7 bài văn mẫu cảm nhận sâu sắc nhất về tác phẩm "Chuyện cổ nước mình" (Ngữ văn 6 - SGK Kết nối tri thức)
Nội dung bài viết
Bài văn mẫu số 4: Cảm nhận bài thơ "Chuyện cổ nước mình"
Thông qua thi phẩm "Chuyện cổ nước mình", nữ thi sĩ Lâm Thị Mỹ Dạ đã khéo léo khơi gợi những giá trị nhân văn ẩn chứa trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam.
Những câu chuyện cổ tích truyền miệng từ đời này sang đời khác đã in sâu vào tâm thức mỗi người qua lời kể ấm áp của bà, của mẹ. Mở đầu bài thơ, tác giả bày tỏ trực tiếp tình cảm thiết tha:
"Tôi yêu chuyện cổ nước tôi
Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
Thương người rồi mới thương ta
Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm"
Qua ngòi bút tinh tế của Lâm Thị Mỹ Dạ, những câu chuyện dân gian hiện lên với triết lý nhân sinh sâu sắc - bài học về lòng nhân ái, sự thủy chung trong tình yêu, triết lý "ở hiền gặp lành" và đức tin vào sự công bằng của vũ trụ. Đó chính là tinh hoa trong tính cách con người Việt Nam.
Những hình tượng quen thuộc như Thạch Sanh dũng cảm vượt qua thử thách hay cô Tấm hiền hậu hóa thân từ quả thị đều mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Đặc biệt, hình ảnh "Đẽo cày theo ý người ta" như lời cảnh tỉnh về việc giữ vững chính kiến trong cuộc sống.
Bài thơ khép lại với thông điệp xúc động về sự trường tồn của giá trị nhân văn: "Nhưng bao chuyện cổ trên đời/Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm". Chuyện cổ trở thành hành trang tinh thần, nguồn sức mạnh giúp con người vượt qua mọi gian nan thử thách.

Bài văn mẫu số 5: Những khám phá sâu sắc về "Chuyện cổ nước mình"
"Chuyện cổ nước mình" của Lâm Thị Mỹ Dạ là viên ngọc quý trong kho tàng thơ ca Việt Nam, tỏa sáng những giá trị nhân văn vượt thời gian.
Bài thơ mở đầu bằng tình yêu thiết tha với văn hóa dân gian: "Tôi yêu chuyện cổ nước tôi/Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa". Qua đó, tác giả khẳng định triết lý sống ngàn đời của cha ông: lòng nhân ái, sự công bằng và đức tin vào chân lý "ở hiền gặp lành".
Những câu chuyện cổ như cây cầu nối liền quá khứ và hiện tại, là tấm gương phản chiếu tâm hồn Việt. Hình ảnh Thạch Sanh dũng cảm, cô Tấm hiền hậu, hay bài học từ "Cây tre trăm đốt", "Cây khế" đều thấm đẫm giá trị đạo đức.
Đặc biệt sâu sắc là lời nhắn nhủ: "Đẽo cày theo ý người ta/Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì" - bài học về bản lĩnh sống có chính kiến. Kết thúc bài thơ là niềm tin mãnh liệt vào sự trường tồn của giá trị nhân văn: "Nhưng bao chuyện cổ trên đời/Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm".
Bằng ngôn từ giản dị mà sâu lắng, Lâm Thị Mỹ Dạ đã thổi hồn mới vào những câu chuyện cổ, biến chúng thành hành trang tinh thần cho mỗi người trên hành trình cuộc sống.

Bài văn mẫu số 6: Cảm nhận tinh tế về "Chuyện cổ nước mình"
Bài thơ "Chuyện cổ nước mình" của Lâm Thị Mỹ Dạ như bức tranh thủy mặc vẽ nên vẻ đẹp tâm hồn Việt qua lăng kính văn hóa dân gian. Tác phẩm mở ra không gian trầm tích chứa đựng những giá trị nhân văn ngàn đời.
Những vần thơ mở đầu như tiếng lòng thổn thức: "Tôi yêu chuyện cổ nước tôi/Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa". Đó không chỉ là tình yêu văn hóa mà còn là sự tri ân với kho tàng trí tuệ ông cha. Triết lý "ở hiền gặp lành", đạo lý "thương người như thể thương thân" được chắt lọc qua bao thế hệ.
Hình ảnh Thạch Sanh, cô Tấm hiện lên qua những câu thơ giàu sức gợi: "Thị thơm thì giấu người thơm/Chăm làm thì được áo cơm cửa nhà". Đặc biệt sâu sắc là bài học về bản lĩnh sống qua hình ảnh "đẽo cày" - lời cảnh tỉnh cho những kẻ thiếu chính kiến.
Khép lại bài thơ là niềm tin bất diệt vào giá trị nhân văn: "Nhưng bao chuyện cổ trên đời/Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm". Chuyện cổ trở thành ngọn đèn soi sáng, là sợi chỉ đỏ xuyên suốt quá khứ - hiện tại - tương lai.

Bài văn mẫu số 1: Khám phá vẻ đẹp ngôn từ trong "Chuyện cổ nước mình"
Lâm Thị Mỹ Dạ - nữ thi sĩ với hồn thơ đậm chất dân gian, đã thổi làn gió mới vào kho tàng văn hóa cổ qua thi phẩm "Chuyện cổ nước mình".
Tình yêu chuyện cổ được bày tỏ chân thành: "Tôi yêu chuyện cổ nước tôi/Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa". Đó là tình yêu dành cho triết lý sống ôn hòa, nhân ái được kết tinh qua bao thế hệ. Bài học "thương người rồi mới thương ta" như viên ngọc quý trong kho tàng đạo đức dân tộc.
Những câu thơ: "Mang theo truyện cổ tôi đi/Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa" gợi lên sự giao thoa kỳ diệu giữa quá khứ và hiện tại. Chuyện cổ trở thành cầu nối thiêng liêng, giúp con cháu "nhận mặt ông cha của mình" qua lớp bụi thời gian.
Hình tượng Thạch Sanh, cô Tấm được tái hiện qua lăng kính hiện đại, vẫn giữ nguyên vẹn bài học nhân sinh: sự công bằng vũ trụ, đức tin vào điều thiện. Đặc biệt, triết lý "đẽo cày" trở thành lời cảnh tỉnh cho thời đại về việc giữ vững bản lĩnh sống.
Bằng ngôn ngữ giản dị mà sâu lắng, bài thơ đã biến chuyện cổ thành hành trang tinh thần, tiếp thêm sức mạnh cho con người vượt qua mọi "nắng mưa" cuộc đời.

Bài văn mẫu số 2: Cảm nhận tinh tế về giá trị nhân văn trong "Chuyện cổ nước mình"
Thi phẩm "Chuyện cổ nước mình" của Lâm Thị Mỹ Dạ như cánh cửa mở vào kho tàng văn hóa dân gian, nơi lưu giữ tinh hoa tâm hồn Việt qua bao thế hệ.
Những vần thơ mở đầu chứa đựng tình yêu thiết tha: "Tôi yêu chuyện cổ nước tôi/Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa". Đó là tình cảm dành cho những giá trị nhân văn được kết tinh qua truyện cổ - bài học về lòng nhân ái, đạo lý "thương người như thể thương thân" và triết lý sống "ở hiền gặp lành".
Hình ảnh Thạch Sanh, cô Tấm hiện lên qua ngòi bút tinh tế, trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp tâm hồn Việt. Đặc biệt sâu sắc là hình tượng "đẽo cày" - lời cảnh tỉnh về việc giữ vững bản lĩnh sống giữa dòng đời xô bồ.
Bài thơ khép lại với thông điệp xúc động: "Nhưng bao chuyện cổ trên đời/Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm". Chuyện cổ trở thành sợi chỉ đỏ xuyên suốt thời gian, kết nối quá khứ với hiện tại, là hành trang tinh thần vô giá cho mỗi người trên hành trình cuộc sống.
Với ngôn ngữ giản dị mà sâu lắng, tác phẩm đã thổi làn gió mới vào kho tàng văn hóa dân gian, giúp người đọc khám phá những giá trị nhân văn trường tồn của dân tộc.

Bài văn mẫu số 3: Khám phá sự kết nối thế hệ qua "Chuyện cổ nước mình"
Lâm Thị Mỹ Dạ - người nghệ sĩ tài hoa đã thổi hồn hiện đại vào kho tàng văn hóa dân gian qua thi phẩm "Chuyện cổ nước mình".
Mở đầu bằng tình yêu cháy bỏng: "Tôi yêu chuyện cổ nước tôi/Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa", bài thơ trở thành cầu nối giữa quá khứ và hiện tại. Những câu chuyện cổ không đơn thuần là giải trí mà chứa đựng triết lý sống sâu sắc - bài học về lòng nhân ái, đạo lý "ở hiền gặp lành" và sự công bằng vũ trụ.
Đoạn thơ "Mang theo truyện cổ tôi đi..." như bản giao hưởng về sự kết nối thế hệ. Chuyện cổ trở thành tấm gương phản chiếu để con cháu "nhận mặt ông cha của mình", là sợi chỉ đỏ xuyên suốt thời gian dù "đời cha ông với đời tôi/Như con sông với chân trời đã xa".
Hình tượng Thạch Sanh, cô Tấm, anh chàng "đẽo cày" được tái hiện sinh động, mang theo thông điệp nhân văn: sự chiến thắng của cái thiện trước cái ác, giá trị của đức tính chăm chỉ và bài học về bản lĩnh sống. Đặc biệt, hình ảnh "miếng trầu đỏ thắm" như biểu tượng của tình người, của văn hóa Việt.
Khép lại bài thơ là niềm tin bất diệt: "Nhưng bao chuyện cổ trên đời/Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm". Chuyện cổ trở thành hành trang tinh thần, tiếp thêm sức mạnh cho con người vượt qua mọi thử thách cuộc đời.

Có thể bạn quan tâm

7 Lời khuyên hữu ích để viết tiểu luận hoàn hảo

Danh sách những phần mềm vẽ sơ đồ trực tuyến tốt nhất hiện nay

Hướng dẫn làm slime không cần bột borax

Cây quất ngày Tết, biểu tượng của sự thịnh vượng, luôn xuất hiện trong không gian ngày xuân với vẻ đẹp rực rỡ, mang lại may mắn cho gia đình trong dịp Tết.

Hướng dẫn tự làm váy tutu công chúa đơn giản tại nhà
