Top 16 bài văn biểu cảm xúc động nhất về cây bàng dành cho học sinh lớp 7
Nội dung bài viết
1. Tác phẩm biểu cảm đặc sắc về cây bàng - Bài số 4
Thuở đầu tiên bước vào lớp một, tôi đã bắt gặp hình ảnh cây bàng sừng sững trên sân trường. Những tán lá rộng lớn như bàn tay khổng lồ vươn ra che chở, làm dịu đi cái nắng hè gay gắt. Có lẽ chính sự kiên cường và dịu dàng ấy đã khiến bàng trở thành người bạn không thể thiếu của mọi mái trường.
Theo năm tháng, cây bàng trở thành nhân chứng lặng thầm ghi lại từng khoảnh khắc trưởng thành của tôi. Dù là trường tiểu học hay cấp ba, bàng vẫn hiên ngang đứng đó, như người giữ ký ức trân quý nhất của tuổi học trò. Mỗi mùa qua đi, bàng lại khoác lên mình một vẻ đẹp riêng - khi thì rực rỡ, lúc lại trầm tư. Tôi không thể quên hình ảnh bàng đầu thu, những chiếc lá khẽ đung đưa trong làn gió nhẹ, như vẫy chào chúng tôi trở lại sau kỳ nghỉ hè.
Rồi thu qua đông tới, bàng trút bỏ chiếc áo vàng úa, để lộ thân hình gầy guộc nhưng kiên cường chống chọi với giá rét. Như một phép màu, khi xuân về, từng chồi non lại bừng tỉnh, mang theo sức sống mãnh liệt. Mùa hạ đến, tán lá xum xuê lại trở thành chiếc ô khổng lồ che mát cho những giờ ra chơi.
Dưới gốc bàng ấy, biết bao kỷ niệm đẹp đẽ đã được viết nên - những trò chơi nghịch ngợm, những buổi ôn bài mệt nhoài, hay đơn giản chỉ là khoảnh khắc lật từng trang sách trong làn gió mát. Thời gian trôi, chúng tôi lớn dần rồi rời xa mái trường, nhưng hình ảnh cây bàng góc sân vẫn mãi in sâu như biểu tượng đẹp nhất của một thời áo trắng.


2. Cảm nhận sâu sắc về cây bàng - Tác phẩm số 5
Giữa muôn vàn loài cây trên đất Việt, mỗi loài mang một vẻ đẹp riêng, nhưng với tôi, cây bàng tựa như người bạn tri âm. Bàng không chỉ là cây cỏ, mà là nhân chứng lặng thầm ghi lại những kỷ niệm vui buồn thuở thiếu thời.
Thuở còn thơ dại, bàng đã sừng sững nơi đầu làng như người lính canh. Dáng đứng hiên ngang ấy tựa chiếc ô khổng lồ che chở cả một khoảng trời. Thân cây sần sùi những mắt gỗ như đôi mắt thời gian, còn bộ rễ cắm sâu vào lòng đất như biểu tượng của sự kiên cường.
Khác với những bạn mê sắc đỏ hoa phượng, tôi say đắm sự chuyển mình kỳ diệu của bàng khi xuân sang. Từng chồi non bừng tỉnh, khoác lên mình tấm áo xanh mướt. Dưới tán bàng rộng lớn ấy là cả thế giới tuổi thơ - nơi những chiếc lá trở thành chú trâu chọi, nơi những đêm trăng vang tiếng cười trò chơi dân gian.
Bàng hào phóng dành hết sinh lực nuôi dưỡng từng chùm hoa trắng li ti, để rồi kết thành những trái bàng vàng ươm. Vị chua chát ngọt ngào ấy in sâu trong ký ức, như món quà quê nghèo mà ấm áp. Khi đông về, bàng trơ trụi cành khẳng khiu, nhưng trong cái lạnh buốt giá vẫn ẩn chứa lời hứa về sự hồi sinh.
Rồi xuân lại đến, từng đốm lửa xanh bừng lên trên cành khô, báo hiệu một chu kỳ mới. Bàng như người nghệ sĩ tài hoa, mỗi mùa lại khoác lên mình một sắc áo mới. Giờ đây, mỗi khi nhìn thấy trái bàng chín, lòng tôi lại nghe văng vẳng lời thì thầm: "Cuộc đời này đẹp lắm!" - phải chăng đó là tiếng của bàng, hay tiếng gọi từ miền ký ức xa xôi?


3. Tác phẩm cảm nhận về cây bàng - Bài số 6
Giữa lòng Hà Nội, cây bàng hiện lên như một nghệ sĩ đa tài, mỗi mùa khoác lên mình một sắc thái riêng biệt. Không giống những loài cây khác, bàng mang trong mình một ngôn ngữ riêng, một điệu nhạc riêng cho từng thời khắc giao mùa.
Nếu sấu xanh quanh năm, xà cừ lực lưỡng, hoa sữa ngào ngạt hương đêm, thì bàng lại là bức tranh tứ bình sống động. Những rặng bàng Khâm Thiên kiên cường qua bom đạn, những cổ thụ vườn hoa Chí Linh chứng kiến bao thăng trầm lịch sử. Dọc phố Tràng Thi, bàng như người nghệ sĩ già hào phóng tặng bóng mát cho bao thế hệ.
Mùa xuân, từ thân cây khẳng khiu bỗng bừng lên những ngọn nến xanh lập lòe. Hè sang, tán lá xòe rộng như chiếc ô khổng lồ bằng ngọc bích. Thu về, những chùm quả vàng rơi lộp bộp trở thành kỷ niệm tuổi thơ. Đông tới, từng chiếc lá đỏ như những bức thư tình gửi lại cho đất trời trước khi chia ly.


4. Cảm nhận sâu sắc về cây bàng - Tác phẩm số 7
Trong thế giới thực vật, cây bàng là một nghệ sĩ độc đáo không chịu khuôn mình theo quy luật thông thường. Khi thu về, trong khi các loài cây khác khoác lên mình sắc vàng truyền thống, bàng lại chọn cho mình màu đỏ rực rỡ - một sự lựa chọn đầy cá tính giữa trời đông xám lạnh.
Những chiếc lá bàng đỏ thắm như ngọn lửa ấm áp, tỏa sáng giữa mùa đông giá buốt. Chúng ra đi trong thanh thản, bởi đã trọn vẹn một đời cống hiến - che mát cho bao thế hệ học trò, chứng kiến biết bao kỷ niệm buồn vui. Khi xuân sang, từ thân hình khẳng khiu, bàng bất ngờ bừng lên sức sống mới với hàng ngàn búp non xanh biếc, như một phép màu của tạo hóa.
Bàng là bản giao hưởng của sự sống: mùa hè với tán lá xanh mướt như chiếc ô khổng lồ, mùa thu với sắc đỏ kiêu hãnh, mùa đông với dáng vẻ khẳng khiu mà kiên cường, và mùa xuân với sự hồi sinh diệu kỳ. Cây bàng không chỉ là loài cây, mà là người bạn, người thầy thầm lặng dạy cho ta bài học về sự kiên cường, về vẻ đẹp của sự cống hiến và niềm tin vào sự tái sinh bất diệt.


5. Tản văn cảm xúc về cây bàng - Bài số 8
Hà Nội không chỉ có hoa đào Nhật Tân, canh sấu mát lành hay hương hoa sữa quyến rũ, mà còn có vị bàng chín thơm bùi in dấu tuổi thơ. Tôi yêu nhất bàng vào thu, khi nắng vàng mật ong làm bừng sáng từng chiếc lá, khi những trái bàng nhỏ xinh trở thành món quà ngọt ngào cho lũ trẻ.
Đông về, bàng nhẹ nhàng thả lá như người mẹ hiền ấp ủ mầm non cho đất. Xuân sang, từ thân hình khẳng khiu, bàng bừng tỉnh với những chồi non xanh biếc - món quà đáp lại tình yêu của cô bé dán chữ 'Lộc'. Hè tới, tán lá xanh mướt trở thành chiếc ô khổng lồ, nhưng ít ai dừng chân ngắm nhìn vẻ đẹp ấy giữa nhịp sống hối hả.
Bàng như người bạn thủy chung, chứng kiến bao thế hệ lớn lên rồi xa rời góc phố. Mỗi mùa thu, bàng lại thả những trái vàng xuống, tiếp tục vòng tuần hoàn yêu thương - cho những cô bé mới, cho những đứa trẻ cần bóng mát. Bàng vẫn đứng đó, lặng lẽ mà kiên định, trở thành một phần không thể thiếu trong hồn Hà Nội.


6. Tản văn cảm nhận về cây bàng - Bài số 9
Từ thuở cắp sách đến trường, cây bàng đã trở thành người bạn thân thiết của tôi. Những tán lá rộng mở như vòng tay che chở, xua tan cái nắng chói chang của buổi tựu trường. Có lẽ không phải ngẫu nhiên mà bàng thường được chọn làm cây bóng mát nơi sân trường - dáng đứng hiền hòa ấy như sinh ra là để đồng hành cùng tuổi học trò.
Bàng là nhân chứng lặng thầm ghi lại từng khoảnh khắc trưởng thành của tôi. Mỗi mùa qua đi, bàng lại khoác lên mình một vẻ đẹp riêng: thu sang với sắc vàng trầm tư, đông về với dáng khẳng khiu kiên cường, xuân tới bừng lên sức sống qua từng chồi non biếc, hè sang lại xòe tán rộng như chiếc ô khổng lồ. Dưới gốc bàng ấy là cả một thế giới kỷ niệm - nơi những trò chơi nghịch ngợm, những buổi ôn bài mệt nhoài, những giờ đọc sách thư thả.
Rồi thời gian trôi, chúng tôi lớn dần và rời xa mái trường. Nhưng hình ảnh cây bàng góc sân vẫn in sâu trong tâm trí như biểu tượng đẹp đẽ nhất của một thời áo trắng. Có những kỷ niệm khi nhớ lại khiến lòng ta se thắt, nhưng cũng có những ký ức đủ ấm áp để nở nụ cười.


7. Tản văn cảm xúc về cây bàng - Bài số 10
Giữa muôn vàn loài cây trên đất Việt, cây bàng với tôi là người bạn tri kỷ, là nhân chứng lưu giữ những kỷ niệm vàng son thuở ấu thơ. Từ thuở biết nô đùa, bàng đã sừng sững nơi đầu làng như chiếc ô khổng lồ che chở, thân cây sần sùi những mắt gỗ - theo lời bà tôi đó là đôi mắt thời gian của bàng.
Khác với những bạn mê sắc đỏ hoa phượng, tôi say đắm sự chuyển mình kỳ diệu của bàng. Mùa hè, tán lá xanh mướt như chiếc lọng thần kỳ, là nơi hội tụ những trò chơi tuổi nhỏ. Thu sang, bàng khoác áo vàng rồi chuyển dần sang đỏ thắm, thả xuống những trái bàng chín thơm ngon - món quà quê nghèo mà đậm đà. Đông về, bàng trơ trụi cành nhưng kiên cường chống chọi giá rét, để rồi xuân tới lại bừng lên sức sống mãnh liệt với những chồi non xanh biếc.
Bàng không chỉ là cây, mà là người bạn, người mẹ thiên nhiên ôm ấp tuổi thơ tôi. Mỗi mùa qua đi, bàng lại dạy tôi bài học mới về sự kiên cường, về vòng tuần hoàn bất tận của sự sống.


8. Bài cảm nhận sâu sắc về cây bàng số 11 - Hành trình bốn mùa gắn bó
Trước cửa lớp, cây bàng sừng sững như người bạn thầm lặng, theo tôi suốt bốn mùa xuân-hạ-thu-đông. Mỗi mùa mang đến cho bàng một vẻ đẹp độc đáo: hè sang tán lá xanh mướt tỏa bóng mát, thu về lá chuyển vàng rực rỡ, đông tới khoác áo đỏ rực như ngọn lửa ấm áp, xuân sang lại căng tràn nhựa sống với lộc non xanh biếc. Phải chăng chính tình yêu của tôi đã khiến bàng trở nên đẹp lạ kỳ như thế?
Khi tiếng ve râm ran báo hiệu hè sang, cây bàng như bừng tỉnh. Những chiếc lá non ngày nào giờ đã thành tán lá dày đặc, che chở cho chúng tôi khỏi cái nắng oi ả. Gió thoảng mang theo những bông hoa bàng trắng muốt, rải nhẹ trên mái tóc học trò như những nốt nhạc tinh khôi. Bàng hào phóng cho đi những chiếc lá làm quạt, những bông hoa điểm tô tuổi học trò.
Thu sang, bàng khoác lên mình sắc vàng ấm áp. Nắng thu vàng óng chiếu qua kẽ lá, tạo nên bức tranh sống động. Bàng như cũng rạng rỡ hơn khi được nghe lại tiếng cười giòn tan của lũ học trò sau ba tháng hè xa cách. Có lần tôi buồn vì bị phạt, bàng đã an ủi bằng trận mưa hoa trắng xóa - món quà khiến tôi viết nên bài thơ đoạt giải.
Đông tới, bàng kiên cường chống chọi với giá rét. Những chiếc lá đỏ rực như ngọn lửa ấm áp giữa mùa đông lạnh giá. Khi gió bấc thổi qua, bàng trơ lại thân hình sần sùi, nhưng trong đó ẩn chứa sức sống mãnh liệt chờ xuân sang.
Xuân về, từng chồi non bật lên xanh mướt. Bàng như người nghệ sĩ góp mình vào bản hòa ca mùa xuân. Tôi thầm nghĩ, một ngày phải xa mái trường, xa cả cây bàng thân thuộc này. Nhưng giờ đây, mỗi sáng đến lớp, bàng vẫn dang tay đón chào như người bạn tri kỷ.


9. Hành trình bốn mùa cùng cây bàng - Bài cảm nhận số 12
Khúc hát về cây bàng trường tôi
"Áo đỏ mùa đông giá
Áo xanh mùa hạ sang
Bàng mở hội tưng bừng
Chim ca vang rộn rã..."
Những vần thơ ấy luôn ngân nga trong tâm trí tôi mỗi bước chân đến trường. Cây bàng trường tôi còn trẻ trung lắm, thân thẳng tắp, tán lá xếp thành ba tầng như những chiếc ô xinh xắn chồng khít lên nhau.
Nó lớn lên thật nhanh. Từ tán lá đơn sơ ngày nào, giờ đã vươn cao tỏa bóng rợp một góc sân. Mỗi mùa qua đi, bàng lại khoác lên mình chiếc áo mới - xuân thì lộc biếc, hạ về lá xanh rợp mát, thu sang tô điểm sắc vàng đỏ, đông đến rực rỡ màu đỏ thắm. Mùa hè, dưới tán lá xanh um, những chùm hoa nhỏ li ti e ấp nép mình. Gốc bàng trở thành nơi tụ họp lý tưởng của học trò chúng tôi.
Khi hè qua đi, sân trường vắng lặng, bàng như trầm tư nhớ tiếng cười trẻ thơ. Nhưng rồi tiếng trống khai trường vang lên, bàng lại bừng tỉnh, đong đưa những chiếc lá xanh thẫm điểm xuyết sắc vàng đỏ, lấp ló những trái bàng vàng mơ ngọt ngào.
Đông về, bàng rực rỡ trong chiếc áo đỏ rồi dần trút lá. Tôi thích nhất là ép những chiếc lá đỏ ấy làm kỷ niệm - mỗi chiếc một sắc thái riêng, từ đỏ thẫm đến hồng tươi, từ cam ửng đến vàng pha. Khi cành trơ trụi giữa mùa đông giá lạnh, bàng vẫn hiên ngang như người lính gác trường.
Rồi xuân sang, từ những cành khẳng khiu bỗng bật lên những chồi non xanh biếc - biểu tượng của sức sống mãnh liệt. Màu xanh nõn nà ấy luôn tiếp thêm cho tôi niềm tin vào cuộc sống. Ôi! Sức sống diệu kỳ của tạo hóa, của thiên nhiên! Mùa xuân về trên sân trường, cây bàng như trẻ lại, reo vui cùng năm học mới, cùng bao ước mơ trong sáng của tuổi học trò.


10. Tình yêu bất tận với cây bàng - Bài cảm nhận số 13
Cây bàng - người bạn thân thiết đã đồng hành cùng em từ thuở ấu thơ. Dù là trước sân nhà, dọc lối phố hay trong sân trường, những tán bàng xanh mướt luôn là chứng nhân trung thành lưu giữ bao kỷ niệm ngọt ngào.
Xuân về, bàng khoác lên mình chiếc áo mới với những chồi non xanh biếc. Những búp nõn chúm chím như ngọn nến xanh thắp sáng cả con phố sau mùa đông dài. Dưới làn mưa xuân lất phất, cây bàng như cô thiếu nữ duyên dáng đang múa điệu chào xuân.
Hạ sang, tán lá xum xuê tỏa bóng rợp mát. Lũ trẻ chúng em nô đùa dưới gốc bàng, lắng nghe tiếng ve râm ran hòa cùng hương lá nồng dịu. Những trưa hè oi ả, bàng như người mẹ hiền dang rộng vòng tay che chở.
Thu đến mang theo hương bàng chín thơm nồng. Em nhớ mãi vị ngọt bùi của trái bàng thu, vị nắng vàng hòa quyện trong từng múi thịt. Thân cây sần sùi in hằn dấu vết thời gian, mỗi vết nám là một trang ký ức tuổi học trò.
Đông về, bàng trút lá, những cành cây khẳng khiu vươn mình trong gió lạnh. Nhưng ẩn sâu trong đó là sức sống mãnh liệt, chắt chiu từng tia nắng yếu ớt để chờ xuân sang bung nở. Chiếc lá bàng đỏ trở thành tờ giấy gói xôi ấm nồng tình người.
Cây bàng không chỉ là cây, mà là cả một thế giới tuổi thơ, là người bạn lớn luôn lặng lẽ dõi theo từng bước chân em. Mất đi bàng, em sẽ mất đi một phần linh hồn, một phần ký ức không thể nào thay thế.


11. Cảm nhận sâu sắc về cây bàng - Bài văn biểu cảm số 14
Tuổi thơ mỗi người đều lưu giữ những kỷ niệm thiêng liêng. Với tôi, đó là hình ảnh cây bàng sừng sững trước sân trường - người bạn thầm lặng chứng kiến bao tháng ngày học trò.
Cây bàng như một lão làng đứng đó từ thuở nào, thân hình vạm vỡ với lớp vỏ mịn màng tuổi thanh xuân. Tán lá xòe rộng như chiếc ô khổng lồ, điểm xuyết những chú chim ríu rít mỗi trưa hè. Mùa đông tới, bàng vẫn kiên cường chống chọi với giá rét, chỉ có những vết sẹo trên thân là minh chứng cho năm tháng dãi dầu.
Tôi nhớ như in buổi trưa hè năm ấy, khi lũ học trò nghịch ngợm vô tình làm gãy cành. Vết thương ấy đã lành nhưng để lại trong tôi bài học về sự ăn năn. Kỳ lạ thay, mỗi lần tôi ân hận áp má vào thân cây, những chiếc lá lại rung rinh như lời an ủi. Bàng trở thành tri kỷ, lặng nghe những tâm sự buồn vui, che chở cho giấc ngủ trưa của đứa học trò nhỏ.
Kỳ nghỉ hè qua đi, tôi trở lại với nỗi nhớ khôn nguôi. Bàng đứng đó, thân hình gầy guộc hơn sau những ngày xa cách. Phải chăng cây cũng biết nhớ thương? Mỗi chiều tan học, tôi lại thủ thỉ với bàng như người bạn thật sự. Trong im lặng, tôi nghe được tiếng thì thầm của thiên nhiên, bài học về sự bao dung và sức mạnh kiên cường.


12. Những rung cảm sâu lắng về cây bàng - Bài văn biểu cảm số 15
Mùa hè đến mang theo sắc đỏ rực rỡ của phượng vĩ, tím dịu dàng của bằng lăng, nhưng trong trái tim tôi, mùa hè là mùa của cây bàng thân yêu trước cửa lớp. Đã nhiều năm qua, bàng như người bạn tri kỷ, chứng kiến từng bước chân học trò của tôi.
Khi tiếng ve râm ran báo hiệu hè về, cũng là lúc dòng nhựa sống trong bàng cuồn cuộn chảy. Những chiếc lá non ngày nào giờ đã xòe tán rộng, tạo thành chiếc ô khổng lồ che mát sân trường. Bàng hào phóng gửi tặng những chiếc lá xanh làm quạt, những chùm hoa trắng muốt rơi nhẹ như mưa. Mỗi làn gió thoảng qua lại mang theo hương hoa bàng dịu nhẹ, vương trên mái tóc học trò, rắc đầy lối đi như tấm thảm thiên nhiên.
Tôi nhớ mãi buổi chiều năm ấy, khi đang buồn bã dưới gốc bàng, bỗng một trận mưa hoa trắng xóa bao phủ lấy tôi. Khoảnh khắc ấy như xóa tan mọi u sầu, để lại trong lòng cảm giác bình yên lạ kỳ. Bàng không chỉ là nơi trú nắng những trưa hè, mà còn là tri âm lắng nghe mọi tâm sự, chia sẻ mọi nỗi niềm của tuổi học trò.
Đôi khi tôi ước mình có thể hóa thành cây bàng, khoác lên mình tán lá xanh mướt, được che chở cho bao thế hệ học sinh. Nhưng rồi lại chợt nghĩ, có lẽ hạnh phúc nhất là được làm bạn với bàng, cùng nhau trải qua những tháng ngày tươi đẹp nhất. Dù mai này xa mái trường, hình ảnh bàng thân yêu sẽ mãi in sâu trong ký ức tôi như một phần không thể thiếu của tuổi thơ.
Sáng nay đứng trước cửa lớp, tôi lại ngước nhìn bàng đang vẫy chào bằng những cành lá xanh. Nếu ai hỏi tôi sẽ nhớ điều gì nhất khi xa trường, câu trả lời chắc chắn sẽ là: 'Người bạn bàng thân thiết của tôi'.


13. Những rung động sâu sắc về cây bàng - Bài văn biểu cảm số 16
Nếu phượng vĩ là biểu tượng rực rỡ của tuổi học trò, thì bàng chính là người bạn thầm lặng, gắn bó với biết bao thế hệ. Cây bàng trong ký ức tôi không chỉ là bóng mát trưa hè, mà còn là kho báu chứa đựng những kỷ niệm ngọt ngào nhất.
Thân bàng sần sùi như bàn tay lao động, tán lá xòe rộng như vòng tay che chở. Mỗi mùa hè, bàng lại khoác lên mình chiếc áo xanh mướt, điểm xuyết những chùm quả vàng ươm. Vị chua ngọt của quả bàng, cái bùi béo của nhân hạt đã trở thành món quà vặt không thể quên của tuổi thơ. Chúng tôi thường tụ tập dưới gốc bàng, vừa thưởng thức quả chín, vừa kể cho nhau nghe bao câu chuyện cổ tích giữa đời thường.
Bàng không chỉ là nơi vui chơi, mà còn là nhân chứng cho những buổi trưa hè lười biếng, những giờ ra chơi hối hả. Từng phiến lá như trang sách ghi lại tiếng cười trong trẻo của lũ trẻ. Mỗi mùa qua đi, bàng lại thay áo mới, nhưng vẫn kiên nhẫn đứng đó, chờ đợi những đứa trẻ quay về.
Giờ đây, khi những tòa nhà mọc lên san sát, hình ảnh cây bàng cổ thụ dần trở nên hiếm hoi. Tôi mong rằng thế hệ sau vẫn có cơ hội được trải nghiệm cảm giác ngồi dưới tán bàng, được nếm vị quả chín đầu mùa, được sống trọn vẹn với tuổi thơ hồn nhiên như chúng tôi ngày ấy.


14. Cảm nhận sâu sắc về cây bàng - Bài văn biểu cảm số 1
Đông về, cây cối như chìm vào giấc ngủ say giữa tiết trời lạnh giá. Thế nhưng, ẩn sâu trong từng thân cây vẫn âm thầm kể câu chuyện riêng. Với tôi, câu chuyện cảm động nhất là từ cây bàng cổ thụ nơi đầu ngõ.
Con ngõ nhỏ nơi tôi ở được đánh dấu bằng bóng dáng sừng sững của cây bàng già, như một chứng nhân thời gian. Chẳng ai rõ nó có từ bao giờ, chỉ biết khi những người đầu tiên đặt chân đến đây, cây bàng đã hiên ngang đứng đó. Dẫu được gọi là 'cụ bàng' nhưng cây vẫn giữ vẻ đẹp tràn đầy sức sống, xanh tươi mỗi độ xuân về, làm nơi hẹn hò của bao loài chim.
Trải qua bốn mùa cùng cây bàng, tôi đặc biệt yêu thích khoảnh khắc đông sang. Khi mọi người say mê tán lá xanh mùa hạ hay sắc đỏ rực mùa thu, tôi lại tìm thấy vẻ đẹp riêng trong những cành cây trơ trụi mùa đông. Đó là lúc ta có thể chiêm ngưỡng trọn vẹn bức tranh nghệ thuật mà tạo hóa vẽ nên bằng những đường nét cành cây khẳng khiu, đan xen trên nền trời xám.
Những ngày nghỉ, tôi thường đem sách ra ngồi dưới gốc bàng, cảm nhận nhịp sống âm thầm chảy trong từng thớ vỏ. Dường như có thể nghe được tiếng nhựa sống cuồn cuộn chuẩn bị đón xuân về. Đó là nhịp thở chậm rãi nhưng mãnh liệt của đất trời, của sự sống đang ấp ủ chờ ngày bừng tỉnh.
Dù thời gian có trôi qua, tôi vẫn mãi yêu cây bàng ấy. Mong rằng qua bao mưa nắng, cây vẫn vững vàng nơi đầu ngõ, để mỗi ngày tôi có thể thầm thì: 'Chào buổi sáng nhé, người bạn già thân thiết!'


15. Cảm xúc dạt dào về cây bàng - Bài văn biểu cảm số 2
Bàng ơi hỡi bàng
Tỏa bóng dài năm tháng
Dưới vòm lá xanh
Tuổi thơ tôi chứa chan bao mộng đẹp
Rồi một sớm trưởng thành
Nhặt chiếc lá vàng lòng dâng trào suy tưởng...
Những giai điệu da diết từ ca khúc 'Cây bàng' của cố nhạc sĩ Trần Lập luôn khơi dậy trong tôi hình ảnh cây bàng già nơi sân trường tiểu học năm xưa.
Cây bàng ấy như một chứng nhân lặng lẽ, không ai biết chính xác tuổi đời của nó. Chỉ biết rằng khi ngôi trường được xây dựng, nó đã sừng sững ở đó. Thân cây phủ đầy rêu phong - những nét chữ thời gian, dưới gốc là thảm hoa mười giờ rực rỡ do chúng tôi trồng chăm.
Tán bàng rộng lớn che mát cả một khoảng sân rộng, trở thành nơi tụ họp của bao thế hệ học trò. Tôi thích nhất là nằm trên ghế đá, ngắm nhìn bầu trời qua kẽ lá. Mùa hè, tán lá xanh mướt tạo thành những ô cửa sổ tự nhiên lọc ánh nắng thành muôn vàn đốm sáng nhảy múa. Mùa thu, cả tán cây bừng lên sắc đỏ rực như ngọn lửa trầm mặc, từng chiếc lá lìa cành như những chiếc thuyền giấy nhỏ về với đất mẹ.
Đông sang, cây bàng trút bỏ hết lá, những cành cây khẳng khiu vẽ nên bức tranh trừu tượng giữa nền trời xám. Nhưng ẩn sâu trong đó là sức sống tiềm tàng, âm thầm chắt chiu nhựa sống chờ xuân về. Khi những cánh én đầu tiên xuất hiện, từ các cành khô bỗng bật lên những chồi non xanh mơn mởn, rồi chẳng mấy chốc cả cây lại khoác lên mình tấm áo mới tinh khôi.
Giờ đây dù đã chuyển sang ngôi trường mới với nhiều cây bàng đẹp đẽ, nhưng trong tim tôi vẫn nguyên vẹn hình ảnh cây bàng già nơi sân trường cũ. Thỉnh thoảng, tôi vẫn trở về ngồi dưới gốc cây xưa, lặng lẽ ngắm nhìn từng tia nắng xuyên qua tán lá, để sống lại những ký ức đẹp đẽ nhất của tuổi học trò.


16. Hồi ức sâu lắng về cây bàng - Bài văn biểu cảm số 3
Những vần thơ của Đinh Thường:
Bàng đỏ lá khi đông về chợt đến
Chạm hồn ta tuổi trẻ những mơ màng
Chim non hót trên cành khô gầy guộc
Tiếng lòng ai thổn thức giữa mênh mang...
Những câu thơ ấy luôn khơi dậy trong tôi hình ảnh cây bàng cổ thụ trước sân nhà bà - chứng nhân của bao kỷ niệm tuổi thơ. Được trồng từ khi bố tôi còn là đứa trẻ, cây bàng ấy đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức làng quê của tôi.
Thân bàng sần sùi như bàn tay lao động của người nông dân, tán lá rộng che mát cả một khoảng sân rộng. Nơi ấy từng là thế giới thu nhỏ của lũ trẻ chúng tôi với bao trò chơi dân dã: ô ăn quan, nhảy dây, trốn tìm... Những chiếc lá bàng xanh mướt trở thành chiếc quạt mát lành, những quả bàng chín vàng ươm là món quà ngọt ngào của tuổi thơ nghèo khó.
Mỗi độ đông về, khi cây bàng trút bỏ hết lá, chúng tôi lại lo lắng mang rơm ủ ấm gốc cây, như chăm sóc một người bạn già. Những cử chỉ ngây thơ ấy chứa đựng cả tấm lòng yêu thương thuần khiết của trẻ thơ.
Khi gia đình chuyển lên thành phố, hình ảnh cây bàng rung rinh lá tiễn biệt trong nắng hè vẫn mãi in sâu trong tâm trí tôi. Mỗi dịp hè về, được trở lại ngồi dưới gốc bàng, tựa lưng vào thân cây thô ráp mà nghe bà kể chuyện, đó là những khoảnh khắc quý giá nhất.
Giờ đây, dù đã đi qua nhiều miền đất, ngắm nhìn bao cảnh sắc lộng lẫy, nhưng với tôi, không gì đẹp bằng hình ảnh giản dị của mái ngói đỏ, sân đất nâu và bóng bàng già in trên nền trời quê hương.


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn Thiết lập lại BIOS

Share là gì?

Khám phá cách làm món bò sốt vang thơm ngon, mềm mịn, đậm đà chuẩn vị ngay tại nhà, giúp bạn chiêu đãi cả gia đình những bữa ăn đầy hương vị.

Hướng dẫn kết nối máy tính với laptop

Khám phá Top 6 quán cà phê sân vườn đẹp nhất tại Bắc Giang cùng Tripi - những không gian lý tưởng để thư giãn và tận hưởng không khí trong lành.
