10 Áng Thơ Đẹp Ngợi Ca Nghĩa Thầy Trò
Nội dung bài viết
1. LỜI TRI ÂN GỬI NGƯỜI THẦY KÍNH YÊU
Tháng mười một chợt đi qua vội vã,
Đông về mang nỗi nhớ thuở học trò,
Bao năm xa mái trường xưa dấu cũ,
Kỷ niệm nào phai nhạt chẳng phôi pha...
Tháng mười một lòng bồi hồi xao xuyến,
Nhớ bóng thầy, nhớ bạn cũ ngày xưa,
Thuở ấu thơ thầy dạy từng con chữ,
Giờ tóc thầy pha sương, tóc em bạc!
Đẹp biết bao tuổi học trò ngây ngô,
Tình thầy trò ấm áp tựa nắng mai!
Những vui buồn theo năm tháng dài,
Hành trang đời mãi đong đầy ký ức!
Tháng mười một gió đông về lạnh giá,
Từ phương xa lũ trò cũ trở về,
Gom yêu thương những tháng năm xưa cũ,
Gửi hết về người thầy kính yêu ơi!
Cầu chúc thầy luôn dồi dào sức khỏe,
Để tháng ngày chúng em lại tìm về,
Được thổn thức bên trang đời mở rộng,
Được sống lại thuở học trò ngây ngô!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn

2. Tri Ân Người Thầy Đã Khuất
Cùng hòa nhịp với đất trời
Cùng vui trong hương cỏ muôn đời quê hương
Thầy tôi hóa thành mây trắng
Bước chân đi mãi ngàn phương xa vời...
Bóng Thầy thoáng hiện đường bay
Bốn mươi năm ấy vẫn đầy ắp yêu
Ngọn cỏ nghiêng mình thương nhớ
Sương khói phủ mờ lối đi về...
Thầy vẫn còn đây nguyên vẹn
Nụ cười hiền, ánh mắt trong trẻo ngày xưa
Thầy sống mãi trong tim bao thế hệ
Những học trò một thuở ngây thơ...
Vẫn lưu chuyển không ngừng
Dòng lưu bút hồng mùa hạ năm nào
Như mùa xuân ấp ủ
Những mầm non vươn lên giữa bão giông
Từ mùa chia ly khói lửa
Quê hương điêu tàn trong cơn ly loạn
Thầy trò phiêu bạt khắp phương trời
Nhưng tình Thầy vẫn nguyên vẹn không phai...
Thương là thế
Thương lũ chim non bé nhỏ
Giữa dòng đời nghiệt ngã đắng cay
Đôi mắt Thầy buồn theo vần thơ cũ
Mong ngóng xuân về trên quê mẹ yêu...
Thầy ơi!
Tiếc thương con đường áo lụa
Đau đớn lòng một mối tình quê
Thầy tôi - ngọn nến sáng ngời
Như cây đại thụ giữa trời sương giăng
Nghẹn ngào nhớ
Nghẹn ngào thương...
Còn đâu nữa!
Bóng hình Thầy năm xưa
Đất mẹ ôm trọn
Lắng đọng mãi khúc tình thơ...
Tác giả: Nhật Châu

3. Xúc Cảnh Ngày Về Thăm Lại Mái Trường Xưa
Ta về thăm lại tuổi thơ xưa,
Nơi trường cũ, bạn bè năm ấy,
Ta về ôm trọn nỗi nhớ dâng đầy,
Tím bằng lăng, rực hồng hoa phượng vĩ!
Lật từng trang lưu bút ngày đi,
Chữ nhòa theo giọt buồn rơi rớt,
Lời chia tay chất chứa bao tình cảm,
Thuần khiết như thuở học trò!
Ngày trở về lòng bỗng chênh vênh,
Bao năm tháng mà sao còn nguyên vẹn,
Những đêm ôn thi, những ngày thiếu ngủ,
Những cuộc chia ly sao cứ hiện về!
Bước chân về lòng xao xuyến lạ kỳ,
Cổng trường xưa, sân trường, lớp học cũ,
Bạn bè tụ hội về đông đủ,
Thầy tôi nay tóc đã bạc màu!
Những cái bắt tay, những nụ cười,
Những vòng tay ôm sau bao ngày xa cách,
Đưa ta về thuở ngây ngô thuở trước,
Tuổi học trò như chưa hề phai phôi!
Mấy mươi năm bôn ba khắp phương trời,
Hôm nay về tìm lại ngày xưa ấy,
Bằng lăng tím, phượng hồng rực rỡ,
Tháng Năm nào chợt ùa về trong ta!
Ta cùng nhau dâng lời tri ân,
Tới những người lái đò tận tụy,
Bao thế hệ qua bao nhiêu năm tháng,
Được thầy cô dìu dắt nên người!
Ngày hội ngộ lòng dạt dào nhớ thương!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn

4. HOÀI NIỆM MÙA THU TRƯỜNG CŨ
Thu về nắng mật ngọt ngào,
Gió đưa hương sữa ngọt ngào men say.
Tiếng trống trường gọi mời ai,
Nhớ thời đi học, nhớ ngày làm thầy...
Nhớ thuở học trò ngây thơ,
Tay dính mực tím, áo dày bụi phấn.
Ngồi trong lớp nghe thầy giảng,
Mong mau hết tiết cùng bạn đùa vui.
Tháng năm lớn lên từng ngày,
Qua mỗi cấp học thêm đầy bạn mới.
Giảng đường bom rơi đạn nổ,
Vẫn vững niềm tin, vẫn đầy khát khao...
Ngày ra trường bước lên bục,
Cùng trường sơ tán nơi rừng núi xa.
Lớp tranh tre nứa lá,
Thầy trò chung sức dựng xây.
Giữa đại ngàn lớp học dưới tán cây,
Suối reo như khúc nhạc ngày đêm vọng.
Sương sớm ấm lời thầy giảng,
Cùng chung ước mơ ngày mai tươi sáng.
Bà con nghèo mở rộng vòng tay,
Che chở thầy trò qua ngày gian khó.
Nhường nhà cho cô thầy ở,
Bếp lửa hồng xua tan giá lạnh đêm đông.
Hòa bình về xây lại mái trường,
Giảng đường mới ngập tràn nắng gió.
Dẫu còn nhiều khó nhọc,
Vẫn trọn tình yêu với nghề.
Không đòi hỏi, chẳng tính thiệt hơn,
Nghề giáo viên lặng thầm như thế.
Chỉ riêng mình thấu hiểu,
Tình yêu nghề cháy bỏng trong tim.
Hạnh phúc nào bằng khi thấy,
Học trò thành đạt khắp phương trời.
Tóc thầy điểm sương trắng,
Để ươm mầm xanh khắp nơi nơi...
Thu sang nhớ mái trường xưa,
Nơi lưu giữ bao kỷ niệm vui buồn.
Hè về phượng đỏ rực trời,
Thu sang khai giảng rộn ràng niềm vui...
Tác giả: Hoàng Phan

5. ƠN THẦY NGHĨA CÔ
Kỷ niệm xưa vẫn còn đây
Bóng hình thầy cô đong đầy nhớ thương
Chiều nay mưa nhẹ vấn vương
Con về chốn cũ, lời thương chưa tròn
Bao năm phiêu dạt phương trời
Gói ghém ký ức một thời học sinh
Lời thầy cô mãi lung linh
Như ngọn đèn tỏa sáng tình đường con
Vang vang tiếng nói dịu êm
Lũ học trò nghịch như em bé nhỏ
Hồn nhiên như nắng ban mai
Bên nhau thuở ấy đẹp tươi lạ thường
Thầy cô vun đắp yêu thương
Đưa đò tri thức qua đường thời gian
Dẫu khi trò chẳng ngoan ngoãn
Vẫn bao dung như mẹ hiền năm xưa
Sáng ngời sự nghiệp trồng người
Theo gương Bác dạy rạng ngời tương lai
Người chèo chống giữa biển khơi
Phấn trắng bảng đen gieo lời yêu thương
Bụi phấn rơi nhẹ tình thương
Phủ màu tóc trắng con đường thầy đi
Dẫu đời xô bồ trăm bề
Vẫn nguyên vẹn nghĩa thầy cô thiêng liêng
Tác giả: Phạm Thu

6. LỜI TRI ÂN GỬI THẦY
MỪNG ngày nhà giáo Việt Nam
NGÀY vui ghi dấu sử vàng rạng ngời
NHÀ giáo ươm mầm tương lai
GIÁO đường tâm huyết sáng ngời niềm tin
VIỆT hồng tinh thần bền gan
NAM Bắc cùng nhau vững vàng tiến lên
TÌNH thầy sâu nặng nghĩa thiêng
THƠ trao gửi cả tấm lòng tri ân
VÔ vàn kính trọng dâng lên
TẬN tâm thầy dạy đạo hiền làm gương
DÂNG thầy món quà yêu thương
LÀM nên nhân cách con đường tương lai
QUÀ này kính cẩn trao tay
CHUNG lòng ghi nhớ công thầy năm xưa
MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM
TÌNH THƠ VÔ HẠN DÂNG NGÀN ƠN SÂU!
Tác giả: Tri Tran Binh

7. LÒNG TRI ÂN THẦY CÔ
Cảm tạ Thầy Cô dẫn bước đường đời
Đưa em đến những chân trời mơ ước
Bụi phấn bay trong lớp học sớm chiều
Gieo con chữ nâng cánh đời bay xa
Công ơn Thầy tựa biển rộng trời cao
Đêm thâu trắng mắt sâu vì giáo án
Từng trang giấy thấm đẫm lời giảng say
Thắp sáng tương lai cho lớp trẻ mai sau
Dắt dìu bao thế hệ vượt phong ba
Vững tay chèo vượt sóng xô ra khơi
Tình Thầy trò rạng rỡ tựa bình minh
Khắc sâu mãi trong tim này không phai
Thời gian trôi tóc Thầy điểm sương rơi
Trăn trở mãi với từng trang giáo án
Thức trắng đêm bên ngọn đèn khuya khoắt
Mực tím in hằn dấu mắt nhọc nhằn
Cả cuộc đời trong trái tim học trò
Ơn dưỡng dục như dòng sông êm đềm
Theo bước chân qua mọi nẻo đường đời
Khắc ghi mãi ơn Thầy không phai mờ
Tác giả: Nguyễn Cao Cầm

8. HẸN NHAU VỀ THĂM LẠI MÁI TRƯỜNG
Cuộc sống dẫu bộn bề lo toan,
Tuổi trẻ ơi - nền tảng của hiện tại.
Về trường thôi, hội ngộ bạn bè xưa cũ,
Để tri ân, sẻ chia và kết nối yêu thương.
Bao mong chờ, hồi hộp đã đến rồi,
Những cái ôm, nụ cười rạng rỡ.
Chuyện trò rôm rả thỏa nỗi nhớ,
Tình bạn keo sơn đẹp tựa bài thơ.
Ngôi trường xưa giờ đổi thay rồi,
Nắng lung linh trên cành phượng vĩ.
Tiếng cười giòn tan ôi ký ức,
Thời sinh viên bỗng ùa về trong tim.
Nhớ thuở nào say mê học tập,
Trên giảng đường, dưới tán bàng xanh.
Lúc đùa vui cười nghiêng ngả,
Khi yêu đương say đắm ngọt lành.
Lễ tri ân bao cảm xúc dâng trào,
Gặp lại thầy lòng hân hoan khôn xiết.
Bao năm xa nay mới hiểu,
Tình thầy trò thiêng liêng biết bao.
Ngày hội ngộ cùng san sẻ,
Chung tay giúp những khó khăn.
Tập thể đoàn kết đầy ấm áp,
Lan tỏa yêu thương ngát hương thơm.
Ngày vui rồi cũng qua mau,
Cùng nắm tay hát vang bài ca.
Mái trường xưa là điểm tựa,
Theo ta suốt đường đời xa.
Tác giả: Nguyễn Đức Toàn

9. HỒI ỨC VỀ THẦY...
Bồi hồi bước xuống bến đò xưa,
Nơi nửa đời phiêu bạt qua sông.
Mắt ngơ ngác tìm nhìn xa vắng,
Lái đò năm nào đã xa rồi.
Bao năm tháng giữa dòng đời ngược xuôi,
Mòn tay chèo phai nhạt nét tinh anh.
Mắt đã mờ, tóc không còn xanh,
Nhưng tấm lòng thầy vẫn nguyên vẹn.
Tay run run nắm từng đứa học trò,
Lời ân cần dù quên mất tên nhau.
Nửa đời người tung cánh bốn phương,
Về bên thầy ngày Hiến chương thiêng liêng.
Con chữ xưa gieo mầm hiếu nghĩa,
Đạo "tôn sư" thấm đẫm tình người.
Nét bút nào nở đóa hoa tươi,
Xây đất nước rạng danh năm châu.
Ôm thầy già, lòng trò xúc động,
Cùng nhau say kể chuyện ngày xưa.
Chuyện đói nghèo, chiến tranh khốn khó,
Vẫn SIN - COS, vần thơ đậm sâu.
Ánh đèn dầu xưa nay tỏa sáng,
Nuôi bao nhân tài rạng non sông.
Ơn thầy cô từng con chữ,
Từng nét bút dẫn lối thành công.
Dù nửa chữ cũng ghi lòng tạc dạ,
Đạo học xưa mãi trọng nghĩa tôn sư.
Tác giả: Trần Lộc

10. THẦY CÔ - ÁNH ĐUỐC DẪN ĐƯỜNG TRI THỨC
Thầy cô - hai tiếng gọi thiêng liêng
Dìu dắt bước chân trò khắp nẻo đường đời
Tình thương như biển rộng trời khơi
Bốn ba năm vẫn trọn đời thủy chung
Con đò tri thức chở bao mơ ước
Giờ đây trò đã thực hiện được rồi
Tóc thầy điểm bạc màu thời gian...
Ơn sâu nghĩa nặng khắc ghi từng phút
Cô như người mẹ tận tâm ngành y
Lời Bác dặn ghi sâu trong dạ
Chăm sóc từng bệnh nhân không quản ngại
Y đức sáng ngời tỏa khắp muôn nơi
Thầy cô năm tháng đã xế chiều
Hôm nay sum họp vui cùng lũ trẻ
Thuở nào nghịch ngợm tinh nghịch
Giờ thành trò giỏi rạng danh quê hương
Giọng thầy vẫn ấm áp ngọt ngào
Lòng trò bồi hồi xúc động xiết bao
Dẫu đời bao nỗi gian lao
Thầy cô vẫn mãi là sao sáng ngời...
Tác giả: MaiLan Khánh Hà

Có thể bạn quan tâm

Hàm STEYX: Trả về sai số chuẩn của giá trị y dự đoán cho mỗi giá trị x trong mô hình hồi quy, giúp đánh giá độ chính xác của các dự đoán trong Excel.

Hướng dẫn chèn và đính kèm tệp vào Excel dễ dàng

Danh sách 7 ngôi trường tiểu học uy tín và chất lượng nhất tại quận Sơn Trà, Đà Nẵng

13 Loại Rau Củ Dễ Trồng Tại Sân Thượng Nhà Phố - Xanh Mát Không Gian Sống

Bức tranh về quê hương tôi mang vẻ đẹp giản dị nhưng đầy cuốn hút.
