Top 10 Những bức thư học sinh gửi thầy cô giáo cũ cảm động nhất
Nội dung bài viết
1. Thư tri ân gửi cô giáo thân yêu
"Lá thư này được viết bởi lớp 12A3 trường THPT Gang Thép gửi đến cô Vũ Thị Thanh Mai - giáo viên chủ nhiệm"
Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà chúng con đã sắp phải chia tay mái trường thân yêu, chia tay cô, người đã dìu dắt chúng con trong suốt ba năm qua. Dẫu biết rằng mọi sự gặp gỡ rồi cũng có ngày chia ly, nhưng lời chia tay này thật khó khăn, cô ơi. Những lời dạy bảo của cô, những cái vỗ về, những lúc nghiêm khắc khi chúng con mắc lỗi, tất cả như ùa về trong tâm trí con khi viết những dòng này.
Cô ơi!
Cô không phải là người gieo mầm lúa, nhưng cô dạy chúng con biết trân trọng từng hạt cơm chứa đựng bao công sức. Cô không phải là kỹ sư, nhưng cô đã xây dựng cho chúng con một tương lai tươi sáng phía trước. Cô là người truyền cho chúng con những bài học quý giá để vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc đời.
Cô là người đã uốn nắn từng lời nói, từng cử chỉ của chúng con. Chúng con lớn lên trong sự yêu thương, dìu dắt của cô mà không nhận ra rằng ba năm học đã sắp kết thúc. Con phải chia tay cô sao? Con chỉ muốn mãi là học trò nhỏ, ngày ngày đến trường, ngồi nghe cô giảng bài.
Nhưng con biết, con phải đi để nhường chỗ cho những thế hệ học sinh sau. Đây cũng là lúc con áp dụng những bài học cuộc sống mà cô đã dạy cho mình vào những ngôi trường mới, lớn hơn.
Con nhớ như in ngày đầu tiên nhận thông báo trúng tuyển vào trường THPT Gang Thép, và cả ngày đầu tiên đi học. Khi ấy, trường lớp còn mới mẻ, con còn ngại ngùng, chưa dám bắt chuyện với ai. Thế nhưng cô đã đến bên con, hỏi han và động viên, đó là kỷ niệm mà con không bao giờ quên.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi, và giờ con phải viết những dòng này để tri ân cô, cảm ơn cô đã dành cho chúng con những năm tháng học tập đầy kỷ niệm. Dù lời văn còn chưa đủ hay, nhưng con muốn gửi lời tri ân chân thành nhất đến cô, người mẹ thứ hai của chúng con, người đã giúp con trưởng thành hơn trong suốt ba năm qua. Con xin lỗi vì đôi lúc làm cô buồn lòng, nhưng chúng con sẽ luôn nhớ và biết ơn những gì cô đã làm cho chúng con.
Chúc cô luôn mạnh khỏe và công tác tốt. Mãi nhớ về cô.


2. Bức thư tri ân gửi thầy cô kính yêu
"Bức thư đạt giải nhất cuộc thi viết thư tri ân thầy cô của trường"
Vinh Quang ngày 26 tháng 5 năm 2012
Cô Liên kính mến,
Những câu thơ như một cánh buồm đưa em về miền ký ức, nơi thầy cô là những người lái đò cần mẫn suốt bao năm tháng. Chúng em, những đứa học trò bé nhỏ, được thầy cô dìu dắt qua những thử thách của cuộc đời. Mỗi lời dạy của thầy cô là một viên ngọc sáng trong tâm hồn chúng em, là ánh sáng dẫn đường trong đêm tối.
Cứ mỗi lần đọc lại những dòng thơ, lòng em lại thổn thức, như được đắm chìm trong một dòng sông tình thương của người thầy, người cô. Họ là những người hy sinh lặng lẽ, không bao giờ mong đền đáp, nhưng công lao của họ là vô giá, không thể đong đếm được bằng lời. Người thầy ấy không chỉ dạy chúng em tri thức, mà còn dạy chúng em những bài học làm người, dạy chúng em biết yêu thương và trân trọng những gì ta có.
Nhân dịp lễ tri ân, em xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới cô Phạm Kim Liên - người mẹ thứ hai của em. Cô không chỉ là một người thầy tận tâm, mà còn là người bạn đồng hành, người mẹ thứ hai luôn lo lắng, quan tâm đến từng bước đi của chúng em. Cô là người hiệu trưởng mẫu mực, luôn gương mẫu trong công việc và cuộc sống. Mối quan hệ giữa cô và học sinh luôn đặc biệt, không chỉ là thầy trò mà còn là tình thân thiết như trong gia đình.
Cô luôn mang đến cho chúng em những món quà ý nghĩa, không phải những vật chất hào nhoáng mà là những bài học quý giá, những lời động viên nhẹ nhàng mà sâu sắc. Những lần cô giúp đỡ em, từ việc học hành đến cuộc sống, đều là những kỷ niệm mà em sẽ không bao giờ quên. Cô đã tạo nên một kho tàng tri thức và lòng nhân ái mà em sẽ mang theo suốt cuộc đời.
Cảm ơn cô đã luôn là người bạn, người thầy, người mẹ của chúng em. Dù chúng em có đi xa đến đâu, dù có thay đổi thế nào, thì những bài học của cô, những lời cô dạy sẽ mãi là ngọn đèn soi đường, là chỗ dựa vững chắc giúp chúng em vững bước trong cuộc sống. Con sẽ cố gắng học thật tốt, đạt được nhiều thành tích, để không phụ lòng cô. Và khi chia tay mái trường này, em sẽ luôn nhớ về cô - người thầy, người mẹ vĩ đại đã dành trọn tình yêu thương và tâm huyết cho chúng em. Cảm ơn cô, cảm ơn thầy cô, những người đã và đang làm vĩ đại những công việc thầm lặng, vì tương lai của chúng em.
Với tất cả tình cảm sâu sắc, em xin gửi đến cô lời chúc tốt đẹp nhất. Dù có xa trường, xa cô, nhưng em sẽ luôn là một học trò bé nhỏ trong trái tim cô. Thầy cô ơi, sự hy sinh của thầy cô luôn là điều em mãi mãi ghi nhớ. Đừng quên rằng trong mỗi chúng em, luôn có một phần công lao của thầy cô, như những mầm cây vươn lên từ tình yêu thương và dạy dỗ của các thầy cô.
Gửi người cô kính yêu, học sinh của cô:
Trần Thị Mỹ Linh - Lớp 9A


3. Bức Thư Gửi Thầy Cô Giáo Cũ
Cô H. thân mến, hôm nay là ngày 20/11, một ngày đặc biệt để những học trò như con có thể mở lòng bày tỏ tình cảm mà không lo ngại bị xem là 'sến'.
Còn nhớ những ngày đầu tiên cô nhận lớp, lớp chúng con đã khiến cô không ít lần thất vọng vì sự thiếu tập trung trong giờ học. Lúc ấy, chúng con, những đứa học ban Tự nhiên, chẳng hề hiểu được sâu sắc những giá trị mà môn Văn mang lại, cũng như sự tận tâm mà cô dành cho cả môn học và chúng con. Thế rồi, qua từng giờ học, chúng con bắt đầu yêu quý môn Văn, yêu những lời giảng của cô. Cô không chỉ dạy chúng con cách viết bài văn hay, mà còn dạy cho chúng con những bài học cuộc sống qua mỗi câu chuyện cô kể.
Những tác phẩm như 'Người lái đò sông Đà' không còn khô khan, mà giờ đây, chúng con cảm nhận được sự sống động qua từng lời cô giảng, qua những câu chuyện về nhà văn Nguyễn Tuân. Cô đã khơi gợi trong chúng con một niềm say mê vô bờ bến khi chia sẻ câu chuyện tình đẹp giữa Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ qua bài thơ 'Sóng'. Tụi con cảm thấy mình thật may mắn khi có một cô giáo dạy Văn đầy tâm huyết, đưa chúng con vào một thế giới văn học mà trước đây chúng con không bao giờ nghĩ sẽ tìm thấy sự hứng thú đến thế.
Ngày 20/11 này, nhân dịp lễ tri ân, con muốn gửi lời 'xin lỗi' và 'cảm ơn' cô, vì trong năm học vừa qua, có những lúc con chưa làm tròn trách nhiệm của mình, khiến cô phải phiền lòng vì những điểm số chưa đạt yêu cầu và những lúc lơ là trong học tập.
Con xin cảm ơn cô vì những giờ học luôn tràn ngập sự đam mê, vì những câu chuyện cô chia sẻ với chúng con, vì những lời dạy đầy giá trị mà cô không bao giờ quên nhắc nhở. Cảm ơn cô vì đã luôn tha thứ cho những lần nghịch ngợm và những lúc con lơ đãng, vì những lần vụng về của đám học trò 'nhất quỷ nhì ma' như chúng con.
Con và các bạn trong lớp không thể nói hết lòng biết ơn của mình chỉ trong vài dòng này. Nhưng chúng con sẽ cố gắng hơn trong học tập để cô có thể tự hào về chúng con - những học trò của lớp 12A8 mà cô vẫn hay trêu là 'thánh chơi, thần học'. Chúng con yêu cô rất nhiều!


4. Bức thư gửi cô giáo chủ nhiệm cũ
Hôm nay là ngày Nhà Giáo Việt Nam, một ngày mà đất nước dành riêng để tri ân và tôn vinh nghề giáo. Em viết bức thư này để gửi lời cảm ơn chân thành tới cô vì những bài học quý báu mà cô đã dạy dỗ trong suốt quãng thời gian qua. Em rất nhớ những ngày tháng ấy, những giờ học vui vẻ, những giờ phút trò chuyện thân tình với cô.
Cô dạo này có khỏe không ạ? Cái cơn đau lưng của cô còn hành hạ nữa không? Em nhớ hồi trước, khi cô bị đau, không thể đến trường, em và các bạn đều rất lo lắng. Cô luôn chăm sóc bản thân thật tốt để mau chóng khỏe lại. Em cảm thấy may mắn vì được cô dìu dắt qua những quãng thời gian khó khăn đó.
Em nhớ những buổi học mà cô chia sẻ với chúng em những câu chuyện tuyệt vời trong cuộc sống. Những câu chuyện ấy không chỉ làm phong phú thêm kiến thức của em mà còn giúp em trưởng thành hơn trong suy nghĩ và hành động. Cô chính là người đã truyền động lực giúp em cố gắng học hỏi, vươn lên trong học tập, để trở thành người có ích cho xã hội.
Em sẽ không bao giờ quên được những bài học quý giá mà cô đã dạy, những hình ảnh đầy ắp kỷ niệm đẹp về cô và lớp mình. Cô không chỉ là người thầy, mà còn là người mẹ thứ hai, luôn dõi theo, che chở cho chúng em. Em nhớ nhất là những lần cô phải buồn lòng vì chúng em, những đứa học trò nghịch ngợm, nhưng cô chưa bao giờ bỏ rơi chúng em. Cô luôn kiên nhẫn, luôn dịu dàng với mỗi chúng em, dù chúng em có mắc lỗi.
Hình ảnh của cô mãi khắc sâu trong tim em. Dù bây giờ không còn học cô nữa, nhưng em và các bạn vẫn luôn yêu quý và tôn trọng cô. Hình ảnh ấy vẫn luôn đồng hành cùng chúng em, như một niềm tin vững chắc, một nhịp đập trong tim mà không bao giờ phai nhạt.
Em sẽ luôn nhớ cô, nhớ những giờ học đầy ắp kỷ niệm và tình cảm. Dù đi đâu, em cũng sẽ mang theo hình ảnh của cô trong lòng, và sẽ luôn trân trọng những gì cô đã dạy bảo.
Học sinh của cô,
Thanh Hòa


5. Bức thư học trò gửi cô giáo trước khi cô về nghỉ hưu
Thảo Sương viết bức thư này gửi cô Vân vào khoảng một tháng trước khi cô nghỉ hưu tại trường, một nơi gắn liền với vô vàn kỷ niệm đẹp, không chỉ đối với cô mà còn với Thảo Sương, người từng là học trò của ngôi trường này.
“Cô ơi!
Đây có lẽ là lá thư đầu tiên con viết cho cô trong suốt gần mười năm trời. Con biết mình không phải là một học trò dễ dàng thể hiện những suy nghĩ của mình, và hôm nay, con biết mình đủ trưởng thành để viết những dòng này…
Cô có nhớ không, những ngày đầu tiên con đến trường THPT chuyên Hùng Vương, con cảm thấy lạc lõng và mơ hồ, như một đứa học trò văn chuyên nhưng luôn cảm giác mình thiếu tự tin hơn là tài năng so với các bạn. Tuy nhiên, khi bắt đầu những tiết học với cô, con lại cảm thấy một nguồn động lực to lớn dấy lên trong lòng, một sự khát khao mãnh liệt để cô chú ý và để cô vui. Chính vì thế, con đã dốc hết tâm huyết, có khi thức trắng đêm để hoàn thành các bài viết mà cô giao.
Cô luôn dạy con rằng, sống phải có ước mơ. Và con, từ bé đã ấp ủ một ước mơ trở thành cô giáo dạy Văn, giống như cô. Con vẫn nhớ mãi khoảnh khắc cô giao cho cả lớp một đề bài ngắn gọn, chỉ vỏn vẹn bốn chữ: “Ước mơ của em”. Con ngồi rất lâu, không biết phải viết gì, vì ước mơ của con lúc đó vẫn chưa rõ ràng lắm. Con chỉ biết rằng, sau khi tốt nghiệp đại học, con muốn về một nơi thật xa, nơi còn nhiều khó khăn, để mang cái chữ đến cho những đứa trẻ nơi đó, giúp chúng có cơ hội vươn lên.
Con sẽ cầm tay các em, dạy chúng viết những con chữ đầu đời. Con sẽ là một cô giáo nhiệt huyết, hết lòng yêu thương học trò, giống như cô đã từng yêu thương chúng con. Và dù những ước mơ đó có vẻ xa vời, con luôn tin rằng với sự dạy dỗ và động viên của cô, con sẽ có đủ tự tin để thực hiện chúng.
Nhớ lại những ngày tháng ấy, con cảm thấy như tất cả những gì cô dạy, từ những bài học trong sách vở đến những câu chuyện đầy cảm hứng cô kể, đều đã khắc sâu vào trái tim con. Những kỷ niệm đó sẽ mãi là hành trang cho con trên con đường thực hiện ước mơ. Con đã không thể ngờ, một ngày nào đó, mình lại có thể quay về trường và làm đồng nghiệp với cô, thực hiện ước mơ mà cô đã giúp con thắp sáng.
Thời gian trôi qua nhanh quá, con vẫn nhớ mãi những tháng ngày ấy – thời gian trong sáng, không lo âu, chỉ biết học và vui đùa cùng bạn bè. Giờ đây, khi bước ra ngoài đời, con càng cảm nhận rõ hơn những bài học quý giá cô đã trao cho con. Cô đã yêu thương chúng con như một người mẹ, không chỉ trong những giờ học, mà còn trong từng việc nhỏ nhặt, từ việc chuẩn bị sữa, bánh kẹo cho lớp học, đến những lời dặn dò ân cần trước mỗi kỳ thi.
Giờ con đã lớn hơn, đã bước chân vào nghề giáo, nhưng con vẫn luôn nhớ về cô. Con vẫn thích nghe giọng nói nhẹ nhàng của cô giảng bài, vẫn muốn nhìn thấy cô mỗi ngày đến trường, và vẫn âm thầm quan tâm cô như cô đã từng làm với chúng con.
Nhưng giờ, khi cô chuẩn bị nghỉ hưu, con cảm thấy thật sự hụt hẫng. Thời gian sao trôi nhanh quá! Con vẫn còn muốn được ở bên cô, được cô dìu dắt và chỉ bảo. Con biết, dù mười năm hay hai mươi năm nữa, cô sẽ mãi là người cô giáo đáng kính trong lòng con. Cô đã sống hết mình với nghề, và con sẽ làm mọi thứ để tiếp nối con đường cô đã đi.
Con hứa sẽ luôn nhớ lời cô dặn, sẽ cố gắng hết sức để trở thành người cô mong muốn. Dù cô có nghỉ hưu, những bài học cô dạy vẫn sẽ mãi sống trong con. Con mong cô luôn khỏe mạnh và vui vẻ, để con có thể quay lại gặp cô, kể cho cô nghe những điều con sẽ làm, như một món quà tri ân cô đã trao cho con.
Con yêu cô rất nhiều!
Học trò của cô,
Vũ Trương Thảo Sương.”


6. Bức thư học trò gửi đến thầy Phạm Đăng Dung
Đã hơn ba năm trôi qua kể từ ngày em rời khỏi mái trường tiểu học thân thương, thầy ơi! Và cũng chính vào ngày ấy, em phải nói lời chia tay thầy và những người bạn quý mến của mình.
Thầy yêu dấu,
Thầy và gia đình có khỏe không? Công việc chắc hẳn đã làm thầy mệt mỏi và bận rộn phải không ạ? Học sinh ở trường mới của thầy có ngoan ngoãn như lớp của em không? Kể từ khi thầy chuyển trường, mọi người ai cũng nhớ thầy rất nhiều. Bố mẹ em luôn nhắc về thầy và mong muốn có dịp lên thăm, tiếc là chưa thể sắp xếp được thời gian. Bố mẹ cũng gửi lời thăm hỏi thầy và hy vọng thầy luôn mạnh khỏe.
Trong năm học qua, không chỉ em đạt danh hiệu học sinh giỏi mà em còn vươn lên đứng đầu lớp. Em cũng được chọn vào đội tuyển học sinh giỏi môn Toán cấp huyện. Thành quả ấy không thể có nếu thiếu sự giúp đỡ và chỉ bảo tận tình từ thầy. Thầy như ngọn đuốc sáng soi lối cho em, em mãi ghi nhớ công ơn ấy.
Nhân dịp ngày Nhà Giáo Việt Nam, em kính chúc thầy luôn khỏe mạnh, hạnh phúc và tràn đầy niềm vui. Cảm ơn thầy vì tất cả những bài học về tri thức, tình yêu thương và sự cảm thông mà thầy đã dành cho em. Công lao của thầy quá lớn lao, em sẽ nhớ mãi suốt đời.
Đọc được thư này, thầy Dung đã rất xúc động. Thầy chia sẻ: "Thầy rất vui khi nhận được thư của em Nguyệt. Đây thực sự là món quà ý nghĩa nhất trong ngày 20/11, là nguồn động lực giúp thầy tiếp tục cống hiến hết mình cho sự nghiệp giáo dục." Thầy Phạm Đăng Dung, người thầy với hành trình dài từ miền xuôi lên vùng núi cao huyện Mường Lát, đã dành cả tâm huyết và tình yêu cho những học sinh nghèo vùng núi, vượt qua bao khó khăn, thiếu thốn để đem con chữ đến cho các em. Thầy luôn hết lòng vì học trò thân yêu, bỏ qua mọi nỗi nhớ nhà, vật chất thiếu thốn để chăm lo cho các em.


7. Lá thư gửi cô giáo Trần Minh Yến
Thưa cô,
Con không biết bắt đầu từ đâu, những lời đầu tiên luôn khó nói nhất. Cô là người thầy đầu tiên dạy dỗ con từ lớp 2, dù chỉ một thời gian ngắn ngủi. 8 năm trôi qua, em vẫn nhớ về cô với sự kính trọng vô bờ. Con thật sự xấu hổ vì không thể tìm ra những lời chúc xứng đáng dành cho cô – người thầy tài năng mà em luôn ngưỡng mộ. Chỉ biết mong cô luôn gặp may mắn và hạnh phúc.
Cô ơi, nghề giáo viên, theo con, là một nghề vô cùng khó khăn. Cô không chỉ là người dạy kiến thức mà còn là người dẫn dắt, uốn nắn chúng con từ những bước đi đầu đời. Mỗi học sinh đều có tính cách riêng và ngoài lớp học, cô còn phải lo lắng, chăm sóc gia đình và đồng nghiệp. Nhưng dù vậy, cô luôn dành hết tâm huyết cho chúng con, không bao giờ quên sinh nhật của mỗi đứa, luôn tổ chức những buổi sinh nhật ấm áp cho lớp. Cô đã chia sẻ với chúng con không chỉ kiến thức mà còn là những lời dạy nhẹ nhàng mà sâu sắc. Con rất quý sự dịu dàng trong cách cô truyền đạt bài học.
Càng lớn, em càng hiểu được sự hy sinh của cô. Ngày nhỏ, con chỉ biết làm nũng người lớn, nhưng khi lớn lên, con bắt đầu nhận thức được giá trị của những mối quan hệ và cả những nỗ lực lao động để tồn tại trong xã hội. Cảm ơn cô, chính cô đã dạy con cách sống cẩn thận, biết trân trọng những gì mình có. Môn Toán mà cô dạy, nếu không có cô chỉ bảo, có lẽ con đã không thể viết những bài thi cẩn thận và chi tiết như hôm nay. Con sẽ mãi nhớ những buổi học ấy.
Con sẽ luôn nhớ về những kỷ niệm đẹp tại trường. Cô ơi, dù chỉ một năm học, nhưng những gì cô dạy và những kỷ niệm với cô sẽ mãi là những ký ức bồi hồi trong con. Cô có đồng ý cho con gọi cô là mẹ không? Vì con thật sự rất yêu cô.
Con của cô,
Chu Quốc Việt
Đây là bức thư mà cậu học sinh Chu Quốc Việt viết cho cô Trần Minh Yến, giáo viên chủ nhiệm lớp 5 tại Tiểu học Nhật Tân, Hà Nội, sau gần 10 năm gặp lại. Cô Yến cho biết, Việt là một học sinh rất đặc biệt, từng là chi đội trưởng lớp. Dù cậu bé nhỏ con, nhưng rất học giỏi, đặc biệt là có tư duy toán học tốt, dù cách trình bày bài còn cẩu thả. Cô luôn so sánh Việt với một bạn nữ trong lớp để tạo động lực cho cậu phấn đấu. Chính nhờ vậy, Việt đã thi đỗ vào lớp chuyên Toán tại trường THPT Chu Văn An.


8. Thư chia tay học sinh gửi giáo viên thực tập
"Bức thư này là những lời tâm sự chân thành của bạn Lê Ly, gửi đến cô Trang – giáo viên thực tập lớp. Chỉ trong 6 tháng ngắn ngủi, nhưng những kỷ niệm và cảm xúc mà cô trò đã trải qua là vô giá, đọng lại trong lòng mỗi người".
Thường Tín, 30/10/2011
Những cuộc chia tay, dù có bao nhiêu tiếng cười và nước mắt, đều không thiếu những cảm xúc ngập tràn, với bao hy vọng và ước mơ được gửi gắm. Và hôm nay, chia tay cô – một cô giáo thực tập đầy nhiệt huyết, chúng em cảm nhận rõ ràng sự lưu luyến ấy, những khoảnh khắc khó quên trong suốt 6 tháng qua.
Cô Trang à! Làm sao để nói hết những cảm xúc trong lòng con đây? Con vừa vui mừng khi cô đã đạt được một bước tiến lớn trong sự nghiệp, gần gũi với ước mơ trở thành một người thầy thực thụ, vừa buồn vì phải chia tay cô, chia tay một người giáo viên tận tâm, trẻ trung và đầy nhiệt huyết.
Vậy là kể từ hôm nay, lớp học này sẽ không còn thấy bóng dáng cô đi lại, không còn nghe giọng nói dịu dàng của cô vang lên mỗi khi giảng bài. Một tháng rưỡi, không dài nhưng cũng đủ để chúng con quen với hình ảnh cô, để rồi giờ đây phải từ bỏ, một điều khó khăn không thể nói thành lời.
Em nhớ ngày đầu tiên cô bước vào lớp với ánh mắt rạng rỡ, nụ cười tươi tắn. Những bước đầu lúng túng khi cô lên bục giảng, đôi khi là những giọt mồ hôi lăn dài trên má, nhưng tất cả đều là sự cố gắng, là tình yêu mà cô dành cho chúng em. Cô luôn nghĩ ra những trò chơi vui sau những giờ học căng thẳng, để chúng em có thể thư giãn và tiếp tục học tập hiệu quả hơn.
Ban đầu, chúng em nghĩ chỉ là để tạo điều kiện cho cô thực tập, nhưng càng về sau, tình cảm dành cho cô càng thêm sâu đậm, gắn bó. Những ngày tháng qua, em cảm thấy mình đã làm được một điều gì đó thật đáng trân trọng. Nhưng giờ đây, trong khoảnh khắc chia tay, con lại thấy lòng mình thật khó chịu và ngột ngạt, muốn níu kéo, muốn thời gian quay lại.
Tuy nhiên, con biết cô còn phải thực hiện ước mơ, còn phải dìu dắt những thế hệ học trò tiếp theo. Cô đi cũng là điều tốt đẹp, là sự mở ra những chân trời mới, những con đường mới.
Và con xin tặng cô một bài thơ, như một lời cảm ơn chân thành từ chúng em:
Chia tay cô giáo lớp ta
Cất vang tiếng hát lời ca trao người
Thiết tha ánh mắt sáng ngời
Ghi ơn người đã dạy đời của em
Yêu người mãi mãi lặng im
Cô ơi có biết tim mềm đang đau
Chia tay nước mắt hoen màu
Nhưng em không khóc chẳng buồn đâu cô
Em mong cô mãi vui cơ
Cho em mãn nguyện lời thơ trao người.
Cuối cùng, em xin chúc cô sẽ luôn thành công trên con đường mà cô đã chọn, luôn giữ nhiệt huyết và ước mơ trong trái tim mình, để mang đến những ước mơ mới cho những thế hệ học trò sau này. Chúng em sẽ mãi nhớ về cô, và những khoảnh khắc đáng quý này sẽ mãi không phai mờ.
Học sinh
Lê Ly


9. Bức thư học trò gửi thầy giáo thời Hi-tech
"Dù bức thư này không hoa mỹ, không dài dòng, nhưng trong từng chữ đều chứa đựng những cảm xúc chân thành, những lời chia tay đầy yêu thương của học trò dành cho thầy giáo của mình"
Thầy ơi!
Sáng nay, trong khoảnh khắc tĩnh lặng, khi nghĩ về những ngày tháng học trò, em lại hình dung ra hình ảnh thầy, cầm thước trong tay, gương mặt nghiêm nghị, giọng nói trầm đĩnh đạc. Chúng em đã nghĩ sẽ phải trải qua những ngày học khổ sở, nhưng ngược lại, thầy lại là người đã mang đến cho chúng em những bài học tuyệt vời với tấm lòng yêu thương vô bờ bến.
Giờ đây, khi ngồi viết những dòng này, kỷ niệm về những năm tháng cấp 3 trôi qua như một cuốn phim sống động. Thầy đã đưa chúng em từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, từ việc thầy mở facebook để kết bạn với cả lớp đến những cuộc trò chuyện thân mật, những chia sẻ thú vị mà chúng em chưa từng tưởng tượng được từ một người thầy.
Em vẫn nhớ như in những lần chụp ảnh tập thể, khi thầy hào hứng tạo dáng như một người bạn đồng trang lứa. Thầy luôn khiến chúng em cười ngất khi hướng dẫn chúng em cách tạo dáng trong những bức ảnh selfie. Và rồi, mỗi khi chúng em đăng ảnh lên mạng, thầy đều nhắc nhở chúng em nhớ tag thầy vào. Những khoảnh khắc ấy đã trở thành những ký ức không thể nào quên.
Người ta nói rằng chỉ có những lá thư tay mới chứa đựng tình cảm sâu sắc, rằng công nghệ khiến con người trở nên xa cách. Nhưng em nghĩ, tình cảm là thứ không bao giờ thay đổi, chỉ là cách thể hiện mà thôi. Tình yêu thương của học trò dành cho thầy vẫn luôn trong sáng và chân thành như vậy.
Năm cuối cấp của chúng em đang dần khép lại. Dù cảm giác hụt hẫng khi phải chia tay những điều thân quen, nhưng em đã tự nhắc mình phải trân trọng những phút giây cuối cùng. Dù sau này ra trường, dù không còn được học với thầy, em biết thầy vẫn luôn theo dõi chúng em, luôn sẵn sàng dang tay chào đón chúng em mỗi khi cần. Một tin nhắn, một cú điện thoại, thầy vẫn ở đó, không bao giờ xa rời.
Và chúng em sẽ luôn nhớ mãi câu chuyện về thầy, người đã không ngần ngại tạo cho mình một tài khoản facebook để trở thành “bạn” với những đứa học trò. Chính thầy đã phá vỡ bức tường ngăn cách giữa người thầy và học trò, khiến hình ảnh người thầy xa cách trở nên gần gũi và thân thiết hơn bao giờ hết. Chúng em mãi tự hào vì đã được học với thầy. Cám ơn thầy rất nhiều!


10. Lá thư gửi thầy hiệu trưởng kính mến!
Kính gửi thầy Phan Tuấn Cộng (Trường THPT Nguyễn Trãi, Hải Dương),
Thưa thầy,
Em luôn là người khá nhút nhát, vì vậy những lời bày tỏ cảm xúc thật sự rất khó để em nói ra. Tuy nhiên, những ấn tượng sâu sắc từ những bài học của thầy, từ tình cảm thầy dành cho chúng em đã khiến em dám viết ra những dòng này. Dù chỉ là những suy nghĩ nhỏ bé, nhưng em tin rằng đó là tình cảm chung của bao thế hệ học trò mà thầy đã dìu dắt suốt sự nghiệp cao quý của mình.
Em vẫn nhớ rõ ngày đầu tiên vào lớp 10, khi biết lớp mình sẽ học với thầy, em đã nghĩ: “Chắc chắn thầy nghiêm khắc lắm!”. Và khi thầy bước vào lớp, mọi suy nghĩ ấy đã tan biến ngay. Thầy không chỉ là người thầy hiệu trưởng, mà còn là người bạn đồng hành, người dẫn dắt chúng em qua những bài học khó nhọc với nụ cười hiền hòa và sự tận tâm. Thầy đã dạy cho chúng em không chỉ kiến thức mà còn cả những bài học về cuộc sống, về lòng nhân ái và sự kiên nhẫn.
Những giờ học của thầy không bao giờ nhàm chán. Từ những con số, hình học cho đến những câu chuyện hài hước, tất cả đều mang đậm dấu ấn của thầy. Mỗi tiết học đều là một hành trình khám phá, nơi chúng em vừa học, vừa cảm nhận được sự gần gũi, thân thương của người thầy. Thầy luôn là người lái đò vững vàng, đưa chúng em qua dòng sông tri thức.
Những lời thầy dạy vẫn luôn là nguồn động viên lớn lao, là kim chỉ nam giúp chúng em vững bước vào đời. Thầy không chỉ dạy kiến thức mà còn truyền cho chúng em niềm tin vào bản thân, vào tương lai. Những câu nói của thầy, những lời động viên vẫn văng vẳng bên tai chúng em, giúp chúng em trưởng thành từng ngày.
Em sẽ luôn ghi nhớ những kỷ niệm đẹp về thầy. Dù có thế nào đi nữa, hình ảnh thầy sẽ luôn sống mãi trong trái tim của những đứa học trò như chúng em.
Chúc thầy luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành công trong mọi bước đường thầy đi. Em sẽ mãi nhớ về thầy, người thầy đã dìu dắt em đi qua những ngày tháng tuổi học trò.
Học trò của thầy,
Nguyễn Thị Phương Anh


Có thể bạn quan tâm

DPI là gì? Khám phá ý nghĩa và vai trò của chỉ số DPI trong công nghệ

CPM, CPC, CPA là gì? Khám phá thế giới quảng cáo trực tuyến

Thảo mai là gì? Người thảo mai được định nghĩa như thế nào? Ý nghĩa sâu xa của từ Thảo mai trong văn hóa và giao tiếp hàng ngày.

Khám phá những mẫu giếng trời cầu thang đẹp nhất năm 2025, mang đến phong cách hiện đại và tinh tế cho ngôi nhà của bạn.

Top 10 Thương hiệu nước xả vải được yêu thích nhất hiện nay
