10 thi phẩm xuất sắc nhất làm nên tên tuổi nhà thơ Bế Kiến Quốc
Nội dung bài viết
1. Khúc giao mùa của loa kèn
Loa kèn bung nở lúc hừng đông
Thời gian vô tình chẳng đợi trông
Một mùa hoa dần buông lời giã biệt
Hương thoảng bay theo ngọn gió lạnh lùng...


2. Người chờ trong bóng thời gian
Một nơi nào đó xa vời
Có người thầm đợi suốt đời tôi đi
Mặc thời gian cứ trôi đi
Cành khô đâm lộc xuân thì lại qua
Hoa tàn hoa nở đổi mùa
Chỉ người năm ấy vẫn chờ bóng tôi
Bạn bè đôi lứa sum vầy
Bao chàng trai đến bên ngoài cổng yêu
Riêng người vẫn đứng đợi chiều
Thời gian phủ bụi bao điều đổi thay...
Tôi đi giữa cõi nhân gian
Giữ tình nguyên vẹn nơi hành trang lòng
Dẫu chiều xuống bóng hoàng hôn
Lòng tôi vẫn ấm nỗi buồn chẳng vơi
Dẫu đường vắng bước chân người
Tâm hồn vẫn đủ mặt trời soi chung
Dẫu có những mối tình đầu
Trao tôi lời tỏ nỗi sầu chia xa
Nếu họ đòi lại tình xưa
Lòng tôi vẫn đủ để vừa an nhiên...
Bước đi vững một niềm tin
Dù tôi muộn nhất cuối miền đường xa
Người kia vẫn đứng đợi ta
Như thuở ban đầu thiết tha thuở nào...


3. Vô đề - Khúc chiêm nghiệm đêm
Đêm xóa nhòa một ngày ta từng sống
Lời nói nào đêm đến cũng tắt ngầm
Cây hoa đất nước trời xa vắng
Tất cả chìm vào cõi tối tăm
Đêm chiếm ngự. Ta mất chỗ nương thân
Chìm vào giấc ngủ chẳng bình yên
Đêm xua tan bao ý tình chất chứa
Lạc giữa mộng mị toàn cảnh lạ triền miên
Lạc giữa cơn mơ người quen biến mất
Gặp lại người xưa chẳng nhận ra ta
Đêm hư vô xóa nhòa căn tính
Phải, ta chết mỗi lần đêm buông xuống
Mỗi sáng mai về gắng hồi sinh
Cố trở về cõi thực đã quen mình
Nhưng rồi một buổi bình minh thức dậy
Ta kiệt sức, mãi lạc giữa u minh...
Nguồn: Bế Kiến Quốc, Mãi mãi ngày đầu tiên (thơ), NXB Hội nhà văn, 2002


4. Vô đề - Khúc giã biệt
Tôi phải đi khi ngày tàn bóng xế
Tình yêu qua, ân oán cũng qua rồi
Lặng lẽ tan vào cõi trần thế
Hào quang tắt giữa dòng luân hồi
Xin đừng quá xót xa thương tiếc
Buồn vừa thôi như mọi cuộc chia ly
Tôi chẳng mang theo điều gì hết
Nhẹ tựa mây, gió thoảng lúc đi
Nơi phương xa, tôi sẽ thong dong nhớ
Từng phút giây đã sống thuở nào
Cả đời dành cho điều trân quý ấy
Để vũ trụ không còn cảm giác cô liêu
Nguồn: Bế Kiến Quốc, Mãi mãi ngày đầu tiên (thơ), NXB Hội nhà văn, 2002


5. Thiền khúc - Giải thoát
Buông bỏ đôi chân trần tục này
Bao mê lộ với bụi trần bay
Buông luôn đôi tay cùng tất cả
Những chạm lạnh lẽo của bàn tay
Khép môi im lặng chẳng đôi lời
Tai lãng quên nghe mắt lãng rơi
Thoát xác phàm trần rời tục lụy
Trăng tâm thức nguyện dâng lên người
Nguồn: Bế Kiến Quốc, Mãi mãi ngày đầu tiên (thơ), NXB Hội nhà văn, 2002


6. Khúc hiện tại - Đừng hẹn vô thường
Những kẻ muộn màng mới gặp nhau
Thường nguyền đền đáp kiếp mai sau...
Nhưng biết đâu
Có kiếp sau chăng? Dẫu có thật
Liệu kiếp sau ta còn gặp mặt?
Em ơi
Hãy trân quý từng giây phút trôi
Khi đôi ta còn được gần nhau
Đừng buông tay, hãy siết tay nhau chặt
Hãy yêu thương trọn vẹn phút giờ!
Ta đã tìm thấy nhau giữa cõi đời này
Hạnh phúc ấy đâu dễ gì tái hiện
Đừng để lạc nhau! Biết đâu vĩnh viễn
Cách ngàn sao qua mấy cõi thiên hà
Chẳng bao giờ em lại thuộc về ta...
Nguồn: Bế Kiến Quốc, Mãi mãi ngày đầu tiên (thơ), NXB Hội nhà văn, 2002


7. Khúc giã biệt - Lời tạm biệt Quy Nhơn
Gửi Ngô Thế Oanh
Hạ sắp qua, ngày chia ly đã điểm
Biển thay màu, lặng lẽ dưới trời êm
Thu còn ngập ngừng nơi ngã tư vắng
Mưa vội đưa nắng chiều vào đêm...
Nỗi nhớ buồn len vào trong ánh mắt
Bên rào hoa giấy ngẩn ngơ bay
Đã thầm biết khi nâng chén nước
Hương vị gì đọng lại đáy tay
Giữa bạn bè bắt đầu nhắc tới
Những hẹn hò. Ánh mắt trao nhau
Cách xa ấy màu không hẳn tím
Chẳng xanh màu, chẳng trắng màu đâu
Nếu yêu thương - chẳng điều gì mất
Thời gian như lưới kéo kỷ niệm thuyền
Dẫu vậy đó, nhìn neo ướt mặn
Ai giữ nổi bình yên nguyên vẹn?
Đã đến lúc giã từ, hạ sắp hết
Phượng chói chang lần cuối chưa tàn
Suốt đêm dài sóng xô bờ dào dạt...
Tôi thầm thì: Vĩnh biệt Quy Nhơn!
Nguồn: Bế Kiến Quốc, Mãi mãi ngày đầu tiên (thơ), NXB Hội nhà văn, 2002


8. Khúc thời gian - Bóc lịch
Em cầm tờ lịch cũ bỏ đi
Ngày qua đâu mất thế này?
Chạy ra sân hỏi cha yêu dấu
Cha xoa đầu cười trả lời ngay:
- Ngày qua ở lại vườn ai
Trên cành hồng nụ phơi phới chờ
Mỗi ngày thêm lớn dần lên mãi
Đợi ngày tỏa ngát hương thơm
- Ngày qua ở lại ruộng đồng
Trong từng hạt lúa mẹ trồng đơm bông
Cả cánh đồng chờ tay gặt hái
Vàng ươm màu ước vọng trông
- Ngày qua ở lại vở hồng
Trong từng trang giấy con học chăm
Chữ nghĩa chất chồng ngày tháng
Là ngày qua mãi vẫn còn...
Nguồn: SGK Tiếng Việt 2, tập 2, NXB Giáo dục, 2002


9. Ánh bóng - Hoa huệ
Huệ trắng ngần. Tường cũng trắng tinh
Sao bóng hoa in đen trên vách?
Em đừng ngoảnh mặt đi xa
Anh chẳng hiểu vì sao mình có tội
Nhưng câu hỏi mãi không lời đáp:
Sao bóng hoa lại đen trên tường...
Bài thơ này thường bị nhầm là của Heinrich Heine (Đức), nhưng thực sự là sáng tác của Bế Kiến Quốc.


10. Khúc tình đầu vĩnh cửu
Cần những đóa hoa tươi mới nở
Dành riêng cho anh với em yêu
Cần vầng trăng non đầu tháng
Dẫn lối ta vào cõi mộng phiêu...
Tình yêu không đứng yên một chỗ
Không chìm vào lối mòn xưa
Tình yêu luôn tươi nguyên sắc thắm
Như buổi ban đầu mới gặp đưa
Cần những giận hờn vu vơ
Để nhớ để quên để ngẩn ngơ
Cần những câu hỏi trách móc
Cho ghen tuông nghi ngờ vẩn vơ!
Cần khúc ca mới tinh khôi
Hát về niềm tin không phôi pha
Cần những chiều dài đợi chờ
Cả con đường rộng đợi em qua
Tình yêu không đứng yên một chỗ
Ngày qua ngày càng đẹp hơn
Tình yêu luôn tươi nguyên sắc thắm
Mãi như buổi mới trao hồn...


Có thể bạn quan tâm

Thu gọn kích thước file PDF dễ dàng với Free PDF Compressor

Khám phá bộ sưu tập Google Fonts Tiếng Việt ấn tượng

Hướng dẫn chèn ảnh vào file PDF bằng Foxit Reader

Hướng dẫn cách làm sạch tổ yến còn lông tại nhà một cách đơn giản

Top 6 loại muối rửa bát chất lượng nhất dành cho máy rửa chén
