12 Bài Thơ Xuất Sắc Về Những Ngày Cuối Thu
Nội dung bài viết
1. MONG NHỚ LÚC THU CUỐI MÙA
Ôi những ngày xưa ấy, khi ta còn bên nhau, ký ức ấy vẹn nguyên trong trái tim ta.
Mùa thu tàn như vương vấn một tình yêu đắm say, với nụ hôn trao nhau chẳng cần biết thời gian trôi qua thế nào.
Rồi xa nhau, nỗi nhớ ấy cứ vời vợi theo từng bước chân, như ngày cuối thu không chịu khép lại. Cả một bầu trời lá vàng và hương thu bay trong gió, quyện vào ánh hoàng hôn tím ngắt.
Vào cuối tháng Mười, thu đang đợi đông về, còn anh vẫn chờ đợi lời hẹn xưa. Mùa thu cuối, lời thề ấy vẫn ngọt ngào như thuở nào.
Em có nhớ cây bàng đầu ngõ không? Những lá đỏ như vẫn chờ em về. Mỗi đêm, hương quê vẫn còn đọng lại trong gió, ngọt ngào như mùi cốm mới chờ đón em trở lại.
Về đi em, để tình yêu này không bao giờ phai, để những yêu thương ấy cháy bỏng trong tim ta mãi mãi.
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn

2. THÁNG CHÍN CUỐI MÙA
Gói gọn lại những ngày thu tháng chín, lưu luyến và tiếc nuối những khoảnh khắc đẹp, tháng chín mang theo hương sắc, đi mà như vẫn còn vương vấn trong lòng.
Thu đã tàn, nhưng đông vẫn còn xa, khí trời vẫn thoảng chút hơi lạnh. Mùa thu chưa qua, nhưng đất trời vẫn mang màu sắc tươi mới của mùa cuối. Hình ảnh bãi bến sông yên bình và vườn cải đang trổ hoa, như mời gọi những nỗi xao xuyến trong lòng.
Ngày tháng chín mang đến sắc vàng tươi, hòa quyện với ánh nắng chiều. Mặt trời hạ mình xuống, từng đàn chim bay vội, để lại sau lưng những khát khao, mơ ước.
Tháng chín ơi, ta ước mong một ngày sẽ được ôm trọn mùa thu này trong vòng tay, để mùa thu quay lại, đắm say và ngập tràn hạnh phúc.
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh

3. PHỐ NÚI KON TUM
Ngày anh đặt chân đến Kon Tum vào những ngày cuối thu, núi rừng Trường Sơn như một bức tranh mờ ảo, thu hút lạ kỳ. Cảnh vật ấy để lại dấu ấn trong lòng người Sài Gòn, khiến ai cũng phải vấn vương.
Người dân nơi này thật mộc mạc, chân thành. Có em, như một người bạn đồng hành, luôn dẫn lối anh qua thung lũng xanh tươi, nơi những đoá hoa xinh xắn và những cô gái sơn nữ mang gùi hái nấm, tạo nên vẻ đẹp hoang sơ đầy cuốn hút.
Trời đất nơi đây rộng lớn, bao la, để lại trong anh cảm giác ngỡ ngàng. Nhà sàn thấp thoáng giữa Măng Đen, khu sinh thái gần gũi, khiến ai cũng muốn dừng lại, lắng đọng tâm hồn để khám phá những điều thú vị.
Vẻ đẹp của em, giữa những tảng đá, như bức tranh sống động, vóc dáng thon thả, dịu dàng. Kon Tum, mảnh đất ấy làm anh xao xuyến, bởi sự giao thoa giữa thiên nhiên hoang dã và tình người đằm thắm.
Vào cuối thu, khi nắng vàng chói chang, khắp các đồi nương đều bừng sáng. Cà phê và ngô sắn trải rộng trên đất, giáo đường gỗ cổ kính, đón chào du khách về thăm.
Kon Tum, mảnh đất hiền hòa không phô trương, là nơi làm xao xuyến tâm hồn anh. Chiều xuống, sương mờ trên những nương rẫy, mang lại cảm giác bình yên khó tả.
Ngày mai, anh sẽ rời xa mảnh đất này, rời xa em cùng những đêm đầy sao. Nhưng anh sẽ quay lại, hứa hẹn sẽ tìm đến nơi đây, nơi tiếng cồng chiêng vang vọng, và không gian huyền thoại của núi rừng Tây Nguyên.
Em cùng anh lên đồi, đón gió lành, ngắm trăng lên giữa đỉnh núi Trường Sơn!
Tác giả: Nghi Lâm

4. BIỆT THU
Thu đi, mang theo những giọt lệ ngậm ngùi, khi mùa cuối khép lại. Lá vàng rơi tựa những giọt mưa sao, lòng ta tràn ngập nỗi nhớ về những ngày thu xưa ấy.
Thu đi, mang theo làn gió heo may, nhuộm vàng khắp không gian. Hương cúc vương vấn trong nắng, mảnh trăng lẻ loi trên cao khóc thương mùa cũ.
Thu đi, lòng ta thương nhớ những ngày tháng ấy. Dù mùa thu đã tạm biệt, nhưng hẹn gặp lại mùa sau, để tình yêu này được đón đưa như thuở nào.
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh

5. NHỚ MỘT MÙA THU
Gió mùa đã sang, chiếc lá cuối cùng rơi xa, mang theo những kỷ niệm ngọt ngào. Chiều thu, nắng vàng nhạt hòa vào khói bụi, còn chiếc lá bên thềm vẫn rơi lặng lẽ, phố vắng, chỉ còn lại bước chân em.
Hoa cúc vàng giờ đã không còn kiêu sa như xưa, hoàng hôn dần tắt sau vòm lá. Gió heo may mang theo nỗi nhớ mùa thu, quẩn quanh trong không gian vắng lặng. Khóm trúc tàn tạ, xơ xác, như một phần của mùa thu đang chậm rãi nhạt nhòa.
Anh nói yêu em như thông xanh, như thể tình yêu này sẽ mãi không phai, không thay đổi. Nhưng rồi con đường xưa ấy, giờ đây lại trở nên xa lạ. Khói lam chiều nghiêng ngả, mang theo cái se lạnh cuối thu.
Ngày tháng xưa đã xa, những kỷ niệm vẫn vẹn nguyên trong trái tim anh. Miền trung du tê tái, khoác vai em giữa sương đêm, từng cánh hoa rơi xuống, mang theo những nhớ nhung vô tận.
Ngày ấy, giờ đây đã xa, dẫu vẫn nhớ em – người dưng xa lạ. Em lạc bước giữa không gian vắng lặng, tiếc nuối những phút giây đã trôi qua âm thầm. Gió giao mùa thì thầm, nhẹ nhàng tiễn đưa mùa thu cuối cùng.
Tác giả: Hồng Lĩnh

6. THU MONG NHỚ!
Thu đã cuối rồi, lòng anh chợt lặng lẽ, hưu quạnh. Em ơi, nơi quê nhà, em có cảm nhận được sự lạnh lẽo ấy không? Liệu em có nhớ những đêm dài anh thầm nhớ em? Cách biệt bởi biển lớn, đất nước chia đôi, nhưng nỗi nhớ chẳng thể xa vời.
Em yêu, liệu quê nhà có biết không? Anh nhớ em da diết trong những đêm hè, nhớ tay trong tay dạo bước dưới hàng tre xanh. Nghe tiếng cuốc kêu vang vọng giữa trời đêm, như lời thì thầm của thiên nhiên gọi bạn bè về.
Lời yêu thương của chúng ta chưa bao giờ vơi cạn. Nụ hôn trao nhau trong nỗi say đắm, trong khát khao cháy bỏng. Nhưng giờ đây, dù yêu thương vẫn đong đầy, chúng ta lại cách xa nhau như một bức tường vô hình.
Em ở nơi xây dựng quê hương giàu mạnh, còn anh nơi hải đảo, nhưng chúng ta đều cùng chung một mục tiêu, một lý tưởng. Dù ở nơi nào, trái tim anh vẫn luôn hướng về quê nhà, nơi tình yêu vĩnh cửu, nơi mà tình cảm này không bao giờ phai mờ.
Thu sắp qua, đông đã chờ đón. Em có đứng ngóng anh, chờ anh trở về? Trong lòng anh, cảm giác mong ngóng luôn cháy bỏng, bao nỗi nhớ chất chồng thành những ngày dài mong đợi.
Thu qua rồi, mang theo bao nhiêu hồi ức, để lại trong lòng anh nỗi nhớ khôn nguôi về em. Anh mong phép nghỉ, mong từng ngày, mong từng đêm để được gặp lại em, để vơi đi nỗi nhớ khi chúng ta xa cách nhau.
Tác giả: Nguyễn Thị Khánh

7. THU THÁNG TÁM
Thu về, mang theo những giấc mơ ngọt ngào, sắc hương thoang thoảng khiến lòng người bâng khuâng. Từng tia nắng sáng sớm vươn mình, như muốn nhặt lấy sương mai, xếp lại thành hình những yêu thương dịu dàng.
Thu về, trong những ngày bình dị. Lời ru của mẹ như gió, thoảng qua cánh cò, khẽ vỗ về tâm hồn. Mẹ, trong lặng lẽ, đã mang hết những lo âu và khát vọng, trao trọn cho con mình.
Thu về, nối liền những duyên tình, những lời hẹn thề không lời, như những bến nước không tên. Dù vành trăng có khuyết, thì trái tim ta vẫn đợi chờ, mong ngóng từng khoảnh khắc bên nhau.
Thu về, trong từng ngả đường của cuộc đời. Mùa mới đến, tuổi trẻ vẫn tươi xanh, rộn ràng, nhưng tháng Tám vẫn mãi là khoảnh khắc chan hòa tình thu, nhẹ nhàng, ấm áp trong mỗi bước chân đi qua.
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh

8. THU LỠ
Mưa như trút xuống trong những ngày cuối hạ, khiến bao nỗi buồn cứ lắng đọng như cánh phượng hồng tơi tả. Thu chớm về, nhưng dường như cơn cuồng phong chưa chịu buông tha, làm xao xuyến trái tim ta, tan nát cả niềm mong đợi bao ngày qua.
Cô vi lại gieo rắc vào Đà Nẵng, miền Trung oằn mình trong đau thương. Em ơi, anh lại phải lên đường, bỏ lại những tháng ngày yêu thương để bước vào tâm dịch, gác lại mọi lo âu.
Với niềm tin và nhiệt huyết, anh cùng cả dân tộc chung sức, quyết tâm đánh đuổi kẻ thù chung. Truyền thống ấy, bản hùng ca bất diệt, sẽ luôn sống mãi trong lòng mỗi người Việt.
Đất nước ta từng trải qua bao cuộc chiến, không gì có thể khuất phục. Cô vi rồi sẽ bị đánh bại, và khi dịch qua đi, mùa thu lại sẽ trở lại trong lành, thắm đượm yêu thương. Em yêu, lòng anh tha thiết mong ngày đó đến.
Việt Nam, đất nước ngàn năm bất diệt, với sức mạnh đoàn kết và chí quật cường của Đảng và nhân dân. Khắp mọi miền, mỗi người dân đều góp sức vào công cuộc chiến đấu, giãn cách xa, nhưng lại gần trong trái tim.
Vì dân tộc, vì non sông, chúng ta phải vững bước hướng tới tương lai. Dịch bệnh rồi sẽ qua, và giấc mơ ấy sẽ không còn xa. Hạnh phúc sẽ đến, vui mừng lấp đầy những tháng năm dài chờ đợi.
Tác giả: Đào Mạnh Thạnh

9. TRÁI TIM MÙA THU
Mùa thu ngày xưa và mùa thu hôm nay, như những mùa thu nức nở vẫn vẹn nguyên. Những mùa thu ấy, mỗi lần về lại khắc sâu trong lòng những cảm xúc vô cùng khó quên.
Ngày thu khi xưa, vắng bóng một bờ vai, để thu ngơ ngác lặng thinh trong đêm dài. Những ngọn đèn lẻ loi, như chính trái tim cô đơn trong mùa thu ấy.
Sương thu rơi nhẹ nhàng, lặng lẽ giăng mắc trong tim ta, chờ đợi một mùa ngâu, chờ bước chân em trên cầu Ô Thước, như một lời hẹn chưa hoàn thành.
Thu lặng lẽ lùi vào ký ức, để lại hương hoa sữa nồng nàn, và mùi cốm thơm của mùa lúa mới. Trời thu xanh thẳm, mênh mang như chính những nỗi niềm trong lòng ta.
Ôi, những trái sấu vàng trên cành, như những nốt nhạc vút cao trong bầu trời thu. Tiếng lòng thu ngọt ngào, nghe như lời hát dịu dàng của mùa thu năm trước.
Mùa thu này, ta một mình bước đi trên con đường vắng. Một mùa sương mù mênh mang, nhưng lòng ta thanh thản, ngỡ như thu là một phần của cuộc sống, thảnh thơi đến lạ.
Biển rồi cũng có ngày cạn, đá cũng sẽ mòn theo thời gian. Nhưng trái tim yêu thương vẫn luôn vẹn nguyên, như một tình yêu thuần khiết, không phai nhạt theo năm tháng.
Trên con đường xa xôi, ta hát khúc ca của sự tự do, của niềm thanh thản trong lòng. Phía trước là bầu trời rộng lớn, nơi ta nghe thấy lòng mình hòa vào tiếng thu dịu dàng.
Tác giả: Thanh Hà

10. HẸN MÙA
Thu đã chín, những ngày ngắn dần, nhưng ta vẫn muốn giữ lại chút hương, chút sắc màu của mùa. Gói gọn lại, để dành cho mùa sau, như những hạt giống cho những ước mơ mai sau. Mùa thu đâu có tàn, chỉ là một vòng quay mới lại bắt đầu.
Em đã sống trọn vẹn trong những ngày thu ấy, khi nắng vàng sánh trên mọi nẻo đường. Tay em từng vuốt nhẹ ánh trăng ngà, trong lòng đầy ắp những mộng ước về mùa thu mới, về những yêu thương đang chờ đợi.
Thu đi rồi, nhưng em vẫn chờ đợi thu tới. Một mùa thu rực rỡ sẽ lại quay về, với những tia nắng mai hồng sáng ngời, và ánh mắt biếc xanh như chính mùa thu ấy, trong vời vợi niềm mong nhớ.
Tạm biệt, mùa thu, trong vòng tay ấm áp. Chúng ta chia tay, nhưng thu vẫn đọng lại trong từng bước đi, trong những ánh nắng chiều tà. Em ở lại với mùa thu qua đi, còn anh mang theo những nhớ nhung đọng lại trong trái tim.
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh

11. THỜI KHẮC GIAO MÙA
Chắt chiu những tia nắng cuối cùng của mùa hè, cơn giận hờn của mùa nóng dường như đã dần tắt. Phải chăng cái nóng nực như lửa thiêu, giờ đây đã nhường bước cho sự nhẹ nhàng của thu, khi mưa rơi, làm dịu mát không gian?
Lập thu đã đến gần, những ngày nắng nóng tưởng chừng vĩnh viễn, giờ chỉ còn là một ký ức xa xăm. Hương ổi thơm ngào ngạt quanh nhà, vườn bưởi cũng đã bắt đầu chín vàng, mùi ngọt lành phả vào không khí, báo hiệu mùa thu đến gần.
Mùi sấu chín từ sau nhà thơm lừng, trái xanh, trái chín cùng nhau trĩu cành. Trời thu dần chuyển sắc xanh biếc, tiếng sáo diều lại vút lên trên nền trời, tạo nên một khúc nhạc du dương đầy mê hoặc trong chiều mát lành.
Thu về, mang theo những cảm xúc nhẹ nhàng, ngọt ngào. Dù còn vương chút nhớ nhung về mùa hạ, nhưng thu đến như một lời chia tay thanh thoát. Và nếu một ngày, nắng vẫn bừng lên, xin đừng giận, vì đó chỉ là nắng cuối hè, chỉ là lời chào đón thu trở lại.
Tháng tám vẫn đứng đó, chờ đón thu sang. Những ngày thu sẽ mang đến vẻ đẹp dịu dàng, thanh thoát, khiến lòng người không khỏi ngẩn ngơ.
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn

12. THU CUỐI MÙA
Thu đã chạm ngưỡng cuối cùng, những chiếc lá vàng đã bớt rơi, để lại trong lòng anh một nỗi xao xuyến khôn nguôi. Mùa thu qua, gió heo may vờn qua những con phố, những cơn gió nhẹ nhàng mang theo ký ức xưa.
Chúng ta đã qua thời nông nổi, khi mà những cảm xúc chỉ biết đến sự tươi mới, trong trẻo của tuổi trẻ. Nay đã không còn những ngày vô tư ấy, thay vào đó là những suy tư, những hoài niệm về những ngày tháng ấy.
Em đã từng là cô gái ở độ tuổi đôi mươi, đầy xao xuyến và ngọt ngào trong tình yêu đầu đời. Anh vẫn còn nhớ những ánh mắt trong sáng, những giọt mưa rơi và nụ cười bẽn lẽn khi em đứng trú mưa, thật dễ thương biết bao.
Chúng ta trao nhau hy vọng, cùng nhau bước đi trên con đường nhỏ, giữa những cánh đồng cỏ mềm. Những bước chân nhẹ nhàng in dấu trên con đường ấy, như một kỷ niệm ngọt ngào không thể nào quên.
Anh nhớ rõ khoảnh khắc đó, khi tim anh như đập nhanh, khi những lời yêu thương vội vàng thốt ra, tuy bối rối nhưng đầy tình cảm. Lời em đáp lại, nhẹ nhàng, ngọt ngào giữa không gian thu tĩnh lặng, khiến trái tim anh rung động không thôi.
Ngày nay, khi tuổi trẻ đã qua, tóc đã điểm sương, chúng ta chỉ còn lại những ký ức đẹp đẽ về một tình yêu trong sáng. Và dù cho thời gian trôi qua, những câu chuyện ấy vẫn mãi nằm trong tâm trí, cho dù thu đã về cuối mùa.
Tác giả: Nghi Lâm

Có thể bạn quan tâm

Snap Me Up - Ứng dụng báo thức khiến bạn không thể quay lại giấc ngủ một cách dễ dàng.

Bạn có biết mỗi loại chè chứa bao nhiêu calo?

Phương pháp Thực hiện Vệ sinh Trường học Hiệu quả

Cách Để Yêu Thích Việc Đến Trường

Khung cảnh bình minh trên cánh đồng hiện lên với vẻ đẹp tuyệt mỹ, đẹp đến nao lòng.
