Top 18 bài văn đặc sắc về nụ cười của mẹ (lớp 7)
Nội dung bài viết
1. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 4
Mẹ là người vĩ đại, nhân hậu và có lẽ cũng là người vị tha nhất trên đời. Mỗi người đều có những kỷ niệm riêng về mẹ, có thể là những câu chuyện mẹ kể, hay những lúc mẹ miệt mài làm việc, nhưng chắc hẳn hình ảnh mẹ cười rạng rỡ, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, luôn là dấu ấn khó quên nhất.
Mẹ là tất cả những gì quý giá, giàu có và thiêng liêng nhất trên thế gian này. Con dù lớn đến đâu, trong lòng mẹ vẫn luôn là đứa trẻ, và tình yêu mẹ dành cho con mãi không đổi. Mẹ luôn đồng hành cùng con, từ những ngày thơ ấu, với những lời ru ngọt ngào, đến khi trưởng thành, đối mặt với bao thử thách cuộc đời. Hạnh phúc có thể được cảm nhận bằng nhiều cách, nhưng đối với con, hạnh phúc đơn giản và thiêng liêng nhất chính là được ở bên mẹ, được mẹ yêu thương và thấy mẹ mỉm cười tươi tắn.
Mỗi khi mẹ cười, không chỉ đôi mắt mà mọi cử chỉ của mẹ như được thắp sáng, mang đến cho con một niềm vui vô bờ. Nụ cười của mẹ giống như ánh nắng mùa xuân, xua tan đi những lo lắng, buồn phiền, và những khó khăn trong cuộc sống. Đôi mắt mẹ hơi nheo lại, có khi kèm theo má lúm đồng tiền, làm cho nụ cười thêm phần duyên dáng và kiều diễm. Nụ cười ấy luôn là dấu ấn không thể phai mờ trong tâm trí con. Khi con đạt được thành công, nụ cười của mẹ như một tia sáng chói lọi. Những lúc con thất bại, nụ cười của mẹ lại là nguồn an ủi, là sự động viên vững chắc, giúp con đứng dậy mạnh mẽ hơn. Nụ cười của mẹ như ánh nắng mùa đông, như gió mùa hè, như cơn mưa xuân nhẹ nhàng, đọng lại trong lòng con một cách sâu sắc.
Mỗi người phụ nữ đều có một vẻ đẹp riêng biệt, khó có thể diễn tả hết. Nhưng đối với con, hình ảnh mẹ cười luôn là đẹp nhất. Khi ấy, mẹ như được giải thoát khỏi mọi lo toan, trở nên nhẹ nhàng, thư thái, và cùng con tận hưởng những năm tháng quý báu của cuộc đời. Cảm ơn mẹ đã cho con một tình yêu vô bờ bến và những khoảnh khắc tuyệt vời, trong đó có nụ cười của mẹ – nụ cười tỏa sáng như ánh nắng mùa thu.
Nụ cười là liều thuốc bổ tuyệt vời, vì thế, các bạn hãy luôn cố gắng mang đến nụ cười cho mẹ, không để mẹ phải lo lắng hay buồn phiền vì mình nhé.

2. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 5
Trời đã giữa trưa, ánh nắng mùa hè như thiêu đốt mặt đất. Dưới cánh đồng làng, bóng dáng mẹ vẫn cần mẫn cấy cỏ. Em đứng trên con đường nhìn xuống, thấy mẹ mệt mỏi dưới cái nắng gắt, chiếc nón cũ gần như không đủ che nắng cho mái tóc bạc, lưng áo nâu đẫm mồ hôi. Em gọi lớn: "Mẹ ơi, con mang cơm ra cho mẹ ăn nhé!". Mẹ ngẩng lên, cười đáp: "Ừ, mẹ vào ngay đây!". Rồi mẹ bước nhẹ nhàng, vác cào cỏ trên vai, một vẻ bình thản giữa bộn bề công việc. Khi mẹ rửa mặt bằng nước mát trong dòng mương, nụ cười hiền hòa của mẹ làm sáng bừng khuôn mặt rám nắng, khiến em thấy lòng mình ấm áp vô cùng.
Mẹ đã gần bốn mươi, thân hình vạm vỡ, khỏe khoắn. Mẹ gánh vác mọi việc trong nhà, từ cấy hái ngoài đồng cho đến chăm lo các con, trong khi bố em công tác xa, ít khi về. Mẹ cần mẫn làm việc quên mình, không bao giờ kêu ca. Mọi người trong làng đều khen mẹ em hiền hậu, đảm đang. Em thương mẹ lắm, ngoài giờ học, em thường giúp mẹ quét dọn, tưới cây, cho gà ăn. Mẹ luôn khen em ngoan và khuyến khích em rèn luyện đức tính cần cù, chăm chỉ. Câu nói của mẹ vẫn vang lên bên tai: "Mẹ chỉ cần con chăm chỉ, thế là mẹ vui rồi!". Em hiểu và cố gắng giúp mẹ giảm bớt gánh nặng.
Khi mùa gặt đến, cánh đồng làng em vàng rực sắc lúa chín, hương lúa thơm ngào ngạt hòa quyện với hương hoa cau, hoa bưởi ngát ngây. Tất cả đều vui vẻ chờ đón vụ mùa bội thu. Niềm hạnh phúc hiện rõ trong mắt mẹ, trong những tiếng cười, trong ánh sáng bừng lên từ nụ cười mẹ. Em cảm nhận được rằng mọi vất vả mẹ gánh vác đều đổ vào thành quả ngày hôm nay. Mỗi bữa cơm, mỗi chiếc áo con mặc, mỗi quyển sách con đọc đều là công sức của mẹ. Mỗi đêm, mẹ ngồi cạnh em, kiên nhẫn chờ con làm bài xong mới ngủ. Bố vắng nhà, mẹ vừa là người mẹ dịu dàng, vừa là người cha nghiêm khắc. Những lời động viên của mẹ như chở che mọi khó khăn trong lòng em.
Em nhớ có lần lỡ tay làm vỡ chiếc bình cắm hoa bằng thủy tinh của bố. Lo sợ bị mẹ trách, em đổ tội cho chú mèo. Tối đó, mẹ gọi em ra sân, hai mẹ con ngồi dưới bóng cây cau, trời đầy sao, ánh trăng sáng tỏ. Mẹ nhẹ nhàng nói: "Thu à, mẹ biết con nói dối. Nếu con làm vỡ bình, con chỉ cần nhận lỗi, mẹ và ông bà sẽ không trách đâu. Nhưng sự dối trá làm cả nhà buồn. Lần sau, con nhớ đừng như thế nữa, con gái của mẹ!". Em nghe xong, nước mắt rơi, xấu hổ và ân hận. Em ôm mẹ và xin lỗi. Mẹ vỗ về: "Thôi, đừng khóc nữa, con! Mẹ tin con sẽ không bao giờ dối trá nữa. Ngẩng đầu lên con nhé!"
Nhìn mẹ cười, dưới ánh trăng, nụ cười ấy thật dịu dàng, bao dung. Em nắm tay mẹ, quyết tâm sẽ luôn là một đứa con ngoan, sống theo lời mẹ dạy. Con yêu mẹ rất nhiều!

3. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 6
Mỗi chúng ta đều được sinh ra với sự che chở và yêu thương vô bờ bến từ mẹ. Mẹ là người dạy dỗ chúng ta trưởng thành, nhưng đồng thời cũng là người gánh chịu mọi vất vả, hy sinh để các con có thể lớn khôn. Những đêm dài không ngủ, những buổi sáng sớm chưa tỏ, mẹ vẫn miệt mài chăm lo cho gia đình, mang lại cho chúng ta một cuộc sống đầy đủ, ấm no. Trong trái tim mỗi người con, dù không nói ra, nhưng tình yêu dành cho mẹ là vô hạn. Mẹ chính là ngọn đèn soi sáng con đường đời, là ánh sáng hướng dẫn con vượt qua mọi khó khăn, thử thách. Với tôi, điều quý giá nhất chính là được nhìn thấy nụ cười của mẹ, nụ cười ấy luôn mang đến cho tôi niềm hạnh phúc vô bờ bến.
Có lẽ không ai trong chúng ta có thể hiểu hết được sự vất vả mà mẹ đã trải qua trong suốt quá trình mang thai và nuôi dưỡng chúng ta. Mẹ đã mang nặng đẻ đau, chịu đựng những cơn ốm nghén dữ dội, nhưng vẫn không một lần kêu ca. Khi mang thai, mẹ đã phải hi sinh rất nhiều, không dám uống thuốc dù bản thân mệt mỏi, chỉ vì lo sợ ảnh hưởng đến đứa con trong bụng. Mẹ coi thiên chức làm mẹ là niềm hạnh phúc vô bờ, và vì thế, mẹ không tiếc tuổi xuân, không ngại hy sinh bản thân mình.
Dù cơ thể mẹ có thay đổi, dù khuôn mặt có nhăn nheo, sức khỏe suy giảm, nhưng những điều đó không thể so với tình yêu mẹ dành cho chúng ta. Mẹ không ngừng làm việc, từ sáng đến tối, không kể mưa nắng, để lo cho con cái một cuộc sống đủ đầy. Mẹ không bao giờ kể về những khó khăn mà mẹ đã chịu đựng, vì đối với mẹ, mọi gian khổ đều là niềm vui, là sự hi sinh đầy yêu thương. Vì mẹ biết rằng sự hy sinh của mẹ sẽ đổi lại một cuộc sống hạnh phúc, ấm no cho các con.
Chúng ta, đôi khi vô tâm quên đi sự vất vả của mẹ, chỉ biết tận hưởng những gì mẹ mang lại. Tôi cũng đã từng nghĩ như vậy, nhưng khi trưởng thành, tôi mới hiểu hết những gì mẹ đã làm cho tôi, và tôi cảm thấy ân hận, thương mẹ rất nhiều. Mẹ luôn nhìn chúng ta bằng ánh mắt yêu thương, dù có khó khăn, dù có đau khổ, mẹ cũng chỉ lặng lẽ chịu đựng và không bao giờ than phiền. Trước mặt chúng ta, mẹ luôn cười, nụ cười của mẹ luôn ấm áp, dịu dàng.
Nhưng tôi không biết rằng, những nụ cười ấy có đôi lúc chỉ là nụ cười gượng, nụ cười của một người mẹ mệt mỏi, chịu đựng bao áp lực trong cuộc sống. Mẹ luôn hy sinh, luôn đặt chúng tôi lên trên hết, luôn nói “Con ăn đi, mẹ không đói”, “Mẹ không mệt”… Những lời đó giờ đây khiến tôi không thể ngừng rơi nước mắt. Nhưng nhờ có sự hy sinh, sự kiên cường của mẹ, chúng tôi đã lớn lên, gia đình cũng không còn khó khăn như trước. Và giờ đây, khi nhìn thấy mẹ cười thật sự hạnh phúc, tôi cảm thấy xúc động vô cùng. Nụ cười ấy không còn là nụ cười của sự lo toan, của áp lực nữa. Nếu có một điều ước, tôi chỉ ước mẹ luôn vui vẻ và hạnh phúc như vậy.
Mỗi người đều không thể lựa chọn cho mình hoàn cảnh sống, nhưng tôi không hối hận vì được sinh ra trong gia đình này, được làm con của mẹ. Mẹ chính là mái nhà hạnh phúc, nơi tôi luôn cảm thấy bình yên khi trở về. Nụ cười của mẹ chính là động lực giúp tôi vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Và tôi muốn nói với mẹ: Được làm con của mẹ là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời này. Con yêu mẹ rất nhiều.

4. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 7
Tôi lớn lên trong một gia đình không trọn vẹn, khi còn rất nhỏ, bố tôi đã ra đi. Mẹ là người duy nhất nuôi dưỡng tôi, dạy dỗ tôi khôn lớn. Ký ức về bố tôi chỉ là những lời kể từ mẹ, nhưng hình ảnh của mẹ lại luôn khắc sâu trong tim tôi.
Hồi nhỏ, tôi hay bị bạn bè trêu chọc vì không có bố. Những lúc như vậy, tôi chỉ biết im lặng, thu mình lại. Dần dần, tôi chẳng muốn giao du với ai ngoài những đứa bạn xung quanh. Mẹ tôi là một người phụ nữ hiền lành và chăm chỉ. Mỗi sáng, mẹ thức dậy từ rất sớm để hái rau, mang ra chợ bán. Sau khi chợ vắng, mẹ lại lo toan công việc trong nhà. Mẹ luôn mua cho tôi đồ ăn sáng, dù bản thân mẹ chẳng bao giờ ăn gì mà chỉ lo cho tôi. Sự hy sinh của mẹ đối với tôi không thể đong đếm bằng lời.
Học lớp 6, tôi có một bạn trong lớp nói xấu tôi, bảo rằng tôi là đứa hư hỏng vì không có bố. Lúc đó, tôi không thể kìm chế được cảm xúc, chạy đến ném sách vở và tát bạn ấy một cái thật mạnh. Câu chuyện đã đến tai cô giáo, và cô đã yêu cầu mẹ tôi đến trường để nói chuyện. Về đến nhà, mẹ tôi đã rất tức giận và quát mắng tôi. Đây là lần đầu tiên tôi thấy mẹ giận dữ như vậy. Tôi cảm thấy rất oan ức và đã cãi lại mẹ. Mẹ đánh tôi một cái và tôi bỏ đi, chạy ra ngoài với cơn giận trong lòng. Khi trời tối, tôi không biết mình đang ở đâu, tôi bắt đầu sợ. Khi quay lại gần nhà, tôi nhìn thấy mẹ đang cầm đèn tìm tôi. Mẹ nhìn thấy tôi, cười thật tươi, một nụ cười rạng ngời mà tôi chưa bao giờ thấy. Mẹ chạy đến ôm tôi và nói: “Cảm ơn con”, rồi mẹ dẫn tôi về nhà.
Lần đầu tiên tôi chú ý đến nụ cười của mẹ. Tôi hiểu rằng mẹ cười vì đã tìm thấy tôi, và tôi là niềm hạnh phúc lớn lao nhất của mẹ. Trước kia, tôi đã từng trách mẹ vì hoàn cảnh gia đình. Nhưng nụ cười của mẹ ngày hôm đó đã giúp tôi nhận ra rằng tôi đã sai. Tôi đã hành động thiếu suy nghĩ và bồng bột.
Thời gian trôi đi, tôi đã trưởng thành hơn và mẹ cũng già đi. Tôi hứa với lòng mình sẽ luôn cố gắng làm cho mẹ cười mỗi ngày qua những nỗ lực trong học tập và cuộc sống. Tôi trân trọng những gì mình có và sẽ không ngừng phấn đấu để làm cho mọi thứ tốt đẹp hơn. Cảm ơn mẹ đã sinh con ra, cảm ơn nụ cười của mẹ ngày ấy đã giúp tôi trưởng thành. Dù đã lớn, con vẫn sẽ luôn là đứa con ngoan của mẹ.

5. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 8
Mẹ là một nhân viên bán hàng ở siêu thị, công việc của mẹ rất bận rộn và mệt mỏi. Tuy nhiên, dù thế nào, mẹ luôn mang đến nụ cười rạng rỡ, sẵn sàng chào đón mọi người. Mỗi ngày, sau một ngày làm việc dài, mẹ vẫn không nghỉ ngơi mà lao vào việc nhà, để tôi có một bữa cơm ngon trước khi học bài. Tôi thường ngồi cạnh mẹ, trò chuyện để mẹ bớt mệt, và khi lớn hơn, tôi cùng mẹ làm việc nhà. Mẹ cười rất tươi mỗi lần tôi giúp mẹ, đó là nụ cười mà tôi yêu thích nhất. Nó không giống với nụ cười của mẹ khi làm việc ở siêu thị. Nụ cười ấy không chỉ đẹp mà còn chứa đựng tình yêu thương, khiến tôi cảm thấy như mình được tiếp thêm sức mạnh để cùng mẹ hoàn thành công việc.
Tôi tự nhận mình là 'hiệp sĩ bảo vệ nụ cười của mẹ'. Cũng giống như những chàng hiệp sĩ bảo vệ công chúa trong truyện, tôi luôn cố gắng giữ nụ cười của mẹ luôn nở trên môi. Tôi chăm chỉ học tập, không đua đòi hay học theo thói xấu, và luôn dành thời gian bên mẹ, cùng mẹ làm việc nhà và chia sẻ những câu chuyện trong cuộc sống. Mỗi khi mẹ bảo tôi đi học bài hay chơi với bạn bè, tôi hiểu rằng mẹ cũng muốn tôi ở bên cạnh, và tôi sẽ luôn ở đó, ngồi cạnh mẹ, ngắm nhìn nụ cười hiền hậu của mẹ như ngày xưa.
Thời gian trôi, tôi lớn lên và mẹ cũng dần già đi. Những nếp nhăn trên khóe mắt mẹ càng rõ khi mẹ mỉm cười, nhưng tình yêu của tôi dành cho nụ cười ấy sẽ mãi không thay đổi, như tình mẹ dành cho tôi, vĩnh viễn không phai mờ.

6. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 9
Người ta thường nói ánh sáng mặt trời là thứ ấm áp nhất, nhưng đối với em, không có gì sáng hơn, ấm áp hơn nụ cười của mẹ.
Nụ cười của mẹ không phải vì mẹ là người phụ nữ xinh đẹp, vì thực ra mẹ em rất bình dị, với mái tóc đen, đôi mắt sáng và làn da rám nắng. Nhưng đối với em, nụ cười của mẹ như một viên kim cương quý giá. Và em tin rằng bất kỳ người con nào cũng cảm nhận được điều đó, vì mẹ là thiên thần bảo vệ con cái mình.
Vì thế, em luôn cảm thấy mẹ đẹp nhất khi cười. Lúc ấy, khuôn mặt mẹ rạng rỡ, đôi mắt cong lên như trăng, chứa đựng niềm vui và sự dịu dàng. Mỗi lần thấy mẹ cười, em như chìm đắm trong thế giới thiên đường ấy, mọi lo âu trong em đều tan biến. Mẹ cười giống như thần dược cho tâm hồn em, mỗi giây phút bên mẹ đều là niềm vui.
Vì vậy, em luôn cố gắng học hỏi, trưởng thành hơn để có thể là niềm tự hào của mẹ, để mẹ luôn có thể mỉm cười hạnh phúc, như bà vẫn làm cho em mỗi ngày.

7. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 10
Mẹ! Tiếng gọi đầu tiên của cuộc đời tôi. Mẹ là con đò tảo tần, luôn xuôi ngược giữa dòng đời, chở nặng âu lo và gánh vác mọi khó khăn để lo cho tôi. Dù cuộc sống bao gian truân, mẹ luôn nở nụ cười, một nụ cười ngọt ngào, dịu dàng mà tôi luôn cảm nhận được. Đối với tôi, nụ cười ấy chính là món quà vô giá, tiếp thêm sức mạnh và niềm tin giúp tôi vượt qua thử thách.
Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã may mắn được ngắm nhìn nụ cười của mẹ. Mỗi lần mẹ cười, tôi cảm nhận được tình thương vô bờ bến, một tình yêu không thể diễn tả bằng lời. Có những người không bao giờ có cơ hội nhìn thấy nụ cười ấy, và có những người lại vô tình làm tổn thương những nụ cười quý giá ấy. Nụ cười của mẹ là cả một vũ trụ bao la, nơi tôi tìm thấy niềm tin và sức mạnh vươn lên trong cuộc sống. Nó không chỉ là niềm vui, mà là động lực cho mỗi bước đi của tôi.
Mỗi nụ cười của mẹ đều mang một ý nghĩa riêng. Khi tôi ngoan ngoãn, mẹ cười với nụ cười ấm áp, đầy yêu thương, làm tôi cảm thấy tự hào. Khi tôi đạt thành tích tốt, nụ cười của mẹ rạng rỡ, giúp niềm vui trong tôi nhân lên gấp bội. Những lúc tôi buồn, mẹ cũng cười, nhưng đó là nụ cười an ủi, vỗ về, như ngọn lửa ấm áp giữa đêm lạnh, giúp tôi cảm thấy bình yên và vững lòng. Những nụ cười của mẹ như nguồn năng lượng vô hình, sưởi ấm trái tim tôi, giúp tôi vững bước qua mọi khó khăn.
Mẹ luôn ở bên tôi, và mỗi nụ cười của mẹ là niềm hạnh phúc lớn lao. Nhưng khi mẹ không cười, tôi lại nhận ra rằng, nụ cười của mẹ chính là gia tài quý giá nhất, là nguồn động lực lớn lao giúp tôi vượt qua những thử thách trong đời.

8. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 11
Trong mỗi gia đình, không ai có thể thay thế được vai trò của người mẹ. Mẹ là người đã nuôi dưỡng, chăm sóc và là người luôn ở bên cạnh ta từ khi còn thơ bé. Và thật hạnh phúc biết bao khi thấy nụ cười của mẹ, nụ cười tỏa sáng trên khuôn mặt hiền hậu của người phụ nữ yêu thương ta vô bờ.
Nhớ về những năm tháng thơ ấu, em luôn khắc sâu trong trí nhớ hình ảnh mẹ với nụ cười hiền hòa, dịu dàng. Nụ cười ấy theo em suốt từ những ngày mẫu giáo, đến những năm tiểu học, và mãi cho đến khi em bước vào tuổi trung học. Nó là nguồn động viên, khích lệ em vượt qua mọi khó khăn. Nụ cười ấy cũng chính là nơi an ủi em mỗi khi em vấp ngã, là niềm tin vững chãi để em đứng dậy.
Và em luôn ước ao nụ cười ấy mãi luôn ở trên môi mẹ. Những lúc em thức khuya học bài, mẹ nhẹ nhàng đến bên cạnh, xoa đầu và dành cho em một nụ cười ấm áp: “Cố gắng lên con!” Mỗi lần đó, em cảm thấy như mẹ tiếp thêm cho em sức mạnh, làm cho tâm hồn em trở nên mạnh mẽ hơn. Em sẽ chạy lại ôm chầm lấy mẹ và nói: “Con yêu mẹ!” Mẹ lại cười dịu dàng. Có những lần em bị ốm, mẹ không ngại thức khuya, chăm sóc từng li từng tí. Mẹ nhẹ nhàng móm cho em từng thìa cháo, đút từng múi cam, nhưng lần ấy, em lại không nhìn thấy nụ cười quen thuộc của mẹ. Thay vào đó là khuôn mặt lo âu, buồn bã. Lúc đó, em chỉ mong mình khỏe lại để có thể nhìn thấy nụ cười ấy lần nữa.
Nụ cười của mẹ, một thứ vô giá mà suốt đời em không thể quên. Nó là nguồn động viên vững chắc, khích lệ em vững bước trên con đường dài phía trước. Em chắc chắn rằng dù có trải qua bao nhiêu năm tháng, nụ cười nhân hậu ấy sẽ luôn in sâu trong trái tim em.

9. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 12
Nụ cười của mẹ luôn là nguồn động viên vô giá, làm ấm lòng ta mỗi khi ta cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Nó làm ta yêu cuộc sống hơn, ngay cả khi trong lòng tràn đầy bâng khuâng. Tuổi mới lớn của chúng ta không thiếu những lúc vui vẻ rồi lại buồn bã, như khi ta nhận điểm kém, khi cãi vã với bạn bè hay khi mắc lỗi với người lớn. Trong những lúc như thế, nụ cười của mẹ, bao dung và dịu dàng, như ánh nắng ấm áp giữa mùa đông, như cơn mưa mát lành trong những ngày nắng gay gắt. Nụ cười ấy là chiếc ôm ấm áp, là niềm tin tiếp thêm sức mạnh cho ta vươn lên trong cuộc sống.
Nhưng nụ cười của mẹ còn trở nên diệu kỳ hơn khi ta giành được những thành công dù nhỏ bé. Khi ta khoe điểm mười đỏ chói, khi ta chia sẻ một việc làm tốt đã giúp đỡ bố mẹ, hay khi ta tự mình hoàn thành công việc trong gia đình, nụ cười của mẹ thật rạng ngời, đẹp đẽ như bình minh. Bạn có thể thấy từ đó gì không? Đó là niềm vui không lời, là sự động viên tinh thần vô giá, giúp ta thêm sức mạnh để làm tiếp những việc có ích cho đời. Tình yêu thương mà mẹ dành cho ta được gửi gắm trọn vẹn trong nụ cười ấy.
Hãy thử tưởng tượng một ngày, nụ cười ấy không còn trên khuôn mặt mẹ nữa, cuộc sống sẽ trở nên thế nào? Sự tĩnh lặng, lạnh lẽo sẽ bao trùm tâm hồn ta, ngôi nhà sẽ không còn những tiếng cười, không còn sự an ủi mỗi khi ta buồn, không còn những lời chia sẻ lúc ta vui. Lúc ấy, ta sẽ thấm thía hơn bao giờ hết sự quan trọng của nụ cười mẹ trong cuộc sống này.
Nụ cười của mẹ là món quà vô giá mà cuộc sống dành tặng cho mỗi đứa con. Vì thế, chúng ta hãy biết trân trọng và bảo vệ để nụ cười ấy luôn nở trên môi mẹ, mãi không tắt.

10. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 13
Nụ cười của mẹ như ánh sáng dẫn đường, luôn xuất hiện trong những khoảnh khắc quan trọng của cuộc đời con. Nụ cười của mẹ khi con chập chững bước đi, khi con đạt điểm cao, hay khi con vinh dự nhận danh hiệu học sinh xuất sắc. Nụ cười ấy, mãi mãi in đậm trong trái tim con, là nguồn động viên mạnh mẽ giúp con vượt qua bao thử thách gian nan trong cuộc sống.
Khi nghĩ về nụ cười của mẹ, con không thể không nghĩ đến những khoảnh khắc đẹp nhất trong đời mình. Đó là hình ảnh của một đóa hoa hồng đỏ thắm, nở rộ trên môi mẹ, rạng ngời như ánh nắng ấm áp trong mùa đông giá lạnh. Lần đầu tiên con cảm nhận được tình yêu sâu sắc của mẹ qua nụ cười ấy là khi con tập đi. Dù đã qua bao năm tháng, con vẫn không thể quên. Dù con ngã đau, mẹ vẫn mỉm cười khích lệ, giúp con đứng dậy, đi tiếp, như ánh sáng mặt trời chiếu sáng con đường con đang đi. Mỗi lần con bước đi vững vàng hơn, nụ cười của mẹ lại thêm phần rạng rỡ.
Trong vòng tay mẹ, con cảm nhận được sự ấm áp và niềm hạnh phúc. Mẹ cười khi con đạt được thành tích tốt. Lần đầu tiên cầm tờ kiểm tra điểm mười, con thấy mẹ vui đến mức không kìm được nước mắt. Dù con không muốn mẹ khóc, nhưng trong giọt nước mắt ấy, con vẫn nhìn thấy nụ cười của mẹ. Khi con giúp đỡ người khác, mẹ cười khen con lớn khôn, biết sống nhân ái. Nụ cười ấy luôn hiện diện mỗi khi con làm việc tốt, như một sự khen ngợi, như một sự thừa nhận tình yêu mẹ dành cho con.
Và mỗi nụ cười ấy khiến trái tim con ấm áp hơn bao giờ hết.

11. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 14
Mẹ! Một từ đơn giản nhưng chứa đựng cả một đại dương tình yêu thương, là điều thiêng liêng nhất trong cuộc đời mỗi con người. Chính mẹ là người đã mang ta đến thế giới này, chăm sóc ta từng ngày, động viên ta vượt qua bao thử thách để hướng đến tương lai. Mẹ là nguồn động lực bất tận, là điểm tựa vững vàng của mỗi đứa con.
Bạn có bao giờ nhớ về những lần mẹ mua cho bạn món quà yêu thích, khi ấy bạn cười vui sướng cả ngày không? Nhưng liệu bạn đã từng dừng lại để ngắm nhìn nụ cười hạnh phúc của mẹ? Nụ cười ấy không chỉ là biểu tượng của sự vui vẻ mà còn là dấu ấn của tình yêu vô điều kiện mà mẹ dành cho con. “Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng”, những câu thơ trong bài “Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ” của Nguyễn Khoa Điềm chính là sự miêu tả tuyệt vời về tình mẹ con, về niềm hạnh phúc khi được mẹ yêu thương, che chở.
Nhắc đến mẹ, trong lòng con lại hiện lên hình ảnh của những lúc mẹ lo lắng, chăm sóc từng bữa ăn, giấc ngủ của con. Mẹ là người đồng hành, giúp đỡ con từng bước trong cuộc sống, từ những ngày chập chững đến lúc con vững vàng trên giảng đường. Những bữa cơm mẹ chuẩn bị, những lời động viên mẹ dành cho khi con học bài, tất cả đều là những động lực lớn lao giúp con tiến về phía trước. Tuy nhiên, có bao giờ bạn nghĩ về những điều bạn đã làm để nụ cười của mẹ luôn hiện hữu trên môi bà?
Nụ cười của mẹ là món quà tuyệt vời, là ánh sáng dẫn đường trong cuộc đời con. Nó giống như một đóa hoa hồng đỏ thắm, rạng rỡ nhưng cũng đầy gai góc, vì những năm tháng tần tảo của cuộc sống đã khiến mẹ phải lo lắng cho con. Dù bạn có thể không nhớ rõ lần đầu gọi mẹ, nhưng chắc chắn mẹ là người nhớ rõ nhất khoảnh khắc đó, khoảnh khắc mẹ nhìn con với nụ cười hạnh phúc. Và nụ cười của mẹ không chỉ hiện diện trong những lúc con vui, mà còn là nguồn an ủi trong những khi con thất bại, khi con cảm thấy lạc lối.
Những lúc con buồn, mẹ sẽ là người duy nhất luôn vỗ về, xoa dịu con. Dù con làm sai, dù con không đạt được như mong đợi, mẹ vẫn mỉm cười, nói rằng không sao đâu, sẽ có cơ hội khác. Mẹ là người luôn sẵn sàng dang tay nâng đỡ con mà không cần bất kỳ đền đáp nào. Có bao giờ bạn tự hỏi rằng nụ cười của mẹ không chỉ là sức mạnh giúp con đứng dậy sau thất bại, mà còn là liều thuốc thần kỳ giúp con tiếp tục chiến đấu trong cuộc sống này? Mỗi khi cảm thấy mệt mỏi, nụ cười của mẹ chính là nguồn động lực để con vươn lên. Hãy luôn gìn giữ nụ cười đó, vì đó là điều quý giá nhất trong cuộc sống này.
Cuộc sống có thể đầy rẫy thử thách và gian nan, nhưng khi có mẹ bên cạnh, con sẽ cảm thấy vững vàng hơn. Dù con sẽ phải một ngày xa mẹ để theo đuổi hoài bão của riêng mình, nhưng chắc chắn nụ cười của mẹ sẽ mãi mãi là ngọn đèn soi đường cho con. Hãy luôn nhớ rằng tình yêu mẹ dành cho con là vô giá, và hãy luôn biết trân trọng, giữ gìn những nụ cười của mẹ, vì đó chính là món quà tuyệt vời nhất mà cuộc đời đã ban tặng cho mỗi đứa con.
Hãy cảm ơn mẹ vì tất cả những gì mẹ đã làm cho con và vì tình yêu thiêng liêng mà mẹ dành cho con. Đừng bao giờ để nụ cười của mẹ tắt đi mà hãy làm mọi thứ để nó luôn rạng ngời.

Nụ cười của mẹ là món quà vô giá mà cuộc đời ban tặng cho mỗi đứa con. Nó không chỉ là biểu tượng của sự vui vẻ, mà còn là ánh sáng soi đường mỗi khi ta gặp khó khăn. Mỗi khi con vấp ngã, mẹ luôn là người duy nhất mang đến cho con sự ấm áp và niềm tin để bước tiếp. Mẹ cười không chỉ khi con vui, mà còn là động lực lớn lao để con đứng dậy mỗi khi gặp thất bại.
Nụ cười của mẹ là ngọn lửa sưởi ấm trái tim con trong những ngày mưa gió. Mỗi lần mẹ mỉm cười, như là ánh nắng xuyên qua mây, sưởi ấm và làm sáng bừng lên mọi nỗi lo âu trong lòng con. Nụ cười của mẹ không chỉ đẹp mà còn chứa đựng tình yêu thương vô bờ bến, là niềm hy vọng để con vươn lên và tìm thấy con đường của riêng mình.
Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta vô tình quên mất rằng nụ cười của mẹ là thứ duy nhất giúp chúng ta vượt qua những thử thách. Có thể bạn đã từng mải mê với những ước mơ của riêng mình mà quên đi rằng mẹ cũng có những nỗi lo riêng. Mẹ luôn mong con thành công, và nụ cười của mẹ sẽ luôn hiện hữu để chúc phúc cho con. Khi con còn bé, mẹ là người duy nhất dõi theo từng bước đi, từng nụ cười của con, và mẹ là người luôn hiểu rõ nhất khi con vui hay khi con buồn.
Nhưng có bao giờ bạn nghĩ rằng chính con cũng là lý do để mẹ mỉm cười không? Mỗi hành động, mỗi sự nỗ lực của con sẽ làm cho nụ cười của mẹ thêm rạng rỡ. Con hãy luôn ghi nhớ rằng, mẹ là người duy nhất yêu thương con vô điều kiện, và nụ cười ấy sẽ mãi mãi là sức mạnh giúp con vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Thật may mắn khi tôi được sinh ra trong vòng tay yêu thương của gia đình, có một người cha kính trọng và một người mẹ hiền dịu. Mẹ là nguồn động viên lớn lao trong cuộc sống của tôi, luôn ở bên, sẻ chia mọi niềm vui nỗi buồn, và nụ cười của mẹ chính là ngọn lửa soi sáng giúp tôi vượt qua mọi khó khăn trong cuộc đời.
Bố tôi từng kể lại rằng, khi mẹ mang thai tôi, bà đã trải qua rất nhiều vất vả. Nhưng khi tôi chào đời, mẹ đã khóc, không phải vì đau đớn mà vì niềm hạnh phúc trào dâng. Đó là lần đầu tiên mẹ thực sự cảm nhận được niềm vui trọn vẹn. Mẹ tần tảo chăm sóc gia đình, là người phụ nữ vất vả chịu đựng tất cả, và mỗi khi nhìn thấy nụ cười của mẹ, tôi cảm thấy như mình đang được che chở bởi ánh sáng rạng ngời. Mẹ không chỉ nuôi dưỡng tôi bằng tình yêu mà còn bằng những hy sinh thầm lặng, từ làn da ngăm đen bởi nắng gió đến mái tóc dài đã bạc màu vì lo lắng cho gia đình. Mẹ không bao giờ than phiền, chỉ mỉm cười để tôi không phải lo lắng. Mẹ luôn nói rằng, chỉ cần tôi mạnh khỏe và hạnh phúc, thì mọi khó khăn đều không là gì.
Hồi nhỏ, mỗi khi tôi đạt thành tích tốt, mẹ là người đầu tiên tôi muốn khoe, và mẹ luôn vui mừng cùng tôi. Nhưng cũng có lúc tôi làm sai, mẹ không mắng mỏ mà chỉ nhẹ nhàng dạy bảo. Có một lần, tôi trốn học và bị cô giáo gọi về, khi về đến nhà, tôi thấy mẹ không cười như mọi khi, ánh mắt mẹ như buồn hơn mọi lần. Sau đó, khi tôi thú nhận lỗi lầm, mẹ chỉ xoa đầu, bảo rằng nhận lỗi là điều tốt. Nụ cười của mẹ lúc đó vẫn không phai, nhưng trong đó có nỗi buồn mà tôi không bao giờ muốn thấy.
Bây giờ, khi đã trưởng thành, tôi mới thấu hiểu tình yêu vô bờ bến mà mẹ dành cho tôi. Mẹ không chỉ là người mẹ, mà là người bạn, người chị, là nguồn động viên vô giá trong cuộc sống. Những lần mệt mỏi, nhớ về nụ cười của mẹ, tôi lại thấy tràn đầy sức sống. Mẹ là nguồn động viên lớn lao giúp tôi vượt qua mọi khó khăn. Mỗi lần học hành căng thẳng, chỉ cần nghĩ đến mẹ mỉm cười là tôi lại có thêm động lực. Dù xa nhà, khi gặp khó khăn, nụ cười của mẹ chính là ngọn đèn sáng dẫn đường cho tôi đi tiếp.
Mẹ hy sinh cho gia đình mà không cần đền đáp. Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời, cao cả nhất trong cuộc đời tôi. Chính vì vậy, tôi mong mẹ luôn giữ nụ cười ấy, không chỉ vì đó là niềm hạnh phúc của tôi mà còn là nguồn vui cho cả gia đình. Tôi luôn nghĩ về mẹ và tự hỏi nếu một ngày không còn được thấy mẹ cười nữa, cuộc sống của tôi sẽ thế nào. Vì thế, mẹ, hãy luôn vui vẻ, giữ gìn sức khỏe và cười thật nhiều để chúng con có thêm sức mạnh và động lực. Con yêu mẹ rất nhiều, và con muốn nói rằng:
“Nếu ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc, Đừng để buồn nên mắt mẹ, nghe không?”
Chúng con sẽ luôn trân trọng và yêu thương mẹ, người phụ nữ vĩ đại đã hy sinh tất cả vì chúng con.

13. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 16
“Mẹ là ngọn lửa ấm áp, là cánh đồng lúa chín vàng, là cánh chim mẹ vỗ về mỗi đêm, là ngọn đèn soi sáng con trên con đường dài gian khó. Được có mẹ trong đời là niềm hạnh phúc lớn lao.” Và hạnh phúc hơn bao giờ hết, khi mỗi ngày tôi đều được thấy nụ cười ấm áp của mẹ, luôn hiện hữu trên môi mẹ.
Mẹ không phải lúc nào cũng cười, nhưng tôi vẫn nhớ như in lời ba kể: 'Lúc con chào đời, mẹ đã cười tươi như vậy.' Mẹ mệt mỏi, có thể là đau đớn, nhưng nụ cười ấy vẫn vẹn nguyên trên môi, như là lời chào đón tôi – sinh linh bé nhỏ, nhưng đầy ắp tình yêu. Dù tôi chưa hiểu gì, nhưng chắc chắn rằng đó là nụ cười hạnh phúc nhất trong đời mẹ. Bởi mẹ đã tần tảo chăm sóc tôi từng chút một, từ những ngày tôi chưa biết bò, chưa biết đi, mẹ luôn bên cạnh động viên, nhắc nhở, nhìn tôi với ánh mắt trìu mến và nụ cười đầy hy vọng.
Khi tôi vào lớp 1, mẹ là người đầu tiên dắt tôi vào trường, ánh mắt mẹ ngập tràn yêu thương và sự động viên. Mẹ nói: 'Con vào lớp đi, mẹ sẽ luôn ở bên con.' Lúc ấy, tôi cảm thấy nụ cười của mẹ như ánh sáng soi đường cho tôi, giúp tôi tự tin bước vào thế giới mới, không còn lo sợ gì nữa. Và trong tâm trí tôi, mẹ vẫn là người tuyệt vời nhất.
Những lần tôi gặp thất bại, điểm kém hay những lần làm mẹ buồn, mẹ luôn nở nụ cười để an ủi. Mẹ không trách mắng tôi mà nhẹ nhàng bảo: 'Đừng lo, con cứ cố gắng thôi.' Đó là những lời động viên vô giá, giúp tôi vững vàng hơn. Nụ cười của mẹ luôn là nguồn động lực vô tận, là động lực thúc đẩy tôi phải nỗ lực nhiều hơn để mẹ luôn tự hào về tôi.
Nụ cười ấy, mẹ ơi, không chỉ là niềm vui của riêng con mà còn là nguồn sức mạnh vô hình nâng đỡ con qua bao khó khăn. Đó là tình yêu, là sự hy sinh, là lời chúc phúc mỗi ngày. Nụ cười ấy mãi mãi là bến đỗ bình yên trong tâm hồn con.

14. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 17
Con yêu ông, yêu bà, yêu cha, yêu em, yêu chị, nhưng có một người mà con yêu nhất, và đó chính là mẹ. Con yêu dáng vẻ thanh thoát của mẹ, yêu mái tóc đã nhuốm màu thời gian, nhưng đặc biệt, điều con yêu nhất ở mẹ chính là nụ cười của mẹ.
Nụ cười của mẹ thật đẹp! Nó đẹp như ánh trăng rằm chiếu sáng bầu trời đêm, như mặt hồ yên ả dưới ánh sáng mùa thu. Con vẫn còn nhớ câu chuyện bà ngoại kể: “Khi con vừa cất tiếng khóc chào đời, mẹ con đã dành tặng cho con món quà vô giá, dù lúc đó mẹ vô cùng mệt mỏi, khuôn mặt đầy vết tích của sự kiệt sức, nhưng mẹ vẫn nở nụ cười thật ấm áp, đón con vào lòng. Nụ cười ấy làm sáng bừng lên khuôn mặt xanh xao của mẹ, vì mẹ hạnh phúc khi sinh ra con – cô bé kháu khỉnh, đáng yêu.”
Cứ mỗi tối khi con học xong bài, ba lại kể cho con nghe về những kỷ niệm thuở bé bên mẹ, mẹ à. “Hồi con bắt đầu biết nói, biết đi, con là đứa trẻ dễ thương và đáng yêu nhất. Mỗi buổi tối, con thường bi bô đòi bú sữa, giọng nói líu lo như tiếng chim non khiến ba mẹ bật cười. Chỉ có mẹ mới hiểu con muốn gì, trong những ngày tháng đó, mẹ là người cho con ăn, con ngủ, con chơi. Mỗi bước đi đầu tiên của con, dù chưa vững vàng, mẹ luôn là người nâng đỡ, động viên con. Con đi vài bước, tưởng như sẽ ngã, nhưng không, mẹ luôn ở đó, ôm con vào lòng và cười, một nụ cười đầy hy vọng.”
Ngày con vào lớp Một, mẹ đã dắt con đi siêu thị mua sắm, chuẩn bị tất cả đồ dùng học tập. Mẹ lo lắng, nhưng con không thể hiểu hết. Đêm hôm đó, mẹ nhét vào cặp con bao nhiêu là thứ để con học tốt. Đến sáng hôm sau, mẹ đưa con đến trường, lúc này, mẹ cúi xuống hôn con và nói: “Từ tối qua mẹ đã lo lắng, con sẽ buồn và muốn về theo mẹ, nhưng giờ mẹ thấy con gái mình mạnh mẽ biết bao. Con hãy bước vào cổng trường này, rồi con sẽ thấy một thế giới mới đầy trí thức, đầy tri thức.” Mẹ lại cười, nụ cười ấy tiếp thêm sức mạnh cho con, giúp con vững bước trên hành trình học hỏi của mình.
Con biết sức khỏe mẹ yếu, nhưng mỗi khi trái gió trở trời, mẹ lại mệt mỏi. Có một lần, mẹ bị ốm nặng, nằm liệt giường trong lúc con sốt cao. Khi mẹ tỉnh dậy, mẹ gọi con vào, ôm con vào lòng và cười: “Con gái của mẹ, đưa sách vở lại đây, mẹ xem bài cho con nhé. Nếu con có gì chưa hiểu, hãy hỏi mẹ.” Mẹ ốm vậy mà vẫn lo cho con, con cảm động vô cùng. Nụ cười của mẹ khi đó thật vĩ đại, con cảm ơn mẹ đã sinh ra con, để con có thể nhìn thấy nụ cười ấm áp ấy mỗi ngày.”
Con không biết phải cảm ơn mẹ bao nhiêu lần, không biết phải xin lỗi mẹ bao nhiêu lần vì những lỗi lầm con đã gây ra. Con không biết phải làm gì để nói hết tình yêu con dành cho mẹ. Chỉ biết rằng, con yêu mẹ, yêu nụ cười của mẹ nhiều lắm!

15. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 18
Mùa đông... Gió rít từng hồi lạnh buốt... Ai cũng mặc áo bông mà vẫn cứ xuýt xoa. Nhật ký nè! Mình vừa có một “trải nghiệm” hết sức thú vị. Mình nhận thấy mùa đông không khắc nghiệt như người ta thường nghĩ, ngược lại, mùa đông mang đến một tình yêu thương đầm ấm giữa con người với con người. Sáng nay, thức dậy muộn vì mùa đông, mình cứ mãi ngủ nướng! Vội vàng bước ra khỏi nhà, mẹ chạy theo đưa cho mình chiếc áo khoác, cùng một nụ cười thật tươi. Mặc dù bầu trời vẫn xám xịt, gió vẫn lạnh buốt, nhưng chẳng hiểu sao, mình lại cảm thấy thật ấm áp chỉ nhờ nụ cười của mẹ.
Mẹ ơi! Mẹ có biết nụ cười của mẹ có ý nghĩa đối với con thế nào không? Trong bài văn tả mẹ, con đã viết rằng: “nụ cười của mẹ tựa như bông hoa mùa xuân đang chúm chím hé nở,” nhưng lúc này con cảm nhận nụ cười ấy không chỉ là bông hoa mà còn như ánh mặt trời sưởi ấm tâm hồn con. Hồi nhỏ, con nghe bố kể rằng, khi con chào đời, mẹ đã nở một nụ cười thật mãn nguyện và khi ấy mẹ đã khóc. Lúc đó, con còn ngây thơ hỏi bố: “Tại sao mẹ vui mà lại khóc hả bố?” Bố trả lời rằng: “Mẹ khóc vì tự hào khi sinh ra một đoá hồng rực rỡ, mẹ cười vì tin rằng con sẽ không làm mẹ thất vọng.” Con chỉ hiểu một điều đơn giản: nụ cười của mẹ đã đánh dấu một kỷ niệm quan trọng trong đời con, một dấu ấn theo suốt con trong hành trình cuộc đời. Khi con chập chững những bước đi đầu tiên, nụ cười của mẹ luôn là ánh sáng chỉ dẫn con bước tiếp. Nếu có ai hỏi con: “Người con yêu nhất là ai?” con chỉ biết đáp: “Con yêu mẹ nhất trên đời.”
Lớn lên một chút, con đã ngắm nhìn mẹ, nhận thấy rằng: khi mẹ cười, đôi mắt mẹ long lanh, như có ánh sáng rực rỡ tỏa ra từ tâm hồn mẹ. Mẹ từng nói với con: “Mẹ yêu con nhiều lắm, vì con là nàng công chúa nhỏ của mẹ.” Và rồi, khi con bắt đầu đi học, con đã ngồi cả buổi tối chỉ để viết chữ “MẸ” thật đẹp, vì con biết khi mẹ nhìn thấy, mẹ sẽ cười và điều đó làm con cảm thấy hạnh phúc. Mẹ ơi, dù con có gặp khó khăn, dù con có vấp ngã, mẹ luôn là điểm tựa cho con, là nơi con tìm thấy sự che chở và tình yêu vô bờ.
Lúc con được điểm cao, mẹ chỉ mỉm cười mà không khen, con cứ thắc mắc mãi: “Vì sao mẹ không khen con?” Nhưng bây giờ con đã hiểu, mẹ cười vì muốn chia sẻ niềm vui cùng con, khích lệ con tiếp tục cố gắng. Mẹ không khen để con không kiêu căng, vì mẹ hiểu rằng con có thể làm tốt hơn nữa. Và có lúc, con có chút kiêu ngạo, nhưng mẹ luôn nhắc nhở rằng không ai là hoàn hảo cả. Nhưng con biết, dù thế nào đi nữa, con luôn có quyền tự hào vì con có một người mẹ tuyệt vời như mẹ.
Khi con đạt kết quả không như ý, mẹ vẫn mỉm cười, nhưng con biết, mẹ đang lo lắng, đang buồn vì thấy con khóc. Nụ cười của mẹ lúc đó như một bàn tay vững chãi nâng đỡ tâm hồn con, giúp con vượt qua khó khăn. Và khi con đạt được thành tích tốt, nụ cười của mẹ lại nở rộ, một nụ cười đầy mãn nguyện. Con tìm thấy niềm vui vô bờ trong nụ cười ấy. Bên mẹ, con luôn cảm nhận được tình yêu vô điều kiện, cảm giác bình yên nhất.
Mẹ ơi, con đã hiểu rằng khi con lớn lên, mẹ sẽ không còn ôm con, không còn kể chuyện cổ tích cho con nghe nữa. Nhưng bây giờ con biết, con phải lớn lên thật nhanh để đền đáp công ơn của mẹ, để nụ cười của mẹ mãi tươi trên đôi môi. Mẹ ơi, con đã hiểu rằng, dù có đi đâu, dù có làm gì, mẹ vẫn là người con yêu nhất và mãi mãi là người quan trọng nhất trong cuộc đời con.

16. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 1
Người mẹ đóng vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống mỗi chúng ta. Mẹ không chỉ sinh thành mà còn nuôi dưỡng, dạy dỗ chúng ta nên người. Mẹ là chỗ dựa vững chắc về tinh thần, là nguồn động viên lớn lao mỗi khi chúng ta gặp khó khăn. Nụ cười của mẹ chính là điều kỳ diệu, mang đến niềm tin và hy vọng cho chúng ta trong từng bước đường đời.
Mẹ em năm nay đã bước qua tuổi bốn mươi, nhưng nhìn mẹ lúc nào cũng trẻ trung và xinh đẹp. Mẹ có một dáng người thanh thoát, mái tóc đen mượt mà dài đến lưng. Làn da của mẹ dù đã rám nắng nhưng lại trông khỏe khoắn, tràn đầy sức sống. Khuôn mặt mẹ phúc hậu, nụ cười luôn tươi tắn và ấm áp. Tuy thời gian đã in hằn lên gương mặt mẹ những dấu vết của cuộc sống, nhưng nụ cười ấy vẫn không bao giờ phai mờ, vẫn giữ nguyên vẻ dịu dàng và đáng yêu như thuở nào.
Trong cuộc sống đầy thử thách, mẹ luôn là người đồng hành bên cạnh em. Nụ cười của mẹ chính là động lực to lớn giúp em vững bước. Mẹ luôn cười tự hào mỗi khi em đạt được thành tích tốt trong học tập, nụ cười hạnh phúc khi em góp sức vào công việc nhà, khi em cùng mẹ sẻ chia từng phút giây trong cuộc sống này.
Ngày đầu tiên đi học, trước khi con bước vào lớp, mẹ đã nở nụ cười động viên, truyền cho con sức mạnh và sự tự tin để bước qua ngưỡng cửa đầu tiên của cuộc đời. Những năm tháng sau này, khi con trưởng thành, đã không ít lần con phạm lỗi khiến mẹ phiền lòng, nhưng mẹ vẫn mỉm cười, ôm con vào lòng, bao dung tha thứ và dạy con sửa sai. Em nhận ra rằng, không có người mẹ nào không thể tha thứ cho con cái mình, và cũng chính nhờ tình thương đó mà con ngày càng trưởng thành hơn, luôn học tập tốt và cố gắng giúp đỡ mẹ trong mọi công việc nhà.
Mẹ không chỉ chăm sóc em mỗi khi ốm đau, mà còn dạy cho con biết yêu thương, sẻ chia với những người xung quanh. Nụ cười của mẹ như một bức tường vững chắc, bao bọc và che chở cho em qua từng khó khăn. Và trong mỗi nụ cười ấy, em cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho mình.
Tình mẹ như đại dương bao la, một nụ cười của mẹ đủ để khiến con cảm nhận được tình yêu sâu sắc mà mẹ dành cho con. Mẹ là người tuyệt vời nhất trong đời con, và con sẽ luôn trân trọng và yêu thương mẹ mãi mãi.

17. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 2
“Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi”
Và mẹ em chỉ có một trên đời’’
Quả đúng như vậy, mẹ là người duy nhất trong đời, người luôn yêu thương chúng ta mà không cần điều kiện. Con yêu đôi mắt hiền từ của mẹ, yêu đôi tay luôn ôm con thật chặt. Nhưng điều con yêu nhất chính là nụ cười mỗi khi mẹ cười với con.
Nụ cười của mẹ là đẹp nhất. Nụ cười ấy mang đến cho con những cảm xúc kỳ diệu, khiến con càng yêu mẹ hơn. Con nhớ có lần con mắc lỗi bị cô giáo mắng, hay có lần con không nghe lời mẹ... Con biết mẹ buồn lắm, nhưng mẹ không để bụng lâu. Thấy con khóc, mẹ mỉm cười bao dung. Ôi! Nụ cười ấy như xua tan những lo lắng của mẹ, làm con thấy như nhận được hơi ấm trong những ngày gió rét. Nụ cười ấy khiến con hứa với bản thân sẽ ngoan ngoãn hơn, sẽ không mắc lỗi để mẹ luôn được vui và luôn nở nụ cười ấy.
Mỗi khi đạt thành tích tốt, có điểm cao trong kỳ thi, giúp đỡ người khác, hay chỉ đơn giản là làm một việc gì đó tốt đẹp, người con muốn khoe ngay chính là mẹ. Ôi! Mẹ cười rạng rỡ và đẹp đến thế. Nụ cười ấy như thắp sáng trái tim con, thúc đẩy con phải cố gắng hơn. Nụ cười ấy quan trọng hơn tất cả những phần thưởng mẹ dành cho con, vì đó là sự sẻ chia, là nguồn sức mạnh lớn lao. Con biết, nụ cười ấy là cách mẹ bảo rằng mẹ yêu con biết chừng nào. Và con chỉ muốn luôn nằm trong vòng tay mẹ, nhìn thấy mẹ cười và nghe mẹ nói: “Con của mẹ giỏi quá”. Đó chính là món quà quý giá nhất đối với con. Con cảm ơn mẹ thật nhiều.
Nụ cười ấy đã theo con suốt từ khi con sinh ra. Mẹ không kể cho con nghe, nhưng con đã nghe bố kể lại. Lúc con ra đời, mẹ rất mệt, nhưng khi bác sĩ trao con vào tay mẹ, mẹ đã nở một nụ cười yêu thương nhất. Nụ cười ấy là nụ cười đầu tiên mẹ dành cho con, phải không mẹ? Dù con không biết gì về nụ cười đầu tiên đó, nhưng con cảm ơn mẹ đã sinh ra con và đón nhận con bằng nụ cười ấy. Con vốn là một đứa bé nhút nhát, đi đâu cũng cần có mẹ bên cạnh. Nhưng trên đường đời, mẹ không thể luôn ở bên con. Con vẫn nhớ như in ngày đầu tiên vào lớp 1, khi các bạn đã vào lớp hết, chỉ còn mình con đứng khóc ngoài cửa. Mẹ dỗ mãi không nín được, con sợ những cái mới, sợ khi không có mẹ bên cạnh. Mẹ ôm con, hôn con và nói: “Con gái à, bên trong kia là thế giới thú vị, có bạn bè, thầy cô và mẹ luôn ở bên con. Hãy mạnh mẽ lên, cô bé!” Mẹ nở một nụ cười, và chính nụ cười đó đã giúp con đứng vững, không chùn bước nữa. Con biết mình phải làm gì. Mẹ có biết, chính nụ cười đó đã cho con sức mạnh vượt qua những thử thách, khó khăn của những ngày đầu không có mẹ bên cạnh.
Con biết rằng cuộc sống này sẽ thật tẻ nhạt và cô đơn nếu thiếu nụ cười của mẹ. Có lần mẹ ốm, mẹ nằm một chỗ cả ngày không nói gì. Con vào ôm mẹ, mẹ mỉm cười với con, và con biết mẹ thật vĩ đại. Cảm ơn mẹ luôn trao cho con nụ cười ấy, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Con sẽ luôn trân trọng và ghi nhớ nụ cười đó trong lòng mình. Một ngày, khi con lớn và không thể ở bên mẹ nhiều, con sẽ buồn lắm. Nhưng con chỉ cần mẹ vẫn luôn ở đó, mỗi lần đón con về nhà, chỉ cần mẹ nở một nụ cười. Đó là tất cả đối với con.

18. Bài văn cảm nghĩ về nụ cười của mẹ số 3
Trong những khoảnh khắc yếu đuối, khi vấp ngã hay lầm lỡ, chúng ta luôn cần một điểm tựa vững chắc về tinh thần để sẵn sàng bước tiếp. Và trong hành trình dài rộng của cuộc sống, những nụ cười của mẹ luôn là điểm tựa tinh thần vững vàng ấy. Nụ cười của mẹ như dòng suối mát lành, như ánh nắng mai ấm áp chiếu rọi, làm tan biến bao ưu tư, lo lắng.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài ba mươi, nhưng ở mẹ, tôi luôn cảm nhận được vẻ đẹp mộc mạc, đằm thắm và đầy kiên cường, giống như bao người phụ nữ Việt Nam chân chất và mạnh mẽ. Sinh ra trong khó khăn, từng ngày mưu sinh vất vả với ruộng đồng, mẹ vẫn luôn kiên trì, không bao giờ để chúng tôi thấy mẹ yếu đuối hay mệt mỏi. Dù có lúc mẹ đau đớn, mệt nhọc hay gặp phải những khó khăn, mẹ luôn mỉm cười để cho chúng tôi thêm niềm tin, thêm tình yêu cuộc sống.
Mỗi khi tôi đạt thành tích tốt, khi làm được việc có ý nghĩa, mẹ luôn mỉm cười rạng rỡ như nụ hoa buổi sáng, một nụ cười đầy tự hào, đầy yêu thương và nhân hậu. Nụ cười ấy khiến tôi cảm thấy tự hào và khát khao làm tốt hơn nữa trong cuộc sống này. Nhưng mẹ không chỉ cười khi tôi làm được việc tốt. Mỗi khi tôi gặp khó khăn, khi tôi sai, hay khi tôi cảm thấy chán nản, mẹ vẫn mỉm cười. Nụ cười ấy nhẹ nhàng, ấm áp, giống như dòng suối ngọt mát, giúp tôi cảm thấy bình yên và tin tưởng vào chính mình. Nụ cười của mẹ như một liều thuốc thần kỳ chữa lành vết thương lòng, xua tan đi bao lo âu, giúp tôi vững bước tiếp tục trên con đường đời.
Tôi nhận ra rằng, có nhiều hạnh phúc, dù là nhỏ bé hay lớn lao, nhưng điều tuyệt vời nhất mà mỗi chúng ta đều có thể dễ dàng cảm nhận được, đó chính là nụ cười của mẹ. Nụ cười ấy là món quà tinh thần vô giá, là điểm tựa, là niềm tin, là sức mạnh, là tình yêu, là thứ tình cảm vô hình nhưng vĩnh viễn gắn kết ta lại trong dòng đời vô tận, giúp ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
Nụ cười của mẹ, dù đôi lúc lấm tấm những giọt mồ hôi, dù có lúc mang theo nỗi buồn, nhưng nó vẫn là một biểu hiện vô giá của tình yêu thương. Mẹ ơi, con hy vọng rằng trong những tháng ngày phía trước, con sẽ luôn làm cho nụ cười của mẹ mãi tươi đẹp và rạng rỡ.

Có thể bạn quan tâm

5 Công thức gà ủ muối đặc biệt khiến thực khách mê mẩn

Khám phá 7 lợi ích tuyệt vời của sữa hạnh nhân đối với sức khỏe mẹ bầu và thai nhi, giúp hỗ trợ sự phát triển toàn diện trong suốt thai kỳ.

Top 10 phòng tập gym uy tín và chất lượng tại Bình Dương

Hướng dẫn kết nối đầu cáp đồng trục đơn giản

Hãy thử vào bếp chế biến món đậu hũ trứng hấp – một lựa chọn vừa ngon miệng lại nhẹ bụng, không lo tăng cân. Món ăn này sẽ giúp bạn thỏa mãn cơn đói mà không cảm thấy quá nặng nề.
