12 Áng Thơ Tuyển Chọn Của Nhà Thơ Trần Thị Ngọc Oanh
Nội dung bài viết
1. KÝ ỨC MÁI TRƯỜNG
Đời sẽ trao con đôi cánh mới
Để ước mơ vượt mọi chân trời
Cổng trường xưa luôn rộng mở
Đón đàn con phiêu bạt về nơi.
Nơi dạy con yêu quê hương đất nước
Từ những nét chữ đầu đời
Dạy cách yêu thương, cách giận hờn
Biết trân trọng nghĩa tình, phân minh lẽ phải.
Chắp cánh cho chim non tập tễnh
Hướng về phía mặt trời rạng ngời
Dạy con đứng lên sau vấp ngã
Bão tố cuộc đời có bạn bên tôi.
Dạy con yêu từng tia nắng ấm
Nhớ mưa xuân tưới mát lòng người
Đông lạnh qua đi hè lại tới
Áo cha ướt đẫm giọt mồ hôi.
Lời cô giảng thuở còn thơ dại
Nâng tâm hồn lên tầm tri thức nhân gian
Để ký ức trường xưa yêu dấu
Mãi trong ngần như nắng sớm tinh khôi.

2. BỨC THƯ TÌNH CỦA NGƯỜI ĐÀN BÀ
Khi ngọn lửa tàn, tro đen rơi rụng
Vẫn còn đó hồng ửng đốm than nâu
Ấy lúc lòng người đàn bà góa bụa
Như cành trơ trụi lá đổ về đâu
Khi biển lặng không gợn sóng lăn tăn
Mây đen kéo che mờ mây hồng thắm
Ấy lúc tim người đàn bà thổn thức
Sóng cuộn trào bọt trắng xóa bờ đêm
Gió thoảng qua chơi vờn mái tóc rối
Sao bỗng dưng đổi hướng đảo chiều đi
Ấy lúc trái tim người đàn bà ấy
Thành hoang phế, thành quách cũng suy vi
Lửa cành khô bỗng hóa rừng thiêu đốt
Sóng con con vụt biển động ba đào
Ấy lúc trái tim người đàn bà ấy
Trút u sầu, cất tiếng tơ đồng vọng
Ta ngồi viết dưới ngọn đèn hiu hắt
Trốn bóng đêm vây phủ nỗi cô liêu
Để mong chờ một bình minh thức giấc
Thấy đất trời xanh mướt lá reo theo

3. NƠI XƯA CÔ ĐƠN
Ngõ nhỏ xưa vẫn còn đây
Người đi vắng
Mưa buồn rơi rả rích
Hoa xoan tím
Rụng đầy thôn quê
Hương cau thoảng
Đưa lối ta về
Vương vấn mãi
Giọt mưa dầm
Giọt mưa suông
Café đắng lịm
Thấm vào chiều
Tóc thời gian
Rối bời nỗi nhớ
Gieo tương tư
Gặt nỗi liêu xiêu
Người ơi
Còn nhớ hay quên
Hẹn ngày tái ngộ
Khi gió đông về
Xuân thì
Ai giữ được say mê?
Thước thời gian
Phủ bụi lời thề
Ai gom mà sông đầy
Ai nhen mà lửa tàn
Giờ đây gió đông thổi
Nàng Bân đan áo chờ chồng
Chốn xưa
Giờ chỉ mình ta
Mối tình chay
Sương gió đong đưa
Nung vôi những đợi chờ
Chiều xưa vọng khúc thơ sầu
Khúc quanh đời
Người xưa
Chốn cũ
Một thời... tan vào hư vô

4. NGƯỜI THẦY XƯA
Mỗi độ thu sang khai giảng
Lòng bồi hồi nhớ tiếc xưa
Bà giáo già chợt chớp mắt
Lệ ngân hà đọng mi xưa
Lật từng trang sách cũ
Kỷ niệm ấp ủ bao năm
Một sông, một đò, một bến
Tơ lòng rút cạn ruột tằm
Hạnh phúc gom từng ký ức
Đêm mơ nghe trống trường vang
Tim bỗng bồi hồi xao xuyến
Nhớ tiếng trẻ nói cười vang
Thư trò gửi về đọc mãi
Từng lời chúc thật ngọt ngào
Bao năm xa rời bục giảng
Vẫn theo con khắp nẻo nào
Mưa ướt trang giáo án cũ
Chữ nghĩa gửi lại cho đời
Một thời đứng trên bục giảng
Truyền chữ thắp sáng muôn nơi

5. VẦNG TRĂNG MẶN
Núi thì thầm lời gió
Gó kể chuyện cây xanh
Em lặng im tháng sáu
Vòng tay trống không thành
Chợ tình chưa kịp hẹn
Khói phủ kín mắt nâu
Suối xanh màu rêu cũ
Gọi hoài chẳng thấy đâu
Dệt mưa thành sợi chỉ
Vá nắng mảnh mong chờ
Ngàn năm sau vẫn thế
Gọi anh bằng vần thơ
Gửi yêu thương trong gió
Tay vụng về ngượng ngùng
Uống trăng mặn vị đắng
Để lòng đừng si mê

6. NÉN HƯƠNG TƯỞNG NIỆM
Mẹ chờ con đến phút cuối đời
Vẫn nhớ về dây nhau cắt rốn
Dẫu con đi đầu sông cuối biển
Vẫn nguyên vẹn hình hài thuở sinh
Đời con đâu chỉ khúc ca vui
Dù bây giờ trẻ hát ngân nga
Tuổi trẻ con dưới tán rừng già
Giữa tiếng bom gầm quân thù dội
Ba lô con khoác suốt dặm dài
Cây súng trên vai đi khắp nước
Đỉnh Trường Sơn đá nhọn hoắt trơ
Đông nắng tây mưa lạc chiến trường
Gác bút nghiên cùng bạn lên đường
Trái trai trẻ chưa hề hẹn ước
Mẹ tiễn con đi lệ ngầm chảy
Để con vững bước giữa phong ba
Bốn mươi năm đất nước thanh bình
Quê hương đón chàng trai hai mươi thuở ấy
Đất mẹ ôm con vào lòng vỗ về giấc ngủ
Mẹ không còn cơ hội ru con rồi
Lời muốn hát nghẹn ứ không thôi
Thắp nén hương lòng gửi lời nhắn nhủ
Tổ quốc, quê nhà, gia đình luôn bên cạnh
Hãy yên nghỉ nhé Dũng ơi!
Tháng bảy mưa ngâu như xé nát lòng người.
(Tưởng nhớ Liệt sĩ Lê Sỹ Dũng)

7. BÓNG MẸ CHIỀU QUÊ
Miền quê ấy chiều đông giá lạnh
Gió heo may bến vắng đơn côi
Gánh đời trôi giữa dòng nổi nênh
Mẹ tảo tần vượt thác nuôi con
Tháng năm mòn mỏi đôi vai gầy
Mẹ khéo se tròn vuông cuộc sống
Gó luồn kim qua sợi cỏ may
Nụ cười in vết hao gầy xưa
Chân trần dẫm nẻo ruộng đồng
Chiều nghiêng bóng mẹ lưng trời tím
Tay gầy dệt mảnh mưa rơi
Thành manh áo ấm sắc thu vàng
Vai gầy gánh cả bốn mùa
Vun sương xới nắng qua ngày dài
Năm canh ru những nhọc nhằn
Áo nâu mộc mạc gió chiều về
Nay sương phủ trắng mái đầu
Lệ rưng nhớ thuở cơ hàn xưa
Cuộc đời qua bão giông rồi
Nắng ấm hong khô giọt lệ sầu
Nhớ quê bóng mẹ chiều tà
Hoàng hôn nhuộm tím tình thương ấy
Một đời mẹ nhận khổ đau
Kết thành giọt ngọc chiều quê xưa

8. VỀ ĐẤT TỔ CÙNG EM
Xuân sang đất trời bừng sắc mới
Mình cùng em về thăm quê cha
Lập Thạch quê em vùng đất cổ
Vươn mình tỉnh giấc tựa Phù Đổng xưa
Bên dòng sông Lô đêm trăng tỏ
Ánh gươm thiêng loáng sáng sương khuya
Tượng đài uy nghiêm ghi chiến tích
Giặc Nguyên khiếp vía đến bây giờ
Quỳ bên đất tổ linh thiêng
Chữ rồng bay trên bia đá
Lưỡng quốc trạng nguyên danh muôn thuở
Mái đình cong vút đón trăng ngà
Nghé nghê như được thổi hồn
Tinh hoa lắng trong từng nét chạm
Trống hội vang rền khí thế
Hoa táo rơi đầy mặt hồ
Lập Thạch quê nghèo đá ong
Mà gái quê da trắng tóc dài
Hào khí Đông A sôi sục
Vì nước quên thân máu đào
Đình cổ rêu phong xưa cũ
Nay bừng sáng cùng đổi mới
Hội phết, hội cờ mở lối
Kết nối làng xóm gần xa
Về Lập Thạch nghe em nhé
Nghe lúa đồng ca khúc hát
Xuân sang cánh đồng bát ngát
Thêm yêu mảnh đất quê nhà
Tự hào đất tổ ông cha

9. VỀ CHỢ PHIÊN CÙNG EM
Tiếng khèn vang vách núi
Hẹn nhau về chợ phiên
Cải vàng lưng dốc núi
Ô xòe trao duyên
Về chợ cùng em nhé
Em tựa đóa rừng hoa
Chỉ gặp anh mới nở
Ấy lẽ thường người Mông
Phiên chợ hôm rực rỡ
Áo màu tím đỏ xanh
Trai bản mời thắng cố
Xôi ngũ sắc ấm tình
Say chén rượu ngô nồng
Mắt cười rạng rỡ
Say rượu, say tình lứa
Đá núi cũng nghiêng nghiêng
Nhà anh bên dốc dài
Nhà em sau núi đá
Đàn môi bên suối vắng
Dẫn lối về chợ phiên
Trao nhau câu hát đợi
Đá mềm ánh mắt trao
Gió đưa hương rừng ngát
Anh say lại càng hiền
Vó ngựa khua lốp cốp
Cỏ hoa đẫm sương đêm
Cây rừng thành đồng lõa
Váy xòe che vầng trăng

10. THU GỌI NGANG NGÕ
Thu vẫn đi ngang qua ngõ nhỏ
Đời hóa cỏ hoa dại vô tư
Mưa thu vẫn rơi trên mái tóc
Ta chạy hoài chẳng bắt kịp thu
Lời thề xưa phai màu trên cỏ
Tầm xuân thôi tím ngát vườn quê
Con đò cũ neo bờ vắng lặng
Cỏ may buồn xác xơ chiều về
Trăng vẫn mảnh mai như thuở trước
Mỗi thu sang tim lại nhói đau
Sân khuya chỉ hoa quỳnh lặng nở
Lời đắng lòng ai thấu cho nhau

11. THU VỠ
Trời xanh ngắt nắng vàng rực rỡ
Gó nhẹ nhàng xoay lá rơi
Ta nhặt được dấu chân xưa cũ
Ai bỏ quên lối nhỏ bên đường
Cánh chuồn chuồn ngơ ngác hoàng hôn
Hương lúa chín thoảng trong gió
Bài thơ dở dang từ thuở ấy
Đến bây giờ vẫn chưa trọn vẹn
Ta vội vã nhặt từng mảnh thu
Ôm vào lòng đầy nuối tiếc
Ánh trăng rơi thành se sắt
Giọt mưa xa vương nợ đời
Mùa thu nào nghiêng bên vai nhỏ
Thời gian rơi từng giọt buồn
Ngày mai, hôm nay thành kỷ niệm
Bên ta chỉ nửa mùa thu thôi

12. BẾN CŨ
Một mình em trở lại bến sông xưa
Cây đa già, con đò đâu vắng bóng
Chỉ gió chiều xoáy lòng thêm nhớ
Cỏ may gài níu bước chân qua
Kỷ niệm nào gửi lại dòng sông
Để sóng xô bờ thành bến đổ
Phù sa bồi lắng bao nỗi nhớ
Vẫn song hành tự thuở đất trời
Tre già nghiêng bóng như ai đợi
Lá xạc xào trong tiếng gió ru
Chuông chùa vọng từ xóm nhỏ
Khói lam chiều quấn quít mái tranh
Lời hẹn ước anh đánh rơi đâu
Nay chỉ mình em về nơi cũ
Lá vô tình bay, sóng vô tình vỗ
Em ôm trọn hoài niệm trong tay
Vạt cỏ may nào vương áo đầy

Có thể bạn quan tâm

Khám phá bộ sưu tập video ASMR với những lớp âm thanh hòa quyện tuyệt vời, giúp bạn thư giãn sâu và tái tạo năng lượng.

Hướng dẫn chi tiết cách kiểm tra thông tin thuê bao Viettel, Mobifone, Vinaphone chính xác nhất năm 2025

Hướng dẫn chi tiết cách chuyển đổi sim 11 số sang 10 số và cập nhật danh bạ trên điện thoại Android và iPhone một cách nhanh chóng và hiệu quả.

10 mẫu máy giặt Toshiba dung tích lớn trên 10kg đáng mua nhất hiện nay

Hướng dẫn mở và giải nén file ISO bằng WinRar
