Top 10 đoạn văn suy ngẫm sâu sắc về tác phẩm "Trở gió" (Ngữ văn 7 - SGK Kết nối tri thức) ấn tượng nhất
Nội dung bài viết
1. Đoạn văn cảm nhận về tác phẩm "Trở gió" - mẫu 4
(1) Trong văn bản Trở gió, ta như thấy hiện lên một tâm hồn nhạy cảm, với những suy nghĩ ngây thơ mà chân thành của một đứa trẻ. (2) Đứa trẻ ấy luôn sống trong sự mong đợi, lắng nghe từng nhịp gió báo hiệu sự thay đổi của mùa. (3) Với cậu, gió chướng không chỉ là một cơn gió, mà là một sự hiện diện có cảm xúc, mang trong mình những nỗi niềm, khao khát riêng. (4) Gió chướng đến, mang theo cảm giác xôn xao, hồi hộp, như một niềm vui bất ngờ và đầy ắp sự mong đợi. (5) Nó trở thành dấu hiệu của những ngày đặc biệt, của sự tĩnh lặng chờ đợi, của mùa xuân đang đến gần. (6) Mặc cho mẹ lo âu, nhân vật tôi vẫn đắm chìm trong những khoảnh khắc ngọt ngào của mùa gió chướng, với mía nước thơm lừng, vú sữa chín cây, dưa hấu ngọt lịm. (7) Qua đó, tình yêu với gió chướng của tác giả được thể hiện thật nồng nàn, giản dị nhưng đầy cảm xúc.

2. Đoạn văn suy ngẫm về tác phẩm "Trở gió" - mẫu 5
(1) Trong tác phẩm Trở gió, tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã khắc họa một tâm hồn trong sáng, đầy những xuyến xao, thổn thức của một đứa trẻ chưa hiểu hết thế gian. (2) Nhân vật tôi, với tình yêu trong sáng, đã tâm sự về những ngóng đợi, những rung động tinh tế trước sự trở lại của gió chướng. (3) Mỗi năm, gió chướng chỉ về một lần, sau những ngày tháng lao đao với công việc, mang theo sự se lạnh của mùa đông và không khí náo nức của mùa Tết. (4) Nó khiến nhân vật tôi như chìm vào một trạng thái bâng khuâng khó tả, vừa buồn vừa vui, vừa e ấp lại vừa cuồng nhiệt, như thể năm cũ đang vẫy gọi từ phía sau. (5) Đồng hành với những cảm xúc ấy là niềm vui đơn sơ của một đứa trẻ trong vườn quê, với những loại trái cây ngọt ngào như mía, vú sữa, dưa hấu… (6) Và khi cái lạnh dần nhạt đi, xuân sẽ đến trong những kế hoạch tất bật của mẹ và bà. (7) Những cảm xúc ấy như đưa em về lại những ngày thơ ấu, hòa mình vào không gian thanh bình, rộng mở của những cơn gió chướng.

3. Đoạn văn cảm nhận về tác phẩm "Trở gió" - mẫu 6
Đoạn trích "Trở gió" kết thúc với một câu hỏi tu từ, mở ra trong em một biển cảm xúc khó tả. Hình ảnh sung túc với những món ăn truyền thống như dưa, hành, bánh chưng, bánh tét – những thứ mà ai cũng yêu thích. Tuy nhiên, đối với nhân vật tôi, sự đủ đầy về vật chất ấy lại không thể bù đắp được khoảng trống mà những cơn gió chướng để lại. Bởi gió chướng không chỉ là một làn gió thoảng qua, mà nó như một người bạn, là biểu tượng của một thời thơ ấu vô tư lự. Những ký ức đẹp đẽ về quê hương yên bình đã khắc sâu trong tâm trí nhân vật, khiến cậu luôn khao khát và mong nhớ. Dù có sống ở những nơi phồn hoa, nỗi nhớ ấy vẫn không thể phai mờ, cứ đong đầy trong trái tim. Cảm xúc dạt dào ấy về quê hương khiến em vô cùng xúc động và càng thấm thía ý nghĩa sâu sắc của tình yêu đất nước trong lòng mỗi người.

4. Đoạn văn suy ngẫm về tác phẩm "Trở gió" - mẫu 7
Câu văn cuối cùng trong tác phẩm "Trở gió" chính là tiếng lòng sâu thẳm của nhân vật tôi. Dù hiện tại, cậu bé ấy đang sống trong một thành phố sầm uất, đầy đủ vật chất, nhưng những ký ức về tuổi thơ nơi quê hương vẫn luôn ám ảnh, khiến cậu không thể quên. Dù lúc ấy cuộc sống có thiếu thốn, khổ cực, nhưng tinh thần luôn tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Những ngày rong ruổi tự do, vô tư ấy giờ đây được hóa thân thành những cơn gió chướng. Cơn gió ấy không chỉ là một hiện tượng tự nhiên, mà còn là người bạn thân thiết, là sự sống lại của một thời tuổi thơ tươi đẹp. Những cảm xúc ấy dù sống ở đâu, cũng không bao giờ phai nhạt. Qua những dòng tâm sự ấy, em càng thêm hiểu rõ tình yêu quê hương, tình cảm gắn bó sâu sắc của một trái tim luôn đầy ắp yêu thương và nhớ nhung.

5. Đoạn văn suy ngẫm về tác phẩm "Trở gió" - mẫu 8
Nhân vật "tôi" trong tác phẩm "Trở gió" của Nguyễn Ngọc Tư đã trải qua một loạt cảm xúc phong phú khi đón nhận gió chướng. Đó là một tâm trạng hỗn độn, mâu thuẫn, lúc vui vẻ, lúc lại bối rối. Cảm giác bối rối ấy đến từ nỗi lo sợ sự trôi qua của thời gian, khi năm cũ sắp kết thúc mà nhân vật tôi chưa kịp sống trọn vẹn, tay vẫn còn trắng. Đón gió chướng về, "tôi" cảm thấy như có điều gì đó mơ hồ sắp mất đi, một điều gì không thể giải thích được. Tuy vậy, cảm giác vui lại đến bởi gió chướng đã trở thành một phần của thói quen, nó mang đến niềm tin rằng Tết sắp đến, mang theo những ngày vui tươi, rộn ràng. Nhưng trong lòng vẫn tồn tại sự xốn xang, lo âu, bởi gió chướng cũng gợi lại nỗi nghèo túng, sợ không lo nổi một cái Tết đàng hoàng. Hơn thế, những cơn gió ấy còn gợi về nỗi nhớ quê nhà, những hình ảnh thân thuộc nơi chốn xưa. Nhân vật "tôi" đón gió chướng trong sự trông đợi, nhưng cũng đầy cảm giác buồn bã, lo lắng và nhớ thương.

6. Đoạn văn suy ngẫm về tác phẩm "Trở gió" - mẫu 9
Tâm trạng của nhân vật "tôi" khi đón nhận gió chướng trong tác phẩm "Trở gió" của Nguyễn Ngọc Tư được khắc họa một cách độc đáo và sâu sắc. Khi gió chướng đến, nhân vật tôi cảm thấy mọi thứ xáo trộn, lộn xộn, như thể mình đang đứng giữa hai cảm xúc đối nghịch: vừa bực bội, vừa vui mừng. Cảm giác bực bội đến từ nỗi lo sợ rằng mỗi lần gió chướng về, năm cũ lại qua đi, tôi lại sắp già đi, và có thể mất đi điều gì đó mơ hồ, khó lý giải. Điều này là dễ hiểu, vì gió chướng mang đến không khí của Tết – một thời điểm đầy những cảm xúc lẫn lộn. Đối với những người dân nơi quê, Tết không phải lúc nào cũng vui, bởi vì họ lo lắng không thể lo nổi một cái Tết đầm ấm, đầy đủ. Nhưng sự mong đợi gió chướng lại là một phần không thể thiếu, bởi gió mang đến mùa thu hoạch, niềm vui và sự no ấm cho cuộc sống của người dân. Ngoài niềm vui, gió chướng còn gợi lên nỗi nhớ da diết về quê hương. Dù ở phố thị có đầy đủ vật chất, nhưng chỉ có gió chướng mới mang lại cảm giác đặc biệt, gắn liền với những hình ảnh thân thuộc, bình dị, và không khí yên bình của quê nhà.

7. Đoạn văn suy ngẫm về tác phẩm "Trở gió" - mẫu 10
Khi gió chướng về, nhân vật "tôi" trong tác phẩm "Trở gió" của Nguyễn Ngọc Tư đã trải qua những cảm xúc phức tạp và độc đáo. Bắt đầu bằng một tâm trạng lộn xộn, ngổn ngang, không rõ ràng, nhân vật tôi cảm nhận sự thay đổi mà gió mang lại. Gió chướng báo hiệu Tết đến gần, khiến nhân vật tôi lo sợ rằng mình sẽ già đi mà chưa thực hiện được gì đáng kể, thậm chí có cảm giác như sẽ mất đi một điều gì đó không thể lý giải. Những cơn gió ấy mang theo cảm giác buồn bã, lo lắng về một cái Tết không trọn vẹn, khi nghèo khó vẫn hiện hữu trong mỗi gia đình. Tuy vậy, gió chướng vẫn luôn là một phần không thể thiếu trong tâm hồn nhân vật tôi, một phần của thói quen, một biểu tượng của những mùa thu hoạch bội thu và sự kỳ vọng vào những ngày tươi sáng. Đặc biệt, khi rời xa quê hương, mỗi lần nhắc đến "gió chướng", nhân vật tôi lại chìm đắm trong nỗi nhớ nhà da diết. Với những hình ảnh quen thuộc và không khí dịu dàng của quê hương, gió chướng không chỉ là một làn gió, mà là những ký ức vẹn nguyên, gắn bó trong tình yêu thương vô bờ bến. Dù có đi đâu, nhân vật tôi vẫn luôn khao khát có một ai đó mang đến gió mùa, để đỡ nhớ về quê hương xa xôi.

8. Đoạn văn suy ngẫm về tác phẩm "Trở gió" - mẫu 1
Qua tác phẩm "Trở gió" của Nguyễn Ngọc Tư, người đọc không chỉ hình dung được sự biến đổi của cảnh vật vào cuối năm, mà còn cảm nhận được sự thay đổi trong cách nghĩ, cách cảm của con người. Chính từ những cảm nhận ấy, chúng ta thấy rõ tình yêu sâu đậm của tác giả dành cho quê hương, đất nước. Phải yêu quê hương tha thiết, gắn bó sâu sắc mới có thể có những cảm nhận tinh tế, tỉ mỉ đến vậy. Tình cảm của tác giả dành cho quê hương, cho những điều giản dị, mộc mạc được thể hiện một cách chân thành qua những dòng văn. Tình yêu đối với gió chướng không chỉ là sự yêu thích một cơn gió, mà là sự yêu mến những thứ thân quen, gần gũi, là tình yêu đối với đời sống giản dị của người dân quê. Tác phẩm không chỉ sâu sắc qua những cảm nhận tinh tế mà còn phảng phất hương vị quê hương với những điều bình dị, thiết thân.

9. Đoạn văn suy ngẫm về tác phẩm "Trở gió" - mẫu 2
Qua tác phẩm "Trở gió" của Nguyễn Ngọc Tư, người đọc không chỉ thấy sự thay đổi của cảnh vật cuối năm, mà còn cảm nhận sự chuyển biến trong tâm hồn con người. Thông qua những cảm nhận ấy, tình yêu tha thiết của tác giả đối với quê hương và đất nước được thể hiện một cách sâu sắc. Tác giả chỉ có thể có những cảm xúc tinh tế, tỉ mỉ như vậy khi thật sự yêu quê hương, yêu những điều giản dị. Những cảm xúc của tác giả được thể hiện ngay trong tác phẩm, từ sự thấp thỏm chờ đón gió chướng đến cảm giác mong ngóng, bực bội vì gió mãi chưa đến. Đặc biệt, tình cảm ấy càng trở nên da diết khi tác giả phải rời xa quê nhà, nơi có gió chướng mỗi năm. Tình cảm dành cho gió chướng cũng là tình cảm dành cho những điều gắn bó, yêu thương – là tình cảm quê hương.”

10. Đoạn văn suy ngẫm về tác phẩm "Trở gió" - mẫu 3
Tác phẩm không chỉ thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả đối với gió chướng mà còn là tình yêu mãnh liệt đối với quê hương. Một người nhạy cảm, với sự quan sát tinh tế và tỉ mỉ mới có thể cảm nhận được những điều đặc biệt của gió chướng. Gió chướng mang trong mình những hoài niệm, những ký ức đẹp đẽ. Mỗi mùa đi qua, gió chướng lại đến, dù tâm trạng nhân vật có lộn xộn, bối rối, nhưng sự mong đợi vẫn luôn hiện hữu. Nó trở thành một thói quen, một điều thân thuộc không thể từ chối. Gió chướng là dấu hiệu của Tết về, là mùa thu hoạch, là cảm hứng tràn đầy cho những trang văn. Tuy nhiên, khi xã hội ngày càng phát triển, mọi thứ dường như đủ đầy hơn, nhưng mùa gió chướng đã dần trở thành một ký ức xa vời. Tác giả thể hiện niềm tiếc nuối sâu sắc về điều này.

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn Xem lượt nghe trên Spotify

Phương pháp tính phần trăm (%) giảm giá nhanh và chính xác

Hướng dẫn loại bỏ đường kẻ ô trong Excel một cách hiệu quả

Top 10 bài phân tích truyện 'Những ngôi sao xa xôi' - Lê Minh Khuê (Ngữ văn 9) ấn tượng nhất

Phím tắt tính tổng trong Excel
