19 thi phẩm tinh tuyển của nhà thơ Đặng Quốc Khanh
Nội dung bài viết
1. LẠI SAY - Khúc ngân trầm của tâm hồn tan vỡ
Tim này đã lắm thương đau chất chứa
Giọt lệ chát lặng thầm giữa bóng đêm
Nỗi đau vây khốn nên lời tắc nghẹn
Sương buốt lòng thấm lạnh những canh thâu
Phút ân ái trần truồng phai dấu cũ
Mưa thầm rơi tủi nhỏ bậu hiên nhà
Bước lữ hành qua miền đời lặng lẽ
Một kiếp cô đơn, một kiếp xót xa
Vô tình để thoáng chạm bàn tay ấm
Rồi vội phai tình úa giữa mê say
Dở dang mộng ước đời không tròn trịa
Chất ngất hồn bao thuở vẫn chơi vơi
Mưa dội về ký ức xưa nhòa nhạt
Im lìm tan nát triệu tiếng thương đau
Ta lại lênh đênh giữa dòng đời nghiệt ngã
Bèo dạt sông hồ ngược xuống phương nao
Tìm hoài chẳng thấy bến bờ an lạc
Vết cứa lòng ngấm ngầm mãi không nguôi
Thức trắng đêm dài nỗi niềm thổn thức
Lại đắm say một khúc đoạn rã rời
Đl: 23-04-2019 Tình Cuối

2. TA VỘI DỐI LÒNG - Khúc bi ca của trái tim tan vỡ
Em đến như cơn gió thoảng qua đời
Ta đắm say trong men tình vội vã
Thuở ban đầu ánh mắt còn ngây ngất
Cuộc tình nào còn dang dở lời trao.
Số phận nghiệt ngã lời trăn nghẹn ngào
Giọt lệ đắng chôn sâu nơi đáy mộ
Em vội đi để lại mùa thu úa
Vầng trăng khuyết lẻ bóng giữa không trung.
Mái đầu phai theo năm tháng mông lung
Níu thời gian trong cay đắng âm thầm
Em trao vội vàng hạnh phúc mong manh
Dẫu trăm năm vẫn nguyên hình bóng ấy.
Em giấu nhẹm từng chênh chao ngày tháng
Để khi buông tay lệ đẫm mi sầu
Bao đêm dài gió hú tiếng ai oán
Ta chán chường thế sự đổi thay mau.
Lòng quặn đau nỗi đau nào tả xiết
Giấc mộng tàn giữa biển cả ưu phiền
Với em ta mãi mang món nợ tình
Nợ phù du giữa cuộc tình ngắn ngủi.
Em mang yêu thương đến rồi vội đi
Niềm vui chớp nhoáng hóa đắng chát tràn
Ngày cuối thu trời u uất mênh mang
Chúng ta xa cách giữa dòng đời vội.
Em bỏ lại sau lưng cả quê hương
Quên hết lối mưa về mau hối hả
Nơi này vẫn nguyên vẹn ngày xưa cũ
Chỉ trái tim ta đã chết tự bao giờ.
Lời cuối xin gửi em trọn niềm vui
Ta sẽ cười... cười mãi... lời hứa đó!
TÌNH CUỐI 06 12 2019

3. DẠ KHÚC CHO EM - Bản tình ca đêm trắng
Tháng chín về mang theo những cơn mưa vội. Ở nơi nào đó, trong khoảnh khắc nào đó, em có chợt nhớ về tôi? Nhớ rằng tôi đã yêu em bằng cả trái tim? Yêu cái vẻ ngoài mạnh mẽ giả tạo, yêu cả con người mong manh thật sự của em...
Gửi em muôn lời chúc bình yên. Những ca từ này cũng chính là tâm tình tôi muốn gửi gắm. Tạm biệt em, người phụ nữ thoáng qua đời tôi!
Em yếu đuối và dễ vỡ đến nao lòng
Điều này tôi đã thấu từ lâu lắm
Cứ khóc đi cho nỗi buồn tan biến
Để đêm dài thôi trăn trở u hoài
Em tựa cơn mưa đầu mùa chưa trọn
Ngập ngừng e ấp thuở xa xăm
Trong ánh mắt thăm thẳm đêm tàn
Lặng lẽ rơi từng giọt buồn thổn thức
Gió vô tình chạm nhẹ vai gầy
Tôi đứng đó cô đơn giữa cuộc đời
Mùa thu mưa nhớ nhung chất ngất
Số phận nghiệt ngã lạnh giá tâm hồn
Cảm giác lạ kỳ chiều nay đến
Ngơ ngác nhìn chiếc lá rơi thềm
Tình đã cạn mà dư âm còn đầy
Tự dối lòng chôn chặt yêu thương
Lặng lẽ bên nhau trong nỗi đau tình
Dạ khúc cuối cùng chìm sâu vĩnh viễn
Mai này em ơi đừng buồn thương nhớ
Tôi sẽ về với nỗi nhớ xa xưa
Em mỏng manh như khúc nhạc đêm mưa
Dịu dàng say đắm trong từng ánh mắt
Trái tim này ngàn lần khao khát
Một phút ngắn ngủi trăm năm vụt qua
Mưa rơi và gió lạnh buốt tâm can
Đánh thức nỗi niềm vương vấn khôn nguôi
Em ơi đời nhiều cay đắng lắm
Tình còn đây người đã xa rồi!
03-09-2018, Tình Cuối

4. KHÚC THU HỜN - Bản hòa tấu của nỗi buồn mùa thu
Chiều ngơ ngác gãy từng dấu chân qua
Bụi hồng trần phai nhòa bóng dáng cũ
Vầng trăng thu cô đơn và lạnh lẽo
Ta bơ vơ giữa kiếp người hiu quạnh
Nắng vừa tắt đôi tay mỏi mệt rã rời
Hoàng hôn buông nụ cười đắng chát
Tình nhân ơi đâu chỉ mình ta trống vắng
Nhặt câu thơ còn vương nỗi đọa đày
Chợt yêu người trong hương phấn nồng say
Nhưng nỗi niềm cứ dài thêm dang dở
Giấu nỗi đau sau lần tan vỡ
Giọt lệ buồn muôn thuở chẳng nguôi ngoai
Xin tha thứ cho trọn vẹn yên vui
Dẫu thế nào cũng đành buông chấp nhận
Cuộc tình ấy không hề hối tiếc
Chỉ tại duyên mỏng manh nên chia lìa
Ta trở về nhặt ánh trăng khuya
Cũng lối này ngày xưa chung bước
Chuyện hôm nay ai ngờ đâu trước
Thoáng qua nhau giữa bộn bề xuôi ngược
Khúc tình ca còn tha thiết não nùng
Phím đàn buồn tái tê miền ký ức
Suốt canh dài cung hờn ai thổn thức
Chén rượu đầy... ta tự chuốc say sưa

5. NGÀY NẮNG VƯƠNG SẦU - Khúc bi ca của nắng và nỗi niềm
Nắng hôn môi khát cháy bờ môi
Mùa lặng lẽ qua thương người vắng bóng
Niềm vui nỗi buồn mới hôm qua đó
Đóa tình phai nhạt bóng cố nhân xa
Xin thôi đừng nhớ đến bao giờ
Vòng tay ấm áp ngày xưa ân ái
Đôi môi vội trao niềm say đắm
Khép mi nỗi đau nghẹn ứ bờ mi
Hạ về thắp lửa cháy bầu trời
Cuối chân trời phượng chờ ai trở lại
Nỗi buồn từ ấy dài lê thê
Người đi hun hút vẫn mải miết tìm
Tháng năm lặng lẽ rưng rưng
Mối tình đắm đuối chưa nguôi nồng cháy
Em giờ nơi ấy có vui không?
Gom đầy kỷ niệm đoạn trường cô đơn
Phấn hương nồng nàn vương vấn mãi
Bóng xưa trần trụi khói sương đêm dài
Từ em muôn vàn đau đớn
Giấc ngủ chẳng yên lạc lõng bơ vơ
Tiễn người trong gió heo may
Ngàn trùng xa cách đắng cay phận người
Bao điều tâm sự chưa thốt
Đành để ngậm ngùi lặng im thế thôi
Đắk Mil ơi, hỡi Đắk Mil
Cạn ly rượu đắng hững hờ đôi tay
Thôi coi như giấc mơ qua
Đắk Mil vỡ vụn vần thơ tàn phai
20 - 03 - 2020 TÌNH CUỐI

6. GIẤU - Những nỗi niềm chôn kín tâm hồn
Em giấu cả mùa yêu vào mái tóc
Chiều mưa xưa bật khóc giữa thinh không
Lối cỏ mềm sương lạnh rớt hờ hững
Dòng sông trôi giữa hai bờ xa cách
Tôi giấu nỗi buồn vào đáy mắt
Giọt rượu cay nồng chát kiếp phù sinh
Giấu chính mình, dối lừa thế gian ấy
Nụ cười khô đắng nghẹn nơi môi
Vui gì đâu khi lòng đầy khao khát
Giấc mơ xưa quặn thắt chốn tâm can
Tháng sáu về em nơi ấy có nhớ?
Ngàn cánh phượng rơi buồn trên phố vắng
Giấu nỗi nhớ một thời ngây dại
Những vội vàng gom góp trao nhau
Giấu em đi tất cả nỗi đau
Ngày tàn phai tiếng ve sầu thổn thức
Giấu muộn màng duyên tình lỡ dở
Vòng tay buông từng nhịp thở mỏi mòn
Giấu trái ngang phương trời xa thẳm
Tháng sáu này sắp về đó em ơi
Em giấu tôi nơi phương trời xa lạ
Giấu nghẹn ngào cùng mùa hạ tàn phai
Giấu quê hương em bỏ lại sau lưng
Đại dương gọi tiếng nhớ thương da diết
Phố rêu phong trơn trượt dài năm tháng
Cõi vô tình khi có lúc không
Hai chúng ta không nên vợ nên chồng
Giấu tất cả để lòng thôi day dứt
Giấu đắng cay từng trải qua
Miệng không cười khép lại mối tình xưa
Từng hạnh phúc biết bao ngọt ngào
Nhưng số phận quá nhiều ngang trái
Giấu người sau mỗi lần tim quặn thắt
Tình yêu nào tan thành khói sương
Giấu ồn ào mà lòng vẫn cô đơn
Dòng lệ cũ chờ mong bên gối lẻ
Càng cố quên lại càng thêm nhớ
Dẫu biết buồn này sẽ để mai sau
Khói thuốc bay lạc lõng suốt đêm thâu
Người yêu hỡi, phương nào em có nhớ?
21-03-2020, TÌNH CUỐI

7. MẸ TÔI - Bản tình ca về đấng sinh thành
Con viết về quê hương, về tình yêu
Nhưng mấy khi dành lời cho mẹ
Người phụ nữ lặng thầm trong bóng xế
Chiều buông xuống dáng gầy mẹ cô đơn
Hoàng hôn phủ bóng mẹ hao gầy
Con xa nhà, mẹ một mình trông ngóng
Gió sương phủ trắng mái đầu mẹ
Đôi mắt mờ theo năm tháng phôi pha
Đời nghèo khó trăm bề vất vả
Con lớn lên trong lam lũ cơ hàn
Dù đi xa muôn nẻo đường đời
Vẫn giữ mãi hình bóng mẹ trong tim
Mẹ không phải người hoàn hảo nhất
Nhưng với con, mẹ là cả vũ trụ
Tiếng mẹ ru ngày xưa ấm áp
Vẫn ngân nga trong ký ức tuổi thơ
Mẹ là quê hương thiêng liêng nhất
Là nỗi nhớ da diết không nguôi
Dù con đi khắp chốn xa xôi
Khi yếu lòng, mẹ vẫn là bến đỗ
Mẹ dịu dàng như dòng sông nhỏ
Ánh trăng vàng soi rõ lòng con
Bao yêu thương chưa nói thành lời
Ngậm ngùi bước trên đường đời gian khó
Cư Kuin 11-05-2019 Tình Cuối

8. TÌNH MUỘN - Khúc bi ca của duyên phận lỡ làng
Hạnh phúc giả dối em trao đời
Ta thấy rõ giọt lệ em rơi
Nụ cười gượng gạo trong héo hắt
Ta giận cuộc đời quá đắng cay
Người trao người nỗi sầu chất chứa
Viết cho em nghẹn ứ bên thơ
Vần thơ dang dở bao đêm trắng
Thương em nên lệ cứ tuôn rơi
Kiếp này ta mắc nợ tình em
Nợ bờ vai ấm những đêm dài
Chăn lạnh chiếu đơn không chỗ tựa
Nợ em một nửa kiếp lang thang
Ta nợ nhau mối tình trắc trở
Tháng chín trời mây phủ xám xịt
Hai tâm hồn đành câm lặng mãi
Cung đàn lỡ nhịp phím chùng dây
Em bên ai giữa phố mưa bay
Con đường xưa cây nghiêng bóng ngả
Một lần thôi không là tất cả
Em đi qua ta vội quên ngay
Bài thơ này viết tặng riêng em
Đặt tên là khúc tình muộn màng
Lời giản dị không hoa mỹ đẹp
Nhưng chân thành thấm đượm yêu thương
Nắng vàng rơi giữa chiều hanh hao
Miền ký ức xanh xao lầm lũi
Số phận đen đủi đời bạc bẽo
Bao năm ta ruồng rẫy chính mình
Gửi em lời nhớ thương nhạt nhòa
Tình yêu xưa vỡ òa nỗi nhớ
Vần thơ đau gửi về em đó
Định mệnh buồn em có hay không?
Tình Cuối 21/09/2018

9. NGƯỜI ĐƯA ĐÒ - Khúc tri ân người lái chữ sang sông
Mấy ai hiểu nghề thầm lặng ấy
Bao áp lực mấy kẻ thấu cho cùng
Nghề đưa đò - người đời thường gọi
Lớp lớp học trò qua bến sông xưa
Con đò ấy chở bao ước mơ
Tuổi trẻ, hoài bão, những khát khao
Con đò ấy chở niềm hạnh phúc
Chở cả tuổi thơ qua bến rạng ngời
Thương mái tóc thầy pha sương gió
Năm tháng qua đi còn mất nơi đâu
Kỷ niệm khắc sâu trong tâm trí
Dù xa xôi vẫn nhớ mãi không quên
Trên đường đời thành bại thăng trầm
Ơn thầy cô ghi tạc dạ
Nhắc nhau đừng quên nghĩa tình sâu nặng
Nhờ thầy cô ta mới nên người
Đò xưa già, đò nay tiếp bước
Lặng lẽ xuôi ngược chở đón không ngừng
Dù bão tố hay lúc yên bình
Lớp lớp học trò qua chưa từng nghỉ
Người đưa đò một lòng thủy chung
Dâng hiến đời mình cho tương lai
Bến sông xưa giờ vắng khách qua
Nhưng con đò vẫn miệt mài chèo lái
Ai qua sông có nhìn lại
Có nhớ chuyến đò năm xưa
Một chuyến đò không nhận chỉ trao
Người lái đò âm thầm trăm tuổi
Thuở ngây thơ với bao lỗi lầm
Con xin lỗi thầy cô ơi
Ngày con về bến vắng đìu hiu
Chỉ còn nghe sóng vỗ xa khơi
Người đưa đò là thầy cô giáo
Đưa chúng ta tới bến bờ mơ
Lời tri ân sâu sắc chân thành
Ngàn đời ghi nhớ không phai
Tình Cuối 19-11-2018

10. CHO NGƯỜI BẠN ẤY - Khúc tiễn biệt người bạn đời
Một kiếp người vội qua mau
Chưa đủ đắng cay giữa dòng đời nghiệt
Tiễn nhau về cõi vĩnh việt
Khói hương mờ tỏa nghĩa trang lạnh lùng
Lòng đau thắt đến vô cùng
Từ nay cách biệt muôn trùng không gian
Người về thế giới bên kia
Lệ thầm rơi ướt mi tràn nỗi đau
Sớm đông giật mình chợt hay
Tin bạn ra đi không ngày trở về
Mây trời u ám não nề
Nắng tàn hiu hắt bốn bề lạnh tanh
Ngậm ngùi tóc vẫn còn xanh
Đàn con thơ dại nỡ đành bỏ sao?
Mẹ già tóc bạc phơ màu
Mắt đục mờ theo năm tháng phôi pha
Vợ hiền tâm vỡ nát tan
Đành khép lại kiếp hồng hoang trần gian
Bạn bè chưa kịp ân cần
Chén rượu ngày xưa giờ đâu thịnh vượng
Mấy ai biết để đo lường
Tình bằng hữu đã đi đâu mất rồi?
Tiễn bạn về chốn cuối trời
Thành tâm viết mấy lời thôi vĩnh biệt
Mai này muôn nẻo chia ly
Bước đời phiêu bạt khắp nơi xa gần
Cúi đầu vĩnh biệt bạn hiền
Về với cát bụi an nhiên kiếp người!
18 11 2019 TÌNH CUỐI

11. MỘT NỬA... - Khúc tình dang dở của đôi lứa
Ta nửa tỉnh nửa say trong men tình
Nửa nụ cười đắng nghẹn tâm can
Một nửa hồn vẫn sầu thương ủ rũ
Muôn nẻo đường dài dằng dặc dấu yêu xưa
Mê muội này nửa ân ái phôi pha
Em thoáng hiện thuở nhòa nhạt lệ rơi
Nửa trái tim vẫn âm thầm lặng lẽ
Dâng hiến trọn vẹn đam mê cho người
Dù thế nào cũng chỉ một lời thôi
Xin gửi gắm suốt quãng đời còn lại
Ta - kẻ si tình ngây dại
Dù bắt đầu lại cũng vẫn yêu em
Nửa bình minh mây trôi lãng đãng
Bước chân về biển động sóng dâng
Chân trời xa bóng hình cô độc
Hai tâm hồn vừa say đắm ngọt ngào
Nửa vầng trăng đau đáu vỡ òa
Giọt sương rơi thẫn thờ bên thềm vắng
Người mỏi mòn kẻ xa xăm cách trở
Nửa đêm về nhớ lại càng thêm đau
Nửa kiếp người ta lẻ bóng cô đơn
Mang tội tình khi tay còn trắng
Đời em thì mộng mơ vô hạn
Nửa ngọt ngào, nửa đắng chát miên man
Một nửa tôi chìm trong phiền muộn
Từng vần thơ đắm đuối vô vọng
Nửa còn lại trả em thời mộng mơ
Vết thương lành nhưng sẹo hằn ngàn năm
Tình Cuối

12. XIN LỖI MẸ - Lời tự tình của đứa con bất hiếu
Tóc mẹ bạc trắng như hoa ổi
Con trở về mệt mỏi tựa vào đêm
Ngoài kia đời hối hả bon chen
Giữa tầm thường những toan tính nhỏ nhen
Con về đây nợ mẹ lời xin lỗi
Kiếp phù du vội vã trôi mau
Hoàng hôn tím ngắt cả bầu trời
Khói bếp cay nồng thương dáng mẹ còm
Con xa nhà sớm chiều vắng vẻ
Đêm một mình quạnh quẽ mái nhà xiêu
Vầng trăng vàng võ ánh liêu xiêu
Nửa đời rồi hiếu đạo chưa tròn
Con trở về cuối tháng ba khô hạn
Nắng đổ đồng mặn chát giọt mồ hôi
Biết mẹ vui nụ cười hé môi
Vết chân chim hằn sâu khóe mắt
Con về đây nồi cơm thơm ngát
Thương mẹ nhiều cay đắng riêng mang
Chẳng thành đạt cũng chẳng giàu sang
Vẫn lận đận đường đời chông gai
Trời Tây Nguyên nắng gió đầy trời
Chiều mênh mông lá rụng đầy thềm
Hoa ổi rơi hay tóc mẹ bạc thêm
Thời gian trôi bao lần con phụ mẹ
Chuyện riêng tư mẹ chẳng từng hỏi
Sợ con buồn tuổi đã lớn khôn
Lòng con cũng biết nhớ biết thương
Nhưng tay trắng ai theo cùng cực
Men rượu say sông hồ ngang dọc
Gom niềm vui từng chút nhỏ nhoi
Vẫn nhen nhóm hy vọng trong đời
Hạnh phúc sẽ mỉm cười khi cố gắng
Xin lỗi mẹ đừng quá lo lắng
Con quen rồi cay đắng từ lâu
Buồn cũng say, vui cũng rượu sầu
Mẹ đừng buồn ngày mai con tỉnh
Rồi nắng lên trời quê xanh thẳm
Mẹ yên lòng con chẳng sao đâu
Chỉ ăn năn chưa có nàng dâu
Tội bất hiếu làm sao nguôi được
Xin lỗi mẹ bao lần đánh cược
Số phận mình vào cuộc may rủi
Nhưng mẹ ơi, đời bạc như vôi
Con mất hết nụ cười từ dạo ấy
Mất hết ước mơ tìm chẳng thấy
Khát khao xưa cháy rụi âm thầm
Nỗi đau này xin lỗi mẹ ngàn lần
Xin lỗi mẹ, vạn lần con xin lỗi
Tình Cuối, 27-03-2019

13. THƯƠNG EM - Khúc tình sầu của trái tim đa cảm
Thương em lặn lội đêm mưa dầm
Ướt đẫm bờ vai phố vắng lạnh lùng
Ngoài kia giông tố cuộn xoáy vòng
Giọt lệ thầm rơi lặng lẽ đêm trường
Chợt thương nhau thuở tuổi xuân thì
Hai kẻ bất hạnh duyên phận lỡ làng
Vần thơ viết vội giữa đêm tàn
Gửi em trọn vẹn niềm vui ngày mới
Tôi trở về bật khóc một mình
Định mệnh an bài đâu trách được ai
Vui khi thấy nụ cười em hé
Dù bên tôi hay kẻ khác người
Tình dâng cao mây tím ngẩn ngơ
Lá rơi xào xạc lối em qua
Mưa tháng năm nhớ chẳng phai nhòa
Niềm vui vỡ òa ngày gặp lại
Tôi yêu em bằng tình vụng dại
Dẫu đau lòng vẫn mãi yêu thôi
Em yêu tôi hờ hững đôi lời
Kẻ trắng tay, đời tôi trống rỗng
Nếu chọn tôi em sẽ thiệt thòi
Đời em đã đắng cay quá nhiều
Nhờ gió mây gửi chút tình siêu
Trái tim này vẫn yêu em tha thiết
Rọi nỗi đau vào cõi hồn tăm tối
Có lỡ làng thành nhớ tiếc dở dang
Kiếp người ai quyền quý giàu sang
Phố mưa in hằn bao dấu vết
Thương em nhiều bờ vai gầy mỏi
Ngày nắng lên vàng vọt xa xăm
Thương em nhưng chẳng nói thành lời
Theo bước em trong âm thầm lặng lẽ
15-05-2019 (Tình Cuối)

14. QUÊ HƯƠNG TÔI - Khúc tráng ca về mảnh đất chôn nhau cắt rốn
Hai bên đường phủ lớp bụi thời gian
Chiều biên giới nắng vàng ru mỏi mệt
Con mắt lửa rùng mình ngày ta đến
Chuyến xe chiều mòn mỏi bến hoang liêu
Quê hương ơi giọt lệ nghẹn ngào
Bao phận người còn lam lũ khó nghèo
Đất cằn khô vẫn một lòng bám trụ
Gian nan nào cũng kiên cường vượt qua
Có một miền quê nắng cháy mưa dầm
Dẫu ngập úng dưới chân người vất vả
Quê nghèo ấy vẫn gìn giữ trọn vẹn
Xương máu cha ông đã đổ nơi này
Quê tôi còn lắm nỗi đắng cay
Đồng bào tôi vẫn miệt mài vun đắp
Lòng yêu nước luôn tràn đầy nhiệt huyết
Sẵn sàng hi sinh giữ đất quê mình
Đất nước ơi sao thương đến nghẹn lời
Gửi tâm tình đến những người đã khuất
Các anh hiên ngang bất khuất thuở trước
Dâng tuổi xuân cho Tổ quốc yên bình
Sau chiến tranh đã thật sự vinh quang?
Người nằm xuống thành lãng quên vĩnh viễn...
Thế hệ sau lòng đau từng khắc khoải
Thương mẹ Việt Nam héo hon tháng ngày
Quê hương ơi tôi viết những dòng này
Mang trọn nỗi đau lệ dài lặng lẽ
Anh bộ đội ngày về thân tàn phế
Có người cùng lứa chẳng thể trở về
Ngày anh đi chị hứa sẽ đợi chờ
Rồi tháng năm trôi hững hờ phôi phai
Bến sông xưa hoa cải vàng rực rỡ
Nửa đời chị dang dở tuổi thanh xuân
Quê tôi mang nỗi buồn chiến tranh
Mấy chục năm di chứng còn in đậm
Những đứa trẻ sinh ra thành ngơ ngác
Đau đớn vô vàn hỏi tại làm sao?
Chiến tranh qua mấy chục năm sau
Chất độc da cam ngấm sâu lòng đất
Nhìn các em lòng đau từng khúc ruột
Tất cả đều do tội ác chiến tranh
Quê tôi rừng đã nhạt màu xanh
Những đồi bãi cháy tan hoang khói lửa
Biển thu hẹp núi non còn phân nửa
Muông thú kêu than ai thấu cho cùng
Những vần thơ tôi viết tự đáy lòng
Mong đất nước ngày mai tươi sáng hơn
Quan dân đồng lòng chung sức
Trọn nghĩa tình no ấm khắp muôn nơi
25/02/2019 (Tình Cuối)

15. BUỒN ĐÊM ĐÔNG - Khúc sầu trong đêm giá lạnh
Chiều nay gió đổi mùa rồi
Lạnh lùng se sắt trời vời đông sang
Lang thang giữa chốn mênh mang
Con đường xưa cũ nặng tràn nhớ thương
Nhớ người xa cách dặm trường
Trách đời trắc trở đoạn trường chia ly
Nhìn nhau lần cuối phút giây
Bước chân ai đã vội quay lưng rồi
Mấy mùa lá rụng sân phơi
Bóng hình tình cũ mờ xa tầm nhìn
Còn đâu nữa để chờ mong
Đêm đêm rượu đắng lạnh lùng cô đơn
Tâm tư ai thấu cho cùng
Đường về chếnh choáng men nồng một thân
Uống cho quên bóng người xưa
Một đời dang dở nỗi buồn chất chồng
Gặp em em đã sang sông
Má hồng phai nhạt bên chồng hạnh phúc
Lệ rơi thổn thức trong đêm
Vần thơ nức nở tình em phôi pha
Ôm hận đau xót xa
Một trời cách biệt nhạt nhòa duyên xưa
Khóc người rồi khóc cho ta
Giữa đời bão tố bơ vơ lạc loài
Định mệnh an bài rồi đấy
Lỡ làng thêm một kiếp người yêu nhau
Vòng tay ôm trọn khối sầu
Cây già gục ngã dưới màu mưa bay
Canh thâu bóng lẻ đêm dài
Khói thuốc vờn quanh hồn ai ngẩn ngơ
Niềm vui vỡ òa trong mơ
Tình này em hỡi bây giờ xa xôi
Em về trọn vẹn niềm vui
Dù anh chỉ kẻ đến nơi muộn màng
Chúc em hạnh phúc vẹn toàn
Tình buồn, duyên lỡ, anh mang suốt đời
09/10/2018, Cuối Tình

16. KHÚC MƯA BUỒN - Bản tình ca trong cơn mưa khuya
Ta ngồi đếm mưa về ngang thành phố
Đường thưa người lòng chợt nhớ mênh mông.
Bước chân hoang lạc lõng giữa trời không
Cơn gió lạnh nhắc mùa đông đang tới.
Thương nhớ ơi vần thơ xưa viết vội
Bởi yêu người ta mắc tội đa mang.
Mây tìm ai mà cứ mãi lang thang
Đã hết rồi từng dở dang độ ấy.
Phố đông người ta tìm em nào thấy
Mình cách xa nhau đã mấy thu rồi.
Giờ biết em có êm ấm bên người
Vui hạnh phúc với cuộc đời rực rỡ?
Có còn nhớ một cuộc tình đã lỡ
Trái tim côi ta nức nỡ riêng mình.
Xin chúc em được vui trọn ân tình
Nắng lại vàng cho lung linh mắt biếc.
Cứ mặc ta với tháng ngày nuối tiếc
Bao năm trôi vẫn tha thiết đợi chờ.
Em biết không ta cũng có đâu ngờ?
Tình yêu đó đến bây giờ vẫn thế!
Nói em nghe chỉ mình em thôi nhé
Cõi hồn ta đã hoang phế lâu rồi.
Mưa còn rơi bên thềm vắng ngậm ngùi
Môi mắt nào chưa cạn lời ân ái!
Tình gục chết hai nẻo đường xa ngái
Đớn đau này xin giữ lại mình thôi.
Thêm một lần đập vỡ chén ly bôi
Trách phận mình bạc như vôi bạc lắm.
Đưa bàn tay cố níu từng cay đắng
Vàng võ nỗi niềm đêm vắng bơ vơ.
Thu viết cho người dạ khúc trong mưa
Lá rụng bên đường lưa thưa rạn vỡ.
Ta viết cho ta đoạn buồn nức nỡ
Ta viết cho người cách trở bao lâu.
Nuôi nấng trong lòng hình bóng ngàn sau
Xóa hết muộn phiền bấy lâu cam chịu!
Đăk Lăk 18/9/2018

17. TÌNH ĐẮNG - Khúc bi ca của trái tim tan vỡ
Lặng thầm đứng bên cuộc đời nhau
Hạnh phúc ít ỏi, đắng cay chất chồng
Rượu tràn môi nồng vị chát
Mây tím chiều buồn quạnh vắng cô đơn
Nỗi sầu này không tên không tuổi
Gửi về em nơi phương xa ấy
Niềm vui à nửa đời chưa tới
Mấy mươi mùa mưa gió lạnh lùng
Canh thâu trống vắng bóng hình xưa
Lệ ứa mi theo dòng ký ức
Đêm về say vẫn thao thức
Nghe lá khô rơi xót xa lòng
Thầm gọi tên khi tình đã muộn
Hạnh phúc dành cho kẻ đến trước
Trong tim hằn bao vết xước
Con đường lạc bước bơ vơ
Nắng lang thang đánh rơi giấc mơ
Ta nhặt được giữ làm chi
Trăm năm sau còn ấp ủ
Kiếp người dang dở mãi thế sao?
Em là ai - tình chẳng phai nhòa
Đến rồi đi chẳng đầu chẳng cuối
Trao nhau muộn màng tiếc nuối
Nụ cười xót xa tình tắt lịm
23-10-2018, Tình Cuối

18. MỘT MÌNH - Nỗi cô đơn trong đêm tĩnh lặng
Một mình đêm bước lang thang
Đèn đường vàng vọt mưa giăng phố buồn
Se sắt lạnh thấu tâm hồn
Bao lâu rồi nhỉ trời còn mưa rơi
Hỏi lòng đã quên chưa em?
Tiếng thu vang mãi lời nguyền năm nao
Lệ rơi trong nụ cười nào
Tình xưa giờ đã bay vào cõi xa
Niềm vui tìm ở phương nào
Số phận trớ trêu trao vào nỗi sầu
Ân ái ngập tràn đớn đau
Duyên tình dang dở gửi vào hư không
Đường dài xứ lạ bơ vơ
Mệt nhoài định mệnh giấc mơ tàn phai
Nhân nghĩa sao cứ bẽ bàng
Với tay nắm bắt chỉ càng xa thêm
Đâu có khóc sao mắt mờ
Ly cà phê vỡ tan tành cô đơn
Canh dài giấc ngủ chập chờn
Còn ai để giận hờn cho vơi đi?
Tháng ngày ôm trọn đau thương
Gom từng kỷ niệm chôn vùi trong tim
Ly rượu đắng ngắt men nồng
Ngả nghiêng bóng lẻ bềnh bồng cơn say
Có ai hiểu có ai hay
Trót yêu trót nhớ lần này thôi thôi
Xác thân mỏi mệt rã rời
Chung tình đến thế đáng đời chưa em?
Chiều nay phố vắng người qua
Tủi thân kẻ dư thừa bóng hình ai
Bài thơ chưa kịp đặt tên
Người yêu ơi sao vội quên lời thề?
Tình Cuối, 22-08-2018

19. MUỘN - Khúc tình đến trễ
Em hãy vui trọn bên chồng
Ngàn trùng xa cách đừng mong nhớ gì
Đường đời anh bước lang thang
Mang theo ký ức in hình bóng em
Thương ánh mắt nhớ nụ cười
Những đêm mộng mị thầm trao lời yêu
Ngỡ rằng đôi lứa tình nhân
Tri âm tri kỷ nghĩa thân một đời
Gặp nhau đã muộn mất rồi
Tâm tư gửi gắm đôi lời nhắn em
Tình buồn lệ đắng mặn nồng
Mong em vùi lấp trong lòng quên đi
Mây thu lạnh lẽo xa xôi
Đoạn tình dang dở giữa trời hư vô
Em anh hai ngả chia ly
Mưa sầu rả rích đêm về lạnh lùng
Yêu thương đến độ vô cùng
Nhưng em ơi, phải ngừng thôi vậy mà!
Anh xin gửi chúc thiết tha
Em luôn hạnh phúc trọn nhà ấm êm
Duyên mình chẳng thể song hành
Yêu thương vụng dại một mình tháng năm
Vần thơ chân thật giãi bày
Lời anh gửi gắm đong đầy nhớ thương
Mộng đẹp mà mong manh thay
Mùa về gió lộng hồn này ngẩn ngơ!
Đắk Lắk 16-08-2018 Tình Cuối

Có thể bạn quan tâm

Khám Phá 4 Địa Chỉ Chụp Ảnh Kỷ Yếu Đẹp Nhất Tại Kiên Giang

Việc tiêu thụ nhiều hạt chia có thực sự mang lại lợi ích cho sức khỏe? Cùng tìm hiểu cách sử dụng hạt chia đúng cách và an toàn để tối ưu hóa lợi ích từ thực phẩm này.

Hướng dẫn giặt vali trước chuyến du lịch chỉ trong 4 bước đơn giản

Hướng dẫn chi tiết cách tạo biểu đồ cột chồng trong Excel

Hướng dẫn cách tạo biểu đồ tròn trong Excel
