyện truyền thuyết mà chẳng hay biết mình đã ngủ lúc nào. Đột nhiên, tôi thấy mình lạc vào một nơi vô cùng kỳ lạ, mây trắng bao phủ, hương thơm của các loài hoa lan tỏa khắp nơi. Khung cảnh ấy giống như thiên đình trong những câu chuyện tôi đã đọc. Đang còn ngơ ngác, bỗng có một tráng sĩ to lớn, vạm vỡ tiến lại gần tôi. Chưa hết ngạc nhiên, ngài đã đứng trước mặt tôi, mỉm cười thân thiện:
- Chào cháu bé! Cháu từ đâu đến vậy?
Tôi nhìn kỹ thì nhận ra người ấy mặc bộ áo giáp sắt giống như trong truyền thuyết về Thánh Gióng. Tôi vui mừng hỏi:
- Ông có phải là Thánh Gióng không ạ?
Ngài nhìn tôi, mỉm cười và đáp:
- Đúng vậy, ta chính là Thánh Gióng! Sao cháu lại nhận ra ta?
- Chúng cháu đang học về truyền thuyết Thánh Gióng, ông ạ! Thật may mắn hôm nay cháu được gặp ông ở đây. Cháu có thể hỏi ông vài điều mà mình thắc mắc không?
Thánh Gióng cười hiền và nói:
- Được rồi, cháu cứ hỏi đi.
- Ông ơi, tại sao khi đánh bại giặc Ân, ông không trở về quê mà lại bay lên trời? Có phải ông không thích quê nhà, không bằng xứ sở thần tiên này không?
- Không phải vậy đâu! Ta muốn ở lại với nhân dân, nhưng vì ta là con trưởng của Ngọc Hoàng, ta phải trở về thiên đình sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
- Vậy ông có nhớ cha mẹ ở dưới trần gian không?
- Nhớ chứ, cha mẹ đã sinh ra ta, nuôi dưỡng ta. Họ yêu thương ta ngay cả khi ta chưa biết đi, chưa biết nói. Chính vì thế, ta luôn muốn báo đáp họ bằng việc giúp dân tộc mình chiến thắng kẻ thù, để cha mẹ và mọi người được sống trong tự do, bình yên.
- Ông đã báo đáp cha mẹ bằng chiến công đánh giặc, cháu hiểu rồi.
- Đúng vậy, đó là cách thể hiện lòng hiếu thảo của ta với cha mẹ, cháu ạ!
- Cháu hiểu rồi, ông ạ! Khi lớn lên, cháu sẽ cố gắng học hành thật giỏi để cha mẹ vui lòng, như một cách báo đáp công ơn của họ phải không ạ?
- Đúng rồi, cháu rất thông minh. Ông chúc cháu học giỏi nhé! Giờ ta phải đi gặp Ngọc Hoàng rồi, hẹn gặp cháu lần sau.
Ngay sau lời chúc của Thánh Gióng, ngài biến mất vào trong đám mây trắng. Đúng lúc đó, tôi nghe tiếng mẹ gọi:
- Lan! Dậy vào giường ngủ đi con!
Tôi giật mình tỉnh dậy, nhận ra tất cả chỉ là một giấc mơ. Nhưng giấc mơ ấy đã cho tôi những bài học quý giá và lời ngài nói vẫn vang vọng trong tâm trí tôi suốt thời gian dài.

9. Bài văn kể về giấc mơ được gặp Thánh Gióng của em - mẫu 2
Đêm đã khuya, bầu không khí trở nên tĩnh lặng, chỉ còn tiếng dế kêu ngoài vườn như một khúc nhạc vĩnh hằng. Nhưng tôi không thể nào ngủ được, vì dư âm của lễ hội Gióng vẫn còn vương vấn trong lòng. Ngồi tựa vào cửa sổ, tâm trí tôi như lạc vào những hồi tưởng về không khí náo nhiệt của đám rước buổi chiều.
Đang đắm chìm trong suy nghĩ, đột nhiên một vầng sáng lạ xuất hiện, khiến mắt tôi hoa cả. Đằng sau ánh sáng ấy, một cánh cửa mờ ảo từ khói sương mở ra. Trong không gian mờ ảo ấy, tôi nghe thấy tiếng ngựa hí, tiếng binh khí va chạm như tiếng kim loại sắc bén. Không kìm được sự tò mò, tôi bước vào cánh cửa và phát hiện mình đang đứng giữa một chiến trường đầy hỗn loạn. Xác giặc nằm la liệt, những tên còn sống thì hốt hoảng bỏ chạy. Ở giữa chiến trường, một tráng sĩ vạm vỡ, uy phong lẫm liệt, đang dùng roi sắt đánh đuổi quân thù. Nhưng khi đến gần, tôi mới phát hiện ngựa của ngài không phải ngựa bình thường, mà là một con ngựa sắt đang phun lửa. Trận chiến đang căng thẳng thì bỗng một chiếc roi gãy, tráng sĩ liền nhổ những cây tre bên đường, dùng chúng như vũ khí đánh giặc tơi tả. Tôi đứng đó, không thể thốt nên lời trước cảnh tượng hùng tráng đó.
Thời gian đã lâu, nhưng ước mơ được gặp Thánh Gióng vẫn luôn cháy bỏng trong tôi. Hôm nay, được chứng kiến ngài chiến đấu, tôi càng thêm ngưỡng mộ. Không thể kìm lòng, tôi bước gần hơn, kính cẩn hỏi:
- Ngài có phải là Thánh Gióng, anh hùng đánh giặc Ân trong truyền thuyết không ạ?
Ngài nhìn tôi một lúc rồi đáp, giọng vang dội:
- Đúng vậy. Ngươi là ai, sao lại đến đây?
- Cháu là người đến từ tương lai, ngàn vạn năm sau. Nhưng cháu cũng là con cháu của ngài, thuộc dòng giống Lạc Hồng.
- Thế ngươi tìm ta có việc gì?
- Cháu rất ngưỡng mộ ngài, và mong muốn có thể trở thành người anh hùng như ngài. Ngài có thể chỉ cho cháu bí quyết được không?
Ngài cười vang, tiếng cười của ngài làm rung chuyển cả những bụi tre quanh đó. Sau một lúc, ngài nói:
- Bí quyết sao? Thực ra, không có gì đặc biệt đâu, cháu ạ. Tất cả đều là nhờ tình yêu thương của dân làng Gióng và nhân dân Đại Việt. Nếu không có sự trợ giúp của mọi người, ta sẽ không thể trở thành Thánh Gióng. Cũng như cây tre vậy, nó không thể mạnh mẽ một mình, nhưng khi gắn kết lại, nó sẽ bền bỉ và vững chãi. Đoàn kết và yêu thương chính là sức mạnh chiến thắng mọi kẻ thù.
Nghe xong, tôi hiểu ra nhiều điều và càng thêm kính phục ngài. Đang định hỏi thêm, ngài đã thúc ngựa, phóng đi nhanh chóng. Tiếng ngài vẳng lại bên tai, rồi cả ngài và ngựa bay lên trời, hòa vào đám mây khói xa dần...
Bỗng nhiên, có tiếng mẹ gọi:
- Dậy đi con! Lên giường ngủ đi, ngồi lâu cảm lạnh đấy!
Tôi mở mắt, giật mình tỉnh giấc. Hóa ra, tất cả chỉ là một giấc mơ kỳ lạ. Nhưng giấc mơ ấy đã giúp tôi hiểu thêm về Thánh Gióng và sức mạnh của sự đoàn kết, yêu thương trong cộng đồng.

10. Bài văn kể về giấc mơ được gặp Thánh Gióng của em - mẫu 3
Trẻ em trên mảnh đất hình chữ S của chúng ta đều ước mơ một lần trở thành những tráng sĩ hùng mạnh như Thánh Gióng. Em cũng không phải ngoại lệ, câu chuyện về vị anh hùng Phù Đổng Thiên Vương luôn khắc sâu trong tâm trí em.
Vào một đêm, trong giấc mơ, em thấy mình lạc vào một ngôi làng nhỏ. Bên cạnh nhà em, một ngôi nhà vắng lặng, chẳng một tiếng động. Em định tiến lại gần gõ cửa thì đột nhiên tay em xuyên qua cánh cửa, không hiểu sao lại như vậy. Liền sau đó, em bước vào và nhìn thấy một bà mẹ đang ngồi cạnh cái nôi, trong đó là một đứa trẻ. Cậu bé cất tiếng gọi mẹ, yêu cầu bà gọi sứ giả đến. Cậu xin sứ giả cung cấp roi sắt, ngựa sắt và áo giáp để lên đường chiến đấu. Mọi người xung quanh đều giúp đỡ cậu bằng những bữa cơm, những món quà để nuôi dưỡng cậu trưởng thành.
Em đứng đó, theo dõi và cảm phục sức mạnh phi thường của Thánh Gióng khi ngài lên đường chiến trận. Dường như trong dòng máu của ngài, tình yêu đất nước đã chảy từ khi còn là một cậu bé ba tuổi.
Sau khi đánh bại quân giặc, Thánh Gióng cởi áo giáp chuẩn bị bay về trời, thì em chạy đến gần và ngài lên tiếng:
- Cháu có điều gì muốn hỏi ta không?
- Dạ, thưa ngài! – Em thưa – Ngài làm sao có được sức mạnh phi thường như vậy ạ?
- À, đó là nhờ nhiều yếu tố. Thứ nhất, ta không chỉ là con của dân tộc Văn Lang vĩ đại, mà còn là con của thần thánh. Ta được nuôi dưỡng trong đất Việt này, nhờ vào tình yêu thương của cha mẹ và sự đùm bọc của những người xung quanh. Thứ hai, phải luôn đứng về chính nghĩa, cháu sẽ không bao giờ thất bại. Nếu đứng về phía ác, cháu sẽ bị lôi kéo vào tội ác. Thứ ba, hãy chăm chỉ rèn luyện thân thể, giữ gìn sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần, và giữ tâm hồn trong sáng. Cuối cùng, cháu có biết ai đã nuôi dưỡng ta không? Chính là nhân dân. Một mình ta không thể có được như hôm nay. Chính sự đoàn kết đã tạo nên sức mạnh phi thường và là chìa khóa của mọi thành công.
Chưa kịp cảm ơn ngài, thì tiếng “Reng… Reng…” của đồng hồ báo thức vang lên, khiến em bừng tỉnh giấc. Những lời khuyên của Thánh Gióng vẫn còn văng vẳng bên tai, và em hứa rằng sẽ áp dụng những điều ấy trong cuộc sống của mình từ hôm nay.

Có thể bạn quan tâm

Hướng Dẫn Chi Tiết Cách Gửi Tiền Qua PayPal

Hướng Dẫn Tạo Người Sắt Trong Minecraft

Top 2 tiệm vịt quay tì bà ngon nhất tại TP. Hồ Chí Minh

Hướng Dẫn Sử Dụng Google Drive Hiệu Quả

Hướng Dẫn Tăng Âm Bass Trên Hệ Điều Hành Windows
