10 thi phẩm tuyệt tác của thi nhân Đinh Hùng
Nội dung bài viết
1. Một tiếng em - Khúc tình ca lưu luyến
Giã từ hoàng hôn trong mắt người
Tôi lạc bước phố vắng đêm trôi
Gió thu chớm lạnh mang hương lạ
Thoảng nhẹ hồn thơ mới gặp rồi
Hàng cây nghiêng bóng giữa đường khuya
Thổ lộ tâm tư nỗi nhớ nhung
Bao ước mơ xanh cùng hy vọng
Gửi cả vào thơ dịu nỗi lòng
Mai này trên lối cũ ta qua
Tay nắm tay ai bước nhịp nhàng
Đàn réo năm cung hồn mộng ảo
Đêm chìm tâm sự giữa mênh mang
Từng bước lang thang dưới trăng ngà
Nụ cười ai đó tự ngàn xưa
Thiên thu gửi gắm duyên tiền kiếp
Môi thắm xinh tươi khẽ tỏ bày
Mắt biếc ngày nào tựa dĩ vãng
Tóc mây vi vút gió đêm trường
Hàng mi khuê các sương phủ trắng
Áo xiêm lấp lánh ánh sao băng
Kỷ niệm thơm từ bàn tay ngọc
Trăng lên uốn nét liễu đôi mày
Bóng hoa mờ ảo nghiêng vàng trán
Hương tình chưa kịp đã bay bay
Biển rộng sông dài thấu nỗi đau?
Sóng xanh khóe mắt mãi u sầu
Lòng này hoài vọng bao giờ thổ?
Một tiếng em vang giữa đại dương
Chập chờn trong cõi mộng chiêm bao
Phấn thơm thoảng gợi nỗi xôn xao
Sương đêm ướt đẫm bờ vai mỏng
Sao rụng vương vào tóc dạ hương
Lánh xa trần tục bước phiêu du
Trăng tà lạnh lẽo nỗi bâng khuâng
Ngày mai cỏ hứa hương nồng ấm
Say ngủ bên hoa giấc mộng ngàn
Xuân 1959
Nhạc phẩm Mái tóc dạ hương (Nguyễn Hiền phổ nhạc) được sáng tác từ bài thơ này.
Nguồn tư liệu:
1. Đinh Hùng, Đường vào tình sử, Nam Chi xuất bản, 1961
2. Phạm Thanh, Thi nhân Việt Nam hiện đại (quyển hạ), NXB Xuân Thu tái bản, 1990

2. Phượng cầu hoàng - Khúc tình duyên tiền định
Em ơi, biết đến bao giờ em đến?
Cánh hoàng điểu dẫn lối mong chờ
Cành xuân vươn nhánh đón đưa
Gió nào khẽ hôn làn tóc mỏng
Tóc nào quấn quýt bờ vai
Trăng nào điểm xuyết đôi mày?
Bàn chân thiếu nữ in dấu yêu kiều
Cánh chim phiêu bạt chốn nào xa
Sông kia soi bóng đôi ta
Núi vẫn giữ gìn nhan sắc trẻ
Mây đoàn tụ lượn ngang trời
Đưa hồn lên cõi sao rơi
Ngàn đời vẫn nhớ thương phút sánh đôi
Lời thề cùng tương lai gửi biển khơi
Hỡi nàng hoa dáng quý
Sao lấp lánh đôi vai
Lời nguyền ghi tạc mây trời
Giấc xuân em có nghe đàn duyên phận
Đưa tình sang bến mộng thuyền quyên
Môi kề từ thuở tiền duyên
Tay nắm tay cùng nghê thường múa
Cho trần gian hoá thiên cung
Nhạc phẩm Phượng tìm hoàng (Châu Kỳ phổ nhạc) được sáng tác từ bài thơ này.


3. Người gái thiên nhiên - Bản tình ca nguyên sơ
Nàng lớn lên giữa mùa xuân hoa lá,
Một nửa hồn chìm đáy bóng sơn lâm.
Thiên nhiên thắm nét kiều diễm tuyệt trần,
Yêu ta đó, mối tình kỳ ảo lạ.
Ôi tâm sự lòng trao không giấu giếm!
Ai từng vào thăm thẳm chốn rừng già?
Vượt sông sâu, băng thác núi xa xăm,
Ta tìm đến nghe vượn hú sầu thương.
Cảnh huyền ảo ngẩn ngơ hồn cầm thú,
Dừng chân đây, chiêm ngưỡng gái sơn trang.
Niềm hoan lạc nở đóa ý lan vàng,
Chiều hương lạ, mộng rừng về phảng phất.
Bên suối ngọt đôi ta tình chợt gặp,
Như đôi người nguyên thuỷ thuở hoang sơ:
Nàng thẫn thờ nhóm lửa những đêm mơ,
Ta lặng lẽ tìm về bầy thượng cổ.
Nàng là Hiện-Thân-Muôn-Đời bất tử:
Ngực tròn căng nuôi dưỡng tuổi thanh xuân,
Ta đến đây làm chúa tể phong trần,
Kết hoa lá dệt nên Thiên Tình Sử.
Rừng thuở ấy vang cười reo dã thú,
Quả tình yêu đỏ thắm cành cây cao.
Cùng nhau đi ngắm núi biếc đồi xao,
Bước chân in dấu ngàn sau còn mãi.
Ôi! giữa trời thơ, đêm nào êm ả,
Chim rừng nào vẳng tiếng khóc nhân gian?
Bao thu xanh thác lệ chảy mênh mang?
Thời viễn cổ mở lòng hương đất mẹ.
Trong tay nàng ta say sưa ngây ngất,
Cảm hơi xuân ấm áp thịt da người.
Ngực căng tròn, nhịp thở đã gấp rồi,
Hương cỏ lá bỗng dâng niềm thương nhớ.
Ngước nhìn lên, mắt nàng buồn vạn cổ,
Ngắm sao hoa lung linh dưới khe ngàn.
Chung nỗi sầu, lững thững với trăng tàn,
Bên sườn núi hươu vàng in bóng điệp.
Tư liệu tham khảo:
1. Đinh Hùng, Mê hồn ca, Văn Uyển ấn hành, 1968
2. Đinh Hùng, Mê hồn ca, Nhà sách Khai Trí tái bản, Sài Gòn, 1970


4. Quyền phép hai mươi - Phép nhiệm màu tuổi trẻ
Từ đồng bằng tóc xanh về biển cả
Em mang theo phép lạ tuổi đôi mươi
Xin không gian khép vòng tay quỹ đạo
Để môi hôn lưu giữ chút ngậm ngùi
Nụ hôn ấy anh giữ trọn kiếp người
Ướp hương thầm thấm đẫm cả da thịt
Mỗi nhịp đập ngân lời thề đồng điệu
Mỗi nụ cười đánh thức cánh chim trời
Rừng núi bừng tỉnh từ tế bào nhỏ
Gửi mây buồn trôi xuống cánh đồng xa
Gió mưa thở dài qua lục địa rộng
Trên sông mê, thuyền chở lệ thiết tha
Em huyền ảo trong tà áo tím ngát
Tuổi phượng hồng hư thực hỡi giai nhân!
Hãy tạ ơn những giấc mơ kỳ diệu
Dệt đường dài trong cõi ngủ trần gian
Những khát vọng trên mùi hương tóc mượt
Anh giữ làm báu vật chẳng phai mờ
Những giọt lệ kết thành hoa tuổi ngọc
Còn long lanh hình ảnh má em thơ
Xin mười ngón tay thần tiên nhóm lửa
Trên thân xác quá khứ áo phai tàn
Ôi tà áo có tiên nữ dệt lụa
Và hồn đàn vũ trụ dựng âm vang
Em tóc xõa như bài thơ trong trắng
Hai bàn tay thác đổ những thanh âm
Đêm vũ điệu nhịp chân từ đá cổ
Đọng tinh vân trên phím trắng dương cầm
Nhịp thở em thành khí quyển bao quanh
Ngăn hồn anh lạc bến cõi hư vô
Giông tố nổi trước ánh nhìn xuyên thấu
Khép tương lai trong đáy mắt mộng mơ
Ôi ánh mắt núi lửa bừng nhật nguyệt
Sao hờn ghen dâng sóng biển đau thương
Lồng ngực ấy có khơi nguồn địa mạch
Cho rừng thiêng ngôn ngữ nở hoa sầu
Mây đổi màu quấn bước chân ảo thuật
Anh nguyện cầu hướng mặt trời xanh tươi
Từ vô thức, từng bóng người khuất bóng
Như thuở nào trái đất mới sinh sôi
Anh thầm nghĩ: niềm tin này mặc khải
Gương mặt này bừng tỉnh thuở sơ khai
Ta cùng khóc: thấy non sông trẻ lại
Xuân hoang dã ngự trị khắp hình hài
Xin giấc ngủ mi xanh vào yến tiệc
Khi trăng về công chúa mộng điên đảo
Cơn địa chấn giữa vòng tay cỏ biếc
Nghe xa xăm như vết thương lòng đau.
1966


5. Lạc hồn ca - Khúc nguyện cầu hồn thơ
Đời anh hoa
1
Ta để Nguồn Hương nhập thể xác này,
Hồn như mưa gió đã bay xa.
Mê say chín kiếp luân hồi nữa,
Về gặp người xưa hát khúc ca,
Nào biết tin Xuân còn huyền ảo.
Mà thương huyền sử đổi thay qua!
Vì ta khoác áo thiên nhiên mộng,
Gái Giao Đài mới biết say đắm mà.
2
Trăng bỏ ta đi, trăng ảo vọng!
Biển xa mấy độ nhớ đồng bằng?
Sầu ta đọng khắp dòng sông thẳm,
Lại đắm con thuyền giữa hải hà.
Ta hát vọng trời muôn thuở trước,
Giờ đây im lặng khúc giao duyên.
Hỷ thần phiêu bạt về non nước,
Ai gọi hồn ai? hỡi quyên!
3
Hãy thoát xác đi, đuổi bóng hình,
Hồn ơi! đừng lạc cõi U Minh.
Ai tìm ta giữa đêm hỗn loạn?
Có thấy Thơ về, Nhạc hiển linh?
Ta gọi thiên tai, cười số mệnh,
Đây lời hoan lạc viết thành kinh.
Đời anh hoa trước nghe thần mộng,
Còn giữ nguyên trang sách diễm tình.
Huyền sử
4
Thời đại Hoàng Kim đã trở về,
Ta mừng Bạo Chúa sắp lên ngôi.
Tìm thơ vương giả, xuân rỉ máu,
Mơ bóng cung phi, nước mỉm cười.
Nhìn suốt hư linh vừa thấy Mộng
Lòng lành ẩn náu chốn nào vui?
Buồn riêng một bóng trăng tiền sử,
Sao Thái Hoà xưa rụng xuống người.
5
Hãy ra sa mạc, cõi Thơ Vàng,
Vào trận cuồng phong, loạn điên đàng.
Nghìn cờ ma quỷ sầu địa chấn,
Hát lên, ôi dòng máu Bình Vương!
Người đi, cắt lối qua non núi,
Ta mất biên cương, lạc thái dương.
Lấp bể danh thơ, quên sự tích,
Trở về, xin mộng giấc hiền lương.
6
Ta đến nghe đời sắp tàn phai,
Giữa đêm về viếng mộ anh hài.
Nghiêng trời hiện bóng đường xa mã,
Vượt sóng in hình mái thuỷ cung.
Thức giấc bơ vơ hồn lạc xứ,
Lạ dòng trôi nổi bến phù dung.
Người ơi! tỉnh dậy, đừng oán hận,
Lam khí bay lên khép cửu trùng.
Vô thường
7
Tàn nhẫn, thời gian thúc ngựa phi,
Mình ta lạc mộng, đứng sầu bi.
Ngẩn ngơ tình tứ, lòng hoang dại,
Mờ ảo nhan sắc, tóc phai đi.
Xuân buổi thanh bình rơi lệ sử
Hội đêm phong kiến loạn vương phi.
Người xưa dạo đến cười trong mộng,
Hờ hững, ta đi khuất nguyệt kỳ.
8
Ai ở mà say hội lý đào?
Trăng phù du ấy tuổi là bao?
Núi non dựng lại toàn cung cấm,
Cuồng si, ta mê thị trấn nào?
Yến tiệc đi về, quên lối mộng,
Tạ từ, thơ lạc vận tiêu tao.
Ý trời, tay khắc lên bàn thạch,
Bày ván cờ tiên thử thấp cao.
9
Đọc sách mười năm học quên đời,
Ta, đêm Hồng Thuỷ dạo thuyền trôi.
Giận công trác tuyệt trời khai phá,
Tay cuốn dòng sông, dậy sóng khơi.
Ruộng đất đã nguôi lòng thảo dã,
Mặc ta rừng núi khóc sơn khê.
Thơ đâu? chẳng nói lời yêu ghét,
Vẽ mặt sầu nhân, nét bút điên?
Hồi sinh
10
Bộ lạc ta xưa mất biển khơi,
Buồn nghiêng nội địa, cháy tà huy.
Đêm thiêng thổn thức hồn du mục,
Ta vọng lên non tiếng ác thần.
Cửa ngục sông hồ run ánh lửa,
Trăng mê màu huyết, loạn hồng vân.
Hoang sơ, tuổi đã bừng cơn mộng,
Cúi mặt u huyền, khép áo xuân.
11
Nhạc khóc cầm đài nghẹn khúc ca,
Trần gian chuyển dáng mộng giao hoà.
Gió trăng ngự uyển buồn xuân sắc:
Thử bước vào xem cung điện Ma!
Xiêm áo tôn nghiêm còn lạ chủ,
Nửa chừng hoan lạc nép cánh hoa,
Hỡi ơi! hồn lệ mờ nhân thế,
Vãn cuộc hồi sinh, ai đợi ta?
12
Hồn phách thanh tuyền dáng ảo hương,
Bâng khuâng thần chủ lạ thiên đường.
Gợn trong nhân ảnh màu hư cấu,
Lạc thổ hồng lên tuổi thái dương.
Thức ngủ huyền vi, điềm ngọc sáng,
Lửa đâu hoài niệm Đất phong vương?
Hiện thân động mái chèo kim cổ,
Nửa mặt phù sinh nép hậu trường.
Tư liệu tham khảo:
1. Đinh Hùng, Mê hồn ca, Văn Uyển ấn hành, 1968
2. Đinh Hùng, Mê hồn ca, Nhà sách Khai Trí tái bản, Sài Gòn, 1970


6. Đường vào tình sử - Hành trình khai mở thiên tình sử
Khi tóc xuân dài buông trước ngõ
Khi nắng chiêm bao khẽ chạm mi
Khi thuyền mộng vượt sóng ra khơi
Như bầy hải điểu phiêu lưu mộng
Kỷ niệm trở về, tay nắm tay dịu dàng
Ngón tay thơm phấn bướm đa tình
Anh tìm em như tìm hành tinh lạ
Mặc địa cầu tan vào cõi mộng
Trên đường ta bước
Hoa nở mặt trời xích đạo
Hương mang giông tố bình nguyên
Cầu vồng nghiêng cánh chim sa
Dĩ vãng ngủ trong hồ ngọc
Của đôi mắt sáng trăng khách lạ
Thời gian trôi trên nét mi dài
Núi thu buồn gợn sóng đôi vai
Dòng sông lạ trôi sâu tâm sự
Ta cùng nghe nỗi sầu tinh tú:
Những vì sao buồn suốt chu kỳ
Những tinh vân sắp chia ly
Sao rụng biếc đôi tay nguyện cầu
Ôi mắt sáng trăng xưa hò hẹn
Ngàn năm quá khứ tiễn đưa nhau
Anh vịn tay số phận dẫn em về
Ngắm lửa cháy lâu đài biển cả
Thuyền ta phơi phới vượt bến
Từ đêm hồng thuỷ lên đường
Lòng ta dao cắt
Chia đôi
Biên cương
Dòng máu kinh hoàng tỉnh cơn mê
Ta vào lá hoa Tình Sử
Hơi thở em hoà sương Đường thi
Anh đọc cho em cổ tự
Ai Cập và La Hy xưa
Anh viết cho em bài thơ nhỏ
Ánh mắt xanh hẹn tình cờ
Có chữ Hoa yểu điệu
Không phải đại danh từ
Nét uốn đơn sơ
Lưng mềm óng ả
Chữ hoa không thêu phù hiệu
Chữ hoa không biết phất cờ
Một bài thơ
Có tiếng thở dài hồn tình tự
Vần điệu dắt nhau trong mộng mơ
Non sông lượn theo nét chữ
Chữ thương yêu
Chữ đợi chờ
Đẹp như
Dáng em e ấp chiều xưa
Anh sẽ tìm em, chiều tận thế
Khi sầu thương cất cánh bay xa
Khi giận hờn, khi mê say
Khi tất cả hiện hình ảo mộng:
Giọt lệ hoa niên, cung đàn vọng
Hương thơm tình ái trao duyên
Không gian thăm thẳm mắt huyền
Vạt áo hoá màu sông biển
Ta đến, xuân thay sắc diện
Ta đi, hạ vụt phai nhoà
Gương mặt thu chốc phôi pha
Dừng chân, đông liền tàn phế
Em hát mong manh bài Tuổi Trẻ
Bướm bay đầy âm giai
Khúc nhạc lang thang hồn Do Thái
Đại dương sóng gọi tên ai?
Tiếng em vọng qua Hồng hải
Như tiếng nhân ngư than dài
Ta thở hơi nồng nhiệt đới
Nghe xuân nẩy lộc trên vai
Có mộng lẻn vào quá khứ
Có chiêm bao đến tương lai
Anh gặp em từ thuở nào?
Sóng mắt mênh mang
Ngờ biển dâu
Núi nghiêng nhìn ta
Như hội ngộ
Từ ngàn thâu
Ta tỉnh hay mơ? Chiều nay trăng khép
Mi sầu
Hay tà dương thu
Mưa rơi mau?
Em ơi! Vệt nắng cầu vồng uốn mình ô thước
Ta, suốt đời ngư phủ
Thả thuyền trên tóc em buồn lênh đênh
Ôi dĩ vãng! Dĩ Vãng thần linh!
Một phút, ngàn kiếp dừng chân!
Thầm gọi cỏ hoa sang tâm sự
Lời bâng khuâng, tay duyên nghiệp
Anh nhìn em như chiêm bái hành tinh
Tư liệu: Đinh Hùng, Đường vào tình sử, Nam Chi xuất bản, 1961


7. Hương - Khúc giao mùa tình tự
Hai ta có buổi chiều nào bỡ ngỡ
Kể chuyện mưa xuân với nắng hè qua
Chắc hẳn cả đôi lòng đều vắng vẻ
Bởi cùng nói mà chẳng mấy lắng nghe
Tôi nhìn đôi mắt xanh trong ấy
Để thấy hồn mình trong biếc xanh
Thuyền mộng lênh đênh về xứ lạ
Chèo đưa nét nhạc lượn mơ màng
Ôi! giá đời ta dừng bước lại
Một giờ, một buổi, một thu qua!
Hồn tôi hóa bướm tình si lạc
Cánh mỏng sầu rơi giữa giấc mơ
Tôi nghe em nói bằng thinh lặng
Bằng dáng nghiêng nghiêng động nét mi
Bằng cả chiều thu trầm lắng đọng
Nụ cười em gửi gió thu đi
Tóc quấn mây choàng vai mộng nhỏ
Chìm trong hơi nắng bước thu trôi
Hồn như khói tỏa say tà lụa
Chợt tỉnh mà như giấc ngủ vùi
Thoảng cánh hoa rơi, tan giấc mộng
Giật mình tay nắm ngại buông tay
Len trong nếp áo hương e thẹn
Nắng ấm bàn chân, gót nhẹ bay
Vai kề vai nét trời bát ngát
Rừng thương núi nhớ thoáng môi cười
Mùa thu lọt giữa vòng tay khép
Ngơ ngác nhìn nhau trọn kiếp người...
Tư liệu: Đinh Hùng, Đường vào tình sử, Nam Chi xuất bản, 1961


8. Kỳ nữ - Huyền thoại sắc đẹp siêu phàm
Ta từng trải những chiều sầu thăm thẳm
Bên Em - ôi biển sắc, rừng hương!
Em rực rỡ tựa vạn đóa hoa sớm,
Em hiện về tự cõi thiên đường.
Những buổi ấy, ta nhìn em kinh hãi,
Hồn tan loãng trong đôi mắt lưu ly,
Ôi mắt mênh mang! Ôi mắt dị kỳ!
Ta ngắm đó thấy trời ta mộng tưởng.
Thấy bóng dáng vầng đông thuở vãng,
Cả con đường sao rải lúc ta đi,
Cả chiều sương mây phủ lối ta về,
Cả vũ trụ bỗng dâng trào thương nhớ.
Ta run rẩy, xem yêu là định mệnh,
Mặc tay em định đoạt kiếp mai sau.
Vì nơi em ẩn chứa phép nhiệm mầu,
Một sợi tóc đủ khiến hồn mê loạn.
Ta tôn em lên ngai vàng Nữ Sắc,
Trong âm thầm chiêm bái làn da ngà.
Buổi em về, xác thịt ngát hương hoa,
Ta sống mãi để hít hồn trinh khiết.
Ôi cám dỗ! Cả thân em băng tuyết,
Gợn xuân tình trên ngực trẻ thanh tân.
Ta gần em, say từ ngón chân ngần,
Mắt khép hờ, để lòng nguôi gió bão.
Khi sùng kính, ta quỳ nâng vạt áo,
Nhưng cúi đầu trước vẻ ngọc uy nghi
Ta khẩn nguyền từ sớm tới đêm khuya,
Chưa lỗi phạm đã tràn niềm hối hận.
Em kiêu sa, lòng cũng thơm son phấn,
Hai bàn chân ngạo mạn giẫm lên thơ.
Ôi vô lương! Trong phút chốc bất ngờ,
Ta đã muốn trở thành người bội đạo.
Tất cả em đều khiến ta đau khổ,
Và hờn ghen căm giận tới xót xa.
Và yêu điên, mê muội tới cuồng ngã,
Và khát khao đến vô tri, vô giác.
Hỡi Kỳ Nữ! Em có lòng tàn bạo,
Ta vẫn gần - ôi sắc đẹp yêu tinh!
Lúc điên cuồng, nguyền rủa cả phụ tình,
Ta ôm ngực nghe tim mình trào huyết.
Ta sẽ chết, sẽ vì em mà chết!
Một chiều nào tắt thở giữa môi hôn,
Ta hái nơi em đóa hoa tâm hồn.
Tư liệu tham khảo:
1. Đinh Hùng, Mê hồn ca, Văn Uyển ấn hành, 1968
2. Đinh Hùng, Mê hồn ca, Nhà sách Khai Trí tái bản, Sài Gòn, 1970
3. Phạm Thanh, Thi nhân Việt Nam hiện đại (quyển hạ), NXB Xuân Thu tái bản, 1990


9. Tự tình dưới hoa - Khúc hẹn ước vườn thơ
Trước khi gặp, lòng tôi vẫn tưởng:
Có giai nhân đẹp tựa trăng rằm
Mắt xanh như bóng dừa hoang dã
Nhìn thẳm sâu tôi, lặng lẽ thầm
Thi phẩm định mệnh đã trao tay
Ôi giấc mơ nào đẹp thế này?
Hương phấn em thơm mùa hạ cũ
Nửa như hoài niệm, nửa như say
Em đến tựa mây, chẳng hẹn hò
Gió núi hương ngàn động mi tơ
Tâm tư e ấp trong tà áo
Bao ngày chờ đợi - Em nói đi!
Em muốn đôi ta mộng chốn nào?
Đã có lầu trăng ước nguyền trao
Tâm tình kể dưới hoa thiên lý
Còn lối bâng khuâng ngõ trúc đào
Em chẳng tìm đâu cũng thấy thơ
Nắng trong hoa, gió thổi bên hồ
Dành riêng em đó. Khi tình tự
Ta sẽ về thăm những cảnh xưa
Rồi buổi sầu tư em với tôi
Nhìn nhau đủ xóa nhòa đời trôi
Vai kề dưới mái thơ trăng gió
Hạnh phúc xa xa nở nụ cười
Nhạc sĩ Phạm Đình Chương đã phối hợp bài này cùng bài Xuôi dòng mộng ảo để sáng tác ca khúc Mộng dưới hoa.
Tư liệu: Đinh Hùng, Đường vào tình sử, Nam Chi xuất bản, 1961

10. Gặp nhau lần cuối - Khúc biệt ly vĩnh viễn
Khi ngồi bên em lặng lẽ
Giở tập thư xưa dưới ánh đèn
Ngọn đèn mờ, trang giấy lạnh
Tiếng thu rơi, tiếng mưa đêm
Gần nhau mà vẫn xa lạ
Em đến như người bạn xưa
Gió năm nào còn thổi mãi
Mà hồn gió đã phiêu du
Em hãy ngồi yên - đêm khuya
Khoảnh khắc tâm tư ngỡ sầu
Ngón tay khẽ gỡ cánh bướm
Hoa tàn rơi mái tóc mầu
Đèn nhỏ, sương buông lạnh giá
Lạnh từ sợi tóc buông thưa
Kỷ niệm bay cùng hương phấn
Lá hổ ngươi nép mặt hờn
Mắt nhìn nhau từ dĩ vãng
Xanh màu áo thuở yêu thương
Bóng em chợt thành hư ảo
Buồn lướt mi mưa vấn vương
Từng nhớ, từng thương, từng cận
Từng chung giọt lệ ướt vai
Mà trong ánh mắt ngờ vực
Nhịp thở yêu cũng phôi phai
Sương rơi nhiều, giờ biệt ly!
Nhìn em lần cuối tiễn đưa
Mưa buồn để đường thu lạnh?
- Áo đây, em hãy che mưa.
Tư liệu: Đinh Hùng, Đường vào tình sử, Nam Chi xuất bản, 1961


Có thể bạn quan tâm

Top 10 bài văn miêu tả vẻ đẹp của biển Nha Trang ấn tượng nhất

Top 5 ứng dụng đánh giá mỹ phẩm chất lượng và đáng tin cậy nhất hiện nay

Hướng dẫn sử dụng dung dịch glycerin borat để làm sạch họng cho trẻ mắc bệnh tay chân miệng

Hướng dẫn chi tiết cách kích hoạt thiết bị trên Netflix

Top 5 nhà hàng và quán ăn tuyệt vời nhất tại Grand World Phú Quốc
