Top 10 truyện cười tiếng Anh hài hước nhất bạn không nên bỏ lỡ
Nội dung bài viết
1. Cuộc cắm trại và con gấu đen
Hai người bạn đang băng qua khu rừng thì bất ngờ một con gấu đen xuất hiện cách họ chừng 50 mét.
Thấy con gấu đang tiến đến, người thứ nhất vội vã tháo ba lô, lôi ra một đôi giày thể thao và bắt đầu mang vào.
Người thứ hai ngạc nhiên hỏi: "Cậu làm gì thế? Dù mang giày cũng không thể chạy nhanh hơn gấu đâu!"
Người đầu tiên mỉm cười: "Tôi đâu cần chạy nhanh hơn gấu, tôi chỉ cần chạy nhanh hơn cậu thôi."
Dịch:
Hai người cắm trại đang đi qua khu rừng thì một con gấu đen bất ngờ xuất hiện phía trước, cách họ khoảng 50 mét. Con gấu nhìn thấy họ và bắt đầu tiến lại gần. Người đầu tiên vội bỏ ba lô xuống, lấy giày chạy ra và nhanh chóng mang vào. Người thứ hai nói: "Anh đang làm gì vậy? Giày thể thao cũng không giúp anh thoát khỏi con gấu đâu." Người đầu tiên trả lời: "Tôi không cần chạy nhanh hơn gấu, tôi chỉ cần chạy nhanh hơn anh là được."


2. Kiểu tóc miễn phí
Một người đàn ông dắt theo một cậu bé khoảng năm, sáu tuổi bước vào tiệm cắt tóc với vẻ gấp gáp. Ông ta nói với người thợ:
– Cắt cho tôi trước nhé, thằng bé có thể đợi được.
Người thợ gật đầu làm theo. Sau khi cắt xong, ông khách đứng dậy, nhường chỗ cho cậu bé rồi nói:
– Tôi ra ngoài chút, lát quay lại trả tiền cho cả hai.
Nói xong, ông ta rời đi. Người thợ tiếp tục cắt tóc cho cậu bé. Khi xong việc, ông nhẹ nhàng bế cậu đặt lên ghế chờ và đưa cho một tờ tạp chí để đọc.
Nửa giờ trôi qua. Một giờ nữa cũng qua đi. Cuối cùng, người thợ cắt tóc lên tiếng an ủi:
– Đừng lo, chắc bố cháu sắp quay lại rồi.
Cậu bé ngơ ngác đáp:
– Bố nào cơ? Ông ấy đâu phải bố cháu. Cháu đang chơi ngoài đường thì ông ấy đến rủ: “Cháu ơi, vào đây cắt tóc với bác nào”.
Dịch:
Một người đàn ông dắt tay một cậu bé tầm năm, sáu tuổi bước vào tiệm hớt tóc. Ông ta vội vàng bảo thợ cắt tóc cho ông trước rồi mới đến lượt cậu bé:
- Nó đợi được mà, cắt cho tôi trước nhé.
Người thợ làm theo. Sau khi cắt xong, ông khách đứng lên nhường ghế cho cậu bé rồi nói sẽ quay lại ngay để trả tiền cho cả hai. Ông ta rời đi. Người thợ tiếp tục cắt tóc cho cậu bé, sau đó đặt em lên ghế chờ và đưa tạp chí để đọc.
Thời gian trôi qua: nửa tiếng, rồi một tiếng. Người thợ lo lắng nói:
- Cháu đừng lo, bố cháu chắc sẽ quay lại.
- Bố nào cơ? – cậu bé trả lời. – Ông ấy đâu phải bố cháu. Cháu đang chơi thì ông đến rủ: “Vào đây với bác, mình cùng cắt tóc nhé”.


3. Những nhân vật nổi tiếng
Vào một buổi tối nọ, bà Alda năn nỉ chồng đưa mình đến một nhà hàng sang trọng nổi tiếng trong thành phố – nơi thường lui tới của các ngôi sao điện ảnh và những người nổi tiếng. Bà rất háo hức muốn được tận mắt nhìn thấy họ ngoài đời.
Chỉ một lúc sau khi hai vợ chồng gọi món, một cặp đôi ăn mặc cực kỳ lịch thiệp và thu hút bước vào, ngồi xuống bàn gần đó. Bà Alda liền thì thầm với chồng:
– George, anh nhìn xem! Em chắc chắn đã thấy họ ở đâu đó rồi, có thể là trên tạp chí!
Sau khi cặp đôi ấy gọi món, người phục vụ mang súp đến cho ông bà Alda. Bà Alda không kiềm được sự tò mò nên hỏi:
– Anh có biết họ là ai không?
Người phục vụ đáp ngay:
– Ồ, họ không phải người nổi tiếng đâu ạ.
Ngạc nhiên, bà Alda hỏi:
– Sao anh biết?
Người phục vụ cười đáp:
– Vì chính họ cũng hỏi tôi ông bà là ai.
Dịch:
Một tối nọ, bà Alda đề nghị chồng đưa mình đến một nhà hàng đắt đỏ trong thành phố vì nghe nói nơi đó có nhiều ngôi sao và người nổi tiếng lui tới. Bà tò mò muốn được tận mắt nhìn thấy họ.
Ngay sau khi hai vợ chồng gọi món, một người đàn ông lịch lãm và một người phụ nữ xinh đẹp bước vào và ngồi ở bàn gần đó. Họ ăn mặc sang trọng khiến bà Alda thì thầm với chồng:
– George, em đã thấy họ ở đâu đó rồi, chắc chắn luôn!
Họ gọi món và khi người phục vụ mang súp đến cho vợ chồng bà Alda, bà liền hỏi:
– Anh có biết họ là ai không?
– Họ không phải người nổi tiếng đâu, thưa bà – người phục vụ trả lời.
– Thật vậy sao? Làm sao anh biết? – bà Alda ngạc nhiên.
– Vì chính họ cũng hỏi tôi rằng ông bà là ai – anh phục vụ mỉm cười đáp.


4. Người phiên dịch tài ba
Một nhà văn nổi tiếng trong chuyến thăm Nhật Bản được mời đến giảng bài tại một trường đại học, trước một lượng lớn sinh viên. Do phần lớn sinh viên không hiểu tiếng Anh, nên buổi giảng cần đến sự trợ giúp của một phiên dịch viên.
Trong khi nói chuyện, ông kể một câu chuyện hài hước khá dài. Khi kể xong, ông dừng lại để người phiên dịch chuyển ngữ. Nhưng ông rất đỗi ngạc nhiên khi người phiên dịch chỉ nói vỏn vẹn vài lời và ngay lập tức cả hội trường bật cười rôm rả.
Sau buổi giảng, nhà văn cảm ơn người phiên dịch vì đã làm việc xuất sắc rồi tò mò hỏi:
– Làm thế nào anh có thể dịch một câu chuyện dài như vậy thành một đoạn ngắn mà vẫn khiến mọi người cười vang?
Người phiên dịch mỉm cười trả lời:
– Tôi đâu có kể lại câu chuyện. Tôi chỉ nói: “Vị giáo sư đáng kính vừa kể một câu chuyện rất buồn cười. Xin mời tất cả cùng cười.”
Dịch:
Một nhà văn nổi tiếng khi đến Nhật Bản đã được mời giảng dạy tại một trường đại học. Vì phần lớn sinh viên không hiểu tiếng Anh nên cần một người phiên dịch đi cùng.
Trong buổi giảng, ông kể một câu chuyện hài kéo dài khá lâu. Sau khi kết thúc, ông dừng lại để người phiên dịch chuyển ngữ. Nhưng điều khiến ông sửng sốt là người phiên dịch chỉ nói vài giây ngắn gọn, và cả hội trường bật cười vang.
Sau buổi nói chuyện, nhà văn cảm ơn người phiên dịch và hỏi:
– Làm sao anh có thể rút gọn cả một câu chuyện dài thành vài lời ngắn ngủi mà hiệu quả đến vậy?
Người phiên dịch điềm tĩnh đáp:
– Thưa ngài, tôi không kể lại câu chuyện. Tôi chỉ nói: “Giáo sư đáng kính của chúng ta vừa kể một chuyện hài. Mời các bạn cười lên nào!”


5. Tầm quan trọng của dấu câu
Một giáo sư tiếng Anh viết lên bảng câu: “Woman without her man is nothing” và yêu cầu sinh viên hãy thêm dấu câu sao cho hợp lý.
Các nam sinh nhanh chóng đưa ra phiên bản: “Woman, without her man, is nothing.” (Người phụ nữ, nếu không có đàn ông, chẳng là gì cả.)
Trong khi đó, các nữ sinh lại viết: “Woman! Without her, man is nothing.” (Phụ nữ! Không có họ, đàn ông chẳng là gì cả.)
Câu chuyện hài hước này không chỉ mang lại tiếng cười mà còn khéo léo nhấn mạnh vai trò tối quan trọng của dấu câu trong việc truyền đạt ý nghĩa chính xác.
Dịch:
Một giáo sư tiếng Anh viết lên bảng câu: “Đàn bà không có người đàn ông của mình thì không là gì cả” và yêu cầu sinh viên chấm câu chính xác.
Sinh viên nam chấm như sau: “Đàn bà, nếu không có đàn ông, không là gì cả.”
Sinh viên nữ thì viết: “Đàn bà! Nếu không có đàn bà, đàn ông không là gì cả.”
Câu chuyện nhỏ nhưng lại là minh chứng sinh động cho việc chỉ một dấu chấm, dấu phẩy cũng có thể thay đổi hoàn toàn thông điệp.


6. Váy mẹ ngắn quá cháu không nắm được
Trong một phiên chợ xuân nhộn nhịp, một cậu bé 4 tuổi bị lạc mẹ đang đứng khóc nức nở. Một chú bảo vệ tiến đến dỗ dành và nhẹ nhàng nói:
– Nếu cháu không muốn bị lạc thì phải nắm chặt lấy váy mẹ chứ!
Cậu bé thút thít trả lời:
– Nhưng váy của mẹ cháu ngắn quá... cháu không nắm được ạ!
Câu trả lời ngây thơ nhưng đầy hài hước ấy khiến ai chứng kiến cũng bật cười thích thú.
Dịch:
Trong một hội chợ xuân, một đứa trẻ 4 tuổi bị lạc đang khóc. Một nhân viên bảo vệ đến an ủi và nói:
– Nếu cháu không muốn lạc thì nên nắm váy mẹ thật chặt.
Cậu bé nghẹn ngào đáp:
– Nhưng váy mẹ cháu ngắn quá, cháu không nắm được...
Sự hồn nhiên và thành thật của trẻ nhỏ đôi khi lại mang đến những khoảnh khắc khiến người lớn không thể nhịn cười.


7. Bé Lucy và lát bánh ngọt ngào
Một bà mẹ trẻ luôn tin rằng việc lãng phí thức ăn là điều không nên, nhất là khi còn nhiều người ngoài kia đang đói. Một buổi tối, chị chuẩn bị bữa ăn nhẹ trước khi đi ngủ cho cô con gái nhỏ. Chị đưa cho bé một lát bánh mì nâu phết bơ, nhưng bé từ chối và nói rằng muốn có thêm một lớp mứt nữa.
Người mẹ ngắm con vài giây rồi nói nhẹ nhàng:
– Khi mẹ còn nhỏ như con, mẹ chỉ được ăn bánh mì phết bơ hoặc phết mứt, chứ không bao giờ được ăn cả hai cùng lúc đâu, Lucy à.
Bé Lucy ngước nhìn mẹ với ánh mắt đầy cảm thông rồi thủ thỉ:
– Vậy mẹ có thấy vui vì bây giờ mẹ đã được sống cùng con và bố không?
Dịch:
Một bà mẹ trẻ tin rằng việc phung phí đồ ăn trong khi có nhiều người đang đói là điều sai lầm. Vào một buổi tối, chị đưa cho con gái nhỏ một lát bánh mì phết bơ. Cô bé không thích và đề nghị mẹ phết thêm chút mứt lên bánh.
Mẹ nhìn con rồi nói: – Lucy à, hồi mẹ bằng tuổi con, mẹ chỉ được ăn bánh mì với bơ hoặc với mứt thôi, chưa bao giờ có cả hai cùng lúc đâu.
Cô bé nhìn mẹ với ánh mắt đầy thương cảm, rồi dịu dàng đáp:
– Thế mẹ có thấy vui vì giờ mẹ được sống với con và bố không?


8. Bí mật kinh hoàng
Chú bé bán báo rao lớn: – Tin động trời đây! Bí ẩn khủng khiếp! Năm mươi nạn nhân! Báo đây, ông có mua không?
Một người đàn ông đi ngang dừng lại: – Cho tôi một tờ. (Đọc một lúc rồi nhíu mày) – Này nhóc, chẳng có dòng nào như cậu nói cả. Tin đó đâu?
Chú bé cười ranh mãnh: – Đó chính là điều bí ẩn, thưa ông. Và ông vừa trở thành... nạn nhân thứ năm mươi mốt!
Dịch:
Chú bé bán báo: – Bí mật khủng khiếp đây! Năm mươi người là nạn nhân! Có mua báo không, thưa ông?
Người qua đường: – Đưa đây một tờ. (Sau khi đọc một lúc) – Này cậu, tôi chẳng thấy tin nào như vậy trong báo. Nó ở đâu?
Chú bé đáp tỉnh queo: – Chính đó là điều bí ẩn, thưa ông. Vì ông là nạn nhân thứ năm mươi mốt!


9. Cậu bé "ngốc nghếch" và người thợ cắt tóc
Một cậu bé bước vào tiệm cắt tóc, người thợ thì thầm với khách hàng đang ngồi:
– Đây là đứa trẻ ngốc nhất mà tôi từng gặp. Xem tôi chứng minh cho ông thấy nhé.
Ông thợ đưa ra một tờ một đô la ở một tay và hai đồng 25 xu ở tay kia, rồi gọi cậu bé lại và hỏi:
– Con muốn cái nào?
Cậu bé cầm lấy hai đồng 25 xu rồi đi thẳng.
– Thấy chưa, tôi nói có sai đâu – ông thợ cắt tóc cười đắc thắng.
Vài phút sau, khi khách rời khỏi tiệm, ông bắt gặp cậu bé bước ra từ cửa hàng kem gần đó. Ông tò mò hỏi:
– Này cháu, cho chú hỏi một câu: sao cháu lại chọn hai đồng 25 xu mà không lấy tờ một đô la?
Cậu bé vừa liếm cây kem vừa mỉm cười đáp:
– Vì nếu cháu lấy tờ một đô... thì trò chơi kết thúc mất!
Dịch:
Một cậu bé bước vào tiệm cắt tóc và người thợ thì thầm với vị khách:
– Cậu bé đó là đứa ngốc nhất mà tôi từng gặp. Ông xem nhé.
Ông ta đưa ra một tờ một đô và hai đồng 25 xu rồi hỏi cậu bé:
– Con muốn chọn cái nào?
Cậu bé cầm hai đồng xu và bước đi.
– Thấy chưa, tôi đã nói mà – người thợ hả hê.
Về sau, khi vị khách ra về, ông thấy cậu bé đang ăn kem. Ông hỏi:
– Này cháu, sao không chọn tờ một đô mà lại lấy hai đồng xu?
Cậu bé cười tinh nghịch:
– Vì ngày cháu lấy tờ một đô, trò vui này sẽ kết thúc!


10. Em cũng không biết
Bob và Joe ngồi cạnh nhau làm bài kiểm tra. Khi xong, cô giáo gọi cả hai lên và nói:
– Hai em sẽ bị điểm không cho bài này.
– Tại sao ạ? – hai cậu thắc mắc, Joe có vẻ bối rối.
– Bài làm của các em quá giống nhau. Một trong số các em gian lận, em còn lại thì để xảy ra chuyện đó.
– Tại sao cô nghĩ chúng em gian lận? – Bob hỏi. – Có thể chỉ là trùng hợp.
– Tôi có thể tin điều đó nếu không phải khi đến câu 10, Bob viết “Em không biết” còn Joe thì ghi “Em cũng không biết”.
Dịch:
Bob và Joe làm bài thi ngồi cạnh nhau. Khi xong, cô giáo gọi lên nói:
– Cả hai sẽ bị điểm 0 cho bài này.
– Tại sao vậy cô? – hai bạn hỏi, Joe có vẻ lúng túng.
– Câu trả lời của các em quá giống nhau. Một người gian lận, người còn lại đồng lõa.
– Cô dựa vào đâu để kết luận thế? – Bob hỏi. – Có thể chỉ là trùng hợp.
– Tôi đã nghĩ vậy nếu không có chuyện khi đến câu 10, Bob ghi “Em không biết”, Joe viết thêm “Em cũng không biết!”


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn chèn và tùy chỉnh lưu đồ (SmartArt) trong Excel

Thịt gà và thịt vịt: Loại nào tốt hơn cho sức khỏe?

Hướng dẫn cách xoay trang từ dọc sang ngang trong Word 2016, 2013, 2010.

Khám phá 9 quán cà phê đẹp, giá cả phải chăng với không gian sống ảo tuyệt vời tại Quận 7, TP. HCM

Hàm GAMMA - Hàm tính toán giá trị hàm Gamma trong Excel, một công cụ mạnh mẽ phục vụ cho các phép toán toán học phức tạp.
