10 Áng thơ tinh tuyển của thi sĩ Ngọc Thị Kẹo
Nội dung bài viết
1. RƯỢU NHÀ SÀN - Khúc rừng say
Em cùng anh nâng chén
Bên bếp hồng nhà sàn
Thảo nguyên xanh - ngựa phi
Dây cương buông - miên man.
Rừng nghiêng men lá gió
Lửa cười ửng đôi vàn
Trăng mờ soi yên ngựa
Gió hát khúc hoang sơn.
Bầu rượu lăn khát vọng
Ngựa hí vang đại ngàn
Gió ôm trời hoang dại
Đêm nghiêng mái nhà sàn.

2. LỜI CON THƠ GỬI MẸ TÔ THỊ
Mẹ ôm con đứng giữa trời xanh
Vách núi chơ vơ đợi chút tình
Con thơ dại cũng cùng sương gió
Sao chẳng được đến lớp học hành?
Đời khen mẹ đẹp lời son sắt
Sao con phải chịu kiếp long đong?
Cùng là hòn đá trên non cao
Cùng đợi chờ trong lớp rêu phong!
Lời ngợi ca mẹ quá dồi dào
Mà con thơ vẫn cứ cô đơn
Mẹ hóa đá vì duyên dang dở
Con vô tội sao phải buồn hơn?
Ước gì cha mẹ ngày xưa ấy
Thấu hiểu nhau trước buổi kết duyên!

3. KHÚC CA NGƯỜI PHỤ NỮ
Lưng còng nhặt từng hạt gạo rơi
Giữa phố đông nhặt chiếc đinh lăn lóc
Khi ghen hờn, châu báu thành vô giá trị
Cung điện vàng dám vứt giữa đại dương

4. BÀI HỌC TỪ CHA
Thuở tập bò:
Con ngã trên giường - cha để mặc con tự đứng
Khi chập chững:
Con vấp sân nhà - cha không đỡ, chỉ nhìn theo
Lúc biết chạy:
Con ngã trước ngõ - cha chỉ cho xem vết trầy
Để mai sau:
Bước đường đời con vững vàng đôi chân!

5. CÔ ĐƠN GIỮA ĐỜI
Một mình đứng:
Giữa chốn phồn hoa:
Những vần thơ lõa thể
Muốn lấn át thi ca truyền thống
Bao căn bệnh lạ kỳ rình rập tuổi thanh xuân
Sắp gõ cửa mỗi gia đình
Ruộng khô hạn, bản làng thưa chữ
Rác ngập tràn vùi lấp suối trong xanh.
Một mình đứng:
Tiền bẩn được tẩy bằng đô la
Thanh niên huyên náo tiệc tùng
Ăn mặc dị hợm
Thiếu nữ váy ngắn rót bia
Cho lão già phè phỡn
Cùng những em bé chất độc và trẻ mồ côi!
Một mình đứng:
Tượng đài uy nghiêm lặng im
Gió than khóc người thiếu phụ cô đơn
Biệt thự sang xây từ máu công trình
Bà lão còng lưng nhổ cỏ vườn hoa.
Một mình đứng:
Xe xịn vượt đèn đỏ
Đôi trẻ cười đùa đi phá thai
Hòm từ thiện đong đầy lòng nhân ái
Nghĩa trang vô danh vọng tiếng khóc thầm.
Một mình đứng:
Bác nông dân bán khoai nuôi con
Mồ hôi đổi từng hạt gạo
Hỡi những tiến sĩ trên cao ốc
Trong ngần ấy bằng cấp - bao nhiêu thực chất?
Gió vẫn thổi - mưa nắng vẫn tuần hoàn
Phố vẫn đông - làng quê yên ả
Người tìm thấy - kẻ đánh rơi
Dân số tăng - vẫn có người cô độc.

6. ĐẢNG - TINH HOA DÂN TỘC
Đảng là:
Hồn thiêng Vua Hùng dựng nước
Mẹ Âu Cơ sinh trăm trứng giống nòi
Đảng là:
Dáng Bác Hồ sương gió
Vượt trùng khơi tìm ánh sáng mặt trời
Đảng là:
Bánh chưng thơm tình nghĩa
Kiếm vàng trao trả hồ nước xanh
Hội Diên Hồng quả cam bừng chí khí
Ngực trần chắn sóng, mở cõi bờ xinh
Đảng là:
Hang Pác Bó đèn soi
Xương trắng Sơn La, Côn Đảo
Máu đào thấm đất
Gió bão phơi thây
Đảng là:
Tiếng gọi giữa mùa đói
Cả dân tộc vùng lên
Đảng là:
Nắng Ba Đình rực rỡ
Điện Biên chấn động năm châu
Đảng là:
Trường Sơn hùng vĩ
Cọc Bạch Đằng in dấu anh hùng
Lạc Hồng sum họp
Văn Lang thuở nào
Tổ quốc thiêng liêng - Con Lạc cháu Hồng
Anh hùng từ những luống cày đói khổ
Người mẹ Việt tảo tần sớm tối
Bà Chúa Kho giữ hồn đất quê cha
Đảng sinh ra từ nhân dân - Chân lý sáng ngời
Búa liềm rạng rỡ
Ánh sáng Hồ Chí Minh tỏa khắp muôn nơi!

7. BỨC TRANH QUÊ
Cô thôn nữ xa quê lên phố
Bao năm dài bươn chải chốn đô thành
Mưa thu bay - Chim về tổ ấm
Tháng sáu nắng cháy mái tranh xưa
Gió làng chơi vờn tán đa già
Quần nâu bạc tuổi thơ chơi chuyền chắt
Bàng cổ thụ gốc sần ôm đất
Tán xòe che lớp học vỡ lòng
Sông quê vàng nắng trải mộng mơ
Thuyền giăng lưới bắt trăng vàng đáy nước
Tre ôm cau trong vòng tay thân thuộc
Lời ru ngọt mát cả nương mạ
Trâu nghỉ cày nghe điệu hát xa xa
Trẻ chơi trận giả bên cờ chuối
Rằm tháng Tám đèn sao lung linh tỏa
Chạp về rồi - Mẹ cấy - rét cắt da
Người quê mình nước da đồng thân thuộc
Dáng lam lũ mà yêu đất, yêu bùn
Rau dền đỏ, rau lang ngọt bùi
Hội làng vang tiếng trống tế tổ
Ôi quê hương - Thuần khiết hồn nhiên
Không bon chen, không khách sáo
Nơi chôn nhau cắt rốn
Nơi tơ vàng kén mỏng
Viên sỏi đường quê cũng ấm tình người!

8. CÁNH CHUỒN CHUỒN
Thuở mười bảy
Dưới bóng đa xanh đầu xóm
Anh bắt chuồn chuồn -
Em cài lên mái tóc thề
Cười trong trẻo - cánh chuồn vụt bay
Ngày anh đi, lại chuồn chuồn trong tay
Làm kỷ vật
Anh chẳng về…
Một mình em dưới gốc đa già
Chuồn chuồn lạc lối tìm hoài ký ức
Em hỏi khẽ: Mày mấy tuổi rồi nhỉ?
Chuồn chuồn vỗ cánh đậu ngọn đa xa!

9. TÌNH QUÊ
Vừa về tới ngõ làng quê
Hương rơm vàng quấn quýt bước chân sang
Võng đưa kẽo kẹt dịu dàng
Diều sáo vi vút gió mang nắng hè
Bờ tre nghiêng bóng đi về
Cây Xoan cũng gọi giọng quê ngọt ngào
Lối rào thương bác chiến binh
Tiếng chào ấm áp nghĩa tình xóm thôn
Dã hương cổ thụ sừng sững
Trẻ ngoan nhường lối khách thăm qua đường
Gốc sung rẽ lối vào nhà
Mấy bà ngồi đan nôi đưa trẻ thơ
Hàng dậu cúc tần thân quen
Chiếu phơi thơm nắng đến chiều chưa cất
Các ông ngồi rít điếu cày
Bàn mùa vụ sắp xong ngày cấy cày
Thanh niên đồng ruộng hát ca
Câu ví đôi lứa ngân nga tình tứ
Làng quê ngan ngát hương cau
Say mùi trầu quện ngọt ngào quê hương

10. ATK - HỒN THIÊNG THEO BÁC
Suối ca chim hót núi ngàn
Bồi hồi như thuở Bác sang thăm vùng
Bản yên ngủ giữa trăng trong
Có Người thức viết dưới bóng nhà sàn
Từng câu thấm đượm gió ngàn
Ngựa đưa qua dốc, áo nâu giản dị
Thác trắng rừng xanh bạt ngàn
Bồ câu trắng đậu nhìn ngơ ngác nhìn
Kỷ vật gợi nhớ Hồ Chí Minh
Nhớ vần thơ Tố - Chiến khu một thời
ATK rực nắng vàng tươi
Ta đứng giữa chốn đất trời mênh mang
Bác đi khắp chốn gian nan
Về in bóng xuống núi ngàn Thái Nguyên

Có thể bạn quan tâm

Cách Để Đối Diện Với Chính Mình Trong Gương: Vượt Qua Sự Tự Ti

Khám phá ngay những quán ăn hấp dẫn, khiến lòng người xao xuyến tại Tân Bình

Món canh chua tôm thơm đơn giản, nhanh chóng nhưng vô cùng hấp dẫn, dễ thực hiện ngay tại nhà.

Bí quyết thuần hóa nhím

Hành Trình Khám Phá Hạnh Phúc Từ Bên Trong
