15 bài thơ tinh tuyển của nữ thi sĩ Nguyễn Phương Anh
Nội dung bài viết
1. EM KHÔNG NHÌN VỀ ĐÓ - Khúc ngập ngừng tình đầu
EM KHÔNG NHÌN VỀ ĐÓ
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Em cúi đầu không dám ngước nhìn
Khi khúc dương cầm vang tha thiết
Gió mang theo từng nốt nhạc dịu êm
Đưa âm thanh về bên thềm vắng
Em cố tình lảng tránh ánh mắt
Nơi khoảng sân nhỏ nắng lung linh
Chỉ sợ anh nhìn thấy má em
Ửng hồng lên vì xao xuyến
Gần nhau mà sao xa cách quá
Lời yêu thương nghẹn lại bờ môi
Để giờ đây khi cách biệt
Mây trắng buồn trôi mãi không thôi...

2. VÀO MỘT NGÀY - Khúc giao mùa của đất trời
VÀO MỘT NGÀY
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Gió ơi hỡi gió
Xin đừng thổi cuồng nộ nữa
Kéo mây đen phủ kín chân trời
Hãy vẽ lên bầu trời muôn ánh dương
Trong sắc tím ngập tràn khát vọng
Gió ơi hỡi gió
Đừng bẻ gãy khúc ghi ta tình tự
Lời ca say đắm trái tim người
Ánh hoàng hôn ngọt ngào trên môi
Con sông bạc chảy miên man ngàn thu
Gọi ơi hỡi gió
Xin đừng mượn cành cao viết vội
Những vần thơ đánh thức hồn người
Để hoàng hôn cháy mãi không thôi
Màu gạo đỏ rực bờ sông Đuống
Trái tim em như dòng nước
Lặng lẽ trôi như nắng dịu sau mưa
Như cánh hoa sưa mong manh nhỏ bé
Gửi hương sắc theo làn gió bay
Nhưng trong em ẩn chứa bão giông
Vào một ngày
vỗ về
bến bờ mộng...

3. HÁT HỘI LIM - Giai điệu quê hương
HÁT HỘI LIM
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Em chờ
chỉnh lại nón quai thao
Áo mớ ba mớ bảy
yếm đào e ấp
Đợi ngày
hẹn ước trở về
Bên thềm hội Lim
cất tiếng
hát đôi...

4. TẠ TỪ - Khúc biệt ly đẫm lệ
TẠ TỪ
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Anh ơi,
Anh bảo em đừng buồn khi xa cách
Nhưng trái tim em mỏng manh quá
Tóc bay trong gió như tơ rối
Chiều tím nắng tàn phai mong manh...
Anh ơi,
Em biết mỗi lần đau
Là tim vỡ thành ngàn mảnh
Như pha lê dù lấp lánh
Cũng tan thành hạt bụi xanh xao
Anh ơi,
Khi nghe lời tạ từ
Tim em chảy máu tê tái
Mắt khô mà hồn tan nát
Em trở về nhỏ bé giữa chông chênh...

5. GIÓ CUỐN ĐI - Khúc giao mùa tâm tưởng
GIÓ CUỐN ĐI
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Gió vô tình cuốn trôi
Dòng sông ngập tràn nắng ấm
Mặt hồ lung linh sương đêm
Lá vàng rơi trong tĩnh lặng
Bóng ai cô đơn cuối phố...
Gió âm thầm mang đi
Từ lúc nào chẳng hay biết
Những mùa hoa phai nắng mưa
Con đường xưa rung rinh hạ
Bước chân khua nhẹ viên cuội...
Thu ơi hỡi mùa thu
Khúc ca nào vọng xa xăm
Ngân nga cung đàn thổn thức
Ôi nỗi buồn xa vời vợi
Em trở về cùng mây gió
Gió cuốn đi hết...

6. SAO? - Lời trách thầm của trái tim
SAO?
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Sao anh vội bước đi
Giữa chiều thu vội vã?
Để trời xanh xa lạ
Đất cũng hóa lạ lùng
Sao anh nỡ lãng quên
Những lời chưa thổ lộ?
Dòng sông còn ngơ ngác
Đâu chỉ mỗi em buồn
Hàng cây buông màn đêm
Con đường xưa thổn thức
Hạ về ai ghi tạc
Sắc tím hoa bằng lăng?
Đâu rồi những đêm trăng
Hương sen thơm ngào ngạt
Vần thơ lục bát
Nhịp nhàng rơi từng câu...
Anh giờ ở nơi đâu?
Chân trời xa tít tắp
Lệ đêm rơi lặng lẽ
Cho nỗi buồn vô tận...

7. GIỮA HAI CHIỀU - Nỗi niềm giằng xé
GIỮA HAI CHIỀU
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Xuân nghiêng bóng đổ mặt hồ gương
Em lơ lửng giữa hai bờ thời gian
Lòng kênh phai nhạt sắc vàng
Hoa kia thắm đỏ như tràn nhớ thương
Lộc biếc vươn lên đầy sức sống
Nụ xuân nồng thắm cả đất trời
Núi xa ấp ủ mây trời
Em đứng lặng giữa đôi bờ ngược xuôi...

8. MÀU XUÂN - Bức tranh thiên nhiên đượm thơ
MÀU XUÂN
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Cỏ non lấp lánh sắc xuân tươi
Núi nhạt nhòa trong sương sớm mai
Dòng sông lóng lánh ngọc ngà quý
Con thuyền chở nặng nỗi lòng ai...
Hà Nội, 30/8/2017

9. MỘNG ƯỚC CHỐN THIÊN THAI - Giấc mơ tình ái
MỘNG ƯỚC CHỐN THIÊN THAI
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Nhẹ tựa áng mây trời
Dịu như làn gió thoảng
Ánh mắt sâu vời vợi
Bóng em lướt qua hoa...
Đâu đó
Trăng khuya thao thức?
Sóng sánh dòng sông
Khúc đàn ai não nùng
Đêm tịch mịch...
Em thả hồn phiêu du
Trên dòng sông lặng lẽ
Bóng anh về
Dĩ vãng xa mờ...
Thời gian ơi sao vội?
Phép màu nào hóa giải
Những năm tháng ngây ngô
Thuở ban đầu...
Em vẫn còn đây
Nụ tình xưa anh gửi
Nhưng lá non đã úa rồi...
Anh ơi!
Đành thôi kiếp này chia lối
Hai phương trời cách biệt
Xuân xưa tan vào mây khói
Hẹn người nơi
Cõi mộng thiên thai...
Hà Nội, 30/5/2013

10. GIẬN - Nỗi lòng trách móc
GIẬN
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Mặt trời sẽ không lên
Rực vàng tia nắng ấm
Hoa chẳng buồn khoe sắc
Để hương thơm ngát trời
Gió sẽ mãi hờn dỗi
Lang thang miền sáng tối
Chẳng còn ai mong đợi
Một lời nhắn nhủ đâu!
Hà Nội, 9/7/2012

11. EM SẼ KHÔNG - Lời tự hứa chân thành
EM SẼ KHÔNG
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Em sẽ chẳng hỏi phố
Chiều lang thang vô định
Ánh đèn vàng xa xa
Có buồn không hiu quạnh?
Em sẽ chẳng hỏi mây
Khi vần thơ dang dở
Còn vương nỗi nhớ nào
Của ngày xưa bên nhau
Em sẽ không dừng chân
Nơi ga chiều tê tái
Lòng như tiếng còi tàu
Xé tan trong ly biệt
Em cũng chẳng tìm qua
Dấu chân xưa cỏ mới
Tim đầy ắp nhớ thương
Anh giờ nơi phương nào?
Hà Nội, 12/8/2012

12. CÓ MỘT CHIỀU - Hoài niệm xưa cũ
CÓ MỘT CHIỀU
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Hoài niệm ơi thuở ấy xa xăm
Tháng năm cũ in sâu ký ức
Ngỡ đâu đây tuổi thơ hiện hữu
Cho ta giữ chút gì mong manh
Ánh đèn vàng phố nhỏ lung linh
Hoàng hôn phủ lên từng tán lá
Xa xưa ơi sao lòng da diết
Có một chiều em đứng chờ anh...
Hà Nội, 9/3/2013

13. THU HÁT - Khúc giao mùa du dương
THU HÁT
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Nơi anh qua, xanh ngát màu cây lá
Nơi em về, lúa trổ đòng non
Thu vừa đến vẫn còn đỏng đảnh
Cốm chưa thơm trong nếp mới vuông tròn
Mây lạ lùng ngập ngừng qua núi
Vội bay đi để lại xốn xang
Gió chợt ngân lên khúc nhạc
Rồi chìm trong sóng lúa mênh mang
Vạt cỏ đứng chờ trong nắng chiều
Cung đàn Thu tha thiết gọi mời
Hoàng hôn giấu lời ca Thu hát
Để ai tìm trong bóng nắng rơi...
Hà Nội, 20/8, Thu 2018

14. NHỮNG KHU VƯỜN YÊN LẶNG DẤU CHÂN AI - Khúc chờ mong vĩnh cửu
NHỮNG KHU VƯỜN YÊN LẶNG DẤU CHÂN AI
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Em sẽ chờ anh qua mùa thu lá đổ
Những khu vườn im lìm dấu chân xưa
Em sẽ đợi anh mỗi sớm tinh mơ
Hay khi hoàng hôn buông nắng về non
Thuở ban đầu anh khiến em rộn rã
Ánh mắt anh thiêu đốt trái tim hồng
Tuổi đôi mươi mộng mị giấc xuân nồng
Giấc đôi lứa cháy bừng chiều hạ ấy
Đã xa rồi! Hai đứa xa nhau quá!
Những nẻo đường đôi ngả biệt phương trời
Nếu kiếp sau thực sự có trên đời
Em vẫn đợi
Dù xuân tàn hạ tới
Thu qua đông tới
Suốt trọn kiếp người...

15. NÀO AI BIẾT - Nỗi niềm khắc khoải
NÀO AI BIẾT
Thơ: Nguyễn Phương Anh
Ai hay hạ đã về trên ngọn gió
Hoa gạo tháng ba ngơ ngác rụng rơi
Tóc chưa kịp vờn trong màu quyến rũ
Con đò xuân đã khuất bến xa rồi
Anh vẫn hứa đưa em về chốn cũ
Nào ngờ nồm gió ngăn lối đôi ta
Hay bến vắng thuyền không chèo bỏ mái?
Lặng lẽ theo bước nhỏ nẻo về xa
Thôi thì nhé mây hồng lên sắc nắng
Tháng tư về như trang sách mở ra
Em gửi lại vần thơ nơi đỉnh núi
Nhặt cánh hoa khô
ép giấc mơ ngà...

Có thể bạn quan tâm

Loại bỏ file cứng đầu trên máy tính - Đảm bảo thành công 100%

Hình ảnh Anime Chibi - Tuyển tập những hình ảnh Anime Chibi đẹp và đáng yêu nhất

Top 11 Thương hiệu xe tải hàng đầu tại Việt Nam

Hướng dẫn khắc phục lỗi font chữ khi lưu file tiếng Việt trên Notepad

Hướng dẫn thay đổi địa chỉ IP dễ dàng với X-Proxy
