Top 16 Bài văn tả cảnh mùa đông ấn tượng nhất
Nội dung bài viết
1. Mùa đông - mùa của những điều kỳ diệu
Khi đông về, hơi lạnh tràn ngập khắp không gian. Nhưng trong tôi, mùa đông lại là mùa đẹp nhất. Chính cái lạnh ấy mới làm ta thấm thía giá trị của hơi ấm và niềm hạnh phúc giản đơn.
Sớm đông bình minh đến trong im lìm, nhưng lại ấm áp lạ thường. Một buổi sáng giá rét, tôi gạt chăn bước ra ngoài, một mình lang thang trên con phố nhỏ. Tất cả chìm trong tĩnh lặng. Khu chợ thường nhộn nhịp giờ vắng bóng người. Gió đông lồng lộng thổi qua, bầu trời xám xịt như sà thấp xuống.
Những cây bàng già kiêu hãnh vươn những cành khẳng khiu lên trời cao, thách thức cái lạnh khắc nghiệt. Những đóa hoa co mình trong giá buốt, nhạt nhòa sắc màu. Không gian vắng bặt tiếng chim ca, không tiếng gà gáy sớm, cũng chẳng nghe chó sủa xa xa.
Tất cả như còn đang say giấc đông. Mặt hồ phẳng lặng đến lạ, không một gợn sóng, chẳng thấy bóng cá đớp mồi, cũng không có cụ rùa già phơi nắng trên bè. Giờ này chẳng mấy ai dám ra đường. Công viên vắng tanh, không bóng người tập thể dục, cũng chẳng thấy cụ già đi dạo.
Tôi mong trời mau hửng nắng, dù chỉ vài tia yếu ớt cũng đủ sưởi ấm vạn vật. Đó là một sáng đông điển hình. Trong cái lạnh lẽo, trống vắng ấy, ta mới biết trân quý từng tia nắng, từng chút hơi ấm.
Mùa đông như bài học cuộc đời - có buồn có vui, có khổ đau cũng có hy vọng. Bởi vậy, dù đông mang đến giá rét và mưa phùn lất phất, tôi vẫn yêu mùa đông da diết.


2. Ngày đông lất phất mưa phùn
Bốn mùa luân chuyển, mỗi mùa mang một sắc thái riêng. Không rực rỡ nắng vàng như hè, không dịu dàng ấm áp như xuân, cũng chẳng se se lạnh như thu, đông đến với đặc trưng là những cơn mưa phùn lạnh buốt.
Sáng chủ nhật, được nghỉ học, tôi nằm cuộn tròn trong chăn nghe tiếng gió rít bên ngoài cửa sổ. Phải vận dụng hết ý chí mới dám bước chân xuống giường. Ra đường mua đồ ăn sáng, tôi mới thực sự cảm nhận cái lạnh thấu xương của mưa phùn. Những hạt mưa nhỏ li ti nhưng dai dẳng, mẹ bảo đã mưa từ đêm qua đến giờ vẫn chưa dứt.
Từng hạt mưa mang theo hơi lạnh tê tái. Tôi chợt nghĩ đến những ngày phải đi học trong tiết trời này mà rùng mình. Hôm nay may mắn được ở nhà trông cửa hàng giúp mẹ. Trước khi đi, mẹ phải khoác lên mình đủ thứ áo ấm và áo mưa để chống chọi với cái rét. Ngồi sau quầy, tôi quan sát khung cảnh phố xá trong màn mưa bụi.
Con đường như được tô màu xám xịt. Mưa làm mặt đường lấp lánh ánh nước. Thỉnh thoảng mới có vài chiếc xe lướt qua, người đi đường co ro trong những bộ áo khoác dày, bên ngoài là tấm áo mưa bóng loáng. Dường như thời tiết này khiến ai nấy đều muốn thu mình trong không gian ấm cúng của gia đình.
Gần trưa, mưa ngớt nhưng trời vẫn âm u. Mẹ đi chợ về mang theo món quà đặc biệt - một túi khoai lang nướng thơm lừng. Sau bữa cơm trưa, cả nhà quây quần bên bếp than hồng nướng khoai. Mưa lại bắt đầu rơi, nhưng hơi ấm từ bếp lửa và niềm vui đoàn tụ khiến chúng tôi chẳng thấy lạnh.
Bốn mẹ con vừa thưởng thức khoai nóng hổi vừa trò chuyện rôm rả. Chiều đến, tôi tập trung học bài chuẩn bị cho ngày mai trong khi mẹ bận rộn với sổ sách cửa hàng. Đông về nên trời tối nhanh, mới hơn năm giờ mà đường phố đã lên đèn. Ánh đèn vàng vọt không đủ xua tan vẻ ảm đạm của phố xá. Gia đình tôi dọn hàng sớm, quây quần bên mâm cơm ấm cúng rồi cùng xem ti vi trước khi đi ngủ.
Một ngày chủ nhật mùa đông lạnh giá nhưng tràn đầy hạnh phúc gia đình. Mong rằng ngày mai đi học, trời sẽ quang mây tạnh.


3. Mùa đông khắc nghiệt - cái lạnh thấu xương
Mùa thu ấm áp đã lặng lẽ nhường chỗ cho đông giá. Gió bấc tràn về mang theo hơi thở lạnh lẽo, phủ lên xóm làng tấm màn sương mờ ảo mỗi bình minh.
Đông đến - mùa của giá buốt tê tái, khi thiên nhiên khoác lên mình vẻ trầm mặc. Cây cối trút lá, dòng sông như lắng lại trong cái lạnh cắt da. Cuộc sống thường nhật cũng thay đổi nhịp điệu để thích nghi.
Nhịp sinh hoạt đảo ngược: mặt trời ngủ muộn, chiều tà vội vã. Như lời ca dao xưa vẫn nhắc: 'Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/Ngày tháng mười chưa cười đã tối'.
Trong căn bếp ấm áp, khói bếp tỏa ra quyện lấy tiếng cười đùa. Ra đường phải khoác lên mình đủ thứ áo len, găng tay, khăn quàng. Những tia nắng yếu ớt cố gắng xuyên qua lớp sương dày đặc.
Nhưng chính trong cái lạnh ấy, tình người càng ấm áp hơn. Bữa cơm gia đình trở nên quý giá, những cuộc trò chuyện bên bếp lửa càng thêm sâu sắc. Bốn mùa luân chuyển, mỗi mùa mang đến những bài học riêng về sự kiên cường và thích nghi.


4. Mùa đông - mùa của những nỗi nhớ dịu dàng
Nếu ai hỏi điều gì đẹp nhất mùa đông, tôi sẽ không ngần ngại trả lời đó là những buổi sáng mưa phùn giăng mắc ngoài khung cửa. Cái lạnh thấm vào từng thớ vải, từng hơi thở, tạo nên nét duyên riêng chỉ mùa đông mới có.
Trời đông mưa phùn mang một vẻ đẹp u trầm mà say đắm. Những chiếc lá vàng cuối mùa rụng xuống trong tiếng thì thầm của gió, tạo nên bức tranh buồn mà thơ mộng. Cửa sổ trở thành khung hình lý tưởng để ngắm thế giới bên ngoài đang co mình trong giá rét.
Trong căn bếp nhỏ, hơi ấm tỏa ra từ bếp lửa hồng, mùi ngô khoai nướng thơm lừng xua tan cái lạnh. Khu vườn im lìm với những giọt mưa đọng trên lá long lanh như ngọc. Đàn gà con rúc vào lòng mẹ, tạo nên hình ảnh ấm áp giữa tiết trời khắc nghiệt.
Những đóa cúc vàng kiên cường vươn mình trong mưa, như minh chứng cho sức sống bền bỉ. Thời gian như chậm lại, để người ta có dịp lắng nghe tiếng lòng mình. Những bước chân mẹ khẽ khàng bên bếp lửa gợi nhớ về người cha vắng nhà, khiến căn phòng dường như rộng hơn trong mùa đông giá buốt.
Mưa đông không chỉ mang đến cái lạnh, mà còn đem lại những khoảnh khắc lắng đọng hiếm có. Đó là lúc trái tim biết lắng nghe, biết yêu thương và trân trọng hơn hơi ấm gia đình.


5. Mùa đông - khi cây cối khoác lên mình vẻ đẹp trầm tư
Từ độ tháng mười một, thiên nhiên bắt đầu thay áo mới. Gió bấc tràn về mang theo hơi thở lạnh buốt, khiến con người chỉ muốn thu mình trong những không gian ấm áp.
Bầu trời đông không rực rỡ nắng vàng mà khoác lên mình tấm áo xám nhẹ nhàng. Những đám mây trắng xóa như những tấm voan mỏng che đi ánh mặt trời e ấp. Cây cối trút bỏ lá, để lộ những cành khẳng khiu vươn lên trời cao như những nét vẽ tinh tế của tạo hóa.
Mưa phùn - đặc sản mùa đông - không ồn ào mà lặng lẽ thấm vào từng ngõ nhỏ. Những hạt mưa tí tách như bản nhạc ru thành phố vào giấc ngủ đông. Đường phố vắng lặng, chỉ còn lại vài bóng người mưu sinh lặng lẽ trong làn sương mờ.
Giữa cái lạnh cắt da, những gánh hàng rong trở thành điểm sáng ấm áp. Hơi nước bốc lên từ nồi xôi, bát phở nghi ngút như xua tan giá buốt. Những con người nhỏ bé vẫn kiên cường tỏa hơi ấm giữa mùa đông khắc nghiệt.
Đông về không chỉ mang cái lạnh, mà còn đem đến những khoảnh khắc lắng đọng hiếm có. Đó là khi ta biết trân quý hơn hơi ấm gia đình, biết yêu hơn những điều bình dị mà ấm áp giữa đời thường.


6. Mùa đông – bức tranh yêu kiều với sức hấp dẫn riêng
Mùa đông đến, mang theo hơi thở lạnh giá của gió bắc, nhưng ẩn sâu trong đó là vẻ đẹp dịu dàng, tinh tế. Phố xá thưa thớt bóng người, cây cối trút lá, tạo nên khung cảnh tĩnh lặng đầy chất thơ. Những tia nắng yếu ớt của ông mặt trời mùa đông như những nét cọ mềm mại vẽ lên bầu trời xám.
Giữa cái lạnh, ta vẫn bắt gặp những khoảnh khắc ấm áp: quán phở nghi ngút khói, tiếng rao hàng rong trong sương sớm, hay hình ảnh những con người nhỏ bé vội vã trong mưa phùn. Mùa đông không rực rỡ, nhưng có sức cuốn hút kỳ lạ từ sự trầm mặc, từ những cảm xúc da diết nó mang lại.
Đây là mùa của những chiêm nghiệm, khi tâm hồn ta tìm thấy sự bình yên trong tiếng mưa rơi tí tách, trong hương trà nóng bên khung cửa sổ. Mỗi mùa đều có vẻ đẹp riêng, và mùa đông – với tất cả sự khắc nghiệt – vẫn khiến trái tim bao người thổn thức.


7. Khúc tình ca mùa đông trên quê hương yêu dấu
Mùa đông về trên quê hương tôi như một bản hòa tấu của thiên nhiên. Sương mù buổi sớm quấn quýt những mái nhà, gió đông bắc mang hơi lạnh len lỏi vào từng ngõ nhỏ. Dòng sông quê mặc chiếc áo lam thẫm, lặng lẽ trôi những đám lục bình tím biếc.
Nhịp sống nơi đây vẫn rộn ràng dù tiết trời giá buốt. Những bác nông dân cần mẫn be bờ, tháo nước, chuẩn bị cho vụ mùa mới. Trên cánh đồng trắng xóa, từng luống đất được cày lên như những nốt nhạc chờ đợi hạt giống.
Chiều xuống, khói bếp quyện vào màn sương lam tạo nên bức tranh thủy mặc. Đêm về, tiếng côn trùng rỉ rả hòa cùng điệu nhạc của những chú dế đêm. Mùa đông quê tôi không chỉ có cái lạnh co ro mà còn ấm áp tình người, những chuẩn bị âm thầm cho mùa xuân sắp tới.


8. Bức tranh đông quê - những điều khiến ta yêu mùa lạnh
Mùa đông quê tôi là bản giao hưởng của những cảm xúc đối lập. Cái lạnh cắt da cắt thịt hòa quyện với hơi ấm từ những bữa cơm gia đình. Những cơn mưa phùn lất phất tô điểm cho bầu trời xám một vẻ đẹp mộng mị.
Tôi yêu cách mùa đông khoác lên mọi thứ lớp áo mới - những chiếc len rực rỡ, đôi găng tay mẹ đan tỉ mỉ, những chồi non e ấp trên cành cây trơ trụi. Mỗi giọt mưa đọng trên lá như viên ngọc trong suốt, mỗi bữa cơm trong tiết trời giá lạnh trở thành khoảnh khắc quý giá.
Mùa đông dạy tôi biết trân trọng hơi ấm gia đình, biết phát hiện vẻ đẹp ẩn sau vẻ khắc nghiệt bề ngoài. Đó là mùa của sự tĩnh lặng để yêu thương, của những chờ đợi mùa xuân đang ấp ủ.


9. Bức tranh đông giá nơi em sinh sống
Tiếng gió rít qua kẽ lá như bản nhạc mở đầu cho mùa đông. Sáng thức dậy, em hít hà không khí lạnh trong lành, nhìn những chiếc lá vàng xoay tít trong gió như những vũ công mùa đông.
Trên đường tới trường, khung cảnh đông giá hiện ra đầy sống động. Công viên vắng lặng khác hẳn ngày thường, chỉ còn vài bóng áo ấm lặng lẽ tập thể dục. Phiên chợ sớm nhộn nhịp hơn, mọi người hối hả trong làn sương mờ ảo. Những giọt sương đọng trên lá như viên pha lê trong suốt, biến thế giới thành bức tranh thủy mặc. Những thân cây trơ trụi bỗng lấp ló những mầm non xanh biếc, hứa hẹn sức sống mãnh liệt sau giá lạnh.
Sân trường ngập tràn sắc màu rực rỡ của những chiếc áo ấm. Mùa đông không chỉ mang đến cái lạnh run rẩy mà còn đem lại những khoảnh khắc đẹp đến nao lòng. Em sẽ tiếp tục dậy sớm để cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp tinh khôi mà mùa đông ban tặng.


10. Khúc giao mùa đông ngắn mà sâu
Là đứa trẻ miền Bắc, em may mắn được tận hưởng trọn vẹn bốn mùa xuân-hạ-thu-đông. Và mùa đông - mùa của những điều kỳ diệu - luôn chiếm vị trí đặc biệt trong trái tim em.
Đông về mang theo cái lạnh tê tái, những hạt mưa phùn như tơ trời se sắt. Chúng em khoác lên mình những lớp áo ấm, trông như đàn gấu nhỏ đáng yêu. Cây bàng trước lớp khoác lên mình tấm áo pha lê từ những giọt sương long lanh. Sân trường vẫn rộn rã tiếng cười dù tiết trời lạnh giá, nào đá cầu, nào đuổi bắt. Đặc biệt nhất là làn khói trắng mỏng manh mỗi khi chúng em trò chuyện - phép màu nhiệt độ tạo nên từ hơi ấm cơ thể gặp không khí lạnh. Khám phá ấy khiến giờ ra chơi càng thêm náo nhiệt, tiếng cười giòn tan xua tan cái lạnh.
Mùa đông quả là mùa của những điều kỳ thú - từ cảnh sắc thiên nhiên biến đổi đến những hiện tượng vật lý thú vị. Mỗi sớm mai thức dậy, em lại thêm yêu mùa đông da diết.


11. Ký ức đông về nơi quê ngoại
Sau kỳ thi học kỳ, tôi có dịp về quê ngoại đúng vào những ngày đông giá. Lần đầu trải nghiệm mùa đông nơi thôn dã, mọi thứ đều mới mẻ và đẹp đến nao lòng.
Chiều hôm ấy, nắng vàng hoe như mật ong trải nhẹ trên con đường làng. Bầu trời điểm xuyết những dải mây trắng báo hiệu đợt không khí lạnh sắp về. Đêm đó, tiếng gió rít qua kẽ lá, mưa rơi tí tách trên mái ngói, tạo nên bản nhạc đêm đông đặc trưng.
Sáng hôm sau, cả làng quê như khoác lên mình tấm áo mới. Những cây gạo già trơ cành khẳng khiu đón gió, trong khi hàng phi lao vẫn hiên ngang xanh tốt. Cánh đồng ải phủ màu nâu đất, xen lẫn những ruộng hoa cải vàng rực như những tấm thảm lụa. Dòng sông uốn lượn lững lờ trôi, vài chiếc thuyền câu lặng lẽ giữa làn sương sớm.
Trong xóm, đám trẻ con quây quần trong những chiếc áo ấm sặc sỡ. Những cây trạng nguyên nở rộ trước hiên nhà như ngọn đuốc sưởi ấm mùa đông. Khu vườn nhà ngoại xanh mướt những luống rau cải, bắp cải cuộn tròn như những bông hoa xanh biếc. Lũ chim sâu chăm chỉ bắt sâu dưới cái lạnh càng thêm nhanh nhẹn.
Mùa đông nơi quê ngoại đã để lại trong tôi những ký ức đẹp về sự giao hòa giữa thiên nhiên và con người. Mỗi cảnh vật, mỗi khoảnh khắc đều như một bức tranh sống động, ấm áp tình quê.


12. Mùa đông trong tim bạn có giống tôi?
Khi xuân về mang theo nhựa sống căng tràn, nhưng riêng tôi vẫn đắm say vẻ đẹp tĩnh lặng của mùa đông. Đông đến không ồn ào, chỉ khẽ chạm vào đời bằng làn gió buốt giá, khiến vạn vật như chùng lại trong khoảnh khắc thăng hoa.
Những hàng cây trút bỏ lớp áo cũ, khoác lên mình vẻ đẹp giản dị mà sâu lắng. Nhưng chồi non ấp ủ trong lòng đất lạnh, chuẩn bị cho màn chào đón xuân sang. Trên cao nguyên, đông chính là mùa của những đóa hoa kiên cường - dã quỳ vàng rực, cẩm tú cầu xanh biếc, tạo nên bức tranh thiên nhiên kỳ vĩ.
Đông phương Tây rộn ràng với lễ hội, đông phương Đông ấm áp bên bếp lửa hồng. Cái lạnh khiến ta trân quý hơn hơi ấm tình người - những cái ôm, bàn tay nắm chặt còn quý giá hơn ngàn lời nói.
Bạn có cảm nhận được vẻ đẹp kỳ diệu ấy? Với tôi, mùa đông luôn là bản nhạc trầm lắng nhất, sâu sắc nhất của đất trời.


13. Trong cái lạnh tê tái, ta tìm thấy hơi ấm tình người
Bốn mùa luân chuyển, mỗi mùa mang một vẻ đẹp riêng. Nhưng có lẽ mùa đông với cái lạnh cắt da cắt thịt lại ẩn chứa những bài triết lý sâu sắc nhất về cuộc sống. Khi thiên nhiên ngủ đông, con người thức tỉnh những giá trị ấm áp.
Những cơn gió bấc thổi về mang theo hơi thở lạnh lẽo. Cây cối trút bỏ lớp áo xanh, phô ra thân hình gầy guộc nhưng kiên cường. Nhưng ẩn sâu trong lớp vỏ khô cằn ấy là dòng nhựa sống âm thầm chảy, chờ đợi khoảnh khắc bừng tỉnh khi xuân sang. Mùa đông dạy ta bài học về sự kiên nhẫn và niềm tin vào sự hồi sinh.
Trong cái lạnh tê tái ấy, những mái ấm gia đình trở nên quý giá hơn bao giờ hết. Những bữa cơm nóng hổi, những câu chuyện bên bếp lửa hồng, những cái ôm ấm áp - tất cả trở thành liều thuốc quý giá xua tan cái lạnh mùa đông. Phải chăng chính sự khắc nghiệt của thiên nhiên đã giúp con người nhận ra giá trị của tình thân?


14. Đông tàn - Khúc dạo kết của bản giao hưởng bốn mùa
Như bản nhạc kết thúc một năm tròn, mùa đông khép lại vòng tuần hoàn của đất trời bằng những nét chấm phá độc đáo. Đông không lạnh lẽo mà ẩn chứa vẻ đẹp tinh khôi, để lại dư vị khó quên trong tâm hồn người.
Những làn gió bấc đầu mùa mang theo hơi thở lạnh giá, khác hẳn cái se lạnh dễ chịu của thu. Bầu trời khoác lên mình tấm áo xám, mặt trời như chìm vào giấc ngủ đông, để lại không gian tĩnh lặng đầy chiêm nghiệm.
Cây cối trút bỏ lớp áo cũ, những cành khẳng khiu vươn lên như bàn tay đón nhận sự tái sinh. Thiên nhiên lắng lại trong khoảnh khắc chuyển mình, chờ đợi sức sống mới.
Mưa phùn giăng màn sương huyền ảo, biến cảnh vật thành bức tranh thủy mặc. Trong cái lạnh ngọt ngào ấy, con người tìm thấy sự ấm áp từ những chia sẻ giản dị. Đông giá không làm tắt đi ngọn lửa yêu thương, mà ngược lại, thổi bùng lên khát khao gắn kết.
Giữa tiết trời khắc nghiệt, vẫn ánh lên những hy sinh thầm lặng. Mỗi sớm mai trong làn sương mờ ảo, hình ảnh những con người nhỏ bé vẫn miệt mài gieo yêu thương. Phải chăng đông đến để ta biết trân quý hơi ấm của tình người?


15. Đông về - Bản hùng ca của thiên nhiên
Bốn mùa luân chuyển, đông đến như bản nhạc trầm lắng kết thúc một năm dài. Giữa cái lạnh tưởng chừng khắc nghiệt ấy, ta bỗng nhận ra vẻ đẹp của sự thu mình - khi thiên nhiên và con người tìm về bên nhau ấm áp.
Gió mùa đông bắc tràn về mang theo hơi thở tê tái. Bầu trời khoác lên mình chiếc áo xám, những đám mây mùa thu nhường chỗ cho màn sương lạnh giá. Phố xá vắng bóng người qua lại, chỉ còn tiếng gió vi vu như khúc nhạc buồn của đất trời.
Cây bàng già trơ trụi những cành khô, nhưng trong cái vẻ khẳng khiu ấy là sức sống tiềm tàng chờ ngày bừng tỉnh. Những hạt mưa phùn lất phất như tơ trời, se sẽ lạnh mà đọng lại bao nỗi niềm. Thi thoảng, vài bóng người lặng lẽ quét lá, trở thành nét chấm phá trong bức tranh đông tĩnh lặng.
Bình minh mùa đông đến muộn, mặt trời như ngại ngùng sau lớp mây dày. Con người thu mình trong những lớp áo ấm, tìm hơi ấm nơi gia đình. Mặt hồ phẳng lặng phản chiếu nỗi cô đơn của đất trời, nhưng cũng ẩn chứa sự bình yên hiếm có.
Đông khắc nghiệt mà đẹp đẽ lạ kỳ. Chính trong cái lạnh thấu xương ấy, ta mới thực sự cảm nhận được giá trị của hơi ấm tình người. Và rồi, khi đông tàn cũng là lúc mầm sống mới chuẩn bị vươn mình - như quy luật bất biến của tạo hóa.


16. Đông sang - Bản giao hưởng của sự tĩnh lặng
Bốn mùa luân chuyển như bốn chương nhạc của đất trời, mỗi mùa mang một giai điệu riêng. Xuân tươi mới với muôn sắc hoa, hạ rực rỡ cùng phượng vĩ, thu dịu dàng dưới ánh trăng vàng. Nhưng đông đến mang theo vẻ đẹp khác biệt - sự tĩnh lặng đầy chiêm nghiệm.
Sáng đông, không gian như đông cứng trong làn sương mờ ảo. Những tia nắng hiếm hoi len qua kẽ lá, chiếu rọi lên mặt hồ phẳng lặng. Cây cối trút bỏ lớp áo xanh, để lộ thân hình gầy guộc nhưng kiêu hãnh đương đầu với gió bấc. Đâu đó, vài chiếc lá vàng cuối cùng lơ lửng rơi, tạo nên bức tranh động duy nhất giữa không gian tĩnh lặng.
Con người tìm hơi ấm bên bếp lửa hồng, quây quần trong những câu chuyện thân mật. Khói bếp nghi ngút hòa cùng hơi sương, tạo nên khung cảnh ấm cúng hiếm thấy. Trong cái lạnh cắt da, tình cảm gia đình càng thêm khăng khít, ấm áp.
Chiều đông ngắn ngủi, nhường chỗ nhanh chóng cho màn đêm yên tĩnh. Ánh đèn từ các ngôi nhà tỏa ra thứ ánh sáng dịu dàng, xua tan bóng tối lạnh giá. Đâu đó văng vẳng tiếng chó sủa xa xa, như lời thì thầm của thiên nhiên trong đêm đông.
Đông đặc biệt bởi chính sự khắc nghiệt của nó - khiến ta biết trân trọng hơi ấm, biết yêu thương gắn bó. Trong ngôi nhà nhỏ đầy ắp tiếng cười, mùa đông dường như không còn lạnh giá nữa, mà trở thành khoảng thời gian đáng nhớ của sự sum vầy.


Có thể bạn quan tâm

Hướng Dẫn Chuẩn Bị Hiến Máu

Top 10 địa điểm thả diều hấp dẫn nhất tại thành phố Hồ Chí Minh

Cách chữa bệnh nấm bàn chân: Liệu các phương pháp tự nhiên có thực sự hiệu quả?

Top 10 Trung tâm đào tạo phun xăm thẩm mỹ chất lượng và uy tín hàng đầu Long Thành, Đồng Nai

Cách bảo quản lá lô hội hiệu quả
