Tuyển tập những bài thơ ngắn ý nghĩa nhất về thầy cô giáo
Nội dung bài viết
Tôn sư trọng đạo là một nét đẹp văn hóa lâu đời của dân tộc Việt Nam. Với truyền thống quý báu này, nhiều bài thơ ngắn về thầy cô đã ra đời để thể hiện lòng biết ơn sâu sắc đến những người đã dìu dắt, truyền đạt tri thức cho bao thế hệ. Ngay sau đây, Tripi xin gửi đến bạn đọc những bài thơ ngắn về thầy cô giáo đặc sắc nhất.

Trở về mái trường xưa
Con trở lại thăm ngôi trường cũ
Áo trắng học trò rộn rã tiếng cười
Bỗng dưng lệ ứa, lòng bồi hồi khôn tả
Văng vẳng đâu đây giọng nói ngày xưa
Bao năm xa cách, bóng hình vẫn đậm nét
Xa rồi tiếng giảng bài của thầy cô năm ấy
Giờ trở về, lòng bâng khuâng khó tả
Tóc thầy bạc trắng, phủ màu thời gian
Những nhịp cầu tri thức vẫn vững vàng
Cô giáo ngày nào giờ tóc cũng điểm sương
Thầy cô mãi là ngọn đuốc sáng
Dẫn lối tuổi trẻ trên con đường tương lai.
Cảm nhận tiếng thơ thầy đọc
Em lắng nghe thầy đọc thơ qua bao ngày tháng
Tiếng thơ ấm áp như nắng vàng, xanh mát như cây lá quê nhà
Nghe như tiếng mái chèo khua nhẹ trên dòng sông xa
Dịu dàng, êm ái tựa lời ru của bà thuở trước
Tiếng thơ như ánh trăng lung linh trên tàu dừa đêm vắng
Rì rào như cơn mưa rào giữa trời cao rộng
Lòng em thêm yêu tiếng hát, nụ cười của mẹ
Yêu thơ, em thấy đất trời như đẹp hơn, rộng mở hơn…
Khúc hát ru của thầy
Mỗi nghề mang một khúc hát riêng
Dù hay dù dở, thầy vẫn chọn khúc ru này
Lời ru của gió, của mây trời lãng đãng
Của dòng sông mẹ tắm mát tuổi thơ, của đường cày cha in hằn vết đất
Khi con bước vào tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà, đong đầy yêu thương
Yêu rồi lại nhớ, nhớ rồi lại yêu
Tình yêu chẳng có bến bờ, chẳng có điểm dừng
Thầy không ru đủ nghìn câu, nhưng mỗi chữ đều thấm đẫm ý nghĩa
Tuổi thơ con là một bầu trời rộng lớn
Ước mơ con bay cao, vượt qua mọi giới hạn
Như ngọn lửa ấm trong tim, như bông hoa ẩn trong lá
Thầy ru bằng cả trái tim say đắm
Mong cho con chạm tới những ước mơ trọn vẹn
Mẹ ru con ngủ qua đêm dài
Thầy ru khi mặt trời lên, đánh thức ngày mới
Trong con, hạt chữ xếp dày, nhưng đừng quên mẹ vẫn lo từng hạt cơm
Từ mái trường thân yêu, lời ru của thầy sẽ dẫn lối con đi
(Con đường thầy đi, đôi khi cũng đầy gian nan)
Thầy rồi cũng sẽ già đi
Nhưng tình thầy sẽ hóa thân vào từng bước đi của con
Dù phấn trắng bảng đen, hành trang thầy mang theo là cả một đời yêu thương.
Hoài niệm về cô giáo trường làng xưa
Bao năm xa cách làng quê lên phố
Lòng vẫn nhớ mãi con bướm trắng lượn quanh hoa vàng lối cũ
Nhớ từng bài tập đọc ê a thuở nào
Thương cô giáo cũ, bồi hồi nhớ về tuổi thơ
Nét chữ xiêu nghiêng ngày ấy, giờ đây vẫn ấm áp trong tim
Bàn tay cô dịu dàng cầm tay, dạy từng nét chữ
Lật lại trang vở ngày xưa, tình cô như tình mẹ, sao có thể so sánh?
Những dòng chữ nguệch ngoạc bằng bút chì
Thấm đẫm màu mực đỏ, điểm ghi bên lề
Thương mái trường xưa, nhớ làng quê yêu dấu
Ước một ngày được trở về, thăm lại cô giáo cũ!
Lời gửi đến cô
Rời xa mái trường thân yêu đã bao năm
Trong em vẫn nguyên vẹn lời cô dạy bảo
Ngày ấy, mùa thu vàng nắng nhẹ
Bước chân em rộn rã bước vào lớp
Cô ra đi không một lời từ giã
Em ngỡ như giấc mơ, chẳng biết cô về đâu
Giọng cô dịu hiền vẫn vang vọng trong tim
Thời gian trôi qua, cô chưa một lần quay lại
Chúng em nhớ cô da diết, mong ngày cô trở về
Ngày xưa cô vỗ về, dìu dắt chúng em
Giờ đây, chúng em đã khôn lớn
Ngày rời trường đã gần, bao giờ mới được gặp lại cô?
Món quà gửi đến cô
Gửi tặng cô với tất cả hương sắc mùa xuân
Những tháng ngày cô ân cần dạy dỗ
Để bao thế hệ trưởng thành, góp sức dựng xây đất nước
Tiếng cô vẫn vang vọng trong tim, như mới hôm qua
Xây nên bao hạnh phúc, tràn ngập yêu thương.
Ngày trở về thăm cô
Bao năm xa cách làng quê lên phố
Lòng vẫn nhớ mãi con bướm trắng bay lượn bên hoa vàng lối cũ
Nhớ từng bài tập đọc ê a thuở nào
Thương cô giáo cũ, bồi hồi nhớ về tuổi thơ
Nét chữ xiêu nghiêng ngày ấy, giờ đây vẫn ấm áp trong tim
Bàn tay cô dịu dàng cầm tay, dạy từng nét chữ
Lật lại trang vở ngày xưa, tình cô như tình mẹ, sao có thể so sánh?
Những dòng chữ nguệch ngoạc bằng bút chì
Thấm đẫm màu mực đỏ, điểm ghi bên lề
Thương mái trường xưa, nhớ làng quê yêu dấu
Ước một ngày được trở về, thăm lại cô giáo cũ!
Hoài niệm về những ngày tháng áo trắng tinh khôi, nơi tuổi học trò ngập tràn những kỷ niệm khó phai.
Những cánh phượng hồng thả trôi trong nắng hè, tiếng ve sầu khản giọng gợi nhớ những buồn vui thuở ấy. Ngày xưa, ước mơ giản dị như cánh chuồn chuồn, tiếng cười khúc khích làm tâm hồn bay bổng. Những túi ô mai thơm ngọt, học trò đùa vui cùng những hy vọng về tương lai. Áo trắng tung bay trong gió, mang theo bao hoài niệm và giấc mơ xếp hàng. Sân trường vẫn rực rỡ nắng vàng, thầy cô và những ký ức ngày ấy vẫn mãi khắc ghi. Tìm về quá khứ bâng khuâng, bạn bè nhắc nhớ những lần chia tay. Màu mực lưu bút dần phai, nhưng tiếng gọi bạn cũ và mái trường xưa vẫn vọng về. Tiếng chim thánh thót trên vỉa hè, khơi gợi khát khao được trở lại, được cười nói cùng những người xưa.
Con và thầy, một mối quan hệ vượt qua sự khác biệt của thời gian và thế hệ.
Con và thầy, dù là người dưng nước lã, nhưng sợi dây kết nối giữa hai thế hệ vẫn bền chặt và sâu sắc.
Đã bao lần tôi tự vấn lòng mình, mười mấy ngàn ngày xa cách trôi qua mà chưa một lần gặp lại. Những người thầy năm xưa dạy dỗ tôi thuở ấu thơ, vẫn luôn hiện hữu bên tôi trên hành trình dài rộng của cuộc đời.
Những lời động viên chân thành của thầy vẫn theo tôi mỗi khi tôi vấp ngã, những lời nhắc nhở ân cần vẫn vang vọng trong tâm trí mỗi khi tôi đạt được thành công.
Trải qua bao buồn vui, thăng trầm, câu trả lời rạng ngời lấp lánh trong tôi. Thầy đã gửi gắm vào tôi những khát vọng, những ước mơ, như một người cha truyền cảm hứng và niềm tin.
Đường đời vẫn dài và xa thăm thẳm, nhưng người thầy năm nào vẫn đón tôi từng bước đi. Từng bước một, tôi bước đi vững vàng, mang theo kỷ niệm về thầy như hành trang quý giá.
Người lái đò âm thầm, đưa bao thế hệ qua dòng sông tri thức, để lại phía sau những bến bờ của sự trưởng thành và thành công.
Một đời người như một dòng sông chảy mãi, mấy ai đứng bên bờ để ngắm nhìn? "Muốn qua sông phải nhờ đò", đường đời muôn nẻo cũng cần bàn tay dẫn dắt. Tháng năm dãi nắng dầm mưa, con đò tri thức vẫn miệt mài đưa bao người qua sông. Nụ cười gửi lại bên bờ, tình yêu dành trọn cho người thầy kính yêu. Con đò mộc mạc, mái đầu sương, mãi theo ta đến muôn phương. Khúc sông ấy vẫn còn đây, thầy tiếp tục đưa những chuyến đò đầy ắp ước mơ qua sông.
Lời thầy trầm ấm, nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, mãi vang vọng trong tâm trí, như ngọn đèn soi sáng bước đường tương lai.
Những chiều hè phượng đỏ rơi, năm tháng cũ dần qua đi. Nhớ bạn cũ, ân tình sâu nặng, thương thầy xưa, tình cảm chẳng phai nhòa.
Muốn trao đi điều quý giá, thầy phải mang trong mình tấm lòng rộng mở. Trò đón nhận bằng sự chân thành, ấy là đạo lý của người học trò. Cho đi không phải là mất mát, mà là gieo mầm tình nghĩa vĩnh cửu. Nhận lại niềm vui, cuộc đời thêm ý nghĩa.
Gửi tặng thầy cô những lời tri ân sâu sắc, như những đóa hoa thơm ngát từ trái tim học trò.
Cảnh trường em vào buổi chiều tà thật nên thơ. Nắng vàng dịu nhẹ, gió khẽ đùa vui cùng lá. Dòng sông uốn lượn ôm ấp xóm làng, như dải lụa mềm mại. Mây trắng bay lượn giữa núi rừng, tựa rồng cuộn mình trên suối đèo.
Ngày Nhà giáo đã tới, em gửi gắm vào từng vần thơ tấm lòng biết ơn. Kính chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc. Chúc bạn bè học hành tiến bộ, gặt hái nhiều điểm 10 rực rỡ.
Chiều đông nắng dịu nhẹ vương trên cành lá, lòng em trĩu nặng ân tình với cô thầy. Những bài học quý báu đã dìu dắt em khôn lớn, mở ra con đường tương lai đầy ý nghĩa và trách nhiệm.
Mái trường thân yêu, nơi chứa chan tình cảm, tỏa sáng tri thức đến muôn ngàn học sinh. Như đôi cánh vững chắc, nơi đây xây dựng tổ ấm, giúp em vững bước trưởng thành trên đường đời.
Em gửi gắm vào từng vần thơ tình cảm chân thành dành cho mái trường. Nơi ấy ấp ủ biết bao kỷ niệm, từ sáng sớm đến chiều tà, là hành trang theo em trên mọi nẻo đường.
Bụi phấn đã xa, nhưng hình bóng thầy cô và những bài học ý nghĩa vẫn mãi in sâu trong tim em.
Chiều tà, nắng vàng nhạt dần, lòng bỗng dâng lên nỗi nhớ ngày xưa ngập tràn tâm hồn. Một mình lang thang tìm lại ký ức, thoáng hương xưa dưới mái trường cũ. Dù thời gian trôi qua, lòng vẫn đong đầy thương nhớ. Những bàn ghế cũ, hàng me xanh, bảng đen vẫn in hằn hình bóng bạn bè năm nào. Bụi phấn xa rồi, nhưng hương ký ức vẫn còn đọng lại. Bạn cũ giờ mỗi người một phương trời, cuộc đời như trang sách mở, thư viện mênh mông chứa đầy kỷ niệm. Nước mắt rơi vì nhớ thương ai? Năm tháng qua đi, hình bóng xưa còn đâu? Tôi nhớ thầy, nhớ đến nao lòng. Tiếng giảng bài như vẫn còn vang vọng, từng trang giáo án vẹn nguyên. Dù đời đưa đẩy muôn nẻo, lòng vẫn khắc ghi hình bóng thầy, chẳng thể nào quên.
Thầy cô, bạn bè - những người đã cùng tôi viết nên những trang đẹp nhất của tuổi học trò. Họ là những người thầy dìu dắt, những người bạn sẻ chia, cùng nhau đi qua những năm tháng hồn nhiên, trong sáng dưới mái trường thân yêu.
Nắng sân trường gọi hồn ai lơ lửng, dưới tán cây xanh, những câu chuyện ngây thơ vẫn còn vang vọng. Bước chân chập chững trên đường đời, phút chốc nhìn lá rụng mà lòng chợt mộng mơ. Một chiếc lá chưa kịp vàng đã lìa cành vì gió, nhặt lên tay mà lòng buồn muốn khóc. Mai này xa cách, những lưu luyến vẫn còn vương vấn. Bạn bè dù xa nhưng duyên gặp gỡ vẫn còn đó, kỷ niệm nhòa theo thời gian, biết tìm lại nơi đâu? Dòng sông vẫn chảy, nước xa nguồn đẩy bèo trôi. Thời gian trôi, tóc điểm bạc, biển vẫn xanh, núi vẫn cao. Nhớ ngày xưa, đầu trần dưới nắng cháy, gọi thầm tên bạn trong tim.
Gửi thầy - người đã dìu dắt tôi qua những năm tháng học trò. Thầy là người thắp lên ngọn lửa tri thức, dạy tôi cách sống, cách yêu thương và trân trọng từng khoảnh khắc. Dù thời gian có trôi đi, lòng tôi vẫn mãi biết ơn thầy, người đã cho tôi hành trang để bước vào đời.
Thời gian trôi, em giờ đã trưởng thành, nhớ lại hình bóng thầy năm xưa, người đã dìu dắt em từng bước. Mái tóc thầy giờ đã pha sương, điểm xuyết những sợi bạc của thời gian. Bàn tay ấm áp ngày nào từng nắm lấy tay em, truyền cho em tình yêu thương vô bờ. Thầy mỉm cười, xoa đầu em, khích lệ em học hành chăm chỉ, vững bước trên đường đời. Em nhỏ bé trước ánh mắt trìu mến của thầy, người đã xóa đi những bỡ ngỡ đầu đời, thay vào đó là niềm tin vững chắc. Dù thầy không nhớ em là ai trong hàng nghìn học trò, nhưng với em, hình ảnh thầy mãi khắc ghi trong tim.
Tuổi cắp sách đến trường là quãng thời gian tươi đẹp nhất, tràn đầy ước mơ và hành trang mới. Gió xuân thổi qua, mang theo niềm vui và sự háo hức của tuổi trẻ. Dưới mái trường thân thương, ta tìm thấy sự che chở và định hướng cho cuộc đời. Tuổi hồn nhiên ấy, đùa vui dưới nắng, không lo nghĩ về những phức tạp của cuộc sống. Chỉ có học tập, vui chơi, và sự đồng hành của thầy cô, bạn bè. Cây bút, trang giấy, chiếc cặp sách theo ta suốt quãng đời non trẻ, để rồi khi lớn lên, ta càng thấy mình nhỏ bé trước cuộc đời rộng lớn.
Tuổi cắp sách là tuổi của những ước mơ và khát vọng. Hành trang ngày mới cùng những mơ mộng đưa ta đến trường với niềm vui và sự háo hức. Dưới mái trường, ta tìm thấy sự ấm áp của tình bạn, tình thầy trò, và những bài học đầu đời. Tuổi hồn nhiên ấy, đùa vui dưới nắng, không lo nghĩ về những phức tạp của cuộc sống. Chỉ có học tập, vui chơi, và sự đồng hành của thầy cô, bạn bè. Cây bút, trang giấy, chiếc cặp sách theo ta suốt quãng đời non trẻ, để rồi khi lớn lên, ta càng thấy mình nhỏ bé trước cuộc đời rộng lớn.
Thầy và chuyến đò xưa là hình ảnh đẹp về người thầy, người lái đò thầm lặng đưa bao thế hệ học trò qua sông. Chuyến đò ấy không chỉ là con đò tri thức mà còn là con đò của tình thương và sự hy sinh. Thầy đã dành cả cuộc đời để chèo lái, đưa học trò đến bến bờ của sự trưởng thành. Dù thời gian có trôi đi, hình ảnh thầy và chuyến đò xưa vẫn mãi in đậm trong tâm trí của những người học trò cũ.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, con đò kể lại câu chuyện của một thời xa xưa. Người lái đò âm thầm chèo chống, đưa đón bao thế hệ học trò, bất chấp bụi phấn rơi đầy giữa trưa hè. Những cánh diều bay lên, mang theo ký ức về khách ngày xưa, giờ đã lãng quên bến nước cũ. Dòng sông giờ vắng lặng, tiếng cười xưa nay chỉ còn là kỷ niệm. Giọt sương mặn rơi bên đời, tóc thầy bạc trắng giữa chiều đông lạnh giá. Đôi mắt thầy mòn mỏi nhìn xa, như cây đơn độc giữa dòng thời gian vô tận.
Xin cảm ơn các bạn đã dành thời gian đọc những bài thơ ngắn về thầy cô giáo, được sưu tầm bởi Tripi. Hy vọng rằng những bài thơ ý nghĩa này sẽ là món quà tinh thần quý giá, giúp bạn thể hiện lòng biết ơn và tình cảm chân thành đến những người thầy, người cô đáng kính.
Có thể bạn quan tâm

Top 10 theme Wordpress miễn phí: Đẹp mắt, đa năng và hoàn hảo cho mọi website

Những hình nền hoa Sen đẹp nhất, tinh tế và đầy cảm hứng

Những hình nền iPad đáng yêu và đẹp nhất dành cho người dùng

Hình nền Giáng Sinh, Noel đẹp nhất 2025

Hình Nền Hoa
