Top 10 đoạn văn nghị luận xã hội sâu sắc về trách nhiệm thiêng liêng của con cái đối với đấng sinh thành
Nội dung bài viết
1. Đoạn văn nghị luận số 4
Mỗi chúng ta khi được sinh ra đã là món quà quý giá mà cha mẹ ban tặng. Mẹ luôn là người ân cần, chăm lo từng bữa ăn, giấc ngủ; còn cha là trụ cột lặng thầm, vượt mọi gian nan để tạo dựng tương lai cho con. Với công lao to lớn ấy, trách nhiệm của người làm con không chỉ là tình yêu thương, mà còn là lòng biết ơn sâu sắc và sự chăm sóc tận tụy khi cha mẹ bước vào tuổi xế chiều. Cha mẹ đã hy sinh cả một đời để nuôi nấng ta nên người, giúp ta trưởng thành và tiếp tục nâng đỡ thế hệ sau. Vì vậy, khi họ không còn đủ sức khỏe để lo cho bản thân, ta hãy đáp lại bằng tình thương, sự quan tâm và phụng dưỡng chu đáo. Đây không chỉ là bổn phận mà còn là biểu hiện của đạo hiếu, là tấm gương để con cháu noi theo. Biết ơn và phụng dưỡng cha mẹ cũng chính là hành động nhân văn, góp phần làm giàu đẹp truyền thống gia đình và xã hội. Hãy làm một người con có hiếu, để xứng đáng với tình thương mà cha mẹ đã dành trọn cho chúng ta.


2. Đoạn văn nghị luận số 5
Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.
Bốn câu thơ xưa vọng lại như lời thức tỉnh trái tim tôi. Tình cảm gia đình – thiêng liêng, bất diệt – là nơi nuôi dưỡng tâm hồn ta giữa bao biến động cuộc đời. Nó thôi thúc tôi suy nghĩ sâu sắc hơn về trách nhiệm mà người con cần có với cha mẹ. Trách nhiệm ấy không chỉ đơn thuần là nghĩa vụ, mà còn là sự tự giác, là lòng biết ơn, là sự thể hiện trọn vẹn đạo làm con. Từ lời dạy, từ giọt mồ hôi của cha mẹ, mỗi chúng ta phải thấu hiểu và đáp lại bằng việc học hành chăm chỉ, sống tử tế, tránh xa cám dỗ, và rèn luyện đạo đức mỗi ngày. Chăm lo cha mẹ không chỉ bằng vật chất mà cả bằng tình cảm chân thành, bằng những hành động nhỏ hằng ngày đầy yêu thương. Chữ hiếu không phải là khái niệm trừu tượng mà chính là kim chỉ nam trong cách sống và ứng xử. Ai không hiếu kính cha mẹ thì sớm muộn cũng đánh mất sự tôn trọng từ xã hội. Cha mẹ là nơi duy nhất sẵn sàng dang tay đón ta trong mọi thất bại hay vấp ngã. Vậy mà, đáng buồn thay, vẫn còn nhiều người con quay lưng với cội nguồn yêu thương ấy. Họ mải mê chạy theo cuộc sống riêng, quên mất đấng sinh thành đang từng ngày lặng lẽ hy sinh vì họ. Đừng để sự vô tâm khiến ta ân hận khi đã không còn cơ hội báo đáp. Hãy sống sao cho xứng đáng, sống với trách nhiệm, để khi cha mẹ không còn, ta không phải tiếc nuối vì chưa làm tròn bổn phận. Gia đình là nơi bắt đầu và cũng là nơi để quay về, là suối nguồn bất tận tiếp sức cho ta đi tiếp giữa đời.


3. Đoạn văn nghị luận số 6
Được sinh ra trong vòng tay cha mẹ là món quà vô giá mà cuộc đời ban tặng. Mẹ là người tảo tần chăm chút từng bữa cơm, giấc ngủ, lo lắng cho từng bước đi của con. Cha là trụ cột thầm lặng, gánh trên vai những nhọc nhằn mưu sinh, dạy dỗ ta những bài học làm người. Chính từ tình yêu thương và sự hy sinh không kể xiết ấy, mỗi người con cần sống trọn vẹn với lòng biết ơn và trách nhiệm, nhất là khi cha mẹ bước sang tuổi xế chiều. Họ đã dành cả cuộc đời để che chở, dìu dắt ta khôn lớn, giúp ta dựng xây tương lai và nâng đỡ thế hệ kế tiếp. Khi sức lực đã cạn, bàn tay họ không còn mạnh mẽ như xưa, thì chính ta phải là người nâng đỡ họ, bằng sự chăm sóc ân cần, bằng tình thương sâu sắc và lòng kính trọng chân thành. Sự phụng dưỡng cha mẹ lúc về già không chỉ là trách nhiệm, mà còn là biểu hiện cao đẹp của đạo làm con, là ngọn lửa sưởi ấm mái ấm gia đình và là tấm gương cho con cháu noi theo. Hãy sống xứng đáng với tình yêu của cha mẹ, để mỗi ngày qua đi ta không mang theo nuối tiếc, để gia đình mãi là nơi bình yên nhất trong trái tim ta.


4. Đoạn văn nghị luận số 7
Thời gian một khi đã qua sẽ chẳng thể quay trở lại, và đời người cũng chỉ sống một lần duy nhất. Bởi vậy, hãy sống trọn vẹn bằng tình yêu thương, lòng nhân ái và sự sẻ chia. Trong suối nguồn tình cảm của nhân loại, tình cảm gia đình vẫn luôn là thứ tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng nhất. Là người con, mỗi chúng ta cần có trách nhiệm với đấng sinh thành – những người đã dành cả đời để yêu thương, nuôi nấng ta khôn lớn. Mẹ là người hy sinh cả tuổi xuân, mang nặng đẻ đau, chăm chút từng giấc ngủ, bữa ăn. Cha là người lặng thầm chịu đựng gian lao, lao động cực nhọc để mang đến cho ta một cuộc sống đủ đầy. Dù khó khăn nhọc nhằn, họ vẫn chưa một lời than vãn. Họ là chốn bình yên, là nơi ta luôn được tha thứ và yêu thương vô điều kiện. Vì vậy, chúng ta phải luôn trân trọng và ý thức được trách nhiệm của bản thân: học tập chăm chỉ, sống có đạo đức, giúp cha mẹ an lòng khi còn trẻ, và khi cha mẹ về già, phải phụng dưỡng, săn sóc chu đáo cả về tinh thần lẫn thể chất. Khi cha mẹ chẳng may qua đời, bổn phận của người làm con còn tiếp tục bằng sự hiếu kính qua tang lễ, giỗ chạp chu đáo, thể hiện lòng biết ơn sâu sắc. Hãy sống trọn vẹn, sống tử tế, sống vì người khác, để tình yêu thương lan tỏa, để “sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.


5. Bài văn nghị luận số 8
Đã bao giờ bạn tự hỏi điều gì là thiêng liêng và cao cả nhất trong cuộc sống này? Đó chính là tình cảm gia đình – dòng suối ngọt lành nuôi dưỡng tâm hồn mỗi người. Làm người, điều trước tiên và quan trọng nhất chính là đạo hiếu với đấng sinh thành. Cha mẹ là người đã cho ta hình hài, hy sinh tất cả vì con cái, và chẳng có thứ tình yêu nào có thể sánh được với tình yêu ấy. Vì thế, trách nhiệm của người con là sống sao cho xứng đáng, không phụ công ơn trời biển của cha mẹ. Hãy bắt đầu từ những điều nhỏ bé nhất: vâng lời cha mẹ, chăm ngoan học tập, rèn luyện đạo đức, tránh xa những cám dỗ của xã hội, và biết yêu thương, kính trọng mọi người xung quanh. Quan trọng hơn cả là phải biết sẻ chia với cha mẹ, giúp đỡ, chăm sóc và dành sự quan tâm đến họ từng ngày. Đó chính là cách ta thực hiện trọn vẹn chữ hiếu thiêng liêng. Chữ hiếu không chỉ là chuẩn mực đạo đức mà còn là nền tảng cho tình yêu thương, là sợi dây gắn kết gia đình và xã hội. Một người con biết sống hiếu nghĩa sẽ khiến cha mẹ vui lòng, gia đình yên ấm, xã hội từ đó cũng thiện lương hơn. Trong cuộc sống, đáng tiếc thay vẫn có những người con vô tâm, chỉ biết sống cho mình, quên đi công lao trời biển của cha mẹ. Để rồi khi mất đi cơ hội, nỗi ân hận cũng không còn ý nghĩa. Vậy nên, khi cha mẹ còn bên ta, hãy biết yêu thương và trân trọng, sống một cuộc đời có trách nhiệm, để tình cảm gia đình luôn là nguồn động lực giúp ta vượt qua những chông gai trong cuộc sống. Đừng đợi đến khi không còn cơ hội nữa mới nhận ra rằng: tình thân là điều quý giá nhất trên đời.


6. Bài văn nghị luận số 9
Ngay từ khi còn trong bụng mẹ, ta đã được bao bọc bởi tình thương vô điều kiện – là sự bảo vệ vững chãi của cha, là tình yêu dịu dàng mong mỏi từ mẹ. Khi ta cất tiếng khóc đầu đời, mẹ đã nuôi dưỡng bằng từng giọt sữa ngọt lành, từng bước đi chập chững đầu tiên, từng tiếng bập bẹ gọi “mẹ, cha”… Thời gian thấm thoắt thoi đưa, con lớn khôn từng ngày, thì cha mẹ lại thêm phần vất vả – miệt mài mưu sinh, tảo tần sớm khuya để con được đến trường, được sống trong đầy đủ. Công ơn đó, ví như biển rộng trời cao, không gì sánh được. Trách nhiệm của người con không chỉ là lời nói yêu thương mà còn là hành động cụ thể, thiết thực. Khi còn bé, hãy chăm ngoan học giỏi, lễ phép với thầy cô, nghe lời cha mẹ – đó chính là cách báo đáp thiết thực nhất. Khi trưởng thành, không chỉ báo hiếu bằng tiền bạc, mà còn bằng sự hiện diện, bằng những quan tâm đầy ấm áp, sẻ chia tinh thần – những điều tưởng nhỏ bé nhưng lại có ý nghĩa lớn lao với cha mẹ khi tuổi đã xế chiều. Một bữa cơm sum họp, một cuộc trò chuyện gợi lại ký ức yêu thương, một cái ôm, một lời hỏi han cũng có thể làm cha mẹ hạnh phúc biết bao. Hãy nhớ rằng, có thể chúng ta có rất nhiều mối quan hệ xã hội, bè bạn, nhưng chỉ có cha mẹ là những người duy nhất không bao giờ rời bỏ ta, luôn dang rộng vòng tay dù ta thành công hay vấp ngã. Đừng để cha mẹ trở thành “gánh nặng”, càng đừng bao giờ để họ sống những ngày cuối đời trong đơn côi nơi viện dưỡng lão. Khi còn có thể, hãy làm tròn bổn phận – trở thành điểm tựa vững chắc, là niềm vui và sự an yên trong tuổi già của đấng sinh thành. Bởi lẽ, lòng hiếu thảo không cần điều gì cao sang – nó bắt đầu từ những điều đơn giản nhất, nhưng chứa đựng tất cả yêu thương.


7. Bài văn nghị luận số 10
Tình cảm cha mẹ dành cho con cái là món quà thiêng liêng, vô giá – một đại dương bao la của yêu thương và hy sinh. Cha mẹ không chỉ sinh thành mà còn nuôi nấng, che chở, dạy dỗ từng bước con đi. Từng giọt mồ hôi, từng đêm thức trắng vì con, tất cả đều là những chứng tích sống động của tình yêu bất diệt ấy. Chính vì vậy, làm con phải biết khắc ghi, trân trọng và sống sao cho xứng đáng với công ơn ấy. Trách nhiệm của người con không dừng lại ở lời nói mà còn là hành động cụ thể – chăm sóc cha mẹ khi già yếu, quan tâm lúc ốm đau, chia sẻ khi họ buồn vui. Truyền thống hiếu đạo của dân tộc ta bao đời nay vẫn luôn là ngọn lửa dẫn đường, là chuẩn mực đạo đức để mỗi người noi theo. Một người con có hiếu là người sống lễ phép, vâng lời, biết yêu thương và sẻ chia. Không chỉ trong suy nghĩ mà trong từng hành động nhỏ như lời hỏi han, ánh mắt quan tâm, bữa cơm ấm cúng, ta đều có thể thể hiện lòng biết ơn sâu sắc ấy. Bên cạnh những tấm gương sáng về lòng hiếu thảo, xã hội vẫn tồn tại không ít người lãng quên bổn phận, xem nhẹ công ơn cha mẹ, thậm chí có hành vi bất hiếu, khiến bao trái tim đau đớn. Đó là điều đáng bị lên án. Là con, mỗi người cần phải tự ý thức trách nhiệm với gia đình, đặc biệt là với đấng sinh thành – những người đã hy sinh cả đời vì ta. Hãy sống sao để không bao giờ phải hối tiếc, hãy để cha mẹ được mỉm cười khi nhắc đến ta – một người con luôn trọn vẹn chữ hiếu trong tim.


8. Bài văn nghị luận số 1
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Người Việt từ ngàn xưa đã luôn xem chữ hiếu là gốc rễ của đạo làm người. Lòng hiếu thảo không chỉ là bổn phận, mà còn là chuẩn mực để đánh giá đạo đức, nhân cách của mỗi cá nhân trong xã hội. Cha mẹ là người mang nặng đẻ đau, là người đã dành cả cuộc đời để dưỡng dục, yêu thương và dạy dỗ chúng ta thành người. Vì thế, là con, chúng ta phải biết báo đáp công ơn ấy bằng tình yêu thương chân thành, bằng hành động thiết thực và bằng sự kính trọng mỗi ngày.
Khi cha mẹ còn khỏe mạnh, hãy dành thời gian bên họ, chia sẻ những yêu thương nhỏ bé qua từng lời hỏi han, bữa cơm đầm ấm. Khi cha mẹ về già, chúng ta càng cần gần gũi, chăm sóc, và trở thành điểm tựa tinh thần vững chắc. Sống trọn đạo hiếu không chỉ khiến gia đình hạnh phúc, mà còn góp phần xây dựng một xã hội nhân văn, đầy ắp yêu thương.
Thế nhưng trong dòng chảy hối hả của cuộc sống hiện đại, không ít người đã quay lưng với cội nguồn, sống vô ơn với chính người sinh thành. Những hành vi bất hiếu, lạnh lùng, thậm chí tàn nhẫn với cha mẹ đang là vết thương đau đớn của xã hội, cần phải bị lên án mạnh mẽ. Dù thời đại có đổi thay, lòng hiếu thảo vẫn luôn là ánh sáng bất diệt soi đường cho nhân cách con người. Chúng ta – những người con – hãy sống trọn chữ hiếu, bởi không gì cao quý hơn được làm con và được phụng dưỡng đấng sinh thành bằng tất cả yêu thương và chân thành.


9. Bài văn nghị luận số 2
Được hiện diện trên cuộc đời là một điều thiêng liêng, là món quà quý giá mà cha mẹ đã dành cho ta. Chính bởi lẽ đó, đạo làm con không chỉ là bổn phận mà còn là sự tri ân thiêng liêng. Trách nhiệm của người con với cha mẹ là hiểu thấu những hy sinh thầm lặng, là biết yêu thương, sẻ chia và chăm sóc cha mẹ khi còn hiện hữu trên đời.
Mẹ đã đánh đổi tuổi xuân, nhan sắc và bao vất vả để dưỡng nuôi ta nên người. Cha đã gánh trên vai bao nhọc nhằn, chắt chiu từng giọt mồ hôi để cho ta một mái ấm đủ đầy. Dù thế gian có lạnh lùng, quay lưng, thì cha mẹ vẫn là bến đỗ vẹn nguyên tình thương. Cha mẹ chính là hai con người duy nhất sẵn sàng cho đi tất cả chỉ mong con được bình an, hạnh phúc. Chính vì vậy, mỗi người con phải sống có trách nhiệm, biết ơn và phụng dưỡng đấng sinh thành bằng hành động chân thành nhất.
Khi cha mẹ còn khỏe mạnh, hãy là nguồn vui, là niềm tự hào của họ qua việc sống tốt, học tập, rèn luyện đạo đức. Khi cha mẹ già yếu, hãy là đôi tay nâng đỡ, là nơi dựa vào ấm áp – chăm sóc tận tình, sẻ chia từng bữa cơm giấc ngủ, đưa đón thăm khám khi ốm đau. Và khi cha mẹ không còn, hãy trọn nghĩa vẹn tình, lo liệu hậu sự chu đáo, nhang khói đầy đủ, thể hiện lòng tiếc thương sâu sắc.
Đáng buồn thay, vẫn còn những người con quay lưng với nguồn cội, bỏ rơi cha mẹ già nua, thậm chí bạo hành thể xác lẫn tinh thần. Những hành vi vô nhân ấy cần bị xã hội lên án mạnh mẽ. Cuộc đời quá ngắn, đừng để đến khi mất đi rồi mới tiếc nuối. Hãy yêu thương, hiếu thảo từ hôm nay – bởi đạo làm con là ngọn lửa gìn giữ hạnh phúc gia đình và thắp sáng nhân văn trong xã hội.


10. Bài văn nghị luận số 3
Trong hành trình cuộc sống, mỗi người đều mang trong mình những vai trò và sứ mệnh khác nhau, nhưng có một tình cảm thiêng liêng và sâu sắc nhất chính là tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái. Vì vậy, bổn phận của mỗi người con là phải trân trọng, yêu thương và có trách nhiệm với đấng sinh thành của mình.
Trách nhiệm đó không chỉ thể hiện qua sự quan tâm, chăm sóc hàng ngày mà còn là nỗ lực phấn đấu trong học tập, tu dưỡng đạo đức để trở thành người có ích cho xã hội, có đủ điều kiện để báo hiếu cha mẹ khi về già. Cha mẹ không chỉ sinh thành mà còn dạy dỗ ta từng cử chỉ nhỏ bé nhất, từ lời chào, cách ăn uống đến cách sống nhân ái, trung thực. Gia đình là môi trường giáo dục đầu tiên và quan trọng nhất, nơi cha mẹ là những người thầy tâm huyết và tận tụy nhất.
Khi cha mẹ còn khỏe mạnh, trách nhiệm của chúng ta là đem lại cho họ niềm vui, hạnh phúc và sự an tâm qua việc sống tốt, học tập chăm chỉ, giúp đỡ san sẻ gánh nặng cuộc sống. Khi tuổi già ập đến, ta càng phải dành cho cha mẹ sự chăm sóc chu đáo, thường xuyên thăm hỏi, ân cần dìu dắt, không để cha mẹ cảm thấy mình là gánh nặng. Và khi cha mẹ rời xa cõi tạm, phận làm con cần chu toàn lo liệu hậu sự, biểu hiện lòng thành kính và tiếc thương qua các nghi lễ truyền thống.
Đó là truyền thống nhân văn cao đẹp của dân tộc Việt Nam ta từ ngàn đời, mà mỗi người con cần giữ gìn và phát huy, góp phần làm cho xã hội ngày càng tốt đẹp và ấm áp tình người hơn.


Có thể bạn quan tâm

Khám phá 6 quán sinh tố và nước ép được yêu thích nhất tại TP. Rạch Giá, Kiên Giang

Hướng dẫn chi tiết cách mở file RAR trên iPhone

Hướng dẫn chi tiết cách Fake IP sang Mỹ hoặc bất kỳ quốc gia nào khác

Password hint là gì? Vai trò của Password hint trong việc khôi phục mật khẩu trên Windows

Khám phá những câu thoại kinh điển trong Titanic, những lời nói vượt thời gian khiến người xem mãi không quên. Dưới đây là những lời thoại đọng lại trong tâm trí người xem suốt bao năm qua.
