Văn mẫu: Hóa thân thành Thúy Kiều tái hiện đoạn trích 'Kiều ở lầu Ngưng Bích'
Nội dung bài viết
Đề bài: Em hãy nhập vai Thúy Kiều thuật lại đoạn trích 'Kiều ở lầu Ngưng Bích'

Nhập vai Thúy Kiều kể lại những ngày tháng lẻ loi nơi lầu Ngưng Bích
I. Dàn bài Hóa thân Thúy Kiều kể lại đoạn trích lầu Ngưng Bích
1. Phần mở đầu
Nhập vai Thúy Kiều, tự thuật về thân phận và tình cảnh bi đát khi bị giam cầm nơi lầu Ngưng Bích
2. Phần diễn giải
- Thúy Kiều bộc bạch nỗi niềm đau đớn, tâm trạng lẻ loi trong cảnh ngộ trớ trêu:
+ Bị cầm tù nơi lầu Ngưng Bích lạnh lẽo
+ Chìm trong không gian mênh mông heo hút, vắng bóng người qua
+ Đơn côi tuyệt vọng, chỉ biết gửi gắm tâm tư vào cảnh vật hoang sơ, lạnh lùng
- Nỗi niềm thương nhớ khôn nguôi hướng về Kim Trọng và song thân:
+ Da diết nhớ người tình chung với lời thề vàng đá chưa phai
+ Xót xa nghĩ về cha mẹ già, lòng quặn thắt nỗi lo âu
+ Quên cả thân phận mình, chỉ khắc khoải nỗi niềm vì người thân
- Cảnh vật càng nhìn càng thêm sầu thảm, ưu tư:
+ Ngắm cảnh vật mà ngẫm về kiếp phù sinh, thân phận bèo dạt mây trôi
+ Ngẩn ngơ, hoang mang khi nghĩ về những ngày tháng tương lai mịt mờ phía trước
3. Phần kết luận
Những suy tư của Thúy Kiều về thân phận và cuộc đời lưu lạc khi bị giam cầm nơi lầu Ngưng Bích
II. Bài văn mẫu Hóa thân Thúy Kiều tường thuật đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích
1. Nhập vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích - Mẫu số 1
Mã Giám Sinh kẻ tiểu nhân tham lam, nào ngờ hắn chính là tay buôn người trơ trẽn, vì mê mẩn đồng tiền mà đem bán tôi cho Tú Bà - mụ chủ lầu xanh khét tiếng. Khi vỡ lẽ sự tình, tôi đau đớn tủi nhục, định rút dao kết liễu đời mình. Tú Bà hoảng hốt ngăn cản, chỉ sợ mất trắng món hời vừa giao dịch với họ Mã.
Tú Bà quả là kẻ lão luyện trong nghề dắt mối. Sợ tôi tuyệt vọng liều mình, mụ dùng lời đường mật dụ dỗ, hứa hẹn đủ điều. Mụ giả vờ thương tình, khuyên tôi lên lầu Ngưng Bích dưỡng tâm rồi sẽ gả cho người tử tế. Mụ còn khóc lóc kể lể bị Mã Giám Sinh lừa gạt. Tin lời mụ, tôi tạm lên lầu. Nào ngờ đó là chiếc lồng son, mụ cho người canh giữ nghiêm ngặt. Biết không thể thoát, tôi đành ngồi ngóng ngày tháng trôi qua trong nỗi chán chường vô hạn.
Ngày lại ngày đơn côi. Sớm nhìn ra biển rộng mênh mông, tối đối diện ngọn đèn leo lét. Nỗi nhớ cha thương mẹ cứa vào tim mà chẳng biết ngỏ cùng ai. Thân gái dở dang, chưa kịp nếm trải hạnh phúc đã vướng vào vòng xoáy nghiệt ngã.
Đêm buông xuống lầu hoang. Ánh trăng mờ ảo nơi chân trời xa. Không gian càng thêm hiu quạnh. Nghĩ đến Kim Trọng, lòng đau như cắt, lệ rơi đầm đìa. Chắc giờ này chàng cũng đang mỏi mòn trông đợi. Chén rượu thề xưa còn đọng trên môi mà người đã cách xa muôn trùng. Duyên chưa trọn đã lỡ làng, dẫu Thúy Vân thay tôi nối duyên nhưng trái tim này sao quên được những ân tình xưa cũ. Than ôi! Chim lạc đàn, cá lìa nước, giờ nơi đất khách khi nào mới được sum vầy? Thân này đã nhơ nhuốc, biết bao giờ mới gột rửa cho sạch. Ôi! Dẫu muốn cũng chẳng còn tư cách nào trở về với chàng, chỉ càng thêm xót xa.
Ngày tôi theo họ Mã, hẳn cha và em đã được thả về. Sự đời oan trái, trời cao nỡ nào nỡ để gia đình tan tác. Xót xa nghĩ đến mẹ già ngày đêm tựa cửa ngóng tin con. Cánh nhạn vô tình, chẳng mang được lời về thăm hỏi. Giờ ai sẽ là người chăm sóc phụng dưỡng song thân? Chữ hiếu chưa tròn, thân đã lưu lạc phương trời, càng nghĩ càng đau đớn khôn nguôi.

2. Hóa thân Thúy Kiều thuật lại đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích - Mẫu số 2
Ngồi nơi lầu Ngưng Bích, lòng tôi chìm trong dòng hồi tưởng về những tháng ngày đầy biến cố. Từng sống trong nhung lụa 'trướng rủ màn che', được ngưỡng mộ bởi tài sắc vẹn toàn. Nhưng số phận trớ trêu, vì cứu cha và em khỏi cảnh ngục tù, tôi đành bán mình chuộc hiếu. Đau đớn hơn, lại rơi vào tay Mã Giám Sinh lừa gạt, bị đẩy vào chốn lầu xanh. Tôi từng tìm đến cái chết nhưng Tú Bà ngăn cản, nhốt tôi nơi lầu này.
Lầu Ngưng Bích - cái tên đã nói lên tất cả. Nơi đây hoang vắng đến rợn người. Nhìn ra chỉ thấy núi non trùng điệp, ngước lên là vầng trăng cô độc, bốn bề chỉ cát trắng mênh mông. Tuổi xuân tôi bị giam cầm nơi đây, không tự do, không hy vọng. Nhục nhã vì thân phận lầu xanh, đau đớn trước cảnh vật tiêu điều. Tôi nhớ da diết những ngày bình yên xưa, nhớ Kim Trọng khắc khoải - mối tình đầu thề nguyền mà giờ đành phụ bạc vì chữ hiếu. Giờ sa cơ, không thể quay lại, nhưng tấm lòng son sắt vẫn nguyên vẹn. Thương cha mẹ già yếu không ai phụng dưỡng. Nỗi buồn như sóng cuốn, nhấn chìm tôi trong đau khổ. Tương lai mịt mờ như cánh buồm xa xăm giữa biển động, khiến lòng thêm hoang mang, sợ hãi.
Xưa từng thương cảm cho những kiếp hồng nhan trong sách vở, giờ đây chính tôi lại là nạn nhân của số phận trớ trêu. Cuộc đời sao quá phũ phàng!

📌 Tuyển tập bài văn mẫu chọn lọc:
📝Kể lại sự kiện lịch sử gắn liền với nhân vật yêu thích
📝Thuật lại kỷ niệm đáng nhớ với người bạn thân
📝Phân tích đặc điểm thơ Đường luật qua các tác phẩm trung đại
📝Đánh giá tác phẩm Mùa xuân chín của Hàn Mặc Tử
📝Nghị luận về thị hiếu giới trẻ hiện nay
3. Hóa thân Thúy Kiều tường thuật đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích - Mẫu số 3
"Thân em tựa trái bần trôi
"Gió dập sóng dồi biết trôi dạt về đâu"
Câu ca dao như tiếng lòng người phụ nữ, sao mà ứng nghiệm với số phận tôi đến thế! Hết tai ương này đến bi kịch khác, giờ đây bị giam lỏng nơi lầu Ngưng Bích, tâm trạng hòa cùng cảnh vật tiêu điều.
Tôi là trưởng nữ họ Vương. Nhân tiết Thanh minh, cùng hai em đi hội, nào ngờ gặp chàng Kim Trọng phong tư tài mạo. Mối tình chớm nở thì chàng về Liêu Dương chịu tang. Gia đình tôi gặp nạn, tôi đành bán mình chuộc cha, nào ngờ bị Mã Giám Sinh lừa gạt vào lầu xanh. Uất ức, tôi toan kết liễu đời mình nhưng không thành. Tú Bà sợ mất vốn, đưa tôi ra lầu Ngưng Bích, hứa hẹn gả chồng tử tế. Nơi đây, tôi gửi gắm nỗi lòng cùng cảnh vật.
Lầu Ngưng Bích - cái tên nghe thật thơ mộng, nhưng thực tế phũ phàng. Tôi như cánh chim bị nhốt trong lồng son. Không người thân, không bầu bạn, chỉ có núi xa, trăng gần gợi nhớ kỷ niệm xưa. Nhìn xuống chỉ thấy cồn cát bụi mù, cảnh mênh mông khiến lòng thêm rợn ngợp. Càng đau đớn khi nhớ lại nỗi nhục bị Mã Giám Sinh làm nhục, toan tự vẫn mà không xong, bị ép làm gái làng chơi. Ôi! Kiếp hồng nhan đầy đoạ!
Nơi lầu Ngưng Bích cô quạnh, lòng tôi da diết nhớ người yêu và cha mẹ. Ôi Kim Lang! Vầng trăng kia gợi nhớ đêm nào cùng uống rượu thề nguyền, giờ đây mỗi người một ngả. Chắc chàng ở Liêu Dương xa xôi chẳng hay biết gia biến nhà tôi. Nhớ chàng mà thương cho phận bơ vơ nơi đất khách, dẫu tấm lòng son sắt cũng khó mà đoàn tụ.
Cha mẹ tôi giờ ra sao? Có đang tựa cửa ngóng tin con? Như cây thị trước sân ngày một lớn, cha mẹ tôi ngày một già yếu, mà tôi không được phụng dưỡng. Nghĩ mà đau đớn khôn nguôi!
Từ lầu cao phóng tầm mắt, cảnh vật chiều tà như thấm đẫm nỗi lòng tôi. Xa xa, cánh buồm đơn độc lênh đênh trên sóng nước - bao giờ mới tìm được bến bờ? Nó gợi nỗi niềm kẻ tha hương mong ngày đoàn tụ. Cánh hoa trôi dạt lìa cành tựa thân phận tôi bơ vơ. Nội cỏ rầu rầu trải dài tới chân trời như cuộc đời tẻ nhạt không lối thoát. Chiều muộn, tiếng sóng ầm ầm như bão tố cuộc đời đang vồ lấy thân phận mong manh của tôi.
Những ngày dài vô tận nơi lầu Ngưng Bích. Nhà cha mẹ xa xôi, mối tình với chàng Kim giờ chỉ còn là dĩ vãng. Chỉ còn một mình đối diện với chính mình, lo âu cho tương lai mịt mờ. Lòng bỗng nhớ đến vần thơ:
"Một mình đối diện chính mình
Trăng gió mênh mông vô tình thoảng qua
Mỏng manh tựa cánh hoa tàn
Sóng xô ầm ỹ biết sang phương nào"
"Dấu chân chưa tới ngõ bạc đầu
Mà lòng đã thấm đượm sắc màu hư vô?"

Ngoài bài văn nhập vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích, độc giả có thể tham khảo thêm những phân tích sâu sắc về giá trị nội dung và nghệ thuật:
- Phân tích nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làng của Kim Lân
- Khám phá hình tượng người đàn bà hàng chài trong tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa
Có thể bạn quan tâm

Top 3 công cụ tạo mã QR Code ưu việt nhất

Hướng dẫn kích hoạt cửa sổ chọn vị trí lưu file khi tải xuống trên trình duyệt Chrome, Cốc Cốc, Firefox

Top 8 Phòng khám thú y uy tín và chất lượng tại Vũng Tàu bạn nên biết

Tumblr là gì? Hướng dẫn chi tiết cách đăng ký và khám phá thế giới blog đầy sáng tạo trên Tumblr

Hướng dẫn tạo mã QR Code trực tuyến nhanh chóng và đơn giản
