Top 12 bài thơ đặc sắc của cô giáo, nhà thơ Hà Nguyễn
Nội dung bài viết
1. HOÀI NGHI
Anh đã từng thử bước đi
Đến nơi mà nắng không thể hong khô hết những nỗi u sầu
Anh có thể lừa dối em, nhưng làm sao lừa dối được
Chính bản thân mình
Khi không còn thức dậy cùng nhau mỗi sáng sớm
Chia sẻ những niềm vui nỗi buồn dù là nhỏ nhất
Đã bao giờ ta tự hỏi vì sao lại như thế
Hay lại oán trách, lòng người như biến chuyển theo mùa
Ngọt ngào rồi quên, chỉ nhớ về những đắng cay
Giống như đứa trẻ đã quen nhận kẹo suốt chín mươi chín ngày,
Đến ngày thứ một trăm bị từ chối, lòng người chẳng còn nguyên vẹn, tàn phai dần
Trách thói đời vô tình
Hãy dành một phút để lắng lòng nhìn lại
Về những ngày khó khăn, những ơn nghĩa đã trao đi
“Một chén gạo dưỡng ơn, một đấu gạo nuôi thù” là điều từng tồn tại
Sao không thử một lần đến nơi mà hoa cỏ chẳng nở theo mùa…
Anh đã bao giờ biết thật lòng yêu thương chưa?
Hà Nguyễn 14/3/22

2. NGỐC
Em vô tình đánh rơi nụ cười
Như kẻ hành khất nhặt được giữa đời
Có phải vì em mà mùa xuân này
Ánh nắng mới trở nên rạo rực, giòn tan
Em từng bảo
Đến cả thánh thần đôi lúc cũng phải lòng say đắm
Tôi nào đâu có lỗi
Sao em lại giận hờn trách móc
Vì cho rằng tôi là kẻ đại ngốc
Chẳng thể hiểu được những gì em đang cảm thấy...
Ha Nguyen

3. NHỜ NGƯỜI ĐẶT TÊN
Chẳng thể tìm lời để nói hết nỗi buồn sâu thẳm
Anh đã đánh mất niềm tin và yêu thương trong em qua bao lần lầm lỡ
Có lẽ, chúng ta chưa hết duyên vợ chồng
Vì thế, dù chút hy vọng nhỏ nhoi, em vẫn yêu anh...
Muốn trở lại những tháng ngày thanh bình
Ngày anh tỏ tình em với những lời ngọt ngào
Ngày anh đắm đuối trong khu vườn chim hót
Em thì ngồi pha trà, đọc sách, viết thơ
Đời hay do anh tự chuốc lấy, thành kẻ khờ dại
Lang thang chán chường, rồi lại trở về bên người vợ hiền
Không phải thói đời giả dối, mà là lỗi của anh
Khi mất đi bản ngã, anh tự làm mình vỡ vụn, mất cả yêu thương
Ngày trở về bên em vào một buổi chiều tàn
Không dám nghĩ rằng trong khu vườn chim hót
Em vẫn lặng lẽ đọc sách, viết thơ, như chưa bao giờ biết
Anh đã từng vấp ngã trong những tháng ngày xa em
Chỉ có em mới giúp anh vượt qua những nỗi buồn
Đêm dài hơn, rượu cũng chẳng còn hứng thú
Em vẫn ngọt ngào như ngày mới yêu, vẫn nồng nàn như lần đầu nếm môi son
Giận hay buông, anh không dám trách em lời nào
Bởi vì em đã trao cho anh đủ niềm tin và yêu thương
Chỉ tại anh, bạt phiêu với đời, rồi cuối cùng nhận lại phần thiệt thòi
Mùa đông đến, lòng thổn thức, như đêm đã dài thêm...
Ha Nguyen

4. CHIÊM NGHIỆM
Đi qua bao mùa đầy khuyết điểm
Biết trân trọng từng khoảnh khắc, từng vầng trăng tròn
Không còn oán trách tháng năm
Biết bao dung với những lỗi lầm của cuộc đời
Không còn sợ hãi những ngày mưa, con đường lầy lội
Vượt qua những thăng trầm của cuộc sống
Cũng có lúc, từng ước ao mình điếc, câm
Để không phải đối diện với mọi buồn vui trong đời
Để rồi nhận ra, những điều may mắn đôi khi đến từ những cay đắng
Ai cũng chỉ sống một đời, đủ cả sướng vui và sầu tủi
Dù biết người ta có thể lừa dối
Vẫn mỉm cười
Vì họ chỉ có thể lừa được người tin họ thôi
Hà Nguyễn 24/9/21

5. VỤN VỠ
Ta mang theo nỗi nồng nàn bước vào phố thị
Trả lại cho người những ánh đèn đêm mong manh
Nhuộm vàng những góc phố vắng lặng
Những ô cửa sổ thay đổi trong chớp mắt
Ta trở nên cứng cỏi giữa cuộc đời này
Lời ngọt ngào dâng lên rồi vội vã trôi qua
Niềm tin, chỉ một lần thôi, đặt sai chỗ
Ta từng tin rằng bầu trời sẽ lại sáng sau cơn mưa
Nhưng con người cứ mãi hứa rồi quên
Ta dần chai sạn cảm xúc, chẳng còn đau đớn
Con chim bay đơn độc thường có đôi cánh mạnh mẽ nhất
Dù biết sự thật sẽ làm tổn thương, ta vẫn nói
Ta đã quên người từ những vụ mùa đã gặt
Bởi vì quá nhiều lần thất hứa
Cánh đồng mùa này cháy bỏng như lửa
Ta lạnh lùng, khô héo trong lòng
Trả lại hết những nồng nàn từng sưởi ấm ngày đông
Ta rời xa phố thị...
Hà Nguyễn 18/6/21

6. EM CHẲNG THỂ TÌM VỀ CHIẾC LÁ DIÊU BÔNG
Chị biết không,
Đâu phải chiếc lá diêu bông nào cũng được hái từ lòng chân thành
Có những chiếc lá được phủ lên hương ngọt ngào của mật cỏ
Giả vờ đến để xin một trái tim, rồi bỏ đi không một lời đáp trả
Chị cả tin
Xòe tay nâng niu chiếc lá, ngỡ rằng họ đã tìm kiếm lâu lắm
Vô tư đón nhận giông bão, tưởng rằng bình yên đã đến
Vắt kiệt yêu thương mà chẳng cần tính toán, rồi cho đi hết lòng
Chị tưởng đó là tình yêu cuồng si
Là đam mê, là sự sẻ chia nồng nàn
Vun đắp một mối quan hệ thắm thiết, đâu ngờ...
Chị giấu nỗi buồn vào những vần thơ
Giấu giấc mơ chưa thành trong sắc tím của hoàng hôn
Tự hỏi con người có bao nhiêu lớp mặt nạ
Đằng sau nụ cười, là niềm vui hay là những giọt nước mắt khổ đau?
Em lại ngẩn ngơ chờ chiếc lá trong những mùa sau...
Ha Nguyen 02/02/21

7. DỰ CẢM
Đêm về, trong nỗi trầm tư
Thèm được tựa vào lời ru ngọt ngào của mẹ
Ước chi mình được quay lại thời thơ bé, ngụp lặn trong những câu hát
Mùa lúa chín lặng lẽ đi qua, ai còn nhớ về gặt hái?
Giá như không phải lớn lên, không phải gồng mình chạy theo bon chen
Chỉ tin vào những lời ngọt ngào như sự thật duy nhất
Người lớn cũng có lúc chênh vênh
Sợ những điều vô nghĩa không đầu cuối
Đến bao giờ anh mới ngừng những lời dối trá
Rằng những vì sao, dù ở rất cao
Không bao giờ cô đơn và không bao giờ khóc
Có những cuộc gặp sẽ vội quên ngay trong chốc lát
Có những khoảnh khắc thoáng qua nhưng ám ảnh suốt đời
Nếu trái chín không bao giờ rơi
Thì chẳng phải là mồ côi mẹ sao?
Hạnh phúc chỉ là những điều giản dị, từ những giây phút yêu thương nhỏ bé
Gặp gỡ rồi lại sợ chia ly
Chẳng thể nào quên được nỗi buồn khi phải chia xa
Trước những ra đi không hẹn ngày trở lại
Thương dòng sông khóc trong chiều hoang vắng...
Hà Nguyễn 28/6/21

8. CON CỦA NÚI
Con lớn lên trong nếp nhà sàn, tựa vào vách núi hùng vĩ
Mẹ dẫn con đến trường, học chữ và tiếng nói của miền xuôi
Để con hiểu rằng lá trầu xanh, quệt với vôi tôi
Là biểu tượng cho tình người thủy chung
Bao mùa ong đi tìm mật ngọt
Bao mùa trăng vắt qua nương, nghe ông mo đẻ đất, đẻ Mường
Con đã biết cách cầm liềm
Biết chặt nứa, làm cơm
Cô dạy con biết thương
Tấm lưng còng xuống theo năm tháng của mẹ
Biết nâng niu, giữ gìn và trân quý
Phong tục của bản làng
Mẹ dặn con xuống phố học những điều ngoan
Đi đâu cũng không được quên con đường nối Mường với Mường
Không được quên cách làm cơm bên bếp lửa
Không được quên bát canh chua nấu từ trái bứa, đậm vị rừng...
Hôm nay, những người bạn miền xuôi về thăm bản thung
Thăm nhà sàn nằm lưng chừng đồi, tắm trong hoa và nắng
Bên vò rượu cần, cái nắm tay ấm áp
Có lá trầu cay, say lắm hương tình...
Hà Nguyễn 16/4/21

9. ĐỪNG
Anh đừng mang lời thề ra làm trò đùa nữa
Những lời đã hứa nay phủ xanh rêu
Em không tiếc khi kiệt cùng, dốc cạn lòng yêu
Nhưng chỉ tiếc đã tin anh hơn những gì có thể
Em bồng bột, dại khờ, bao dung... có phải thế nên anh mặc kệ?
Thả trôi cảm xúc, lang thang không điểm dừng
Hay chính em là kẻ đa mang
Thương những trái ngang, vui buồn lỡ dở
Anh đừng mang tình yêu em ra làm trò đùa nữa
Rồi lại lần lữa, hết mùa cau
Đừng nói rằng mình có cả cuộc đời chỉ để yêu nhau
Mà quên mất nỗi đau bắt đầu từ những điều nhỏ bé
Khi tình không còn, sẽ có ngàn lý do cho những lần đến trễ
Giận hờn, trách móc, im lặng, rồi rời xa
Anh từng nói đàn ông không bao giờ muốn là người nói ra
Lời tạ từ khi tình vơi cạn
Mỗi chúng ta đều đặt ra những ranh giới riêng
Đừng nhân danh, đừng vòng vo bằng những khái niệm trá hình
Cũng đừng mang tình yêu em ra làm trò đùa nữa, những lời đã hứa nay hóa tàn tro...
Hà Nguyễn 9/8/21

10. VU VƠ
Chẳng phải chỉ mình anh đâu
Em cũng thường lang thang dọc triền sông những chiều trở gió
Không phải để tìm quên, mà vì em quá nhớ
Những tháng năm mùa cũ đã qua đi
Có những điều chẳng cần nói ra
Như cỏ hoa hết đông tàn rồi lại xanh tươi
Cơn mưa rào đến rồi đi bất chợt
Những lời thề hứa cũng dần phai nhạt theo thời gian
Còn điều gì quan trọng đâu khi lầm lỗi đã qua rồi
Khi cả hai đã vượt qua những ngày day dứt
Có những thứ tưởng nắm giữ được nhưng lại thành ra mất mát
Em tìm lại quá khứ như tìm một mảnh thủy tinh xanh...
Thơ Hà Nguyễn 3/3/22

11. CẢM THỨC
Đã lâu rồi con không còn mơ
Về những điều vu vơ như trước nữa
Con cũng hiểu rằng những lời thề hứa
Chỉ là lời nói trong lúc vui đùa
Giống như đất trời thay đổi, có khi nắng, khi mưa
Trái khế thì chua, quả sung lại chát
Muối mặn, gừng cay làm nên câu hát
Hạnh phúc là gì nếu không phải là từ những vui buồn đơn sơ
Cha bỏ lại mẹ một mình dưới vạt nắng hoàng hôn
Nhiều mùa trăng qua, mẹ không tròn giấc
Lén lau khô những giọt nước mắt
Đêm dài vắng bóng cha
Con biết ngoái lại nhìn những điều từng nghĩ là sai
Biết bình thản đón nhận tương lai dù lành nguyên hay đổ vỡ
Giữ sao được chân người khi không còn mong muốn ở lại?
Không còn thấy sợ khi nhận ra mọi sự đều đã an bài
Và con tin rằng mọi điều tốt đẹp sẽ đến vào mỗi sáng mai...
Hà Nguyễn 3/3/22

12. PHÍA SAU LÀ QUÁ KHỨ.
Em không biết thật sao?
Ngay cả Thích Ca, trong màu ni thanh thoát, cũng là kẻ phàm trần trước khi tu luyện thành Phật
Chẳng phải cứ hóa thân rồi mọi nỗi buồn đều dễ dàng tan biến
Giống như chúng ta, đều giấu kín những góc khuất sâu thẳm trong trái tim
Vậy mà trước những lỗi lầm của anh, em lại chỉ lặng im
Rồi từ đó, tin tức cũng chẳng còn, như bóng chim, như cá trong nước
Nếu còn thương, đừng biến mình thành kẻ lạ
Đừng để trái tim hóa đá, liệu mùa đông có bao giờ quay lại ấm nồng?
Sau lưng chúng ta là những ngày đông lạnh giá
Em có thể ra đi, nhưng sẽ không bao giờ ngoái lại nhìn
Nhưng anh tin rằng, dù là cuộc tình buồn, vào những chiều hoang hoải
Em vẫn khắc khoải nhớ về anh...
Hà Nguyễn 16/1/22

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn cách đun, chế biến và bảo quản sữa bò tươi

Top 10 địa chỉ siêu âm thai 5D tại TPHCM uy tín và chính xác nhất

Khám phá 9 quán kem xôi ngon nhất Hà Nội, luôn đông đúc và thu hút thực khách - Tripi

Cách làm củ cải ngâm chua ngọt giòn rụm, đậm đà hương vị tại nhà

Ăn đồ ngọt có gây mụn không?
