20 bài văn biểu cảm xúc động nhất về tình cảm gia đình (Sách Ngữ văn lớp 7 - Kết nối tri thức)
Nội dung bài viết
1. Bài văn bộc lộ tình cảm với người thân - bài mẫu số 4
Nếu phải chọn một người thân yêu nhất, tôi sẽ không ngần ngại nói đó chính là bà nội kính yêu của tôi.
Bà tôi có trái tim nhân hậu vô cùng, nhưng cuộc đời bà lại gặp nhiều khó khăn và bệnh tật. Tôi yêu bà vô cùng! Yêu từ mái tóc bạc phơ gợn sóng, yêu dáng đi chậm rãi nhưng kiên cường. Dù mới bảy mươi nhưng trông bà già hơn hẳn bạn cùng trang lứa.
Qua lời kể của bố, tôi biết bà là người phụ nữ tảo tần, mộc mạc. Một tay bà nuôi dạy hai người con khi ông tôi đi chiến đấu. Đến khi các con có cháu, bà lại dành trọn tình yêu chăm sóc chúng tôi - niềm hạnh phúc lớn nhất của bà.
Trước khi lâm bệnh, bà vẫn miệt mài làm công việc lao công để phụ giúp gia đình. Những món quà nhỏ bà tặng - chiếc đồng hồ báo thức hay gói bánh kẹo - đều ẩn chứa biết bao yêu thương.
Tấm lòng bà rộng mở như biển cả. Mỗi khi thấy người nghèo khó, bà không nỡ làm ngơ mà luôn sẵn sàng giúp đỡ. Trái tim nhân ái ấy khiến tôi vô cùng ngưỡng mộ.
Bà còn là người yêu thiên nhiên say đắm. Khoảng hiên nhà luôn ngào ngạt hương hoa nhài, rực rỡ sắc màu từ những chậu ớt trĩu quả. Bà thường bảo: "Gần gũi thiên nhiên giúp tâm hồn thanh thản".
Mỗi lần về thăm, tôi lại tựa đầu vào vai bà giãi bày mọi chuyện. Có khi nước mắt lăn dài, bà âu yếm xoa đầu an ủi. Hơi ấm từ bà như tiếp thêm sức mạnh giúp tôi vượt qua sóng gió.
Rồi tin dữ ập đến - bà mắc bệnh hiểm nghèo. Sao số phận lại nghiệt ngã với người hiền lành đến vậy!
Dù đau đớn, bà vẫn nở nụ cười lạc quan. Tôi biết bà đang cố giấu nỗi đau để chúng tôi đỡ xót xa. Mỗi lần thấy bà vật vã trong cơn đau, tim tôi như thắt lại, chỉ biết khóc trong bất lực.
Rồi một ngày đông, bà ra đi mãi mãi. Lần đầu tiên tôi cảm nhận sự mất mát khủng khiếp. Trái tim như vỡ thành ngàn mảnh.
Giờ đây, mỗi khi nhớ bà, lòng lại quặn đau, mắt cay xè. Bà dạy tôi bài học quý giá: Hãy trân trọng từng giây phút bên người thân yêu.
Tôi muốn hét lên rằng: Cháu yêu bà vô ngần! Hình bóng bà sẽ mãi khắc sâu trong tim cháu.

2. Bài văn biểu cảm sâu sắc về người thân trong gia đình - Mẫu tham khảo số 5
Khi trời đất chuyển mùa,
Con đau ốm, mẹ nào có ngơi.
Cả đời lam lũ ngược xuôi,
Chắt chiu từng hạt, nuôi con khôn lớn.
Những lời ca dao ấy luôn khiến trái tim em thổn thức khi nghĩ về tình mẫu tử thiêng liêng.
Tiếng gọi 'Mẹ' sao mà ấm áp đến thế! Đó là âm thanh đầu tiên mỗi sớm và cuối cùng trước khi đêm về. Em gọi mẹ bằng cả tấm lòng, bởi biết rằng dẫu sóng gió thế nào, vòng tay mẹ vẫn luôn rộng mở.
Mẹ em - người phụ nữ nhỏ bé với công việc may mặc vất vả. Ngoài giờ làm, mẹ cần mẫn chăm đàn gà, vun luống rau. Trong mắt em, mẹ như người hùng không biết mệt mỏi, bất chấp nắng mưa vẫn miệt mài lao động.
Giờ đây em mới thấu hiểu: Đâu phải mẹ không thích đẹp, không muốn ngon. Nhưng tình yêu con đã khiến mẹ gác lại tất cả, dành trọn những gì tốt nhất cho đàn con thơ.
Những vết chai sần trên đôi bàn tay, nếp nhăn hằn khoé mắt - mỗi dấu vết thời gian ấy đều thôi thúc em phải trưởng thành hơn. Em thường tranh thủ phụ mẹ dọn nhà, nấu cơm... để mẹ có thêm phút giây thư giãn.
Em ước thời gian ngưng đọng, để mãi được là đứa con bé bỏng trong vòng tay mẹ yêu.

3. Bài văn biểu cảm xúc động về người thân trong gia đình - Mẫu tham khảo số 6
“Trên đời này, không ai vĩ đại bằng mẹ
Không gánh nặng nào bằng những nhọc nhằn cha mang.”
Trong trái tim mỗi người, mẹ luôn là bến bờ thiêng liêng không thể thay thế. Người đã chín tháng cưu mang, chịu bao gian khó để trao cho ta hơi ấm cuộc đời. Tình mẫu tử ấy đã khiến mẹ trở thành người phi thường nhất trong mắt tôi.
Ký ức về mẹ in sâu trong tâm trí đứa trẻ mới lớn. Thời gian và nhọc nhằn đã phủ lên mẹ lớp sương phong trần. Ở tuổi tứ tuần, đôi vai gầy của mẹ vẫn kiên cường gánh vác gia đình khi cha đi làm xa. Mái tóc điểm bạc, khuôn mặt hằn nếp nhăn - mỗi vết tích đều kể câu chuyện về sự hy sinh thầm lặng. Nhưng đôi mắt mẹ luôn ấm áp yêu thương, nụ cười mẹ có thể xua tan mọi u ám tuổi thơ.
Mẹ tôi - người nông dân chân chất với đôi bàn tay chai sần vun xới ruộng đồng. Hình ảnh mẹ gánh hàng chợ sớm, giọng nói ân cần dặn dò, cả mùi bùn đất theo bước chân mẹ đã trở thành ký ức đẹp nhất đời tôi. Tà áo nâu giản dị mà lộng lẫy hơn bất kỳ trang phục nào.
Yêu thương mẹ dành cho gia đình không bao giờ vơi cạn. Dù mệt nhoài sau ngày dài, mẹ vẫn chu toàn từ bữa cơm đến manh áo mới. Những đêm con ốm, bàn tay gầy guộc của mẹ nắm chặt tay tôi như truyền cả hơi ấm. Mẹ luôn tin tưởng vào tương lai tươi sáng và động viên chúng tôi kiên trì phấn đấu. Mỗi lỗi lầm của con đều được mẹ bao dung bằng tình yêu vô điều kiện.
Mẹ là biển Thái Bình trong trái tim con. Như lời thơ vang vọng:
“Dẫu con đi khắp chân trời góc bể
Tình mẹ theo con như bóng với hình”

4. Bài văn biểu cảm sâu sắc về người thân trong gia đình - Mẫu tham khảo số 7
Mẹ là bến đỗ bình yên, là nguồn sức mạnh vô tận giúp ta vượt qua mọi phong ba cuộc đời. Trái tim tôi luôn dành vị trí thiêng liêng nhất cho người phụ nữ tuyệt vời ấy.
Năm tháng đã điểm những nét phong sương lên gương mặt trái xoan của mẹ ở tuổi tứ tuần. Làn da ấy giờ đây lấm tấm những vết tàn nhang, không còn vẻ rạng rỡ thuở nào. Dáng người đậm đà cùng đôi bàn tay gầy guộc, thô ráp vì những năm tháng lam lũ. Thế nhưng, đôi mắt mẹ vẫn luôn ấm áp dịu dàng. Dẫu bộn bề với công việc bác sĩ đầy áp lực, mẹ vẫn chu toàn từng bữa cơm gia đình - khoảnh khắc sum vầy đong đầy yêu thương sau một ngày dài.
Tuổi thơ tôi chẳng mấy khi làm mẹ an lòng. Những cơn sốt vật vã đêm trường khiến mẹ thức trắng. Những lần ham chơi quên giờ giấc. Những điểm kém do lười nhác. Thế nhưng mẹ chẳng hề trách mắng, chỉ ân cần dạy bảo bằng tấm lòng bao dung.
Tôi còn nhớ như in buổi tối định mệnh ấy. Mải mê theo bạn bè, tôi lỡ quên cả thời gian. Trên đường vội vã về nhà, chiếc xe đạp của tôi va phải một chiếc xe máy. Khi tỉnh dậy, toàn thân đau nhức và nỗi sợ hãi xâm chiếm. Người lái xe đã gọi mẹ tới. Hình ảnh mẹ hớt hải chạy đến với gương mặt đẫm lo âu khiến lòng tôi quặn thắt. Tôi ôm chặt lấy mẹ, nức nở xin lỗi. Mẹ chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc, thì thầm lời an ủi: 'Mọi chuyện sẽ ổn thôi con!'
Sau sự việc ấy, tôi thấu hiểu hơn tình mẫu tử thiêng liêng. Từ đó, tôi nỗ lực học hành chăm chỉ, phụ giúp mẹ những việc nhỏ. Tình yêu của mẹ như đại dương mênh mông, nuôi dưỡng tâm hồn con lớn khôn mỗi ngày. Mong sao mẹ mãi khỏe mạnh để tiếp tục là bờ vai vững chắc cho con nương tựa.

5. Áng văn xúc động về tình cảm gia đình - mẫu số 8 đặc sắc
Trong trái tim tôi, hai tiếng "Ông nội" vang lên như một khúc ca dịu ngọt, thiêng liêng nhất. Cả tuổi thơ tôi là bức tranh lung linh được tô điểm bằng những ký ức về người ông kính yêu. Giờ đây, dù ông đã về cõi vĩnh hằng, hình bóng ông vẫn tỏa sáng như ngọn hải đăng trong tâm hồn tôi.
Thuở ấu thơ, mùi trầu thơm nồng từ miệng ông đã trở thành hương vị khắc sâu vào ký ức. Ông là người đầu tiên nâng đỡ những bước chập chững, uốn nắn từng tiếng nói ngọng nghịu của tôi. Điều đặc biệt là tiếng đầu đời tôi cất lên lại chính là tiếng gọi "Ông" - niềm hạnh phúc vô bờ của ông. Ông dạy tôi biết yêu thương, giúp đỡ mọi người, mở ra trước mắt tôi cả thế giới diệu kỳ.
Lớn hơn, những lần nũng nịu đòi gấu bông của tôi luôn được ông đáp lại bằng lời động viên ngọt ngào: "Con ngoan học giỏi, ông sẽ mua gấu to nhé!". Chiếc võng ngoài sân trở thành thiên đường tuổi thơ với những câu chuyện cổ tích ông kể - về cô Tấm hiền lành, chàng Thạch Sanh dũng cảm. Ông dạy tôi sống lương thiện như nhân vật trong truyện, luôn rộng mở tấm lòng.
Bước ngoặt lớn đến khi tôi vào lớp một. Sự lo lắng của đứa trẻ ham chơi được ông xoa dịu bằng cái ôm ấm áp: "Ông tin con sẽ làm được". Từng nét chữ đầu đời được ông kiên nhẫn uốn nắn. Mỗi điểm mười tôi đạt được là niềm tự hào của cả hai ông cháu.
Khi gia đình khấm khá hơn, tôi vô tâm không nhận ra ông đã yếu đi. Cho đến ngày ông nằm viện, gương mặt xanh xao, tôi mới giật mình nhận ra sự thờ ơ của mình. Khoảnh khắc ông ra đi trong vòng tay tôi, với lời thì thầm "Ở nơi nào đó ông vẫn luôn hướng về con...", là bài học đắt giá về sự trân quý những gì đang có.
Giờ đây, tôi gửi vào cõi xa xăm lời nguyện cầu mong ông được bình an. Ông mãi là ngọn lửa ấm áp soi đường cho tôi bước tiếp.

6. Bài văn xúc động về tình mẫu tử - mẫu số 9 đặc sắc
"Nuôi con chẳng quản chi thân,
Chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo con lăn."
Hai câu ca dao giản dị mà thấm đẫm tình mẹ bao la. Mẹ tôi chính là hiện thân sống động của sự hy sinh thầm lặng ấy.
Mẹ tôi - một cô giáo tiểu học tận tâm. Ngày ngày, mẹ miệt mài với những trang giáo án, nhưng chưa bao giờ mẹ quên chăm chút cho gia đình nhỏ. Với nụ cười hiền hậu và trái tim nhân hậu, mẹ không chỉ là người thầy được học trò kính mến mà còn là người mẹ tuyệt vời của tôi.
Mẹ chăm lo cho tôi từ bữa ăn giấc ngủ đến những lo lắng vu vơ nhất. Mẹ là điểm tựa vững chắc, là người bạn lớn luôn lắng nghe và thấu hiểu. Những khi vui buồn hay băn khoăn, tôi đều tìm đến mẹ, bởi biết rằng ở đó có trái tim bao dung luôn rộng mở.
Mẹ như dòng suối mát nuôi dưỡng tâm hồn tôi. Tôi tự hứa sẽ không ngừng phấn đấu để trở thành niềm tự hào của mẹ, đền đáp phần nào công ơn trời biển ấy.

7. Bài văn cảm động về tình cảm gia đình - mẫu số 10 ấn tượng
Hạnh phúc lớn nhất của em là được sống trong vòng tay yêu thương của gia đình - nơi bình yên nhất để trở về sau những bộn bề cuộc sống. Đặc biệt hơn, em được sống cùng ông bà nội - những người đã truyền cho em bao bài học quý giá.
Ông nội em là một cựu chiến binh kiên cường, người đã từng vào sinh ra tử trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Ở tuổi 75, mái tóc ông đã điểm bạc nhưng tinh thần vẫn minh mẫn, ý chí vẫn sắt đá như thuở nào. Mỗi sớm mai, ông vẫn chăm chỉ chăm sóc vườn rau, ao cá và những chú chim cảnh - những thú vui giản dị của tuổi già.
Dù những vết thương chiến tranh vẫn thỉnh thoảng hành hạ, ông luôn giữ vững tinh thần lạc quan của người lính Cụ Hồ. Ông thường nói: "Chút thương tật này có đáng gì so với đồng đội đã ngã xuống". Những lời dạy của ông về lẽ sống, về lý tưởng sống luôn in sâu trong tâm trí em.
Ông còn là tấm gương về lòng nhân ái, thường xuyên giúp đỡ những cụ già neo đơn trong làng. Trong câu lạc bộ thơ cựu chiến binh, ông là thành viên tích cực, gửi gắm vào thơ ca những chiêm nghiệm cuộc đời.
Em vô cùng tự hào về ông - người anh hùng thầm lặng đã góp phần làm nên hòa bình hôm nay. Em mong ông luôn khỏe mạnh để tiếp tục là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho cả gia đình.

8. Bài văn xúc động về tình phụ tử - mẫu số 11 đặc sắc
"Tấm lòng người cha là tuyệt tác của tạo hóa" - câu nói ấy càng thấm thía hơn khi tôi nghĩ về cha mình. Người đàn ông đặc biệt ấy đã dành cả cuộc đời để yêu thương tôi theo cách giản dị mà vĩ đại nhất.
Ở tuổi tứ tuần, mái tóc cha đã điểm bạc vì những nhọc nhằn cuộc sống. Dáng người cha vạm vỡ với làn da ngăm đen, bờ vai rắn chắc - nơi tôi luôn tìm thấy sự an toàn. Đôi mắt cha ánh lên tình yêu thương, khuôn mặt chữ điền toát lên vẻ phúc hậu và trí tuệ.
Cha không phải người giàu có, chỉ là công nhân bình thường, nhưng chưa bao giờ để tôi thiếu thốn. Tôi nhớ những bộ quần áo cũ cha mặc năm này qua năm khác, trong khi luôn đảm bảo cho tôi đủ đầy sách vở, áo quần. Mỗi món đồ cha mua cho tôi đều thấm đẫm tình yêu thương.
Cha là người thầy đầu đời dạy tôi từ những bước đi chập chững đến bài học làm người. Những lời khuyên của cha, cách cha đối nhân xử thế đã hình thành nên nhân cách của tôi hôm nay. Sự hiền lành, nhiệt tình giúp đỡ mọi người của cha khiến tôi vô cùng ngưỡng mộ.
Không cần phải là ngôi sao nổi tiếng, với tôi, cha mãi là thần tượng vĩ đại nhất. Tôi sẽ sống xứng đáng với những hy sinh thầm lặng của cha, bằng cách không ngừng phấn đấu để trở thành người có ích cho xã hội.

9. Bài văn biểu cảm sâu sắc về người thân - mẫu số 12
Bà ngoại - người phụ nữ đặc biệt nhất trong trái tim tôi. Ở tuổi bảy mươi sáu, mái tóc bà đã bạc trắng như cước, đôi mắt in hằn dấu vết thời gian nhưng vẫn ánh lên tình yêu thương vô bờ. Mỗi lần về thăm bà, tôi luôn được đón nhận bằng những món ăn ngon do chính tay bà nấu - từ thịt kho tàu đậm đà đến sườn xào chua ngọt hài hòa.
Tuổi thơ tôi gắn liền với bà qua những câu chuyện cổ tích đầy màu sắc: chàng Thạch Sanh dũng cảm, cô Tấm hiền lành bước ra từ quả thị... Bà còn là người phụ nữ tài hoa với đôi bàn tay khéo léo có thể bện chổi, đan rổ, làm quạt nan. Giờ đây, khu vườn nhỏ với những luống rau xanh mướt là niềm vui tuổi già của bà.
Tôi luôn giữ trong tim hình ảnh người bà tần tảo một đời vì con cháu, và mong ước bà sẽ mãi khỏe mạnh để tôi có thể báo đáp phần nào công ơn dưỡng dục.

10. Bài văn tri ân người thân - mẫu số 13 cảm động
Ông nội - người thầy đầu tiên và vĩ đại nhất trong cuộc đời tôi. Ở tuổi bảy mươi tư, ông vẫn giữ được vẻ minh mẫn với chòm râu bạc phơ và đôi mắt sáng như sao. Đôi bàn tay nhăn nheo của ông từng dạy tôi biết bao điều quý giá.
Tôi nhớ như in những ngày thơ ấu được ông chở đi chơi trên chiếc xe đạp cũ, những buổi chiều nghe ông kể chuyện ngày xưa, hay những lần cùng ông chăm sóc vườn cây. Ông dạy tôi không chỉ cách trồng tỉa mà còn cả cách yêu thương vạn vật xung quanh.
Giờ đây, mỗi khi rảnh rỗi, tôi lại cùng ông đánh cờ, đi câu cá - những khoảnh khắc quý giá mà tôi luôn trân trọng. Ông mãi là điểm tựa tinh thần vững chắc của cả gia đình, và tôi luôn cầu mong ông được mạnh khỏe để đồng hành cùng chúng tôi thật lâu.

11. Bài văn tri ân người thân - mẫu số 15 xúc động
Gia đình - tổ ấm yêu thương nơi ta tìm thấy những điểm tựa tinh thần vững chắc. Với tôi, ông nội chính là người thầy vĩ đại nhất, người đã dạy tôi những bài học quý giá về cuộc sống.
Dù mái tóc đã bạc trắng, ông vẫn dậy sớm mỗi ngày để chăm sóc vườn cây, ao cá - nguồn cung cấp thực phẩm sạch cho cả nhà. Ông từng là người lính kiên cường nơi chiến trường, những vết thương cũ vẫn đau nhức mỗi khi trở trời, nhưng ông luôn giữ vững tinh thần lạc quan của người lính Cụ Hồ.
Ông dạy tôi hiểu giá trị của hòa bình qua những câu chuyện chiến trường, về sự hy sinh của bao anh hùng đã ngã xuống. Lòng nhân ái của ông thể hiện qua việc thường xuyên giúp đỡ các cụ già neo đơn trong làng. Ông còn là thành viên tích cực của câu lạc bộ thơ cựu chiến binh, gửi gắm vào thơ ca những chiêm nghiệm cuộc đời.
Tôi vô cùng tự hào về ông - người đã góp phần làm nên cuộc sống bình yên hôm nay. Mong ông luôn khỏe mạnh để tiếp tục là chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình.

12. Bài văn tri ân người thân - mẫu số 14 cảm động
Ông nội - người thầy vĩ đại nhất trong cuộc đời tôi. Ở tuổi gần tám mươi, ông vẫn giữ được phong thái khỏe khoắn với mái tóc bạc trắng như cước và nụ cười hiền hậu. Đôi mắt ông tuy đã mờ đi theo năm tháng nhưng vẫn ánh lên sự minh mẫn, từng trải.
Ông là tấm gương về lối sống lành mạnh: dậy sớm tập thể dục, ăn uống điều độ, luôn giữ phòng ốc ngăn nắp. Những thói quen tốt ấy đã truyền cảm hứng cho tôi rèn luyện tính kỷ luật trong học tập. Ông còn là trụ cột tinh thần của gia đình, luôn nhẹ nhàng hòa giải mọi mâu thuẫn.
Từ nhỏ, tôi như cái bóng nhỏ bên ông. Ông dạy tôi từ những điều giản dị như làm đồ chơi Trung thu, câu cá đến những bài học làm người sâu sắc. Mỗi đồng tiền ông tiết kiệm đều dành dụm cho việc học của tôi. Ông như cây đại thụ tỏa bóng mát yêu thương che chở cho cả gia đình.
Tôi luôn tự hứa sẽ học tập thật tốt để đền đáp công ơn của ông - người đã dạy tôi những điều quý giá nhất trong cuộc sống.

13. Bài văn tri ân tình phụ tử - mẫu số 16 xúc động
"Ba sẽ là cánh chim cho con bay thật xa/Mẹ sẽ là nhành hoa cho con cài lên ngực" - mỗi khi nghe câu hát ấy, lòng tôi lại dâng trào nỗi nhớ người cha kính yêu. Cha là cả thế giới của tôi từ khi mẹ qua đời.
Cha tôi - người đàn ông gầy guộc với làn da sạm nắng công trường, đôi mắt đượm buồn nhưng nụ cười luôn rạng rỡ. Dù vụng về trong chăm sóc con cái, cha vẫn cố gắng hết sức để tôi không thiếu thốn. Những món ăn cha nấu có khi mặn khi nhạt, nhưng chứa đựng cả tình yêu thương vô bờ.
Tôi nhớ như in ngày đầu tiên đi học, đôi bàn tay chai sạn của cha khéo léo (dù vụng về) tết cho tôi bím tóc, mặc cho tôi chiếc váy đẹp nhất. Khoảnh khắc ấy đã khắc sâu vào tim tôi hình ảnh người cha giàu yêu thương.
Ở công trường, cha là người cần mẫn, sáng tạo. Với hàng xóm, cha luôn sẵn lòng giúp đỡ. Tôi tự hào về cha - người đàn ông mạnh mẽ đã vượt qua bao khó khăn để nuôi tôi khôn lớn.
Tôi chỉ mong một điều: cha luôn khỏe mạnh để tôi có thể đền đáp phần nào công ơn trời biển của người.

14. Bài văn biểu cảm sâu sắc về người thân - mẫu số 17
Mỗi người sinh ra đều được đón nhận bằng vòng tay yêu thương vô điều kiện từ gia đình - nơi có ông bà, cha mẹ, anh chị luôn dang rộng vòng tay che chở. Trong gia đình em, ông nội chính là bóng hình đáng kính nhất, người đã để lại trong em những bài học sâu sắc về tình thương và lòng nhân hậu.
Dù đã bước sang tuổi thất thập nhưng ông vẫn giữ được sự minh mẫn hiếm có. Khuôn mặt chữ điền phúc hậu với làn da hồng hào, mái tóc bạc trắng như cước cùng chòm râu dài khiến ông giống như ông Bụt bước ra từ trang truyện cổ. Những vết đồi mồi trên đôi tay gầy guộc và đôi chân chậm chạp hơn xưa kể lại hành trình một đời lam lũ, hy sinh thầm lặng.
Tấm lòng nhân hậu của ông tỏa sáng qua từng cử chỉ đời thường: những bữa sáng ấm áp tự tay chuẩn bị, những lần quét sân rửa bát giúp cháu, hay nhiệt tình tham gia các hoạt động xã hội. Ông sống chan hòa với xóm giềng, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác bằng cả tấm lòng. Sức khỏe dẻo dai của ông chính là kết quả của một đời sống lành mạnh và trái tim luôn rộng mở.
Mỗi sớm mai, hình ảnh ông dắt chú cún Ki Ki đi dạo trong công viên khi cả nhà còn say giấc đã trở thành nét đẹp quen thuộc. Những buổi chiều cùng ông ngồi ghế đá chơi cờ, nghe ông kể chuyện đời xưa là những khoảnh khắc đong đầy hạnh phúc. Giờ đây khi sức khỏe ông yếu đi, em lại càng trân trọng từng phút giây bên ông, mong ước ông mãi khỏe mạnh để dìu dắt các cháu trên đường đời.

15. Bài cảm nhận sâu sắc về người ông kính yêu - mẫu 18 đặc sắc
Sau mỗi ngày dài mệt nhọc, điều tôi khao khát nhất là được trở về bên vòng tay ấm áp của mẹ - người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi. Mẹ không chỉ là người sinh thành, mà còn là điểm tựa tinh thần, là nguồn động lực vô tận nuôi dưỡng tâm hồn tôi.
Ở tuổi gần tứ tuần, mẹ tôi vẫn giữ nét thanh xuân với dáng người mảnh mai và làn da nâu khỏe khoắn. Mái tóc hoe vàng ngang vai ôm lấy khuôn mặt phúc hậu, nơi ánh lên tình yêu thương vô bờ. Đôi mắt mẹ là thế giới diệu kỳ - khi thì sâu lắng lo âu lúc tôi ốm đau, khi lại rạng ngời niềm vui khi thấy tôi hạnh phúc.
Là một nhà giáo tâm huyết, mẹ đã tạm gác lại sự nghiệp để dành trọn những năm tháng đẹp nhất chăm sóc anh em tôi. Mẹ dạy chúng tôi không chỉ kiến thức sách vở mà còn cả những bài học làm người sâu sắc. Từ cách ứng xử lễ phép đến nghệ thuật nấu nướng, mẹ kiên nhẫn hướng dẫn từng li từng tí. Những bữa cơm gia đình trở thành lớp học đặc biệt, nơi tình yêu thương được truyền qua từng món ăn mẹ dạy nấu.
Mẹ chính là người bạn lớn luôn thấu hiểu mọi cung bậc cảm xúc của tôi. Mỗi nụ cười mẹ dành cho tôi như ánh mặt trời sưởi ấm trái tim, mỗi cái ôm của mẹ lại xoa dịu những nỗi buồn. Trong mắt tôi, mẹ là hiện thân của sự hoàn hảo - một người mẹ, người thầy và người bạn tuyệt vời nhất.
Mẹ ơi, con biết ơn vô cùng vì được là con của mẹ. Con sẽ cố gắng từng ngày để xứng đáng với tình yêu và sự hy sinh của mẹ. Mẹ chính là mặt trời trong trái tim con, soi sáng mọi nẻo đường con đi!

16. Bài tri ân sâu sắc về người mẹ kính yêu - mẫu 19 ý nghĩa
"Gió mùa thu, mẹ ru con ngủ..." - câu hát ấy như dòng sữa ngọt ngào thấm sâu vào tâm hồn tôi từ thuở nằm nôi. Đó không chỉ là giai điệu ru êm ái, mà còn là tình yêu thương vô bờ mẹ dành cho tôi qua năm tháng.
Mẹ tôi mang dáng hình nhỏ bé với đôi vai gầy gánh bao nỗi lo toan. Mỗi sớm mai, mẹ dậy từ khi gà chưa gáy để kịp chợ sớm, rồi vội vã về lo bữa cơm gia đình. Đôi bàn tay mẹ chai sần vì lam lũ, nhưng ấm áp lạ thường khi vuốt ve mái tóc con.
Tôi nhớ như in ngày ấy, khi chiếc áo đứt nút mà tôi nhất quyết đòi thay mới. Mẹ chỉ lặng lẽ ngồi khâu lại, từng mũi kim tỉ mẩn dưới ánh đèn vàng vọt. Nhìn dáng mẹ cặm cụi, tôi chợt nhận ra sự vô tâm của mình. Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài - đó là khoảnh khắc tôi thực sự thấu hiểu sự hy sinh thầm lặng của mẹ.
Cuộc sống gia đình cứ thế trôi qua với bao điều bình dị. Mẹ dọn dẹp sau những bữa tiệc của bố, đổi vỏ chai lấy chục chanh giải rượu. Mẹ thức khuya tính toán hóa đơn điện nước, nhường chiếc quạt mát cho con gái lớn. Mẹ say mê xem vở cải lương cũ kỹ, đồng cảm với những số phận đầy bi ai trên màn hình nhòe màu.
Mỗi mùa thu về, nhìn lá vàng rơi trước hiên nhà, lòng tôi chợt se lại. Tôi sợ một ngày mẹ cũng như chiếc lá ấy, lặng lẽ bay đi. Nhưng rồi tôi hiểu rằng, dù thời gian có trôi, tình yêu mẹ dành cho con vẫn mãi nguyên vẹn như câu hát thuở nào: "Gió mùa thu, mẹ ru con ngủ..." - lời ru của tình mẫu tử thiêng liêng.

17. Bài tri ân sâu lắng về người mẹ - mẫu 20 xúc động
"Ngó lên nuộc lạt mái nhà/Bao nhiêu nuộc lạt nhớ ông bà bấy nhiêu" - câu ca dao ấy đã khắc sâu vào tâm khảm tôi từ thuở ấu thơ. Trong ký ức tôi, hình ảnh bà hiện lên như một bà tiên hiền hậu với mái tóc bạc phơ búi cao, nụ cười phúc hậu và đôi mắt sâu thẳm chứa đựng cả đời lam lũ.
Tôi nhớ như in những sớm mai cùng bà dạo bước trên con đường làng, ánh nắng tinh khôi xuyên qua tán tre, tiếng chim hót như bản nhạc chào ngày mới. Những đêm trăng vàng vọt, bà ôm tôi vào lòng, kể chuyện cổ tích dưới ánh trăng bạc, giọng bà ấm áp như dòng sữa ngọt ngào. Bàn tay gầy guộc nhưng dịu dàng vuốt tóc tôi - đó là cảm giác bình yên nhất đời.
Bà đã dạy tôi bài học về tình yêu thương qua từng cử chỉ nhỏ: cái kẹo ngọt chia đôi, lời động viên khi tôi vấp ngã, ánh mắt tin tưởng khi tôi làm điều tốt. Giờ đây, dù bà đã đi xa, hình ảnh bà vẫn sống mãi trong tim tôi như ngọn hải đăng soi đường, tiếp thêm sức mạnh cho tôi vượt qua mọi sóng gió cuộc đời.

18. Bài tri ân sâu lắng về người bà kính yêu - mẫu 1 xúc động
"Con dù lớn vẫn là con của mẹ/Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con" - hai câu thơ ấy như tấm gương phản chiếu tình mẫu tử thiêng liêng. Mẹ tôi - người phụ nữ nông dân chân lấm tay bùn, cả đời tần tảo vì con.
Đôi bàn tay mẹ thô ráp vì cày cuốc, nhưng ấm áp lạ thường khi xoa đầu tôi. Mái tóc dài đen nhánh ngày nào giờ đã điểm bạc vì những lo toan. Mẹ nhịn ăn, nhịn mặc để dành cho con những bộ quần áo mới, quyển sách mới. Mỗi chiều tan học, được nép vào lòng mẹ, nghe mẹ hỏi han chuyện trường lớp là niềm hạnh phúc vô bờ.
Tôi mong ước thời gian ngừng trôi để mẹ mãi khỏe mạnh, để tôi mãi là đứa con bé bỏng được che chở trong vòng tay mẹ. Mẹ chính là thiên đường bình yên nhất của đời con!

19. Bài cảm nhận chân thành về tình cảm gia đình - mẫu 2 ý nghĩa
"Đêm nay con ngủ giấc tròn/Mẹ là ngọn gió của con suốt đời" - hai câu thơ ấy đã khắc sâu vào tâm khảm tôi từ thuở ấu thơ. Mẹ tôi, người phụ nữ với vẻ ngoài giản dị - làn da rám nắng, khuôn mặt gầy gò in hằn dấu vết thời gian, nhưng ẩn chứa cả bầu trời yêu thương trong đôi mắt sâu thẳm.
Tôi nhớ mãi cái ngày phát hiện mẹ đọc trộm nhật ký của mình. Cơn giận dữ khiến tôi thốt lên những lời đau lòng, không ngờ chính điều đó đã khiến mẹ gục ngã. Tuần lễ mẹ nằm viện là khoảng thời gian trống vắng nhất đời tôi. Căn nhà thiếu vắng bàn tay mẹ chăm chút trở nên lạnh lẽo lạ thường. Những bữa cơm vội vàng, đống quần áo chất đống... tất cả khiến tôi nhận ra mẹ chính là linh hồn của tổ ấm này.
Khi mẹ trở về, cái ôm xiết chặt và lời xin lỗi của mẹ khiến tôi nghẹn ngào. Giọt nước mắt hối hận đã rơi - tôi hiểu rằng mọi hành động của mẹ đều xuất phát từ tình yêu thương vô điều kiện. Mẹ như cây đại thụ che chở, như dòng suối mát lành, như ngọn gió dịu êm nâng đỡ tôi qua bao bão tố cuộc đời.
Giờ đây, tôi chỉ muốn thầm thì bên tai mẹ: "Con yêu mẹ nhất trên đời!" Dù chưa đủ can đảm nói thành lời, nhưng trái tim này mãi thuộc về mẹ. Bởi mẹ chính là ngọn gió đưa con qua mọi giấc ngủ tròn đầy, là điểm tựa vững chắc nhất đời con.

20. Bài cảm nhận sâu sắc về tình cảm gia đình - mẫu 3 ý nghĩa
Trong ngôi nhà nhỏ của chúng tôi, ông nội là cây đại thụ vững chãi - một cựu chiến binh kiên cường với quá khứ hào hùng. Ở tuổi 75, mái tóc ông đã bạc màu thời gian nhưng khí chất vẫn còn nguyên vẹn như thuở nào.
Mỗi sớm mai, ông vẫn dậy từ tinh mơ chăm sóc khu vườn nhỏ với những luống rau xanh mướt và ao cá lấp lánh. Những vết thương chiến trường đôi khi hành hạ ông khi trái gió trở trời, nhưng ông luôn mỉm cười bảo: "Chỉ là chút kỷ niệm thời trai trẻ". Ông đem cả khu vườn chiến tích vào đời thường - từ những bài học đạo đức sâu sắc cho cháu con, đến việc giúp đỡ những cụ già neo đơn trong làng.
Tôi ngưỡng mộ ông không chỉ bởi quá khứ anh hùng, mà còn ở tâm hồn thi sĩ ẩn sau vẻ ngoài cứng cỏi. Những vần thơ ông viết trong câu lạc bộ cựu chiến binh chính là minh chứng cho trái tim nhân hậu luôn rộng mở. Ông chính là cầu nối giữa quá khứ hào hùng và hiện tại bình yên, là nguồn động lực để tôi sống tốt hơn mỗi ngày.
