Top 6 Bài Văn Phân Tích Hành Động Cởi Trói Của Mị Trong Vợ Chồng A Phủ (Tô Hoài) (Ngữ Văn 12) Hay Nhất
Nội dung bài viết
Bài Tham Khảo Số 4
Văn chương không chỉ là một thú vui lúc rảnh rỗi, mà còn là điểm tựa vững chắc cho tâm hồn mỗi khi ta cảm thấy yếu lòng. Nó mang đến cho chúng ta niềm tin vào cuộc sống và khả năng thay đổi bản thân. Những phép màu kỳ diệu không phải do thần thánh ban tặng, mà từ chính sức mạnh tiềm ẩn trong mỗi con người. "Vợ chồng A Phủ" của Tô Hoài chính là minh chứng sống động cho điều đó. Chỉ với một hành động đầy dũng cảm: Mị cắt dây cởi trói cho A Phủ, con người có thể thoát khỏi nỗi khổ đau để tìm đến niềm vui.
Được ghi nhận là một trong những cây bút tiêu biểu của văn học cách mạng, Tô Hoài đã khai phá mảnh đất mới của văn học Việt Nam, đặc biệt là mảng viết về miền núi Tây Bắc – nơi hùng vĩ, xa xôi, đầy thử thách. Tập "Truyện Tây Bắc" được viết sau chuyến đi thực tế lên Tây Bắc vào năm 1952, và trong số ba tác phẩm được giải Nhất Giải thưởng Hội Văn Nghệ Việt Nam, "Vợ chồng A Phủ" đã để lại ấn tượng sâu sắc nhất. Tô Hoài đã dành cả tình cảm và tâm huyết khi viết về mảnh đất này, như ông đã từng chia sẻ: “Đất nước và người miền Tây đã để thương để nhớ cho tôi nhiều quá, tôi không thể nào quên…” – một lời nhắc nhở về những gì ông đã trải qua và những người dân miền núi đã khắc sâu trong trái tim ông.
Đọc truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ”, người đọc không thể nào quên được hình ảnh Mị, với gương mặt đầy u buồn, mang trong mình nỗi đau của một cuộc đời chìm trong khổ cực. Gương mặt ấy không phải là gương mặt đầu tiên của Mị. Khi còn là cô gái trẻ trung, Mị từng mơ ước về một tương lai tươi sáng. Nhưng sự áp bức của những hủ tục phong kiến đã xóa nhòa những khát vọng ấy, biến cô thành người sống thụ động, không còn biết mơ ước. Tuy nhiên, có lẽ Mị sẽ mãi sống trong bóng tối nếu không có những đêm tình mùa xuân và đêm đông ấy. Nhờ sự động viên của hơi men và ánh sáng từ mùa xuân, Mị đã tìm lại được niềm hy vọng, và sức sống tiềm tàng trong cô đã được thể hiện qua hành động cởi trói cho A Phủ.
Khi chứng kiến A Phủ bị trói đứng, Mị vẫn thản nhiên như không. Cô đã quá quen với cảnh áp bức và không cảm thấy bất ngờ nữa. Tuy nhiên, một dòng nước mắt từ A Phủ đã làm Mị chạnh lòng. Nhớ lại chính mình trong quá khứ, những giọt nước mắt không thể rơi ra, Mị chợt nhận ra nỗi đau của người khác. Từ đó, cô bắt đầu nghĩ đến việc giúp đỡ người khác, không chỉ vì lòng thương mà còn vì sự căm phẫn đối với sự tàn ác của xã hội. Mị không sợ bị trói, cô đã quyết định hành động, dù chỉ với một lời thì thầm: “Đi ngay”. Đó là khoảnh khắc quyết định, khoảnh khắc của sự chuyển mình từ nô lệ sang tự do, từ bóng tối sang ánh sáng. Mị đã giải phóng chính mình, cắt đứt sợi dây trói của nỗi sợ hãi và khổ đau. Cô không chỉ cứu A Phủ mà còn cứu lấy chính cuộc đời mình.
Với ngòi bút sắc bén, Tô Hoài đã vẽ nên một không gian Tây Bắc đầy lãng mạn, nơi mỗi nhân vật đều có thể tỏa sáng từ những góc khuất nhất. Những hành động tưởng chừng như đơn giản nhưng lại chất chứa nhiều ý nghĩa sâu sắc. Câu chuyện không chỉ phản ánh cuộc sống khổ cực của người dân miền núi, mà còn là bài học về sức mạnh tự giải phóng của con người. Cách mạng không phải là thứ đến từ bên ngoài, mà là sức mạnh tự thân của mỗi người. Đó chính là thông điệp sâu sắc mà Tô Hoài gửi gắm qua tác phẩm này.
Sự sống của Mị, của “Vợ chồng A Phủ” không kết thúc khi câu chuyện dừng lại. Nó vẫn mãi tồn tại trong trái tim của những ai vẫn cần niềm tin, cần sức mạnh để đứng dậy và tiếp tục cuộc sống.

2. Bài tham khảo số 5
Tây Bắc, mảnh đất mà thiên nhiên dường như đã ban tặng cho những con người nơi đây một sức sống bền bỉ, qua bao năm tháng, họ vẫn vững vàng đứng vững giữa những đợt sóng gió. Tô Hoài, dù không phải sinh ra ở đây, nhưng tình cảm sâu nặng với mảnh đất này đã khiến ông viết lên những tác phẩm vĩ đại, trong đó có ‘Vợ chồng A Phủ’ - câu chuyện cảm động về cuộc đời của Mị, một cô gái xinh đẹp và tài năng, nhưng phải gánh chịu nỗi khổ đau và ám ảnh của số phận. Đêm đông, khi Mị quyết định cởi trói cho A Phủ, là khoảnh khắc mà cuộc đời cô và cả tác phẩm này đều bước sang một trang mới đầy hy vọng.
Mị, cô gái xinh đẹp của vùng cao, mang trong mình tài thổi sáo và khát khao tự do. Tuy nhiên, vì món nợ gia đình mà cô bị cuốn vào một cuộc sống khổ cực khi bị A Sử, con thống lí Pá Tra, lợi dụng, khiến Mị phải trở thành con dâu gạt nợ. Những ngày tháng đen tối dần tước đi của Mị mọi niềm vui sống. Mị đã từng phản kháng, đã từng muốn tự kết liễu cuộc đời mình, nhưng rồi tình thương dành cho cha đã níu giữ cô lại. Mị dần quen với đau khổ, không còn phân biệt được ngày tháng nữa, cuộc sống của cô giờ đây như đã chết từ lâu.
Với sự tinh tế và nhạy cảm của một nhà văn, Tô Hoài đã khắc họa hình ảnh Mị sống lại trong đêm tình mùa xuân với tiếng sáo ngân vang, làn sóng cảm xúc được khơi dậy trong lòng cô. Tuy nhiên, những khao khát ấy đã bị A Sử tàn nhẫn dập tắt khi hắn trói Mị vào cột. Mị vẫn ngồi đó, thản nhiên nhìn, không quan tâm đến cảnh A Phủ bị trói, vì cô đã quá quen với sự bất công này. Nhưng rồi, một dòng nước mắt của A Phủ, nhỏ xuống từ đôi má xanh xao vì đói rét, đã làm Mị thức tỉnh. Cô nhớ lại bản thân mình trong quá khứ, những đêm lạnh giá mà không một giọt nước mắt nào có thể rơi.
Đêm ấy, khi Mị nhìn thấy A Phủ trong cảnh khốn cùng, lòng thương xót dâng lên. Mị quyết định hành động. Cô cầm con dao mây, cắt dây trói cho A Phủ, không suy nghĩ đến hậu quả có thể xảy đến với mình. Hành động đó không chỉ là cứu A Phủ mà còn là giải thoát chính mình khỏi sợi dây trói vô hình của sợ hãi và khổ đau. Cuối cùng, Mị và A Phủ cùng nhau chạy trốn, để đến với một cuộc sống tự do, dù phải đối mặt với mọi nguy hiểm. Chính hành động này đã đánh dấu sự thức tỉnh của Mị và mở ra con đường mới cho cô.
Tô Hoài đã miêu tả sâu sắc diễn biến tâm lý của Mị, từ sự vô cảm đến sự đấu tranh mạnh mẽ, và cuối cùng là hành động quyết liệt. Hình tượng Mị, với hành động giải cứu A Phủ, chính là biểu tượng cho sức mạnh nội tại của con người trước những khổ đau, đồng thời thể hiện một thông điệp nhân văn sâu sắc: tình yêu thương và lòng dũng cảm có thể giúp con người thoát khỏi mọi nhà tù, dù đó là cường quyền hay thần quyền.

3. Bài tham khảo số 6
Dubos từng khẳng định: “Văn học, đó là tư tưởng đi tìm cái đẹp trong ánh sáng”. Liệu nhà văn có thể tìm thấy vẻ đẹp ấy trong những góc tối của cuộc đời? Tô Hoài đã làm được điều đó, đặc biệt qua hình ảnh Mị cởi trói cho A Phủ trong tác phẩm ‘Vợ chồng A Phủ’.
Văn học phản ánh hơi thở của cuộc sống, và với chuyến đi của Tô Hoài đến vùng Tây Bắc, ông đã nhận ra vẻ đẹp sâu sắc của con người lao động nơi đây. Qua những trang viết, Tô Hoài không chỉ khám phá vẻ đẹp của tâm hồn người dân miền núi mà còn thể hiện sự đồng cảm sâu sắc đối với nỗi khổ đau của họ trong những năm tháng cách mạng chưa đến.
Trong đêm tình mùa xuân ở Hồng Ngài, A Phủ bị trói vì “mắc tội” đánh A Sử, con quan, và bị ép làm nô lệ trả nợ. Trong khi đó, Mị, một cô gái bị trói buộc trong cuộc đời tăm tối, vẫn thản nhiên thổi lửa để xua tan màn đêm dài và buồn. Đó là sự dửng dưng trước cảnh khổ đau, vì Mị đã quá quen với nỗi đau của chính mình và không cảm thấy bất công khi thấy A Phủ trong tình cảnh tương tự.
Hình ảnh A Phủ trong cơn đói rét, với dòng nước mắt lăn dài trên má, đã làm sống lại trong Mị niềm cảm thương và khát vọng tự do. Mị nhớ lại những đêm bị trói như vậy, và từ đó, cô chuyển từ thương thân sang thương người. Cảm xúc ấy thúc đẩy Mị thực hiện hành động giải cứu A Phủ, dù biết rằng hành động đó có thể khiến cô phải chịu đựng hậu quả nghiêm trọng.
Sự quyết tâm của Mị được thể hiện qua hành động cắt trói A Phủ, và khi nghe tiếng thì thào “Đi ngay”, A Phủ đã vùng lên, chạy theo Mị. Câu văn “Mị đứng lặng trong bóng tối” như một ngã rẽ trong cuộc đời của cô, giữa sự lựa chọn nô lệ và tự do, sống và chết, ánh sáng và bóng tối. Mị đã quyết định chọn con đường giải thoát, không chỉ cho A Phủ mà còn cho chính mình.
Tô Hoài đã miêu tả một cách sâu sắc sự thức tỉnh trong tâm hồn Mị, từ sự vô cảm đến sự đấu tranh mạnh mẽ. Cảnh Mị cởi trói cho A Phủ không chỉ là một hành động giải thoát mà còn là biểu tượng cho sức mạnh tự giải phóng của con người trước hoàn cảnh áp bức. Đó là thông điệp sâu sắc mà nhà văn muốn gửi gắm: sức sống mạnh mẽ của con người lao động không bao giờ bị dập tắt, ngay cả khi bị trói buộc trong những nghịch cảnh khắc nghiệt nhất.

4. Bài tham khảo số 1
Sự kiện Mị cởi trói cho A Phủ và tự giải thoát cho chính mình trong tác phẩm 'Vợ chồng A Phủ' của Tô Hoài là một khoảnh khắc then chốt, khắc họa sâu sắc chủ đề nhân đạo của tác phẩm. Cảnh tượng này không chỉ là hành động của sự giải thoát mà còn là đỉnh cao của hành trình nội tâm của nhân vật Mị.
Mị, từ một cô gái từng sống trong đau khổ, mất hết ý thức về bản thân, đã từng bước thức tỉnh trong đêm mùa xuân. Tiếng sáo, men rượu và không khí xuân đã làm sống dậy trong cô những khát khao chưa bao giờ tắt. Mị đã trở lại với chính mình, với tuổi trẻ, với những ước mơ không bao giờ phai mờ. Nhưng chính trong đêm đó, khi A Phủ bị trói, Mị cũng dần nhận thức về sự sống và cái chết.
Hành động Mị cắt dây trói cho A Phủ là kết quả của sự đồng cảm sâu sắc, của việc cảm nhận nỗi đau của người khác. Cô không chỉ cứu A Phủ mà còn tự giải thoát cho chính mình khỏi kiếp sống nô lệ, khỏi sự tăm tối của cuộc đời mà cô không còn muốn tiếp tục. Sự thức tỉnh trong Mị là một quá trình lâu dài, không phải sự thay đổi đột ngột mà là kết quả của những dòng cảm xúc, những suy nghĩ chất chứa trong suốt những năm tháng đau khổ.
Với nghệ thuật miêu tả tinh tế, Tô Hoài đã tạo dựng một bước ngoặt quan trọng trong tác phẩm. Hành động của Mị thể hiện khát vọng sống mãnh liệt và tinh thần phản kháng mạnh mẽ trước bất công, đồng thời thể hiện giá trị nhân đạo sâu sắc mà nhà văn muốn gửi gắm: con người có thể tự giải thoát mình khỏi những sợi dây trói buộc, dù là thân phận hay xã hội.

5. Bài tham khảo số 2
"Vợ chồng A Phủ" của Tô Hoài là một tác phẩm nổi bật, mang đậm giá trị nhân văn và nhân đạo. Qua lối viết tinh tế, nhà văn khéo léo khắc họa cuộc sống của người dân Tây Bắc, đồng thời phản ánh những đau khổ và khát vọng tự do mãnh liệt của con người dưới sự áp bức tàn bạo của cường quyền và thần quyền lạc hậu. Sự kiện Mị cắt dây cởi trói cho A Phủ không chỉ là hành động cứu người, mà còn là biểu tượng của sức sống tiềm tàng và khát vọng vươn tới tự do của người dân lao động nơi đây.
Tô Hoài đã khắc họa một Mị đầy sự mâu thuẫn và sâu sắc. Từ một cô gái trẻ đẹp, đầy khát vọng tự do, Mị bị vùi dập dưới sự áp bức của hủ tục và bạo lực, trở thành một công cụ lao động vô danh trong nhà thống lí Pá Tra. Tuy nhiên, khi mùa xuân đến, niềm hy vọng về sự sống và tự do đã hồi sinh trong Mị. Qua tiếng sáo gọi bạn tình và hơi rượu cay nồng, Mị cảm nhận được sự sống vẫn chưa hẳn tắt trong mình, dù bị trói buộc trong cảnh đời nghiệt ngã.
Trước cảnh A Phủ bị trói, Mị đã dửng dưng, vô cảm, vì đã quá quen với sự tàn nhẫn của cha con thống lí Pá Tra. Nhưng dòng nước mắt của A Phủ, khắc họa trong bóng tối, đã đánh thức sự đồng cảm trong Mị. Cảm giác đau đớn, xót xa về số phận mình và A Phủ đã làm Mị nhận ra rằng mình không thể sống mãi trong bóng tối và sự im lặng. Và thế là, hành động liều lĩnh cắt dây trói cho A Phủ đã được thực hiện, như một minh chứng cho sức mạnh của tình yêu và khát vọng tự do trong tâm hồn Mị.
Hành động của Mị không chỉ là hành động cứu A Phủ mà còn là sự giải thoát cho chính mình khỏi gông cùm của bạo quyền. Qua việc cắt dây trói, Mị đã vượt qua chính bản thân, từ một cô gái đã gần như mất hết hy vọng trở thành người giải phóng chính mình và A Phủ. Tô Hoài đã khéo léo miêu tả quá trình tâm lý nhân vật từ chỗ tê liệt cảm xúc đến hành động mạnh mẽ, minh chứng cho khả năng tự giải phóng của con người dù trong hoàn cảnh ngặt nghèo nhất.
Cuối cùng, qua hành động giải thoát cho A Phủ, tác phẩm không chỉ ca ngợi khát vọng tự do mà còn khẳng định rằng sức sống và tinh thần phản kháng là bất diệt, dù dưới bất kỳ hình thức áp bức nào. Chính vì vậy, "Vợ chồng A Phủ" không chỉ là một câu chuyện về tình yêu, mà còn là biểu tượng của sự vươn lên, tự cứu mình của những con người ở miền núi trong cuộc đấu tranh chống lại sự tàn bạo của thế lực cường quyền.

6. Bài tham khảo số 3
Tô Hoài là một cây bút kiệt xuất của văn học Việt Nam hiện đại, người đã đóng góp hàng trăm tác phẩm nổi bật trên nhiều thể loại, từ truyện ngắn, tiểu thuyết, đến tự truyện và kí sự. Trong đó, "Vợ chồng A Phủ" là một trong những truyện ngắn đậm chất nhân đạo, đỉnh cao trong sự nghiệp sáng tác của ông, trích từ tập "Truyện Tây Bắc". Tác phẩm không chỉ khắc họa sinh động cuộc sống của người dân miền núi dưới ách thống trị của cường quyền phong kiến, mà còn mở ra con đường giải thoát cho hai nhân vật Mị và A Phủ, những kẻ nô lệ bất đắc dĩ. Diễn biến tâm lý của Mị trong đêm cởi trói cho A Phủ đã trở thành một khoảnh khắc đậm dấu ấn trong lòng độc giả, thể hiện sức sống tiềm tàng và khát vọng tự do không thể tắt.
Về nội dung, "Vợ chồng A Phủ" kể về cuộc đời hai nhân vật chính, Mị và A Phủ. Mỗi người đều mang trong mình khát vọng sống, nhưng lại bị cuốn vào vòng xoáy của nỗi bất hạnh do các thế lực thống trị tạo ra. Mị, trước khi làm dâu nhà thống lí, là một cô gái xinh đẹp, tài năng, có đam mê với đời sống tự do và tươi đẹp. Tuy nhiên, vì món nợ gia đình, cô đã phải gánh lấy kiếp làm dâu gạt nợ. A Phủ, một chàng trai khỏe mạnh, tài giỏi, phải chịu sự tàn nhẫn của A Sử và trở thành nô lệ vì một hành động bất khuất. Họ sống trong ách thống trị của gia đình thống lý, bị xâm hại về thể xác lẫn tinh thần, bị đày đọa như những con trâu, con ngựa, không còn biết đến hy vọng và ước mơ. Tuy vậy, vào đêm mùa xuân ấy, sức sống và hy vọng đã bừng tỉnh trong Mị khi tiếng sáo và men rượu gọi về những ký ức tươi đẹp, mở ra một giây phút tự giải thoát cho chính mình và A Phủ.
Trước đêm cởi trói cho A Phủ, Mị là một người đàn bà đã mất hết cảm xúc với cuộc sống, cô không còn thấy sự tồn tại của bản thân, không còn cảm nhận sự đau khổ hay niềm vui. Bị áp bức đến mức không còn biết mình là ai, Mị đã sống trong cái bóng của sự chịu đựng, như một con ngựa chỉ biết làm việc, không có quyền sống cho chính mình. Nhưng trong đêm tình mùa xuân, khi nhớ lại những kỷ niệm xưa và cảm nhận được hơi thở của mùa xuân, Mị nhận ra rằng mình vẫn còn sống, vẫn còn khát vọng. Tuy nhiên, sự khao khát này lại bị A Sử dập tắt ngay lập tức, khiến Mị một lần nữa rơi vào cảnh bị trói buộc bởi cường quyền.
Đến khi nhìn thấy A Phủ bị trói, Mị đã không còn cảm giác gì ngoài sự thờ ơ, vì cô đã quá quen với cảnh tượng đau thương ấy. Nhưng khi dòng nước mắt của A Phủ lăn xuống má, Mị bỗng nhiên cảm nhận được sự đồng cảm mạnh mẽ. Cảm giác này thức tỉnh trong lòng Mị, và cô nhận ra sự khổ cực của chính mình và của A Phủ. Từ đó, lòng thương cảm và sự căm phẫn với ách thống trị đã khiến Mị hành động táo bạo: cô cắt dây cởi trói cho A Phủ. Đây không chỉ là hành động cứu người mà còn là hành động tự giải phóng chính mình khỏi gông cùm của bạo quyền.
Hành động cắt dây trói cho A Phủ là bước ngoặt trong quá trình tâm lý của Mị. Nó không chỉ là sự giải thoát cho A Phủ, mà còn là sự tự giải phóng cho Mị, khi cô chọn sống, chọn tự do thay vì tiếp tục sống dưới sự áp bức. Tô Hoài đã khéo léo miêu tả sự chuyển biến từ vô cảm, thờ ơ đến lòng thương người, rồi đến hành động mạnh mẽ, dứt khoát của Mị. Qua đó, tác giả không chỉ thể hiện sự phản kháng với sự tàn bạo, mà còn khẳng định niềm tin vào sức mạnh tiềm tàng của con người, vào khả năng tự giải phóng và khát vọng tự do.
Với ba giai đoạn tâm lý rõ rệt – trước, trong và sau khi cởi trói cho A Phủ, Tô Hoài đã khắc họa thành công nhân vật Mị, một người con gái từ khổ đau, bất hạnh đến sự trỗi dậy mạnh mẽ, làm chủ số phận của mình. Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện về tình yêu và khát vọng tự do, mà còn là một thông điệp về sự phản kháng của con người trước sự tàn bạo của cường quyền, khẳng định rằng dù ở đâu, trong hoàn cảnh nào, con người luôn có khả năng vươn lên và tìm đến tự do, hạnh phúc.

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn sử dụng trợ lý ảo Google Assistant bằng tiếng Việt

Hướng dẫn tìm kiếm bằng giọng nói trên điện thoại iPhone, Samsung và Xiaomi

Hướng dẫn tạo mạch điện đơn giản

Cách tiêu diệt Virus trên điện thoại hiệu quả nhất

Mã bảo vệ Nokia - Tổng hợp các mã bảo mật mặc định từ nhà sản xuất Nokia
