Top 10 bài văn miêu tả cây sấu sâu sắc và cảm động nhất
Nội dung bài viết
1. Bài văn miêu tả cây sấu số 4
Trước cổng nhà em có một cây sấu cổ thụ, vươn mình cao lớn, sừng sững như người lính canh gác. Mẹ em bảo, cây đã hơn năm tuổi, nhưng trông vẫn tươi tốt và đầy sức sống.
Cây sấu cao gần ba mét, thân cây thẳng và to, chắc nịch như bắp chân người lớn. Lớp vỏ xù xì màu nâu sẫm, đôi chỗ mốc trắng ở gốc càng khiến cây thêm phần cổ kính. Từ khoảng giữa thân cây, những cành lớn bắt đầu tỏa ra, đan cài vào nhau như một chiếc ô xanh khổng lồ. Các cành thấp to như cổ tay, còn các cành vươn lên cao thì nhỏ dần nhưng mềm mại.
Lá cây sấu dài, xanh non, giống lá nhãn nhưng dày hơn hẳn. Nhờ tán lá rậm rạp, đứng dưới gốc cây vào mùa hè là một điều tuyệt vời, như được che chở khỏi cái nắng chói chang. Đến khoảng tháng 5 - 6, cây bắt đầu nở hoa. Hoa sấu li ti, trắng nhạt pha xanh, mọc thành từng chùm nhẹ nhàng trên cành như những dải lụa. Vì quá nhỏ và lẫn trong màu lá, hoa chỉ được nhận ra khi bung nở rực rỡ.
Chỉ vài tuần sau khi hoa nở, quả sấu bắt đầu kết thành từng chùm xanh biếc. Khi chín, quả to như chén rượu nhỏ, giòn và chua thanh. Sấu được chế biến thành nhiều món ngon như canh sấu, ô mai sấu, sấu dầm đường... Mỗi khi có một quả sấu chua kèm ít muối ớt, đám trẻ con lại reo hò thèm thuồng.
Mỗi sáng, khi bước ra khỏi nhà, hình ảnh cây sấu luôn là điều đầu tiên em nhìn thấy. Nó như một người bạn, một người bảo vệ âm thầm mà vững chãi. Em mong cây mãi khỏe mạnh, cùng em trải qua bao mùa hè đáng nhớ.

2. Bài văn miêu tả cây sấu số 5
Vườn nhà em trồng rất nhiều loại cây ăn quả, nhưng nổi bật và được bố em dành nhiều tình cảm nhất chính là cây sấu nơi góc vườn.
Cây sấu ấy đã gắn bó với gia đình em từ rất lâu. Thân cây màu nâu đất, to và xù xì, rễ trồi lên mặt đất như những con rắn uốn lượn. Cành cây vươn rộng bốn phía như những cánh tay đang ôm trọn khu vườn. Lá sấu thuôn dài, xanh tươi, có chiếc còn non, có chiếc đã chuyển sang màu đỏ mận, tạo nên một vòm lá đa sắc che mát cả một góc sân. Bọn trẻ chúng em rất thích ngồi dưới bóng cây, nơi ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi qua kẽ lá như những vũ điệu lung linh.
Vào cuối xuân đầu hạ, cây sấu nở hoa. Hoa nhỏ, kết thành chùm, sắc vàng ẩn hiện trong tán lá như những chấm nắng dịu dàng. Cây sấu nở hoa âm thầm, khiêm nhường mà duyên dáng. Bố em thường ngồi dưới gốc cây uống trà, ngắm ong bướm lượn quanh khóm hồng nhung, khiến cả khu vườn trở nên thơ mộng lạ thường.
Tháng 4, tháng 5 là lúc cây bắt đầu đậu quả. Những quả sấu xanh giòn như những viên ngọc nhỏ, rồi chuyển dần sang vàng khi chín. Vị chua thanh, ngọt nhẹ của quả sấu khiến ai cũng thích mê. Sấu có thể dùng để ăn sống, ngâm nước giải khát hay nấu canh chua, hầm xương... Mỗi món ăn từ sấu đều mang một hương vị riêng, hấp dẫn và đặc trưng của mùa hè.
Em yêu cây sấu trong vườn nhà như yêu một phần ký ức tuổi thơ. Cây là nơi lưu giữ bao kỷ niệm, là biểu tượng của tình cảm gia đình, của những ngày tháng êm đềm nơi làng quê thân thương.

3. Bài văn miêu tả cây sấu số 6
Sáng nay, tôi thong thả bước trên con đường ven hồ Hoàn Kiếm, đắm mình trong làn sương sớm dịu nhẹ, khi thành phố còn ngái ngủ và chưa rộn ràng tiếng xe cộ. Những tia nắng đầu ngày len lỏi qua tán sấu già, làm nổi bật vẻ đẹp mong manh mà rực rỡ của những chùm hoa sấu đầu mùa. Tôi không khỏi ngạc nhiên khi thấy hoa đã nở từ lúc nào, chỉ mới hôm nào thôi, lá sấu còn rơi đầy phố, vậy mà vài cơn mưa hạ nhẹ nhàng trôi qua, sắc xanh lại phủ kín cành cây, hoa sấu lặng lẽ bung nở từ những mầm non mảnh khảnh.
Người ta bảo Hà Nội là nơi hội tụ những loài hoa đặc trưng khắp ba miền đất nước, từ hoa phượng đỏ, bằng lăng tím, đến hoa lan kiêu sa, bạch lan thanh khiết hay hoa sữa nồng nàn. Nhưng với tôi, hoa sấu là ký ức, là hương vị tuổi thơ dịu dàng. Bởi hàng cây sấu ven đường đã chứng kiến tôi lớn lên, đã trở thành một phần không thể thiếu trong hành trang tuổi thơ của biết bao thế hệ người Hà Nội. Và cứ mỗi độ hè về, hương hoa sấu lại gọi dậy trong tôi những hồi ức ngọt ngào.
Ngày bé, tôi thường đi dạo cùng bà vào những đêm trăng sáng. Bà chỉ tay lên tán cây và hỏi: "Cháu có thấy hoa sấu trắng li ti trên kia không?". Tôi cố nhìn nhưng chỉ thấy ánh trăng lấp lóa trên nền lá xanh đen. Sáng hôm sau, tôi dậy thật sớm, chạy ra đường và ngỡ ngàng phát hiện những cánh hoa sấu nhỏ như hạt bụi rơi kín lối đi. Chúng tôi nhặt hoa về, kết thành vòng cổ, vòng tay – món đồ chơi giản dị nhưng khiến lũ trẻ vui sướng khôn cùng.
Phố Phan Đình Phùng đẹp nhất vào mùa hoa sấu. Đi dưới con đường phủ đầy hoa, người ta có cảm giác như đang bước qua một cơn mưa bụi mơ màng. Hoa sấu không kiêu sa, không nồng nàn, nhưng lại có sức quyến rũ lạ kỳ bởi vẻ mộc mạc và hương thơm dịu dàng. Những con phố như Trần Phú, Bà Triệu, Tràng Thi..., hàng sấu xanh rì tạo nên nét riêng rất đỗi Hà Nội. Tuổi thơ chúng tôi lớn lên cùng màu xanh ấy, cùng hoa bé xinh, cùng trái sấu non đợi ngày chín vàng để được hái, được nếm – dù chỉ một chút chua chua cũng đủ làm lòng xao xuyến.

4. Bài văn tả cây sấu số 7
Hà Nội – nơi không chỉ có hương hoa sữa nồng nàn, mà còn lưu giữ những hàng cây sấu già trầm mặc gắn bó với bao kỷ niệm tuổi thơ của bao người con thủ đô…
Cây sấu, giống như con người, không hoàn hảo. Nó khó trồng, lớn chậm, dễ mắc bệnh tơ hồng, hay rụng cành khô. Thế nhưng, trên khắp đất nước Việt Nam, vẫn có rất nhiều nơi trồng sấu – từ Hà Tây, Hà Nam, Hải Dương đến Nam Định, Ninh Bình – nơi có cây sấu vài trăm tuổi. Vào thế kỷ XIX, người Pháp – với con mắt thực dân sành sỏi – đã nhận ra ưu thế vượt trội của cây sấu: thân thẳng, tán lá tròn dày, lá non mọc liền sau khi lá già rụng, rễ bám sâu giúp cây đứng vững trong bão gió khắc nghiệt. Không cong queo, mỏng manh như phượng vĩ; không dễ bật gốc như xà cừ hay sâu bệnh như bàng. Vì thế, sấu mới thực sự là loài cây “chiều” được khí hậu Hà Nội với những mùa nóng lạnh đan xen, giông bão bất thường.
Chính người Pháp đã đưa cây sấu phủ khắp các con phố cổ Hà Nội – những con phố mang vẻ đẹp trầm lặng, cổ kính. Từ Phan Đình Phùng, Trần Phú, Hai Bà Trưng, Lý Thường Kiệt... đâu đâu cũng in dấu bóng cây sấu vươn mình đón nắng, uống nước phù sa mặn mòi qua bao thế hệ. Trong tranh vẽ của các họa sĩ Pháp xưa, bóng sấu lặng lẽ hiện lên như một phần linh hồn phố cổ. Bao nhiêu năm trôi qua, sấu vẫn đứng đó – lặng lẽ, kiên cường cùng người Hà Nội qua bao biến thiên thời cuộc.
Với tuổi thơ của tôi – và biết bao người – trái sấu rụng lăn bên hè phố là kỷ niệm khó phai. Giản dị, gần gũi và thiêng liêng – cây sấu không chỉ là bóng mát giữa phố phường, mà còn là một phần văn hóa không thể thiếu của Hà Nội yêu thương.

5. Bài văn tả cây sấu số 8
Giữa lòng Hà Nội tấp nập, những cây sấu cao lớn vươn mình, tỏa bóng rợp mát như che chở cả phố phường. Có những cây sấu cao tới hai, ba chục mét, tán lá xòe rộng phủ kín mái nhà cổ, trải dài trên các con đường. Trong mưa xuân, lá sấu rì rào thì thầm như những khúc nhạc êm dịu. Đến mùa mưa ngâu, từng trái sấu chín rơi xuống mặt đường lộp độp, có lúc bất ngờ chạm nhẹ lên đầu đám học trò nhỏ đang tung tăng bước chân đến lớp.
Lá sấu mọc so le, xanh bóng, mượt mà. Hoa sấu nhỏ li ti, màu vàng xanh phớt trắng, kết thành chùm tinh tế nơi đầu cành. Vào độ tháng Năm, trong làn mưa bụi nhẹ, những chùm hoa sấu lặng lẽ hé nở, ẩn hiện giữa màu lá non mơn mởn. Rồi từng chùm trái sấu non bằng hạt ngô, màu xanh đậm, khẽ nghiêng mình đón ánh nắng đầu hè, như đang mỉm cười với trời đất. Quả sấu tròn đều, vỏ xanh dày bóng loáng. Đến tháng Sáu, tháng Bảy, sấu chín chuyển sang vàng nhạt, cùi trắng dày, vị chua dịu, chỉ có một hạt nhỏ màu nâu nhạt nằm gọn bên trong.
Sấu dầm với đường, bày bán trước cổng trường học, trở thành món quà vặt hấp dẫn không thể thiếu của học sinh. Những cụ già nói tiếng lơ lớ thường bán những lọ sấu dầm đầy ắp, luôn có năm bảy đứa trẻ xúm xít xung quanh. Sấu không chỉ là món ăn dân dã được ưa chuộng – như canh cá quả nấu sấu chua thanh – mà còn là mảnh ký ức tuổi thơ. Trên đường tan học, lũ trẻ vừa đi vừa nhặt sấu rụng, gói kỹ vào giấy mang về như một kỷ vật bé nhỏ nhưng đầy ý nghĩa.

6. Bài văn tả cây sấu số 9
Trong sân trường em có rất nhiều cây xanh tỏa bóng, nhưng nổi bật nhất, khiến em yêu quý hơn cả chính là cây sấu cổ thụ sừng sững giữa sân trường.
Không ai còn nhớ rõ cây sấu được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng ngọn cây giờ đã cao gần ngang tầng thượng của ngôi trường hai tầng, lá dày rợp bóng quanh năm. Từ dưới sân ngước lên, tán lá xanh mướt đến nỗi khó lòng nhìn thấy bầu trời phía trên. Gốc cây to đến mức ba bạn học sinh ôm cũng không xuể, lớp vỏ xù xì màu nâu mốc, nứt nẻ như những ô vảy nhỏ. Có bạn nghịch ngợm bẻ vỏ cây, nghĩ đến thôi em đã thấy xót xa – chắc hẳn cây đau lắm!
Vào những ngày nắng gắt, bóng cây đổ dài phủ mát cả một khoảng sân rộng. Khi mặt trời ở đỉnh đầu, bóng cây tròn như chiếc ô khổng lồ; còn khi bình minh hay hoàng hôn, bóng cây trải dài mềm mại như dải lụa nhẹ nhàng ôm lấy sân trường.
Bộ rễ nổi bật của cây sấu khiến ai cũng dễ nhận ra – những rễ to uốn lượn trên mặt đất như đàn rắn hiền lành, quấn quanh gốc, bám chắc xuống đất, mặc cho bao người qua lại vẫn kiên định nằm đó.
Mỗi mùa đi qua, cây sấu lại thay mình. Thu sang, lá úa vàng rơi đầy như trải thảm dưới chân, đông về cây lặng lẽ ngủ yên trong giá lạnh. Đến xuân, cây bừng tỉnh với chồi non mơn mởn, rồi hạ đến, hoa sấu trắng li ti khoe sắc trên cành. Ngày qua ngày, hoa đậu quả, từng trái sấu tròn xanh lấp ló trong tán lá – một món quà mộc mạc mà thiên nhiên ưu ái cho đất trời Hà Nội. Quả sấu được dùng để nấu canh chua, làm nước giải khát thanh mát trong những ngày hè oi bức.
Giờ ra chơi, chúng em thường tụ tập dưới tán sấu mát rượi, kể chuyện, chơi đùa. Cây sấu là nhân chứng của bao thế hệ học trò, là kỷ niệm tuổi thơ không thể nào phai. Em và các bạn luôn yêu quý và bảo vệ cây, không để ai ngắt lá, bẻ cành. Bởi với chúng em, cây sấu không chỉ là cây bóng mát, mà còn là một phần ký ức tuổi học trò – như một biểu tượng lặng lẽ của thời gian nơi sân trường thân thương ấy.

7. Bài văn tả cây sấu số 10
Hà Nội – thành phố thơ mộng – có những hàng cây sấu như dòng ký ức trầm mặc trải dài trên từng con phố cổ kính. Cây sấu chẳng hề kiêu sa, hình dáng xù xì và thô ráp, dễ hòa vào bao loài cây khác, nhưng quả sấu thì lại mang trong mình một hương vị riêng không thể lẫn – một chút ngọt ngào e ấp, một chút chua thanh đầy tinh tế.
Từ lúc còn xanh non, quả sấu đã hiện diện trong những món ăn dân dã – làm dấm, dầm nước rau muống – mang đến vị chua dịu nhẹ, khơi gợi bao xúc cảm nơi đầu lưỡi. Với lũ trẻ nghèo, cây sấu là niềm vui tuổi thơ: trèo cây, bắn quả bằng súng cao su… Cây âm thầm ra lộc trong khoảnh khắc xuân đi, khi cả xóm nghèo rộn ràng trong sắc tím mong manh của cà bát. Lộc sấu non xanh dần, chớm nở tiếng ve sầu đầu tiên ngân vang trong nắng hạ.
Hà Nội hôm nay vẫn vậy, sấu rụng lá cũ, đâm chồi non mới, bung hoa trên cành và rắc hoa xuống mặt đất. Trên các con phố, cổng cơ quan, vỉa hè, hoa sấu trắng ngà như những hạt nếp đầu mùa, tạo nên con đường hoa độc đáo, lấp lánh giữa lòng Thủ đô. Tiếng ve rì rầm như kéo dài thời gian, như âm nhạc của ký ức Hà Nội chầm chậm ngân lên trong lòng người qua.

8. Bài văn tả cây sấu số 1
Trong khuôn viên nhà văn hóa tiểu khu em, có một cây sấu già gắn bó suốt nhiều năm tháng, dịu dàng che bóng mát cho tụi em vui chơi mỗi ngày.
Dù được gọi là “già”, nhưng cây sấu vẫn toát lên vẻ trẻ trung, mạnh mẽ. Cây cao vượt hẳn những loài khác như phượng vĩ hay cây nhãn. Thân cây sấu vững chãi như cột nhà, khoác lên lớp vỏ màu nâu xù xì. Những cành sấu mọc cao, cách mặt đất chừng ba mét vì được các bác bảo vệ cắt tỉa, ngăn tụi nhỏ nghịch ngợm trèo lên. Nơi vết cắt để lại những dấu sẹo hình tròn trên thân cây như dấu ấn thời gian.
Cành cây rậm rạp, đan xen, lá nhỏ xanh sẫm như lá khế, mọc san sát khiến cả tán cây như một chiếc ô khổng lồ che rợp một vùng sân. Dưới gốc cây vào mùa hè, không khí mát rượi như có điều hòa ẩn trong từng kẽ lá.
Với em và các bạn, cây sấu không chỉ đơn thuần là bóng mát – đó là người bạn thân yêu đã chứng kiến bao trò đùa tuổi thơ, là ký ức quý giá theo suốt những năm tháng khôn lớn.

9. Bài văn tả cây sấu số 2
Cây sấu đã trở thành hình ảnh quen thuộc, gắn bó sâu sắc với người dân Hà Nội, như một phần hồn cốt của phố phường nơi đây.
Loài cây này vốn ưa vùng đất pha cát, nhưng lại sinh sôi tươi tốt giữa lòng Thủ đô. Nhờ khả năng thích nghi tuyệt vời, cây sấu phát triển nhanh chóng. Thân cây vững chãi, vươn cao sừng sững như người khổng lồ giữa dãy phố. Cành cây mảnh, có cạnh, phủ lớp lông nhung màu xám, vươn mình nhẹ nhàng giữa không trung. Lá sấu mọc so le, thuôn dài như chiếc lông chim đang xoè rộng trong điệu múa. Mỗi phiến lá mang hình trái xoan, đầu tròn, góc nhọn, mặt lá mịn màng, nổi bật với gân chính rõ rệt.
Vào mùa xuân và đầu hè, hoa sấu nở thành từng chùm nhỏ xinh, mang sắc trắng pha xanh thanh nhã. Rồi quả sấu non dần xuất hiện, to tròn và cứng cáp, khi chín chuyển sang màu vàng đậm, bên trong là hạt chắc nịch. Quả sấu trở thành món quà quý của mùa hè: nấu canh chua, làm ô mai, sấu dầm,... đều mang lại hương vị thanh mát, làm dịu đi cái nắng oi ả.
Những buổi chiều đi dạo cùng chị gái trên con đường rợp bóng sấu, em cảm thấy dễ chịu lạ thường. Cây sấu như người bạn mộc mạc, thân thiết, che chở em giữa mùa hè bỏng rát. Dù mai này có đi xa, hình ảnh cây sấu vẫn luôn in đậm trong tâm trí em – như một phần của tuổi thơ ngọt ngào, khó quên.

10. Bài văn tả cây sấu số 3
Giữa muôn vàn cây xanh bóng mát quanh em, cây sấu chính là loài cây em yêu quý nhất. Không chỉ bởi bóng râm mát mẻ mà cây còn mang đậm dấu ấn văn hóa phố phường Hà Nội – mảnh đất đã nuôi dưỡng tuổi thơ em.
Cây sấu có thân hình sần sùi, vỏ màu nâu thẫm, không quá khác biệt so với những cây phượng hay cây bàng, nhưng sự vững chãi của nó khiến ai cũng phải ngước nhìn. Những cành sấu vươn lên như những cánh tay dài, tựa như muốn vươn tới bầu trời trong sáng, đón nhận ánh mặt trời. Tán lá sấu rộng lớn, che phủ cả một khoảng trời, tạo nên bóng mát lan tỏa khắp khuôn viên. Lá sấu dài, thuôn như hình quả trứng, mọc đối xứng, lúc non thì xanh pha vàng, đến khi già lại chuyển sang màu xanh đậm và cứng cáp như làn da của cây cổ thụ.
Vào tháng 5, khi cái nắng chưa gay gắt, hoa sấu bắt đầu nở, nhỏ xinh, trắng muốt, mọc thành từng chùm dày đặc, ẩn mình dưới những tán lá xanh mướt. Và đến mùa thu, khi không khí trở nên mát mẻ hơn, những chùm quả sấu non bắt đầu chín, quả tròn mọng, vươn mình đón ánh nắng. Quả sấu khi chín mang vị ngọt thanh, nhưng khi còn xanh lại có vị chua chua, thường được ngâm với đường, muối, ớt hoặc chế biến thành ô mai – món quà vặt nổi tiếng, làm dịu đi cái oi ả của mùa hè.
Em rất yêu mến hàng sấu ven đường, chúng như những người bạn thầm lặng, luôn mang lại bóng mát cho con đường Hà Nội. Em hy vọng rằng chúng sẽ luôn được chăm sóc để duy trì sức sống mãnh liệt, che chở cho mọi người như bao năm qua.

Có thể bạn quan tâm

Khám phá cách tính thâm niên trong Excel một cách đơn giản và hiệu quả

Hướng dẫn chi tiết cách thêm đường viền cho Header và Footer trong Word từ các phiên bản 2007 đến 2019, giúp tài liệu của bạn thêm phần thu hút và chuyên nghiệp.

Những bức ảnh nam giới đẹp trai trên mạng

Top 6 Nhà Hàng Sushi Đặc Sắc Nhất Tại Bình Thuận

Chụp ảnh màn hình nhanh chóng với công cụ Screenshot Tool trong Word 2013.
