Top 7 Bài phân tích khổ đầu 'Viếng lăng Bác' (Viễn Phương) đặc sắc nhất - Ngữ văn 9
Nội dung bài viết
1. Bài phân tích mẫu số 4
Năm 1969, Hồ Chủ tịch - vị cha già kính yêu của dân tộc đã ra đi, để lại niềm tiếc thương vô hạn. Nhà thơ Tố Hữu từng khóc Người bằng những vần thơ xót xa:
"Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa"
Bảy năm sau, nỗi đau ấy vẫn nguyên vẹn trong thơ Viễn Phương. Bài thơ là tiếng lòng của người con miền Nam lần đầu ra viếng lăng Bác năm 1976 - khi đất nước thống nhất và công trình lăng vừa hoàn thành. Cảm xúc dâng trào đã hóa thành những vần thơ đầy xúc động.
Mạch thơ phát triển theo dòng thời gian từ lúc tới lăng cho đến khi ra về. Khổ đầu mở ra bằng cảm xúc ngỡ ngàng trước khung cảnh bên ngoài lăng:
"Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa, đứng thẳng hàng."
Câu mở đầu như lời thông báo giản dị mà chan chứa tình cảm. Cách xưng "con" - "Bác" thật thân thương, gần gũi. Hai chữ "miền Nam" gợi bao xa cách, nhưng cũng thể hiện mối gắn bó sâu nặng giữa Bác với nhân dân miền Nam - mối quan hệ cha con thiêng liêng:
"Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà
Miền Nam mong Bác nỗi mong cha"
Nhà thơ dùng từ "thăm" thay cho "viếng" như để giảm bớt nỗi đau, như khẳng định Bác vẫn còn sống mãi. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tác giả là hàng tre - biểu tượng của làng quê Việt, của sức sống bền bỉ. Các từ láy "bát ngát", "xanh xanh" vẽ nên bức tranh tươi tốt, hiên ngang. Thán từ "Ôi!" bật lên tự nhiên, thể hiện cảm xúc dâng trào. Hàng tre như cả dân tộc đứng bên Bác, kiên cường qua bão táp.
Khổ thơ là dòng cảm xúc chân thành sau bảy năm mong nhớ. Bảy năm đầy gian khổ nhưng dân tộc ta vẫn hiên ngang, như hàng tre thẳng tắp bên lăng Người.

2. Bài phân tích mẫu số 5
Khổ đầu 'Viếng lăng Bác' mở ra bằng lời giới thiệu đầy xúc động: 'Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác'. Cách xưng hô 'Con - Bác' thân thương đã bộc lộ tình cảm thiêng liêng của người con phương xa về thăm vị cha già dân tộc. Hình ảnh hàng tre kiên cường hiện lên như biểu tượng cho sức sống bất diệt của dân tộc:
'Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa, đứng thẳng hàng'.
Câu thơ mở đầu không đơn thuần là lời giới thiệu mà còn chất chứa bao cảm xúc. Cách xưng 'con' với Bác đã trở thành điển phạm trong thơ ca cách mạng, nhưng với Viễn Phương, đó còn là tiếng lòng của đứa con miền Nam xa cách, vắng mặt trong giờ phút tiễn biệt. Hai tiếng 'miền Nam' vang lên đầy thiêng liêng - mảnh đất Bác hằng mong nhớ: 'Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà/Miền Nam mong Bác nỗi mong cha'.
Chữ 'thăm' được dùng thật tinh tế, vừa giảm nhẹ nỗi đau mất mát, vừa như khẳng định Bác vẫn còn đó, chỉ đang yên nghỉ. Tác giả như người con xa quê lâu ngày trở về, háo hức được gặp lại hình bóng thân yêu.
Hàng tre thực quanh lăng qua lăng kính thi ca đã trở thành biểu tượng sâu sắc. Không chỉ là luỹ tre làng thân thuộc, đó còn là 'màu xanh Việt Nam' kiên cường trước bão táp phong ba. Những thân tre thẳng tắp như đội quân danh dự canh giấc ngủ cho Người. Đến với lăng Bác là về với hồn quê đất Việt, nơi tre xanh tỏa bóng dịu hiền.
Khổ thơ đầu đã khắc họa khoảnh khắc thiêng liêng khi người con miền Nam lần đầu được viếng thăm Bác. Đó là giây phút nghẹn ngào không thốt nên lời, khi bao năm mong nhớ giờ đây được thỏa lòng. Hàng tre xanh như mở lối đưa ta về với Bác - vị cha già muôn vàn kính yêu của dân tộc.

3. Bài phân tích mẫu số 6
Trong 'Viếng lăng Bác', Viễn Phương đã ghi lại những khoảnh khắc xúc động khi lần đầu được viếng thăm vị cha già dân tộc:
'Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa, đứng thẳng hàng'.
Câu thơ mở đầu như lời tâm tình của người con phương xa trở về. Cách xưng 'con - Bác' thân thương gợi nhớ những vần thơ của Tố Hữu: 'Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà/Miền Nam mong Bác nỗi mong cha'. Chữ 'thăm' được dùng thật khéo léo, như xua tan khoảng cách giữa sự sống và cái chết, khiến cuộc viếng thăm trở nên ấm áp như về thăm người thân.
Tiếng reo 'Ôi!' vang lên đầy xúc động trước hình ảnh hàng tre - biểu tượng cho tâm hồn Việt. Không chỉ là cây tre thực, đó còn là hình ảnh ẩn dụ về con người Việt Nam kiên cường: dù 'bão táp mưa sa' vẫn hiên ngang 'đứng thẳng hàng'. Hàng tre xanh quanh lăng như đội quân danh dự canh giấc ngủ cho Người, đồng thời cũng là hiện thân của sức sống bất diệt mà Bác đã truyền lại cho dân tộc.

4. Bài phân tích mẫu số 7
Hình tượng Bác Hồ mãi là nguồn thi hứng bất tận trong thơ ca Việt Nam. Giữa muôn vàn tác phẩm viết về Người, 'Viếng lăng Bác' của Viễn Phương vẫn sáng lên như viên ngọc quý với những xúc cảm chân thành nhất. Bài thơ là tiếng lòng của người con miền Nam xa xôi lần đầu được trở về thăm vị Cha già dân tộc sau bao năm mong nhớ.
Khổ thơ mở đầu bằng lời giới thiệu giản dị mà đầy xúc động:
'Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng'.
Hai tiếng 'miền Nam' vang lên như tiếng lòng thổn thức, gợi nhớ những vần thơ của Tố Hữu: 'Bác thương miền Nam nỗi thương nhà/Miền Nam mong Bác nỗi mong cha'. Chữ 'thăm' được dùng thật tinh tế, như xóa nhòa khoảng cách giữa sự sống và cái chết, biến cuộc viếng thăm thành cuộc hội ngộ ấm áp.
Hàng tre trong sương sớm hiện lên như biểu tượng bất diệt của tâm hồn Việt. Không chỉ là cây tre thực, đó còn là hình ảnh ẩn dụ về con người Việt Nam kiên cường: dù 'bão táp mưa sa' vẫn hiên ngang 'đứng thẳng hàng'. Từ láy 'xanh xanh' như khẳng định sức sống trường tồn của dân tộc, thế hệ nối tiếp thế hệ vững vàng bảo vệ non sông.
Khổ thơ khép lại nhưng dư âm còn vang mãi - đó là nỗi đau mất Bác hòa quyện với niềm tự hào dân tộc, là cuộc hội ngộ đầy xúc động của người con phương Nam với vị Cha già kính yêu.

5. Bài phân tích mẫu số 1
Suốt cuộc đời mình, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn dành tình cảm đặc biệt cho đồng bào miền Nam. Năm 1976, khi cùng đoàn đại biểu từ miền Nam ra thăm lăng Bác, Viễn Phương đã viết nên những vần thơ xúc động trong 'Viếng lăng Bác'. Bài thơ mở đầu bằng khổ thơ đầy ấn tượng:
'Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng'
Tiếng 'con' cất lên thật thân thương, gần gũi, thể hiện tình cảm sâu nặng của người dân Nam Bộ dành cho Bác - người cha già kính yêu của dân tộc. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt nhà thơ là hàng tre xanh bát ngát trong sương sớm - biểu tượng của tâm hồn Việt. Những thân tre kiên cường 'đứng thẳng hàng' dù 'bão táp mưa sa' như chính con người Việt Nam bất khuất, hiên ngang.
Hàng tre quanh lăng không chỉ là cây xanh thông thường, mà còn là hiện thân của sức sống dân tộc, như muốn thay cả nước Việt canh giấc ngủ ngàn thu cho Người. Tiếng cảm thán 'Ôi!' vang lên đầy xúc động, vừa là niềm tự hào về dân tộc, vừa là nỗi nhớ thương vô hạn dành cho vị lãnh tụ kính yêu.

6. Bài phân tích mẫu số 2
Hai tiếng 'Bác Hồ' luôn gợi lên trong lòng mỗi người dân Việt Nam những tình cảm thiêng liêng, ấm áp. Bài thơ 'Viếng lăng Bác' của Viễn Phương đã khắc họa thành công hình tượng vị lãnh tụ kính yêu qua những vần thơ đầy xúc động. Đặc biệt, khổ thơ đầu đã mở ra một không gian vừa trang nghiêm vừa gần gũi:
'Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa, đứng thẳng hàng.'
Năm 1976, khi lần đầu từ miền Nam ra thăm lăng Bác vừa khánh thành, Viễn Phương đã viết nên những câu thơ chan chứa cảm xúc. Cách xưng 'con' thật tự nhiên mà đầy trân trọng, kết hợp với từ 'thăm' thay cho 'viếng' đã làm dịu đi nỗi đau mất mát, như thể Bác vẫn còn đó, vẫn đang chờ đón những người con từ khắp mọi miền đất nước.
Hình ảnh hàng tre trong sương sớm hiện lên thật đẹp và giàu ý nghĩa. Không phải ngẫu nhiên mà nhà thơ chọn cây tre - biểu tượng của làng quê Việt, của sức sống bền bỉ và ý chí kiên cường. 'Hàng tre xanh xanh Việt Nam' ấy chính là hình ảnh ẩn dụ cho con người và dân tộc Việt Nam, luôn 'đứng thẳng hàng' dù trải qua bao 'bão táp mưa sa'. Tiếng cảm thán 'Ôi!' vang lên như nén chặt bao cảm xúc nghẹn ngào, tự hào.
Khổ thơ ngắn gọn nhưng đã gói trọn tình cảm thiêng liêng của người con đất Việt dành cho vị cha già dân tộc. Đó cũng chính là cảm xúc chung của hàng triệu trái tim khi được đứng trước lăng Người.

7. Bài phân tích mẫu số 3
Mỗi thi nhân đều mang đến những rung cảm riêng khi viết về Hồ Chủ tịch - vị lãnh tụ suốt đời hi sinh vì dân, vì nước. Trong 'Viếng lăng Bác', Viễn Phương đã ghi lại những xúc động chân thành khi lần đầu từ miền Nam ra thăm nơi Bác yên nghỉ. Bài thơ như nén tâm hương tri ân gửi tới vị cha già dân tộc.
Năm 1976, khi đất nước thống nhất, nhà thơ cùng đoàn đại biểu miền Nam ra viếng lăng Bác. Cảm xúc dồn nén trong trái tim người con xa quê lâu ngày được trở về thăm cha đã hóa thành những vần thơ sâu lắng. Khổ đầu bài thơ khắc họa khoảnh khắc thiêng liêng ấy:
'Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng'
Cách xưng 'con' gọi 'Bác' thật gần gũi mà thành kính. Chữ 'thăm' được dùng thật tinh tế, như xóa nhòa khoảng cách giữa sự sống và cái chết. Hình ảnh hàng tre trong sương sớm hiện lên như biểu tượng của tâm hồn Việt - kiên cường trước 'bão táp mưa sa' mà vẫn hiên ngang 'đứng thẳng hàng'. Những thân tre ấy như đội quân danh dự canh giấc ngủ ngàn thu cho Người.

Có thể bạn quan tâm

Công thức tẩy tế bào chết với mật ong giúp bạn vừa làm sạch da chết, vừa cung cấp dưỡng chất cho làn da thêm mịn màng và tươi mới.

9 món ăn mùa thu đặc sắc mà bạn nhất định phải thưởng thức ít nhất một lần trong đời.

Hướng dẫn chế biến cá hồi đúng chuẩn và những món ngon từ cá hồi

Top 10 Ký túc xá tư nhân an toàn, tiện nghi nhất TP. HCM

Hạt hướng dương: Tác dụng tuyệt vời và những mối nguy tiềm ẩn
