20 Bài thơ tiêu biểu của nữ sĩ Hạ Như Trần – Những rung động tinh khôi qua từng vần thơ
Nội dung bài viết
1. Bài thơ: GIỌT MƯA
GIỌT MƯA
Thơ: Hạ Như Trần
Giọt mưa rơi nhẹ bên hiên
Ngỡ ngàng vì chút ưu phiền tình rơi
Bể dâu một thoáng chơi vơi
Ngọt ngào không có, cuộc đời tả tơi
Mưa rơi lất phất bên trời
Sầu len từng nhịp tim rơi não nề
Giọt châu lặng lẽ tái tê
Vì ai nhung nhớ tràn trề đêm sâu
Thề xưa hẹn cũ phai màu
Giờ đây lặng lẽ qua cầu mộng tan
Đắng cay lẫn giận ngút ngàn
Tình xưa xa khuất, mơ vàng vỡ tan.

2. Bài thơ: XIN ĐỪNG KHEN EM XINH
XIN ĐỪNG KHEN EM XINH
Thơ: Hạ Như Trần
Anh thường nói
Em đẹp nhất trần gian
Nụ cười ấy dịu dàng như nắng ấm
Mắt long lanh, em dịu dàng, say đắm
Rằng anh yêu... yêu lắm... biết không em?
Rồi anh bảo
Em tựa gió dịu êm
Lướt nhẹ giữa ban đêm, môi mềm mát
Chạm rất khẽ vào phiến xanh tán lá
Rung động lòng... sâu thẳm đáy hồn anh
Lời khen ấy
Em rối nhẹ trong anh
Lại hoang hoải lo điều không vững bền
Mai tháng đến, tuổi già dần gõ cửa
Nụ cười em... cũng úa tàn phai theo
Đời bất chợt
Vai gầy thêm mỏi nhiều
Liệu anh có còn yêu khi em khác?
Dẫu gần lắm... vẫn thấy xa xôi lạ...
Hết đẹp rồi
Liệu anh có đắm say?

3. Bài thơ: EM NHỚ
EM NHỚ
Thơ: Hạ Như Trần
Con đê dài
ôm trọn làng thơ bé
Hai bờ lúa nhuộm ánh nắng vàng ươm
Bên góc ruộng, vài chiếc đó lặng im
Rạch nhỏ kia, anh mò tôm, bắt cá
Mùa mưa đến
tiếng ếch vang lời hứa
Trời nhập nhoạng, Cóc Nhái hẹn tình duyên
Anh rọi đuốc, em đi sau dịu hiền
Mưa đầu mùa
em nhớ
gom vào thơ dịu nhẹ.

4. Bài thơ: KHÓI
KHÓI
Thơ: Hạ Như Trần
Giận
làn khói
từ đâu trôi tới
Ướt hàng mi, mắt lệ rưng rưng
Gió ơi, về nhé, làm ơn
Kéo mây khói khuất, cho lòng yên an
Đời
sợ lắm
những lời cay nghiệt
Khi vui thì ngọt như mật ong
Khi buồn, lặng lẽ quay lưng
Mặc ai đau đáu, ai từng buốt tim
Cũng vì khói lãng rơi im
Phố mộng mà mắt nhòe tìm dấu xưa.

5. Bài thơ: VU VƠ
VU VƠ
Thơ: Hạ Như Trần
Mãi mộng mơ
mãi khờ dại, vu vơ
Vì yêu thương, vì nhung nhớ dại khờ
Tim trót gửi, dẫu người xưa đã khuất
Hồn lạc lối
xa thân xác, vỡ òa
Chênh vênh bóng đêm qua... hoài vọng
Người lặng im, thân bỗng hóa mây xa
Hồn
người
xác
chỉ còn trò ảo ảnh
một kiếp đời
chẳng thể ngưng đau.

6. Bài thơ: NHỚ
NHỚ
Thơ: Hạ Như Trần
Cơn gió bấc
rút lạnh vào tim Phố
Hàng cây khẽ thì thầm... nỗi nhớ em mang
Đêm buông xuống, chỉ một mình thao thức
Gọi anh hoài... em úp mặt vào Đông
Gửi yêu thương
vào từng giấc mơ hồng
Ươm mộng thắm, ru tình sâu xao xuyến
Hai trái tim thì thầm trong hòa quyện
Trao ngọt ngào, như lạc cõi thần tiên
Đêm tĩnh lặng
nửa mê nửa thực hiện
Tay mơ tìm... tim khẽ nhói... đê mê.

7. Bài thơ: TÌNH TRÔI
TÌNH TRÔI
Thơ: Hạ Như Trần
Anh đến nhẹ như sương đầu ngõ
Duyên mong manh, như sóng lả bên đời
Tình trôi tuột khỏi tầm với chơi vơi
Cuốn theo con nước bạc đầu phương lạ
Em nuốt nước mắt, lòng đau xa lạ
Dẫu tim này vẫn dậy sóng yêu thương
Giữa phố đông, nén chặt mọi vấn vương
Một mình lặng lẽ, cười đùa vô nghĩa
Anh quay lưng, để lại bao nghiệt ngã
Em đứng trông, khờ dại với hao mòn
Ta đi qua đoạn mất _ còn
Bóng in lối cũ, nghiêng nghiêng tình sầu.

8. Bài thơ: VỚI TA TÌNH MÃI NỒNG NÀN
VỚI TA TÌNH MÃI NỒNG NÀN
Thơ: Hạ Như Trần
Choáng váng hồn ta, trời đất nghiêng nghiêng
Tìm gió cũ trong ngày tàn cuối hạ
Tóc rối rắm, chân lê bước lạc nhịp
Trái tim này… buốt giá một miền riêng
Ta gào khóc giữa hoang tàn đổ vỡ
Thân mỏi mòn, hồn quặn thắt cô đơn
Vẫn nhớ người, dù nghĩa cạn tình mòn
Dẫu chẳng còn mùa xuân nào tỏa rạng
Ta gục ngã… người lặng im lạnh nhạt
Nuốt đắng cay – mặn chát vị biển sâu.

9. Bài thơ: TÌNH MÃI NỒNG NÀN
TÌNH MÃI NỒNG NÀN
Thơ: Hạ Như Trần
Mưa rơi như những lời thì thầm cũ
Lặng lẽ buông, xoa dịu nỗi hờn ghen
Trời cao thấu những nỗi niềm sâu kín
Đắng cay nào... em học cách buông quên
Đời mấy độ trầm bổng cung đàn
Sao sắc môi hồng bỗng nhạt màu yêu cũ?
Trách chi trời lạc mất mây xanh
Giận làm chi người vội vàng đánh rơi mối tình!
Em vẫn là em – dịu dàng tha thiết
Mà mỗi đêm lại tự dỗ lòng mình
Gió ngoài hiên vẫn trườn qua khe cửa
Đẩy thêm vào tim một giọt buồn thinh lặng.

10. Bài thơ: HƯƠNG TÌNH
HƯƠNG TÌNH
Thơ: Hạ Như Trần
Giữa khuya lặng, sấm rền bất chợt
Gió lùa qua, mưa gõ nhịp bên thềm
Nghe sâu thẳm tiếng lòng êm đềm
Ký ức cũ bỗng dậy lên thành khúc hát
Một thuở yêu – môi thơm ngào ngạt
Nụ hôn đầu, ngây ngất trao nhau
Ước mộng hồng, thề nguyện dài lâu
Ai ngờ tình hóa mênh mông bóng tối
Giờ anh vui bên tình nhân mới
Cười rạng ngời, ánh mắt trong veo
Em đứng nhìn, lòng quặn thật khẽ
Quay lưng bước... thì thầm xin nỗi buồn tha thứ
Tình là thế – mong manh như gió
Thoảng hương nồng rồi vụt tan nhanh
Một thời thương nhớ ngập vành
Giờ trôi lặng lẽ qua nhành vô thường.

11. Bài thơ: ĐÀN BÀ CHỚM CŨ 2
ĐÀN BÀ CHỚM CŨ 2
Thơ: Hạ Như Trần
Em là thế!
Người đàn bà chớm cũ
Ánh mắt buồn, thiếu vắng nhụy xuân xanh
Qua bể dâu, rắn rỏi vẫn mong manh
Tay còn níu, dẫu thân gầy mỏi mệt
Giữa cuộc sống, em đi trong lặng lẽ
Lòng vững vàng giữa bao lối tình yêu
Yêu hết mình, cháy bỏng chẳng sớm chiều
Danh vọng đến – em mỉm cười... lặng lẽ
Người chớm cũ, đã từng qua giông gió
Tự vững vàng, chẳng dễ dại như xưa
Dù mai này, thời gian có đong đưa
Em vẫn đẹp – như mưa chiều cuối hạ.

12. Bài thơ: GIẤC MƠ HOANG
GIẤC MƠ HOANG
Thơ: Hạ Như Trần
Anh rời bước
Bỏ lại khung trời ký ức
Em lặng thinh
giữa giấc mơ ngổn ngang
Thức mà mộng, nghe tim mình thổn thức
Tưởng anh về – kỷ niệm vỡ òa vang
Anh đi rồi
em vẫn hoài trông ngóng
Ôm hình anh – gọi mãi những bình yên
Bởi em tin – cuộc sống là hướng đến
Gửi trái tim vào giấc mộng lâu bền
Em chẳng biết
anh không hề quay lại
Em đợi hoài…
rồi dại khờ
vì yêu.

13. Bài thơ: NÉM HỒN ĐI HOANG
NÉM HỒN ĐI HOANG
Thơ: Hạ Như Trần
Từ bao giờ
Em không còn là chính em
Đêm thức giấc, kéo rèm buông nỗi nhớ
Tay lạc bước, tìm hơi thở xưa cũ
Tìm say mê, tìm lối thoát trong hoang mang
Ánh mắt tình
Rực cháy trên môi mềm
Vòng tay siết, nhịp tim thúc giục
Tưởng là hờn dỗi, thoảng buồn rồi yêu tiếp
Em nào ngờ, ta đã lỡ kiếp xa nhau
Dấu yêu ơi!
Em khắc sâu mãi mãi
Ôm nhung nhớ, đếm những sầu thầm lặng lẽ
Người nơi ấy, em nơi này nuốt lệ
Làm sao đây, để quên anh được đây?

14. Bài thơ: THÔI ANH NHÉ!
THÔI ANH NHÉ!
Thơ Hạ Như Trần
Ta đã đắm say
trong hai chữ TÌNH ÁI
Thôi nhé
bây giờ
ta dừng chân lại anh
Tình yêu ấy!
không thể vẹn nguyên mãi mãi
Dấu thời gian loang phai tường thành
Mưa bất chợt,
gió bão hoài dập vùi
Cuộc đời bỗng nhiên,
em vụng về yêu anh
Em nào ngờ, em gieo tội cho chính mình
Giờ đây... thân em như chiếc lá rời cành.

15. Bài thơ: EM NÀO BIẾT RÉT NÀNG BÂN
EM NÀO BIẾT RÉT NÀNG BÂN
Thơ Hạ Như Trần
Anh nói rằng lòng anh mỏi mệt, em ơi!
Nàng Bân về, giọng đùa giỡn vương vấn
Sáng nắng lên, chiều mưa rơi bất chợt
Gió lạnh thổi, mờ mờ khói sương bay
Nhận tin anh, lòng em tràn đầy thương nhớ
Hai phương trời cách trở bao la vời vợi
Dẫu tình sâu, bước chân sao khó tới
Đành chờ kiếp sau, duyên này chưa gặp lại
Nàng Bân là ai? em tự hỏi chính mình
Buồn da diết mà lòng lặng thinh chẳng nói
Người phương Nam quen nắng chói chang rực rỡ
Chẳng hay anh nơi đó lạnh thấu xương da
Hương tình em trao gửi... dù xa vời
Tim nồng cháy dẫu xua tan giá lạnh
Chính em đây, yêu anh đến không lời tả
Nhớ anh nhiều...giữ ấm lòng nhé anh!

16. Bài thơ: CÓ THỂ NÀO!
CÓ THỂ NÀO!
Thơ Hạ Như Trần
Em đứng bên cửa, nhìn về chốn xa xôi
Đám mây buồn lặng lẽ trôi dần
Đêm yên ắng, tiếng ve réo rắt ngân vang
Tình trao đi, nhận lại điều chi?
Anh đến nhanh, như dòng thác cuộn xoáy
Giữa nơi đây, em ngẩn ngơ say mê
Liệu có thể, anh là người phụ bạc?
Khoảnh khắc ấy, lệ trào ướt hàng mi
Có thể lắm, em chỉ là phút giây
Anh cố rời đi, sao níu giữ được chăng?

17. Bài thơ: QUÊN ĐI
QUÊN ĐI
Thơ Hạ Như Trần
Đừng nghĩ nữa, hãy buông lơi tâm tư
Kệ cho đời, chuyện nhỏ cũng là chi
Tình xưa nay đã trôi đi chẳng níu giữ
Yêu thương thả buông, coi như không vương vấn
Tình một thuở, ván cờ ta cược đời mình
Dù thắng hay thua, chẳng phải điều quan trọng
Không lo thua thiệt, không đo đếm cao thấp
Chỉ luôn mang trong tim những kỷ niệm ngọt ngào trao ai
Giờ đây tình đã chia hai con đường
Đường ngoằn ngoèo, nhân thế cũng lắm quanh co
Người đi không ngoảnh lại, chẳng một lần đắn đo
Bỏ lại em co ro giữa chốn cô đơn
Thôi thì, chỉ biết lặng thinh ngậm ngùi.

18. Bài thơ: GỬI NGƯỜI EM THƯƠNG!
GỬI NGƯỜI EM THƯƠNG!
Thơ Hạ Như Trần
Em muốn gửi
Đến anh bầu trời rực nắng
Sưởi ấm lòng anh những khi giá rét bất chợt
Gửi ánh mắt, nụ cười dịu dàng
Gửi tình yêu đong đầy… qua từng vần thơ
Đông về rồi,
em vẫn ngẩn ngơ mãi
Lo lắng anh, và thao thức từng phút giây
Anh nhớ nhé, khi đêm lạnh tràn về
Giữ ấm cho mình, đừng để gió làm anh run
Chỉ một lần thôi,
em mong anh nhớ lời dặn
Kẻo bệnh tật, em thương lắm, anh ơi.

19. Bài thơ: PHỐ CŨ EM QUA
PHỐ CŨ EM QUA
Thơ Hạ Như Trần
Em quay về con phố cũ, lặng lẽ, vắng bóng anh
Ghế đá, chim yến oanh từng hẹn thề ngày nào
Ta nhìn nhau, em khẽ cười e ấp
Ngốc nghếch thay, sao em cứ mãi ngại ngùng trước anh?
Phố vắng em trở lại, từng góc nhỏ in dấu yêu thương
Nơi ta trao nhau bao ngọt ngào, âu yếm ngày xưa
Giờ đây chỉ còn lại nỗi thổn thức, dấu yêu đã phai tàn
Anh ở đâu? Sao đột ngột im lặng, anh hỡi!
Giữa phố chiều lặng, em bơ vơ lạc bước
Gió thoảng qua mang theo nỗi buồn mênh mang nơi mắt môi
Mắt em đắm đuối, như soi tỏ từng ngóc ngách trái tim
Phố lên đèn, lòng em càng thêm đau xót
Không thể quên những phút giây ngọt ngào bên nhau
Hồn em mê say, lạc trong men tình ngây ngất
Tim này buốt nhói, đắng cay cam chịu lá lay nhẹ nhàng
Lời này xin gửi đến anh, tình yêu trôi qua âm thầm
Anh có thể buông tay, bỏ lại em với nỗi nhớ vơi đầy?

20. Bài thơ
ANH ĐI
Thơ Hạ Như Trần
Ừ, anh hãy đi thật xa
Để lại em ôm nỗi buồn một mình
Nụ cười giờ đây phai mờ
Bởi giông tố vẫn chực chờ bên ai
Bước chân anh nhẹ nhàng rời xa
Em nhìn theo, lòng đầy tiếc nuối bâng khuâng
Thực lòng em vẫn ngóng trông
Mùa xuân trở lại, môi thơ dịu dàng thắm tình
Vì yêu, em lặng lẽ chịu đựng
Chiều nay, chiếc lá khẽ nghiêng mình bay
Lòng đau đớn trong giấc mơ vụt tắt
Anh đi, để lại nỗi nhớ đầy vơi
Em yêu, hóa thành kẻ si tình ngây dại
Hồn phiêu dạt trong câu thơ trầm buồn.

Có thể bạn quan tâm

50+ Hình xăm hoa Bỉ Ngạn đẹp nhất, mang đậm nét nghệ thuật và ý nghĩa sâu sắc

5 loại dầu gội trị chấy cho bé hiệu quả và an toàn nhất hiện nay

Bí quyết chăm sóc da mặt vào mỗi buổi sáng giúp làn da luôn tươi sáng và khỏe mạnh

Cách làm thịt heo chiên chao, dù ăn không hay ăn kèm cơm, đều khiến vị giác bùng nổ tuyệt hảo.

Nhật thực một phần là gì và khi nào hiện tượng này xảy ra?
