Top 5 bài văn cảm nhận sâu sắc về tâm trạng con hổ trong "Nhớ rừng" của Thế Lữ (Ngữ văn lớp 8) được chọn lọc tinh tế
Nội dung bài viết
1. Bài viết tiêu biểu số 4
Trước hết, việc tác giả mượn “lời con hổ ở vườn bách thú” là một lựa chọn đầy dụng ý nghệ thuật. Hình tượng con hổ, dù mang dáng dấp thi sĩ hóa thân, vẫn giữ vững tính nhất quán như một chủ thể trữ tình độc lập. Phía sau hình ảnh ấy là những tầng sâu ý nghĩa: khát vọng giải phóng cái tôi, nỗi nhớ tiếc thời hoàng kim của dân tộc trong bối cảnh hiện thực ngột ngạt, bị trói buộc. Vì vậy, phân tích bài thơ không thể thiếu cái nhìn trực diện, đối mặt với bi kịch của một kiếp sống bị giam cầm.
Bi kịch ấy thể hiện ở chỗ con hổ vẫn giữ nguyên bản chất vương giả của mình, bất chấp hoàn cảnh đổi thay. Nó không chịu cúi đầu, không chấp nhận môi trường giả tạo, nhạt nhẽo đang vây bủa. Sự không hòa nhập tạo ra nỗi giằng xé dữ dội — tâm trạng dồn nén ấy là sợi chỉ đỏ xuyên suốt bài thơ. Hai đoạn mở đầu và thứ tư tạo nên hai cực xung đột không thể hòa giải: một bên là khát vọng tự do, một bên là thực tại bị bẻ cong, nhào nặn. Trong đó, đoạn một nổi bật bởi nỗi đau bị đánh đồng với những sinh vật thấp kém hơn, gợi cảm giác tủi hờn:
Gặm một khối căm hờn trong cũi sắt,
Đây là câu thơ đầy biến tấu trong âm điệu và ngữ âm, với sự đối lập giữa các thanh trắc dồn nén và sự trầm lắng trong câu sau. Cơn uất nghẹn, nỗi bất lực như ngấm vào từng âm tiết. Sự chua xót của kẻ bại trận hiện rõ khi hổ – biểu tượng của quyền uy – trở thành món tiêu khiển, bị hạ bệ trong con mắt đám đông. Cảnh huống trớ trêu ấy càng thêm chua cay khi bọn báo, gấu – vốn vô hại – lại là biểu trưng cho sự cam chịu, tầm thường hóa.
Đoạn bốn lại mô tả một thiên nhiên giả tạo, một phiên bản bắt chước nhợt nhạt, mất hết linh hồn của rừng thiêng xưa. Những hình ảnh như “hoa chăm, cỏ xén”, “dải nước đen giả suối” cho thấy sự sắp đặt cứng nhắc, thiếu sức sống, gợi cảm giác bóp nghẹt, bức bối. Nhịp điệu thơ ở đây cũng thay đổi, trở nên phóng túng, phản ánh xung lực nội tại khao khát phá bỏ xiềng xích để được “sổ lồng”.
Toàn bài thơ là dòng hoài niệm về một thời oanh liệt, nơi ký ức trở thành điểm tựa, cứu rỗi tâm hồn. Đoạn hai khắc họa chân dung con hổ với vẻ đẹp vương giả, oai hùng, là hiện thân của quá khứ rực rỡ, khác biệt, siêu phàm. Đoạn ba lại xoáy sâu vào nỗi nhớ tiếc đến quặn lòng, với giọng điệu da diết, câu thơ kết thúc bằng dấu hỏi ngắt quãng, gợi cảm giác chới với, hụt hẫng:
Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối…
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn…
Những hình ảnh của quá khứ càng xa, giấc mơ càng thêm huyền ảo. Nhưng giấc mộng ấy không phải ảo tưởng thuần túy, mà là một nỗ lực níu giữ bản thể, níu giữ phẩm giá giữa thực tại tù túng. Trong ánh hoàng hôn của đời sống, con hổ vẫn rực sáng, mang vóc dáng của một thi nhân, một đế vương bị lưu đày nhưng không khuất phục. Bài thơ, bởi vậy, không chỉ là khúc bi ca của một loài vật, mà là tiếng nói của một cái tôi thời đại – đầy bi kịch nhưng cũng kiêu hãnh.

2. Gợi ý bài viết số 5 – Cảm hứng và chiều sâu
Thế Lữ – một thi sĩ kiệt xuất của phong trào Thơ mới – không ồn ào biện luận hay bút chiến, ông chỉ lặng lẽ thi triển tài năng, khiến nền thơ cũ phải nghiêng ngả. Với Nhớ rừng, ông không chỉ làm nên một bản hùng ca bi tráng của chúa sơn lâm, mà còn truyền tải tâm trạng u uất của một thời đại.
Bài thơ mở ra bằng lời uất hận của con hổ đang bị giam cầm, biểu tượng của kẻ từng quyền uy nay rơi vào cảnh tù túng:
"Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt,
Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua..."
Từng lời thơ như gầm gừ, rền vang trong lồng ngực của mãnh thú bị khuất phục. Hổ – vốn là chúa tể – nay thành món giải trí, phải chia chuồng với những loài bị khinh miệt. Uất ức ấy không chỉ là của hổ, mà là tiếng lòng của những con người mất tự do trong thời đại thực dân u tối.
Con hổ quay về ký ức oai hùng – nơi rừng thiêng bóng cả, tiếng suối gào gió hú, những đêm trăng vàng ngập ánh – một thời huy hoàng đã mất. Hồi ức đó vừa oai phong, vừa da diết:
"Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ,
Thuở tung hoành hống hách những ngày xưa..."
Nhớ từng bước chân kiêu hãnh, từng cái lượn mình mềm mại như sóng, từng ánh mắt khiến muôn loài nín thở. Hổ tự nhận là chúa tể – không phải để kiêu căng mà để khẳng định bản thể, cái “tôi” đáng tự hào.
Thế nhưng, hiện tại là một thực tại tù hãm, giả tạo, nơi mọi thứ bị uốn nắn tầm thường: "Hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng". Cảnh giả dối ấy càng khiến hổ khát khao vùng vẫy trở về rừng xưa, nơi của tự do, hùng vĩ.
Khát vọng trở về ấy chính là tiếng nói của một thế hệ – thế hệ trí thức 1930 – vừa tỉnh thức, vừa ngột ngạt. Qua hình ảnh hổ, Thế Lữ đã nói thay cho những tâm hồn khát vọng tự do, khẳng định cái tôi, và cũng là tiếng lòng của một dân tộc đang chịu cảnh nô lệ.
Nhớ rừng không chỉ là bản hùng ca ai oán của một loài thú, mà còn là khúc tráng ca yêu nước ngầm, âm vang giữa thi đàn Việt Nam, tiếp nối mạch thơ trữ tình dân tộc đầu thế kỷ XX.

3. Bài tham khảo số 1
“Nhớ rừng” là một tác phẩm nổi bật trong phong trào Thơ Mới, khắc họa cảm xúc mạnh mẽ của nhà thơ Thế Lữ về tình yêu và nỗi nhớ quê hương. Cảm xúc của ông hòa quyện với hình tượng con hổ, phản ánh nỗi khát khao tự do của người trí thức trong thời kỳ thực dân. Con hổ trong lòng bài thơ mang theo nỗi tủi nhục vì bị giam cầm, đối diện với sự coi thường và nhục nhã. Đặc biệt, khổ thơ thể hiện sự căm phẫn và khinh bỉ về môi trường nhân tạo mà thực dân tạo ra, trong khi con hổ chỉ muốn quay trở lại với thiên nhiên hoang dã, nơi mà nó từng là chúa tể. Từ đó, tác phẩm bày tỏ nỗi tiếc nuối về quá khứ và mong muốn về một tương lai tự do, hùng vĩ, mang đậm tính dân tộc.
Bài thơ kết thúc với những hình ảnh thiên nhiên tuyệt đẹp và sự khát khao trở về với quá khứ hoang dã. Những cảnh sắc của núi rừng, suối nước, và những bình minh tuyệt vời, đều mang đậm dấu ấn của nỗi nhớ mãnh liệt. Thế Lữ đã thành công trong việc truyền tải cảm xúc qua những hình ảnh đối lập mạnh mẽ, giữa sự tự do và sự giam cầm, giữa thiên nhiên hoang dã và sự tôn thờ văn minh giả tạo của thực dân. Tác phẩm không chỉ là lời tâm sự của con hổ mà còn là tiếng nói của người dân Việt Nam trong quá trình đấu tranh giành lại tự do và độc lập.

4. Bài tham khảo số 2
Hình ảnh con hổ chính là trung tâm cảm xúc trong bài thơ "Nhớ Rừng" của Thế Lữ, nơi tâm hồn mãnh liệt của một chúa sơn lâm hiện lên đầy sức sống. Nỗi nhớ rừng không chỉ là cảm giác thoáng qua mà là ngọn lửa rực cháy, dữ dội, mang hơi thở của một anh hùng bị thất thế, không phải của kẻ nhỏ bé lạc lõng.
Ngay từ những câu thơ đầu, sự căm hờn đan xen nỗi đau nhức nhối hiện rõ qua từng lời: "Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt…". Con hổ không chỉ mang nỗi nhục khi bị giam cầm mà còn phẫn uất vì bị biến thành trò đùa cho những kẻ tầm thường, bị ép sống cùng "bọn gấu dở hơi". Nỗi căm ghét, sự tủi nhục và khinh bỉ cuộc sống tù túng ấy như sục sôi trong lòng nó.
Nhớ về quá khứ huy hoàng, con hổ hồi tưởng lại những ngày tháng quyền uy, làm chủ sơn lâm với tiếng gió gào thét, khúc trường ca dữ dội, và dáng đi dõng dạc tự tin. Hình ảnh nó lượn mình như sóng cuộn, đôi mắt thần quắc thẳng trong hang tối, gợi nên sức mạnh và vẻ đẹp hùng tráng. Những kỉ niệm về đêm trăng say mồi, bình minh rực rỡ và tiếng chim ca vui tươi càng làm nỗi nhớ thêm phần cháy bỏng.
Tuy nhiên, thời vàng son ấy đã trôi qua, thay vào đó là hiện thực chán ngán, giả tạo với những cảnh vật "hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng", chỉ là sự bắt chước hời hợt, làm lu mờ vẻ hoang sơ và cao cả của núi rừng. Khinh bỉ hiện tại, con hổ chỉ biết gửi gắm tâm hồn vào "giấc mộng ngàn", một khát vọng tự do, hùng dũng ngày nào vẫn cháy bỏng trong tim.
Tâm trạng của con hổ chính là tiếng nói của Thế Lữ cùng lớp người trong xã hội những năm 1930, những người cảm thấy bế tắc trước thực tại, nhưng vẫn khát khao tự do, một cuộc sống phóng khoáng chưa rõ lối đi, nhưng đầy ý nghĩa và đáng trân trọng.

5. Bài tham khảo số 3
Nhân vật con hổ trong vườn thú, với tính cách dữ dội, hùng vĩ, đong đầy dằn vặt và khát vọng, đã hòa quyện vào dòng mạch thi ca từng sản sinh ra nhiều kiệt tác. Dẫu vậy, không ai dám đặt con hổ trong bài thơ bên cạnh những tượng đài như Prômêtê bị xiềng hay Hamlet, hay Người tù xứ Capcadơ. Nhớ rừng chỉ là tiếng nói đau đớn của một kẻ mất hết niềm tin vào tự do, đánh mất ước mơ chiến thắng. Con hổ ấy không thể làm gì hơn ngoài việc “nằm dài” trong chiếc cũi sắt, “đếm từng ngày tháng trôi qua”, và nhớ về thuở oanh liệt, những ngày tháng vẫy vùng không bao giờ trở lại. Trong đó không hề có khát khao anh hùng từng được Nguyễn Hữu Cầu truyền tải qua những vần thơ ngất ngây say:
Bay thẳng cánh, muôn trùng Tiêu, Hán
Phá vòng vây, bạn với kim ô.
Có thể nói, Nhớ rừng với hình tượng con hổ nằm dài ấy đã tạo nên thái độ của những con người đã thôi không nghĩ đến hành động, những người từng nhiệt huyết cách mạng và hoài bão đổi thay, nay đã buông xuôi.
Song con hổ, trung tâm bài thơ, dù mất tự do vẫn giữ trọn niềm kiêu hãnh. Trong khổ đau, trong cảnh tù đày, trong nỗi nhục nhằn, nó phân biệt rõ mình với những kẻ tầm thường, đồng hóa cả tinh thần. Ở đây, không phải xem xét “tác phong quần chúng” của con hổ hay phê phán nó “không ưu ái gì với những con vật như gấu, báo nằm sát bên”, mà chính sự đối lập này như chim lồng, như Prômêtê bị xiềng hay Hamlet, giúp làm nổi bật kích thước cao cả, tô đậm cảm hứng bi kịch của tâm hồn khổ đau nhưng kiên cường không chịu khuất phục.
Thế Lữ, ít nhất một lần trong đời thơ, đã dựng nên hình tượng con hổ như vậy. Dẫu biết mình chiến bại, con hổ vẫn chưa chịu làm tôi tớ cho sự tầm thường, giả dối của cảnh ngục tù. Nó bất lực nhưng không khuất phục, vẫn căm ghét cảnh không thể thay đổi, còn ước mơ đổi thay. Trong lồng sắt chật hẹp, nó vẫn tha thiết hướng về chân trời rộng lớn, với giấc mơ lớn lao và niềm uất hận dâng tràn. Bài thơ là tiếng gọi chối từ thực tại, dù chỉ trong mộng tưởng.
Sự xung đột không ngừng giữa hoàn cảnh và tính cách, giữa ngoại vật và nội tâm, giữa thấp hèn và cao thượng, là nền tảng kết cấu bài thơ. Cảm giác như Nhớ rừng là bản giao hưởng bốn chương, luân chuyển và đan xen hai nhạc đề đối lập, với chủ đề chính bỗng vút lên sau những nốt nhạc chậm buồn ở chương đầu, rồi vang dội đến cao trào tâm linh rồi lặng đi đầy uất nghẹn. Cuối cùng, chủ đề nhớ rừng trở lại không còn hùng tráng mà đầy thiết tha, nuối tiếc. Sự chuyển đổi liên tục của cảm xúc và giọng điệu là cách nhà thơ thể hiện tâm trạng cô đơn, day dứt.
Không chỉ vậy, Thế Lữ khéo dùng tương phản trong từng đoạn thơ để tạo nét thi pháp lãng mạn đặc sắc. Đoạn hai, đoạn hay nhất bài, là “bữa tiệc đời” của âm thanh, màu sắc và đường nét, diễn tả quyền uy của vị chúa sơn lâm trên nền thiên nhiên hùng vĩ. Nhà thơ kể con hổ lấy sự trật tự, nhịp nhàng để chế ngự cảnh đại ngàn hỗn loạn, đồng thời bằng sự tĩnh uy nghi của bản thân. Giữa khúc ca dữ dội của sơn lâm, con hổ bước đi dõng dạc, lặng ngắm giang sơn trong khi thiên nhiên chuyển động, ngủ trong màn lao vật hợp tấu bình minh. Sự đối lập này làm thiên nhiên trở thành nền tôn lên quyền uy tối thượng của con hổ.
Nhớ rừng ra đời khi phong trào Thơ mới bắt đầu, kỳ lạ thay lại mang vẻ đẹp có thể gọi là cổ điển, từ cảm xúc đến thể thơ. Nó có sức sống, sự phóng khoáng mà thơ cũ không có, nhưng không thiếu sự cô đúc, chắt lọc. Những câu thơ như “Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng” cho thấy ảnh hưởng Thi Sơn, nhưng lại rất sống động và gần gũi, không như “bức ren bằng cẩm thạch” của M.Gorki nhận xét về thơ Thi Sơn. Vì thế Vũ Đình Liên từng chỉ cần hai câu:
Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan.
Nhớ rừng như một tuyên ngôn bênh vực Thơ mới, là viên đá tảng đầu tiên và chắc chắn của nền thơ cách tân, góp phần không thể phủ nhận vào sự tiến bộ của nghệ thuật thơ ca Việt Nam.
Bài thơ là nỗi hoài vọng của kẻ đã bất lực, vồ lấy “chốn thiên đường đã mất”. Nó nằm trong chủ nghĩa lãng mạn với cơ sở là “ghê tởm thực tại và khát khao mãnh liệt thoát khỏi thực tại”.
Có thể lý giải vì sao nhiều chiến sĩ cách mạng yêu thích bài thơ. Chính chất bi tráng của Nhớ rừng khiến nó khác biệt với nhiều thơ lãng mạn cùng thời, kể cả của Thế Lữ sau này. Sự nổi loạn trong tâm hồn con hổ “gặm khối căm hờn trong cũi sắt” có thể làm dấy lên căm ghét ách áp bức, nuôi dưỡng khát vọng đổi thay, là men cho tinh thần cách mạng, đúng như M.Gorki nói về khát vọng trở nên tốt đẹp hơn: đó là điều thiêng liêng nhất.

Có thể bạn quan tâm

Làm thế nào để giảm thiểu tình trạng chảy máu nhiều trong kỳ kinh nguyệt: Liệu các phương pháp tự nhiên có thực sự hữu ích?

Cách nhận biết các triệu chứng của hội chứng buồng trứng đa nang

Giày da nam Hà Nội | Top 12+ địa chỉ uy tín cho quý ông đẳng cấp

Cách nhận biết hiện tượng xuất huyết âm đạo bất thường giữa chu kỳ kinh nguyệt

Cách phòng tránh thai hiệu quả không cần dùng bao cao su
