10 Áng thơ tinh tuyển của thi nhân Nguyễn Trọng Tạo
Nội dung bài viết
1. Tác phẩm: Lời thủ thỉ cùng anh
Lời thủ thỉ cùng anh
Em biết anh không ưa
Lông mày em tô vẽ
- Xin anh đừng phiền trách
Dẫu chẳng phải lần đầu
Em biết anh chẳng thích
Bước chân em guốc cao
- Người ơi xin đừng giận
Vấp ngã rồi sẽ quen
Em biết lòng anh ghen
Khi em cùng bè bạn
- Xin anh đừng bực dọc
Biết bao việc chờ anh
Em biết anh yêu xanh
Nhưng em khoác áo đỏ
- Xin đừng trách em nhé
Lòng em muốn thật lòng
... Nếu mọi điều anh muốn
Em đều vâng dạ vâng
Thì khi ấy đôi ta
Chỉ còn... mỗi bóng anh!


2. Áng thơ: Đứng trước tượng đài Lý Tự Trọng
Đứng trước tượng đài Lý Tự Trọng
Những nẻo đường hội tụ
Những lối mở chia xa
Ánh mắt Người vẫy gọi
Ánh mắt Người tiễn đưa
Gió Tây Hồ tháng ba
Thổi xanh trời huyền sử
Người mãi trẻ trung mãi
Dọc tháng năm phong ba
Bao chàng trai qua lại
Soi mình vào dĩ vãng
Bao cô gái ngẩn ngơ
Nhớ về ngàn lửa sáng
Đàn em khăn quàng thắm
Tháng ba về bên Người
Bỗng thấy lòng chín chắn
Dưới trời xanh mây trôi...
Hà Nội, 3.1985


3. Tác phẩm: Sự chia ly
Sự chia ly
em nhận một đời anh
nỗi đắng cay
niềm hạnh phúc
nỗi buồn
anh còn thân xác héo hon
chai không rượu
chỉ vỏ chai còn nguyên
em nhận cả đời say
cây si mộng
cùng
cây giác ngộ
anh còn chi nữa đam mê
trời nắng cháy
anh khô héo lối về
em nhận trọn đời Thơ
những phiêu bồng
những dại khờ
chính anh
chỉ còn ngọn cỏ bên thành
đóa hoa nhỏ
lặng rơi giữa mưa tan...
1989
Bài thơ đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ thành ca khúc 'Một dại khờ một tôi'.


4. Thi phẩm: Sống mãi cùng non sông
Sống mãi cùng non sông
Kính viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Thánh Gióng về trời. Vị tướng về quê
Vì dân vì nước, Người thành bất tử
Hóa núi, hóa mây, hóa ruộng đồng sông bể
Hóa tượng thiêng chữ S giữ trùng khơi
Hóa ngôi đền trong triệu trái tim người
Hóa ngọn đuốc xua đêm dài tăm tối
Hóa mặt trời ban mai rạng rỡ
Hóa vầng trăng sáng tỏ gương vàng
Ba năm lặng lẽ, vươn vai thành Phù Đổng
Cuối đời giấu ánh sao Khuê trong dạ sắt son
Nhẫn nhịn và Vinh quang cùng tỏa sáng
Trái tim hồng hóa ngọc quý ngàn năm
Người đâu ngờ mình thành Thánh nhân
Khi nằm xuống, non sông nghiêng mình khóc
Cả đất trời Rồng chầu Hổ phục
Tôn vinh Người - vị Thánh của nhân dân
Sấm vang trời cao tiễn biệt Người
Vào cõi bất tử
Đất trời rung động nhớ thương
Nghiêng mình kính cẩn
Muôn vì sao lấp lánh tỏa sáng đường Người...
Hà Nội, 10.10.2013


5. Thi phẩm: Miền ký ức
Miền ký ức
Tặng Phan Lạc Hoa, Nguyễn Họa, Nguyễn Thụy Kha
Bạn ơi, nếu vắng bóng các anh
Ta như chai rượu đã khô cạn
Ly chén buồn tênh nằm im lặng
Như bình gốm trống vắng hoa tàn
Thơ bạn trao ta ấm lòng ta
Bài ca cho ta dòng sông quê
Tiếng hát xôn xao niềm tĩnh lặng
Mỗi cuộc gặp là thêm nhớ về
Bạn ơi, nếu vắng bóng các anh
Những chiều lang thang biết về đâu
Không nơi nương tựa - Nhớ thương nghèo quá
Như vì sao lạc giữa ban ngày
Trái tim bạn gửi ta mang theo
Niềm vui bạn gửi ta mang theo
Giọt lệ bạn gửi ta mang theo
Gửi ta cả cỏ với trời mây
Bạn ơi, hãy cứ thương nhau mãi
Thương niềm vui, thương cả nỗi đau
Nâng chén mời nhau, nào bạn cũ
Mai này tóc bạc lại tìm nhau!
Hà Nội, 1981


6. Thi phẩm: Hình bóng mẹ hiền
Hình bóng mẹ hiền
Mẹ tôi dòng dõi nhà quê
Trầu cau từ thuở chưa về nhà chồng
Áo nâu sồi, váy nâu đồng
Dải yếm trắng tinh se trọn mối duyên
Cha tôi chẳng đỗ trạng nguyên
Ông đồ mải chữ quên miền gia trang
Mẹ tôi lặng lẽ đảm đang
Hai tay cày cấy, chuồng gianh, bếp cồn
Chồng con phận đẹp duyên ơn
Ca dao ru lúa, Truyện Kiều ru con
Bảy đứa con cái vuông tròn
Chiến tranh mẹ đứng trông con, đợi chồng
Giờ đây phố thị đông đông
Con nam con bắc mẹ trông ngóng về
(Tuổi già bước đã nặng nề
Thương con nhớ cháu đêm về trở trăn)
Mẹ tôi tóc bạc răng đen
Nhớ thương xanh thẳm miền quê thuở nào.


7. Thi phẩm: Bé yêu học vần
Bé yêu học vần
Mẹ ơi, nghe nhé
Con học nói vần...
Chân trời mặc áo
Gió thả hạt mưa
Bố ngồi đọc sách
Chim nhặt hạt rơi
Núi đứng trầm ngâm
Mây trôi nhè nhẹ
Gà con tắm nắng
Cu bé ở nhà
Cây hồng khoe hoa
Chú ve hay hát
Mèo hoa kêu đói
Cá lượn đớp mồi
Nụ cười tươi rói
Giàn mướp hoa vàng
Đồng lúa chín vàng
Sân gạch phẳng lì
Con đê uốn lượn
Thước kẻ thẳng ngay
Bình vôi trơ trọi
Tóc mẹ bay bay
Con học bài hay
Cô giáo dạy hát
Dã tràng xe cát
Chú bạn làm thơ
Con chẳng nhớ đâu
Vì thơ khó quá!
Đại Lải, 1983


8. Thi phẩm: Khúc đồng dao người trưởng thành
Khúc đồng dao người trưởng thành
Có cánh rừng chết vẫn xanh trong tim
Có kẻ sống mà như đã lặng im
Có câu trả lời hóa thành nghi vấn
Có mối tình phụ ngỡ là hạnh phúc
Có cha mẹ đó vẫn trẻ mồ côi
Có vầng trăng sáng nào phải mâm xôi
Có cả đất trời mà không chốn ở
Có niềm vui nhỏ nỗi buồn mênh mông
Mà sông vẫn chảy mà cỏ vẫn xanh
Mà đời vẫn say mà hồn vẫn gió
Có yêu thương có nhớ nhung đầy vơi
Có khoảnh khắc đã ngàn năm trôi mãi.
1992

9. Thi phẩm: Mười bài thơ và một khát vọng
Mười bài thơ và một khát vọng
(Thơ viết trong đêm định mệnh)
Nếu trái tim tôi bị chôn vùi
Nó sẽ hóa hoàng hôn bừng sáng!
1.
Chưa hẳn thế mà thành ra thế
Tôi ra đi đâu phải vô tình
Với mẹ hiền, với người thương mến
Chưa hẳn thế mà thành ra thế
2.
Một viên đạn đủ kết liễu đời
Viên thứ hai dành cho kẻ khác
Nhưng tôi yêu người hơn chính mình
Nên viên đạn ấy giết tôi thêm lần nữa
3.
Sống thế nào chết cũng thế thôi
Ba mươi năm đến rồi đi
Chỉ khác những cái hôn, cái bắt tay
Giờ một mình trong phòng kín
4.
Hoa ơi nếu em buồn vì cái chết của anh
Anh không ngăn nỗi buồn em
Vì chúng ta như cây với cội
Đâu cần khuyên khi chẳng ích gì
5.
Không ngờ tôi biết trước bài thơ cuối
Run rẩy mà nghiêm trang
Hạnh phúc nhận ra một điều:
Tôi mất đi, thơ còn ở lại...
6.
Đời tôi như tia chớp thoáng qua
Tuổi thơ với mùa phượng đỏ
Áo lính chưa kịp phai màu
Con gái bé là bài thơ lớn nhất
7.
Đáng lẽ ra đi sao còn ở lại
Đối mặt bất công, đau khổ
Khao khát tự do bị xiềng xích
Lẽ phải thiêng liêng bị đánh tráo
8.
Bạn ơi dù ta đồng ý hay bất đồng
Cuộc đời vẫn cứ thế trôi
Hôm nay tôi chết
Ngày mai ai sẽ ra đi?
9.
Người đời sống với nhau đầy nghi kỵ
Nụ cười giả tạo, công việc hời hợt
Lòng tốt bị lợi dụng
Những kẻ đạo đức giả ăn mặc sang trọng
10.
Nếu tim tôi tan thành triệu mảnh
Sẽ gửi gió mang đi khắp chân trời
Nếu tim tôi thành âm nhạc
Sẽ dành trọn cho khúc ca
Nếu tim tôi thành thơ
Đã ở trong thơ tự bao giờ
Vân Hồ 3, đêm 11.11.1981


10. Thi phẩm: Dòng sông thay áo
Dòng sông thay áo
Dòng sông duyên dáng lạ kỳ
Áo lụa đào ửng khi bình minh lên
Trưa về khoác áo mây êm
Xanh ngần như tấm lụa mềm mới trao
Chiều về thơ thẩn lao xao
Áo hồng phơn phớt ráng chiều cài duyên
Đêm về thêu ngực trăng lên
Trên nền nhung thẫm sao đêm lấp lánh
Khuya khoắt áo nhung êm ả
Ẩn mình trong bưởi, hai bờ lặng im
Sớm mai ngây ngất hương tìm
Dòng sông áo mới - hoa in bất ngờ
Ngước nhìn bỗng thấy mơ hồ
Ngàn hoa bưởi trắng như tơ phủ mình...
Hà Tĩnh, 1972


Có thể bạn quan tâm

Bí quyết biến ảnh chụp thành tranh vẽ nghệ thuật ngay trên điện thoại

Hướng dẫn viết phân số trong PowerPoint

Hướng dẫn kích hoạt bộ lọc (Filter) trên Google Meet ngay trên điện thoại

Top 10 ứng dụng xóa người hàng đầu hiện nay

Bí quyết gửi tin nhắn với hiệu ứng độc đáo trên Instagram
