12 Áng thơ lắng đọng về khoảnh khắc giao mùa lập đông
Nội dung bài viết
1. THU VẤN VƯƠNG
Thu còn đọng đóa cúc vàng tươi
Sắc phai rời rợi dáng buông lơi
Họa mi chúm chím cười tinh khiết
Trong trắng ngàn năm... gọi đông về
Thu còn lưu luyến ánh trăng ngà
Lững lờ trôi giữa cõi mây xa
Sương tím lặng thầm buông lối cũ
Nhuộm tím trời chiều... đợi đông qua
Thu còn trong nắng ửng hồng đào
Dịu dàng điểm phấn sắc hoa nao
Hương sữa ngọt ngào lan gió thoảng
Níu thu ở lại... đông xôn xao
Thu còn trong tiếng gió thì thầm
Ngọt ngào lời mẹ thuở ấu thơ
Theo nhịp võng đưa miền ký ức
Thu còn nán lại... đông đợi chờ
Thu còn say đắm mối tình đầu
Sắc hương lưu luyến hẹn mùa sau
Như thuở ban sơ còn e ấp
Lập đông... thu vẫn nét ngây ngô
Tác giả: Hồng Hạnh

2. CON PHỐ MANG ĐÔNG
Đông về phủ nhẹ phố chiều
Tóc em bay dịu dàng theo gió ngàn
Nhịp thời gian thở mơ màng
Ngón tay tương tư dịu dàng nắm tay
Bao ngày lặng bước qua đây
Tóc buồn như những giọt mây cuối trời
Giọt đông lặng lẽ rơi rơi
Xô nghiêng cuộc sống một đời bên nhau
Phố xưa vẫn nồng nàn sâu
Em mang hương mộng ngọt ngào thuở nao
Chiều rơi nhung nhớ dạt dào
Lòng buông theo nhịp thơ trào dâng lên
Bước về cuối phố bâng khuâng
Ngoảnh nhìn mùa cũ hoa tàn đêm nay
Hồn nghe bỡ ngỡ đắm say
Khúc tình nhạt nhòa phút giây chia lìa
Tác giả: Hoàng Chẩm

3. KHÚC RU ĐÔNG GIÁ
Tháng mười một gửi đông về ngõ nhỏ
Gió se lạnh khẽ vuốt mái hiên thềm
Mưa rơi rơi tựa khúc nhạc êm đềm
Đông chạm nhẹ vào miền xưa kỷ niệm
Tháng mười một phố thao thức không yên
Thời gian trôi lăn những hạt mưa rơi
Lá vàng bay cùng mây trời phiêu lãng
Ru tình ta trong gió thoảng ngọt ngào
Tháng mười một như thiếu nữ đôi mươi
Mắt biếc hờn duyên dáng dỗi đôi phần
Áo mong manh dệt từ tơ nắng nhạt
Mang nét kiêu mà vẫn đượm dịu dàng
Tháng mười một đêm trắng xóa bàn tay
Ta tìm nhau giữa khoảng lặng vô cùng
Dẫu tháng năm cứ dạt dào đầy vơi
Vẫn gom nhặt từng sợi nhớ đong đầy
Tháng mười một tim bỗng ngập ngừng say
Trọn kiếp này xin giữ mãi tình ơi!
Tác giả: Ngũ Ánh Tuyên

4. NGỌN LỬA ẤM XƯA
Đông về rét cắt da người
Nhớ sao bếp lửa một thời ấm êm
Mẹ gom nhặt những cành thêm
Nhóm lên hơi ấm dịu mềm chiều đông
Đông về thương ngọn lửa hồng
Khét nồng mùi củi mà lòng bâng khuâng
Thuở nào cơ cực gian truân
Chỉ mong lửa ấm xa dần đêm đông
Đông về nhớ buổi cha đi
Cày đồng giá rét tứ bề gió may
Chiều về mẹ đã sẵn tay
Nhóm lên hơi ấm đợi ngày cha qua
Đông về thương lửa ấm xưa
Tuổi thơ ấy đã như vừa thoảng qua
Bây giờ con vẫn thiết tha
Mong tìm lại chút ấm nhà ngày xưa
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh

5. GIAO MÙA
Đông về phủ kín lối đi
Mây trời lững thững bước đi chậm rãi
Vườn ổi giá buốt trong ngày
Giao mùa từ thuở đông này sang đông
Gió mải miết cuốn theo lòng
Phiêu du cùng áng mây hồng chân trời
Mặc cho nước lớn rong chơi
Sông xa lặng lẽ một trời thẳm sâu
Sương tìm nắng ấm đâu đâu
Mưa dầm dề mãi một màu lạnh lùng
Đêm đông thao thức vô cùng
Trăng ngơ ngác giữa mênh mông tình người
Bến chiều thắm đượm sắc tươi
Đợi chờ con nước đưa người sang sông
Vị đời nhạt nhẽo đong đong
Bởi mùa giao chuyển lạnh lùng đang qua
Còn đây khúc hát chia xa
Thu viết từ độ đông đà chưa sang
Xin đừng dày vò thêm nàng
Đừng nhắc lại chuyện đau thương thuở nào
Tác giả: Nam Bùi

6. CHIỀU ĐÔNG VỀ
Chiều nay gió mưa dầm dề
Dấu hiệu đông về khắp lối quen
Khăn hồng quấn quýt bờ vai
Nhẹ bước phố chiều tóc bay trong gió
Chiều nay trời đất mờ sương
Họa mi bừng nở đóa hương trắng ngần
Bên thềm hoa sữa đong đưa
Ngọt ngào quyến rũ ong bướm vờn quanh
Chiều nay lòng chợt lạnh lùng
Mặt trời ẩn khuất sau làn mây mờ
Thoảng nghe câu hát xa xưa
Xuân về cưới vội kẻo thu tàn nhanh
Chiều nay đông đến mênh mang
Giật mình tỉnh giấc mộng vàng phôi pha
Bờ vai run rẩy lạnh lùng
Cây đời giá buốt trong cơn gió ào
Chiều nay mất hết thăng bằng
Gió đông dằng dặc Đông Tây ngược chiều
Trăng kia úa vàng hao gầy
Lạc loài nơi chốn đông về lạnh lẽo
Chiều nay ai đó lạc loài
Mơ màng cõi thiên đường xa vời
Với tay chạm đến mặt trời
Mang về thắp lửa ấm nồng nhân gian
Chiều nay đông yếu mềm lòng
Quỳ bên tượng Chúa đêm trường nguyện cầu
Chuông ngân vang khắp đêm thâu
Lời xưa ước hẹn phai màu theo năm
Chiều nay... đông đã về...
Tác giả: Trịnh Thanh Hằng

7. HƯƠNG ĐÔNG CHỚM
Đêm chùng chình gió đông về em nhớ
Thuở ban đầu duyên bỏ lỡ đôi ta
Hẹn kiếp sau dù cách trở phương xa
Vẫn giữ trọn lâu đài hoa kỷ niệm
Cát lãng quên những dại khờ năm tháng
Đêm trường chờ ánh mắt ấy bên song
Muốn trao nhau hơi ấm giữa đông lòng
Tìm tri kỷ thỏa niềm mong chung bóng
Thu lặng lẽ nhìn lá rơi xa vắng
Giao mùa về hanh hao nắng gió lùa
Thời gian trôi lời hẹn ước chưa qua
Trái tim nhớ những xót xa ngày cũ
Vĩnh biệt nhé yêu thương trong ký ức
Để thu tàn không hờn giận chia ly
Trời chớm đông sương lạnh thấm hiên quê
Tiếng đàn vọng khúc tình quê dang dở
Tác giả: Dung Đặng

8. MÙA ĐÔNG QUA
Thu tàn gió bấc thổi lồng lộng
Dải đê sương giăng mờ ảo bóng
Tre cuối ngõ kẽo kẹt đưa mình
Trúc ven sông la đà rủ lá
Cây mỏi mắt chờ mưa chẳng đến
Lá se lòng đợi nắng vô vọng
Heo may mới mà lòng thổn thức
Tê tái lòng kẻ cô đơn trống
Tác giả: Tại Hoàng Văn

9. GIÁ BUỐT
Gió hú vang nơi cuối ngõ hè
Heo may đã ghé thăm làng quê
Đầu đường trúc khẽ lay cành lá
Cuối xóm tre nhè nhẹ đong đưa
Đêm về mong mỏi trời không mưa
Ngày đến ước ao nắng ấm về
Đông nay lạnh lẽo sao khắc nghiệt
Thấu xương cái rét cứ tái tê
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn

10. HÀ NỘI CHỚM ĐÔNG
Chị bảo Hà Nội vào đông
Lòng bỗng xao xuyến giấc nồng chẳng yên
Em lang thang khắp phố phường
Tìm đâu cửa hiệu bán niềm nhớ xưa
Hoa sữa rụng trắng lối đi
Phố xưa ồn ã mà nghe não nề
Đêm trằn trọc đếm giọt sương rơi
Tiếng rao đêm dài như tiếng mẹ ru
Mời trăng xuống chén rượu nồng
Ngọn đèn đường vắng đợi chờ ai đâu
Cạn ly này chị nhé ngày mai
Ta lại đón thêm mùa đông giá lạnh
Hà Nội gần mà xa xôi quá
Khiến lòng người chợt lạ giữa quen
Chị đã ngủ còn em thức cùng đêm...
Tác giả: Hà Nguyễn

11. HÀ NỘI ĐÃ CHÍNH THỨC VÀO ĐÔNG
Em ơi! Hà Nội đã sang đông
Đèn đường rực rỡ sắc hồng đêm thâu
Người người dạo bước bên nhau
Lòng anh thắc thỏm nhớ về em xa
Chiều nay gió lạnh luồn qua khe
Hương hoa sữa ngát bốn bề thơm lây
Cánh hoa rơi giữa không gian
Gợi trong lòng biết bao niềm nhớ thương
Em đi từ thuở ấy mùa thu
Nay đất trời đã chuyển sang tiết đông
Anh nằm thao thức nghe gió
Không biết rằng em có nhớ anh không?
Hà Nội giờ đã chính thức vào đông...
Tác giả: Nguyễn Phúc

12. THU VẤN VƯƠNG
Tưởng đông đã ghé ngang đời
Ai ngờ thu vẫn chơi vơi chẳng đi
Tưởng trời đất ngập sương si
Nào ngờ mây trắng vẫn bay nhẹ nhàng
Tưởng sơn khê bạc mờ sương
Nào hay giọt lệ trời vương đi đâu
Tưởng im lặng cả rừng sâu
Lá vàng vẫn rụng xào xạc đầy thềm
Tưởng giá lạnh thấu xương mềm
Nào ngờ cơn rét chỉ thêm hững hờ
Vàng tơ nắng dệt mộng mơ
Trời trong mây lặng bất ngờ nắng lên
Tinh khôi sắc trắng hoa miền
Họa mi e ấp giữa triền gió thu
Tình thu chưa vội phai mờ
Dẫu đông đã gọi bên bờ thời gian
Hương hoa sữa ngát không gian
Đất trời nồng ấm dịu dàng giao duyên
Say trong nắng ửng vàng lên
Lập đông... mà thu vẫn quyến chẳng đi
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn

Có thể bạn quan tâm

Son Black Rouge A12 mang đến sắc đỏ nâu đất đầy lôi cuốn, là lựa chọn hoàn hảo cho những ai yêu thích vẻ đẹp tinh tế và sang trọng. Cùng khám phá chi tiết về thỏi son này trong bài viết dưới đây.

Hướng dẫn cài đặt tiếng Việt cho Office 2016

Thêm văn bản vào bất kỳ vị trí nào trong tài liệu Word

Cách để Ngừng chảy nước dãi hiệu quả

Top 6 viên uống rau xanh tốt nhất hiện nay
