Tuyển chọn 6 bài văn hay nhất kể về việc tốt em đã làm
Nội dung bài viết
1. Bài văn mẫu kể về việc tốt đáng nhớ
Suốt những năm đi học, hiếm khi em làm được việc gì khiến người khác vui lòng, chỉ trừ một lần đặc biệt năm lớp 2. Đó là lần em nhặt được của rơi và trả lại cho người đánh mất.
Chiều hôm ấy, do trực nhật nên em ở lại trường muộn. Khi đi ngang sân trường, chân em vấp phải vật gì cứng. Cúi xuống nhặt lên, em ngỡ ngàng phát hiện đó là cuốn tiểu thuyết "Giáo sư Powel" của tác giả A.R Belger, bìa bóng loáng còn nguyên tem nhà sách Trí Tuệ. Chỉ lướt qua phần tóm tắt sau bìa, em đã cảm nhận được sức hút từ nội dung cuốn sách. Một ý nghĩ chiếm đoạt lóe lên trong đầu. Nhìn quanh không thấy ai, em vội giấu sách vào cặp rời đi.
Trên đường về, tâm trí em giằng xé giữa ham muốn đọc sách và lương tâm cắn rứt. Về đến nhà, em quyết định hỏi ý kiến mẹ. Sau khi nghe câu chuyện, mẹ nhẹ nhàng khuyên: "Con thử đặt mình vào vị trí người mất sách xem sao?" Lời mẹ khiến em nhận ra nỗi lo lắng của người đánh mất. Sáng hôm sau, em mang sách đến gặp cô Tổng phụ trách. Thật trùng hợp, một chị lớp Năm đang sốt ruột tìm kiếm. Khi nhận lại món đồ quý giá, chị ấy không ngừng cảm ơn em.
Khoảnh khắc ấy, em hiểu ra rằng niềm vui khi làm việc tốt còn lớn hơn cả niềm vui ích kỷ ban đầu. Cảm giác được bạn bè ngưỡng mộ, được góp chút hạnh phúc cho người khác thật sự là điều quý giá vô cùng.

2. Kỷ niệm đẹp về lần giúp bạn trực nhật
Mỗi lần cùng Hoa bước đi trên con đường quen thuộc, ký ức về việc tốt năm xưa lại ùa về trong tôi sống động như mới hôm qua.
Sáng hôm ấy, khi tiếng trống sắp vang lên, cả lớp đã gần đủ mặt, duy chỉ bàn trực nhật của Hoa vẫn trống vắng. Tôi hỏi han thì được biết Hoa đang phải giúp mẹ tưới rau. Dù nhiều bạn bảo "Không phải việc của mình", tôi vẫn lặng lẽ cầm chổi bắt đầu quét dọn.
Từng động tác cẩn thận: vẩy nước để bụi không bay, móc từng ngóc ngách dưới gầm bàn, kê lại ghế ngay ngắn. Khi Hoa hớt hải chạy tới thì lớp học đã sạch bóng. Gương mặt cô bạn ửng hồng cảm động khi thấy công việc của mình đã được hoàn thành.
Giờ sinh hoạt, khi cô giáo khen bàn Hoa trực nhật tốt, sự thật mới vỡ lẽ. Hoa nghẹn ngào giải thích hoàn cảnh và công nhận sự giúp đỡ của tôi. Cô giáo mỉm cười hài lòng: "Sự trung thực của em Hoa và tấm lòng của em Ánh thật đáng quý".
Qua trải nghiệm này, tôi thấm thía rằng những việc tốt dù nhỏ nhất cũng có thể thắp lên niềm vui và lan tỏa yêu thương. Hạnh phúc thực sự đến từ sự sẻ chia và thấu hiểu.

3. Câu chuyện cảm động về việc làm tốt
Khi cơn lũ lịch sử tràn qua miền Trung, tôi chứng kiến cảnh đồng bào vật lộn với thiên tai qua màn hình nhỏ. Những mái nhà đổ sập, trang sách nhòe nhoẹt trong bùn đất, và đôi mắt ngấn lệ của các bạn nhỏ khi mất hết sách vở đến trường - tất cả khắc sâu vào tim tôi.
Tối đó, tôi xin mẹ gom những bộ quần áo còn mới nhưng không mặc nữa. Từng chiếc áo được giặt sạch sẽ, gấp gọn ghẽ như gói ghém cả tấm lòng. Rồi tôi lục tìm lại những cuốn sách cũ, lau bụi từng trang, như thể chúng sẽ tiếp thêm sức mạnh cho các bạn nhỏ nơi vùng lũ. Đêm ấy, khi nhìn chú heo đất đã nuôi suốt hai năm - số tiền dành dụm cho cây đàn guitar mơ ước - tôi chợt hiểu có những ước mơ khác cần thiết hơn. Tiếng heo vỡ tan cũng là lúc trái tim tôi rộn ràng niềm vui lạ.
Hành động nhỏ bé ấy dạy tôi bài học về sẻ chia: hạnh phúc thực sự đến khi ta biết trao đi yêu thương, dù chỉ là chiếc áo cũ hay đồng tiền tiết kiệm.

4. Ký ức đẹp về lần đầu làm việc tốt
Mẹ từng dạy em: "Trao yêu thương sẽ nhận lại yêu thương" - một chân lý giản dị mà sâu sắc. Nhưng phải đến khi em chìa tay giúp đỡ một bà cụ nghèo khổ giữa tiết trời đông giá rét, em mới thực sự thấu hiểu. Không chỉ nhận lại ánh mắt biết ơn rưng rưng, mà chính trái tim em cũng ngập tràn hạnh phúc lạ kỳ.
Hôm ấy, sương muối còn vương trên lá, nắng đông yếu ớt vừa hé. Lớp em đang co ro trong gió lạnh chờ giờ thể dục thì một bóng hình gầy guộc xuất hiện. Bà cụ với chiếc áo bạc màu thời gian, đôi tay run rẩy nâng chiếc giỏ hàng rong nghèo nàn. Các bạn e dè né tránh, nhưng ánh mắt van lơn của bà khiến em không nỡ thờ ơ.
Trong khoảnh khắc ấy, chiếc bánh bao sáng nay bỗng trở thành món quà quý giá. Em kính cẩn dâng lên bà bằng cả tấm lòng. Nụ cười rạng rỡ cùng giọt nước mắt hạnh phúc của bà khi nhận bánh, rồi hình ảnh đứa cháu nhỏ hồn nhiên ôm chầm lấy bà ở góc phố - tất cả đã dạy em bài học về lòng trắc ẩn và sự trân quý những điều nhỏ bé.

Góc cảm nhận: Hành trình tỏa sáng yêu thương
Mỗi việc tốt dù nhỏ như hạt mưa giữa trời hạn hán, nhưng khi chạm vào tâm hồn, nó gieo mầm cho những vườn hoa hạnh phúc. Câu chuyện giản dị này là lời nhắc nhẹ nhàng về sức mạnh của lòng tốt trong cuộc sống hiện đại.
Cuộc sống luôn ẩn chứa những bài học quý giá về sự sẻ chia. Câu chuyện nhỏ dưới đây đã dạy tôi rằng: khi trao đi yêu thương, chúng ta nhận lại nhiều hơn thế - đó là niềm hạnh phúc không thể đong đếm.
Trên con đường quen thuộc đến trường, hình ảnh bà cụ bán hàng rong với gánh hàng nhỏ bé cứ ám ảnh tôi mỗi ngày. Khuôn mặt in hằn dấu vết thời gian, đôi mắt buồn thăm thẳm khiến tôi nhớ đến người bà đã khuất của mình. Một ngày xe hỏng, tôi có dịp dừng lại lắng nghe câu chuyện đời bà - một cuộc đời đầy mất mát: chồng mất sớm, con trai qua đời vì tai nạn, chỉ còn lại con dâu và đứa cháu nhỏ.
Tối ấy, giấc ngủ không đến. Tôi quyết định cùng mẹ chuẩn bị những hộp cơm trưa ấm áp tình người. Niềm vui trong ánh mắt rạng ngời của bà khi nhận cơm khiến tôi hiểu rằng: hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là được quan tâm, được sẻ chia.

Góc suy ngẫm: Yêu thương là sợi chỉ vô hình kết nối tâm hồn
Mỗi hành động nhỏ xuất phát từ trái tim chân thành đều có sức mạnh xoa dịu nỗi đau và thắp lên hy vọng. Câu chuyện này không chỉ là bài học về lòng nhân ái, mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của sự đồng cảm trong xã hội hiện đại.
Lật lại trang nhật ký cũ, ký ức về một trưa hè oi ả bỗng hiện về sống động. Đó là ngày tôi học được bài học quý giá nhất: sự ấm áp của tấm lòng bao giờ cũng mạnh hơn cái nắng 40 độ.
Giữa cái nóng như đổ lửa, khi tôi đang háo hức mang bài kiểm tra điểm 10 về khoe mẹ, thì gặp một cụ già lạc đường. Mái tóc bạc phơ dưới nắng, đôi tay run run xách chiếc giỏ nặng, cụ như bóng ma giữa trưa đường vắng. Dù biết mẹ đang chờ ở nhà, tôi vẫn quyết định giúp cụ tìm đường về nhà con gái.
Ba mươi phút dẫn đường dưới cái nóng thiêu đốt đã đổi lấy nụ cười móm mém của cụ và cái ôm thắm thiết của người con gái khi đoàn tụ. Về nhà muộn, tôi nhận được nụ cười ấm áp hơn cả điểm 10 từ mẹ - đó là phần thưởng cho sự tử tế mà tôi sẽ mang theo suốt đời.

Có thể bạn quan tâm

5 ngôi trường tiểu học xuất sắc nhất TP. Phan Thiết, Bình Thuận

5 phương pháp gói hoành thánh dễ làm nhưng vẫn đầy ấn tượng, dù là người mới hay vụng về cũng có thể thực hiện được một cách thành công.

Nấm tuyết là gì? Khám phá những công dụng tuyệt vời của nấm tuyết đối với sức khỏe

Bố mẹ nên làm gì để trẻ ngừng thói quen nói leo, ngắt lời người khác?

Hướng dẫn reset iPhone bằng tổ hợp phím cứng
