20 Bài Thơ Đặc Sắc Của Nhà Thơ Phạm Tân Dân Không Thể Bỏ Lỡ
Nội dung bài viết
1. Bài thơ: I A QUA CẦU
I A QUA CẦU
Yếm đào, nón thắm bên nhau
Lời thương lời nhớ thấm vào hồn ai
Trăng rằm sáng tỏ không phai
Không ai ép buộc, mộng dài Thiên Thai
Liền anh liền chị miệt mài
Yêu nhau son sắt, nét tài duyên xinh
Bảy mươi năm vẫn thắm tình
Í a giọng hát, bóng hình đậm sâu
Kinh Bắc quê cũ đậm màu
Ngày mai có nhớ cùng nhau sang chơi
Quan họ tình nghĩa một đời
Chiếc áo ngày ấy còn rơi bên cầu.
Thơ: Phạm Tân Dân

2. Bài thơ: XUÂN LAI
XUÂN LAI
Say đắm lòng người hương sắc nồng
Bạn về gõ cửa buổi mai trong
Trà xuân mới hái thơm mùi lá
Tri kỷ chuyện trò chốn Hạc Vân bồng
Đông dài ta mặc ai lo lắng
Xuân giấu trong đông vẫn rạng hồng
Đào hé nụ cười đông chấm dứt
Mỹ Nhân xao xuyến chợt run lòng
Sông Vân lặng lẽ đôi bờ thắm
Núi Thúy ngàn hoa quả ngát hương
Chim hót mưa bay trời se lạnh
Em về anh đón kịp xuân thương
Thơ: Phạm Tân Dân

3. Bài thơ: CÁT HẢI
CÁT HẢI
Thuở ấy qua sông phải đợi phà
Sóng gió dập dồn vẫn vượt qua
Biển mặn vỗ về chân dừng bước
Xoa tay, ngắm nước, gió chan hòa
Giờ đây Cát Hải không còn phà
Tân Vũ mở đường rộng thướt tha
Xe lướt nhẹ tênh như cánh gió
Lan Hạ hiện dần tựa dải ngà
Biển rộng bao la vòng tay lớn
Đất mẹ âu vàng vẹn ước mơ
Thái bình thấm đượm trong từng mái
Ngàn năm gấm vóc nước xanh tơ.
Thơ: Phạm Tân Dân

4. Bài thơ: CÁT BÀ ĐẢO NGỌC
CÁT BÀ ĐẢO NGỌC
Ngón tay chỉ thẳng lên trời cao
Ba đảo trùng trùng giữa sóng chao
Lan Hạ rực hương đường hoa lộng
Non sông rạng rỡ giữa thanh tao
Núi vờn quanh vịnh như thành lũy
Tàu nhỏ tàu to đến dạt dào
Du khách bốn phương lòng ngây ngất
Pháo đài vững chãi dựng trên cao
Đàn khỉ thong dong từ dạo trước
Mặc khách tao nhân vẫn đến chào
Cát Bà đảo ngọc miền phương Bắc
Phú Quốc trời Nam sánh được sao?
Thơ: Phạm Tân Dân

5. Bài thơ
HẠ LONG
Một dải lụa xanh biển mộng mơ
Bạch Đằng dậy sóng ánh trăng mờ
Hạ Long – Cẩm Phả, trời ban tặng
Cát Bà đón khách, gió hát thơ
Giờ đây cao tốc băng qua biển
Cầu nối tầng mây vút mộng mơ
Hà Nội – Hải Phòng – miền Quảng Ninh
Thủy – bộ – không đều chở ước mơ
Trời nước mây non tình thắm thiết
Bóng Quốc Tảng soi đá núi mờ
Tình em đọng lại trong câu hát
Hạ Long rạng rỡ nét duyên thơ.
Thơ: Phạm Tân Dân

6. Bài thơ: THU QUÊ
THU QUÊ
Ta gửi chút nắng về theo nhớ
Heo may dìu dịu bước em sang
Sông Vân êm ả chào bình minh
Mây gió dệt vàng trên ánh sáng
Tình nghĩa đong đầy nơi đôi trẻ
Tràng An danh tiếng vọng ngân vang
Thiên nhiên – văn hóa hòa di sản
Thuyền ghé bên bờ mộng thênh thang
Phù sa đỏ thắm dòng sông chảy
Kim Sơn lúa chín bát ngát vàng
Ngày gặp bên nhau ta hò hẹn
Bưởi chín vườn xưa thơm dịu dàng.
Thơ: Phạm Tân Dân

7. Bài thơ: ĐẢO KHỈ
ĐẢO KHỈ
Chuyện xưa vang vọng tự bao đời,
Khỉ đàn vui sống giữa trùng khơi.
Lan Hạ biếc xanh như tranh vẽ,
Một dải non sông gửi tặng người.
Đảo Khỉ tên quen du khách biết,
Du thuyền rộn rã khắp khung trời.
Khỉ khôn thân thiện như người cũ,
Nắm cổ tay ôm chẳng ngại ngời.
Bịch sữa tu nhanh, còn đòi nữa,
Ngồi xem ta đùa, ánh mắt cười.
Em đến mới hay lời tổ gọi,
Triệu năm tổ tiên vẫn sáng ngời.
Thơ: PTD

8. Bài thơ: AI
AI
Chiều thu Đà Lạt nhẹ vương ai,
Nắng trải vàng ươm xuống bờ vai.
Rừng thông đứng lặng như thầm gọi,
Gió thoảng đưa hồn chợt nhớ ai.
Lá đỏ khẽ lay như gợi mộng,
Hồ thu trong vắt lặng chờ ai.
Hoàng hôn tím biếc mờ xa vắng,
Bóng núi sương chiều gợi bóng ai.
Tựa cửa nhìn mây bay vời vợi,
Hương đưa ngan ngát thấm hồn ai.
Trầm tư lặng lẽ thu sang nhắc,
Giữa cõi vô thường vẫn nhớ ai.
Thơ: PTD

9. Bài thơ: HỒI HẠC
HỒI HẠC
Bình minh rạng rỡ khắp non sông,
Thúy Sơn, Vân Sàng đẹp tuyệt trông.
Hồi Hạc trầm linh nơi đất cổ,
Hạc trắng bay hoài giữa lẫy lừng.
Thơ: PTD

10. Bài thơ: KỲ LÂN
KỲ LÂN
Nồm nam phấp phới tung cờ rộng,
Ngọc Nữ ngẩng đầu ngắm điện đài.
Mắt Kỳ Lân sáng soi muôn cõi,
Trống lân vang vọng khắp Bồng Lai.
Thơ: PTD

11. Bài thơ: O THANH
O THANH
Bình minh Thanh Hóa hé ánh mai,
Vẻ mềm mại tà áo nhẹ nhàng bay.
Làn gió xuân vương hồn say đắm,
Hàm Rồng, sông Mã, tuổi trẻ phơi bày.
Quyết chí chung vai đánh giặc thù,
Hòm đạn nâng cao, chiến thắng lưu truyền.
Kẻ thù khiếp sợ tài trai gái,
Tỉnh mới dựng xây vẻ oai hùng.
Thanh Hóa rạng ngời mơ Ức Trai,
Anh hùng sông Mã, vẹn nghĩa đời,
Hương Lê Thái Tổ, nhớ Lê Lai,
Hồn thiêng đất mẹ vẫn ngời ngời.
Thơ PTD

12. Bài thơ: ĐÊM THỨC
ĐÊM THỨC
Trở về bên em, liệu có hay?
Điệu múa vui ngập tràn say đắm.
Ánh lửa bập bùng vòng tay siết,
Một đêm thức trắng đầy nồng nàn.
Lai Châu thủy điện thắp sức sống,
Miền Tây quê hương rạng ngời tươi.
Điện Biên sử sáng ngàn năm vẫn,
Cờ đỏ sao vàng bay rợp trời.
Thơ PTD

13. Bài thơ: HUẾ
HUẾ
Trở về xứ Huế, nhớ đào mơ,
Thuyền lướt nhẹ sương mờ trên sông thơ.
Sóng vỗ êm đềm hòa hơi thở,
Chèo buông trôi nhẹ dòng nước mơ.
Sênh tiền cầm phách ngân trầm bổng,
Tà áo tím thướt tha đợi chờ.
Khẽ cười nói nhỏ như rót mật,
Họa mi lặng lẽ hót hò ơ.
Đêm Huế mộng mơ trăng sáng tỏ,
Bóng soi trên Hương giấc lòng mơ.
Huế đẹp mãi theo non nước đó,
Tràng Tiền in bóng bước ngẩn ngơ.
Thơ PTD

14. Bài thơ
DU SÔNG NINH BÌNH
Tràng An di sản quê hương bao đời,
Bức tranh thu nhỏ non nước tươi tươi.
Giữa sương gió vẫn son sắt nghĩa tình,
Chung tay giữ gìn, dựng xây tương lai.
Sào Khê uốn lượn sóng vẫy vẫy,
Ngọn nguồn nước mát dõi theo Hoàng Long.
Sóng xanh rì rào qua Ngô Đồng,
Xuyên Thủy Động về bên sông Vân Sàng.
Vạc Vân, Chanh, Đáy giao thông liên kết,
Dưỡng Ân cây cói Kim Đông trổ đời.
Sông nuôi vựa thóc bền nơi quê tôi,
Kim Sơn, cửa Đáy đầy vơi Âu Đài.
Thơ PTD

15. Bài thơ: MẠN THUYỀN
MẠN THUYỀN
Ngày em còn bé, vai mòn khi cắt cỏ,
Nhìn thoáng bóng ai thấp thoáng giữa làng.
Đôi mắt cay cay, chàng trai thân thuộc,
Cây đa, giếng nước, sân đình ghi dấu hẹn.
Hội xuân náo nhiệt gieo duyên thơm ngát,
Nắng vàng rực rỡ, buổi sớm như ngọc xanh.
Ruộng cải tỏa hương, bướm bay quanh anh,
Tà áo mỏng manh vương hương sắc đường về.
Mây trôi óng ả trên triền đê thơ mộng,
Bóng em in dấu lối về ngõ xưa cũ.
Ve kêu rộn rã giữa trưa hè rộn rã,
Mưa đầu mùa bỗng dưng ập tới vội vàng.
Nép mình bên cổng chùa Nương Sơn Tự,
Thanh Minh đến đền ơn cha mẹ sinh thành.
Liên Thành, Ninh Mỹ, Đình Trúc xinh xắn,
Ngập ngừng chưa tỏ, mây đưa tình trốn mưa.
Cùng nhau dạo bước vãn cảnh chùa yên bình,
Nhớ ngày cắp sách, gió đưa hương thầm thì.
Hoa Lư, Kinh cổ, vẻ vang trăm năm cũ,
Ninh Bình đổi mới, đàng hoàng rạng rỡ hơn.
Tràng An, Bái Đính, em nhẹ thưa thì,
Hội xuân rộn rã, đung đưa mạn thuyền xuân.
Thơ PTD

16. Bài thơ
CHÙA TAM CHÚC
Tam Chúc lung linh, vãn cảnh chùa thiêng,
Điệp trùng non nước rạng ngời quê hương.
Mưa xuân nhẹ rơi phủ ngàn lá biếc,
Thất Tinh núi sáng, linh thiêng quốc gia.
Tam Thế hồng quang, tỏa sáng vẹn lòng,
Thượng Tòa Bồ Tát sừng sững vời xa.
Cột kinh đầy đủ, ngàn không một lẻ,
Hồ rộng mênh mông, Lục Nhạn lung linh.
Sơn thủy hữu tình, long ngự ngôi giá,
Non cao ngàn hoa rực rỡ chín tầng.
Linh thiêng Pháp Chủ, truyền đạo rộng khắp,
Đạo chính trong lòng, dựng xây thái hòa.
Thơ PTD

17. Bài thơ
BỨC TRANH QUÊ
Mây núi vương tình, khung cảnh tiên thiên,
Thuyền bạn bè trôi trên dòng nước đỏ son,
Tranh vẽ ai mà lòng càng thổn thức,
Sóng lăn tăn vờn bóng núi Voi uy nghi.
Yêu biết bao sông cũ, xanh trong và sáng,
Trên đường Tiến Yết, nơi vua tôi qua lại,
Thuyền xe xuôi ngược chốn người ngàn đời,
Động cổ Dũng Đương vẫn sầm uất ngược xuôi.
Cầu Huyện, sông đừng, vang mãi cổ tích,
Cố đô Cồ Việt, mãi xanh tươi bền vững,
Thiên Tôn rạng rỡ, thị trấn Hoa Lư mới,
Văn hóa Tràng An tỏa sáng lung linh ngời.
Thơ PTD

18. Bài thơ: NINH BÌNH MÙA LỄ HỘI
NINH BÌNH MÙA LỄ HỘI
Xuân về lòng thành dâng bái mới,
Ngô Đồng sóng nhẹ lướt sương mờ,
Mùng sáu tháng giêng, hội Bái Đính rộn rã,
Tràng An trang nghiêm Đại Minh Vương thờ.
Hội Đinh Lê tháng ba truyền thống,
Thuyền chiến vua tôi tự do vẫy vùng,
Rước nước Hoàng Long, mây bạc nhẹ bay,
Rừng lau bát ngát nối liền thung lũng sâu.
Triều Trần một thời thu phục dân ấp,
Ninh Hải Thái Vi vang khúc hoan ca,
Lễ hội Minh Không nơi đền Thánh Nguyễn,
Tháng mười Kỳ Phúc trống vang rộn rã.
Thơ PTD

19. Bài thơ: HANG RƯỢU
HANG RƯỢU
Tràng An đất cổ, hang rượu quý hiếm,
Chiếc thuyền nhỏ lặng lẽ trên dòng sông xanh,
Đặc sản truyền thống hương vị ngàn năm,
Ngọt ngào say đắm níu chân người lữ khách.
Phố núi dê thịt thơm đậm hương nồng,
Ly rượu thắm đỏ, môi son ngất ngây say,
Tổng Trường rô rô thơm lừng trên than hồng,
Nồng nàn, quyến rũ, vị ngon chẳng phai mờ.
Bốn phương bạn hữu cùng chung thưởng thức,
Hoa Lư, Tam Cốc, non nước hòa quyện,
Khách Hoàng Sơn thân thương đón chào nồng nhiệt,
Hang rượu ấy, mãi mãi ngọt ngào đời người.
Thơ PTD

20. Bài thơ: VỀ THĂM ĐỀN THƯỢNG
VỀ THĂM ĐỀN THƯỢNG
Đền Thượng xưa cũ rạng rỡ sáng ngời,
Xã Lực Giá dựng nên hàng ngựa voi,
Tượng đá uy nghiêm canh giữ bản làng,
Bắc Trấn Vương linh thiêng, bảo vệ muôn dân.
Kỳ Phúc lễ mừng cơm gạo đầy bát,
Cầu mong mưa thuận gió hòa trăm đồng,
Làng quê kiểu mẫu vườn hoa khoe sắc,
Đường rộng điện sáng thênh thang rạng ngời.
Mấy trăm năm qua, cùng nhau tiến bước,
Nhà nhà no đủ, nước giàu thịnh vượng,
Quê hương vinh quang tỏa sáng rạng rỡ,
Mây hồng cuộn sóng, tướng giỏi vang danh.
Thơ PTD

Có thể bạn quan tâm

10 Bí Quyết Vàng Tự Học Tiếng Nhật Hiệu Quả Dành Cho Người Bận Rộn

Top 4 Tiệm nối mi đẹp và chất lượng tại Nam Định

Cách Xoay Video Trên iPhone: Hướng Dẫn Chi Tiết

Mẹo tắt tiếng chụp ảnh iPhone nhanh chóng và dễ dàng

Hướng dẫn chi tiết cách xem và gỡ bỏ các thiết bị đang kết nối với tài khoản AppleID của bạn
