Tuyển chọn 8 bài phân tích đặc sắc nhất về nhân vật Vũ Như Tô trong tác phẩm 'Vĩnh biệt cửu trùng đài'
Nội dung bài viết
4. Bài phân tích mẫu số 4
Nguyễn Huy Tưởng - bậc thầy tiểu thuyết và kịch lịch sử, đã gửi gắm những tư tưởng nghệ thuật tiến bộ qua các tác phẩm mang hơi thở thời đại. Nổi bật nhất là kiệt tác 'Vũ Như Tô', nơi ông khắc họa bi kịch của người nghệ sĩ tài hoa bạc mệnh và mối quan hệ khăng khít giữa nghệ thuật và đời sống, được thể hiện sâu sắc qua đoạn trích 'Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài'.
Vũ Như Tô hiện lên như bậc kỳ tài có thể 'khiến gạch đá vâng lời như tướng điều binh', xây nên những lâu đài nguy nga 'tranh tinh xảo với hóa công'. Tài năng siêu việt ấy được Đan Thiềm ngợi ca: 'Ông mà mệnh hệ thì nước ta còn ai tô điểm nữa'. Ông còn là trí thức kiên cường, dám khước từ yêu cầu xây Cửu Trùng Đài cho hôn quân Lê Tương Dực dù đối mặt với cái chết.
Nhưng đồng thời, ông là nghệ sĩ đam mê đến tột cùng, sẵn sàng hi sinh tất cả vì lý tưởng nghệ thuật. Cửu Trùng Đài trở thành nỗi ám ảnh, là đứa con tinh thần ông quyết bảo vệ đến hơi thở cuối cùng. Ngay khi đối diện cái chết, ông vẫn tin vào sứ mệnh 'để lại cho hậu thế kiệt tác bền như trăng sao'. Bi kịch ấy đạt đến đỉnh điểm khi ông thét lên đau đớn: 'Ôi mộng lớn! Ôi Cửu Trùng Đài!' trước khi bình thản bước ra pháp trường.
Tuy nhiên, Vũ Như Tô đã phạm phải sai lầm căn bản khi đặt nghệ thuật lên trên nhân sinh. Cửu Trùng Đài được xây bằng mồ hôi, xương máu của dân lành, biến ông từ nghệ sĩ tài hoa thành kẻ tiếp tay cho bạo chúa. Câu hỏi day dứt cuối cùng 'Ta tội gì?' cho thấy sự giằng xé nội tâm, khi ông chưa thể lý giải mâu thuẫn giữa khát vọng nghệ thuật thuần túy và trách nhiệm với nhân dân. Bi kịch Vũ Như Tô trở thành bài học sâu sắc về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống - nghệ thuật chân chính phải vì con người.

5. Bài phân tích chọn lọc số 5
Trong ba kiệt tác kịch của Nguyễn Huy Tưởng, "Vũ Như Tô" (1941) nổi bật như một bi kịch sâu sắc nhất, đan xen giữa số phận nghệ sĩ và vận mệnh dân tộc. Tác phẩm như tấm gương phản chiếu mối quan hệ phức tạp giữa nghệ thuật và đời sống, giữa khát vọng sáng tạo và thực tại xã hội, vẫn còn nguyên giá trị cho đến ngày nay.
Vũ Như Tô - kiến trúc sư tài ba dưới thời Lê Tương Dực, gắn liền với công trình Cửu Trùng Đài đồ sộ. Một con người đầy mâu thuẫn: ban đầu cự tuyệt phục vụ bạo chúa, nhưng rồi bị cuốn vào giấc mộng nghệ thuật dưới sự thuyết phục của Đan Thiềm. Ông tin mình đang tạo dựng một kỳ quan "tranh tinh xảo với hóa công" để lại cho hậu thế, mà không nhận ra mình đang dùng tài năng phục vụ sự xa hoa của hôn quân.
Bi kịch lớn nhất của Vũ Như Tô là sự mù quáng trước thực tại. Cửu Trùng Đài được xây bằng mồ hôi, nước mắt và cả sinh mạng của dân lành. Khi quân khởi nghĩa nổi dậy, ông vẫn ngây thơ tin vào sự trong sạch của mục đích nghệ thuật: "Ta tội gì? Ta chỉ muốn tô điểm non sông!". Những lời biện minh của ông chỉ nhận về tiếng cười nhạo từ đám quân sĩ - đại diện cho sự phẫn nộ của nhân dân.
Cái chết của Vũ Như Tô là kết cục tất yếu cho một nghệ sĩ tài hoa nhưng lạc lối. Ông đã đặt nghệ thuật lên trên nhân sinh, coi Cửu Trùng Đài quan trọng hơn mạng sống chính mình. Tiếng kêu tuyệt vọng cuối cùng: "Trời ơi! Phú cho ta cái tài làm gì?" như lời tự vấn đau đớn về sứ mệnh của người nghệ sĩ. Bi kịch Vũ Như Tô đặt ra câu hỏi nhức nhối: Nghệ thuật chân chính phải vì ai và vì cái gì?

6. Bài phân tích chuyên sâu số 6
Nguyễn Huy Tưởng - nhà văn cách mạng với tình yêu lịch sử dân tộc sâu sắc, đã khắc họa thành công hình tượng Vũ Như Tô trong 'Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài' như một bi kịch của người nghệ sĩ tài hoa nhưng lạc lối. Vũ Như Tô hiện lên với những phẩm chất đối lập: vừa là thiên tài kiến trúc 'có thể vảy bút vài nét tạo nên tòa đài', vừa là kẻ mù quáng trước thực tại khi theo đuổi giấc mộng xây Cửu Trùng Đài.
Nhân vật này mang trong mình khát vọng cao đẹp muốn 'tô điểm đất nước' bằng công trình 'tranh tinh xảo với hóa công', nhưng lại không nhận ra mình đang trở thành công cụ cho sự xa hoa của bạo chúa. Sự bướng bỉnh theo đuổi nghệ thuật thuần túy khiến ông trở thành 'kẻ thù của nhân dân' khi công trình được xây bằng mồ hôi, xương máu của dân lành.
Bi kịch đạt đến đỉnh điểm khi Vũ Như Tô, dù đứng trước nguy cơ mất mạng, vẫn khăng khăng: 'Đời ta không có gì quý bằng Cửu Trùng Đài'. Tiếng kêu đau đớn 'Ôi mộng lớn! Ôi Cửu Trùng Đài!' trong khoảnh khắc cuối cùng đã phơi bày sự giằng xé của một nghệ sĩ đam mê nhưng sai lầm trong nhận thức. Qua nhân vật này, tác giả đặt ra câu hỏi sâu sắc về mối quan hệ giữa nghệ thuật và đời sống nhân dân.

7. Bài phân tích chọn lọc số 7
Từ sự kiện lịch sử thế kỷ XVI, Nguyễn Huy Tưởng đã sáng tạo nên vở kịch 'Vũ Như Tô' - một bi kịch nghệ thuật sâu sắc, đặt ra vấn đề nhức nhối về số phận người nghệ sĩ trong xã hội phong kiến suy tàn. Nhân vật Vũ Như Tô hiện lên như một nghệ sĩ thiên tài với khát vọng sáng tạo cái đẹp vĩnh cửu, nhưng lại mù quáng trước thực tế đau thương của nhân dân đang bị bóc lột để xây Cửu Trùng Đài.
Bi kịch của Vũ Như Tô nằm ở chỗ ông theo đuổi lý tưởng nghệ thuật thuần túy mà quên đi lợi ích của dân chúng. Dù ban đầu từ chối phục vụ hôn quân, nhưng cuối cùng ông đã trở thành công cụ cho sự xa hoa của triều đình thối nát. Khi Cửu Trùng Đài - đứa con tinh thần của ông bị phá hủy, tiếng kêu 'Ôi mộng lớn! Ôi Cửu Trùng Đài!' vang lên như lời than tuyệt vọng của một nghệ sĩ nhận ra quá muộn sự sai lầm trong lý tưởng của mình.
Vũ Như Tô vừa là tội nhân vừa là nạn nhân - tội vì góp phần vào sự khốn khổ của dân lành, nạn nhân vì ảo tưởng về một nghệ thuật tách rời hiện thực. Bi kịch này đặt ra câu hỏi muôn thuở về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, giữa cái đẹp và cái thiện.

8. Bài phân tích đặc sắc số 8
Nguyễn Huy Tưởng - cây bút xuất sắc của văn học cách mạng, đã khắc họa thành công hình tượng Vũ Như Tô trong vở kịch lịch sử cùng tên. Từ sự kiện thế kỷ XVI, tác giả đã dựng nên một bi kịch nghệ thuật sâu sắc về số phận người nghệ sĩ tài hoa giữa xã hội phong kiến mục nát. Vũ Như Tô hiện lên như một nghệ sĩ thiên tài với khát vọng sáng tạo cái đẹp vĩnh cửu, nhưng lại mù quáng trước thực tại đau thương khi nhân dân bị bóc lột để xây Cửu Trùng Đài.
Bi kịch của Vũ Như Tô nằm ở chỗ ông theo đuổi lý tưởng nghệ thuật thuần túy mà quên đi lợi ích của dân chúng. Dù ban đầu kiên quyết từ chối phục vụ hôn quân, nhưng cuối cùng ông đã trở thành công cụ cho triều đình thối nát. Khi Cửu Trùng Đài - đứa con tinh thần bị phá hủy, tiếng kêu 'Ôi mộng lớn! Ôi Cửu Trùng Đài!' vang lên như lời than tuyệt vọng của người nghệ sĩ nhận ra quá muộn sự sai lầm trong lý tưởng của mình.
Vũ Như Tô vừa là tội nhân vừa là nạn nhân - tội vì góp phần vào nỗi khốn khổ của dân lành, nạn nhân vì ảo tưởng về một nghệ thuật tách rời hiện thực. Bi kịch này đặt ra câu hỏi muôn thuở về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, giữa cái đẹp và cái thiện.

1. Bài phân tích mẫu số 1
Nguyễn Huy Tưởng - bậc thầy của tiểu thuyết và kịch lịch sử, đã khắc họa thành công bi kịch Vũ Như Tô - người nghệ sĩ thiên tài 'ngàn năm có một' nhưng sinh bất phùng thời. Tác phẩm đặt ra mối quan hệ sâu sắc giữa nghệ thuật và cuộc sống, được thể hiện rõ nét qua đoạn trích 'Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài'.
Vũ Như Tô hiện lên với tài năng kiến trúc siêu việt, có thể 'sai khiến gạch đá như tướng cầm quân'. Ông là trí thức kiên cường dám từ chối yêu cầu của bạo chúa Lê Tương Dực, nhưng lại bị cuốn vào giấc mộng nghệ thuật thuần túy. Cửu Trùng Đài trở thành nỗi ám ảnh, là 'đứa con tinh thần' ông sẵn sàng hi sinh cả mạng sống để bảo vệ.
Bi kịch của Vũ Như Tô nằm ở chỗ ông đặt nghệ thuật lên trên nhân sinh. Công trình được xây bằng mồ hôi, xương máu của dân lành, biến ông từ nghệ sĩ tài hoa thành kẻ tiếp tay cho bạo chúa. Tiếng kêu 'Trời ơi! Phú cho ta cái tài làm gì?' trong khoảnh khắc cuối cùng là lời tự vấn đau đớn về sứ mệnh người nghệ sĩ.
Tác phẩm sử dụng ngôn ngữ kịch đặc sắc, đẩy mâu thuẫn lên cao trào, để lại bài học sâu sắc: nghệ thuật chân chính phải bắt rễ từ cuộc sống và phục vụ nhân dân. Qua bi kịch Vũ Như Tô, Nguyễn Huy Tưởng đã đặt ra câu hỏi muôn thuở về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện.

2. Bài phân tích chuyên sâu số 2
Nguyễn Huy Tưởng - cây đại thụ của nền kịch lịch sử Việt Nam, đã khắc họa thành công hình tượng Vũ Như Tô - người nghệ sĩ tài ba nhưng lạc lối giữa dòng xoáy của lịch sử. Tác phẩm 'Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài' như một bản bi ca về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, giữa khát vọng sáng tạo và thực tại xã hội.
Vũ Như Tô hiện lên là kiến trúc sư thiên tài có thể 'tranh tinh xảo với hóa công', nhưng lại trở thành nạn nhân của chính lý tưởng nghệ thuật thuần túy. Ban đầu kiên quyết từ chối phục vụ bạo chúa Lê Tương Dực, nhưng sau bị Đan Thiềm thuyết phục bằng giấc mộng 'xây dựng công trình vĩ đại cho dân tộc'. Bi kịch bắt đầu khi Cửu Trùng Đài được xây bằng mồ hôi, xương máu của nhân dân.
Như Nguyễn Du từng viết: 'Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài', Vũ Như Tô thiếu đi cái tâm với dân chúng. Ông trở thành tội nhân khi thực thi mệnh lệnh của hôn quân, nhưng cũng là nạn nhân của chính ảo tưởng nghệ thuật. Kết cục bi thảm của ông và Cửu Trùng Đài là lời cảnh tỉnh sâu sắc: nghệ thuật chân chính phải vì con người.
Bằng ngôn ngữ kịch điêu luyện, Nguyễn Huy Tưởng đã dựng nên bức tranh bi tráng về số phận người nghệ sĩ, đặt ra câu hỏi nhức nhối về trách nhiệm của nghệ thuật trước cuộc sống nhân dân.

3. Phân tích chọn lọc số 3
Từ sự kiện lịch sử thế kỷ XVI dưới thời 'Vua lợn' Lê Tương Dực, Nguyễn Huy Tưởng đã sáng tạo nên kiệt tác 'Vũ Như Tô' - vở bi kịch nghệ thuật đầy ám ảnh. Đoạn trích 'Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài' đã khắc họa chân dung Vũ Như Tô - kiến trúc sư thiên tài với khát vọng 'tranh tinh xảo với hóa công', nhưng lại trở thành nạn nhân của chính lý tưởng nghệ thuật thuần túy.
Vũ Như Tô hiện lên với những phẩm chất đối lập: một nghệ sĩ tài ba dám từ chối bạo chúa, nhưng lại bị cuốn vào giấc mộng xây Cửu Trùng Đài - công trình nghệ thuật được xây bằng mồ hôi, xương máu của dân lành. Ông tin mình đang 'điểm tô đất nước', nhưng không nhận ra mình đang trở thành công cụ cho triều đình thối nát.
Bi kịch đạt đến đỉnh điểm khi Vũ Như Tô, trước ngọn lửa thiêu rụi Cửu Trùng Đài, thốt lên tiếng kêu xé lòng: 'Trời ơi! Phú cho ta cái tài làm gì?'. Câu hỏi ấy như lời tự vấn đau đớn về sứ mệnh người nghệ sĩ. Như Nguyễn Du từng viết: 'Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài', Vũ Như Tô đã thiếu đi cái tâm với nhân dân.
Qua bi kịch Vũ Như Tô, tác giả đặt ra bài học sâu sắc: nghệ thuật chân chính phải gắn liền với cuộc sống, phải vì con người. Cái đẹp thực sự phải song hành cùng cái thiện.

Có thể bạn quan tâm

Hàm WORKDAY - Hàm giúp tính toán một ngày làm việc, có thể là trước hoặc sau ngày bắt đầu, trong Excel.

Làm sao để so sánh hai tệp Excel và phát hiện sự khác biệt giữa chúng?

Top 6 Nhà hàng Hàn Quốc tuyệt vời nhất tại Quận 2, TP.HCM

Hàm WEEKNUM trong Excel giúp xác định số tuần trong năm cho một ngày cụ thể, trả về vị trí của tuần đó trong năm.

Hướng dẫn tạo tiêu đề trang (Header) và chân trang (Footer) trong Word
