12 Bài văn mẫu tả cây gạo lớp 4 ấn tượng nhất
Nội dung bài viết
1. Bài văn mẫu tả cây gạo số 4 đặc sắc
Nắng xuân ấm áp như bàn tay mẹ dịu dàng đánh thức vạn vật sau giấc ngủ đông dài. Những tia nắng vàng tươi ấy đã thổi bùng lên ngọn lửa đỏ rực từ muôn nụ hoa gạo e ấp. Cây gạo cổ thụ đầu làng tôi bỗng chốc khoác lên mình tấm áo choàng lộng lẫy nhất.
Từ xa nhìn lại, cây gạo như ngọn đuốc khổng lồ rực cháy giữa trời xuân. Thân cây sần sùi nâu đen như lớp da rồng cổ tích, gốc cây to lớn phải ba người ôm mới xuể. Những đường gân thời gian in hằn trên lớp vỏ xù xì. Từ gốc đồ sộ ấy, thân cây vươn thẳng lên trời cao rồi tỏa ra vô số cành lớn nhỏ. Những cành lớn như những cánh tay vững chãi đỡ lấy những cành con mảnh mai vươn dài đón nắng, đùa giỡn cùng làn gió xuân. Có những cành cây mềm mại uốn cong xuống tận gốc, tạo thành chiếc cổng vòm thiên nhiên tuyệt đẹp. Lá gạo lúc này còn thưa thớt, những chiếc lá non xanh biếc như những ngôi sao nhỏ lấp lánh giữa rừng hoa đỏ.
Hoa gạo nở rộ, năm cánh hoa đỏ thắm mịn màng ôm ấp nhụy hoa điểm những chấm tím than. Cả cây gạo như khoác tấm áo choàng đỏ rực, từng bông hoa là những viên ngọc lửa lung linh. Những nụ hoa còn e ấp như những ngọn nến chưa cháy, chờ nắng xuân ấm áp sẽ bừng nở. Hương hoa gạo nồng nàn quyến rũ gọi bầy chim về tụ hội. Nào chích chòe, sáo sậu, cu gáy... tất cả tạo nên bản hòa ca rộn rã. Chú vành khuyên nhỏ nhắn đậu trên cành, cất tiếng hót trong trẻo:
"Bao giờ cho đến tháng ba
Hoa gạo rụng đỏ, bà già cất chăn"
Khi hoa gạo nở rộ rồi rụng đỏ cả một góc trời, ấy là lúc xuân đã chín, hè sắp sang. Những cánh hoa đỏ thắm ấy như những tấm thiệp hồng báo tin trời đất ấm áp đã về với làng quê yên bình.


2. Bài văn mẫu tả cây gạo số 5 đầy cảm xúc
Đầu làng tôi sừng sững một cây gạo cổ thụ, như người lính canh thầm lặng của quê hương. Mỗi sớm mai, từ khung cửa nhỏ, tôi thường dành những phút đầu ngày để ngắm nhìn dáng cây thân thuộc ấy.
Trong đôi mắt trẻ thơ của tôi, cây gạo như một nghệ sĩ tài ba thay đổi trang phục theo mùa. Hè về, cây xòe tán rộng như chiếc ô khổng lồ che nắng cho những chuyến đò ngang. Thu sang, cây trở thành người thợ dệt tài hoa, đêm đêm nâng vầng trăng vành mọng, dệt những sợi tơ trăng vàng óng xuống làng quê. Đông tới, cây gạo khoác lên mình vẻ đẹp kiêu hùng của chàng lực sĩ, những cành cây cuồn cuộn cơ bắp như đang nâng đỡ cả bầu trời xám nặng.
Nhưng đẹp nhất phải kể đến khi xuân về. Một sớm tinh mơ, sau trận mưa xuân lất phất, cây gạo bỗng bừng lên sức sống mới. Từ xa, cả cây như một mâm xôi gấc khổng lồ đỏ rực. Tôi chợt nhớ đến hình ảnh mẹ tôi mỗi dịp Tết đến, lặng lẽ dậy từ canh khuya đồ xôi cúng tổ tiên. Cây gạo cũng như mẹ hiền, âm thầm chuẩn bị món quà xuân dâng tặng làng quê. Sắc đỏ hoa gạo như má hồng thiếu nữ, như yếm thắm cô gái quê, báo hiệu một mùa xuân mới tràn đầy sức sống.
Cây gạo ấy đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ của mỗi người dân quê tôi, như một người bạn, một nhân chứng cho những kỷ niệm ngọt ngào nhất.


3. Bài văn tả cây gạo số 6 - Bức tranh quê sống động
Làng Xuân Ngọc quê em tựa như được bao bọc bởi những cây gạo kiêu hãnh. Những tán lá xanh nhạt xòe rộng như bàn tay ấm áp của mẹ hiền. Thân cây sừng sững như cột đình làng, thẳng tắp vươn lên trời cao, cành cây tỏa ra tứ phía như những cánh tay lực lưỡng của dũng sĩ. Mỗi dịp Tết trồng cây, các bậc cao niên lại chăm chút từng gốc gạo bằng tất cả tình yêu thương.
Khi tháng ba về, cây gạo khoác lên mình tấm áo mới rực rỡ. Những nụ hoa đỏ sẫm như chén rượu mừng xuân của các cụ, e ấp trên những cuống hoa mảnh mai. Khi nở, hoa gạo bung xòe như những chiếc đĩa ngọc, sắc đỏ hồng tươi thắm làm say đắm lòng người. Giữa nắng tháng tư chói chang, cả rừng hoa gạo bừng lên như muôn ngàn ngọn lửa thiêng thắp sáng cả bầu trời. Sớm chiều, từng đàn chim kéo về tụ hội: sáo sậu líu lo, cu gáy thủ thỉ, vành khuyên ríu rít... tạo nên bản giao hưởng rộn rã chào mừng lễ hội hoa gạo.
Hoa tàn, quả kết. Cuối hạ, những trái gạo chín nở bung ra như những đóa hoa trắng muốt. Những bông gạo mềm mại tựa tấm khăn voan của thiếu nữ, mang theo hạt giống mới phiêu du cùng làn gió đến những miền đất xa.
Cây gạo không chỉ là niềm tự hào của làng quê em, mà còn là điềm báo mùa màng bội thu, là nhịp cầu nối giữa đất trời và lòng người.


4. Bài văn tả cây gạo số 7 - Người lính già của làng quê
Mỗi lần về thăm quê ngoại, điều đầu tiên đập vào mắt tôi chính là dáng vẻ uy nghi của cây gạo già đầu làng. Từ xa nhìn lại, cây gạo sừng sững như một dũng sĩ canh giữ bình yên cho xóm làng. Với chiều cao hơn 30 mét, thân cây thẳng tắp vươn lên trời xanh, lớp vỏ xù xì điểm những chiếc gai nhọn như áo giáp của người lính. Những cành cây to khỏe vươn dài như cánh tay lực lưỡng đón nhận tinh hoa của đất trời.
Lá gạo hình chân vịt, xanh biếc khi còn non và chuyển vàng khi về già. Nhưng đẹp nhất phải kể đến mùa hoa nở - cả cây bừng lên sắc đỏ rực rỡ. Từng bông hoa đỏ thắm như ngọn lửa nhỏ, nhụy hoa kiêu sa điểm tô thêm vẻ lộng lẫy. Cả cây gạo khi ấy trở thành bữa tiệc của chim trời, nào chích chòe, sáo sậu, chào mào... cùng nhau hòa ca trong điệu nhạc rộn ràng.
Trải qua bao mùa mưa nắng, bao trận bão tố, cây gạo vẫn hiên ngang đứng đó, trở thành nhân chứng sống cho sự đổi thay của làng quê và những thế hệ lớn lên dưới bóng mát của nó. Cây gạo không chỉ là một phần của cảnh quan, mà đã trở thành biểu tượng thiêng liêng, là nỗi nhớ da diết trong lòng mỗi người con xa quê.


5. Bài văn tả cây gạo số 8 - Biểu tượng làng quê
Trong khi nhiều làng quê tự hào với cây đa cổ thụ, làng em lại nổi tiếng với cây gạo sừng sững như người khổng lồ hiền lành. Cây gạo đã trở thành niềm kiêu hãnh của cả làng, được mọi người nâng niu, chăm sóc.
Lá gạo xanh nhạt, xòe rộng như bàn tay ấm áp của người mẹ. Thân cây to lớn như cột đình làng, vươn thẳng lên trời cao, những cành cây tỏa ra tứ phía như cánh tay vạm vỡ của người hùng. Hàng năm, cứ đến Tết trồng cây, các cụ cao niên lại cùng nhau chăm bón cho cây như một nghi thức truyền thống.
Tháng ba về, cây gạo khoác lên mình tấm áo mới rực rỡ. Những nụ hoa đỏ thẫm như chén rượu mừng xuân của các cụ, e ấp trên những cuống hoa mảnh mai. Khi nở, hoa gạo bung xòe lộng lẫy, từng cánh hoa đỏ tươi như ngọn lửa nhỏ thắp sáng cả góc trời. Thân cây sần sùi với những chiếc gai nhọn như vũ khí tự vệ, chứng tỏ sức sống mãnh liệt trước thử thách của thời gian.
Hoa tàn, quả kết. Đầu tháng bảy, những trái gạo chín nở bung ra như những đóa hoa trắng muốt. Những bông gạo mềm mại tựa tấm voan thiếu nữ, mang theo hạt giống mới du ngoạn khắp chân trời. Cây gạo không chỉ là một phần của cảnh quan, mà đã trở thành ký ức đẹp đẽ trong tâm hồn mỗi người dân quê, là điểm tựa tinh thần của bao thế hệ.


6. Bài văn tả cây gạo số 9 - Vũ điệu bốn mùa
Cây gạo già mỗi năm lại tái sinh sức sống diệu kỳ, những cành cây oằn mình nâng đỡ hàng ngàn đóa hoa đỏ thắm cùng bản hợp xướng rộn ràng của chim trời. Chỉ một làn gió thoảng hay tiếng vỗ cánh của đôi chim mới đến cũng đủ khiến những bông hoa rực rỡ rời cành, xoay tít trong không trung như những chiếc chong chóng lửa đỏ.
Thuộc loài thân gỗ cao từ 15-20m, cây gạo sở hữu dáng đứng thẳng tắp với tán lá rộng mở. Lớp vỏ nâu sần sùi điểm xuyết những chiếc gai kiêu hãnh, lá kép hình chân vịt xanh thẫm thường rụng khi mùa khô về. Nhưng đẹp nhất phải kể đến những đóa hoa đỏ rực rỡ nở vào giao mùa xuân-hạ, mỗi bông gồm năm cánh dày mịn xòe rộng như bàn tay chào đón nắng ấm.
Thời gian trôi, những đóa hoa rực rỡ dần nhường chỗ cho quả gạo căng tròn. Bên trong mỗi quả là cả một thế giới tinh khiết với những sợi bông mềm mại như tơ trời. Khi chín, quả gạo nở bung như những nồi cơm gạo mới, trắng muốt dưới ánh mặt trời, treo lơ lửng trên cành như hàng ngàn chiếc đèn lồng thiên nhiên.
Khi mùa hoa qua đi, cây gạo trở về với vẻ trầm mặc vốn có, đứng đó như một ngọn hải đăng dẫn lối cho những chuyến đò quê và những tâm hồn tha hương tìm về nguồn cội. Cây gạo không chỉ là một phần của cảnh quan, mà đã trở thành nhịp đập của quê hương.


7. Bài văn tả cây gạo số 10 - Người canh giữ thời gian
Mỗi độ hè về, sắc đỏ rực rỡ của hoa gạo lại nhuộm thắm những nẻo đường quê. Cây gạo đầu làng em đứng đó như một vệ sĩ trầm lặng, kiên nhẫn canh giữ cho mảnh đất quê hương.
Theo lời kể của ông nội, cây gạo đã chứng kiến biết bao thế hệ lớn lên rồi đi xa. Gốc cây đồ sộ phải sáu bảy đứa trẻ nối tay nhau mới ôm xuể, những chiếc rễ nổi ngoằn ngoèo như những con trăn đá ngủ quên dưới bóng mát. Thân cây sừng sững như cột chống trời, những cành lớn vươn dài như cánh tay vẫy chào bầu trời xanh thẳm.
Khi tháng ba về, cây gạo bừng tỉnh giấc, thắp lên ngàn ngọn lửa đỏ rực. Những nụ hoa căng mọng như chén rượu mừng xuân của ông, khi nở bung tỏa sắc đỏ thắm khắp cánh đồng. Sớm mai hay chiều tà, từng đàn chim tụ hội về đây - nào sáo sậu, sáo đen, vành khuyên - tạo nên bản giao hưởng rộn rã chào mừng lễ hội mùa xuân.
Hạ sang, quả gạo chín nở bung những múi bông trắng muốt. Những sợi tơ trời mỏng manh mang theo hạt giống mới phiêu du cùng làn gió, như những cánh thiên thần nhỏ bé gieo mầm sự sống. Cây gạo không chỉ là chứng nhân của thời gian, mà còn trở thành biểu tượng thiêng liêng trong tâm thức mỗi người con xa quê, là điểm tựa để hướng về những ký ức ngọt ngào nhất.


8. Bài văn tả cây gạo - Bức tranh thiên nhiên sống động
"Tháng ba về, ai đã thả lửa đam mê lên bầu trời rực cháy?" Những đóa gạo đỏ thắm như ngọn đuốc thiên nhiên, báo hiệu khúc giao mùa xuân-hạ. Trên khắp miền quê Việt, những thân gạo sừng sững vươn lên từ lũy tre làng, điểm xuyết bầu trời bằng những chấm lửa hồng rực rỡ.
Hoa Gạo, hay Mộc Miên - cái tên gợi nét hoài cổ mà ấm áp lạ thường. Sắc đỏ ấy xua tan giá lạnh đông tàn, mang đến hơi ấm dịu dàng của giao mùa. Cả làng quê như bừng sáng dưới ánh lửa hoa gạo, tương phản tuyệt đẹp với nền trời xanh thẳm. Những con đường làng bỗng thành bức tranh thủy mặc sống động khi hoa gạo đỏ rực níu chân lữ khách.
Tuổi thơ tôi gắn liền với những trưa hè nhặt hoa gạo rụng, xâu thành vòng ngây ngô mà hạnh phúc. Từng đóa hoa như chiếc đèn lồng tí hon, chao nghiêng trong gió rồi đáp xuống đất nhẹ nhàng. Lớn hơn, mỗi mùa hoa nở lại báo hiệu mùa thi đến, chúng tôi thường tụ tập dưới gốc gạo già ôn bài, được cây che chở như vòng tay mẹ hiền.
Giờ xa quê, giữa phồn hoa đô thị, tôi vẫn thường mơ về hình ảnh những đóa 'đèn lồng' đỏ thắm ngày nào. Chúng trở thành ký ức thiêng liêng, in sâu vào tâm khảm - biểu tượng của một miền quê yêu dấu.


9. Cây gạo đầu làng - Chứng nhân thời gian
Đầu làng tôi sừng sững một cụ gạo già, như người lính gác trầm tư đứng đó qua bao mùa thay lá. Mỗi mùa qua đi, cây lại khoác lên mình vẻ đẹp riêng khiến lòng người xao xuyến.
Hoa gạo, hay mộc miên - cái tên dân dã mà đầy thi vị. Thân cây nâu bạc phếch màu thời gian, những chiếc gai lưa thưa như dấu tích của năm tháng. Cành cây vươn lên kiêu hãnh, càng già càng vững chãi như bàn tay của đất trời.
Xuân sang, cây gạo bừng lên sắc đỏ rực rỡ, như ngọn đuốc khổng lồ thắp sáng cả góc trời. Hè về, tán lá xanh mướt tỏa bóng mát như chiếc ô khổng lồ. Thu đến, cây gạo trở thành bạn của trăng, cùng lũ trẻ phá cỗ đêm rằm. Đông tới, cây trút lá để dồn nhựa sống cho mùa hoa mới.
Từ xa nhìn lại, cây gạo như mâm xôi gấc khổng lồ giữa trời. Hoa rụng xuống báo hiệu tháng ba về, đi vào ca dao như nhịp điệu của đời sống làng quê. Cây gạo không chỉ là cảnh sắc mà còn là chứng nhân lặng lẽ ghi lại bao đổi thay của làng quê qua năm tháng.
Người làng tôi coi cây gạo như báu vật, mong cây mãi xanh tươi để tiếp tục ghi lại những trang đời mới của quê hương.


10. Khúc dạo đầu về loài cây biểu tượng - Cây gạo phiên bản số 1
Nổi bật giữa trời quê như một lâu đài cổ tích là dáng đứng uy nghi của cây gạo già. Trải qua bao thăng trầm thời gian, cây vẫn đứng đó như chứng nhân lặng lẽ của làng quê, trở thành biểu tượng thiêng liêng trong tâm thức mỗi người con xa xứ.
Thân cây sần sùi như bàn tay lao động, ôm trọn trong mình những câu chuyện cổ tích. Rễ cây ngoằn ngoèo như những con trăn đất khổng lồ, bám chặt vào lòng mẹ đất. Tán cây vươn rộng như chiếc ô khổng lồ, che chở cho cả một góc làng.
Mỗi độ xuân về, cây khoác lên mình tấm áo đỏ rực - những bông hoa gạo như ngọn lửa thiêng thắp sáng cả vùng trời quê. Khi hè sang, những trái gạo chín mở ra lớp bông trắng muốt, mang theo bao ước mơ phiêu du cùng ngọn gió đồng nội.
Cây gạo không đơn thuần là loài thực vật, mà đã trở thành linh hồn của làng quê. Dẫu thời gian có trôi, hình ảnh ấy vẫn mãi nguyên vẹn trong ký ức những đứa con xa quê như bản tình ca bất tận về nguồn cội.


11. Khúc tráng ca về cây gạo - Phiên bản số 2
Làng quê em tựa như bức tranh thủy mặc điểm xuyết bởi những tán gạo xanh mát. Những cây gạo già trở thành chứng nhân thầm lặng, che chở cho bao thế hệ trẻ thơ với bóng râm dịu ngọt tuổi thơ.
Thân cây vững chãi như cột đình làng, cành lá xòe rộng tựa vòng tay ấm áp đón chào. Mỗi độ xuân về, nụ hoa ửng hồng như đôi má thiếu nữ, e ấp trong sương mai. Khi nắng tháng ba chan hòa, cả vòm cây bừng lên sắc đỏ rực rỡ - những đóa gạo nở xòe như chiếc quạt lụa điểm trang cho bầu trời quê.
Bốn mùa qua đi, cây gạo trở thành nhạc trưởng của dàn đồng ca thiên nhiên. Bình minh lên, từng đàn chim thi nhau hòa âm trên những cành cao. Chiều về, tán lá xào xạc kể chuyện ngày xưa...
Hạ tàn, những trái gạo chín mở lòng hiến dâng lớp bông trắng muốt. Gió đồng nội nâng niu từng sợi tơ trời, mang theo hương đồng gió nội đi khắp phương trời.
Cây gạo không chỉ là loài cây - đó là linh hồn của mảnh đất quê hương, là nhịp đập rộn ràng báo hiệu mùa vàng no ấm, là ký ức ngọt ngào trong tâm khảm mỗi người con xa xứ.


12. Bản hùng ca về cây gạo - Phiên bản số 3
Cây gạo - biểu tượng thiêng liêng in sâu vào tâm thức làng quê Việt, cùng với cây đa, mái đình, ngôi chùa tạo nên bức tranh đồng quê đậm chất dân dã. Khác với vẻ sum suê của cây đa, cây gạo vươn cao với dáng vẻ khẳng khiu nhưng kiêu hãnh, đứng sừng sững như người lính gác trung thành canh giữ bình yên cho xóm làng.
Mỗi độ xuân về, cây gạo thắp lên ngọn lửa đỏ rực trời quê, những đóa hoa như những ngọn đèn lồng thiên nhiên thắp sáng cả vùng trời. Ở chùa Hương, hoa gạo nhuộm đỏ cả dải suối Yến, tạo nên khung cảnh nên thơ khiến du khách ngỡ ngàng gọi đó là "hoa tình yêu".
Cây gạo không chỉ đẹp mà còn giàu ý nghĩa văn hóa. Từ Tây Nguyên với cây Pơ lang trong lễ hội đâm trâu, đến những chiếc đệm bông gạo nổi tiếng của người Thái Mai Châu - tất cả đều thấm đẫm hồn quê. Gỗ gạo trắng mịn làm quan tài, nhựa cây dùng bẫy chim, thậm chí màu hoa gạo còn trở thành chuẩn mực cho son môi cao cấp phương Tây.
Trải qua ngàn năm, cây gạo như nhân chứng lặng thầm của bao thế hệ. Đối với người xa quê, bóng dáng cây gạo trở thành dấu hiệu nhận biết quê nhà, nơi có mẹ già, vợ hiền đang ngóng đợi. Cây gạo không đơn thuần là loài thực vật, mà đã trở thành một phần máu thịt không thể tách rời của hồn Việt.


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn chi tiết cách tạo danh sách phát nhạc trên Youtube

Mâm cơm cuối tuần dễ làm khiến cả gia đình đều phải khen ngợi

Hướng dẫn chi tiết cách trích xuất hình ảnh Thumbnail từ video YouTube một cách dễ dàng và hiệu quả.

Hướng dẫn cách tải phụ đề YouTube nhanh chóng và hiệu quả

Những bí quyết giúp tóc bạn luôn tỏa hương tự nhiên suốt cả ngày mà mọi cô nàng không thể bỏ qua.
