12 Bài văn mẫu xúc động nhất về người ông đáng kính (dành cho học sinh lớp 7)
Nội dung bài viết
1. Bài văn mẫu cảm nhận sâu sắc về người ông kính yêu (Mẫu số 4)
Ông nội em - vị đại tá quân đội đã về hưu, trải qua gần trọn cuộc đời nơi biên cương xa cách, nay mới có dịp sum vầy cùng gia đình. Niềm vui lớn nhất của ông chính là được chăm lo cho đàn cháu nhỏ.
Mỗi bình minh, ông dẫn đầu đoàn cháu nội ngoại như một vị chỉ huy nhí, cùng nhau tập thể dục dọc con đường làng thơm mùi lúa mới. Gió sớm trong lành, nắng mai ấm áp, ông dạy cháu cách tận hưởng hương vị quê hương. Sau buổi tập, ông ân cần hướng dẫn các cháu vệ sinh cá nhân, chuẩn bị đến trường. Nhìn đàn cháu khoanh tay lễ phép chào ông, ánh mắt ông ánh lên niềm hạnh phúc khôn tả.
Tác phong quân nhân của ông thể hiện qua từng công việc nhỏ. Mọi việc đều được ông lên kế hoạch tỉ mỉ: "Làm việc như chiến đấu, phải có chiến lược rõ ràng". Nhờ ông, ngôi nhà luôn gọn gàng ngăn nắp, mỗi vật có vị trí riêng. Cách dạy cháu của ông nhẹ nhàng mà hiệu quả, khiến cả bà cũng hài lòng.
Dù trải qua bao năm quân ngũ, tâm hồn ông vẫn giữ nguyên vẹn chất phác của người nông dân. Khu vườn khô cằn ngày nào giờ xanh mướt nhờ bàn tay ông chăm bón. Mùa nào thức nấy, trái ngọt quanh năm - đó là tình yêu thương ông dành cho gia đình.
Ông mãi là người em kính trọng nhất. Em chỉ mong ông luôn khỏe mạnh để dìu dắt chúng em trên đường đời.

2. Bài văn mẫu tri ân người ông kính yêu (Mẫu số 5)
Trong gia đình, ông nội là ngọn núi cao vững chãi, là điểm tựa tâm hồn thiêng liêng nhất của em. Ở tuổi bảy mươi tư, ông vẫn giữ được sự minh mẫn hiếm có của một cán bộ nhà nước đã về hưu.
Mỗi sớm mai, hình ảnh ông dậy sớm đi bộ rồi ân cần đưa em tới trường đã trở thành nếp sinh hoạt đẹp đẽ. Ông nghiêm khắc nhưng không kém phần bao dung mỗi khi chúng em mắc lỗi. Khu vườn nhà xanh mướt quanh năm chính là minh chứng cho tình yêu thiên nhiên và đôi tay khéo léo của ông.
Những buổi chiều cùng ông chăm sóc vườn tược là khoảnh khắc em trân quý nhất. Ông dạy em cách nâng niu từng mầm cây: "Chăm cây như dưỡng người, phải thật tâm thì mới đơm hoa kết trái". Những trái ngọt đầu mùa bao giờ cũng được ông hái cho các cháu thưởng thức trước tiên.
Em nguyện cầu ông luôn khỏe mạnh để mãi là cây đại thụ che chở cho cả gia đình. Tình yêu thương và sự kính trọng dành cho ông trong em sẽ không bao giờ phai nhạt.

3. Bài văn mẫu tri ân người ông kính yêu (Mẫu số 6)
Mái ấm gia đình là món quà quý giá nhất đời người - nơi ươm mầm yêu thương và chắp cánh những ước mơ. Ở đó, ông nội hiện lên như cây cổ thụ vững vàng, là điểm tựa tinh thần mà em vô cùng kính trọng.
Ông em - người lính Trường Sơn năm xưa, đã dành trọn tuổi thanh xuân nơi chiến trường ác liệt. Năm 1954, theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, ông lên đường nhập ngũ. Những câu chuyện chiến trường ông kể cho em nghe thấm đẫm mồ hôi, nước mắt và cả máu của đồng đội. Chiến tranh khốc liệt là thế, nhưng không làm nhụt chí người lính kiên trung. Ông tiếp tục tham gia kháng chiến chống Mỹ, để rồi trở về với vết thương trên chân - chứng tích của lòng dũng cảm.
Mỗi khi trái gió trở trời, em thường đỡ ông đi lại, chăm sóc những chậu cây ông yêu quý. Bài thơ "Thương ông" bỗng hiện về trong ký ức, như lời đồng cảm sâu sắc. Dù bị mất giấy tờ chứng nhận thương binh sau trận lũ, ông vẫn bình thản: "Chiến đấu vì Tổ quốc chứ đâu phải vì huân chương". Tấm lòng cao cả ấy khiến em càng thêm ngưỡng mộ.
Qua những câu chuyện thời chiến, ông dạy em về tình đồng đội thiêng liêng, về tinh thần lạc quan giữa mưa bom bão đạn. Ông là báu vật của gia đình, là tấm gương sáng về đức hy sinh và lòng nhân ái. Em nguyện sẽ sống xứng đáng với những gì ông đã truyền dạy.

4. Bài văn mẫu tri ân người ông kính yêu (Mẫu số 7)
Ông nội - ngọn núi vững chãi trong trái tim em, là tấm gương sáng ngời về lối sống và nhân cách. Dù đã gần tám mươi xuân, ông vẫn giữ được dáng vẻ khỏe khoắn đáng ngưỡng mộ.
Mái tóc bạc phơ cùng chòm râu dài khiến ông giống như ông Tiên bước ra từ cổ tích. Đôi mắt tuy đã mờ nhưng vẫn ấm áp tình thương. Sức khỏe phi thường của ông đến từ nếp sống kỷ luật: sáng tập tạ, chiều chạy bộ cùng cháu, ăn uống điều độ với chén rượu nhỏ mỗi ngày. Em học được từ ông bài học quý giá về tính tự giác - không bao giờ để việc riêng ảnh hưởng đến học tập.
Căn phòng gọn gàng của ông phản chiếu một đời sống ngăn nắp, tiết kiệm. Ông luôn từ chối quà cáp, chỉ mong dành dụm cho cháu ăn học. Mỗi khi gia đình có mâu thuẫn, ông lại như cây đại thụ tỏa bóng mát hòa giải, nhắc nhở mọi người giữ gìn hòa thuận.
Em như bóng hình nhỏ bên ông, được ông dạy từng li từng tí: cách tiêu tiền hợp lý, làm đồ chơi Trung thu, câu cá... Ông còn là vị quân sư khôn ngoạn mỗi khi em gặp khó khăn. Tình yêu thương ông dành cho em thiêng liêng và ấm áp vô cùng.
Em nguyện sống xứng đáng với những bài học quý giá ông truyền dạy, cố gắng học thật giỏi để làm ông vui lòng. Mong ông mãi là cây cao bóng cả tỏa mát cho gia đình.

5. Bài văn mẫu tri ân người ông kính yêu (Mẫu số 8)
Tuổi thơ tôi gắn liền với hình ảnh ông nội - người thân yêu và đáng kính nhất trong lòng tôi. Ở tuổi bảy mươi tư, ông vẫn giữ được vẻ minh mẫn hiếm có.
Khuôn mặt phúc hậu với chòm râu bạc, đôi mắt sáng như sao trời và bàn tay đầy vết chai đã in sâu vào ký ức tôi. Ngày nhỏ, khi bố mẹ bận rộn, ông là người chở che, dạy dỗ tôi từng li từng tí. Những buổi sáng ông đưa tôi đến trường, những chiều cùng chăm sóc vườn cây đã trở thành kỷ niệm quý giá.
Ông dạy tôi bài học về tình yêu thiên nhiên qua cách chăm sóc từng mầm cây. Chiếc xe đạp cũ của ông chở đầy ắp tiếng cười và những câu chuyện xưa. Giờ đây khi sức khỏe ông yếu đi, tôi lại được đền đáp bằng những buổi trò chuyện, những ván cờ hay buổi câu cá đầy ắp tiếng cười.
Ông mãi là điểm tựa tinh thần vững chắc của gia đình. Tôi nguyện sẽ chăm sóc ông thật tốt, để ông được sống những năm tháng an nhàn bên con cháu. Tình yêu và lòng kính trọng dành cho ông trong tôi sẽ không bao giờ phai nhạt.

6. Bài văn mẫu tri ân người ông kính yêu (Mẫu số 9)
Trong gia đình em, ông nội là người chiếm trọn tình yêu thương sâu sắc nhất. Dù đã bảy mươi sáu xuân, ông vẫn giữ được sức khỏe dẻo dai đáng ngưỡng mộ.
Dáng người đầy đặn, khuôn mặt vuông chữ điền toát lên vẻ cương nghị, cùng nụ cười hiền hậu - đó là hình ảnh ông khắc sâu trong tâm trí em. Đôi bàn tay nhăn nheo với những vết chai sần kể về một đời tận tụy vì dân làng. Ông từng là cán bộ thôn mẫu mực, luôn được bà con kính trọng.
Những buổi chiều cùng ông chăm sóc khu vườn xanh mướt là khoảnh khắc em trân quý nhất. Từng động tác tỉ mẩn của ông khi chăm cây dạy em bài học về sự kiên nhẫn. Những câu chuyện xưa ông kể dưới bóng mát vườn cây đã nuôi dưỡng tâm hồn em.
Giờ đây, ông đã đi xa, nhưng những lời dạy và kỷ niệm đẹp vẫn sống mãi trong tim em. Em nguyện sẽ sống tốt, trở thành người có ích để xứng đáng với niềm tin ông đặt vào. Ông mãi là điểm tựa tinh thần vững chắc, là ngọn hải đăng dẫn đường cho em trong cuộc sống.

7. Bài văn tri ân người ông kính yêu (Mẫu số 10)
Hai năm đã trôi qua kể từ ngày ông đi xa, nhưng ký ức về người ông kính yêu vẫn sống mãi trong tim cháu. Ông không chỉ là người ông mà còn là biểu tượng của nghị lực phi thường, một nhà giáo ưu tú và người chiến sĩ cách mạng kiên trung.
Cuộc đời ông là chuỗi những thử thách: mồ côi cả cha lẫn mẹ từ nhỏ, bị tra tấn dã man trong nhà tù thực dân để lại di chứng suốt đời. Thế nhưng ông vẫn vươn lên trở thành Hiệu trưởng trường Đại học Sư phạm Huế, tác giả của những cuốn sách giá trị. Cháu nhớ như in niềm tự hào khi giới thiệu với bạn bè: "Ông cháu là nhà khoa học đấy!"
Những buổi chiều ông dắt cháu đi dạo ở đài Nam Giao, những lần ông ân cần giảng bài, những nụ cười hiền hậu - tất cả đã trở thành ký ức thiêng liêng. Ông là bến đỗ bình yên mỗi khi cháu gặp khó khăn, là người thầy đầu tiên dạy cháu về lòng kiên trì và nhân cách sống.
Giờ đây, nỗi nhớ ông vẫn đau đáu trong tim. Nhưng cháu biết ông sẽ muốn cháu sống mạnh mẽ như những gì ông đã dạy. Cháu hứa sẽ sống xứng đáng với di sản tinh thần ông để lại, để niềm tự hào về người ông - nhà giáo, nhà cách mạng Lê Đình Phi - mãi trường tồn.

8. Bài văn mẫu cảm nhận về người ông kính yêu (Mẫu số 11)
Ông nội em - vị đại tá quân đội đã về hưu, sau bao năm xa cách cuối cùng cũng được sum vầy cùng gia đình. Niềm vui lớn nhất của ông là được chăm lo cho đàn cháu thân yêu.
Mỗi sớm mai, ông như người chỉ huy dẫn đầu "tiểu đội" cháu nội ngoại tập thể dục dọc con đường làng. Không khí trong lành, gió mát và tiếng cười giòn tan khiến buổi sáng thêm phần sinh động. Sau đó, ông ân cần nhắc nhở từng cháu chuẩn bị đến trường chỉn chu. Cách ông dạy dỗ vừa nghiêm khắc vừa dịu dàng khiến cả bà cũng phải gật gù tán thưởng.
Tác phong quân nhân của ông thể hiện qua từng việc nhỏ: "Làm việc như chiến đấu, phải có chiến lược rõ ràng". Nhờ ông, ngôi nhà luôn gọn gàng, khu vườn xưa cằn cỗi giờ xanh mướt nhờ bàn tay chăm bón của ông. Mùa nào thức nấy, trái ngọt quanh năm là tình yêu thương ông dành cho gia đình.
Những buổi họp cựu chiến binh tại nhà, em mới hiểu hết về quá khứ oai hùng của ông - từng là tiểu đoàn trưởng tham gia giải phóng Sài Gòn. Ngày lễ, hình ảnh ông trong bộ quân phục đầy huân chương khiến em vô cùng tự hào. Em ước mơ sau này sẽ theo bước ông, trở thành người lính bảo vệ Tổ quốc.
"Đồng chí Hoàng Khôi!" - tiếng gọi đầy quân hàm của ông khiến em bật dậy chào nghiêm trang. Ông ôm chặt em vào lòng, tiếng cười vang khắp sân nhà. "Đúng là ông nào cháu nấy!" - bà nội mắng yêu. Em sẽ mãi khắc ghi hình ảnh người ông - người lính mẫu mực trong tim.

9. Bài văn mẫu tri ân người ông kính yêu (Mẫu số 12)
"Ngoại ơi, mỗi sớm khi chiều/ Cuộc đời con nhớ thương yêu Ngoại nhiều" - những vần thơ ấy càng thấm thía hơn khi tôi nhìn dáng ông lom khom chăm sóc khu vườn. Ông tôi - người nông dân chất phác đã bảy mươi xuân, mái tóc bạc như mây trời, vầng trán cao in hằn dấu vết thời gian.
Đôi mắt ông đã mờ nhưng ấm áp tình thương, nụ cười hiền hậu dù hàm răng đã ngả màu. Đôi bàn tay gân guốc, chai sần vì một đời lam lũ với ruộng đồng. Ông sống giản dị với bộ quần áo nâu sồng, thú vui bình dị là nhâm nhi trà nóng với đường thốt nốt mỗi sớm mai. Trong mắt tôi, ông như ông Tiên hiền lành bước ra từ cổ tích.
Tình yêu ông dành cho bà thật đẹp tựa truyện thần tiên. Cả đời chăm lo cho con cháu, giờ tuổi già ông dành trọn tình cảm cho bà - trồng những luống hoa bà thích, những giống rau bà ưa. Khu vườn xum xuê trái ngọt là minh chứng cho tình yêu và sự kiên nhẫn của ông. Mỗi lần về quê, tôi như lạc vào thế giới cổ tích đầy ắp yêu thương.
Ông là hiện thân của lòng nhân hậu, là bài học sống động về sự chăm chỉ và tình yêu gia đình. Tôi mong ông bà mãi khỏe mạnh để tôi được học từ ông cách yêu thương con người và trân quý từng nhành cây ngọn cỏ.

10. Bài văn mẫu tri ân người ông kính yêu (Mẫu số 1)
Hai tiếng "Ông nội" trong tôi là cả một trời thương nhớ. Tuổi thơ tôi gắn liền với hình bóng ông - người đã vun đắp nên những ký ức đẹp nhất đời. Giờ ông đã đi xa, nhưng ngọn lửa yêu thương ông thắp lên trong tim tôi vẫn cháy mãi không nguôi.
Từ thuở lọt lòng, ông là người đầu tiên dỗ dành khi tôi khóc đêm, là người chứng kiến những bước chập chững đầu đời. Mùi trầu thơm trên môi ông, giọng nói ấm áp dạy tôi từng con chữ vẫn in sâu trong tâm khảm. Ông như ông Tiên trong cổ tích, mang cả thế giới diệu kỳ đến bên tôi qua những câu chuyện Tấm Cám, Thạch Sanh. "Con hãy ngoan như Tấm, tốt bụng như Lọ Lem" - lời dạy giản dị ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi.
Những ngày đầu đến lớp, chính ông đã cầm tay tôi nắn nót từng nét chữ. Mỗi điểm mười tôi mang về là niềm hạnh phúc rạng ngời trên gương mặt phúc hậu của ông. Rồi cuộc sống xô bồ khiến tôi vô tình lãng quên những lần về thăm, không nhận ra mái tóc ông ngày một bạc thêm.
Khi hay tin ông ốm nặng, tim tôi như vỡ vụn. "Con yêu ông nhiều lắm" - câu nói ấy đã quá muộn màng. Ông ra đi trong sự vị tha, chẳng một lời trách cứ. Giờ đây, tôi chỉ biết ngước nhìn bầu trời mà gửi gắm nỗi nhớ: "Ở nơi ấy, ông có hạnh phúc không?". Ông ơi, cháu sẽ sống thật tốt để xứng đáng với tất cả yêu thương ông đã dành cho cháu.

11. Bài văn mẫu tri ân người ông kính yêu (Mẫu số 2)
Gia đình là bến đỗ bình yên, nơi ông nội hiện lên như người thầy vĩ đại nhất của đời em. Ông không chỉ dạy em phân biệt phải trái mà còn truyền cả lý tưởng sống cao đẹp.
Mỗi sớm mai, hình ảnh ông chăm sóc vườn cây, ao cá đã trở thành nét đẹp quen thuộc. Dù mái tóc đã điểm bạc, dáng ông vẫn thẳng như cây tre già kiên cường. Những vết thương chiến trường đôi khi hành hạ ông, nhưng tinh thần người lính cụ Hồ chưa bao giờ lụi tắt. "Chút vết thương nhỏ có đáng gì" - câu nói ấy khiến em càng thêm ngưỡng mộ ý chí sắt đá của ông.
Ông là nhân chứng sống của lịch sử, người đã góp phần đem lại cuộc sống bình yên hôm nay. Nhưng điều em quý trọng hơn cả là tấm lòng nhân hậu của ông. Ông thường giúp đỡ các cụ già neo đơn trong làng, dạy con cháu bài học về lòng nhân ái. Trong câu lạc bộ thơ cựu chiến binh, ông là linh hồn với những vần thơ đầy trải nghiệm.
Em mong ông luôn khỏe mạnh để tiếp tục là ngọn hải đăng dẫn lối, là niềm tự hào của gia đình. Những bài học ông dạy sẽ mãi là hành trang quý giá theo em suốt cuộc đời.

12. Bài văn mẫu tri ân người ông kính yêu (Mẫu số 3)
Trong vòng tay yêu thương của gia đình, ông nội là người em kính trọng nhất. Dù đã bảy mươi xuân, ông vẫn giữ được nét minh mẫn và sự nhanh nhẹn đáng ngưỡng mộ.
Khuôn mặt vuông chữ điền phúc hậu, mái tóc bạc như tiên ông cùng chòm râu trắng khiến ông toát lên vẻ đẹp lão thành. Đôi bàn tay gầy guộc in hằn dấu vết thời gian, nhưng vẫn luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người từ việc nhỏ nhất. Ông là linh hồn của các hoạt động xã hội, được bà con lối xóm yêu quý bởi tấm lòng nhân hậu.
Mỗi sớm mai, hình ảnh ông dắt cháu cún Ki Ki đi dạo công viên đã trở thành thói quen đẹp. Những buổi chiều cùng ông chơi cờ, tâm sự chuyện trường lớp là khoảnh khắc em trân quý nhất. Ông như người bạn lớn, luôn lắng nghe và thấu hiểu.
Gần đây sức khỏe ông yếu đi, em thường xuyên đấm bóp, kể chuyện vui để ông quên đi cơn đau. Mỗi điểm mười em mang về là liều thuốc tinh thần quý giá nhất với ông. Em chỉ ước ông luôn khỏe mạnh để mãi là điểm tựa, là tấm gương sáng cho cả gia đình noi theo.

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn tìm kiếm hình ảnh miễn phí bản quyền với công cụ Pexels

Các thực phẩm giúp bạn có giấc ngủ ngon và sâu

Hơn 12 dấu hiệu bệnh từ móng tay tiết lộ tình trạng sức khỏe của bạn

Top 10 nữ diễn viên Hàn Quốc với nụ cười đẹp nhất

Khám phá cách làm tiêu ngâm giấm thơm ngon, chuẩn vị với công thức đơn giản và dễ làm
