Top 12 bài viết phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện "Cô bé bán diêm" (Ngữ văn 6 - SGK Cánh diều) đặc sắc nhất
Nội dung bài viết
1. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong tác phẩm "Cô bé bán diêm" - mẫu 4
An-đéc-xen, nhà văn Đan Mạch lừng danh, nổi bật với những câu chuyện dành cho trẻ em. Tác phẩm "Cô bé bán diêm" đã trở thành một trong những câu chuyện cảm động nhất trong kho tàng văn học thế giới. Truyện chạm đến trái tim người đọc bằng sự hòa quyện giữa hiện thực tàn nhẫn và những giấc mơ đẹp đẽ. Hình ảnh cô bé bán diêm trong đêm giao thừa không chỉ gợi lên nỗi đau của một trẻ em nghèo khổ, mà còn khiến người ta phải suy ngẫm về sự vô cảm của xã hội.
Cô bé bán diêm đã mồ côi mẹ, sống với cha trong hoàn cảnh nghèo đói. Mỗi ngày, cô phải đi bán diêm để kiếm sống, chịu đựng sự khắc nghiệt của cuộc sống, và cả những trận đòn từ người cha. Trong đêm giao thừa, khi mọi người sum vầy bên nhau, cô bé lại lẻ loi, cô đơn, phải chịu đựng đói rét và sự thờ ơ của xã hội. Cô bé dẫu không có gì trong tay, nhưng vẫn phải chịu đựng cái lạnh, cái đói, và sự sợ hãi về một cuộc sống không có tình thương.
Cô bé vẫn không dám về nhà, vì nếu về mà không bán được diêm, cô sẽ lại bị cha đánh đập. Nỗi đau về thể xác và tinh thần của cô bé quá đỗi tàn nhẫn, khiến người đọc cảm thấy xót xa. Trong khi mọi người đang tận hưởng sự ấm áp của tình yêu thương gia đình, cô bé lại phải sống trong cô đơn tuyệt vọng. Cô không nhận được sự quan tâm hay tình thương nào từ những người xung quanh. Tình cảnh đó là sự phản ánh của một xã hội lạnh lùng, nơi những em bé nghèo như cô phải chịu nhiều thiệt thòi.
Cô bé chỉ có thể tìm thấy sự an ủi từ những que diêm. Mỗi lần quẹt que diêm lên, cô bé lại tưởng tượng ra những cảnh tượng tuyệt vời: một bữa ăn thịnh soạn, một ngọn lửa ấm áp, và một cây thông Noel rực rỡ. Những ảo ảnh ấy là niềm hy vọng duy nhất của cô. Đến khi gặp được bà trong ánh lửa từ que diêm, cô bé vui mừng khôn xiết, ước mơ được đi cùng bà, thoát khỏi cuộc sống nghèo đói và đau khổ. Cuối cùng, cô bé đã được giải thoát, bay lên cùng bà trong sự bình yên và hạnh phúc.
Chết trong một đêm lạnh lẽo, cô bé được giải thoát khỏi sự tàn nhẫn của cuộc sống, nhưng cái chết của em lại là sự phản ánh một sự thật đau lòng. Cô đã chết trong sự vô tâm và thờ ơ của những người xung quanh. Chính xã hội đã giết chết cô bé, nếu có tình yêu thương và sự quan tâm từ mọi người, có lẽ số phận của cô sẽ khác. Nhân vật Cô bé bán diêm đã khơi dậy trong lòng mỗi người đọc niềm thương cảm sâu sắc đối với những phận đời bất hạnh trong cuộc sống.

2. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong tác phẩm "Cô bé bán diêm" - mẫu 5
An-đéc-xen là một bậc thầy kể chuyện cổ tích nổi tiếng, với tài năng sáng tạo và khả năng kể lại những câu chuyện tuyệt vời đã đi vào lòng người đọc trên khắp thế giới. Trong số những tác phẩm đáng chú ý của ông, "Cô bé bán diêm" là một tác phẩm đặc biệt, mang đậm dấu ấn của thời đại hiện đại, nơi con người đã biết sử dụng diêm và đi lại bằng những cỗ xe ngựa. Câu chuyện không chỉ khắc họa một xã hội phương Tây với những biểu tượng quen thuộc như cây thông Nô-en và đêm giao thừa ấm áp, mà còn kể lại câu chuyện đau lòng về sự ra đi của một cô bé nghèo.
Câu chuyện mở đầu với một bối cảnh đặc biệt và đầy khắc nghiệt. Mùa đông lạnh giá, tuyết rơi không ngừng, và cái rét thấu xương. Đêm giao thừa, một đêm đặc biệt của mọi gia đình, nơi những người thân quây quần bên nhau trong niềm vui và hy vọng. Tuy nhiên, đối với cô bé bán diêm, đêm giao thừa lại là sự cô đơn tuyệt vọng, khi em phải lang thang trong giá lạnh, không có nơi nào để nương tựa. Em phải bán diêm, bởi lẽ không bán được, em sẽ không thể về nhà, nơi cha em sẽ lại giận dữ đánh đập em vì sự thất bại này.
Em bé đáng thương này sống trong hoàn cảnh nghèo đói, khi gia đình em đã mất đi người mẹ yêu thương và phải sống trong căn gác lạnh lẽo. Đôi chân trần của em lê trên tuyết, nhưng không ai quan tâm đến sự hiện diện của em, không ai ngừng lại để giúp đỡ. Em chỉ biết đi qua từng góc phố, nhưng mọi người đều vội vàng, không ai để ý đến em. Cả ngày, em không bán được một bao diêm nào, và lại tiếp tục vật lộn với cái đói và cái lạnh, không có nơi nào ấm áp để nương thân.
Khi em ngồi co ro trong góc tường, nhìn ngắm những cửa sổ sáng đèn và ngửi thấy mùi ngỗng quay thơm ngào ngạt, em càng thêm nhớ về những ngày xưa ấm áp, những ngày trước khi gia đình em lâm vào cảnh nghèo khó. Trong khoảnh khắc ấy, em chợt nghĩ đến ngọn lửa của những que diêm, như một phép màu nhỏ bé sưởi ấm đôi tay tê cóng của em. Dù chỉ là ảo ảnh, nhưng những ngọn lửa ấy vẫn mang lại cho em niềm hy vọng, về một mái nhà ấm áp, một bữa ăn thịnh soạn, và tình yêu thương.
Mỗi que diêm em đốt lên, là một giấc mơ trong cái đêm lạnh lẽo ấy. Nhưng khi ngọn lửa tắt, thực tế lại hiện ra với những bức tường lạnh lẽo và sự thờ ơ của những người qua đường. Em lại tiếp tục sống trong mơ, mơ về những món quà từ cây thông Nô-en, về một thế giới tốt đẹp mà em không thể chạm tới. Tuy nhiên, ngay cả khi ngọn lửa của que diêm thứ ba vụt tắt, em vẫn tiếp tục mơ mộng về bà em, người duy nhất yêu thương em, và cuối cùng, em tìm thấy sự an ủi trong ánh sáng ấy. Hai bà cháu bay lên trời, nơi không còn đau khổ, không còn giá lạnh.
Và rồi em ra đi, giữa đêm giao thừa, khi những người xung quanh không hề hay biết về những kỳ diệu mà em đã chứng kiến. Cái chết của em là sự tố cáo sâu sắc xã hội lạnh lùng, vô cảm. Nó nhấn mạnh sự tàn nhẫn của thế giới mà em phải sống, nơi mà những bức tường vô hình giữa con người không bao giờ có thể được xóa bỏ, nếu không có lòng nhân ái và sự cảm thông. Cái chết của cô bé bán diêm là một lời phê phán mạnh mẽ đối với xã hội ích kỷ, đầy rẫy sự thờ ơ đối với những mảnh đời bất hạnh, và là một minh chứng cho sự cảm thông sâu sắc của An-đéc-xen.

3. Bài văn phân tích về nhân vật Cô bé bán diêm trong câu chuyện "Cô bé bán diêm" - Mẫu 6
An–Đéc–xen, vị bậc thầy trong làng văn học cổ tích, được coi là ông già kể chuyện của Đan Mạch. Những tác phẩm của ông không chỉ dành riêng cho thiếu nhi mà ẩn chứa trong từng câu chữ là những bài học nhân văn sâu sắc, hướng đến cả người lớn. Trong số các sáng tác của ông, một trong những tác phẩm đáng chú ý phải kể đến câu chuyện cảm động “Cô bé bán diêm”. Trong đó, hình ảnh cô bé bán diêm, một em bé nghèo khổ, mồ côi, đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Cô bé bán diêm trong câu chuyện của An-đéc-xen được khắc họa với một hoàn cảnh éo le, nghèo khổ. Mồ côi mẹ từ khi còn nhỏ, cô bé phải sống với cha, một người nghiện ngập, và người bà hiền lành. Tuy nhiên, người bà yêu thương cô bé nhất cũng đã rời bỏ trần gian. Cô bé phải sống trong sự tủi nhục, thiếu thốn tình yêu thương và chăm sóc, khi cha nàng bắt em làm lụng để kiếm tiền nuôi sống gia đình, một đứa trẻ quá nhỏ để phải chịu đựng những gian nan đó.
Cô bé bán diêm phải vật lộn với cuộc sống trong những ngày lễ Giáng sinh, ngày đoàn viên ấm áp của mọi gia đình. Nhưng giữa bão tuyết lạnh giá, khi mọi người quây quần trong những bộ quần áo ấm áp, cô bé lại đi chân trần trên mặt đất phủ đầy tuyết. Đôi chân nhỏ bé của em đỏ ửng vì lạnh, trong khi cơ thể em chỉ có một bộ quần áo rách nát, đầu không đội mũ để tuyết phủ kín. Cảnh tượng đó thật xót xa và đáng thương.
Mặc dù cô bé luôn mời gọi mọi người mua diêm, nhưng chẳng ai để tâm tới em. Đằng sau những dòng chữ của An-đéc-xen, ta cảm nhận được nỗi bất mãn đối với một xã hội quá vội vã, thiếu đi tình yêu thương dành cho những sinh linh yếu đuối, nhỏ bé. Cô bé lạnh lẽo, đói khát, nhưng lại không dám trở về nhà vì sợ rằng cha sẽ đánh đập vì không bán được diêm.
Cô bé ngước nhìn những ngôi nhà sáng rực ánh đèn, ngửi thấy mùi ngỗng quay bốc lên từ các căn nhà ấm áp, làm cho người đọc phải cảm thấy xót xa. An-đéc-xen đã khéo léo tạo ra sự đối lập rõ rệt, nhấn mạnh nỗi cô đơn, thiếu thốn của cô bé. Khi nhìn thấy ánh sáng trong những căn nhà ấy, cô bé bỗng nhớ về quá khứ tươi đẹp khi bà còn sống, và kí ức đó như một tia sáng nhỏ giữa màn đêm lạnh giá. Nhưng càng nhớ về quá khứ, cô bé lại càng cảm thấy hiện tại của mình thật đáng thương.
Cô bé bán diêm được thể hiện rõ nhất qua những lần quẹt diêm. Mỗi lần quẹt diêm, ánh sáng từ que diêm như tạm thời xua tan bóng tối bao phủ, tạo nên những hình ảnh đẹp đẽ, như trong lần quẹt diêm thứ nhất khi cô bé thấy hình ảnh một lò sưởi sắt bóng loáng, tỏa ra hơi ấm dịu dàng. Tuy nhiên, niềm vui đó chỉ là ảo ảnh, vì ngay sau đó ánh sáng tắt, cô bé lại phải đối mặt với cái lạnh giá buốt của mùa đông.
Lần quẹt diêm thứ hai, cô bé thấy ánh sáng rực lên, biến một bức tường xám xịt thành một bức rèm vải, và nhìn thấy bữa ăn thịnh soạn với bàn ăn đầy đủ, những bát đĩa quý giá, nhưng lại chẳng có gì thực sự hiện diện ngoài những cảnh vật lạnh lẽo và sự thờ ơ của những người qua đường. Mặc dù cô bé tưởng tượng một bữa ăn ngon lành, thực tế lại là nỗi đói khổ vẫn đeo bám em.
Lần quẹt diêm tiếp theo, một ánh sáng sáng rực lại tỏa ra, và cô bé tưởng tượng ra cây thông Nô-en lấp lánh, một hình ảnh đại diện cho niềm vui, hạnh phúc tuổi thơ. Tuy nhiên, ánh sáng vụt tắt, cô bé lại quay về với thực tại lạnh lẽo. Khi ánh sáng từ que diêm lần cuối tỏa ra, cô bé nhìn thấy bà em, người bà đã khuất, đang mỉm cười với em. Lúc đó, cô bé van xin bà đừng bỏ em lại, và mơ về một cuộc sống hạnh phúc bên bà như ngày xưa.
Cuối cùng, cô bé quẹt hết số diêm còn lại, ánh sáng chiếu sáng như ban ngày. Và rồi, bà em hiện lên, nắm tay cô bé, và hai bà cháu bay lên cao, xa khỏi sự đói rét và đau khổ, tiến về chầu Thượng đế. Cái chết của cô bé không chỉ là sự kết thúc cuộc đời ngắn ngủi của em, mà còn là một sự kiện kì ảo, nhẹ nhàng như một giấc mơ. Tuy nhiên, cái chết ấy lại khiến người ta phải suy ngẫm về những bất công trong xã hội và sự thờ ơ của con người đối với những đứa trẻ nghèo khổ.
Câu chuyện của An-đéc-xen qua hình tượng cô bé bán diêm là một lời nhắn nhủ sâu sắc về tình yêu thương đối với trẻ em nghèo khổ và một lời phê phán đối với sự thờ ơ của xã hội đối với những hoàn cảnh khó khăn.

4. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện "Cô bé bán diêm" - mẫu 7
Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã từng trưởng thành với những câu ca dao mộc mạc của bà, với những câu chuyện cổ tích đầy chất thơ và cả những tác phẩm tuyệt vời như của Andersen. Nhà văn Đan Mạch đã không còn là cái tên xa lạ, nhất là đối với trẻ em trên toàn thế giới. Các tác phẩm của ông không chỉ là những câu chuyện để đọc mà còn là những thông điệp sống đầy nhân văn, giúp ta chiêm nghiệm và sống tốt hơn. Một trong những tác phẩm nổi bật của ông chính là câu chuyện về cô bé bán diêm, nhân vật đã đi sâu vào tâm thức của nhiều thế hệ.
Những tác phẩm cổ tích của Andersen từ lâu đã chiếm một vị trí vững chắc trong lòng độc giả. Với ngòi bút nhẹ nhàng, trong sáng và thấm đẫm tình người, ông luôn khắc họa vẻ đẹp của lòng yêu thương và sự sẻ chia. Câu chuyện “Cô bé bán diêm” là một trong những biểu tượng của lòng nhân ái, cũng như niềm tin vào thắng lợi của những giá trị tốt đẹp. Cùng với các tác phẩm nổi tiếng như “Nàng tiên cá” hay “Bầy chim thiên nga”, “Cô bé bán diêm” là một tuyên ngôn của Andersen về cuộc sống và tình yêu thương.
Cô bé bán diêm mồ côi mẹ từ thuở nhỏ, sống với người cha cục cằn và một ngôi nhà tồi tàn. Mặc dù còn quá nhỏ để phải làm việc kiếm sống, cô bé vẫn phải bán diêm ngoài đường. Câu chuyện của em là một bi kịch của những số phận nghèo khổ và cô đơn. Đặc biệt trong đêm giao thừa, khi tuyết rơi trắng xoá và mọi người quây quần bên những bữa tiệc ấm cúng, cô bé vẫn phải lang thang ngoài đường, chân đất, bụng đói, lạnh cóng. Bức tranh đối lập giữa cuộc sống khốn khổ của cô bé và niềm vui tràn ngập trong các gia đình càng làm nổi bật sự bất hạnh của em.
Điều khiến câu chuyện thêm phần xúc động không chỉ là nỗi đáng thương của cô bé mà chính là những giấc mơ, những ước mơ của em trong những lần quẹt diêm. Lần đầu tiên, ngọn lửa từ que diêm đã tạo nên hình ảnh một lò sưởi ấm áp, ước mơ giản dị của những người nghèo khổ trong cái lạnh giá mùa đông. Lần thứ hai, một bàn ăn thịnh soạn với ngỗng quay và bát đĩa sứ quý giá hiện lên trong ánh sáng diêm. Đó là mơ ước về một bữa ăn no đủ, một ước mơ nhỏ nhoi trong cuộc sống nghèo khổ.
Những lần quẹt diêm tiếp theo, cô bé mơ thấy một cây thông Noel rực rỡ, biểu tượng của tình yêu và hạnh phúc gia đình. Nhưng mỗi khi ánh sáng tắt đi, cô lại trở về với hiện thực đầy đau khổ. Tuy nhiên, trong giây phút cuối cùng, khi quẹt hết số diêm còn lại, ánh sáng từ các que diêm sáng lên như ban ngày, cô bé lại thấy bà nội hiền từ, nắm tay em và đưa em về một nơi không còn đau khổ, không còn lạnh giá. Cái chết của cô bé, tuy đau đớn nhưng lại thanh thản, như một giấc ngủ mơ màng.
Hình ảnh ngọn lửa từ que diêm trong câu chuyện có lẽ là biểu tượng lấp lánh nhất, mỗi lần diêm được quẹt lên là một lần thắp sáng lên hy vọng và ước mơ của tuổi thơ về một mái ấm gia đình, nơi trẻ em được yêu thương, được chăm sóc. Tuy nhiên, thực tế lại quá tàn nhẫn. Những ước mơ ấy chỉ là ảo tưởng, những que diêm tắt đi chỉ để lại một thực tế lạnh lẽo, đói rét và sự thờ ơ của xã hội. Cái chết của cô bé bán diêm chính là một lời tố cáo mạnh mẽ đối với sự thờ ơ của con người đối với những số phận nghèo khổ. Nhưng đối với Andersen, cái chết ấy không phải là sự kết thúc mà là sự giải thoát cho một linh hồn khổ đau. Cái chết ấy là một sự thanh thản, một sự hạnh phúc được tìm thấy ở thế giới bên kia, nơi không còn đau đớn, không còn lạnh lẽo.
Qua câu chuyện này, Andersen muốn nhắn nhủ với chúng ta rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng chỉ có niềm vui mà còn có những giọt nước mắt. Tuy nhiên, cuộc sống sẽ đẹp hơn nếu chúng ta biết yêu thương và chia sẻ với những người xung quanh. Chính tình yêu thương, lòng nhân ái mới là điều làm cho thế giới này trở nên tốt đẹp hơn.

5. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện "Cô bé bán diêm" - mẫu 8
Tác phẩm "Cô bé bán diêm" của An-Đéc-Xen là một câu chuyện đầy ám ảnh, mang đậm triết lý nhân văn sâu sắc, phản ánh nỗi khổ đau của những trẻ em bất hạnh, đang phải vật lộn với nghèo đói và sự vô tâm của xã hội. Qua câu chuyện, tác giả mở ra một thế giới đen tối mà ở đó, những số phận trẻ thơ chịu đựng những đau đớn không lời, cô đơn, và cuối cùng là cái chết bi thảm, bỏ lại những ước mơ dang dở.
Cô bé bán diêm trong câu chuyện là hình ảnh của sự đau khổ cùng cực. Đã không ít lần trong đời, con người ta phải chịu nỗi cô đơn, bị bỏ rơi giữa dòng đời này, nhưng trong câu chuyện này, An-Đéc-Xen đã khắc họa sâu sắc nỗi buồn tủi và sự tuyệt vọng mà đứa trẻ phải chịu đựng. Đó là những xót xa không thể nói thành lời.
Truyện diễn ra vào đêm giao thừa, khi không khí mùa đông lạnh lẽo bao trùm mọi ngóc ngách, chỉ còn lại những tiếng gió rít qua từng khe cửa. Trong đêm huyền bí đó, cô bé bán diêm với thân thể mong manh đi chân không trên nền tuyết lạnh giá, chiếc áo mỏng manh không đủ bảo vệ em khỏi cái rét cắt da cắt thịt. Em đi trong mưa tuyết, miệng luôn mời chào những người qua đường mua diêm mà không một ai để tâm đến em.
Với cái bụng đói meo, đôi tay lạnh cóng, em không chỉ chịu đựng cơn đói mà còn phải đối diện với sự thờ ơ lạnh lùng của xã hội. Những ngôi nhà phía trước sáng ánh đèn vàng ấm áp, ánh lửa bập bùng từ những chiếc lò sưởi, tiếng cười nói ấm áp bên mâm cơm đầy ắp. Nhưng giữa cảnh ấy, cô bé của chúng ta chỉ biết ngước nhìn, lòng chua xót.
Những hình ảnh đối lập giữa cảnh nghèo đói của cô bé và niềm vui ấm cúng trong những gia đình kia khiến cho câu chuyện càng trở nên bi kịch. Trái ngược với những câu chuyện cổ tích trước đây của An-Đéc-Xen, nơi những nhân vật hiền lành luôn được đền đáp, câu chuyện này lại phản ánh sự vô cảm, sự thờ ơ của xã hội đối với những số phận nghèo khổ như cô bé bán diêm.
Trong đêm giao thừa ấy, khi mọi người đều quây quần bên gia đình, cô bé bán diêm vẫn lạc lõng giữa con phố vắng tanh, không ai quan tâm đến em. Em không thể về nhà khi chưa bán được một bao diêm, bởi nếu quay về mà không mang tiền, em sẽ bị cha mình đánh đập. Sự bất hạnh của em dường như không có điểm dừng.
Em thắp que diêm đầu tiên, ước mơ về một bữa ăn no đủ. Que diêm tắt, ước mơ tan biến. Em thắp tiếp que diêm thứ hai, và thấy hình ảnh của một lò sưởi ấm áp. Cảm giác ấm áp như chạm vào trái tim cô bé tội nghiệp. Tiếp đó, em mơ về cây thông Noel rực rỡ, rồi về bà ngoại – người duy nhất yêu thương em. Nhưng khi que diêm thứ tư tắt, bà đã không còn nữa. Cô bé quạnh hiu, mong mỏi được bà ôm vào lòng, được yên bình ra đi cùng bà. Và thế là, cô bé và bà cùng bay lên trời, thoát khỏi cái rét buốt, thoát khỏi cuộc đời tàn nhẫn.
Mỗi que diêm là một niềm hy vọng, một ước mơ của cô bé. Những ước mơ này tuy ngắn ngủi nhưng lại sưởi ấm được trái tim cô bé trong những phút giây tuyệt vọng. Sáng hôm sau, người ta phát hiện xác cô bé nằm co ro trong khe tường, miệng mỉm cười như một nụ cười thanh thản, mãn nguyện.
Dù tác giả đã trao cho cô bé một cái chết nhẹ nhàng, nhưng dư âm của câu chuyện vẫn khiến chúng ta suy nghĩ về sự vô tâm của con người đối với những số phận khổ đau. Cái chết của cô bé bán diêm là một lời nhắc nhở về sự lạnh lùng và vô cảm trong xã hội, cũng như một lời kêu gọi về tình yêu thương và lòng nhân ái đối với những người nghèo khổ, bất hạnh.

6. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện "Cô bé bán diêm" - mẫu 9
Tác phẩm "Cô bé bán diêm" của An-Đéc-Xen luôn làm xao xuyến trái tim của biết bao thế hệ độc giả. Trong số các câu chuyện của ông, hầu hết đều có một kết thúc đẹp, đong đầy hy vọng. Thế nhưng, câu chuyện này lại để lại trong lòng người đọc một nỗi buồn khó tả, khiến ta phải suy ngẫm về sự vô tâm và lạnh lùng của xã hội đối với những số phận bất hạnh.
Nhân vật chính trong truyện, cô bé bán diêm, là hình ảnh của một đứa trẻ bất hạnh. Mặc dù cô không phải là trẻ mồ côi, nhưng lại chịu nỗi đau khổ hơn bất kỳ đứa trẻ nào. Mất đi người thân yêu duy nhất là bà ngoại, cô bé phải mưu sinh ngoài phố trong cái lạnh cắt da cắt thịt. Người cha của cô, thay vì yêu thương chăm sóc, lại luôn tỏ ra thô bạo mỗi khi cô không mang tiền về. Cuộc sống của cô bé là một chuỗi ngày mệt mỏi, trong khi cô chỉ mong mỏi được một lần cảm nhận sự ấm áp của tình yêu thương.
Câu chuyện bắt đầu vào đêm giao thừa, khi mọi người khắp nơi đang háo hức chuẩn bị đón một năm mới đầy hy vọng. Cô bé bán diêm trong bộ đồ mỏng manh, chân trần đi giữa cơn bão tuyết, mong mỏi bán được vài bao diêm để có tiền mang về cho cha. Nhưng những người qua lại đều vội vã, không ai dừng lại để giúp đỡ cô. Cô bé có thể nghĩ đến việc quay về nhà, nhưng cô sợ rằng mình sẽ bị đánh đập nếu không có tiền cho cha. Mỗi bước đi của cô bé là một bước gần hơn đến sự tuyệt vọng, và cũng là sự đau đớn mà người lớn không hề hay biết.
Đêm càng lạnh, cơn gió tuyết càng thêm mạnh, nhưng cô bé vẫn lặng lẽ đứng giữa hai ngôi nhà, ánh mắt nhìn vào những bữa tiệc gia đình ấm cúng phía sau những khung cửa sổ sáng đèn. Cô bé mơ ước được một lần cảm nhận sự ấm áp đó. Cô khẽ rút một que diêm và châm lên, chỉ một ánh sáng nhỏ nhoi nhưng đủ để sưởi ấm bàn tay đang lạnh cóng. Qua ánh sáng của que diêm đầu tiên, cô nhìn thấy một chiếc lò sưởi ấm áp, nơi cô có thể quây quần bên gia đình, được ủ ấm trong vòng tay yêu thương. Nhưng chỉ trong tích tắc, ánh sáng tắt và cô lại trở về với đêm tối, lạnh lẽo.
Nhưng cô bé không bỏ cuộc. Với mỗi que diêm tiếp theo, cô tiếp tục mơ về một bữa ăn ngon lành, rồi về một cây thông Noel lấp lánh đầy ắp quà. Và trong lần quẹt que diêm cuối cùng, cô thấy bà ngoại, người duy nhất luôn yêu thương cô. Bà mỉm cười, dang rộng tay ôm lấy cô bé và chở che. Cô bé khóc nức nở và gọi bà. Chỉ trong khoảnh khắc đó, cô bé cảm nhận được sự an lành và ấm áp mà cô hằng mong ước. Cả hai bay lên trời, ra đi khỏi thế gian tàn nhẫn này.
Ngày hôm sau, người ta tìm thấy thi thể cô bé bán diêm lạnh giá nằm trong khe tường giữa hai ngôi nhà. Những que diêm cháy dở vẫn còn nằm đó, như một chứng tích của những ước mơ nhỏ bé. Đối với cô bé, cái chết không phải là sự kết thúc, mà là sự giải thoát, là cuộc gặp gỡ với người bà yêu thương đã qua đời. Nhưng đối với chúng ta, câu chuyện này là một bài học về lòng nhân ái và sự vô cảm của con người.

7. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện "Cô bé bán diêm" - mẫu 10
An-Đéc-Xen, nhà văn lừng danh người Đan Mạch, luôn là một phần ký ức đẹp đẽ trong lòng những đứa trẻ trên toàn thế giới. Mỗi tác phẩm của ông như một món quà chứa đựng những bài học nhân văn sâu sắc, đặc biệt là câu chuyện về cô bé bán diêm, một hình ảnh ám ảnh và đầy cảm động. Nhân vật này không chỉ là một cô bé tội nghiệp trong những ngày đông lạnh giá, mà còn là biểu tượng của sự khát khao về một thế giới tốt đẹp hơn.
Cô bé bán diêm, nhân vật trung tâm của câu chuyện, là hình ảnh đại diện cho những con người bất hạnh bị bỏ rơi trong xã hội. An-Đéc-Xen đã vẽ nên bức tranh cuộc sống đầy cô đơn của cô bé, đặt cô bé giữa một khung cảnh đối lập: xung quanh là những gia đình ấm áp, còn cô thì phải vật lộn trong cái lạnh buốt giá của đêm đông. Cô bé, trong những khoảnh khắc khó khăn, nhớ về những ngày tháng hạnh phúc bên bà ngoại, nơi có mái nhà ấm cúng và tình yêu thương.
Cái đối lập giữa quá khứ và hiện tại càng làm nổi bật sự đau khổ của cô bé. Dù đói rét và mệt mỏi, cô vẫn phải tiếp tục đi bán diêm, bởi sợ rằng nếu không có tiền, cô sẽ bị cha đánh đòn. Những hình ảnh về cuộc sống cơ cực của cô bé khiến người đọc không khỏi xót xa. Cô bé khao khát một thứ tình thương, một sự ấm áp trong cái lạnh giá này, chỉ cần một ngọn lửa nhỏ, một chút ánh sáng từ que diêm để xua đi cơn lạnh.
Đối với người lớn, đó chỉ là một ước mơ nhỏ bé, nhưng đối với cô bé, đó là hy vọng duy nhất. Khi quẹt que diêm đầu tiên, cô bé thấy ánh sáng ấm áp và cảm nhận được một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi. Nhưng rồi, ngọn lửa đó cũng bị cái lạnh tàn nhẫn dập tắt. Cô tiếp tục quẹt que diêm thứ hai, hy vọng về một cuộc sống sung túc, nhưng chỉ là một ảo ảnh ngắn ngủi bị bóng tối và giá lạnh nuốt chửng. Dù cho có ước mơ đến đâu, cô bé vẫn không thể thoát khỏi thực tại đầy đau đớn.
Và rồi, vào que diêm thứ ba, cô bé đã nhìn thấy bà ngoại, người thân yêu đã qua đời, với đôi tay rộng mở đón cô. Chính giây phút đó, cô bé đã rời xa thế gian này, đi đến một nơi an lành hơn, nơi không còn sự đau đớn. Cái chết của cô bé không phải là sự kết thúc, mà là sự giải thoát khỏi cuộc đời đầy khổ cực. An-Đéc-Xen đã dùng cái chết của cô bé như một lời nhắc nhở, một thông điệp sâu sắc về tình thương và sự xót thương đối với những số phận nghèo khó, bất hạnh.
Với lối viết giản dị nhưng đầy cảm xúc, An-Đéc-Xen đã thành công trong việc xây dựng một nhân vật cô bé bán diêm đầy ám ảnh. Qua đó, ông gửi gắm thông điệp về sự trân trọng hạnh phúc và những gì ta có trong cuộc sống, đồng thời khơi dậy lòng nhân ái và sự cảm thông đối với những đứa trẻ bất hạnh.

8. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện "Cô bé bán diêm" - mẫu 11
Câu chuyện ngắn "Cô bé bán diêm" của nhà văn An-đéc-xen đã để lại những dấu ấn sâu sắc trong lòng bạn đọc, đặc biệt là nỗi xót xa và cảm thương vô tận dành cho số phận bất hạnh của cô bé bán diêm. Từ những dòng đầu tiên, An-đéc-xen đã khắc họa một hoàn cảnh đáng thương, khiến ai nghe qua cũng phải nghẹn ngào.
Cô bé, một đứa trẻ mồ côi không người che chở, sống trong ngôi nhà nhỏ tối tăm cùng người cha độc ác, đã phải vật lộn trong cái lạnh của mùa đông để kiếm sống. Người cha, vì cuộc sống nghèo khó, không những không yêu thương mà còn đối xử tệ bạc với con gái. Trong đêm lạnh giá, cô bé không dám về nhà, bởi lẽ nếu không kiếm được tiền, cô sẽ bị cha đánh đòn. Tình cảnh của cô bé đầy bi thương, càng khiến cho người đọc thêm xót xa khi tưởng tượng đến một đứa trẻ phải sống trong sự cô độc, thiếu thốn cả vật chất lẫn tinh thần.
Xót thương thay, khi tất cả mọi người trong đêm giao thừa đều được sum vầy bên gia đình, thì cô bé lại lặng lẽ bước đi trên con đường tuyết trắng, trong bộ dạng đầu trần, chân đất, mà không bán được bao diêm nào. Bầu không khí ấm áp trong các gia đình càng làm nổi bật sự lạnh lẽo, cô đơn của cô bé. Một lần nữa, An-đéc-xen đã khéo léo sử dụng hình ảnh tương phản để phô bày sự thiếu thốn không chỉ về vật chất mà cả tình cảm trong cuộc sống của nhân vật.
Cái lạnh giá của mùa đông như càng thêm tàn nhẫn khi cô bé liều mình quẹt từng que diêm, hi vọng được xua tan cái rét mướt. Mỗi que diêm như một ngọn lửa sáng lên, không chỉ làm ấm cơ thể mà còn thắp sáng những mơ ước, khát khao của cô bé. Ngọn lửa ấy không chỉ là mong muốn có một ngôi nhà ấm áp, mà còn là ước mơ về một gia đình tràn đầy yêu thương, một cuộc sống đầy đủ như bao đứa trẻ khác. Hình ảnh que diêm không chỉ đơn thuần là ánh sáng vật lý mà còn là biểu tượng cho niềm hy vọng, mơ ước của những đứa trẻ nghèo khó.
Mỗi lần quẹt que diêm, cô bé lại sống trong những giây phút hạnh phúc, tưởng chừng như thoát khỏi thực tại tăm tối. Lần đầu, cô bé thấy một lò sưởi ấm áp, nhưng khi que diêm tắt, lò sưởi cũng biến mất. Cô lại tiếp tục quẹt que diêm thứ hai và thấy một bàn ăn thịnh soạn, là mơ ước giản dị của cô bé về một bữa ăn no đủ. Đêm giao thừa, trong khi các gia đình đoàn tụ, cô bé lại phải chịu đựng cơn đói khát và giá rét. Lần thứ ba, cô bé nhìn thấy cây thông noel, biểu tượng của mái ấm gia đình, khiến trái tim cô lại dâng trào khao khát tình yêu thương.
Lần thứ tư, trong khoảnh khắc tuyệt vọng, cô bé cầu xin bà ngoại cho cô đi cùng. Bà, người duy nhất yêu thương cô, hiện lên trong những giây phút cuối cùng, đưa cô đến một thế giới khác, nơi không còn sự đau đớn, tủi nhục. Đó là giây phút giải thoát, khi cô bé từ biệt cuộc sống đầy khổ đau và được đưa đến nơi an bình. Câu chuyện của cô bé bán diêm không chỉ là một bi kịch mà còn là bài học về lòng nhân ái, tình yêu thương và khát vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Cô bé bán diêm là hình mẫu của một tâm hồn trong sáng, thuần khiết và tràn đầy mơ ước, dù cho cuộc sống có khó khăn đến đâu. Qua câu chuyện, An-đéc-xen đã khắc họa sâu sắc những ước mơ giản dị nhưng lại vô cùng kỳ diệu của tuổi thơ, khiến người đọc không thể không rơi nước mắt trước những bất hạnh mà cô bé phải chịu đựng.

9. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện "Cô bé bán diêm" - mẫu 12
H.C. An-đéc-xen là nhà văn người Đan Mạch, sinh sống và sáng tác vào thế kỷ XIX (1805 – 1875). Ông là một trong những tác giả nổi tiếng nhất thế giới với những câu chuyện dành cho thiếu nhi. Những tác phẩm như Nàng tiên cá, Bầy chim thiên nga, Bộ quần áo mới của hoàng đế, và Cô bé bán diêm đã trở nên quen thuộc đối với trẻ em trên toàn thế giới. Đặc biệt, câu chuyện Cô bé bán diêm đã chinh phục trái tim người đọc Việt Nam hơn cả.
Câu chuyện đưa chúng ta vào một đêm giao thừa lạnh giá tại đất nước Đan Mạch, hơn một trăm năm trước. Cô bé mồ côi mẹ, sống trong cảnh nghèo khó, và người cha lạnh lùng đã sai cô đi bán diêm kiếm sống. Tuy nhiên, đối với một đứa trẻ, việc kiếm tiền lại là một thử thách vô cùng lớn lao. Đêm giao thừa, cô bé không bán được bao diêm nào, và càng thêm đói khi ngửi thấy mùi ngỗng quay bay từ những căn nhà ấm cúng. Đói và rét khiến cô chỉ biết thu mình lại trong một góc tường của một toà nhà lớn, cô đơn và bơ vơ, mơ ước về những ngày tháng hạnh phúc đã qua. Trước kia, cô bé từng được sống trong vòng tay yêu thương của bà ngoại, giờ đây, bà đã ra đi, để lại cô bé một mình trong thế giới lạnh lẽo.
Trước đây, mỗi đêm giao thừa cô bé đều vui vẻ bên gia đình, nhưng giờ đây, cô phải lẻ loi ngoài phố, mưu sinh. Cô quẹt que diêm đầu tiên và tưởng chừng như được ngồi bên một lò sưởi ấm áp, nhưng ngay sau khi cô giơ chân ra thì ngọn lửa vụt tắt, niềm hy vọng cũng biến mất. Cô tiếp tục quẹt que diêm thứ hai, hình ảnh một bàn ăn đầy đủ thức ăn hiện ra, với một con ngỗng quay thơm lừng, nhưng chỉ vài giây sau, cũng như trước, lửa tắt và hình ảnh chỉ còn lại bức tường lạnh lẽo. Que diêm thứ ba hiện ra hình ảnh cây thông Nô-en lộng lẫy với hàng ngàn ngọn nến sáng rực, nhưng rồi mọi thứ lại biến mất. Cuối cùng, khi cô quẹt que diêm thứ tư, bà ngoại hiện lên trong ánh sáng của ngọn lửa, và cô bé hạnh phúc trò chuyện với bà, xin được đi theo bà. Đây là giây phút kỳ diệu mà cô bé cảm nhận được tình yêu thương và sự che chở trong những giấc mơ giản dị. Nhưng thật đau lòng, giấc mơ này cũng đồng nghĩa với sự ra đi của cô bé. Cái chết của cô bé trong đêm giao thừa tuy bi thương, nhưng cũng đẹp đẽ theo cách riêng, như một sự giải thoát khỏi mọi khổ đau mà cô bé đã phải gánh chịu.
Câu chuyện của An-đéc-xen luôn dịu dàng, trong sáng và thể hiện rõ lòng yêu thương sâu sắc đối với những người nghèo khổ, như cô bé bán diêm. Câu chuyện nhắc nhở chúng ta về niềm tin vào những điều tốt đẹp sẽ đến với con người, bất chấp mọi khó khăn.

10. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện "Cô bé bán diêm" - mẫu 1
An-đéc-xen, nhà văn lừng danh với những tác phẩm sâu sắc dành cho thiếu nhi, luôn để lại những ấn tượng không thể phai mờ và những bài học nhân văn quý giá. Đặc biệt, khi nhắc đến kho tàng văn học của ông, không thể không nhớ đến tác phẩm Cô bé bán diêm, một câu chuyện thấm đẫm giá trị nhân đạo, phản ánh sâu sắc thân phận con người.
Câu chuyện kể về cuộc đời đau khổ của cô bé bán diêm, vốn là một đứa trẻ đã từng sống trong một gia đình hạnh phúc. Cô bé có một người bà dịu dàng, sống trong một ngôi nhà nhỏ xinh xắn với dây thường xuân leo quanh, nhưng tất cả chỉ còn là kỷ niệm. Sau khi bà và mẹ qua đời, cô bé sống cùng người cha nghiện rượu trong một căn gác tồi tàn, không tình thương, không sự che chở, buộc phải bán diêm để mưu sinh.
An-đéc-xen đã khắc họa một bức tranh đối lập sâu sắc để làm nổi bật nỗi bất hạnh của cô bé. Những ngôi nhà ấm cúng ngập tràn ánh sáng, với những bữa tiệc ấm áp, hạnh phúc, đối diện với cô bé là căn gác lạnh lẽo, vắng lặng. Trong khi mọi người trong những căn nhà ấy thưởng thức ngỗng quay, thì cô bé vẫn phải gặm nhấm cơn đói, lang thang trong đêm tối mà không dám trở về nhà vì sợ người cha sẽ đánh đập nếu cô không bán được diêm. Những hình ảnh này được tác giả xây dựng tinh tế, mang lại cảm giác xót xa cho người đọc.
Cô bé quẹt diêm năm lần: lần đầu tiên thấy lò sưởi ấm áp, lần thứ hai là mâm ngỗng quay, lần thứ ba là cây thông Nô-en lộng lẫy, lần thứ tư là người bà hiền hậu, và lần thứ năm, cô bé quẹt hết tất cả những que diêm còn lại, với hy vọng níu giữ hình ảnh người bà trong phút giây mong manh. Trình tự các lần quẹt diêm này là hợp lý, phản ánh sự chuyển từ nhu cầu vật chất đến khát khao tinh thần: cô bé khao khát sự ấm áp, thức ăn, và hơn cả, tình yêu thương.
Mỗi lần que diêm tắt đi, cô bé lại đối mặt với thực tế khắc nghiệt, nhưng trong những giấc mơ của mình, cô bé tìm được chút an ủi, tìm được tình yêu thương mà cô thiếu thốn. Cái chết của cô bé cuối cùng không phải là một kết thúc bi thảm thông thường, mà là sự giải thoát khỏi một cuộc sống đầy đau khổ. Dù chết trong giá rét và cô đơn, cô bé vẫn mang trong mình nụ cười nhẹ nhàng, đôi má vẫn hồng, như một biểu tượng của niềm hy vọng về hạnh phúc trong thế giới khác.
Tác phẩm Cô bé bán diêm không chỉ khắc họa nỗi khổ của con người mà còn phản ánh những giá trị nhân đạo sâu sắc, kêu gọi mọi người hãy yêu thương trẻ em và tạo cho chúng một môi trường sống đầy đủ, hạnh phúc.

11. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện "Cô bé bán diêm" - mẫu 2
Những ai đã từng đọc Cô bé bán diêm của An-đéc-xen, nhà văn tài ba người Đan Mạch, đều không thể quên được hình ảnh những ngọn lửa diêm yếu ớt bùng lên trong đêm giao thừa lạnh lẽo, tạo nên một thế giới mộng tưởng kỳ diệu của cô bé nghèo khổ. Mặc dù kết thúc của câu chuyện là một bi kịch, nhưng sức mạnh của những giấc mơ đẹp vẫn đọng lại trong tâm trí người đọc, qua những mô tả đầy cuốn hút của An-đéc-xen.
Trong cái lạnh tê buốt của xứ Đan Mạch, ta như cảm nhận rõ rệt nỗi đau của cô bé mồ côi, với đôi môi tím tái và cơn đói cồn cào, bước đi đơn độc trên con phố vắng. Cô bé không dám về nhà, sợ bị cha đánh nếu chưa bán được một que diêm nào. Nhà văn đã khéo léo lột tả nỗi cô đơn và sợ hãi của cô bé khi đặt cô giữa bóng tối mênh mông của đêm giao thừa. Dù những ngôi nhà quanh đó sáng rực ánh đèn và ngập tràn mùi ngỗng quay, cô bé chỉ còn lại những hồi ức về gia đình hạnh phúc ngày xưa, khi bà nội còn sống.
Ngôi nhà ấm áp với dây thường xuân leo quanh, giờ chỉ còn là một kỷ niệm xa vời, đối lập với thực tại khốn cùng mà cô bé phải chịu đựng, nơi hai cha con sống trong một góc tối tăm, nghèo khổ và ngập tràn những lời mắng nhiếc. Cô bé chỉ mong có thể tìm được một chút hơi ấm từ ngọn lửa diêm, nhưng lại sợ rằng sẽ làm hỏng bao diêm quý giá chưa bán được. Tuy nhiên, cuối cùng, cô bé cũng dũng cảm quẹt một que diêm, để rồi bước vào một thế giới mộng tưởng đầy tươi đẹp.
Hình ảnh ngọn lửa sáng lên, đầu tiên là ánh sáng xanh lam, rồi dần chuyển thành màu trắng rực rỡ, mang đến cho cô bé một chiếc lò sưởi ấm áp. Ánh sáng ấy giúp cô bé quên đi cái giá lạnh bên ngoài, nhưng cũng chỉ là một giấc mơ thoáng qua, khi que diêm vụt tắt và lò sưởi biến mất. Những giấc mơ tiếp theo của cô bé, từ ngỗng quay đến cây thông Nô-en, đều là những ước mơ giản dị nhưng đầy khao khát về một cuộc sống tốt đẹp hơn, dù chúng chỉ là những hình ảnh thoáng qua trong tâm trí cô bé. Cô bé vẫn phải tiếp tục đối mặt với cái lạnh vô tận của đêm đông, với cái đói và sự thờ ơ lạnh lùng của những người xung quanh.
Và mỗi lần quẹt diêm, cô bé lại tiếp tục mơ về những điều tươi đẹp, mặc dù tất cả chỉ là ảo ảnh không thể chạm tới. Những giấc mơ ấy phản ánh sự khát khao mãnh liệt về một cuộc sống tốt đẹp, một cuộc sống mà cô bé không bao giờ có thể trải nghiệm trong thực tế, làm trái tim người đọc đau đớn và xót xa.

12. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện "Cô bé bán diêm" - mẫu 3
Câu chuyện Cô bé bán diêm của An-đéc-xen khiến tôi không thể quên được nỗi xót xa, cảm thương sâu sắc trước cảnh ngộ của cô bé nghèo khổ. Em không chỉ thiếu thốn vật chất mà còn phải chịu đựng nỗi đau tinh thần vô cùng tột cùng. Cuộc đời này thật đáng sợ biết bao khi một đứa trẻ, mồ côi và lạc lõng, phải gánh chịu nỗi cô đơn giữa trời đông giá rét, không ai bên cạnh.
Khi hình dung về cảnh cô bé, tôi cảm thấy trái tim mình như bị siết chặt lại. Làm sao ta có thể thờ ơ trước hình ảnh một đứa trẻ bơ vơ, lạc lõng giữa đêm tối, lạnh giá đến mức tưởng chừng sẽ cắt da cắt thịt? Trong khi bao người đang sum vầy bên bếp lửa ấm cúng, thưởng thức bữa cơm ngon lành trong không khí yêu thương, cô bé phải ngồi một mình, bán diêm trong sự thờ ơ của thế giới xung quanh. Đặc biệt, câu chuyện diễn ra vào đêm giao thừa, thời khắc mà mọi ngôi nhà đều tràn ngập ánh sáng và niềm vui, càng khiến ta thêm phần xót xa cho cô bé tội nghiệp.
Giá như những ảo ảnh mà cô bé thấy trong giấc mơ của mình có thể trở thành hiện thực, khi ngỗng quay nhảy ra khỏi đĩa để mang đến cho em bữa ăn thịnh soạn. Nhưng thật không may, giấc mơ ấy lại vụt tắt, và cô bé vẫn phải đối mặt với không gian lạnh lẽo, tĩnh mịch, vắng vẻ, phủ đầy tuyết trắng và những cơn gió bấc thổi vù vù. Hơn thế nữa, cô bé lại càng thêm đau lòng khi chứng kiến sự lạnh lùng, thờ ơ của mọi người xung quanh, khiến chúng ta phải nhói lòng trước nỗi bất hạnh của em.
Không bỏ cuộc, cô bé lại tiếp tục thắp lên những que diêm, một lần nữa để sống trong những giấc mơ đẹp của tuổi thơ. Em mơ về cây thông Nô-en rực rỡ với hàng ngàn ngọn nến sáng lấp lánh trên cành lá xanh tươi. Nhưng trớ trêu thay, tất cả chỉ là ảo tưởng, như những ngôi sao trên bầu trời xa vời mà em không thể chạm tay vào. Cảm giác nghẹn ngào tràn ngập khi ta nghĩ về em bé, khi em đã quá kiệt sức và chuẩn bị gục ngã trước cái lạnh thấu xương của mùa đông khắc nghiệt.

Có thể bạn quan tâm

Top 6 Hoa hậu xuất thân từ Đại học Ngoại thương

Top 7 Nước Hoa Vùng Kín Nổi Bật Nhất Hiện Nay

Khám phá 4 công thức làm Tokbokki (bánh gạo Hàn Quốc) hấp dẫn, đậm đà hương vị

Top 5 Biệt thự, Villa & Resort đẳng cấp nhất Bình Dương

Thử gọi đúng y thực đơn Trấn Thành từng chọn tại A Mà Kitchen – cái kết khiến cả nhóm bất ngờ
