10 bức thư xúc động nhất học trò viết tri ân thầy cô giáo cũ
Nội dung bài viết
Dù không phải ngày 20/11, lòng ta vẫn luôn ghi khắc công ơn thầy cô. Đã bao giờ bạn dừng lại, lắng lòng nhớ về mái trường xưa và tự tay viết nên những dòng tri ân gửi đến người thầy đáng kính? Những bức thư dưới đây chính là món quà tinh thần vô giá, kết tinh từ tấm lòng của bao thế hệ học trò.

Tuyển tập những bức thư tri ân thầy cô khiến trái tim tan chảy
I. DÀN BÀI GỢI Ý VIẾT THƯ GỬI THẦY CÔ GIÁO CŨ
1. Phần mở đầu thư:
a) Thông tin về nơi chốn và thời điểm viết thư
Ví dụ: Hà Nội, ngày... tháng... năm...
Thành phố mang tên Bác, ngày... tháng... năm...
Miền Tây sông nước, ngày... tháng... năm...
b) Lời mở đầu đầy trân trọng:
Ví dụ: Kính gửi Cô giáo kính mến!
Kính gửi Thầy yêu quý!
2. Nội dung chính của bức thư:
Giãi bày lý do viết thư (Sau buổi lễ tri ân tại trường, trên đường về, lòng em bỗng trào dâng nỗi nhớ Thầy/Cô da diết)
Lời thăm hỏi chân thành (Công việc dạy học của Thầy/Cô hiện nay ra sao? Gia đình Thầy/Cô có khỏe không ạ?)
Chia sẻ tình hình hiện tại (Lớp chúng em giờ đã..., các bạn ai cũng..., chúng em vừa đạt được..., hoạt động của lớp...)
Những tâm tư, tình cảm sâu lắng từ trái tim người viết
3. Lời kết thư:
Những lời chúc tốt đẹp, lời tri ân sâu sắc cùng lời hứa và lời từ biệt
Chữ ký cùng tên đầy đủ hoặc họ tên người viết
Người học trò cũ của Thầy/Cô.....
II. TUYỂN TẬP NHỮNG BỨC THƯ TRI ÂN THẦY CÔ GIÁO CŨ XÚC ĐỘNG NHẤT
Lá thư tri ân số 1
Kính gửi cô H. yêu quý,
Hôm nay 20/11 - ngày tri ân thầy cô, là dịp đặc biệt để những học trò ít bộc bạch như con có thể thổ lộ tình cảm chân thành mà không ngại ngùng.
Nhớ lại buổi đầu cô nhận lớp, chúng con - những học sinh ban Tự nhiên, đã vô tình làm cô phiền lòng vì thiếu tập trung. Khi ấy, chúng con chưa thấu hiểu chiều sâu môn Văn, càng chưa biết trân trọng tâm huyết cô dành cho bài giảng và học trò.
Theo thời gian, mỗi tiết học của cô như mở ra thế giới mới. Cô không chỉ dạy cách viết văn hay, mà còn truyền cảm hứng sống qua những câu chuyện đời thường đầy ý nghĩa.
Những tác phẩm như 'Người lái đò sông Đà' bỗng trở nên sống động qua lời giảng truyền cảm, những buổi thảo luận về 'Sóng' trở nên sâu sắc khi được nghe câu chuyện tình thi sĩ. Chúng con thực sự may mắn được học Văn từ một người thầy tận tâm, khơi dậy tình yêu văn chương không ngờ.
Nhân ngày Nhà giáo, cho chúng con gửi đến cô lời tri ân sâu sắc nhất, cùng lời xin lỗi chân thành từ trái tim.
Chúng con xin gửi lời xin lỗi chân thành đến cô, vì trong năm qua đôi lần làm cô buồn lòng bởi kết quả chưa như mong đợi, cùng những khoảnh khắc lơ là trong học tập.
Chúng con biết ơn cô vô cùng vì những tiết học luôn tràn đầy nhiệt huyết, những câu chuyện đời thường cô chia sẻ đã trở thành bài học cuộc sống quý giá.
Thành thật cảm ơn cô vì luôn bao dung trước những trò nghịch ngợm, những phút bất cẩn của lũ học trò tinh nghịch chúng con.
Lớp 12A8 chúng con không thể diễn tả hết lòng biết ơn trong vài dòng ngắn ngủi. Chúng con hứa sẽ nỗ lực hơn nữa để trở thành niềm tự hào của cô - những 'thánh chơi' nhưng cũng sẽ là 'thần học' thực sự. Yêu cô nhiều!
Lá Thư Tri Ân Thứ Hai
Thời gian như bóng câu qua cửa sổ... Mới hôm nào còn bỡ ngỡ trước cổng trường, giờ đã đến lúc chia tay mái ấm THPT, xa cô kính yêu. Dù biết 'hợp tan' là lẽ thường tình, nhưng sao lời tạm biệt lại nghẹn ngào đến thế. Những bài giảng, lời khuyên của cô ùa về trong từng câu chữ này.
Cô kính yêu ơi!
Cô không là người nông dân dãi nắng dầm mưa làm ra hạt gạo, nhưng cô dạy con trân quý từng hạt cơm thấm đẫm mồ hôi. Cô không phải kiến trúc sư xây nhà cao cửa rộng, nhưng cô kiến tạo nên những ước mơ tương lai cho đời con.
Nếu cha mẹ ban cho con sự sống, bạn bè là điểm tựa tinh thần, thất bại là bài học trưởng thành, thì cô chính là người dạy con cách đứng lên sau mỗi vấp ngã trên đường đời gian nan.
Cô đã dìu dắt con từng bước, uốn nắn từng lời ăn tiếng nói, chỉ bảo từng cử chỉ nhỏ nhất. Ba năm qua con lớn lên trong vòng tay ấm áp của cô mà không hay thời gian trôi nhanh quá. Giờ phút chia xa sao mà quá đỗi bâng khuâng!
Con phải bước tiếp để nhường chỗ cho thế hệ sau, mang theo hành trang là những bài học cuộc đời cô dạy, bước vào ngôi trường lớn hơn - trường đời rộng mở.
Con nhớ như in ngày nhận tin đỗ vào THPT Gang Thép, nhớ cảm giác bỡ ngỡ khi lần đầu bước chân vào ngôi trường xa lạ ấy. Tất cả giờ đã trở thành kỷ niệm khắc sâu trong tim.
Là cô học trò nhút nhát, con chẳng bao giờ dám chủ động bắt chuyện. Thế mà cô đã đến bên con bằng những lời hỏi han ân cần. Cử chỉ ấm áp ấy khiến con cảm nhận được sự quan tâm chân thành, trở thành kỷ niệm khắc ghi mãi trong tim.
Thời gian lặng lẽ trôi theo tiếng ve râm ran báo hiệu hè về. Khoảnh khắc chia tay đến, con viết những dòng này không phải bằng văn chương trau chuốt, mà bằng tấm lòng tri ân thầy cô - những người cha mẹ thứ hai đã dìu dắt chúng con nên người.
Con xin gửi lòng biết ơn sâu sắc nhất đến cô chủ nhiệm Vũ Thị Thanh Mai - người mẹ hiền thứ hai của lớp chúng con. Không chỉ dạy kiến thức, cô còn mang đến những giờ giải lao đầy ắp tiếng cười qua các hoạt động vui chơi. Mỗi bài giảng của cô luôn sinh động nhờ những câu chuyện đời thường dí dỏm.
12A3 chúng con thật may mắn khi được nhiều lớp ngưỡng mộ vì có cô chủ nhiệm tâm lý. Nhờ cô, tập thể lớp từng cá nhân riêng lẻ đã trở thành một khối đoàn kết, biết yêu thương và thấu hiểu nhau hơn. Giờ nghĩ lại, chúng con thấy mình đã nhiều lần làm cô phiền lòng.
Nhìn lại quá khứ, chúng con nhận ra mình đã có những hành động bồng bột, thiếu suy nghĩ. Giờ đây, chúng con thành khẩn xin lỗi cô bằng tất cả sự chân thành.
Ngàn lần cảm ơn cô đã dành trọn tâm huyết cho chúng con, cho chúng con những tháng ngày học trò tươi đẹp nhất với đầy ắp kỷ niệm - những mảnh ghép không thể nào quên của tuổi thanh xuân.
Khi bước vào đời, không còn được che chở dưới mái trường, vắng bóng thầy cô và cha mẹ bên cạnh, chúng con sẽ mang theo hành trang kiến thức và bài học quý giá để tự tin vượt qua mọi thử thách cuộc đời.
Trước mắt chúng con là hai kỳ thi quan trọng: Tốt nghiệp và Đại học. Chúng con nguyện dốc sức ôn luyện, quyết tâm đạt kết quả cao nhất để đền đáp công ơn thầy cô và làm rạng danh gia đình. Khoảnh khắc chia xa đã đến, ngàn lời muốn nói chỉ gói gọn trong lời chúc cô luôn khỏe mạnh, hạnh phúc và thành công. Cô sẽ mãi trong tim chúng con.

Lá Thư Tri Ân Thứ Ba
Kính gửi thầy Dung thân yêu!
Đã gần ba năm rồi thầy nhỉ! Kể từ ngày em rời xa mái trường tiểu học thân thương, cũng là ngày em phải xa thầy, xa bạn bè thuở ấu thơ.
Thầy kính yêu của em!
Thưa thầy, dạo này thầy và gia đình có khỏe không ạ? Chắc thầy rất bận rộn với công việc giảng dạy? Học trò mới của thầy có ngoan không? Từ ngày thầy chuyển đi, cả lớp chúng em nhớ thầy vô cùng. Bố mẹ em luôn nhắc đến thầy và gửi lời hỏi thăm chân thành nhất.
Năm học vừa qua, em không chỉ đạt danh hiệu học sinh giỏi mà còn dẫn đầu lớp. Hiện em đã được chọn vào đội tuyển Toán cấp huyện. Mọi thành tích hôm nay đều nhờ công ơn dạy dỗ của thầy - người thầy đã thắp lên ngọn lửa đam mê học tập trong em.
Nhân ngày Nhà giáo, em xin gửi tới thầy lời chúc sức khỏe, hạnh phúc và thành công. Cảm ơn thầy đã trao cho em không chỉ kiến thức mà còn cả tình yêu thương vô bờ. Công ơn thầy em sẽ khắc ghi trọn đời.
Thầy Dung xúc động chia sẻ: 'Bức thư của em Nguyệt là món quà 20/11 ý nghĩa nhất, tiếp thêm động lực để thầy cống hiến hơn nữa cho sự nghiệp trồng người'.
Thầy Phạm Đăng Dung - người thầy từ miền xuôi lên vùng núi cao Mường Lát dạy học, đã gạt bỏ mọi khó khăn, thiếu thốn để cống hiến cho học trò nghèo miền núi. Như bao nhà giáo vùng cao khác, thầy đang viết lên câu chuyện đẹp về tình yêu nghề.
Lá Thư Tri Ân Thứ Tư
Kính gửi cô Liên yêu quý
Con đò thầm lặng mái đầu pha sương
Theo ta đi suốt chặng đường muôn nơi
Dòng sông xưa vẫn còn đây rồi
Thầy đưa tiếp những chuyến đời sang ngang
Mỗi lần đọc những vần thơ ấy, lòng em lại dâng trào cảm xúc khó tả. Như có điều gì ấp ủ bấy lâu nay bỗng vỡ òa. Người thầy - người lái đò thầm lặng mang trên vai sứ mệnh trồng người cao quý.
Những người thầy lặng lẽ hi sinh cả cuộc đời để dìu dắt chúng em, trao cho chúng em sức mạnh và tri thức để tự tin bước vào đời. Họ như những người hùng thầm lặng, chứng kiến từng thế hệ học trò trưởng thành, góp phần xây dựng đất nước. Công ơn ấy tuy không được ghi vào sử sách, nhưng sẽ mãi khắc sâu trong tim bao thế hệ học trò.
Nhân ngày tri ân, em muốn gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến cô giáo Phạm Kim Liên - người mẹ hiền thứ hai của em. Cô không chỉ là một giáo viên tận tâm, một hiệu trưởng sáng tạo, mà còn là người luôn lắng nghe, thấu hiểu và động viên chúng em. Cô coi trường học như ngôi nhà thứ hai, chăm sóc từng góc nhỏ với tất cả tình yêu thương.
Cô có nhớ mùa hè năm ngoái không? Khi cô đi du lịch nhưng vẫn không quên gọi điện chúc mừng sinh nhật em, chia sẻ với em ý nghĩa của ngày đặc biệt này. Những món quà nhỏ cô mang về cho xóm làng chứa đựng tấm lòng bao la của cô.
Em nhớ nhất kỳ thi học sinh giỏi năm ấy. Dù cô nhận thấy tiềm năng của em ở môn Văn, nhưng vẫn tôn trọng quyết định theo đuổi Toán của em. Khi em thất bại, cô đã dành hết tâm huyết tạo cơ hội thứ hai cho em với môn Văn. Những đêm cô đến tận nhà dạy em, không chỉ truyền kiến thức mà còn dạy em những bài học cuộc sống quý giá. Cô đã đặt cả danh dự để tin tưởng vào em.
Đôi lúc con cảm thấy choáng ngợp trước niềm tin lớn lao cô đặt nơi con. Nhưng chính cô đã thổi bùng ngọn lửa đam mê văn học trong con. Hình ảnh cô hiệu trưởng tận tụy đến tận nhà dạy học đã trở thành động lực mạnh mẽ nhất. Những đêm thức khuya ôn bài, mệt mỏi tưởng chừng gục ngã, con lại nghĩ về cô - người vừa lo việc trường, việc nhà, lại còn miệt mài dạy con. Kết quả giải Ba cấp tỉnh không chỉ là niềm vui của riêng con, mà còn là thành quả của tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng của cô.
Trong đêm khuya thanh vắng, khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ, cô vẫn thức bên trang giáo án, ươm mầm tương lai cho chúng con. Dù mai này có bay xa đến chân trời nào, con vẫn mãi nhớ về mái trường THCS Vinh Quang thân yêu, nơi có những người thầy đã dạy con không chỉ tri thức mà còn bài học làm người. Xin được gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến những người lái đò thầm lặng - những người đã cho chúng con đôi cánh để bay cao, bay xa.
Thời gian lặng lẽ trôi qua những đêm dài miệt mài bên trang giáo án. Tiếng lật sách, nét bút đưa đều hòa cùng tiếng gió đêm se lạnh. Khoảnh khắc chuông điểm nửa đêm có lẽ là lúc người thầy cảm nhận rõ nhất sự vô tình của thời gian - hằn lên mái tóc bạc, đôi mắt thâm quầng. Ôi sao thời gian lại nghiệt ngã thế! Công ơn thầy cô, chúng con biết lấy gì đền đáp? Xin hứa sẽ nỗ lực học tập để bù đắp những lỗi lầm. Dẫu sóng gió cuộc đời, thầy cô vẫn kiên trì chèo lái con đò tri thức, nâng đỡ chúng con bằng đôi tay ấm áp, truyền cho chúng con nghị lực bằng giọng nói dịu dàng. Ngàn lần cảm ơn thầy cô - những người đã cho chúng con nền tảng vững chắc bước vào đời.
Gửi người cô kính yêu từ học trò nhỏ
Trần Thị Mỹ Linh - Lớp 9A
Lá Thư Tri Ân Thứ Năm
Cô kính yêu ơi!
Đây có lẽ là lá thư đầu tiên sau gần mười năm con mới dám viết cho cô. Không phải vì không nhớ, mà vì con chưa đủ can đảm bày tỏ lòng mình. Giờ đây, khi đã đủ trưởng thành, con mới thực sự viết nên những dòng này...
Những ngày đầu bước chân vào THPT chuyên Hùng Vương, con như chú chim non rụt rè trước thế giới mới. Dù là học sinh chuyên Văn, con luôn cảm thấy mình may mắn hơn là tài năng. Nhưng chính những tiết học đầu tiên với cô đã thổi bùng trong con ngọn lửa phấn đấu - đơn giản chỉ để nhận được ánh mắt trìu mến từ cô.
Từ đó, con say mê học tập, có khi thức trắng đêm chỉ để hoàn thành thật tốt từng bài tập cô giao.
Cô dạy con rằng sống phải có ước mơ. Và con đã ấp ủ mơ ước trở thành cô giáo từ thuở bé. Có điều gì đó thôi thúc mạnh mẽ trong con, muốn được đứng trên bục giảng như cô. Nhưng 'ước mơ là gì?' - câu hỏi ấy vẫn khiến con bối rối. Phải chăng nó đến từ những điều giản dị nhất?
Con nhớ như in đề văn ngắn gọn cô ra cho đội tuyển: 'Ước mơ của em'. Con đã ngồi rất lâu trước trang giấy trắng, băn khoăn không biết nên bắt đầu từ đâu.
Khi những dòng chữ dần hiện ra, con nhận ra mình thật ngây ngô. Con mơ về ngày tốt nghiệp, sẽ đến một vùng quê xa xôi nào đó để dạy học.
Con muốn mang con chữ và tri thức cô dạy truyền lại cho trẻ em nghèo. Họ cần những tấm lòng tình nguyện như con. Ước mơ giản dị ấy chính là động lực để con phấn đấu trở thành cô giáo được yêu mến.
Con sẽ góp phần thay đổi cuộc đời những mảnh đời khó khăn, xóa đi cái nghèo, cái chữ bằng tri thức và tình yêu thương.
Con sẽ cầm tay từng em nhỏ, dạy các em nắn nót từng nét chữ đầu đời - những con chữ mở ra cả thế giới.
Con sẽ trở thành cô giáo hết lòng như cô đã dạy con, truyền đi ngọn lửa nhiệt huyết và tình yêu nghề không vụ lợi.
Con sẽ... rồi con sẽ... Biết bao điều 'con sẽ' chất chứa trong tim. Nhưng liệu những ước mơ ấy có quá lớn lao với cô bé hay thay đổi như con?
Nhờ những lời nhận xét chân thành của cô: 'Chúc ước mơ em thành hiện thực để trở thành đồng nghiệp của cô', con đã đủ can đảm xây nền móng cho giấc mơ. Ai ngờ lời nói ấy giờ đã thành sự thật!
Thời gian trôi nhanh tựa bóng câu qua cửa. Những tháng ngày đẹp nhất đời người - thuở học trò hồn nhiên, trong trẻo ấy giờ chỉ còn là kỷ niệm. Bước vào đời mới thấu hiểu nỗi nhớ trường xưa da diết khôn nguôi.
Những kỷ niệm xưa ùa về sống động như mới hôm qua. Con nhớ từng món quà nhỏ cô chuẩn bị, từ hộp sữa đến vật dụng cá nhân, khi chúng con lên đường thi Olympic 30/4 tại xứ Huế mộng mơ.
Con nhớ như in tấm thiệp cô viết tặng 'những đứa con đầu' trước kỳ thi học sinh giỏi Quốc gia. Nhớ những buổi trưa oi ả, cô mang trái cây, bánh kẹo đến lớp khiến lũ học trò buồn ngủ bỗng tỉnh táo hẳn. Tình yêu thương của cô dành cho chúng con thật ấm áp như tình mẫu tử.
Giờ con đã trưởng thành hơn cô bé học trò năm xưa, nhưng vẫn thèm được nghe giọng cô giảng bài, được nhìn bóng dáng cô bước vào lớp, và được âm thầm quan tâm cô như cách cô đã từng yêu thương chúng con.
Nhưng...
Con mới chập chững vào nghề thì cô đã chuẩn bị về hưu. Thời gian sao trôi quá nhanh! Con vẫn mong được cô dìu dắt, chỉ bảo thêm nhiều điều.
Với con, mọi thứ vẫn còn mới mẻ... Con biết trong cô vẫn cháy bỏng niềm đam mê với nghề và tình yêu dành cho những học trò yêu Văn.
Dù mười năm hay hai mươi năm nữa, con không biết mình có thể cống hiến được như cô đã làm cho trường, cho đời. Thế mà thời gian đang dần làm chậm bước một con người đầy nhiệt huyết, một nhà giáo tận tâm hết lòng vì sự nghiệp trồng người.
Cô sắp phải gác lại những trang giáo án, những nét bút đỏ quen thuộc để trở về với tổ ấm gia đình. Chỉ vài tháng ngắn ngủi nữa thôi, con ước thời gian ngừng trôi để không phải nói lời chia tay.
Con tự hứa sẽ làm tròn lời cô dặn, sẽ nghe lời cô chỉ bảo đến phút cuối cùng. Chỉ nghĩ đến ngày ấy thôi, tim con đã quặn thắt, nước mắt cứ thế tuôn rơi. Cô ơi...!
Chị cô từng nói: 'Cô Vân là hoàng hôn, còn Sương sẽ là bình minh'. Con sẽ khắc ghi lời ấy để tiếp bước cô, hoàn thành sứ mệnh 'trồng người' cao quý mà cả hai chúng ta cùng mang nặng.
Con không phải học trò xuất sắc nhất của cô, nhưng con biết mình luôn may mắn vì được làm học trò cô. Mong cô luôn khỏe mạnh, hạnh phúc để con có thể về thăm và kể cô nghe thêm nhiều điều 'con sẽ...' nữa!
Yêu cô thật nhiều!
Người học trò năm xưa của cô
Vũ Trương Thảo Sương - người học trò nhỏ

Bức Thư Thứ Sáu
Kính gửi cô Hương yêu quý!
Đã hai năm bóng cô khuất sau cánh cổng trường mới, con - đứa học trò nhỏ ngày nào giờ đây ngồi lật từng trang album cũ, lòng dâng trào nỗi nhớ. Con viết những dòng này để gửi gắm lời thăm sức khỏe đến người mẹ hiền thứ hai. Cô vẫn khỏe chứ ạ? Những cơn đau đầu có còn hành hạ cô? Gia đình nhỏ của cô hẳn vẫn bình yên? Bé Linh chắc giờ đã chuẩn bị vào lớp 1 rồi phải không ạ?
Trường ta giờ đây hẳn đã khoác lên mình diện mạo mới? Cô Hồng dạy toán có còn vẹn nguyên nụ cười tươi trước bảng đen? Lớp 2A3 ngày ấy giờ chắc vẫn miệt mài với từng trang vở. Con nhớ lắm những sớm mai cùng bạn bè ríu rít đến lớp, nhớ tiếng cười giòn tan trong những trò chơi dân gian cô dạy, nhớ từng nét bút cô cầm tay uốn nắn. Miền Nam xa cách khiến con thêm trân quý những ký ức êm đềm ấy.
Những ngày đầu chuyển đến nơi ở mới, trường mới, bạn mới, con từng bỡ ngỡ và rụt rè. Nhưng rồi thời gian đã giúp con hòa nhập, kết thân với những người bạn tuyệt vời - những cô cậu học trò không chỉ thân thiện mà còn tỏa sáng trong các hoạt động ngoại khóa. Lớp 4 với kiến thức nâng cao, nhưng con vẫn tự hào vì những điểm tốt mình đạt được.
Thư đã dài, tiếng trống trường vang lên gọi con đến lớp. Con xin gửi lời chúc sức khỏe, thành công và hạnh phúc đến cô. Cô nhớ cho con gửi lời thăm hỏi đến các bạn lớp cũ, cô Hồng dạy toán, và gia đình nhỏ của cô nhé. Con mong ngóng từng ngày để nhận được hồi âm từ cô.
Người học trò năm xưa của cô
Bức Thư Thứ Bảy
Kính gửi cô giáo kính yêu!
Đã bốn năm trôi qua kể từ ngày em rời xa lớp học của cô, giờ đây em đã là cô bé lớp Bốn. Thế nhưng hình ảnh cô trong ngày đầu tiên đi học vẫn in đậm trong tâm trí em. Ôi kỷ niệm ngọt ngào và thiêng liêng biết bao!
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam thiêng liêng, em viết những dòng này gửi đến cô - người đã chắp cánh ước mơ cho chúng em. Xin được gửi gắm qua trang giấy nhỏ những kỷ niệm ấm áp về tình yêu thương cô dành cho lớp học trò nhỏ ngày ấy, những điều mà thời gian không thể nào xóa nhòa.
Mở đầu thư, em xin kính chúc cô cùng gia đình một sức khỏe tràn đầy, một cuộc sống an lành và hạnh phúc.
Thưa cô, mỗi ngày trưởng thành, em càng thấm thía hơn công ơn dạy dỗ của thầy cô - những người lái đò thầm lặng đưa thế hệ trẻ qua dòng sông tri thức.
Em vẫn nhớ như in hình ảnh cô bên chồng bài kiểm tra cao ngất. Nhớ ngày đầu tiên đến lớp, bàn tay ấm áp của cô dắt em vào hàng cùng các bạn lớp Một A. Khi ấy, em như chú chim nhỏ đứng bên bờ tổ, ngập ngừng trước bầu trời rộng mở. Cô chính là người đã trao cho em đôi cánh tự tin để bay cao. Cô không chỉ dạy chúng em từng nét chữ, mà còn uốn nắn từng tư thế ngồi, cách cầm bút, đến giọng đọc tròn vành rõ chữ. Ôi, công ơn ấy như biển rộng sông dài, chúng em nguyện học tập chăm chỉ để đền đáp phần nào.
Thư đã dài, em xin gửi đến cô lời chúc sức khỏe và hạnh phúc. Em ấp ủ hy vọng một ngày không xa được trở về thăm cô - người mẹ hiền thứ hai của đời học sinh. Em sẽ mãi là đứa học trò nhỏ của cô.
Bức Thư Thứ Tám
Kính gửi cô Tâm yêu quý!
Con là Nguyễn Thị Kim Ngân - cô học trò nhỏ năm nào của lớp 3A, nay đã lên lớp 4A. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, con xin gửi đến cô những lời tri ân chân thành nhất.
Thưa cô, con vẫn nhớ như in những bài giảng sâu sắc và những câu chuyện mới lạ cô chia sẻ với lớp chúng con năm ấy. Dạo này cô có khỏe không ạ? Nay con đã là học sinh lớp 4, được cô Huế chủ nhiệm - một giáo viên hiền hậu luôn dạy chúng con về lòng nhân ái và đức tính trung thực qua những câu chuyện ý nghĩa. Cô rất quan tâm đến con, nhất là khi con còn chưa theo kịp các bạn. Nụ cười ấm áp của cô luôn là động lực cho chúng con cố gắng.
Thư đã dài, con xin gửi đến cô lời chúc sức khỏe và hạnh phúc nhân ngày 20/11. Chúc cô luôn thành công trên con đường gieo chữ trồng người. Con hẹn sẽ viết thư cho cô nhiều hơn.
Bức Thư Thứ Chín
Kính gửi cô Dung đáng kính!
Nhân ngày tri ân các thầy cô giáo 20/11, em viết những dòng này gửi đến cô - người đã dìu dắt em những bước đầu tiên trên con đường học vấn.
Thưa cô, dạo này cô có khỏe không ạ? Cô đang dạy lớp mấy rồi? Các bạn học sinh của cô có ngoan không? Năm nay em học lớp Bốn và luôn cố gắng làm theo lời cô dạy, tháng nào cũng được xếp vào bảng danh dự. Ba mẹ em rất tự hào và em tin cô cũng sẽ vui khi biết điều này.
Kính gửi cô yêu quý! Em không bao giờ quên hình ảnh cô trong ngày đầu tiên đi học - khi em bỡ ngỡ với mọi thứ, cô đã nhẹ nhàng an ủi, cho em xem những bức tranh sinh động và tổ chức những trò chơi thú vị. Em còn nhớ như in hôm cô bị ốm nhưng vẫn cố gắng đứng lớp, khuôn mặt đỏ bừng vì sốt. Bé Lan con cô chắc đã lớn lắm rồi phải không ạ?
Mỗi khi lơ là việc học, chỉ cần nhớ đến lời dạy ân cần của cô là em lại có động lực ngồi vào bàn học ngay. Giọng nói ấm áp, cử chỉ dịu dàng của cô đã khắc sâu vào tâm trí em.
Thư đã dài, em xin dừng bút. Em kính chúc cô và gia đình luôn mạnh khỏe, hạnh phúc. Em hứa sẽ luôn là học trò ngoan, con ngoan trò giỏi để không phụ lòng cô.
Bức Thư Thứ Mười
Kính gửi thầy Hoàng đáng kính!
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, sau buổi lễ tri ân đầy xúc động ở trường, bước chân về nhà mà lòng con bồi hồi nhớ đến thầy. Vội về phòng, con cầm bút viết ngay những dòng này gửi đến thầy lời chúc và lời thăm hỏi chân thành nhất.
Thưa thầy, dạo này thầy có khỏe không ạ? Lớp học thầy chủ nhiệm năm nay thế nào? Các em có chăm ngoan không? Chị Bích chắc đã đậu vào trường đại học mơ ước rồi phải không ạ? Bé Kiên cũng sắp bước vào tiểu học rồi nhỉ? Con xin chúc gia đình thầy luôn tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc.
Còn con vẫn khỏe ạ. Càng lên lớp cao, kiến thức càng mênh mông, bài tập chất chồng. Có những lúc muốn buông xuôi, nhưng nhớ lời thầy dạy năm xưa, con lại tiếp tục bước tiếp. Ba năm liền con đều đạt học sinh giỏi, và con sẽ cố gắng hơn nữa để chạm tới ước mơ vào trường chuyên. Con hứa sẽ không phụ lòng thầy!
Thư đã dài, con xin dừng bút tại đây. Kính chúc thầy một ngày 20/11 thật ý nghĩa, chúc thầy luôn vững tay chèo đưa bao thế hệ học trò cập bến tri thức.
https://Tripi.vn/nhung-buc-thu-hoc-sinh-viet-cho-thay-co-giao-cu-y-nghia-29129n.aspx
Gợi ý thêm: Những áng văn xúc động kể về kỷ niệm với thầy cô.
Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn tạo mục lục tự động trong Word 2007 và 2010

Những mẹo để vắt chanh ra nhiều nước mà bạn không thể bỏ qua

Pepsi Blackpink đã chính thức có mặt trên kệ tại Tripi, đánh dấu sự hợp tác độc đáo giữa thương hiệu Pepsi và nhóm nhạc Blackpink. Đây là cơ hội để bạn tận hưởng hương vị mới lạ này.

Hướng dẫn làm mứt vỏ cam thơm ngon, không bị đắng, là lựa chọn tuyệt vời để nhâm nhi trong những ngày Tết sum vầy.

Khám phá 5 cửa hàng giỏ trái cây uy tín tại TP. Vũng Tàu, món quà tặng sang trọng đầy ý nghĩa
