Top 20 Bài văn biểu cảm tuyệt vời về người thầy, cô giáo mà em trân trọng (Ngữ văn 7 - SGK Kết nối tri thức) hay nhất
Nội dung bài viết
1. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 4
“Lời Thầy năm xưa vẫn vang vọng trong tâm trí em
Tuổi thơ ngập tràn kỷ niệm, bên những trang sách yêu thương
Lời Thầy dịu dàng, ấm áp, sâu sắc từng câu chữ
Thầy luôn ước mong học trò sẽ khôn lớn, trưởng thành trong đời”
Những câu thơ đầy xúc động đó đã khắc sâu vào lòng em, ghi nhớ công ơn vô bờ bến của thầy giáo. Em thật sự may mắn khi được học dưới sự dìu dắt của một người thầy tuyệt vời như thầy Tuấn – giáo viên Toán của em trong năm học lớp 6.
Thầy Tuấn, một người đàn ông nhỏ nhắn, với lưng còng và vẻ ngoài giản dị, nhưng trong thầy lại ẩn chứa một kho tàng tri thức vô cùng rộng lớn. Thầy luôn chú trọng đến lối sống khiêm nhường và giản đơn. Mỗi ngày đi dạy, thầy chỉ mặc áo sơ mi trắng, quần vải đen, cùng đôi giày da cũ, trong chiếc ba lô màu đen chỉ có cuốn sách toán, vài cây bút và hộp phấn. Nhưng thứ quý giá nhất trong ba lô ấy có lẽ là chiếc hộp gỗ nhỏ, chứa đựng những cây thước kẻ bằng gỗ với hình dạng độc đáo.
Mọi người, ai đã từng tiếp xúc với thầy Tuấn, đều phải công nhận thầy là người vô cùng hiền hậu và chân thật. Thầy không bao giờ lớn tiếng hay đánh học sinh. Thay vào đó, nếu ai chưa làm bài tập, thầy sẽ nhẹ nhàng nhắc nhở và yêu cầu học sinh lên bảng làm bài cho đến khi có kết quả tốt. Đặc biệt, thầy luôn dành thời gian ngoài giờ học để giúp đỡ những học sinh yếu kém, mà không thu phí. Nhờ vào sự tận tâm ấy, em và nhiều bạn khác từ gia đình khó khăn đã có cơ hội học tốt môn Toán hơn.
Thầy Tuấn chính là người thầy tuyệt vời mà em đã may mắn gặp. Dù giờ đây, vì lý do sức khỏe, thầy đã nghỉ dạy, nhưng mỗi khi gặp lại thầy, em luôn kính trọng gọi: “Em chào thầy”.

2. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 5
“Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi nhẹ nhàng
Có hạt bụi nào rơi trên bàn, hay trên mái tóc thầy?”
Câu thơ này là lời tri ân mà bao thế hệ học trò gửi đến người thầy kính yêu. Đây là đoạn trong bài hát “Bụi phấn”, biểu tượng cho tình cảm sâu sắc của học trò dành cho thầy cô. Cảm xúc ấy cũng chính là những gì em cảm nhận về thầy giáo lớp 5 của mình.
Thầy giáo của em, Nguyễn Xuân Tình, dù đã bước qua tuổi 50 nhưng vẫn giữ được sự nhanh nhẹn và sự chính xác đến từng chi tiết. Môn Toán tưởng chừng khô khan, cứng nhắc lại luôn đòi hỏi sự chính xác cao, nhưng thầy lại biến nó thành môn học thú vị, dễ hiểu qua những bài vè vui nhộn. Sự tận tụy của thầy với lớp học đã tạo ra một không khí thoải mái, nhẹ nhàng. Thầy cũng giống như một người cha, luôn chăm sóc chúng em, thậm chí là những ly nước mát trong những ngày hè oi ả.
Để đáp lại lòng tin của thầy, chúng em đã gọi thầy bằng cái tên thân thương: “Cha Già”. Thầy đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chúng em. Hình ảnh thầy say sưa giảng bài, đôi khi để bụi phấn bám đầy áo, là một hình ảnh rất đặc biệt. Dù tương lai còn nhiều thử thách, nhưng nhờ sự dạy dỗ của thầy, chúng em đã vượt qua được tất cả, đạt được thành công. Mỗi lần nhìn thấy thầy mỉm cười khi lớp em hoàn thành tốt bài thi, hay những giọt mồ hôi trên trán thầy, em cảm nhận được tình yêu thương và sự kính trọng vô bờ bến dành cho thầy.
Đó là người thầy mà em yêu quý vô cùng, mong rằng thầy luôn khỏe mạnh và tiếp tục dạy dỗ thế hệ sau. Mỗi dịp 20-11, em sẽ luôn nhớ về thầy, người Cha Già luôn chào đón chúng em mỗi khi trở lại trường.

3. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 6
Có lẽ mỗi người đều có một người thầy, cô giáo mà suốt cả đời họ không thể nào quên. Những người thầy, cô ấy không chỉ tận tâm với nghề mà còn dành trọn tình yêu thương cho học trò. Tôi cũng có một cô giáo như thế, và cô đã để lại dấu ấn sâu sắc trong trái tim tôi mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Cô An, giáo viên môn Văn của tôi, là một người rất trẻ, tràn đầy nhiệt huyết. Ngày đầu tiên cô bước vào lớp, trong chiếc áo dài trắng tinh khôi, cô thật trẻ trung và năng động. Cô đã dành thời gian để làm quen với chúng tôi, và từ đó mỗi bài giảng của cô trở thành một chuyến hành trình đưa tôi vào một thế giới mới. Môn Văn từ trước vốn là môn học tôi sợ nhất, nhưng qua lời giảng của cô, tôi đã hiểu được sự sâu sắc của từng câu chữ, của tình yêu thương và những giá trị nhân văn trong cuộc sống. Cô luôn dành sự quan tâm đặc biệt đến những học sinh yếu kém như tôi, không bao giờ chê bai mà luôn động viên, giúp đỡ từng bước.
Trước kia, giờ sinh hoạt là một giờ học mà tôi luôn e ngại, nhưng từ khi có cô, giờ đó trở thành khoảng thời gian vui vẻ, đầy ắp những câu chuyện thú vị và lời khuyên bổ ích. Cô luôn khuyến khích chúng tôi cố gắng hơn trong học tập, nhất là đối với những bạn học kém. Một kỷ niệm khiến tôi không thể nào quên chính là lần thi cuối kỳ môn Văn. Tôi chỉ đạt điểm 2 và cô yêu cầu phải mang bài thi về cho bố mẹ ký tên. Điều này khiến tôi rất lo lắng vì đã hứa với ba mẹ rằng lần thi này tôi sẽ đạt điểm cao hơn. Không muốn ba mẹ biết được điểm thấp của mình, tôi đã quyết định giả chữ ký của ba.
Sáng hôm sau, tôi nộp bài và nghĩ rằng mọi chuyện đã qua, nhưng cô An đã biết ngay đó không phải là chữ ký của ba tôi. Cô đã nhẹ nhàng gọi tôi lại và không hề trách móc, mà chỉ yêu cầu tôi phải cố gắng hơn trong kỳ thi sắp tới. Cô hứa sẽ giữ bí mật này với ba mẹ tôi, nhưng với điều kiện tôi phải đạt điểm khá trong kỳ thi. Mặc dù đó là điều rất khó khăn, nhưng vì yêu quý cô và vì sự lo lắng cho ba mẹ, tôi đã quyết tâm cải thiện kết quả của mình.
Ngày thi cuối kỳ đến, cô đã đến lớp với những tài liệu giúp tôi ôn tập và kèm cặp tôi trong suốt thời gian đó. Kết quả thật bất ngờ, tôi đã đạt được điểm 9, điều mà tôi không thể tin nổi vào mắt mình. Tôi cảm ơn cô rất nhiều vì những gì cô đã làm cho tôi. Cô không chỉ là một giáo viên mà còn như người mẹ thứ hai của tôi. Dù cô không giàu có, cuộc sống cũng không dễ dàng, nhưng cô luôn dành tình cảm cho chúng tôi như chính những đứa con của mình. Mỗi lần chúng tôi nghỉ phép, cô đều đến thăm và động viên chúng tôi, luôn mang theo những món quà nhỏ để chia sẻ.
Những bài học và lời dạy của cô sẽ mãi in sâu trong tâm trí tôi. Hình ảnh cô luôn gần gũi, chân thành, giản dị sẽ là kỷ niệm tôi quý trọng nhất trong suốt quãng đời học sinh của mình.

4. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 7
“Thầy là ánh sáng soi đường
Rọi sáng bước chân chúng con
Từng tia nắng ấm áp rọi xa
Thắp sáng cả bầu trời”
Mỗi thầy cô giáo đều là những ngọn đuốc sáng, dẫn dắt học trò trên con đường học vấn. Tôi rất biết ơn và kính trọng những hy sinh thầm lặng của thầy cô. Một người thầy để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi là thầy An – giáo viên chủ nhiệm lớp 5 của tôi.
Thầy An có vóc dáng cao gầy, tuổi đã ngoài bốn mươi, nhưng gương mặt thầy luôn ẩn chứa sự dịu dàng và ấm áp. Dù đôi mắt thầy có phần mệt mỏi vì tuổi tác, nhưng nụ cười tươi tắn của thầy vẫn luôn khiến tôi cảm thấy gần gũi. Giọng thầy, khi giảng bài hay đọc thơ, luôn truyền cảm hứng mạnh mẽ. Mỗi ngày, thầy đến lớp trong chiếc áo sơ mi sáng màu và quần tây lịch sự. Chúng tôi thường nói với nhau rằng thầy có gu ăn mặc rất tinh tế, dù chỉ là những bộ đồ đơn giản nhưng vẫn rất lịch lãm.
Đối với tính cách của thầy, tôi không ngần ngại mà khẳng định rằng thầy là người hiền lành và tận tâm với nghề. Không phải ai cũng có thể trở thành người thầy được yêu quý như thầy An. Thầy đã sống hết mình với nghề giáo, đổ biết bao giọt mồ hôi để mang đến cho học trò những bài giảng bổ ích. Thầy như một người cha thứ hai, luôn dẫn dắt và định hướng chúng tôi trong hành trình học tập đầy thử thách. Thầy An đã mở cho chúng tôi cánh cửa vào thế giới tri thức, soi sáng con đường học vấn đầy khó khăn nhưng cũng rất kỳ diệu này.
Với thầy An, tôi luôn cảm thấy kính trọng và yêu quý. Thầy không bao giờ trách mắng học trò, mà luôn uốn nắn bằng sự bao dung và lòng vị tha. Thầy chính là người bạn tri kỷ, luôn sẵn sàng lắng nghe và đưa ra những lời khuyên quý báu. Tôi thật sự may mắn khi được học với thầy.
Thầy cô không chỉ là những người dạy chữ, mà còn là những người thầy, người cha thứ hai, giúp chúng ta trưởng thành. Và thầy An là một trong những người thầy tuyệt vời ấy.

5. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 8
Em đã có cơ hội học với rất nhiều thầy cô giáo, mỗi người một tính cách và phương pháp giảng dạy khác nhau. Tuy nhiên, em luôn trân trọng và biết ơn tất cả những người thầy cô ấy. Đặc biệt, em luôn dành tình cảm đặc biệt cho cô Thúy Loan – giáo viên chủ nhiệm lớp 6 của em.
Cô Thúy Loan là một giáo viên lớn tuổi, sắp đến lúc về hưu. Chúng em có lẽ là lớp cuối cùng được cô dạy, vì thế trong lòng em, cô không chỉ là một người thầy, mà còn như một người bà hiền lành, dịu dàng. Cô có vóc dáng đầy đặn, khuôn mặt tròn phúc hậu và đôi mắt nâu lấp lánh tình yêu thương. Tóc cô dài đến lưng và thường được búi gọn bằng chiếc kẹp nơ nhỏ, tạo nên một vẻ ngoài dịu dàng, đậm chất người giáo viên nhân dân mà em luôn kính trọng.
Tuy nhiên, điều khiến em yêu quý cô không phải là vẻ ngoài ấy, mà chính là con người cô. Cô Thúy Loan là người rất quan tâm đến học sinh, luôn lắng nghe và chia sẻ với chúng em mọi vấn đề. Khi chúng em chuyển sang môi trường học mới, với cách học và phương pháp thi cử hoàn toàn khác, cô Loan đã tận tình giúp đỡ và chỉ dẫn từng bước. Cô không chỉ đến lớp giảng bài mà còn thường xuyên thăm lớp, hỏi han từng em, đặc biệt là những bạn yếu về sức khỏe hoặc hoàn cảnh khó khăn. Cô cũng luôn sẵn sàng lắng nghe những tâm sự của chúng em như một người bạn thân thiết.
Em vẫn nhớ một lần em thi điểm kém và lo sợ bị mẹ mắng, cô Loan đã không ngần ngại chở em về và trò chuyện cùng mẹ em, giúp em không bị la mắng. Cô đã làm cho em cảm thấy như được che chở và an tâm hơn rất nhiều. Kể từ đó, em càng yêu quý cô hơn.
Giờ đây, cô Loan đã về hưu, nhưng những kỷ niệm về cô vẫn mãi trong lòng em. Mỗi cuối tuần, em vẫn đạp xe đến thăm cô, để trò chuyện và chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn như những ngày trước. Những khoảnh khắc ấy làm cho trái tim em cảm thấy nhẹ nhõm, thư giãn và ấm áp biết bao.

6. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 9
Cho đến giờ, hình ảnh cô Thanh Mai vẫn luôn sống mãi trong ký ức tôi. Cô là người thầy đã dìu dắt tôi qua những năm tháng lớp một, lớp hai. Với tôi, cô như một người mẹ thứ hai, luôn yêu thương và chăm sóc từng bước đi của tôi.
Cô có dáng người cao gầy, mái tóc đen óng ả, xõa ngang vai. Khuôn mặt trái xoan duyên dáng với ánh mắt dịu dàng, luôn tràn đầy tình yêu thương. Những lúc cô nhìn tôi, tôi cảm nhận được sự quan tâm sâu sắc và ấm áp, như cô luôn muốn bảo vệ tôi khỏi những điều tồi tệ.
Lúc mới vào lớp một, tôi là một cô bé nhút nhát, ngại giao tiếp. Cô đã đến bên tôi, nhẹ nhàng động viên, giúp tôi hòa nhập với các bạn. Cô luôn nở nụ cười dịu dàng và những lời nói an ủi, khiến tôi dần cảm thấy tự tin hơn trong môi trường học tập mới.
Cô giống như một cô tiên trong truyện cổ tích, lúc nào cũng nhẹ nhàng, dịu dàng. Những lần tôi gặp khó khăn, cô luôn là người đến bên an ủi, khuyến khích, không bao giờ mắng mỏ. Chính sự kiên nhẫn và tình thương của cô đã làm cho tôi thay đổi rất nhiều, từ một cô bé nhút nhát thành một người tự tin hơn trong mọi việc.
Nhớ lại những lúc cô khen tôi, tôi cảm thấy thật vui mừng. Tôi luôn cố gắng học tập thật chăm chỉ, mong sao có thể làm cô vui lòng. Tuy nhiên, có một kỷ niệm mà tôi luôn nhớ mãi. Hồi đó, tôi chữ rất xấu và thường xuyên bị điểm kém môn chính tả. Cô đã nhắc nhở tôi rất nhiều lần nhưng tôi vẫn không thay đổi. Khi nhận thấy sự buồn bã trong mắt cô, tôi mới thật sự hối hận và quyết tâm luyện chữ thật tốt. Nhờ cô mà tôi đã cải thiện rất nhiều, và từ đó chữ tôi ngày càng đẹp hơn. Cô thật sự rất vui khi thấy sự tiến bộ của tôi.
Không chỉ dạy tôi về kiến thức, cô còn dạy tôi những bài học về lẽ sống, về cách làm người. Cô luôn quan tâm đến tất cả học sinh, đối với cô, chúng tôi như những đứa con của cô vậy. Cô không bao giờ quát mắng chúng tôi, mà luôn nhẹ nhàng uốn nắn, dạy dỗ từng đứa trẻ một cách tận tình.
Giờ đây, khi đã trưởng thành, tôi càng hiểu rõ hơn công lao của cô. Dù không còn học cô nữa, nhưng tôi sẽ mãi nhớ cô, nhớ người cô giáo tốt bụng, giống như một cô tiên trong tuổi thơ của tôi.

7. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 10
Mỗi chúng ta đều mơ ước một ngày nào đó trở thành những con người có ích, sống đúng với giá trị của mình. Tuy nhiên, để có thể thực hiện được ước mơ ấy, chúng ta không thể nào quên được những người thầy, người cô đã luôn đồng hành cùng chúng ta trong hành trình tìm kiếm tri thức. Câu nói “Cô giáo như mẹ hiền” không phải tự nhiên mà được nhắc đến, vì cô giáo chính là người mẹ thứ hai của mỗi học sinh. Đối với tôi, cô giáo chủ nhiệm lớp bốn chính là người đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng tôi.
Gia đình tôi từ Bắc vào Nam sinh sống khi tôi học hết lớp ba. Lúc ấy, tôi chỉ là một học sinh bình thường, không có gì đặc biệt. Chuyển đến một môi trường mới, tôi cảm thấy bỡ ngỡ và cô đơn. Ngày đầu tiên đến lớp, cô giáo chủ nhiệm, trong chiếc áo dài trắng tinh khôi, đã mỉm cười chào đón tôi. Cô giới thiệu tôi với các bạn, hỏi thăm tôi và động viên tôi học tập. Mặc dù tôi không nhớ hết những lời cô nói, nhưng hình ảnh cô dịu dàng, mái tóc dài óng ả và nụ cười tươi sáng vẫn mãi in sâu trong tâm trí tôi.
Ngày qua ngày, tôi dần làm quen với môi trường mới. Mỗi tuần, cô đều dành thời gian để hỏi thăm tôi, vì cô biết tôi có nhiều điều cần thích nghi. Trong lớp, cô luôn chú ý và động viên tôi học tập, giải đáp mọi thắc mắc. Nhờ có cô, tôi đã tiến bộ vượt bậc. Đến cuối năm học, tôi nằm trong nhóm học sinh giỏi của trường, và gia đình tôi luôn biết ơn cô vì những công lao cô dành cho tôi.
Sang năm lớp năm, dù không còn được cô chủ nhiệm nữa, tôi vẫn giữ mối quan hệ thân thiết với cô. Cô luôn dành thời gian để dạy bảo, khuyên nhủ tôi về cách sống và học tập. Đến cuối năm lớp năm, gia đình tôi quyết định quay lại Bắc, chia tay miền Nam và trường lớp sau gần hai năm gắn bó. Tôi không thể quên giây phút ấy, khi tôi chạy xuống lớp, ôm cô khóc nức nở để nói lời chia tay. Cô cũng đã khóc, và những giọt nước mắt ấy khiến tôi cảm thấy ấm áp như tình mẹ.
Dù đã trở về quê hương, tôi vẫn luôn nhớ về cô. Tôi mong có một ngày trở lại để gặp cô, để thăm cô và hỏi han sức khỏe của cô. Cô là một người giáo viên mẫu mực, luôn yêu thương học sinh như con của mình, và đã giúp biết bao thế hệ học sinh thành công trong cuộc sống. Những lời dạy của cô vẫn luôn sống mãi trong tôi, nhắc nhở tôi phải sống tốt và luôn giữ hình ảnh của cô trong trái tim.

8. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 11
Chào các bạn học sinh thân mến! Các bạn đã bao giờ tự hỏi rằng liệu mình có quên đi một người thầy cô nào từng dạy mình? Chắc hẳn trong suốt hành trình học tập, sẽ có ít nhất một người thầy, cô để lại dấu ấn khó phai mờ trong trái tim bạn. Với tôi, người thầy cô ấy chính là cô Nga.
Có thể các bạn sẽ nghĩ, cô ấy là một cô giáo dạy văn hay một thầy dạy toán, nhưng không, cô ấy lại là cô giáo mầm non. Mọi người thường nghĩ rằng khi còn bé, chúng ta chẳng thể nhớ được gì, nhưng tôi vẫn nhớ rõ từng hình ảnh của cô, một cô giáo nhỏ nhắn với mái tóc ngang vai và nụ cười luôn rạng rỡ. Lần đầu tiên mẹ đưa tôi đến trường, tôi đã khóc nức nở, không ai có thể dỗ dành tôi. Thế nhưng, cô không bỏ cuộc mà nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng, khiến tôi dần cảm thấy an yên. Cô dạy tôi làm quen với những người bạn mới, với đồ chơi mới, và trong lúc ấy, tôi cảm thấy cô như người mẹ hiền, luôn bảo vệ tôi.
Tình yêu thương mà cô dành cho những đứa trẻ thật sự không thể diễn tả hết bằng lời. Công việc của cô không chỉ là dạy học mà còn lo từng bữa ăn ngon, đảm bảo giấc ngủ yên bình cho mỗi đứa trẻ. Trong tâm trí tôi, hình ảnh cô giáo trẻ nhỏ nhắn luôn hiện lên, bao quanh là đám học trò, đứa thì muốn cô chơi cùng, đứa thì muốn cô kể chuyện, đứa lại đòi cô bế. Mỗi lần nhìn cô cười, tôi thấy một niềm hạnh phúc vô bờ. Không thể quên được giọng hát của cô, cô hát trong các lễ hội, và tất cả chúng tôi đều hát theo. Cô lúc ấy như một thiên thần, khiến mỗi giây phút bên cô là một giấc mơ mà chúng tôi luôn mong muốn.
Thời gian trôi qua, tuổi thơ qua đi, nhưng hình ảnh cô vẫn luôn sống mãi trong tôi. Cô đã trở thành một phần ký ức không thể phai mờ, là hành trang quý báu mà tôi sẽ mang theo suốt cuộc đời.

9. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 12
Rời khỏi ngôi trường yêu dấu của mình, bao năm trôi qua, tôi vẫn không thể quên được những lời dạy bảo của cô Thảo - người thầy đầu tiên của tôi, người thầy mà tôi luôn nhớ và yêu quý nhất.
Cô Thảo là cô giáo lớp Một của tôi. Cô vừa dạy Toán, vừa dạy Văn, đồng thời cũng là cô giáo chủ nhiệm lớp. Hầu như tất cả các tiết học trong tuần đều là của cô. Lúc đó, cô Thảo đã hơn 30 tuổi và đã có gần mười năm kinh nghiệm giảng dạy. Cô từng chia sẻ, cô luôn nhớ từng gương mặt, từng tên gọi của học sinh vì cô yêu thương tất cả học trò của mình. Cô có mái tóc dài đen nhánh, luôn được buộc gọn gàng với chiếc nơ tím xinh xắn. Vóc dáng cô cao gầy, thon thả, khuôn mặt trái xoan cùng làn da trắng sáng. Trong mắt tôi, cô Thảo giống như một nàng tiên hiền hậu. Đặc biệt là đôi mắt đen láy, mỗi khi cô nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng ấy, tôi cảm giác như mình là học trò được yêu quý nhất.
Giọng nói của cô thật đặc biệt. Nó trong trẻo, dịu dàng, mang đến cho tôi cảm giác như được nghe tiếng đàn vi ô lông. Mỗi khi cô giảng bài, những bài toán khó khăn trở nên dễ dàng chỉ nhờ vào giọng nói dịu dàng ấy. Cô không bao giờ la mắng học sinh, thay vào đó, cô luôn trò chuyện và tâm sự với chúng tôi để hiểu được những vấn đề mà chúng tôi gặp phải. Với những học sinh học yếu, cô không ngần ngại kèm thêm sau giờ học, và đặc biệt là cô luôn từ chối nhận tiền của phụ huynh. Chính vì sự tận tâm và yêu thương mà cô dành cho học trò, cô Thảo luôn được học sinh và phụ huynh kính trọng, yêu mến.
Có một lần, vì lười viết bài, tôi giả vờ bị đau bụng. Khi thấy cô nhìn tôi, tôi ôm bụng và rên lên vì đau. Thấy vậy, cô vội vàng bế tôi chạy tới trạm xá, với vẻ lo lắng hiện rõ trên gương mặt. Khi đến nơi, tôi đã thú nhận là mình nói dối và xin lỗi cô. Cô nhẹ nhàng lau nước mắt cho tôi, khuyên tôi không được nói dối nữa và hứa sẽ chăm chỉ học hành. Từ hôm ấy, tôi đã cố gắng học tập chăm chỉ hơn, và cô luôn tự hào về tôi. Nhờ cô, tôi đã trở thành một học sinh giỏi và ngoan ngoãn như ngày hôm nay.
Với tôi, cô Thảo luôn là người thầy mà tôi yêu quý nhất. Mỗi năm vào ngày 20/11, tôi luôn đến thăm cô và gửi những lời chúc tốt đẹp nhất. Tôi mong cô luôn khỏe mạnh và tiếp tục sự nghiệp trồng người vĩ đại của mình.

10. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 13
Trong suốt những năm tháng học dưới mái trường thân yêu, người mà em luôn ngưỡng mộ nhất chính là cô Thanh. Cô không chỉ là người thầy tuyệt vời mà còn là người đã truyền cảm hứng và tình yêu thương vô bờ bến đến từng học trò của mình.
Lần đầu tiên em gặp cô Thanh là khi em học lớp hai. Cô rất trẻ, với thân hình nhỏ nhắn, mái tóc dài và vẻ đẹp dịu dàng. Cô luôn yêu thương và chăm sóc học trò như những đứa con của mình. Dù là trời mưa hay nắng, cô đều đến lớp đúng giờ và chưa bao giờ bỏ buổi học nào.
Cô luôn dịu dàng, nhẹ nhàng với học sinh, nhưng khi giảng dạy thì rất nghiêm túc. Mỗi khi có ai chưa hiểu bài, cô kiên nhẫn ở lại giảng lại trong giờ ra chơi. Bạn Nam đôi khi nghịch ngợm, cô nhẹ nhàng nhắc nhở bằng những câu chuyện thú vị, khiến chúng tôi luôn học được bài học bổ ích từ cô. Cô không bao giờ trách mắng chúng em mà luôn khuyên bảo bằng tình yêu thương.
Có một lần, sau giờ học cuối cùng, em đột nhiên bị sốt, cô không ngần ngại bế em từ trường về nhà và thông báo cho mẹ em về tình trạng sức khỏe. Dù không đến lớp, cô vẫn đến thăm em và gửi bài cho các bạn thay phiên chép lại giúp em. Cô không chỉ dạy dỗ chúng em bằng kiến thức mà còn bằng cả tình yêu thương và sự quan tâm.
Giờ đây, dù đã xa cô, em vẫn nhớ mãi nụ cười, ánh mắt và giọng nói ấm áp của cô. Cô đã dạy em biết yêu thương và quan tâm đến người khác, khiến em luôn tự hứa sẽ học giỏi để không phụ lòng cô.

11. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 14
Mỗi năm, vào dịp ngày Nhà giáo Việt Nam, em đều dành thời gian mua một bó hoa tươi để thăm cô Ngọc, người thầy mà em kính yêu nhất.
Cô Ngọc là cô giáo dạy Ngữ Văn của em khi em học lớp 6. Nhờ có cô mà em đã yêu thích và học tốt môn Ngữ Văn, một môn mà trước đó em rất ghét.
Khi ấy, cô Ngọc mới chỉ 24 tuổi, một giáo viên trẻ vừa mới ra trường. Cô có vóc dáng nhỏ nhắn, khuôn mặt tròn dễ thương. Mặc dù có nhiều phụ huynh nghi ngờ về khả năng của cô, nhưng cuối cùng cô đã khiến tất cả phải ngả mũ nể phục. Cô có mái tóc nâu xoăn nhẹ và một đôi mắt to, đen láy, luôn đeo kính vì bị cận. Cô hay nhắc nhở chúng em rằng khi học phải để sách vở cách mắt một khoảng nhất định nếu không muốn bị cận như cô.
Điều khiến em ấn tượng nhất ở cô là phương pháp giảng dạy. Trước đây, em rất ghét học Văn vì nó quá dài dòng và khô khan. Nhưng khi học với cô, em bắt đầu yêu thích môn học này. Cô không bắt chúng em học thuộc lòng mà dạy cách hiểu bài và tự viết nên những gì mình cảm nhận được. Cô luôn khuyến khích sáng tạo, tự do viết lách, làm cho mỗi giờ học trở nên thú vị và dễ tiếp thu.
Với chúng em, cô không chỉ là một giáo viên mà còn là một người bạn thân. Cô luôn biết cách vừa nghiêm túc trong lớp học, vừa gần gũi ngoài giờ học. Cô cũng thích ngồi trò chuyện, ăn vặt và uống trà sữa cùng chúng em. Chính vì thế, cô luôn chiếm được tình cảm yêu quý của chúng em.
Cô Ngọc không chỉ giảng dạy mà còn luôn quan tâm đến chúng em. Cô nhớ rõ từng bạn, biết bạn nào học yếu, sức khỏe yếu, gia đình có hoàn cảnh khó khăn… Cô luôn dành thời gian để giúp đỡ chúng em, thậm chí còn kèm thêm bài vở ngoài giờ học. Cô dạy chúng em không chỉ kiến thức mà còn là bài học về lòng yêu thương, sự hy sinh và tinh thần học hỏi. Chính những hành động ấy đã khiến cô được tất cả phụ huynh và học sinh yêu mến.
Bây giờ, em đã là học sinh giỏi môn Văn. Mỗi khi nhìn lại những bài kiểm tra cũ của cô, em luôn cảm thấy biết ơn vì đã được học với cô Ngọc. Những gì cô dạy em, em sẽ mãi ghi nhớ và cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng cô.

Trong suốt những năm tháng học tập dưới mái trường thân yêu, tôi đã được gặp và học hỏi rất nhiều thầy cô. Tuy nhiên, cô Lan – giáo viên dạy Tiếng Anh của tôi luôn là người khiến tôi khâm phục và ghi nhớ mãi.
Cô Lan không chỉ là người thầy tận tâm mà còn là người bạn lớn, người luôn truyền cảm hứng và động viên chúng tôi không ngừng phấn đấu. Cô có vóc dáng mảnh mai, đôi mắt sáng ngời và nụ cười luôn nở trên môi. Khi bước vào lớp, cô luôn mang đến cho chúng tôi không khí ấm áp, gần gũi và vô cùng thân thiện. Điều đặc biệt nhất ở cô là khả năng truyền tải kiến thức một cách dễ hiểu và sinh động, khiến mỗi bài học Tiếng Anh trở nên hấp dẫn và không còn khó khăn như trước.
Những giờ học với cô không bao giờ buồn tẻ. Cô luôn đưa ra những ví dụ gần gũi, thực tế để chúng tôi dễ dàng tiếp thu. Cô không chỉ dạy từ vựng hay ngữ pháp mà còn dạy chúng tôi cách sử dụng ngôn ngữ một cách tự nhiên và linh hoạt trong giao tiếp. Mỗi khi có bạn nào không hiểu bài, cô không bao giờ quát mắng mà nhẹ nhàng giải thích lại cho bạn ấy, khiến chúng tôi ai cũng cảm thấy yên tâm và muốn học hỏi nhiều hơn.
Hơn thế nữa, cô luôn quan tâm đến đời sống của học trò. Cô biết rõ từng sở thích, tính cách của từng học sinh trong lớp. Mỗi khi chúng tôi gặp khó khăn, cô đều tìm cách giúp đỡ, đôi khi chỉ là một câu động viên nhẹ nhàng nhưng đủ để chúng tôi cảm thấy tự tin hơn. Cô luôn nhắc nhở chúng tôi rằng, ngoài học giỏi, còn cần phải sống có trách nhiệm và đối xử tốt với mọi người xung quanh.
Giờ đây, dù đã ra trường, tôi vẫn luôn nhớ về cô, nhớ về những bài học không chỉ về kiến thức mà còn về cách sống. Tôi tự hứa sẽ cố gắng học hỏi và sống tốt như những gì cô đã dạy bảo. Cô Lan sẽ mãi là người thầy vĩ đại trong trái tim tôi, là người đã giúp tôi hiểu rằng: “Học là một cuộc hành trình không bao giờ dừng lại.”
Ngày xửa ngày xưa, khi những cánh chim hạnh phúc bay lượn chào đón một mùa thu mới, cũng là lúc một người thầy mới, với sứ mệnh cao cả, bước vào cuộc đời của chúng tôi. Cô giáo, như một thiên sứ, không chỉ dẫn dắt chúng tôi qua những bài học mà còn dạy cho chúng tôi cách bay cao, bay xa, vươn tới những đỉnh cao của tri thức và thành công. Mỗi năm trôi qua, cô lại đón thêm một thế hệ học trò mới, nhẹ nhàng đưa chúng tôi từ bờ này của ngây thơ sang bờ kia của trí thức. Và năm nay, cô lại tiếp tục hành trình ấy với tôi, một học trò nhỏ, mong muốn được học hỏi và trưởng thành từ những bài giảng của cô.
Chắc chắn các bạn đang tự hỏi cô giáo ấy là ai? Tôi xin giới thiệu, đó chính là cô Hồ Thị Thanh Tịnh, cô giáo chủ nhiệm lớp 11A4, người mẹ thứ hai mà cuộc sống đã dành tặng cho chúng tôi.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về cô là một nụ cười ấm áp và đầy yêu thương. Dù cô rất trẻ, nhưng cách cô giảng bài lại vô cùng thuyết phục và gần gũi. Ngay từ buổi học đầu tiên, tôi đã cảm nhận được sự chân thành và nhiệt huyết của cô. Cô không chỉ dạy chúng tôi kiến thức, mà còn truyền cho chúng tôi tình yêu đối với môn học, điều mà trước đây tôi chưa từng nghĩ đến. Những bài giảng của cô luôn tràn đầy năng lượng, mỗi câu chữ cô giảng đều như một nguồn cảm hứng bất tận.
Những bài học không chỉ dừng lại ở sách vở, mà còn là những bài học về cuộc sống, về tình người và lòng kiên trì. Cô dạy tôi cách nhìn nhận cuộc sống bằng con mắt của một người thầy, cách đối diện với khó khăn, thử thách và biết tìm ra những giải pháp. Mỗi khi tôi cảm thấy bất an hay hoang mang, cô luôn ở đó, như một người bạn lớn, lắng nghe và khuyên nhủ. Không chỉ là giáo viên, cô còn là người mẹ hiền thứ hai, luôn kiên nhẫn dìu dắt tôi qua những bước đi đầu tiên trong cuộc đời.
Trước đây, tôi vốn không yêu thích môn Văn, nhưng cô đã thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của tôi. Những bài văn tưởng chừng như khô khan, giờ đây lại trở thành một phần thú vị trong cuộc sống của tôi. Cô giúp tôi hiểu rằng, học không chỉ là để trả bài, mà còn là để khám phá thế giới xung quanh và hiểu rõ chính mình. Tôi không thể diễn tả hết được lòng biết ơn đối với cô, nhưng tôi sẽ mãi ghi nhớ những bài học, những lời khuyên quý giá mà cô đã trao tặng. Cảm ơn cô, vì đã luôn là người thầy vĩ đại, đã giúp tôi biết trân trọng và yêu quý những giá trị vô hình trong cuộc sống.
Chắc chắn rằng, với mỗi học trò, cô giáo không chỉ là người giảng dạy mà còn là một người bạn, người mẹ, người thầy lớn trong cuộc đời. Tôi tin rằng, mọi khoảnh khắc trong những năm tháng học trò, từ thầy cô đến bạn bè, sẽ mãi là những kỷ niệm đẹp, là hành trang quý báu trong cuộc sống. Và giờ đây, mỗi khi tôi nhìn lại, tôi tự hứa sẽ luôn sống thật tốt, luôn cố gắng học hỏi và cống hiến hết mình để không phụ lòng thầy cô, những người đã luôn dành trọn trái tim và tâm huyết để chúng tôi có thể trưởng thành.
Cuối cùng, tôi xin gửi lời tri ân sâu sắc đến cô chủ nhiệm của tôi và tất cả các thầy cô giáo, những người đã dạy dỗ và nâng đỡ chúng tôi trên con đường học vấn. Chúc các thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và gặt hái nhiều thành công trong sự nghiệp trồng người của mình.

13. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 16
Tục ngữ xưa có câu: “Không thầy đố mày làm nên”, như một lời nhắc nhở sâu sắc về tầm quan trọng của người thầy trong cuộc đời mỗi chúng ta. Họ không chỉ là những người dạy chúng ta kiến thức mà còn là những người dẫn dắt chúng ta khám phá những chân trời mới của tri thức, giúp ta vững bước trên con đường thành công.
Cô Minh Tú là giáo viên chủ nhiệm của em trong năm học lớp sáu, cũng là người thầy mà em luôn kính trọng và yêu quý. Cô có một vóc dáng cân đối, cao khoảng 1m65 với khuôn mặt tròn đầy phúc hậu, làn da trắng hồng cùng mái tóc ngắn năng động. Đôi mắt cô luôn ánh lên sự dịu dàng, mỗi khi cười cô lại càng toát lên vẻ đẹp đằm thắm và thu hút. Cô có sức hút đặc biệt đối với chúng em nhờ sự gần gũi và luôn tạo cảm giác thoải mái mỗi khi tiếp xúc.
Cô là người thầy rất nghiêm khắc nhưng cũng vô cùng tâm lý. Trong giờ học, cô luôn chú trọng việc truyền đạt kiến thức một cách tỉ mỉ, luôn đảm bảo mỗi học sinh đều có thể tiếp thu bài học tốt nhất. Nếu có bạn nào không chú ý, cô sẽ nhắc nhở nhẹ nhàng để các bạn có thể tập trung hơn. Tuy nhiên, ngoài giờ học, cô lại rất vui tính, luôn sẵn lòng trò chuyện với chúng em trong những giờ ra chơi, chia sẻ những điều thú vị từ việc học cho đến cuộc sống. Chính vì vậy, cô luôn là người thầy gần gũi mà chúng em rất yêu quý.
Em còn nhớ rõ một kỷ niệm với cô mà mãi đến giờ không thể quên. Hôm đó, em bị gọi lên kiểm tra bài cũ, nhưng do tối qua em đã không học bài mà mải mê xem phim. Khi bị cô hỏi, em không trả lời được và phải nhận điểm kém. Trở về chỗ ngồi, em cảm nhận rõ ánh mắt buồn của cô. Cả buổi học hôm đó, tâm trạng em thật nặng nề, lo lắng và sợ hãi khi phải về kể với bố mẹ. Nhưng khi lớp học kết thúc, em đã chủ động xin lỗi cô, và cô chỉ mỉm cười nhắc nhở em mà không một lời trách mắng. Cô còn ân cần nói sẽ cho em cơ hội để cải thiện điểm số. Em cảm thấy thật may mắn và vô cùng cảm kích trước sự bao dung và sự chăm sóc của cô dành cho em.
Cho đến nay, cô Minh Tú vẫn là giáo viên chủ nhiệm của lớp em. Điều đó khiến em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Cô vẫn luôn là người thầy mà em kính trọng và yêu mến nhất. Những gì cô đã dạy, không chỉ là kiến thức mà còn là bài học về lòng kiên trì, sự bao dung và cách đối mặt với thử thách trong cuộc sống.

14. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 17
Truyền thống tôn sư trọng đạo từ lâu đã trở thành một phần không thể thiếu trong nền văn hóa Việt Nam, là di sản quý giá mà bao thế hệ học sinh luôn ghi nhớ. Người thầy, người cô như những người lái đò cần mẫn đưa học trò sang bến bờ tri thức, dìu dắt chúng ta vững vàng tiến bước vào tương lai.
Thầy cô không chỉ là người dạy chúng ta kiến thức, mà còn là người cha, người mẹ thứ hai, là người bạn lớn luôn sẵn lòng chia sẻ, động viên, và giúp đỡ học sinh trưởng thành. Họ không đòi hỏi gì ngoài niềm vui nhìn thấy học sinh tiến bộ và đạt được thành công. Tấm lòng của họ luôn cao đẹp, dành trọn cho sự nghiệp giáo dục mà không màng đến vật chất hay lợi ích cá nhân.
Mỗi nghề đều có vẻ đẹp riêng, nhưng nghề giáo viên vẫn luôn tỏa sáng trong ánh sáng của tri thức. Bởi thầy cô không chỉ trao truyền kiến thức mà còn truyền cảm hứng về sự thật thà, thiện tâm và vẻ đẹp tinh thần của con người. Họ là những người giúp chúng ta hiểu được giá trị của cái đẹp trong cuộc sống và sự nghiệp.
Học sinh là thế hệ tương lai của đất nước, là nền tảng của sự phát triển xã hội. Chính vì vậy, sự nghiệp giáo dục luôn đóng vai trò quyết định trong việc tạo dựng một nền tảng vững chắc cho đất nước. Đào tạo ra những học sinh giỏi không chỉ là mục tiêu của mỗi giáo viên mà còn là mục tiêu chung của cả xã hội, giúp định hướng tương lai đất nước phát triển mạnh mẽ.
Để trở thành một người giáo viên được kính trọng, yêu quý, người thầy phải đến với nghề bằng một trái tim nhiệt huyết, một lòng say mê cống hiến. Họ âm thầm đổ mồ hôi, làm việc chăm chỉ để soạn giáo án, truyền đạt những kiến thức quý giá, dù công sức của họ đôi khi không được nhìn nhận đúng mức. Nhưng đối với họ, giá trị đích thực là sự trưởng thành của học trò, là những ánh mắt sáng lên khi tiếp thu được những kiến thức mới.
Chỉ tiếc rằng, trong xã hội hiện nay, không phải ai cũng nhận thức đúng đắn về giá trị của thầy cô. Một số hành động thiếu tôn trọng từ học sinh và phụ huynh đã làm tổn thương những người thầy, người cô đáng kính. Tuy nhiên, cũng phải thừa nhận rằng không phải lúc nào giáo viên cũng hoàn hảo, có những lúc họ cũng mắc sai lầm trong cách hành xử. Chính vì vậy, sự tôn trọng lẫn nhau, sự hiểu biết và khéo léo trong ứng xử là điều cần thiết để duy trì tình thầy trò luôn gắn kết và bền vững.
Mặc dù không ai là hoàn hảo, nhưng tấm lòng và sự tận tâm của người giáo viên luôn sáng chói giữa bầu trời đêm, giống như ánh mặt trời luôn rực rỡ, không bao giờ tắt. Chính họ là những người bắc nhịp cầu cho chúng ta vươn tới những chân trời tươi đẹp, giúp chúng ta khám phá thế giới rộng lớn này.

15. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 18
“Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy”. Bên cạnh cha mẹ, những người cho ta hình hài, thầy cô là những người trao cho ta tâm hồn, nhân cách và kiến thức quý báu để ta có thể bước vào đời. Vai trò của thầy cô trong cuộc đời của mỗi con người là không thể phủ nhận.
Thầy cô luôn là những người đi đầu trong việc truyền dạy tri thức, từ những ngày còn nhỏ xíu, thầy cô đã dạy ta những bài học đầu tiên về lễ phép, cách cư xử, về cái đẹp của ngôn ngữ, về những con chữ và con số. Thầy cô đã gieo mầm những hạt giống tri thức đầu tiên vào trong tâm hồn của mỗi học trò. Rồi theo suốt con đường học vấn, thầy cô đồng hành, dẫn dắt từng bước ta chinh phục được những đỉnh cao của tri thức.
Trong lớp học, thầy cô không chỉ dạy chúng ta kiến thức, mà còn uốn nắn, hướng dẫn chúng ta trở thành những con người có đạo đức, biết sống theo chuẩn mực. Thầy cô luôn dạy chúng ta những bài học về nhân cách, về cách đối nhân xử thế, và về những giá trị chân thiện mỹ trong cuộc sống.
Chúng ta không luôn hiểu hết được những hy sinh mà thầy cô đã bỏ ra vì chúng ta. Mỗi lời nhắc nhở, mỗi bài giảng của thầy cô đều xuất phát từ một tình yêu thương vô bờ, từ lòng mong mỏi học trò trưởng thành. Dù có lúc chúng ta cảm thấy mệt mỏi, hay đôi khi không hiểu được lý do đằng sau những lời khuyên của thầy cô, nhưng rồi ta nhận ra rằng tất cả đều là vì chúng ta mà thôi.
Chỉ một thầy cô mà phải chăm sóc và quan tâm đến biết bao nhiêu học sinh, làm sao có thể hiểu hết những lo âu, băn khoăn của từng đứa trẻ? Thế nhưng thầy cô vẫn luôn cố gắng, dành hết tâm huyết để chúng ta có thể tiến bộ, dù là trong học tập hay trong cuộc sống. Sau giờ học, thầy cô vẫn miệt mài chuẩn bị bài giảng, tìm kiếm phương pháp dạy học mới, chỉ mong sao giúp học trò tiếp thu được kiến thức tốt nhất.
Thầy cô không chỉ là người dạy học, mà còn là người bạn, người mẹ thứ hai của chúng ta. Trong những lúc chúng ta gặp khó khăn, thầy cô là người luôn lắng nghe, chia sẻ và giúp đỡ tìm ra hướng đi đúng đắn. Mỗi khi học trò có thành tích tốt, thầy cô luôn là người mừng rỡ và tự hào về chúng ta, dù có thể không phải là người đầu tiên nhận được lời chúc mừng.
Mỗi năm học kết thúc, thầy cô là người đưa chúng ta ra khỏi cánh cửa trường học, nhưng tình thầy trò luôn không bao giờ phai nhạt. Những lời dạy bảo, những kỷ niệm không bao giờ quên sẽ mãi là hành trang theo chúng ta suốt cả cuộc đời. Chúng ta hứa sẽ cố gắng học tập và phấn đấu để không phụ lòng thầy cô, để xứng đáng với sự dạy bảo, chăm sóc của những người thầy, người cô đã dành cho chúng ta.

16. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 19
Ngày còn thơ, hầu như ai cũng cho rằng tình yêu thương lớn nhất chỉ đến từ cha mẹ. Nhưng khi bắt đầu cắp sách đến trường, em mới nhận ra rằng tình cảm của thầy cô dành cho mình cũng ngọt ngào, sâu sắc như tình yêu của cha mẹ vậy. Cô như người mẹ hiền dịu, thầy như người cha nghiêm khắc nhưng luôn bao dung, dẫn dắt chúng em qua từng bước đi trong hành trình học vấn.
Những năm tháng cắp sách đến trường là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất trong cuộc đời mỗi đứa trẻ. Đó là thời gian của những ước mơ vụt đến và vụt đi, của sự ngây ngô và cả những lần nghịch ngợm. Chính thầy cô là những người đã thay đổi chúng em, đã uốn nắn từng bước nhỏ trong con đường học tập. Những lời dạy bảo từ thầy cô, dù ngọt ngào hay nghiêm khắc, đều chứa đựng bao nhiêu tình cảm chân thành. Từ những ngày còn bi bô học từng con chữ, thầy cô đã dẫn dắt chúng em, dạy cho chúng em biết thế nào là lễ nghĩa, cách cư xử đúng mực. Cũng chính thầy cô là người đã dõi theo mỗi bước đi của chúng em, từ những điểm 10 đầu tiên cho đến những lỗi lầm nhỏ, luôn kịp thời động viên và nhắc nhở. Tình yêu thương thầy cô dành cho chúng em luôn bền bỉ và mạnh mẽ như một dòng sông chảy mãi.
Thầy cô chính là những người lái đò thầm lặng, đưa chúng em vượt qua bao khó khăn, thử thách trong học tập và cuộc sống. Mỗi chuyến đò cập bến đều mang theo những kỷ niệm quý giá, những bài học và tình cảm thiêng liêng mà thầy cô dành cho chúng em. Từ những lời dạy đến những buổi tâm sự, thầy cô là người không chỉ dạy chúng em kiến thức mà còn dạy cho chúng em về nhân cách, về cách sống và yêu thương. Mái trường, nơi thầy cô dìu dắt, chính là ngôi nhà thứ hai của chúng em, nơi chứa đựng bao kỷ niệm đẹp. Và chúng em, luôn hứa sẽ tiếp tục học tập và rèn luyện thật tốt, để không phụ lòng thầy cô, để có thể trở thành những công dân có ích cho xã hội và đất nước.

17. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 20
Trong hành trình học tập của em, sự nỗ lực cá nhân chỉ là một yếu tố, phần còn lại chính là nhờ sự dìu dắt tận tâm của các thầy cô giáo. Cô Thùy là một trong những người giáo viên cần mẫn, luôn đồng hành cùng chúng em, mở ra những chân trời tri thức mới mẻ.
Cô Thùy năm nay 37 tuổi, tuổi tác tương đồng với mẹ em, nhưng dù ở độ tuổi này, nhiều người đã có nếp nhăn, cô vẫn giữ được sự tươi trẻ và rạng ngời. Cô có dáng người thanh thoát, cao ráo và cân đối, bước đi luôn nhẹ nhàng, duyên dáng. Cô thường đi giày cao gót 5-7 cm nhưng vẫn di chuyển nhanh chóng và vững vàng. Khác với các trường miền Bắc, thầy cô ở miền Nam luôn mặc áo dài, và trong tà áo dài ấy, cô Thùy hiện lên thật đẹp và duyên dáng, nét đẹp ấy càng tôn lên vẻ thanh cao của người giáo viên.
Cô có làn da trắng mịn, đôi lông mày thanh thoát, sống mũi cao, và nụ cười tươi như ánh nắng mặt trời. Mái tóc dài mượt mà của cô luôn là điểm nổi bật, là mái tóc dài nhất trong số các cô giáo của trường. Dù cô không nhuộm hay làm xoăn, mái tóc tự nhiên ấy vẫn luôn hoàn hảo, giản dị mà hợp với cô. Cô luôn vui vẻ, hòa đồng và yêu thương học sinh. Mỗi tiết học của cô đều khiến chúng em say mê, giọng nói trong trẻo và cuốn hút khiến chúng em không thể rời mắt khỏi bài giảng.
Em tin rằng, dù sau này em có đi đâu, hình ảnh cô Thùy sẽ mãi khắc sâu trong tâm trí em. Em mong rằng cô sẽ luôn dạy tốt, thành công trong sự nghiệp trồng người, và sẽ luôn là tấm gương sáng cho những thế hệ học trò sau này.

18. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 1
Có câu nói: “Một người thầy tốt như ngọn nến, cháy hết mình để soi sáng cho những người khác”. Quả thật, nghề giáo viên luôn có một vị trí vô cùng quan trọng trong xã hội.
Trong hành trình học tập của tôi, người giáo viên mà tôi luôn ngưỡng mộ chính là thầy Cường, thầy là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Năm nay, thầy đã bốn mươi tuổi, với dáng người cao ráo nhưng hơi gầy. Khuôn mặt thầy vuông vắn, với vầng trán rộng và ánh mắt sắc sảo đầy nghị lực. Giọng nói của thầy luôn ấm áp và truyền cảm, mỗi lần thầy lên lớp, tôi đều lắng nghe từng câu chữ.
Thầy Cường rất tâm huyết với nghề dạy học. Mỗi tiết học của thầy luôn thu hút sự chú ý của cả lớp, khiến những bài học tưởng chừng khô khan trở nên dễ hiểu và sinh động. Thỉnh thoảng, thầy còn tổ chức các trò chơi giúp chúng tôi hiểu bài nhanh chóng hơn. Vào những giờ ra chơi, thầy không vội ra ngoài mà thường ở lại lớp để trò chuyện với chúng tôi, điều đó làm chúng tôi cảm thấy thầy rất gần gũi và thân thiện. Thầy luôn hướng dẫn và theo sát các hoạt động trong lớp, giúp chúng tôi phát triển tốt nhất có thể.
Thầy Cường cũng là một người thầy tâm lý. Những ngày đầu vào trường Trung học cơ sở, khi chúng tôi còn bỡ ngỡ, thầy đã chia sẻ rất nhiều bài học bổ ích để chúng tôi dễ dàng hòa nhập. Mỗi khi học trò mắc lỗi, thầy đều nhẹ nhàng nhắc nhở và động viên. Còn khi lớp đạt được thành tích tốt, thầy lại luôn khen ngợi và động viên chúng tôi tiếp tục phấn đấu. Với thầy, không chỉ là học hành mà còn là cách ứng xử, thầy dạy chúng tôi rất nhiều điều về cuộc sống. Tôi luôn mong thầy sẽ khỏe mạnh để tiếp tục cống hiến cho nghề giáo.
Em vô cùng biết ơn và trân trọng thầy Cường. Thầy là tấm gương sáng để chúng em noi theo, và từ tận đáy lòng, tôi muốn gửi đến thầy lời cảm ơn chân thành nhất vì tất cả những gì thầy đã làm cho chúng em.

19. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 2
Từ khi nào những giai điệu nhẹ nhàng ấy cứ vang mãi trong lòng tôi, đó là những lời ca khắc ghi về người thầy, người cô với hình ảnh “lặng lẽ đi về sớm khuya, từng giọt mồ hôi rơi nhẹ trên trang giấy”. Những con người vĩ đại ấy đã hy sinh, đã cống hiến hết mình để khi mái tóc thầy bạc, chúng em vẫn còn xanh, và khi tóc thầy bạc trắng, chúng ta đã khôn lớn. Chính thanh xuân của họ đã nuôi dưỡng thanh xuân nhỏ bé của ta, khiến nó trở nên trọn vẹn và ý nghĩa biết bao.
Thầy cô như những người lái đò cần mẫn, còn chúng ta là những khách qua sông. Nhưng liệu có ai nhớ được người lái đò, nhớ những giọt mồ hôi âm thầm rơi, những nụ cười hay những giọt nước mắt đã rơi theo mỗi bước đi của thanh xuân? Trong hành trình dài rộng của cuộc đời, những bài học quý giá sau mỗi lần vấp ngã đều có bóng dáng người lái đò nhỏ bé và thiêng liêng ấy. Họ đã cống hiến trọn vẹn cho tương lai dân tộc, vì sự nghiệp chung, nhiệt huyết và lòng nhiệt thành. Có lẽ vì vậy mà trong trái tim mỗi học trò đều vang lên câu hát “trái tim em đỏ rực như hoa phượng thắm”.
Cha mẹ sinh thành dưỡng dục, thầy cô là người khuất sau bước đi của ta, nhưng đồng hành, dìu dắt và cung cấp cho ta kho tàng tri thức để ta có thể vững bước vượt qua những thử thách của cuộc đời. Đến trường, ta không chỉ học những kiến thức mà còn học được những bài học sâu sắc về làm người, thấm nhuần qua từng lời giảng của thầy cô. Mỗi đêm thầy cô không ngủ, trằn trọc bên những giáo án, chỉ với một tâm niệm: làm sao để chúng ta cập bến thành công, xứng đáng với công ơn cha mẹ và hy vọng của dân tộc. Họ đến và đi thầm lặng, yêu thương chúng ta vô điều kiện như những người làm vườn, kiên trì chăm sóc từng mầm non, để ta có thể phát triển khỏe mạnh, ra hoa kết trái tốt đẹp.
Chúng ta là những mầm non được thầy cô chăm sóc, bảo ban và yêu thương. Hơn bao giờ hết, chúng ta cần ghi nhớ truyền thống uống nước nhớ nguồn, tôn sư trọng đạo của dân tộc để có thể vươn lên bền vững. Trong dòng đời tấp nập, đôi khi ta cần sống chậm lại để cảm nhận sự quý giá của những người đồng hành, những người đã cho ta nền tảng vững chắc để bước tiếp trên con đường đời.
Thầy cô, hai tiếng ấy thiêng liêng và cao quý hơn cả, là tình yêu, là sự biết ơn, là kính trọng. Đó là bông hoa ngát hương, tỏa sáng mãi với tấm lòng và trí tuệ của người làm nghề giáo.

20. Bài văn biểu cảm về người thầy, cô giáo em yêu quý - mẫu 3
Trong cuộc đời mỗi học sinh, luôn có một người thầy, người cô mà ta yêu mến và kính trọng nhất. Trong suốt những năm học tiểu học, dù nhiều thầy cô đã dạy tôi những kiến thức quý giá, nhưng người tôi yêu quý nhất vẫn là cô Mai.
Cô Mai là giáo viên chủ nhiệm của tôi trong năm lớp năm. Tên đầy đủ của cô là Lương Văn Mai, một cái tên thật đẹp. Cô có thân hình mảnh mai và cao ráo. Dù đã 35 tuổi, cô vẫn giữ được vẻ trẻ trung, khuôn mặt trái xoan duyên dáng và mái tóc dài đen óng. Mỗi khi cô mỉm cười, đôi mắt của cô lại cong lên như vầng trăng khuyết, một vẻ đẹp thu hút biết bao người.
Cô luôn mặc áo dài – trang phục mang đậm nét văn hóa Việt Nam mà cô luôn tự hào và trân trọng. Tất cả bạn bè trong lớp tôi đều công nhận rằng cô là người đẹp nhất trường, ai cũng muốn giống cô. Cô là người có nhiều kinh nghiệm giảng dạy và rất yêu thương học trò. Cô luôn dành thời gian hướng dẫn từng em, đặc biệt là những bạn học chưa tốt. Dù không nhận tiền từ phụ huynh, cô vẫn giúp đỡ các em với tất cả tấm lòng. Cô cũng rất quan tâm đến những học sinh có hoàn cảnh khó khăn, không ít lần cô đã đến thăm nhà và tặng quà cho các bạn nghèo, khiến gia đình các bạn ấy xúc động vô cùng.
Cô Mai là người tận tâm và luôn mong muốn học sinh của mình học tập tốt. Mẹ tôi cũng rất quý cô và nói rằng cô là người giáo viên tuyệt vời, tận tâm với học sinh. Tôi cũng cảm thấy may mắn khi được học dưới sự dạy dỗ của cô, vì cô không chỉ dạy chúng tôi kiến thức mà còn dạy chúng tôi cách làm người. Cô là một hình mẫu lý tưởng về người thầy giáo có tấm lòng nhân hậu, dù gia đình cô cũng không mấy khá giả nhưng cô vẫn luôn nỗ lực hết mình vì học trò. Tôi sẽ không bao giờ quên cô, người thầy mà tôi luôn kính trọng và yêu mến.

Có thể bạn quan tâm

Khám phá cách nấu canh khế thịt bò vừa thơm ngon, vừa thanh nhiệt, giúp cơ thể mát mẻ và cung cấp dưỡng chất cho sức khỏe. Món ăn này không chỉ dễ chế biến mà còn đầy đủ dinh dưỡng.

20 Mẹo tìm kiếm Google đỉnh cao giúp bạn khám phá thế giới mạng một cách thông minh và hiệu quả

Top 7 Shop Giày Thể Thao Đẹp và Chất Lượng Nhất Tại Vũng Tàu

Khám phá cách sử dụng Google để tìm kiếm thông tin trên một trang web cụ thể một cách hiệu quả.

18 Thi phẩm tinh tuyển của nữ sĩ Hoàng Như Phượng
