Top 7 bài văn thể hiện cảm nghĩ về truyện ngụ ngôn Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng (Ngữ văn 6) ấn tượng nhất
Nội dung bài viết
1. Bài tham khảo số 4
Trong kho tàng truyện ngụ ngôn của dân tộc Việt Nam, “Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng” nổi bật là một tác phẩm độc đáo. Những nhân vật trong truyện không phải là con người hay loài vật, mà chính là các bộ phận trên cơ thể con người. Tác giả dân gian khéo léo lồng ghép những câu chuyện thú vị về các bộ phận cơ thể để gửi gắm bài học về cuộc sống. Dù vui nhộn, nhưng câu chuyện lại mang đến một triết lý sâu sắc, qua đó nhấn mạnh giá trị của sự hòa hợp và sự tương trợ lẫn nhau trong cộng đồng.
Trong truyện, năm bộ phận của cơ thể con người được nhân hóa thành những cá nhân trong một tổ chức, một cộng đồng với mối quan hệ phụ thuộc và tương trợ lẫn nhau. Mọi chuyện bắt đầu khi bốn bộ phận (Chân, Tay, Mắt, Tai) cảm thấy mình phải làm việc vất vả quanh năm để lão Miệng chỉ biết ngồi ăn không. Họ quyết định ngừng làm việc, thử xem Miệng có sống nổi không. Tuy nhiên, sau vài ngày nghỉ ngơi, họ bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, cạn kiệt sức lực. Lý do là bởi mỗi bộ phận đều có vai trò quan trọng của riêng mình, và không thể thiếu nhau trong một cơ thể khỏe mạnh. Cuối cùng, bác Tai nhận ra sai lầm và thuyết phục mọi người quay lại làm việc để lão Miệng có cái ăn, nhờ vậy cả cơ thể mới khỏe mạnh trở lại.
Câu chuyện không chỉ kể về sự hợp tác và tình bạn mà còn phản ánh sự tương tác và sự quan trọng của từng cá nhân trong một tập thể. Qua đó, tác giả dân gian muốn nhấn mạnh sự cần thiết của mỗi người trong một cộng đồng, đồng thời nhắc nhở rằng mọi người đều có vai trò riêng biệt, không ai có thể sống tự lập mà thiếu sự hỗ trợ của người khác.

2. Bài tham khảo số 5
Truyện ngụ ngôn “Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng” đã mang đến một câu chuyện độc đáo khi nhân hóa năm bộ phận cơ thể con người, mỗi bộ phận lại có một tính cách rất riêng: Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai và lão Miệng. Qua đó, câu chuyện khéo léo phản ánh mối quan hệ giữa các bộ phận trong cơ thể, không chỉ là sự hợp tác mà còn là sự phụ thuộc lẫn nhau.
Ban đầu, họ sống hòa hợp và hỗ trợ lẫn nhau, nhưng rồi cô Mắt cảm thấy không hài lòng và đã đề xuất một cuộc tẩy chay, yêu cầu lão Miệng phải tự lo lấy cuộc sống của mình. Cô Mắt đã vận động cậu Chân, cậu Tay và bác Tai để đến “nhà” lão Miệng, yêu cầu lão phải làm việc như họ. Cả bốn quyết định ngừng làm việc, để thử xem liệu lão Miệng có thể tồn tại mà không cần sự hỗ trợ của họ. Tuy nhiên, chỉ sau một vài ngày, họ bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, thân thể trở nên suy yếu, và lão Miệng cũng trở nên yếu ớt, môi nhợt nhạt, không còn sức sống.
Sau đó, cậu Tay đã lấy thức ăn mang đến cho lão Miệng, và ngay khi lão Miệng ăn xong, mọi thứ dường như trở lại bình thường. Cả cơ thể lại khỏe khoắn và tràn đầy năng lượng như trước. Câu chuyện kết thúc với bài học rằng mọi bộ phận trong cơ thể đều có vai trò quan trọng, và chỉ khi tất cả cùng chung sức, cùng hỗ trợ lẫn nhau thì cơ thể mới có thể hoạt động trơn tru. Cũng như vậy, trong cuộc sống, con người không thể sống tách biệt, mỗi cá nhân đều có vai trò riêng và đều cần sự hỗ trợ của người khác.
Bài học luân lý sâu sắc trong câu chuyện ngụ ngôn này là: Đừng sống ích kỷ, đừng coi thường người khác, hãy sống hòa hợp để tìm kiếm hạnh phúc và sự thành công.

3. Bài tham khảo số 6
Chúng ta thường nghe câu: “Đoàn kết là sức mạnh” và từ xa xưa, ông cha ta đã nhận thức rõ tầm quan trọng của sự đoàn kết và mối liên hệ giữa cá nhân với cộng đồng. Truyện ngụ ngôn “Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng” chính là minh chứng sinh động cho bài học này, mang đến cho ta những suy ngẫm sâu sắc về sự hòa hợp trong cuộc sống.
Câu chuyện kể về những bộ phận trên cơ thể con người: Chân, Tay, Tai, Mắt và Miệng. Các bộ phận này vì cảm thấy Miệng chỉ ngồi không mà không làm việc nên đã nảy sinh sự ganh tị, quyết định không làm nữa để Miệng tự lo lấy phần ăn. Tuy nhiên, sự đố kỵ này khiến cơ thể dần yếu đi, mệt mỏi. Cuối cùng, họ nhận ra rằng chỉ khi đoàn kết, họ mới có thể tồn tại và khỏe mạnh trở lại. Điều này không chỉ là một bài học về sự hòa hợp giữa các bộ phận trong cơ thể mà còn là lời nhắc nhở về mối quan hệ gắn bó giữa cá nhân và cộng đồng.
Câu chuyện này thể hiện một sự thật hiển nhiên: nếu thiếu thức ăn, cơ thể sẽ trở nên yếu ớt, mệt mỏi. Nhưng sâu sắc hơn, truyện cũng phản ánh mối quan hệ không thể tách rời giữa các cá thể trong xã hội. Mỗi người, mỗi bộ phận đều có khả năng và trách nhiệm riêng biệt, và chỉ khi cùng nhau đóng góp, xã hội mới có thể phát triển. Sự sống không thể chỉ tập trung vào lợi ích cá nhân mà phải gắn kết với cộng đồng. Câu chuyện còn là lời khuyên rằng sự đố kỵ chỉ dẫn đến thất bại và sự mệt mỏi, vì vậy, mỗi cá nhân cần sống vì cộng đồng, cống hiến hết mình cho xã hội để cuộc sống trở nên có ích.
Lối kể chuyện dí dỏm của ngụ ngôn đã giúp câu chuyện dễ dàng đi vào lòng người và trở thành bài học quý giá về sự hòa hợp và đoàn kết trong cuộc sống.

4. Bài tham khảo số 7
“Một cây làm chẳng nên non”
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao”
Từ xưa đến nay, tinh thần đoàn kết, sự hỗ trợ lẫn nhau đã trở thành truyền thống quý báu của dân tộc ta. Những bài học về sự đoàn kết, tình cảm gắn bó giữa cá nhân và cộng đồng được ông cha ta khéo léo truyền đạt qua những câu chuyện dân gian. Và câu chuyện ngụ ngôn “Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng” chính là một minh chứng sinh động cho bài học này. Câu chuyện không chỉ đơn giản là về sự tương tác giữa các bộ phận trên cơ thể, mà còn chứa đựng thông điệp sâu sắc về giá trị của sự đoàn kết.
Để hiểu rõ hơn bài học mà câu chuyện mang lại, ta cần nhìn nhận về sự sáng tạo trong việc chọn lựa nhân vật. Các nhân vật chính là những bộ phận cơ thể: Chân, Tay, Tai, Mắt và Miệng. Chính sự sáng tạo này đã tạo ra một ấn tượng mạnh mẽ, khiến người đọc tò mò về sự việc xảy ra giữa những bộ phận này. Câu chuyện kể về việc cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai sau những ngày lao động vất vả đã bắt đầu cảm thấy bất mãn và ghen tị với lão Miệng.
Vậy tại sao lại có sự đố kị này? Đơn giản là vì họ nghĩ rằng Miệng chẳng phải làm gì ngoài việc ăn uống một cách nhàn nhã, trong khi họ phải làm việc ngày đêm. Chính vì vậy, họ quyết định không làm gì nữa, để xem Miệng có sống nổi không. Tuy nhiên, khi không còn làm việc, họ lại cảm thấy mệt mỏi, kiệt sức. Cậu Chân và cậu Tay không còn muốn cử động, cô Mắt thì luôn trong trạng thái mệt mỏi, còn bác Tai thì luôn nghe thấy tiếng ù ù trong đầu. Sau một tuần, họ không thể chịu đựng được nữa và bắt đầu nhận ra sai lầm của mình.
Bác Tai là người nhận ra đầu tiên rằng họ đã trách nhầm Miệng. Tuy Miệng không phải làm việc nặng nhọc, nhưng công việc của Miệng – nhai thức ăn – lại là một công việc vô cùng quan trọng, cần thiết để chuyển hóa năng lượng cho cơ thể. Cuối cùng, họ đã xin lỗi Miệng và tiếp tục làm việc cùng nhau, sống hòa thuận như trước.
Câu chuyện này đã làm nổi bật mối quan hệ chặt chẽ giữa các bộ phận trong cơ thể. Mỗi bộ phận đều có vai trò quan trọng và không thể thiếu trong việc duy trì sự sống. Đồng thời, câu chuyện cũng muốn nhắc nhở chúng ta về sự đoàn kết và hợp tác trong cuộc sống. Mỗi cá nhân trong một cộng đồng đều có trách nhiệm đối với sự phát triển chung và không thể sống ích kỷ chỉ vì bản thân mình. Chỉ khi tất cả cùng làm việc, cùng hỗ trợ nhau, cộng đồng mới thực sự phát triển mạnh mẽ.
Vì vậy, thay vì chỉ lo cho bản thân, mỗi người trong chúng ta nên đoàn kết, cống hiến và giúp đỡ những người xung quanh để xây dựng một cộng đồng đoàn kết và vững mạnh.

5. Bài tham khảo số 1
Trong kho tàng truyện ngụ ngôn của dân tộc Việt Nam, không thể không nhắc đến câu chuyện “Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng” – một tác phẩm vừa độc đáo vừa sâu sắc. Câu chuyện sử dụng hình ảnh các bộ phận cơ thể con người để phác họa những quan hệ giữa con người trong cộng đồng, qua đó gửi gắm những bài học triết lý về sự hòa hợp và đoàn kết. Dù vui vẻ, hóm hỉnh, nhưng câu chuyện chứa đựng những thông điệp đầy ý nghĩa.
“Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng” là năm bộ phận trên cơ thể con người, được nhân hóa thành những cá nhân trong một cộng đồng, với mối quan hệ phụ thuộc, tương trợ lẫn nhau. Trong suốt thời gian dài, họ sống hòa thuận, nhưng rồi nảy sinh mâu thuẫn khi cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai cảm thấy mình phải làm việc vất vả quanh năm chỉ để Miệng ngồi không hưởng thụ.
Cảm thấy bất công, họ quyết định không làm việc nữa, để xem Miệng có thể sống được mà không cần sự giúp đỡ của họ. Nhưng khi không làm việc, họ lại cảm thấy mệt mỏi, kiệt sức: “Cậu Chân, cậu Tay không thể cử động; Cô Mắt thì lúc nào cũng mờ mịt, hai mí mắt như nặng trĩu; Bác Tai cảm thấy ù ù như có máy xay lúa trong đầu.” Tất cả đều rơi vào tình trạng suy kiệt, ngoại trừ bác Tai, người nhận ra sai lầm và nhắc nhở mọi người về tầm quan trọng của Miệng trong cơ thể.
Miệng tuy không lao động như các bộ phận khác, nhưng việc nhai thức ăn lại là một công việc cực kỳ quan trọng, giúp nuôi sống cơ thể. Cuối cùng, họ đã nhận ra sự phụ thuộc lẫn nhau trong cơ thể và đi tìm thức ăn cho Miệng, để khi Miệng ăn, tất cả mọi bộ phận đều khỏe khoắn trở lại. Câu chuyện không chỉ dạy chúng ta về mối quan hệ giữa các bộ phận trong cơ thể, mà còn nhắc nhở về sự đoàn kết và tương trợ trong cộng đồng.
Câu chuyện này giúp ta nhận thức rằng một cá nhân, dù nhỏ bé, cũng đóng vai trò quan trọng trong một tập thể. Chỉ khi mỗi người làm tròn trách nhiệm và hỗ trợ lẫn nhau, cộng đồng mới có thể phát triển mạnh mẽ và bền vững.

6. Bài tham khảo số 2
Truyện ngụ ngôn, vốn mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn, nhưng cũng tiềm ẩn trong đó những bài học sâu sắc về vai trò của sự đoàn kết và mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng. Câu chuyện “Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng” là một ví dụ điển hình, phản ánh một cách dí dỏm và sâu sắc những giá trị này.
Truyện kể về những bộ phận cơ thể người: Chân, Tay, Tai, Mắt, và Miệng, được nhân hóa thành những nhân vật trong một cộng đồng. Mặc dù đã sống hòa thuận từ lâu, nhưng một ngày, các bộ phận này bắt đầu ghen tị vì cho rằng Miệng không phải làm gì ngoài việc ăn ngon, trong khi họ phải lao động vất vả. Họ quyết định ngừng làm việc để xem Miệng có thể sống mà không có sự hỗ trợ của họ.
Với quyết định ngừng lao động, mọi thứ nhanh chóng trở nên hỗn loạn. Chân, Tay mệt mỏi không thể cử động; Mắt thì uể oải; Tai thì ù tai không thể nghe rõ. Sau vài ngày, họ nhận ra sai lầm của mình khi thấy Miệng cũng đang trong tình trạng kiệt sức vì không có thức ăn. Họ đã phải quay lại hỗ trợ Miệng, và từ đó, tất cả đã nhận ra sự cần thiết của sự phối hợp và đoàn kết trong cơ thể cũng như trong cộng đồng.
Qua câu chuyện, tác giả gửi gắm thông điệp sâu sắc: mỗi cá nhân đều có vai trò quan trọng trong một cộng đồng, không thể thiếu bất kỳ phần nào. Đoàn kết và hỗ trợ lẫn nhau là yếu tố then chốt để cùng nhau xây dựng một xã hội vững mạnh.

7. Bài tham khảo số 3
Câu chuyện ngụ ngôn “Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng” là một bài học sâu sắc về mối quan hệ giữa cá nhân và tập thể. Qua những tình huống hài hước và dí dỏm, câu chuyện không chỉ khiến người đọc cười mà còn gửi gắm thông điệp về tầm quan trọng của sự đoàn kết, gắn bó trong một cộng đồng. Cha ông ta đã tinh tế truyền tải những giá trị nhân văn này qua các câu chuyện dân gian, mà điển hình là câu chuyện về những bộ phận cơ thể con người.
Truyện kể về sự ganh tị của cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai đối với lão Miệng. Họ cho rằng lão Miệng không phải làm gì nhưng luôn được hưởng thụ những món ngon. Bị kích động bởi suy nghĩ này, họ quyết định ngừng làm việc để xem lão Miệng có thể sống nổi hay không. Tuy nhiên, họ không nhận ra rằng việc Miệng không làm gì chính là phần quan trọng trong việc giúp duy trì sự sống cho tất cả. Khi họ dừng làm việc, cơ thể trở nên mệt mỏi, thiếu sinh lực và nhanh chóng nhận ra sai lầm của mình.
Sự giải thích từ bác Tai cuối cùng đã giúp mọi người nhận ra tầm quan trọng của sự đoàn kết và hỗ trợ lẫn nhau trong cộng đồng. Họ quay lại làm việc và chăm sóc lão Miệng, nhờ đó cả cơ thể trở lại trạng thái bình thường. Câu chuyện này không chỉ dạy ta về sự đoàn kết mà còn khẳng định rằng, mỗi cá nhân đều có một vai trò riêng biệt và không thể thiếu trong một tập thể.

Có thể bạn quan tâm

Khám phá 10 món ngon dễ làm từ kim chi với hương vị tuyệt vời, dễ thực hiện tại nhà

Khi nào trẻ khóc đêm là điều bình thường và khi nào là dấu hiệu bất thường?

Bí kíp chinh phục Ender Dragon trong Minecraft

Hướng Dẫn Gọi Điện Thoại Đến Nhật Bản

12 cách khen ngợi một bài hát hay
