Top 10 bài thơ xuất sắc nhất của thi sĩ Hàn Mặc Tử
Nội dung bài viết
1. Trăng vàng trăng ngọc
Trăng! Trăng! Trăng! Chính là Trăng, Trăng, Trăng!
Ai cần trăng, tôi đây bán trăng cho.
Không bán tình trọn vẹn, không bán lời hẹn hò...
Chờ đậu trạng nguyên, tôi lại trở về.
Anh đến bên tôi, tôi trả thơ cho anh.
Không, không, không! Tôi không bán linh hồn trăng.
Tôi giả vờ chơi, anh tin thật thật là dại:
Trăng vàng, trăng ngọc bán sao được đây.
Trăng! Trăng! Trăng! Đó là trăng, trăng, trăng!
Ánh trăng sáng tỏa khắp mọi nẻo đường.
Tôi nguyện cầu cho trăng của riêng tôi,
Tôi lạy trăng bằng chuỗi hạt niềm tin.
Trăng mới chính là trăng rạng ngời.
Trăng! Trăng! Trăng! Vẫn là trăng, trăng, trăng!

2. Đà Lạt trăng mờ
Khoảnh khắc thiêng liêng bắt đầu cất tiếng:
Bầu trời mơ màng trong thực tại huyền ảo!
Trăng sao hòa tan trong sương mỏng manh,
Tựa đón một ý thơ từ xa gửi đến.
Hãy lặng im, đừng nói lời vội vàng,
Nghe tiếng hồ vọng vang từ đáy sâu;
Nghe tiếng liễu lay trong cơn gió nhẹ,
Và xem trời trao gửi bao ước yêu...
Hàng thông lung linh đứng yên tĩnh,
Cành lá như chìm vào giấc ngủ sâu.
Thật hư lẫn lộn không thể phân biệt!
Dòng Ngân Hà sáng giữa màn đêm tối.
Trời nhuộm một sắc trăng dịu ngọt,
Lòng tôi lặng lẽ chẳng thể nói thành lời.
Không một âm thanh nào làm động lòng,
Dù đó là tiếng sao băng vỡ vụn...

3. Em sắp lấy chồng
Nghe tin em sắp về nhà chồng
Anh cười vui lẫn nỗi buồn day dứt.
Em ơi, em quên lời hứa
Anh ngỡ tưởng tình quê chân thật mãi.

4. Em làm dáng
Lan ơi, ngắm giúp em có tinh tế?
Lần đầu tiên em mặc áo thêu hoa...
Lan đâu hay em đang làm dáng,
Mai này, em sẽ lấy chồng rồi...

5. Hái trầu tươi
Bình minh hé ánh, em thức dậy sớm,
Vội vã vén tà áo ra vườn hái...
Sương mai mơn man trên làn da mịn,
Em hái trầu tươi, lòng em cũng tươi vui.

6. Hồn thơ
Ngắm xem anh! Dải mây nhẹ lướt trên đỉnh núi,
Chiều tàn nhuộm một sắc lam mơ màng.
Trên cao, đàn cò trắng đang vẽ
Một bài thơ dài không vần điệu.
Bài thơ dần tan vào rặng liễu xanh,
Chúng ta, thi sĩ, mơ màng đắm say
Ngước nhìn vẻ đẹp trời mây huyền ảo,
Lòng bỗng xôn xao, rưng rưng nức nở.
Rồi âm thầm trong từng hơi thở,
Lời ca ngân vang giữa đồi thông rì rào,
Vi lau lặng yên, suối trong ngừng chảy,
Không lay động, cũng không còn trôi nữa.
Chỉ say đắm lắng nghe lời thì thầm
Những linh hồn vất vả vì yêu thương.
Kìa anh xem! Cô gái đứng bên đường,
Mặc yếm thắm, dáng e ấp ngây thơ.
Hái rau sam, xuân tình chẳng thể giấu,
Môi ướt đẫm như thèm khát duyên lành
Chúng ta - thi sĩ - lặng im đi tìm
Vần thơ trẻ trung, non tơ chiếc áo.
Giả như cảnh vật và mây trời huyền ảo
Hồn thơ đâu dạt dào như suối nguồn,
Uyển chuyển như tiếng sáo hè vang vọng,
Lan man thổi trong bóng tối tĩnh lặng.
Hồn thơ đâu, anh hỡi, bay cao vời vợi,
Như mây trôi về chốn ngự của tiên nữ,
Những đêm thanh khi nghiêng bóng lung linh,
Xiêm y trễ tràng, nhẹ nhàng thướt tha.

7. Một cõi quên
Đêm đó, trăng thức cùng tôi dõi
Mưa lặng lẽ bên hiên, bóng Hằng buồn
Cô đơn thật đấy, một nỗi quạnh hiu
Đêm riêng biệt – một cõi quên sâu lắng.
Tôi trả lại chính mình ngần ngại
Trả người bao muộn phiền chất chứa
Cõi riêng thầm kín, chốt then âm thầm
Bên ngoài người vui đùa trong bụi trần.
Cơn gió đông lạnh lẽo ùa về
Tứ phía gom lại khoảng không vắng lặng
Lặng nghe tôi, nghe tôi thổn thức
Hiện hữu làm gì? Chỉ còn nghẹn ngào.

8. Đây thôn Vĩ Dạ
Sao anh chẳng về thăm thôn Vĩ?
Ánh nắng cau rơi nhẹ chớm mai.
Vườn ai tươi mơn mởn như ngọc,
Lá trúc che ngang nét mặt điền.
Gió theo gió, mây theo mây,
Dòng nước lặng trôi, hoa bắp rung rinh...
Thuyền ai đậu bến sông trăng sáng,
Liệu có đưa trăng về kịp tối nay?
Mơ khách xa lạ, áo trắng tinh,
Giữa sương khói mờ nhân ảnh.
Ai hay tình ai có đằm thắm?

9. Mùa xuân chín
Trong ánh nắng ửng hồng, khói sương tan,
Những mái tranh lấm tấm vàng rực rỡ.
Gió nhẹ ve vuốt tà áo biếc,
Bóng xuân trên giàn thiên lý trải dài.
Sóng cỏ xanh vươn lên chạm trời,
Tiếng hát thôn nữ vọng trên đồi;
- Ngày mai trong sắc xuân tươi đẹp,
Có người theo chồng bỏ cuộc chơi...
Tiếng ca vút vọng lưng đồi núi,
Phảng phất lời nước mây thầm thì,
Ngồi dưới trúc lặng nghe ngẫm nghĩ,
Thấm đượm ý thơ và mộng mơ...
Khách phương xa đến đúng mùa xuân chín,
Lòng bâng khuâng nhớ về làng xưa:
- “Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trong nắng chang chang?”

10. Những giọt lệ
Ôi trời, bao giờ tôi mới nhắm mắt?
Bao giờ tình yêu sẽ ngừng đong đầy?
Ngày tan máu, mặt trời nhuộm đỏ thắm,
Trái tim tôi hóa đá, cứng như sắt?
Họ đã rời xa không thể níu giữ,
Lòng thương còn đó, vẫn chưa nguôi ngoai...
Người đi rồi, mất một nửa hồn tôi,
Nửa còn lại bỗng chới với dại khờ.
Tôi có còn đây, hay đã rời xa?
Ai đem tôi vứt dưới trời sâu thẳm?
Phượng nở đỏ trong sắc huyết chói lọi,
Rơi xuống tim tôi những giọt ngọc trai?

Có thể bạn quan tâm

12 Trò Chơi Rèn Luyện Trí Thông Minh Cho Bé Phát Triển Toàn Diện

10 Công cụ hợp tác nhóm đột phá dành cho doanh nghiệp hiện đại

Top 10 kiểu tóc hồng đào đẹp nhất năm 2020 mà bạn không thể bỏ qua

5 Doanh nghiệp sản xuất bao bì giấy chất lượng cao tại TP HCM

Bí Quyết Ngăn Đôi Má Ửng Hồng
